Hôm nay,  

Hội Nhiếp Ảnh Việt Mỹ đón "Xuân hy vọng"

27/02/202222:48:00(Xem: 4635)

Hội Nhiếp Ảnh Việt Mỹ đón "Xuân hy vọng"

 

Thanh Thư

  

 blank

 Quang cảnh buổi lễ- Thanh Thư

 

 

Không truyền thống nào đẹp và thanh bình bằng ngày xuân đi chùa lễ Phật cầu an, cầu may cho mình, gia đình, mọi người và chúng sinh trên toàn thế giới. Không hình ảnh nào thiêng liêng bằng một người thành tâm trút bỏ muộn phiền, chắp tay niệm Phật, thành tâm hướng về nguồn cội, về cái thiện, cái hay đẹp, ở phía trước.

 blank

 Các người mẫu trước sân chùa-NAG Michael Thai
blank

 Hội Nhiếp Ảnh và người mẫu trước chánh điện-NAG Michael Thai

  

Xuân Nhâm Dần 2022 năm nay với nỗi âu lo đại dịch Covid truyền nhiễm còn canh cánh bên lòng, mọi người ai cũng mong ước cho mọi điều xui xẻo qua đi và lòng nguyện cầu cho năm mới được nhiều may mắn. Trong chủ đề "Xuân hy vọng", Hội Nhiếp Ảnh Việt Mỹ theo thông lệ đã tổ chức lễ khai máy ngày xuân tại chùa Điều Ngự. Anh Hội Trưởng Thiên Sơn cũng cho biết lý do tại sao hội chọn chủ đề "Xuân hy vọng". Anh và mọi người hy vọng đại dịch không còn, để mọi sự trở lại bình thường. Ngoài ra đây còn là cơ hội cho các anh chị em nhiếp ảnh gặp gỡ, trò chuyện, mừng xuân và cùng nhau học hỏi, chia sẻ kinh nghiệm về nhiếp ảnh. Các người mẫu và nhiếp ảnh gia đã mặc vào những chiếc áo dài truyền thống, đã tương tác, để đem những góc cạnh của sắc đẹp, nét duyên dáng người phụ nữ vào thế giới nhiếp ảnh nghệ thuật.

 blank

 Thầy bói coi chỉ tay quá kỹ-NAG Timfoto-NM Chí Hiếu

blankNụ cười xuân-NAG Thiên Sơn-NM Cynthia Thảo Nguyễn

  

Từ sáng sớm các nhiếp ảnh gia, người mẫu và giới truyền thông báo chí đã tề tựu khắp sân chùa. Khách viếng chùa cũng đến cúng Phật thật đông khiến không khí ngày xuân chợt rộn rã, náo nhiệt hẳn lên. Anh Hội Trưởng Thiên Sơn cho biết anh ước lượng khoảng gần 200 nhiếp ảnh gia đã tham dự cùng 15 cô người mẫu, chưa kể các phật tử hay khách du xuân, ai cũng có sẵn chiếc điện thoại là một máy ảnh cầm tay thu nhỏ. Anh cũng tri ân thầy trụ trì và ban quản đốc của chùa Điều Ngự đã cho phép hội được tổ chức buổi lễ tại đây trong 4 năm qua. Các nhiếp ảnh gia và các cô người mẫu đã chứng lòng thành của mình và cúng dường cho chùa.

  

Những tà áo dài ngày xuân đủ màu sắc lộng lẫy bay múa khắp ngang cùng ngõ hẹp của chùa làm lòng người chợt như mở hội. Những năm gần đây nhờ thời trang ngày càng tân tiến, các kiểu, mẫu áo dài nam nữ đuợc thiết kế sang, đẹp lại dễ mặc, nên khắp sân chùa, chúng ta thấy nhiều tà áo dài phất phới. Từ các em bé chập chững biết đi tới các thanh thiếu nữ đang xuân hay các cụ già tuổi đã xế chiều, ai cũng diện vào chiếc áo dài mới đẹp nhất để đi lễ chùa. Ngay đến các em cún tí hon cũng được trang phục áo dài, nón lá tấp tểnh theo chủ đi cúng Phật, thật dễ yêu. Các cảnh xuân được bài trí vui tươi và đẹp mắt trong các màu chủ đạo như đỏ, vàng, xanh, cam khiến lòng người dẫu có ảm đạm cũng chợt tan nhanh những áng mây buồn.

 blank

 Nàng xuân-NAG Anh Tran-NM Vy Trần

blank Bên chánh điện- NAG Michael Thai- Trái sang phải: TT TVHuy, A Christ, TSơn.

 

 

Anh ca sĩ kiêm MC Andy Chris thì lăng xăng chạy tới chạy lui, điều khiển chương trình, phụ giúp cùng "nâng khăn, sửa áo" cho các cô người mẫu chụp ảnh. Lòng nhiệt thành và năng động làm việc của anh giúp cho buổi chụp hình trôi chảy và có thứ tự đâu vào đó. Các NAG đứng dàn hàng ngang, dọc, chen chân, di chuyển ngược xuôi, để có thể len vào được một chỗ tốt mà ghi lại hình ảnh tươi đẹp của các cô người mẫu. Chùa lớn rộng là thế mà khi đông quá, chụp hình cho đẹp, cũng trở nên khó, vì người này cứ dính vào người kia.
 

Thầy  trụ trì Thích Viên Huy đã cho phép các nhiếp ảnh gia và người mẫu chụp hình lưu niệm trước chánh điện. Những tà áo dài nam nữ, những nét đẹp ngọc ngà, duyên dáng, sáng tươi dưới ánh đạo vàng rực rỡ trong một ngày xuân, là một bức tranh đẹp, thật dịu dàng, thật Việt Nam.

 blank

 Gia đình Phật tử thắp nhang-Thanh Thư
blank

 Duyên dáng xuân-NAG Mai Tâm-NM Lily Nguyễn

 

 Trong khi đó, các Phật tử viếng chùa, sau khi thắp nhang cúng Phật là xếp hàng thay nhau chụp các cảnh xuân đã được bài trí và dựng sẵn khắp sân chùa. Các em bé cũng được cha mẹ dạy đốt nhang, lạy Phật. Tiếng mõ kinh vang vọng đâu đó vọng lại như nhắc nhở khách viếng chùa có vui xuân cũng nên lắng lòng, thanh thản lại, để trở về với nguồn cội. Ở một góc chùa, gian hàng bán thức ăn chay được nhiều Phật tử xếp hàng chiếu cố. Nắng xuân trải hơi ấm lên các cành mai, đào đang vươn mình hé nụ. Có những cây đào thắm đã đơm hoa. Gió xuân còn mang chút hơi lạnh nhè nhẹ thổi về, làm ửng hồng làn da cô bé xuân thì đang theo mẹ đi lễ chùa. Xuân về thật rồi.
 

Thanh Thư

 





Gửi ý kiến của bạn
Vui lòng nhập tiếng Việt có dấu. Cách gõ tiếng Việt có dấu ==> https://youtu.be/ngEjjyOByH4
Tên của bạn
Email của bạn
)
Giáo Phận Công Giáo San Diego ra lệnh cấm các linh mục không được ký giấy xin miễn chích ngừa chống COVID-19. Kevin Eckery, phát ngôn nhân giáo phận S.D., nói rằng giáo phận không ủng hộ việc miễn chích ngừa, nói là không có lý do tôn giáo nào bịện hộ cho miễn chích ngừa. Linh mục Bernardo Lara nói rõ hơn, rằng giáo hội khuyến khích đi chích ngừa.
Nhưng sống như thế nào đây? Là một câu hỏi rất lớn mà xưa nay đã có nhiều câu trả lời rồi. Riêng tôi dưới nhãn quan của một người Tăng Sĩ của Phật Giáo, thực hành theo lời dạy của Đức Phật, ngoài giáo lý giải thoát, giác ngộ của Đức Phật đã dạy ra, hằng ngày chúng ta phải tiếp xúc với đời thường. Nên đã là Phật tử, chúng ta cần phải rõ biết cái nhân và cái quả và làm sao có thể làm chủ được chính mình trong các động tác đi, đứng, nằm, ngồi, ăn uống, giao tiếp, tiền bạc, nợ nần, tốt xấu, thị phi, nhơn ngã, bỉ thử v.v…
Bây giờ khung trời cũ, màu đất cũ, ngôi trường cũ, còn nguyên vẹn đó nhưng mẹ tôi không còn nữa, thầy Trương Thành Khuê cũng không còn nữa. Tiếng trống của ngày khai trường còn vọng mãi trong tôi cho đến bao giờ...Càng về già, càng lớn tuổi, tôi nhớ mãi ngày khai truòng đầu tiên như một hoài niệm về mẹ, về thầy, về quê cha đất tổ cách xa ngàn vạn dậm../.
Người nữ khoa học gia Mỹ đó chính là Eunice Foote. Vào năm 1856, tài liệu khoa học tóm tắt của Foote lần đầu tiên mô tả sức mạnh phi thường của khí carbon dioxide để hấp thụ sức nóng – động lực của việc hâm nóng toàn cầu, theo Giáo Sư Sylvia G. Dee. Carbon dioxide là loại khí không mùi, không vị, trong suốt tạo ra khi con người đốt các nhiên liệu, gồm than đá, dầu thô, xăng và gỗ. Khi bề mặt của Trái Đất nóng lên, người ta có thể nghĩ rằng sức nóng bắn trở lại không gian. Nhưng, nó không đơn giản như vậy. Bầu khí quyển vẫn nóng hơn được dự kiến chủ yếu do khí thải nhà kính như khí carbon dioxide, methane và hơi nước bầu khí quyển, mà tất cả đều hấp thụ nhiệt từ bên ngoài. Chúng được gọi là “khí thải nhà kính” bởi vì, giống như kính của nhà kính, chúng giữ sức nóng trong bầu khí quyển và tỏa chiếu trở lại bề mặt của hành tinh. Ý tưởng bầu khí quyển giữ sức nóng được biết, nhưng không phải là nguyên do. Foote đã thực hiện một thử nghiệm đơn giản.
Tác giả Hồ Ngọc Bảo không có ý làm văn chương. Anh viết về cuộc đời của anh, cũng gần như cuộc đời của rất nhiều người dân mình. Anh kể từ chuyện thời thơ ấu ở Quảng Ngãi, chứng kiến những cuộc thanh toán Quốc-Cộng trong làng, được cha gửi vào học ở chủng viện Kontum, thi Tú Tài xong là vào Sài Gòn học bậc đại học, trải qua nhiều gian nan sau 1975, cùng với vợ và con nhỏ đi đường bộ vượt biên sang Lào nhưng bị bắt giữa rừng, vào tù, tới khi ra tù là buôn chợ trời rồi về làm ở nông trường, chuyển sang một hãng sành sứ, may gặp cơ hội vượt biên sang Canada định cư, làm việc ở hãng xưởng Canada, tới khi tóc bạc trắng xóa thì ngồi viết lại đời mình. Không phải là hồi ký về một cá nhân, nhưng là từ kinh nghiệm và cái nhìn của một người có cơ duyên trải qua nhiều diễn biến lịch sử.
Thẩm phán Lord Sandison tại một phiên tòa Scotland (Tô Cách Lan) đã ký lệnh, cho phép điều tra theo luật cấm rửa tiền, nhắm vào các sân golf của Trump tại nước này. Điều tra này sẽ dựa theo Luật Chống Mafia ("McMafia Law") tìm xem nguồn tiền nào đang bơm vào các sân gold của Trump.
Lúc bấy giờ là 8:30 sáng. Sau khi đưa con cái đi học về, cho xe vào nhà xe, Ô. John vội vã ném hai giỏ quần áo vào chiếc máy giặt, đổ chút xà-phòng, cho máy chạy rồi nặng nề bước vào nhà bếp. Ông đưa tay lấy tờ giấy gắn trên chiếc tủ lạnh là nơi mà bà vợ trước khi đi làm muốn dặn dò ông điều gì thì ghi vào rồi để lên đó cho ông khỏi quên. Ông pha một ly cà-phê, làm một đĩa trứng chiên, lấy một chút bơ, vài thỏi xúc-xích và bánh mì sandwich rồi cầm mảnh giấy đi về phía bàn ăn. Đây là lúc ông cảm thấy thanh thản nhất để thưởng thức bữa ăn sáng – dĩ nhiên một mình và trong yên lặng để nghiền ngẫm những gì vợ ông dặn phải làm trong ngày..


Kính chào quý vị,

Tôi là Derek Trần, dân biểu đại diện Địa Hạt 45, và thật là một vinh dự lớn lao khi được đứng nơi đây hôm nay, giữa những tiếng nói, những câu chuyện, và những tâm hồn đã góp phần tạo nên diện mạo văn học của cộng đồng người Mỹ gốc Việt trong suốt một phần tư thế kỷ qua.
Hai mươi lăm năm! Một cột mốc bạc! Một cột mốc không chỉ đánh dấu thời gian trôi qua, mà còn ghi nhận sức bền bỉ của một giấc mơ. Hôm nay, chúng ta kỷ niệm 25 năm Giải Viết Về Nước Mỹ của nhật báo Việt Báo.

Khi những người sáng lập giải thưởng này lần đầu tiên ngồi lại bàn thảo, họ đã hiểu một điều rất căn bản rằng: Kinh nghiệm tỵ nạn, hành trình nhập cư, những phức tạp, gian nan, và sự thành công mỹ mãn trong hành trình trở thành người Mỹ gốc Việt – tất cả cần được ghi lại. Một hành trình ý nghĩa không những cần nhân chứng, mà cần cả những người viết để ghi nhận và bảo tồn. Họ không chỉ tạo ra một cuộc thi; họ đã và đang xây dựng một kho lưu trữ. Họ thắp lên một ngọn hải đăng cho thế hệ sau để chuyển hóa tổn thương thành chứng tích, sự im lặng thành lời ca, và cuộc sống lưu vong thành sự hội nhập.

Trong những ngày đầu ấy, văn học Hoa Kỳ thường chưa phản ánh đầy đủ sự phong phú và đa dạng về kinh nghiệm của chúng ta. Giải thưởng Viết Về Nước Mỹ thực sự đã lấp đầy khoảng trống đó bằng sự ghi nhận và khích lệ vô số tác giả, những người đã cầm bút và cùng viết nên một thông điệp mạnh mẽ: “Chúng ta đang hiện diện nơi đây. Trải nghiệm của chúng ta là quan trọng. Và nước Mỹ của chúng ta là thế đó.”


Suốt 25 năm qua, giải thưởng này không chỉ vinh danh tài năng mà dựng nên một cộng đồng và tạo thành một truyền thống.
Những cây bút được tôn vinh hôm nay không chỉ mô tả nước Mỹ; họ định nghĩa nó. Họ mở rộng giới hạn của nước Mỹ, làm phong phú văn hóa của nước Mỹ, và khắc sâu tâm hồn của nước Mỹ. Qua đôi mắt họ, chúng ta nhìn thấy một nước Mỹ tinh tế hơn, nhân ái hơn, và sau cùng, chân thật hơn.

Xin được nhắn gửi đến các tác giả góp mặt từ bao thế hệ để chia sẻ tấm chân tình trên các bài viết, chúng tôi trân trọng cảm ơn sự can đảm của quý vị. Can đảm không chỉ là vượt qua biến cố của lịch sử; can đảm còn là việc ngồi trước trang giấy trắng, đối diện với chính mình, lục lọi ký ức đau thương sâu đậm, và gửi tặng trải nghiệm đó đến tha nhân. Quý vị là những người gìn giữ ký ức tập thể và là những người dẫn đường cho tương lai văn hóa Việt tại Hoa Kỳ.

Với Việt Báo: Xin trân trọng cảm ơn tầm nhìn, tâm huyết, và sự duy trì bền bỉ giải thưởng này suốt một phần tư thế kỷ.
Khi hướng đến 25 năm tới, chúng ta hãy tiếp tục khích lệ thế hệ kế tiếp—những blogger, thi sĩ, tiểu thuyết gia, nhà phê bình, nhà văn trẻ—để họ tìm thấy tiếng nói của chính mình và kể lại sự thật của họ, dù đó là thử thách hay niềm vui. Bởi văn chương không phải là một thứ xa xỉ; đó là sự cần thiết. Đó là cách chúng ta chữa lành, cách chúng ta ghi nhớ, và là cách chúng ta tìm thấy nơi chốn của mình một cách trọn vẹn.

Xin cảm ơn quý vị.

NHẬN TIN QUA EMAIL
Vui lòng nhập địa chỉ email muốn nhận.