Hôm nay,  

Donald Trump Và Nền Dân Chủ: Việc Thượng Viện Hoa Kỳ Tha Trump Cho Thấy Sự Nguy Hiểm Sâu Sắc Của Đại Nạn “Trumpism”

13/02/202119:05:00(Xem: 6529)

DONALD TRUMP và NỀN DÂN CHỦ:

Việc Thượng Viện Hoa Kỳ Tha Trump cho thấy sự nguy hiểm sâu sắc của đại nạn “Trumpism”

  

USAToday Editorial Board – Feb 13, 2021 – 5:34 pm ET – Genie Nguyen chuyển ngữ

  

Quan điểm của USA Today: Trong số 100 Thượng Nghị Sĩ bồi thầm đoàn tham dự cuộc kết tội Donald Trump, có 16 người đã là đồng loã với Trump hơn là bồi thẩm đoàn độc lập.

 

blank

 

Sự Thượng Viện Hoa Kỳ tha bổng cựu Tổng Thống Donald Trump về việc kích động nổi dậy là một vết nhơ cho cơ quan lập pháp uy tín nhất của Hoa Kỳ. Sự thật này hiển nhiên. Nhưng hơn là một vết nhơ, nó cho thấy căn bệnh tại Thượng Viện Hoa Kỳ.

 

Trong số 100 bồi thẩm đoàn dự cuộc Luận Tội, ít nhất 16 người từng hợp tác với Trump trong nỗ lực thay đổi kết quả cuộc bầu cử tự do và công bằng, hơn là đóng vai thẩm phán độc lập .

 

Tám người đã bỏ phiếu tháng trước để lật ngược sự đắc cử của Joe Biden – đúng là kết quả mà nhóm nổi dậy theo Trump muốn khi họ biểu tình và tiến vào Điện Capitol vào tháng giêng . Thượng Nghị Sĩ Cộng Hoà Ted Cruz của Texas, Josh Hawley của Missouri, Cindy Hyde-Smith của Mississippi, John Neely Kennedy của Louisiana, Cynthia Lummis của Wyoming, Roger Marshall của Kansas, Rick Scott của Florida, và Tommy Tuberville của Alabama đã nỗ lực thay đổi kết quả cuộc bầu cử của nền dân chủ nhiều thế kỷ tại Hoa Kỳ .

 

Vi Phạm Lời Thề Bảo Vệ Hiến Pháp:

 

Năm trong số các thành viên trên, và sáu người khác đã ký tên vào lá thư Cruz viết, thúc đẩy một cuộc điều tra khẩn cấp vào lời cáo buộc sai trái của Trump, mà sau đó các tiểu bang sẽ phải thay đổi các đại diện cử tri đoàn, một tiến trình nếu xảy ra sẽ xoá đi ý muốn của hàng triệu cử tri Hoa Kỳ. Thượng Nghị Sĩ Cộng Hoà Ron Johnson của Wisconsin, Steve Daines của Montana, James Lankford của Oklahoma, Marsha Blackburn của Tennessee, Mike Braun của Indiana, và Bill Hagerty của Tennessee, đã đồng ý để xoá bỏ quyền bỏ phiếu của hàng triệu cử tri Mỹ dựa trên các cáo buộc sai trái đã bị nhiều toà án bác bỏ, nhiều quan toà này do chính Trump bổ nhiệm.

 

Những kẻ khác truyền bá Lời Nói Dối Lớn của Trump là cuộc bầu cử bị đánh cắp, qua hành động hay lời nói của họ.

Thượng Nghị Sĩ Rand Paul của Kentucky nói rõ trong một cuộc điều trần tại quốc hội rằng cuộc bầu cử đã “bị đánh cắp bởi nhiều cách”. TNS Lindsey Graham của South Carolina gọi phone cho Tổng Thư Ký Georgia Brad Raffensperger và làm áp lực đòi ông phải thay đổi số phiếu trong tiểu bang mà Biden đã thắng với con số sát sao  - các nhân viên tiểu bang đang điều tra cuộc điện thoại này. Họ đã giúp xây dựng một ảo tưởng với đám đông nổi loạn, rằng Trump đã thực sự thắng cử, lý do đã khiến đám đông sẵn sàng tấn công cảnh sát, doạ giết các Dân Biểu Nghị Sĩ, và đòi treo cổ Phó Tổng Thống Mike Pence.

 

Mười sáu vị Bồi thẩm đoàn này, vốn không vô tư, đã vi phạm lời thề với Hiến Pháp của họ và đã nỗ lực để đưa quốc gia vào một chế độ độc tài với một vị tổng thống không được dân bầu lên. Tất cả những người này bỏ phiếu tha bổng Trump khi Trump có hành động ngăn cản một cuộc chuyển giao quyền lực êm thắm, một hành động mà tất cả bọn họ đã cùng góp phần .

 

Nhóm Độc Tài tại Thượng Viện:

 

Trong khi số phiếu kết tội Trump 57-43 ngày thứ bảy là một thất vọng, nó giúp Trump tiếp tục tham dự các trò chơi chính trị tại Hoa Kỳ trong tương lai, ông ta đã không còn tại chức, và đã bị im tiếng trên các mạng xã hội, do đó ông ta không còn có cơ hội hoàn hảo như xưa . Nhưng điều này không đúng với nhóm độc tài tại Thượng Viện và với hơn 100 Dân Biểu Cộng Hoà tại Hạ Viện. Cả hai nhóm này có khá nhiều quyền lực trong một quốc hội đầy chia rẽ mà Tổng Thống Biden đang phải cố găng phục hồi lại các luật lệ bảo vệ hiến pháp đã bị Trump tháo gỡ. Bệnh độc tài đảng trị vẫn còn tại trung tâm nền chính trị quốc gia tuy Trump đã thất cử .

 

Việc một phần lớn các nhà lập pháp Hoa Kỳ đã chống lại nền tảng dân chủ và chính quyền dân bầu của Hoa Kỳ là một sự ô nhục kinh hoàng, nhưng nó cũng là một đe doạ lớn. Trump không còn tại vị, nhưng với số phiếu hôm nay cho thấy, Hoa Kỳ chưa thoát khỏi ảnh hưởng của những người phò Trump .

 ---

Source: https://www.usatoday.com/story/opinion/todaysdebate/2021/02/13/donald-trump-acquittal-shows-depth-danger-trumpism-pandemic-editorials-debates/4476279001/

--  

  




Gửi ý kiến của bạn
Vui lòng nhập tiếng Việt có dấu. Cách gõ tiếng Việt có dấu ==> https://youtu.be/ngEjjyOByH4
Tên của bạn
Email của bạn
)
Hãng dầu Chevron Corp. đã đưa ra thông cáo báo chí hôm thứ Hai rằng họ sẽ mua Hess Corporation với giá 53 tỷ USD hoặc 171 USD mỗi cổ phiếu. Tổng giá trị doanh nghiệp của giao dịch là 60 tỷ USD, bao gồm nợ ròng và giá trị sổ sách của lợi ích cổ đông không kiểm soát.
Philippines hôm Chủ nhật cho biết một tàu Cảnh sát biển Trung Quốc đã va chạm với "tàu tiếp tế bản địa" kiểu nhỏ có tên là tàu "Unaiza May 2" của Philippines. Lực lượng đặc nhiệm quốc gia về Biển Tây Philippines tuyên bố hành động của Trung Quốc là "khiêu khích, vô trách nhiệm và bất hợp pháp" và "gây nguy hiểm cho sự an toàn của thủy thủ đoàn" của tàu Unaiza May 2.
Xin cám ơn tất cả bạn bè quý mến, cám ơn các con cháu học trò khắp nơi bằng tấm lòng thương yêu. Xin cám ơn người, cám ơn đời đã mang niềm tin và sức mạnh cho anh ấy, để chúng tôi còn có thể nắm tay nhau thêm mười mấy năm nữa trên đoạn đời còn lại.
Chiến thắng nhỏ cho cựu Tổng Thống Donald Trump: Trump đã đạt được mong muốn của mình trong một trong nhiều phiên tòa đang chờ xét xử, ít nhất là vào thời điểm hiện tại. Đầu tuần này, Trump đã kháng cáo lệnh bịt miệng có giới hạn do Thẩm phán Tanya Chutkan (ở tòa thủ đô) của Hoa Kỳ ban hành liên quan đến cáo trạng can thiệp bầu cử của Trump, chỉ đạoTrump đừng đưa ra những lời nhận xét nhắm vào các công tố viên, nhân viên thẩm phán hoặc các nhân chứng có thể có trong vụ án DC.
Reuters ghi rằng: Lãnh đạo Trung Quốc Tập Cận Bình nói với Chủ tịch nước VN Võ Văn Thưởng (quan chức cấp cao thứ hai của VN) hôm thứ Sáu rằng cả hai nước không được quyền quên “ý định ban đầu” về tình hữu nghị truyền thống giữa hai nước. Trung Quốc và Hoa Kỳ đang tranh giành ảnh hưởng giữa các quốc gia Đông Nam Á, trong đó có Việt Nam, quốc gia hồi tháng 9 đã nâng mối quan hệ với Washington lên thành đối tác chiến lược toàn diện, đặt kẻ thù một thời của họ ngang hàng với Bắc Kinh và Moscow.
Ung thư khởi phát khi các tế bào tích tụ những tổn hại đủ để thay đổi hành vi bình thường của chúng. Khả năng tích tụ tổn hại tăng theo độ tuổi vì các biện pháp bảo vệ trong mã di truyền, nhằm đảm bảo các tế bào hoạt động vì lợi ích tối ưu của cơ thể, sẽ suy yếu theo thời gian. Vậy thì tại sao những đứa trẻ chưa có đủ thời gian để các tế bào tích tụ tổn hại lại có thể mắc bệnh ung thư? Nếu nhìn qua lăng kính tiến hóa, ung thư phát triển từ sự ‘bất hợp tác’ của tế bào, vốn ban đầu các tế bào sẽ cùng kết hợp với nhau và hoạt động như một cơ quan. Ở trẻ em, các tế bào vẫn đang học cách hợp tác. Ung thư ở trẻ em khởi phát khi xuất hiện các tế bào ‘nổi loạn’ không chịu hợp tác và cứ phát triển bất chấp, gây tổn hại cho cơ thể.
Nếu những người Mỹ như Enrique Tarrio hay Vivek Ramaswamy gồng sức lên để, nói theo Đỗ Hữu Vị, khẳng định mình như một thứ công dân đang gánh vác gấp hai thì, ngược lại, cũng có những Việt mà nhẹ tênh, lợt lạt như thể là thứ Việt một nửa, Việt một phần năm, Việt một phần mười và, thậm chí, là “vô Việt”, “bất Việt”. Mà từ tố “bất/vô” này cũng có những căn cơ quốc tế nữa đấy. Nếu người Mỹ hay Úc gọi những hành vi không phù hợp với tính cách quốc gia là un-American hay un-Australian thì chúng ta sẽ gọi thứ hạng tương tự của mình là gì nếu không là “bất Việt” theo cách nói “bất nhã”, “bất bình thường”; hay “vô Việt”, theo cách nói “vô văn hóa”, “vô giáo dục”, “vô luân”, “vô hậu”, “vô đạo” hay “vô tổ quốc”?
Vào năm 2020, tác giả Michael Rosen đã vào bệnh viện vì bị dính Covid-19 và đã ở trong đó 40 ngày trong tình trạng bị hôn mê. Sau đó, ông có một giấc mơ kỳ lạ và sống động: ông ở Land’s End tại Cornwall ngay bờ vực của vách đá nguy hiểm. Ông cố gắng chui qua cái lỗ trên vách để được an toàn nhưng bị mắc kẹt. “Ngay sau giấc mơ, tôi có thể nhớ cảm giác đầu tiên rằng nó rất thật, rằng tôi đã ‘ở đó’ trên vách đá với vợ của tôi, Emma, đã giúp tôi. Tôi thật sự cảm thấy giống như điều đó đã xảy ra,” theo Rosen kể lại. “Điều này ở mãi với tôi. Đôi khi tôi bắt gặp chính mình suy nghĩ rằng thực sự có lúc tôi đã bị mắc kẹt trên đỉnh vách đá phía bên trái của bức tường đá khô cách mặt biển cả trăm feet ở dưới, và rằng có một cái lỗ thông qua mà tôi có thể chui qua và Emma đã đẩy tôi qua.”
Chẳng có ai vừa ra khỏi bụng mẹ là đã biết trượt ván, lướt sóng hay thậm chí là đứng kiễng chân. Không giống như các loài động vật hữu nhũ khác, con người không có khả năng giữ thăng bằng khi mới sinh – không có em bé sơ sinh nào vừa đẻ ra là đã biết đi hoặc đứng. Trước khi có được những khả năng đó, trẻ sơ sinh sẽ phát triển thị giác, thính giác, cơ, xương và não. Quá trình này mất nhiều tháng và thậm chí là nhiều năm đối với một số hoạt động.
Tin giả tràn ngập. Mỹ không chịu ngăn chận vì cứ bị nói là phải cho quyền tự do ngôn luận, nhưng Châu Âu thì khác. Ủy ban Châu Âu công bố hôm thứ Năm rằng họ đang mở cuộc điều tra về thông tin sai lệch trên Meta và TikTok. Theo tuyên bố, ủy ban đã chính thức gửi cho cả Meta và Tiktok một “yêu cầu cung cấp thông tin theo Đạo luật dịch vụ kỹ thuật số (DSA). Ủy ban yêu cầu cả hai công ty cung cấp thêm thông tin chi tiết về các biện pháp được thực hiện chống lại “việc phổ biến và khuếch đại nội dung bất hợp pháp và thông tin sai lệch”.


Kính chào quý vị,

Tôi là Derek Trần, dân biểu đại diện Địa Hạt 45, và thật là một vinh dự lớn lao khi được đứng nơi đây hôm nay, giữa những tiếng nói, những câu chuyện, và những tâm hồn đã góp phần tạo nên diện mạo văn học của cộng đồng người Mỹ gốc Việt trong suốt một phần tư thế kỷ qua.
Hai mươi lăm năm! Một cột mốc bạc! Một cột mốc không chỉ đánh dấu thời gian trôi qua, mà còn ghi nhận sức bền bỉ của một giấc mơ. Hôm nay, chúng ta kỷ niệm 25 năm Giải Viết Về Nước Mỹ của nhật báo Việt Báo.

Khi những người sáng lập giải thưởng này lần đầu tiên ngồi lại bàn thảo, họ đã hiểu một điều rất căn bản rằng: Kinh nghiệm tỵ nạn, hành trình nhập cư, những phức tạp, gian nan, và sự thành công mỹ mãn trong hành trình trở thành người Mỹ gốc Việt – tất cả cần được ghi lại. Một hành trình ý nghĩa không những cần nhân chứng, mà cần cả những người viết để ghi nhận và bảo tồn. Họ không chỉ tạo ra một cuộc thi; họ đã và đang xây dựng một kho lưu trữ. Họ thắp lên một ngọn hải đăng cho thế hệ sau để chuyển hóa tổn thương thành chứng tích, sự im lặng thành lời ca, và cuộc sống lưu vong thành sự hội nhập.

Trong những ngày đầu ấy, văn học Hoa Kỳ thường chưa phản ánh đầy đủ sự phong phú và đa dạng về kinh nghiệm của chúng ta. Giải thưởng Viết Về Nước Mỹ thực sự đã lấp đầy khoảng trống đó bằng sự ghi nhận và khích lệ vô số tác giả, những người đã cầm bút và cùng viết nên một thông điệp mạnh mẽ: “Chúng ta đang hiện diện nơi đây. Trải nghiệm của chúng ta là quan trọng. Và nước Mỹ của chúng ta là thế đó.”


Suốt 25 năm qua, giải thưởng này không chỉ vinh danh tài năng mà dựng nên một cộng đồng và tạo thành một truyền thống.
Những cây bút được tôn vinh hôm nay không chỉ mô tả nước Mỹ; họ định nghĩa nó. Họ mở rộng giới hạn của nước Mỹ, làm phong phú văn hóa của nước Mỹ, và khắc sâu tâm hồn của nước Mỹ. Qua đôi mắt họ, chúng ta nhìn thấy một nước Mỹ tinh tế hơn, nhân ái hơn, và sau cùng, chân thật hơn.

Xin được nhắn gửi đến các tác giả góp mặt từ bao thế hệ để chia sẻ tấm chân tình trên các bài viết, chúng tôi trân trọng cảm ơn sự can đảm của quý vị. Can đảm không chỉ là vượt qua biến cố của lịch sử; can đảm còn là việc ngồi trước trang giấy trắng, đối diện với chính mình, lục lọi ký ức đau thương sâu đậm, và gửi tặng trải nghiệm đó đến tha nhân. Quý vị là những người gìn giữ ký ức tập thể và là những người dẫn đường cho tương lai văn hóa Việt tại Hoa Kỳ.

Với Việt Báo: Xin trân trọng cảm ơn tầm nhìn, tâm huyết, và sự duy trì bền bỉ giải thưởng này suốt một phần tư thế kỷ.
Khi hướng đến 25 năm tới, chúng ta hãy tiếp tục khích lệ thế hệ kế tiếp—những blogger, thi sĩ, tiểu thuyết gia, nhà phê bình, nhà văn trẻ—để họ tìm thấy tiếng nói của chính mình và kể lại sự thật của họ, dù đó là thử thách hay niềm vui. Bởi văn chương không phải là một thứ xa xỉ; đó là sự cần thiết. Đó là cách chúng ta chữa lành, cách chúng ta ghi nhớ, và là cách chúng ta tìm thấy nơi chốn của mình một cách trọn vẹn.

Xin cảm ơn quý vị.

NHẬN TIN QUA EMAIL
Vui lòng nhập địa chỉ email muốn nhận.