Hôm nay,  

Donald Trump Và Nền Dân Chủ: Việc Thượng Viện Hoa Kỳ Tha Trump Cho Thấy Sự Nguy Hiểm Sâu Sắc Của Đại Nạn “Trumpism”

13/02/202119:05:00(Xem: 6766)

DONALD TRUMP và NỀN DÂN CHỦ:

Việc Thượng Viện Hoa Kỳ Tha Trump cho thấy sự nguy hiểm sâu sắc của đại nạn “Trumpism”

  

USAToday Editorial Board – Feb 13, 2021 – 5:34 pm ET – Genie Nguyen chuyển ngữ

  

Quan điểm của USA Today: Trong số 100 Thượng Nghị Sĩ bồi thầm đoàn tham dự cuộc kết tội Donald Trump, có 16 người đã là đồng loã với Trump hơn là bồi thẩm đoàn độc lập.

 

blank

 

Sự Thượng Viện Hoa Kỳ tha bổng cựu Tổng Thống Donald Trump về việc kích động nổi dậy là một vết nhơ cho cơ quan lập pháp uy tín nhất của Hoa Kỳ. Sự thật này hiển nhiên. Nhưng hơn là một vết nhơ, nó cho thấy căn bệnh tại Thượng Viện Hoa Kỳ.

 

Trong số 100 bồi thẩm đoàn dự cuộc Luận Tội, ít nhất 16 người từng hợp tác với Trump trong nỗ lực thay đổi kết quả cuộc bầu cử tự do và công bằng, hơn là đóng vai thẩm phán độc lập .

 

Tám người đã bỏ phiếu tháng trước để lật ngược sự đắc cử của Joe Biden – đúng là kết quả mà nhóm nổi dậy theo Trump muốn khi họ biểu tình và tiến vào Điện Capitol vào tháng giêng . Thượng Nghị Sĩ Cộng Hoà Ted Cruz của Texas, Josh Hawley của Missouri, Cindy Hyde-Smith của Mississippi, John Neely Kennedy của Louisiana, Cynthia Lummis của Wyoming, Roger Marshall của Kansas, Rick Scott của Florida, và Tommy Tuberville của Alabama đã nỗ lực thay đổi kết quả cuộc bầu cử của nền dân chủ nhiều thế kỷ tại Hoa Kỳ .

 

Vi Phạm Lời Thề Bảo Vệ Hiến Pháp:

 

Năm trong số các thành viên trên, và sáu người khác đã ký tên vào lá thư Cruz viết, thúc đẩy một cuộc điều tra khẩn cấp vào lời cáo buộc sai trái của Trump, mà sau đó các tiểu bang sẽ phải thay đổi các đại diện cử tri đoàn, một tiến trình nếu xảy ra sẽ xoá đi ý muốn của hàng triệu cử tri Hoa Kỳ. Thượng Nghị Sĩ Cộng Hoà Ron Johnson của Wisconsin, Steve Daines của Montana, James Lankford của Oklahoma, Marsha Blackburn của Tennessee, Mike Braun của Indiana, và Bill Hagerty của Tennessee, đã đồng ý để xoá bỏ quyền bỏ phiếu của hàng triệu cử tri Mỹ dựa trên các cáo buộc sai trái đã bị nhiều toà án bác bỏ, nhiều quan toà này do chính Trump bổ nhiệm.

 

Những kẻ khác truyền bá Lời Nói Dối Lớn của Trump là cuộc bầu cử bị đánh cắp, qua hành động hay lời nói của họ.

Thượng Nghị Sĩ Rand Paul của Kentucky nói rõ trong một cuộc điều trần tại quốc hội rằng cuộc bầu cử đã “bị đánh cắp bởi nhiều cách”. TNS Lindsey Graham của South Carolina gọi phone cho Tổng Thư Ký Georgia Brad Raffensperger và làm áp lực đòi ông phải thay đổi số phiếu trong tiểu bang mà Biden đã thắng với con số sát sao  - các nhân viên tiểu bang đang điều tra cuộc điện thoại này. Họ đã giúp xây dựng một ảo tưởng với đám đông nổi loạn, rằng Trump đã thực sự thắng cử, lý do đã khiến đám đông sẵn sàng tấn công cảnh sát, doạ giết các Dân Biểu Nghị Sĩ, và đòi treo cổ Phó Tổng Thống Mike Pence.

 

Mười sáu vị Bồi thẩm đoàn này, vốn không vô tư, đã vi phạm lời thề với Hiến Pháp của họ và đã nỗ lực để đưa quốc gia vào một chế độ độc tài với một vị tổng thống không được dân bầu lên. Tất cả những người này bỏ phiếu tha bổng Trump khi Trump có hành động ngăn cản một cuộc chuyển giao quyền lực êm thắm, một hành động mà tất cả bọn họ đã cùng góp phần .

 

Nhóm Độc Tài tại Thượng Viện:

 

Trong khi số phiếu kết tội Trump 57-43 ngày thứ bảy là một thất vọng, nó giúp Trump tiếp tục tham dự các trò chơi chính trị tại Hoa Kỳ trong tương lai, ông ta đã không còn tại chức, và đã bị im tiếng trên các mạng xã hội, do đó ông ta không còn có cơ hội hoàn hảo như xưa . Nhưng điều này không đúng với nhóm độc tài tại Thượng Viện và với hơn 100 Dân Biểu Cộng Hoà tại Hạ Viện. Cả hai nhóm này có khá nhiều quyền lực trong một quốc hội đầy chia rẽ mà Tổng Thống Biden đang phải cố găng phục hồi lại các luật lệ bảo vệ hiến pháp đã bị Trump tháo gỡ. Bệnh độc tài đảng trị vẫn còn tại trung tâm nền chính trị quốc gia tuy Trump đã thất cử .

 

Việc một phần lớn các nhà lập pháp Hoa Kỳ đã chống lại nền tảng dân chủ và chính quyền dân bầu của Hoa Kỳ là một sự ô nhục kinh hoàng, nhưng nó cũng là một đe doạ lớn. Trump không còn tại vị, nhưng với số phiếu hôm nay cho thấy, Hoa Kỳ chưa thoát khỏi ảnh hưởng của những người phò Trump .

 ---

Source: https://www.usatoday.com/story/opinion/todaysdebate/2021/02/13/donald-trump-acquittal-shows-depth-danger-trumpism-pandemic-editorials-debates/4476279001/

--  

  




Gửi ý kiến của bạn
Vui lòng nhập tiếng Việt có dấu. Cách gõ tiếng Việt có dấu ==> https://youtu.be/ngEjjyOByH4
Tên của bạn
Email của bạn
)
từ cựu Tổng thống, Phản ứng về việc truy tố Trump của đại bồi thẩm đoàn Manhattan các nhà lập pháp, đồng minh, và các nhà phê bình…
Trong khi Tổng Thống Zelensky nói rằng cuộc chiến mà người dân Ukraina đổ xương máu mỗi ngày là vì dân chủ, tự do cho cả loài người – thì vào ngày 10/3/2023 GH Francis của Vatican nói rằng cuộc chiến Ukraina thúc đẩy bởi quyền lợi của một vài đế chế (empires) chứ không phải chỉ tại đế chế Nga...
Cựu luật sư của Tổng thống Hoa Kỳ Donald Trump, Joe Tacopina, nói hôm thứ Sáu rằng Trump sẽ không chấp nhận thỏa thuận nhận tội sau bản cáo trạng về một khoản thanh toán tiền bịt miệng cô Stormy Daniels hồi năm 2016. Ông nói rằng ông không biết có bao nhiêu tội danh hoặc cáo buộc là gì và bản cáo trạng nên được gỡ niêm phong "vào đầu tuần tới, có thể là thứ Ba."
Theo Viện Ung Thư Quốc Gia (National Cancer Institute – NCI), bàng quang khi rỗng có kích thước và hình dạng bằng trái lê. Tuy nhiên, nó có thể giãn ra lớn hơn nhiều khi cần thiết, và co trở lại khi trống. Trên thực tế, nó có thể chứa khoảng 16 ounce (gần nửa lít) nước tiểu cùng một lúc trong từ hai đến năm tiếng đồng hồ một cách thoải mái, theo Thư viện Y khoa Quốc gia Hoa Kỳ (U.S. National Library of Medicine – NLM).
Năm 1802, nhà soạn nhạc người Đức Ludwig van Beethoven đã viết một bức thư đầy đau lòng gửi cho các anh em của mình, kể lại chứng bệnh điếc khiến ông phải “sống trong đọa đày” và khát khao được chết như thế nào. Nhưng Beethoven vẫn tiếp tục kiên trì chịu đựng thêm 25 năm nữa, nhờ tình yêu dành cho âm nhạc. Trong thư, ông đã cầu xin họ hãy nghiên cứu và công bố rộng rãi căn bệnh khiếm thính của mình, để “thế giới có thể hòa hoãn, cảm thông với tôi sau khi tôi lìa đời, được bao nhiêu hay bấy nhiêu.”
Đại dịch Covid-19 đã làm rung chuyển thế giới nghệ thuật, nhưng không gì có thể lay chuyển được vị trí dẫn đầu của Musée du Louvre trong cuộc khảo sát số liệu khách tham quan của tạp tờ “The Art Newspaper”. Hàng năm, tờ báo này hỏi các bảo tàng nghệ thuật trên thế giới xem họ đã đón bao nhiêu du khách trong năm trước đó và năm nào Louvre cũng đứng đầu.
Tròn 50 năm trước, Quân đội Hoa Kỳ rời Việt Nam trong tuần này. Vào ngày 29/3/1973, hai tháng sau khi ký hiệp định Paris, đơn vị tác chiến cuối cùng của Hoa Kỳ rời miền Nam Việt Nam khi Hà Nội trả tự do cho nhiều tù binh Mỹ còn bị giam giữ ở miền Bắc Việt Nam. Nhưng 2 thập niên can dự của Hoa Kỳ sẽ không chính thức kết thúc cho đến 20 tháng sau
30/4/1975, cộng sản xâm chiếm miền Nam Việt Nam. Những tệ nạn xã hội lúc đó đều bị chính quyền mới quy chụp là “ tàn dư Mỹ Nguỵ”. Gần nửa thế kỷ trôi qua từ ngày “giải phóng miền Nam”, các tệ nạn không chỉ ở ngoài xã hội, mà còn len lỏi vào những mái gia đình. Trách nhiệm lúc này thuộc về ai? Và sẽ mang tên gọi là gì?
Một trong những nhân viên quốc hội của Thượng nghị sĩ Rand Paul đã bị thương nặng sau khi bị đâm ở thủ đô DC vào hôm Thứ Bảy khi anh này rời một nhà hàng. Cảnh sát Thủ đô đã phản ứng với vụ đâm dao xảy ra ở dãy nhà 1300 trên Phố H Street lúc 5:17 giờ chiều Thứ Bảy, theo bản tin báo The Hill.


Kính chào quý vị,

Tôi là Derek Trần, dân biểu đại diện Địa Hạt 45, và thật là một vinh dự lớn lao khi được đứng nơi đây hôm nay, giữa những tiếng nói, những câu chuyện, và những tâm hồn đã góp phần tạo nên diện mạo văn học của cộng đồng người Mỹ gốc Việt trong suốt một phần tư thế kỷ qua.
Hai mươi lăm năm! Một cột mốc bạc! Một cột mốc không chỉ đánh dấu thời gian trôi qua, mà còn ghi nhận sức bền bỉ của một giấc mơ. Hôm nay, chúng ta kỷ niệm 25 năm Giải Viết Về Nước Mỹ của nhật báo Việt Báo.

Khi những người sáng lập giải thưởng này lần đầu tiên ngồi lại bàn thảo, họ đã hiểu một điều rất căn bản rằng: Kinh nghiệm tỵ nạn, hành trình nhập cư, những phức tạp, gian nan, và sự thành công mỹ mãn trong hành trình trở thành người Mỹ gốc Việt – tất cả cần được ghi lại. Một hành trình ý nghĩa không những cần nhân chứng, mà cần cả những người viết để ghi nhận và bảo tồn. Họ không chỉ tạo ra một cuộc thi; họ đã và đang xây dựng một kho lưu trữ. Họ thắp lên một ngọn hải đăng cho thế hệ sau để chuyển hóa tổn thương thành chứng tích, sự im lặng thành lời ca, và cuộc sống lưu vong thành sự hội nhập.

Trong những ngày đầu ấy, văn học Hoa Kỳ thường chưa phản ánh đầy đủ sự phong phú và đa dạng về kinh nghiệm của chúng ta. Giải thưởng Viết Về Nước Mỹ thực sự đã lấp đầy khoảng trống đó bằng sự ghi nhận và khích lệ vô số tác giả, những người đã cầm bút và cùng viết nên một thông điệp mạnh mẽ: “Chúng ta đang hiện diện nơi đây. Trải nghiệm của chúng ta là quan trọng. Và nước Mỹ của chúng ta là thế đó.”


Suốt 25 năm qua, giải thưởng này không chỉ vinh danh tài năng mà dựng nên một cộng đồng và tạo thành một truyền thống.
Những cây bút được tôn vinh hôm nay không chỉ mô tả nước Mỹ; họ định nghĩa nó. Họ mở rộng giới hạn của nước Mỹ, làm phong phú văn hóa của nước Mỹ, và khắc sâu tâm hồn của nước Mỹ. Qua đôi mắt họ, chúng ta nhìn thấy một nước Mỹ tinh tế hơn, nhân ái hơn, và sau cùng, chân thật hơn.

Xin được nhắn gửi đến các tác giả góp mặt từ bao thế hệ để chia sẻ tấm chân tình trên các bài viết, chúng tôi trân trọng cảm ơn sự can đảm của quý vị. Can đảm không chỉ là vượt qua biến cố của lịch sử; can đảm còn là việc ngồi trước trang giấy trắng, đối diện với chính mình, lục lọi ký ức đau thương sâu đậm, và gửi tặng trải nghiệm đó đến tha nhân. Quý vị là những người gìn giữ ký ức tập thể và là những người dẫn đường cho tương lai văn hóa Việt tại Hoa Kỳ.

Với Việt Báo: Xin trân trọng cảm ơn tầm nhìn, tâm huyết, và sự duy trì bền bỉ giải thưởng này suốt một phần tư thế kỷ.
Khi hướng đến 25 năm tới, chúng ta hãy tiếp tục khích lệ thế hệ kế tiếp—những blogger, thi sĩ, tiểu thuyết gia, nhà phê bình, nhà văn trẻ—để họ tìm thấy tiếng nói của chính mình và kể lại sự thật của họ, dù đó là thử thách hay niềm vui. Bởi văn chương không phải là một thứ xa xỉ; đó là sự cần thiết. Đó là cách chúng ta chữa lành, cách chúng ta ghi nhớ, và là cách chúng ta tìm thấy nơi chốn của mình một cách trọn vẹn.

Xin cảm ơn quý vị.

NHẬN TIN QUA EMAIL
Vui lòng nhập địa chỉ email muốn nhận.