Hôm nay,  

Nguyễn Văn Sâm, Nguyễn Hiền Tâm: 'Tuồng Hát Bội Tam Quốc Chí"

11/02/202117:36:00(Xem: 6047)

Nguyễn Văn Sâm, Nguyễn Hiền Tâm: 'Tuồng Hát Bội Tam Quốc Chí"
 

Phan Tấn Hải giới thiệu


blankBìa 6 tập của bộ sách 'Tuồng Hát Bội Tam Quốc Chí" 
 

Giáo sư Nguyễn Văn Sâm vừa ấn hành "Tuồng Hát Bội Tam Quốc Chí" 6 tập. Đây là một kỳ thư, dịch từ bản Nôm, trong kho tàng Gia Tài Văn Hóa Việt Nam Thế Kỷ 19.
 
Tuồng này bản gốc chữ Nôm, do nhiều văn quan sáng tác để diễn trong triều đình nhà Nguyễn. Sách do Nguyễn Văn Sâm phiên âm và Nguyễn Hiền Tâm đính chánh, do nxb Gió Việt ấn hành.
 
Sách này hiếm không chỉ vì là tuồng, một bộ môn không được nhiều người hải ngoại tiếp cận vì không còn thấy trình diễn trên sân khấu công chúng, mà còn vì, bản in giấy, chỉ có 30 ấn bản để phục vụ cho người yêu sách và yêu văn chương chữ Nôm.
 
Nơi trang bìa sau là vài dòng giới thiệu sách:
“Tam Quốc Chí là một kỳ thư Trung Hoa, được dịch ra nhiều thứ tiếng nhưng tất cả các bản dịch đều theo thể văn xuôi.
Đặc biệt đây là một chuyển thể thành tuồng hát bội nhưng vẫn theo đúng 120 hồi của nguyên tác. Xuất hiện gần hai thế kỷ trước, đến nay chúng ta chỉ còn tìm thấy được một số hồi. Tiếc là tuồng được viết bằng chữ Nôm nên chưa bao giờ được học giới biết tới, chúng tôi phiên âm và công bố lần đầu tiên gọi là cứu vãn chút nào gia tài văn hóa Việt Nam có dính dáng với triều đình nhà Nguyễn và liên quan tới bộ môn hát bội nay đã tuyệt chủng." (NVS-NHT)


 
Sau đây là trích tiểu sử GS Nguyễn Văn Sâm từ trang nhà Viện Việt Học: Sanh tại Sài gòn, 1940. Từng dạy ở trường Nguyễn Đình Chiểu, Mỹ Tho, Pétrus Ký, Đại Học Văn Khoa (Sài gòn) và các trường Đại Học Vạn Hạnh, Cao Đài, Hoà Hảo, Cần Thơ.
 
Sang Mỹ từ năm 1979, vẫn sống bằng nghề dạy học. Viết cho Văn, Văn Học và các tạp chí Việt ngữ của người Việt.
Trước 1975 chuyên viết về biên khảo văn học. Đã in: Văn Học Nam Hà (1971, 1973), Văn Chương Tranh Đấu Miền Nam (1969), Văn Chương Nam Bộ và Cuộc Kháng Pháp (1972).
 
Qua Mỹ viết truyện ngắn vì những thôi thúc phải nói lên sự suy nghĩ của mình về quê hương và thân phận người Việt, ngay trên quê hương, hay lạc loài tha hương.
Đã in ở Mỹ: Câu Hò Vân Tiên (1985), Ngày Tháng Bồng Bềnh (1987), Khói Sóng Trên Sông (2000).
 
Gần đây, trở về gia tài cổ của dân tộc bằng cách phiên âm các tuồng hát bội, truyện thơ viết bằng chữ Nôm chưa từng được phiên âm mà nguyên bản hiện còn đang nằm trong các thư viện lớn ở Âu Châu: Tam Quốc Diễn Nghĩa, Lôi Phong Tháp, Sơn Hậu Diễn Truyện, Trương Ngáo v.v...
 
Thành viên Ban Biên Tập Tự Điển Chữ Nôm Trích Dẫn. Trưởng ban Văn chương, Viện Việt-Học. Hiện cư ngụ tại California, Hoa Kỳ.
Vì chỉ có 30 ấn bản, những người muốn tìm đọc có thể liên lạc tới
Nguyễn Văn Sâm: [email protected] 

.



Gửi ý kiến của bạn
Vui lòng nhập tiếng Việt có dấu. Cách gõ tiếng Việt có dấu ==> https://youtu.be/ngEjjyOByH4
Tên của bạn
Email của bạn
)
(Sacramento, CA ) – Nghị Hội Tiểu Bang California đã thông qua và đại diện cộng đồng Việt Nam đã tổ chức lễ tiếp nhận Nghị Quyết ACR 45 trong một buổi lễ đơn giản nhưng nghiêm trang ngay bên cạnh tòa nhà Nghị Hội vào lúc 11 giờ sáng ngày thứ năm, 11 tháng 5...
Ngay giữa trung tâm thành phố San Jose, một nơi mà Cộng đồng người Việt có thể gọi là nhà - Nhà thờ Đức Mẹ La Vang. Ngôi nhà thờ tuyệt đẹp cuối cùng sẽ mở cửa cho công chúng vào cuối tuần này, trước sự vui mừng của nhiều người trong khu vực
Đối với người Việt, cuộc chiến Nam Bắc trên quê hương được coi như chấm dứt vào ngày 30/4/1975 khi chính quyền Việt Nam Cộng hoà đầu hàng bộ đội cộng sản miền Bắc. Nhưng với nước Mỹ...
Trump kêu gọi các dân cử Cộng Hòa hãy để cho liên bang vỡ nợ nếu Biden không cắt giảm lớn.... Nhưng các Thượng nghị sĩ Cộng hòa đã từ chối lời kêu gọi của Trump, nói đề xuất của Trump là một điều gì đó quá rủi ro cho kinh tế Mỹ, và thậm chí sẽ làm tê liệt sự viện trợ Mỹ cho Ukraine và dẫn tới chiến thắng của Putin.
Trong tác phẩm How to Win Friends and Influence People (Đắc nhân tâm) xuất bản năm 1936, hiện là một trong những cuốn sách bán chạy nhất trong mọi thời đại, Dale Carnegie đã viết: “Tôi đi đến kết luận, chỉ có một cách duy nhất để đạt được kết quả tốt nhất trong một cuộc cãi nhau - đó là tránh né nó. Hãy tránh nó như tránh rắn độc hoặc là trận động đất.” Sự ác cảm với các cuộc cãi nhau là chuyện phổ biến, nhưng nó phụ thuộc vào quan điểm sai lầm về các cuộc cãi nhau gây ra những vấn đề sâu sắc cho cuộc sống cá nhân và xã hội - và trăm phương ngàn kế là ngay từ đầu, đừng cãi.
Tốc độ mọc tóc phụ thuộc vào nhiều yếu tố, bao gồm tuổi tác, chủng tộc và chế độ ăn uống. Theo tài liệu y tế của StatPearls, tóc người khỏe mạnh mọc với tốc độ trung bình 0,01 inch (0,35 mm) mỗi ngày, tăng thêm khoảng 0,5 inch (13 mm) mỗi tháng hoặc 6 inch (15 cm) mỗi năm.
Chúng tôi muốn chia sẻ một số câu hỏi quan trọng mà chúng tôi nhận được từ độc giả. Hy vọng quý vị sẽ thấy chúng hữu ích. Nếu quý vị có thêm câu hỏi liên quan đến những điều bên dưới hoặc xung quanh các chủ đề về Medicare, Medicaid, Đạo luật Chăm sóc Giá cả phải chăng hoặc các vấn đề khác, quý vị có thể liên hệ với chúng tôi theo 3 cách. Chúng tôi sẽ trả lời tất cả các câu hỏi của quý vị một cách kịp thời.
Năm 1956, sau 3 lần bơi vượt ba con sông lớn, Tương Giang, Châu Giang, Dương Tử Giang, Mao Trạch Đông đến dự buổi họp do Lâm Nghi Thiện tổ chức với chủ đề “Kế Hoạch Thung Lũng Sông Dương Tử”, một đề án xây đập ngang sông Dương Tử và biến đổi toàn bộ một thung lũng bao la thành một hồ chứa nước phẳng lặng...
Nhà Trắng tuần vừa qua đã tổ chức một đại hội tại George Washington University vào ngày 3-5-2023 để vinh danh Tháng Di sản của Người Mỹ gốc Á châu và Thái Bình Dương (Asian American, Native Hawaiian, Pacifice Islander Heritage Month)...


Kính chào quý vị,

Tôi là Derek Trần, dân biểu đại diện Địa Hạt 45, và thật là một vinh dự lớn lao khi được đứng nơi đây hôm nay, giữa những tiếng nói, những câu chuyện, và những tâm hồn đã góp phần tạo nên diện mạo văn học của cộng đồng người Mỹ gốc Việt trong suốt một phần tư thế kỷ qua.
Hai mươi lăm năm! Một cột mốc bạc! Một cột mốc không chỉ đánh dấu thời gian trôi qua, mà còn ghi nhận sức bền bỉ của một giấc mơ. Hôm nay, chúng ta kỷ niệm 25 năm Giải Viết Về Nước Mỹ của nhật báo Việt Báo.

Khi những người sáng lập giải thưởng này lần đầu tiên ngồi lại bàn thảo, họ đã hiểu một điều rất căn bản rằng: Kinh nghiệm tỵ nạn, hành trình nhập cư, những phức tạp, gian nan, và sự thành công mỹ mãn trong hành trình trở thành người Mỹ gốc Việt – tất cả cần được ghi lại. Một hành trình ý nghĩa không những cần nhân chứng, mà cần cả những người viết để ghi nhận và bảo tồn. Họ không chỉ tạo ra một cuộc thi; họ đã và đang xây dựng một kho lưu trữ. Họ thắp lên một ngọn hải đăng cho thế hệ sau để chuyển hóa tổn thương thành chứng tích, sự im lặng thành lời ca, và cuộc sống lưu vong thành sự hội nhập.

Trong những ngày đầu ấy, văn học Hoa Kỳ thường chưa phản ánh đầy đủ sự phong phú và đa dạng về kinh nghiệm của chúng ta. Giải thưởng Viết Về Nước Mỹ thực sự đã lấp đầy khoảng trống đó bằng sự ghi nhận và khích lệ vô số tác giả, những người đã cầm bút và cùng viết nên một thông điệp mạnh mẽ: “Chúng ta đang hiện diện nơi đây. Trải nghiệm của chúng ta là quan trọng. Và nước Mỹ của chúng ta là thế đó.”


Suốt 25 năm qua, giải thưởng này không chỉ vinh danh tài năng mà dựng nên một cộng đồng và tạo thành một truyền thống.
Những cây bút được tôn vinh hôm nay không chỉ mô tả nước Mỹ; họ định nghĩa nó. Họ mở rộng giới hạn của nước Mỹ, làm phong phú văn hóa của nước Mỹ, và khắc sâu tâm hồn của nước Mỹ. Qua đôi mắt họ, chúng ta nhìn thấy một nước Mỹ tinh tế hơn, nhân ái hơn, và sau cùng, chân thật hơn.

Xin được nhắn gửi đến các tác giả góp mặt từ bao thế hệ để chia sẻ tấm chân tình trên các bài viết, chúng tôi trân trọng cảm ơn sự can đảm của quý vị. Can đảm không chỉ là vượt qua biến cố của lịch sử; can đảm còn là việc ngồi trước trang giấy trắng, đối diện với chính mình, lục lọi ký ức đau thương sâu đậm, và gửi tặng trải nghiệm đó đến tha nhân. Quý vị là những người gìn giữ ký ức tập thể và là những người dẫn đường cho tương lai văn hóa Việt tại Hoa Kỳ.

Với Việt Báo: Xin trân trọng cảm ơn tầm nhìn, tâm huyết, và sự duy trì bền bỉ giải thưởng này suốt một phần tư thế kỷ.
Khi hướng đến 25 năm tới, chúng ta hãy tiếp tục khích lệ thế hệ kế tiếp—những blogger, thi sĩ, tiểu thuyết gia, nhà phê bình, nhà văn trẻ—để họ tìm thấy tiếng nói của chính mình và kể lại sự thật của họ, dù đó là thử thách hay niềm vui. Bởi văn chương không phải là một thứ xa xỉ; đó là sự cần thiết. Đó là cách chúng ta chữa lành, cách chúng ta ghi nhớ, và là cách chúng ta tìm thấy nơi chốn của mình một cách trọn vẹn.

Xin cảm ơn quý vị.

NHẬN TIN QUA EMAIL
Vui lòng nhập địa chỉ email muốn nhận.