Hôm nay,  

Bệnh Ăn Cắp Vặt

12/03/202117:12:00(Xem: 5801)



 

ăn cắp vặt (2).jpg

Ăn cắp quen tay, ngủ ngày quen mắt.

 

Ở đời này có bệnh là khổ, không phải bệnh nặng mới khổ, bệnh nhẹ cũng khổ, hễ có bệnh là khổ. Hồi nhỏ, tôi xem một bộ phim kể về một bà giàu có nhưng mắc bệnh ăn cắp vặt, đụng thứ gì cũng ăn cắp. Ăn cắp vặt là một thứ bệnh. 

Câu chuyện bắt đầu, người đàn bà đó là một cô bé mồ côi cha từ nhỏ, mẹ cô làm một nghề không đứng đắn. Cô bé được huấn luyện ai đến nhà để áo khoác ra ngoài là cô bé móc túi lấy tiền, nhưng không phải lấy tất cả tiền mà khách có. Bao giờ cô cũng chỉ lấy một ít tiền, để lại một số tiền cho khách không nghi ngờ. Sau khi người mẹ mất, cô bé được đưa vào viện mồ côi, được các dì phước chăm sóc. Cô bé càng lớn càng xinh đẹp. Cô thông minh, học giỏi, ngoan ngoãn, được giới thiệu đến nhà triệu phú để dạy kèm cho con của triệu phú đó. Chẳng bao lâu sau, người con trai lớn của ông triệu phú thương cô giáo dạy kèm em mình. Họ cưới nhau, cô gái về làm dâu nhà hào môn, tiền rừng bạc biển. Cha mẹ chồng mở một chương mục cho cô con dâu ở nhà băng và cho cô một số tiền mặt muốn xài gì thì xài. Nhưng than ơi, cô bé đã được huấn luyện tính ăn cắp vặt quen tay rồi, cô vẫn tiếp tục ăn cắp dù bây giờ cô có rất nhiều tiền.

 

chung an cap vat.jpg

 

Bệnh ăn cắp vặt là một chứng rối loạn sức khỏe tâm thần hiếm gặp nhưng nghiêm trọng, có thể gây ra cảm giác đau đớn cho chính bạn và người thân nếu không được điều trị

 

Cha mẹ chồng quyết định chữa bệnh cho cô con dâu. Họ cho người điều tra, thì ra lúc bé ba mẹ đã huấn luyện cho con của mình ăn cắp vặt. Sau khi tìm được bệnh, ba mẹ chồng đưa cô đến bác sĩ phân tâm học. Bác sĩ chữa bệnh cho cô gái trẻ từ từ, chữa mất một thời gian dài cô gái mới hết bệnh ăn cắp vặt.

Cách đây mấy năm, chúng tôi đọc một bản tin về một cô gái trẻ Việt Nam lai Mỹ. Bố là lính Mỹ đi lính ở Việt Nam. Cô lấy chồng người Mỹ. Một hôm, cô vào siêu thị của Mỹ ở Houston, lấy cắp một món đồ trị giá $18. Cô bị bắt và đưa ra tòa, bị kết án và trục xuất về Việt Nam, mặc dù lúc đó con của cô mới 3 tháng. Tội ăn cắp bị phạt nặng như thế đó.

Bất hạnh cho người nào giao tiếp với người có bệnh ăn cắp vặt, nên tìm cách chữa trị cho họ. Nếu bệnh ăn cắp vặt kéo dài thì thế nào cũng có một ngày bị bắt, bị đi tù, cũng có thể bị trục xuất về Việt Nam. Chúng ta đang sống trong thời đại tân tiến, bất cứ nơi nào cũng có gắn camera, cài đặt vào điện thoại sử dụng mạng Internet, có thể xem và quay lại tất cả mọi chuyện xảy ra. Quý vị đi chơi xa có thể coi nhà mình qua điện thoại.

Văn phòng của chúng tôi, Ana Real Estate có gắn ngay ở hành lang 12 máy thu hình, trong văn phòng gắn 8 máy, tổng cộng 20 máy. Vì văn phòng ở ngay góc đường nên thu hình nhiều góc cạnh khác nhau. Mấy năm trước, có người giật bóp một người phụ nữ Việt Nam đang đi bộ trên hành lang. Người phụ nữ đang đi thong thả, thì có một ntên cướp ngồi trên xe nhảy xuống xe giật bóp của cô. Người phụ nữ đó có võ nên phản kháng đánh lại tên cướp. Tên cướp thứ hai thấy vậy nhảy xuống dùng súng chĩa vào người phụ nữ. Người phụ nữ buộc phải thất thủ trước họng súng của tên cướp. Sau đó, hai tên cướp bỏ chạy. Cảnh Sát đến văn phòng xin chúng tôi xem lại camera. Bổn phận công dân chúng tôi phải cộng tác với chính quyền, với Cảnh Sát để bảo vệ an ninh cho cộng đồng, cho xã hội. Cảnh Sát cho biết đó là tội hình sự, nếu bắt được chắc chắn hai tên cướp đó sẽ vào tù.

Còn ăn cắp vặt thì sao? Không thể nào nói là bệnh ăn cắp. Ăn cắp có trong máu, ăn cắp dù nhỏ hay lớn cũng phải đối diện với Cảnh Sát, với quan tòa, với nhà tù.

 

ăn cắp vặt.jpg

Ăn cắp dù nhỏ hay lớn cũng phải đối diện với Cảnh Sát, với quan tòa, với nhà tù.

 

Thời đại hiện nay, nơi nào cũng có máy thu hình, từ cột điện, ở chỗ đậu xe, từ hành lang cho đến tất cả mọi ngóc ngách của tòa nhà, siêu thị, văn phòng, nhà riêng, v.v. nên khó có thể thoát được luật pháp. Tị nạn được định cư ở Hoa Kỳ là giấc mơ của nhiều người, muốn học tới đâu thì học tới đó, muốn đi đến đâu thì đi đến đó. Muốn thực hiện giấc mơ của mình có nhà để ở dễ quá đâu có gì khó khăn đâu mà phải ăn cắp vặt, hay lường gạt người khác. Nhà tù ở Hoa Kỳ nhiều lắm, Quận Cam không rộng lớn bằng Los Angeles mà có 6 nhà tù. Bây giờ nhiễm Covid-19 nhiều lắm, vào nhà tù không chết sớm cũng chết muộn mà thôi.

Giết người đi ở tù, ăn cắp vặt đi ở tù. Làm bất cứ việc gì phạm luật phải đi ở tù. Bệnh ăn cắp vặt cũng đi ở tù, nhiều người tánh tình tốt nhưng chỉ có một tội duy nhất là ăn cắp vặt rồi đi ở tù, tội nghiệp thật?

Tôi nói chuyện với bác sĩ phân tâm học về những người có tính ăn cắp vặt hay bị bệnh ăn cắp vặt thì phải làm sao? Bác sĩ phân tâm học thường khuyên nên đưa bệnh nhân đến bác sĩ, để bác sĩ nói chuyện với bệnh nhân, xem bệnh nhân bệnh nặng tới độ nào, rồi bác sĩ sẽ tìm cách chữa bệnh? Người bị bệnh ăn cắp vặt kể như xong cả đời rồi? Ăn cắp vặt là một thứ bệnh như những thứ bệnh khác nhưng chữa bệnh cần thời gian lâu, không phải chữa một ngày hai ngày là khỏi bệnh đâu?

Sống với người có bệnh ăn cắp vặt khổ lắm, vì không biết ngày nào người đó lấy cắp đồ của mình?

Tôi đã tham khảo ý kiến của nhiều bác sĩ phân tâm học về bệnh ăn cắp vặt này thì nhiều bác sĩ khuyên người trong gia đình nên giúp đỡ người có bệnh ăn cắp vặt, nên đi bác sĩ phân tâm học. Các bác sĩ sẽ nghiên cứu tiểu sử của người này, xem người đó sinh ra và lớn lên trong môi trường nào, nhận được sự giáo dục của cha mẹ ra sao? Chẳng hạn như câu chuyện của cô giáo kèm trẻ em ở trên: lúc nhỏ nghèo khổ, không có cha, người mẹ dạy con mình móc túi người khác. Khi lớn lên, mặc dù được học hành, được sống trong gia đình chồng giàu có, nhưng thói quen ăn cắp vặt vẫn tái diễn. Cho đến khi gia đình chồng tìm hiểu nguyên do con dâu mình bị bệnh ăn cắp vặt. Tìm được bệnh rồi thì tìm thuốc chữa cũng dễ thôi.

 

sự giáo dục của cha mẹ vô cùng quan trọng.jpg

Người xưa thường cho rằng muốn con cái trở thành thương nhân thì nên ở gần chợ, muốn con hay chữ thì ở gần trường học, còn nếu gần trộm, gần cướp thì sớm hay muộn cũng vào tù ra khám. “Gần mực đen, gần đèn thì rạng”, câu tục ngữ mang tính giáo dục đến nay vẫn hoàn toàn đúng. Sự giáo dục của cha mẹ là vô cùng quan trọng.

Người có bệnh ăn cắp vặt không biết mình có bệnh, người nhà phải giúp họ, giúp tận tình, tìm mọi cách chữa bệnh cho họ, giúp họ nhận thấy bệnh ăn cắp vặt là một bệnh xấu. Đã là bệnh rồi thì đâu có gì tốt đâu?

Tội nghiệp cho người có bệnh ăn cắp vặt mà không biết mình có bệnh cho đến khi bị bắt cho vào tù, lúc đó quá muộn?

Hy vọng những người xung quanh giúp đỡ cho người bệnh ăn cắp vặt và giúp họ chữa bệnh này. Bởi vì bây giờ mọi người sống dưới sự kiểm soát của máy thu hình, đừng để bệnh này đưa họ vào tù thì phí một cuộc đời. Sống thì phải có Tự Do, sống thong dong tự tại, sống theo ý thích của mình, và sống phải làm một người tốt, đừng để bệnh hoạn hành hạ mình trong đó có bệnh ăn cắp vặt.

 

20210312_160442.jpg


"Gieo suy nghĩ, gặt lời nói. Gieo lời nói, gặt hành động. Gieo hành động, gặt thói quen. Gieo thói quen, gặt tính cách. Gieo tính cách, gặt số phận."- Lão Tử.
Đừng để thói quen ăn cắp vặt ảnh hưởng đến nhân cách và quyết định đến số phận con người.

 

Hy vọng người có bệnh ăn cắp vặt phải biết mình có bệnh và phải tìm cách chữa bệnh cho chính mình, nếu không bệnh càng ngày càng tăng. Ăn cắp quen tay, thấy thứ gì cũng ăn cắp thì nhà tù ở ngay trước mắt không đâu xa. Nếu được chữa bệnh thì bệnh sẽ hết. Mong mọi người khỏe mạnh, lành mạnh từ thể xác đến tinh thần.

 

Orange County, 12/3/2021

KIỀU MỸ DUYÊN

([email protected])

 

Gửi ý kiến của bạn
Vui lòng nhập tiếng Việt có dấu. Cách gõ tiếng Việt có dấu ==> https://youtu.be/ngEjjyOByH4
Tên của bạn
Email của bạn
)
Sau 13 năm, cuối cùng thì Bác sĩ David Sinclair và các đồng nghiệp đã tìm được câu trả lời cho câu hỏi: Điều gì thúc đẩy quá trình lão hóa? Trong một nghiên cứu được công bố trên tạp chí Cell vào ngày 12 tháng 1 năm 2023, Sinclair, giáo sư di truyền học và đồng giám đốc của Paul F. Glenn Center for Biology of Aging Research tại Trường Y Harvard (Harvard Medical School), đã phác họa ra một chiếc đồng hồ lão hóa, khi ta vặn chiều kim là có thể đẩy nhanh hoặc đảo ngược quá trình lão hóa của các tế bào.
Cách đây không lâu, cư dân Trung Quốc có thể công khai và tự do bày tỏ quan điểm của mình ở nước ngoài mà không có nguy cơ bị trả thù. Chế độ Trung Quốc hôm nay đã có thể thò tay đến khắp nơi mà không còn bị ngăn cản bởi biên giới. Các cách gây ảnh hưởng của Bắc Kinh khác nhau. Nhưng mục đích luôn giống nhau: Công dân Trung Quốc phải trung thành với Đảng Cộng sản Trung Quốc bất kể họ ở trong nước hay ở có xa biên giới đất nước bao nhiêu chăng nữa.
Gần đây, một số bạn bè gởi cho tôi qua e-mail một bài viết bằng tiếng Việt không rõ xuất xứ cảnh báo về một loại biến chủng của virus COVID mới rất nguy hiểm, rất lây lan mà lại không có triệu chứng thông thường báo trước, không phát hiện được bằng các test hiện có và không có thuốc chữa. Những “tin tức” này có vẻ không có cơ sở thực tế và có thể gây hoảng hốt không cần thiết. Hôm nay tôi xin phỏng dịch và chú thích thêm cho dễ hiểu một bài báo của CNN (1) trả lời một số câu hỏi về biến thể phụ mới nhất đang lan tràn ở Mỹ và đã có mặt tại Việt Nam.
Người dân California gần đây đã phản đối ngành công nghiệp thuốc lá và bầu chấm dứt việc bán hầu hết các sản phẩm thuốc lá có hương vị, bao gồm thuốc lá bạc hà và thuốc lá điện tử. Các cử tri đã ủng hộ Dự luật Thượng viện (SB) 793 bằng cách bỏ phiếu “Có” cho Dự luật (Prop) 31, điều này ngăn cản những tiệm lẻ bán các sản phẩm này và khiến Big Tobacco (Nhóm Thuốc Lá Lớn) khó săn mồi và kiếm lợi từ trẻ em và nhắm vô nhiều cộng đồng khác.
Tuần trước, Chủ Tịch Thượng Viện Tiểu Bang California đã công bố nhiệm vụ của Ủy Ban Thượng Viện cho Phiên Họp Lập pháp 2023-2024. Thượng Nghị Sĩ Janet Nguyễn (Điạ Hạt-36) đã được bổ nhiệm làm Chủ Tịch Ủy Ban Đảng Cộng Hòa California và được Thượng Viện Tạm Thời bổ nhiệm để phục vụ trong các ủy ban thường trực sau đây:
Nếu đại dịch COVID bùng phát trở lại đến mức các nhà chức trách tìm cách khôi phục các quy định về khẩu trang và vaccine, thì Thống đốc Florida Ron DeSantis muốn đảm bảo rằng tiểu bang của ông không bị ảnh hưởng bởi cái mà ông gọi là “tình trạng an ninh y sinh hóa”. Đảng Cộng hòa đang tìm cách biến lệnh cấm của Florida đối với các nhiệm vụ liên quan đến COVID thành vĩnh viễn, theo tin The Hill. Nghĩa là, không ai có quyền cưỡng bácch cư dân Florida mang khẩu trang hay chích vaccine ngừa dịch.
Thương vụ bán lẻ tại Hoa Kỳ đã giảm 1,1% trong tháng 12/2022 so với tháng 11, theo Sở điều tra dân số cho biết trong bản tường trình sơ bộ hôm thứ Tư. Thương vụ là 677,1 tỷ đô la trong tháng 12, thấp hơn dự kiến. Trên cơ sở hàng năm, thương vụ bán lẻ đã tăng 6% trong tháng 12. Tổng thương vụ cho năm 2022 tăng 9,2% so với năm 2021.
3C là cảm, cúm và Covid đang lây lan nhiều ở Mỹ vào mùa đông năm nay. Cảm và cúm đã có trên thế giới này từ lâu thật lâu rồi. Cảm làm người bệnh ho, sổ mũi. Cúm thường làm nhức đầu, sốt, đau mình. Nhẹ uống Tylenol, nặng uống Theraflu vài hôm là khỏi vì tôi đã từng trải nghiệm. Bị cúm nhẹ, xức dầu cù là, ăn tô phở nóng với hành trần rồi xông là một hai hôm sẽ hết. Một lần bị nặng, đầu nhức như búa bổ, người quay cuồng, uống Theraflu làm ngủ lì bì, phải nghỉ làm việc và cả tuần sau mới hết...
Có nên trao quyền tự do ngôn luận cho Taliban? Các thành viên của Taliban đã sử dụng chương trình xác minh 8 đô/tháng của Twitter để nhận được dấu kiểm màu xanh lam — với một thành viên reo hò rằng ông chủ Elon Musk [của Twitter] đang “làm cho Twitter trở nên tuyệt vời trở lại.” Hiện có ít nhất hai quan chức Taliban và bốn người ủng hộ nổi tiếng chưa được xác minh trước đây đã có kiểm tra màu xanh lam, giúp họ “xếp hạng ưu tiên trong tìm kiếm, được đề cập và trả lời”.
Gina Lollobrigida, người trong nhiều thập niên là hiện thân của khuôn mẫu Ý về nhan sắc Địa Trung Hải và được mệnh danh là “người phụ nữ đẹp nhất thế giới” theo tựa đề một bộ phim của bà, đã qua đời ở Rome hôm thứ Hai ở tuổi 95, theo AP. Như thế, bà sinh ngày 4 tháng 7/1927 và chết ngày 16/1/2023.


Kính chào quý vị,

Tôi là Derek Trần, dân biểu đại diện Địa Hạt 45, và thật là một vinh dự lớn lao khi được đứng nơi đây hôm nay, giữa những tiếng nói, những câu chuyện, và những tâm hồn đã góp phần tạo nên diện mạo văn học của cộng đồng người Mỹ gốc Việt trong suốt một phần tư thế kỷ qua.
Hai mươi lăm năm! Một cột mốc bạc! Một cột mốc không chỉ đánh dấu thời gian trôi qua, mà còn ghi nhận sức bền bỉ của một giấc mơ. Hôm nay, chúng ta kỷ niệm 25 năm Giải Viết Về Nước Mỹ của nhật báo Việt Báo.

Khi những người sáng lập giải thưởng này lần đầu tiên ngồi lại bàn thảo, họ đã hiểu một điều rất căn bản rằng: Kinh nghiệm tỵ nạn, hành trình nhập cư, những phức tạp, gian nan, và sự thành công mỹ mãn trong hành trình trở thành người Mỹ gốc Việt – tất cả cần được ghi lại. Một hành trình ý nghĩa không những cần nhân chứng, mà cần cả những người viết để ghi nhận và bảo tồn. Họ không chỉ tạo ra một cuộc thi; họ đã và đang xây dựng một kho lưu trữ. Họ thắp lên một ngọn hải đăng cho thế hệ sau để chuyển hóa tổn thương thành chứng tích, sự im lặng thành lời ca, và cuộc sống lưu vong thành sự hội nhập.

Trong những ngày đầu ấy, văn học Hoa Kỳ thường chưa phản ánh đầy đủ sự phong phú và đa dạng về kinh nghiệm của chúng ta. Giải thưởng Viết Về Nước Mỹ thực sự đã lấp đầy khoảng trống đó bằng sự ghi nhận và khích lệ vô số tác giả, những người đã cầm bút và cùng viết nên một thông điệp mạnh mẽ: “Chúng ta đang hiện diện nơi đây. Trải nghiệm của chúng ta là quan trọng. Và nước Mỹ của chúng ta là thế đó.”


Suốt 25 năm qua, giải thưởng này không chỉ vinh danh tài năng mà dựng nên một cộng đồng và tạo thành một truyền thống.
Những cây bút được tôn vinh hôm nay không chỉ mô tả nước Mỹ; họ định nghĩa nó. Họ mở rộng giới hạn của nước Mỹ, làm phong phú văn hóa của nước Mỹ, và khắc sâu tâm hồn của nước Mỹ. Qua đôi mắt họ, chúng ta nhìn thấy một nước Mỹ tinh tế hơn, nhân ái hơn, và sau cùng, chân thật hơn.

Xin được nhắn gửi đến các tác giả góp mặt từ bao thế hệ để chia sẻ tấm chân tình trên các bài viết, chúng tôi trân trọng cảm ơn sự can đảm của quý vị. Can đảm không chỉ là vượt qua biến cố của lịch sử; can đảm còn là việc ngồi trước trang giấy trắng, đối diện với chính mình, lục lọi ký ức đau thương sâu đậm, và gửi tặng trải nghiệm đó đến tha nhân. Quý vị là những người gìn giữ ký ức tập thể và là những người dẫn đường cho tương lai văn hóa Việt tại Hoa Kỳ.

Với Việt Báo: Xin trân trọng cảm ơn tầm nhìn, tâm huyết, và sự duy trì bền bỉ giải thưởng này suốt một phần tư thế kỷ.
Khi hướng đến 25 năm tới, chúng ta hãy tiếp tục khích lệ thế hệ kế tiếp—những blogger, thi sĩ, tiểu thuyết gia, nhà phê bình, nhà văn trẻ—để họ tìm thấy tiếng nói của chính mình và kể lại sự thật của họ, dù đó là thử thách hay niềm vui. Bởi văn chương không phải là một thứ xa xỉ; đó là sự cần thiết. Đó là cách chúng ta chữa lành, cách chúng ta ghi nhớ, và là cách chúng ta tìm thấy nơi chốn của mình một cách trọn vẹn.

Xin cảm ơn quý vị.

NHẬN TIN QUA EMAIL
Vui lòng nhập địa chỉ email muốn nhận.