Hôm nay,  

Tách Trà Hoa Lài

29/08/202115:04:00(Xem: 8094)

Tram Ho


Đối với trẻ con, uống trà là một khái niệm mơ hồ. Tôi cũng vậy, vì mẹ tôi không uống trà. Mẹ thường pha cho cha một tách trà vào buổi sáng. Cha thong thả nhấp nháy đôi mắt trong làn khói tỏa ra từ tách trà, sau đó chậm rãi nhắp từng ngụm. Trong trí nhớ tuổi thơ của tôi, trà chỉ là thế!


Sau khi cha mất, mẹ vẫn pha một tách trà nóng để trên bàn thờ ông mỗi sáng. Đến khi trà nguội lạnh, mẹ đem xuống cho thêm nước sôi vào rồi uống. Mẹ không thích trà, hay sợ mất ngủ? Tôi chỉ đoán thôi chứ chưa từng hỏi mẹ, mà tôi cũng quên luôn hỏi lý do tại sao theo thời gian mấy mươi năm sau. 


Người ta nói “đi một ngày đàng học một sàng khôn” rất đúng! Tôi đã học được “một sàng khôn” từ ba năm đệ nhị cấp trên Bảo Lộc. Ở đây, tôi tận mắt nhìn thấy những đồi trà xanh thẳng tắp; thấy người ta hái trà, bỏ vào cái gùi đeo trên lưng. Tôi cũng đã biết cách người ta phân loại trà từ lá ngọn, rồi những lá kế tiếp để chế biến trà loại một, hay loại hai, ba. Nhà dân trong vùng có vườn lớn hay nhỏ đều thường trồng vài cây trà, mấy cây hoa lài, và bụi hoa sói. Tôi rất thích đi dạo qua những khu vườn xanh mướt thoảng hương thơm từ những khóm hoa Lài, hoa Sói trắng đẹp giản dị và thuần khiết mà Sài Gòn không có.


Những dịp nghỉ Tết và nghỉ Hè, tôi thường ghé tiệm trà Đỗ Hữu bên kia đường đối diện cổng trường, mua cho mẹ hai hộp trà Lài và trà Sói. Mẹ vẫn không hay uống trà, nhưng mẹ thích trà ướp Lài. Riêng tôi thì thích trà ướp Sói, cũng chỉ do hương thơm lạ lạ của nó chứ chưa uống thử. 


Lúc mẹ tôi qua đời, tôi bắt đầu tập nghi thức cúng trà mỗi sáng như mẹ ngày xưa, chỉ khác là có hai tách trà, một trà Sói và một trà Lài. Khi trà nguội, tôi cũng thêm ít nước nóng vào để uống, như một loại nước khác nước lọc chứ chưa biết thưởng thức mùi vị của trà. Nơi tôi làm việc có trà Lipton, đậm, không trong thơm như trà Bảo Lộc, nhưng uống hoài cũng quen vị.


Mỗi lần đi Huế, tôi đều về thăm quê ngoại Làng Chuồn. Mấy dì em của mẹ thường hái lá trà tươi từ vườn nấu nước uống, gọi là nước chè. Vườn nhà ôn mệ ngoại rộng, trồng đủ thứ: cau, trầu, chuối, mía v..v… có cả cái giếng đầy nước. Có lẽ nấu trà bằng nước giếng nên lá trà không cần phân loại, non già đều hái nấu chung, nhưng nước vẫn trong xanh và uống có vị ngọt. Thích nhất là sau nhiều giờ nhàn du thắng cảnh Cố Đô, ghé nhà mấy dì, được uống một ly chè xanh mới nấu thì theo tôi, ly nước chè tươi này mới đúng nghĩa “trà loại một”. 


Trà túi lọc ở Mỹ dùng phổ biến hơn trà sấy khô Việt Nam vì cách pha chế nhanh gọn, không cầu kỳ. Có rất nhiều loại trà túi lọc khác nhau tùy lựa chọn theo sở thích, không phải chỉ có trà Lipton như tôi biết trước đây. Thử đủ các loại trà từ những lần du lịch trong và ngoài nước, kể cả trên máy bay; rốt cuộc tôi vẫn chung thủy với trà xanh. Càng lớn tuổi tôi càng thích uống trà. Buổi sáng đọc báo với một tách trà trên bàn, thêm một tách trà chiều là đủ cho một ngày làm việc.


Mùa Thu hai năm trước, cô em dâu tặng tôi một chậu hoa Lài nhỏ, để ngoài sân vài tháng, thời tiết chuyển lạnh phải đem vô nhà. Mùa Xuân, tôi đem cây ra sân, chuyển qua chậu lớn, tỉa cành, thay đất, tưới nước. Rồi những nụ hoa trắng nhỏ nở đón mùa Xuân đầu tiên, thơm ngát một góc sân. Cứ chăm sóc như vậy, mỗi năm được ngắm hoa Lài khoe sắc cùng Hồng, Lan, là đủ vui.


Những lần hoa Lài rụng, tôi thường gom bỏ vào chiếc ly để trên bàn làm việc cho đến khi khô vẫn thơm khắp căn phòng nhỏ. Năm nay, thay vì giữ hoa khô, tôi bỏ vào tách trà, thưởng thức làn hương thơm nhẹ cùng vị ngọt trà xanh. Người Nhật thật tinh tế trong việc uống trà, như cách gọi thanh lịch của họ, “Trà Đạo”. Uống trà là một nghệ thuật quả không sai, 


Mấy hôm nay mưa nhiều vì trời sắp sang Thu. Lài vẫn chăm chỉ ra nụ và nở hoa vào những ngày nắng ít ỏi của cuối Hè còn sót lại. Nhưng những cánh hoa mỏng manh chỉ ở trên cành độ hai hoặc ba ngày, qua đêm mưa to là rụng hết. Chiếc ly nhỏ trên bàn làm việc đã đầy hoa!


Tôi pha hai tách trà hoa lài gửi hương thơm theo cha mẹ đã về chốn bình yên. 


Hồ Thị Kim Trâm
Mùa Vu Lan 2021




Gửi ý kiến của bạn
Vui lòng nhập tiếng Việt có dấu. Cách gõ tiếng Việt có dấu ==> https://youtu.be/ngEjjyOByH4
Tên của bạn
Email của bạn
)
Giáp Thìn đang tới. Theo truyền thống mừng Tết Nguyên Đán, hình ảnh linh vật rồng đã xuất hiện nhiều nơi trên phố chợ và truyền hình, với ước mơ cho năm mới, người người sẽ an vui hơn, sẽ hạnh phúc hơn. Bất kể, thực tế là năm 2024 có thể sẽ bất an nhiều hơn, tại Hoa Kỳ và nhiều nơi trên thế giới. Bài viết này, trong dịp đưa tiễn năm cũ để đón năm mới, sẽ kể chuyện rồng, với lời chúc an vui và hạnh phúc cho tất cả chúng sinh nơi cõi này.
Dù người ta đã dành rất nhiều thời gian và tiền bạc để nghiên cứu và quay phim về cá mập trắng (great white shark), nhưng cho đến nay, chưa có ai được chứng kiến một ‘em bé’ cá mập trắng mới chào đời trong tự nhiên.
Nhiều người cắm trại hè phố từ đêm qua để sáng nay xếp hàng, chờ vào dự phiên tòa ở Tối Cao Pháp Viện. Cô Grace Kiple, sinh viên năm thứ nhất tại Trường Luật Georgetown, đã đến Tòa án Tối cao một ngày trước cuộc tranh luận lịch sử chỉ để đảm bảo cô sẽ có một chỗ ngồi trong phòng xử án. Điều đó có nghĩa là cô phải nghỉ qua đêm trên vỉa hè. Cô chuẩn bị sẵn túi ngủ và thảm tập yoga. “Tôi chưa bao giờ cắm trại trước đây,” Kiple nói, tay cầm một cốc cà phê lớn. “Vụ án này là một chuyện lớn đấy.”
Cựu luật sư Bạch Ốc thời chính phủ Trump dự đoán Tòa án Tối cao sẽ đồng thuận ra phán quyết chống lại Trump về quyền miễn truy tố hình sự. Ty Cobb, cố vấn đặc biệt của Bạch Ốc khi Trump tìm cách chống lại cuộc điều tra do Công tố đặc biệt Robert Mueller đứng đầu, đã phát biểu sau khi tòa kháng án ra phán quyết chống lại Trump hôm thứ Ba.
đa số người Mỹ tin rằng số phận của Trump nên được quyết định trước khi cử tri đi bầu cử vào tháng 11. Một cuộc thăm dò mới của CNN-SSRS cho thấy 48% người Mỹ nói rằng điều "cần thiết" là phải đạt được phán quyết trong vụ lật đổ cuộc bầu cử liên bang năm 2020 của Trump trước khi cuộc bầu cử diễn ra vào tháng 11/2024, trong khi 16% khác nói rằng họ "ưa thích" xem phán quyết hơn đạt trước đó.
Giải âm nhạc Grammys: Album "Midnights" của nhạc sĩ Taylor Swift đã thắng giải Album của năm (Album of the Year) tại Lễ trao giải âm nhạc Grammys của Học viện Recording Academy lần thứ 66 hôm thứ Hai, khiến cô trở thành nghệ sĩ đầu tiên có 4 lần nhận được vinh dự này. Các năm trước, cô đã đoạt giải Album hay nhất cho album Folklore hồi năm 2021, album 1989 hồi năm 2015 và albim Fearless hồi năm 2010. Và đêm hôm qua, Chủ Nhật 4/2/2024, cô Taylor Swift cũng thắng giải Album giọng pop xuất sắc nhất (Best Pop Vocal Album).
Ứng cử viên tổng thống của Đảng Cộng hòa Nikki Haley đã xuất hiện với tư cách khách mời trong chương trình hài kịch "Saturday Night Live" của NBC, chế nhạo Donald Trump về tuổi tác và năng lực tâm thần của ông.
Cựu Giám đốc Tài chính của Tổ chức Trump Organization, Allen Weisselberg, đang đàm phán nhận tội với văn phòng Biện Lý quận Manhattan để giải quyết cáo buộc khai man tiềm ẩn, theo các nguồn tin quen thuộc với vấn đề này xác nhận với ABC News. Các nguồn tin cho biết, nếu các cuộc đàm phán thành công, Weisselberg sẽ nhận tội nói dối trên bục nhân chứng khi làm chứng hồi tháng 10/2023 tại phiên tòa xét xử gian lận dân sự mà bản thân ông, ông chủ cũ của ông là cựu Tổng thống Donald Trump - và những người khác là bị cáo.
-Joshua Schulte, cựu sĩ quan CIA, đã bị kết án 40 năm tù hôm thứ Năm vì vụ vi phạm dữ liệu lớn nhất trong lịch sử cơ quan, cùng với các cáo buộc khác. Schulte bị buộc tội về các tội gián điệp, hack máy tính, coi thường tòa án, khai man với FBI và khiêu dâm trẻ em, theo Bộ Tư pháp (DOJ) cho biết trong một thông cáo.
Bất kể chúng ta đang đứng ở đâu trên Trái đất, dưới chân chúng ta đều có nước chảy len lỏi bên dưới lòng đất. Nước ngầm cung cấp nước uống cho khoảng một nửa dân số thế giới và gần một nửa lượng nước dùng để tưới, tiêu dùng, giúp giữ cho các dòng sông, ao hồ và đầm lầy tồn tại qua thời kỳ hạn hán. Nước ngầm là nguồn tài nguyên có thể tái tạo, nhưng có thể mất hàng thập niên, thậm chí hàng thế kỷ để một số tầng nước ngầm phục hồi sau khi bị cạn kiệt. Những hiểu biết hiện nay về vấn đề này chủ yếu dựa vào việc ghi lại các đo lường mực nước trong các giếng ở những địa điểm khác nhau.


Kính chào quý vị,

Tôi là Derek Trần, dân biểu đại diện Địa Hạt 45, và thật là một vinh dự lớn lao khi được đứng nơi đây hôm nay, giữa những tiếng nói, những câu chuyện, và những tâm hồn đã góp phần tạo nên diện mạo văn học của cộng đồng người Mỹ gốc Việt trong suốt một phần tư thế kỷ qua.
Hai mươi lăm năm! Một cột mốc bạc! Một cột mốc không chỉ đánh dấu thời gian trôi qua, mà còn ghi nhận sức bền bỉ của một giấc mơ. Hôm nay, chúng ta kỷ niệm 25 năm Giải Viết Về Nước Mỹ của nhật báo Việt Báo.

Khi những người sáng lập giải thưởng này lần đầu tiên ngồi lại bàn thảo, họ đã hiểu một điều rất căn bản rằng: Kinh nghiệm tỵ nạn, hành trình nhập cư, những phức tạp, gian nan, và sự thành công mỹ mãn trong hành trình trở thành người Mỹ gốc Việt – tất cả cần được ghi lại. Một hành trình ý nghĩa không những cần nhân chứng, mà cần cả những người viết để ghi nhận và bảo tồn. Họ không chỉ tạo ra một cuộc thi; họ đã và đang xây dựng một kho lưu trữ. Họ thắp lên một ngọn hải đăng cho thế hệ sau để chuyển hóa tổn thương thành chứng tích, sự im lặng thành lời ca, và cuộc sống lưu vong thành sự hội nhập.

Trong những ngày đầu ấy, văn học Hoa Kỳ thường chưa phản ánh đầy đủ sự phong phú và đa dạng về kinh nghiệm của chúng ta. Giải thưởng Viết Về Nước Mỹ thực sự đã lấp đầy khoảng trống đó bằng sự ghi nhận và khích lệ vô số tác giả, những người đã cầm bút và cùng viết nên một thông điệp mạnh mẽ: “Chúng ta đang hiện diện nơi đây. Trải nghiệm của chúng ta là quan trọng. Và nước Mỹ của chúng ta là thế đó.”


Suốt 25 năm qua, giải thưởng này không chỉ vinh danh tài năng mà dựng nên một cộng đồng và tạo thành một truyền thống.
Những cây bút được tôn vinh hôm nay không chỉ mô tả nước Mỹ; họ định nghĩa nó. Họ mở rộng giới hạn của nước Mỹ, làm phong phú văn hóa của nước Mỹ, và khắc sâu tâm hồn của nước Mỹ. Qua đôi mắt họ, chúng ta nhìn thấy một nước Mỹ tinh tế hơn, nhân ái hơn, và sau cùng, chân thật hơn.

Xin được nhắn gửi đến các tác giả góp mặt từ bao thế hệ để chia sẻ tấm chân tình trên các bài viết, chúng tôi trân trọng cảm ơn sự can đảm của quý vị. Can đảm không chỉ là vượt qua biến cố của lịch sử; can đảm còn là việc ngồi trước trang giấy trắng, đối diện với chính mình, lục lọi ký ức đau thương sâu đậm, và gửi tặng trải nghiệm đó đến tha nhân. Quý vị là những người gìn giữ ký ức tập thể và là những người dẫn đường cho tương lai văn hóa Việt tại Hoa Kỳ.

Với Việt Báo: Xin trân trọng cảm ơn tầm nhìn, tâm huyết, và sự duy trì bền bỉ giải thưởng này suốt một phần tư thế kỷ.
Khi hướng đến 25 năm tới, chúng ta hãy tiếp tục khích lệ thế hệ kế tiếp—những blogger, thi sĩ, tiểu thuyết gia, nhà phê bình, nhà văn trẻ—để họ tìm thấy tiếng nói của chính mình và kể lại sự thật của họ, dù đó là thử thách hay niềm vui. Bởi văn chương không phải là một thứ xa xỉ; đó là sự cần thiết. Đó là cách chúng ta chữa lành, cách chúng ta ghi nhớ, và là cách chúng ta tìm thấy nơi chốn của mình một cách trọn vẹn.

Xin cảm ơn quý vị.

NHẬN TIN QUA EMAIL
Vui lòng nhập địa chỉ email muốn nhận.