Hôm nay,  

Bệnh Nói Nhiều

04/11/202200:00:00(Xem: 7240)
 
Cổ nhân nói rằng: “Biết người biết ta, trăm trận trăm thắng.” Nhưng đổi sang góc cạnh khác: “Biết ta biết người, trăm trận trăm thua.” Góc cạnh nào đây?

Đó là góc cạnh tự thú. Tự thú có thể được khen là thành thật, can đảm, nhưng người nghe không bao giờ quên những điều xấu. Ví dụ như, tự thú mình có tính ăn cắp vặt. Sau khi ca ngợi, từ đó, nếu đến nhà ai chơi, họ sẽ theo dõi, canh phòng. Vì vậy, ít ai muốn tự thú.

Nhưng theo đúng tôn chỉ Khổng Mạnh, muốn nói chuyện xấu của người khác, thì phải thấy chuyện xấu của mình. Thế thì, tôi xin tự thú.

Người Nói Nhiều.

Ai quen gặp tôi đều biết tôi nói nhiều, quá nhiều. Lại thích uống rượu, nhiều rượu. Rượu vào lời ra. Nói càng nhiều hơn. Rồi giờ đây, bắt đầu điếc tai, không nghe, nghe không rõ, càng nói ghê gớm hơn nữa và lớn tiếng, gần giống như đàn áp công luận.

Tôi chắc rằng bạn đọc đã từng gặp nhiều lần, những người nói không chịu chấm dứt. Và chúng ta thường ca tụng, ngưỡng mộ những ai ra đám đông lầm lầm lì lì không nói gì hoặc cạy miệng mới nói. Trước hết, Xin phân tích hiện tượng này:

Người ít nói chia làm ba loại: 1- Người sinh ra có tính ít nói. 2- Người hiểu biết sâu rộng, thâm trầm không muốn nói. 3- Người không biết gì sợ không dám nói.

Người nói nhiều cũng chia làm ba loại: 1- Người có tính nói nhiều. 2- Người hiểu biết nhiều muốn truyền bá những gì đã biết. 3- Người không biết nhiều nhưng có động cơ nổ. Đối với họ, nói là nhu cầu để chứng minh sự nổi bật .

Dù sao, nói nhiều chủ yếu là khoe trương và giành phần thắng lợi. Cứ tưởng tượng, tập trung nhiều người nói nhiều vào một căn nhà, chuyện gì sẽ xảy ra? Một người bạn ngoại quốc lần đầu tiên đi dự đám cưới người Việt, đã hỏi tôi, chắc các bạn bất đồng ý kiến về cô dâu chú rễ phải không? Một người bạn Mỹ khác đi dự đám giỗ, nói với tôi, người Việt các anh cũng lạ thật, ngày nhớ thương người chết không thấy họ buồn, mà thấy họ giận dữ. Nói to, nói lớn tiếng, tranh nhau nói là đặc tính của người nói nhiều.

Các nhà tâm lý viết nhiều bài báo để hướng dẫn, làm sao để biết mình là người nói nhiều. Thật là vô ích. Muốn biết mình có nói nhiều hay không? Cứ hỏi vợ hoặc chồng thì biết rõ. Nếu còn độc thân, vào đám đông huyên thiên, thấy tình nhân nhăn mặt thì hiểu. Muốn biết mình nói nhiều đến mức độ nào, cứ để ý: tính thời giờ từ khi mình bắt đầu trò chuyện cho đến khi đám người xung quanh nhẹ nhàng bỏ đi. Thời giờ càng ngắn, có nghĩa mình nói càng nhiều, càng ở mức độ cao cấp.

Nói nhiều thì không phạm pháp nhưng có tội với bản thân và những người bị nghe.

Nhưng nói thế nào gọi là nhiều?

“Nói nhiều” hầu như có nghĩa khác nhau tùy theo mỗi người. Có người thích nghe chuyện dài. Có người chỉ muốn nghe ngắn gọn. Có người nói rề rà, chậm rãi. Có người nói nhanh như ăn cướp. Vì vậy, độ ngắn dài và thời gian không thể đo lường ý nghĩa “nói nhiều”.

Nhà tâm lý định nghĩa rằng: “Nói nhiều” là khi lời nói gây áp lực cho người nghe, nói khó ngừng lại, lấn người khác nói, gia tăng độ nói lớn, gia tăng tốc độ nói nhanh, và người nói mất quyền kiểm soát lời đang nói.

Một cách nhận định khác về “nói nhiều” là “nói dư thừa”. Khoa tâm lý phân biệt hai loại người: Loại người hướng nội (introvert) sau khi nói thường dừng lại, thu thập ý nghĩ, dữ liệu trong im lặng trước khi tiếp tục nói. Trong khi loại người hướng ngoại (extrovert) vừa nói vừa suy nghĩ thành tiếng, (tự động những hình ảnh suy nghĩ trong đầu phát nên tiếng nói,) do đó, họ nói liên tục và nói dư thừa.

Một khía cạnh khác cần quan tâm và chia sẻ:

Nói nhiều thường xuất phát từ những mối quan tâm về xã hội, như trường hợp phá thai. Hoặc những suy nghĩ, sở thích về chính trị, như giai đoạn pro-trump và anti-trump. Những lúc này, nói nhiều vì sự phản hồi phức tạp của vấn đề.

Người này nói, người kia cãi, người nọ thuyết phục. Mọi người càng nói nhiều, họ càng lo lắng về bản thân và vấn đề xã hội-chính trị khiến họ càng nói nhiều hơn. Tại thời điểm đó, nói quá nhiều có thể cảm thấy giống như một thói quen không thể kiểm soát. Nhiều người trong chúng ta thỉnh thoảng nói rất nhiều, nhưng không phải thuộc loại nói nhiều thường trực. Sự kiện này bình thường. Chỉ không bình thường khi họ ghét nhau, ẩu đả, hoặc từ biệt vĩnh viễn vì nói khác ý nhau.

Nói là nhu cầu tâm lý về giao tiếp và thông cảm, như đường hai chiều. Nói nhiều là đường một chiều.
 
Làm Sao Để Bớt Nói Nhiều?
1. Người ta có thể vừa nói vừa nghe, chưa nghe xong đã nói. Việc đầu tiên của người nói nhiều là tập lắng nghe. Chờ người khác nói xong, hãy lên tiếng. Hoặc tốt hơn, đặt câu hỏi với người nghe và nghe họ trả lời.   

2. Tập đặt câu hỏi thay vì trình bày vấn đề, vì câu hỏi luôn luôn ngắn hơn câu trả lời. Nhưng nên khéo léo đừng đặt câu hỏi trực tiếp với những người nói nhiều, đang chờ nói.

3. Tập theo dõi ngôn ngữ của thân thể những người đang nói. Sẽ tìm thấy nhiều điều thú vị. Như một người đang hùng hổ thuyết phục, nhưng bàn chân hoặc ngón tay cho biết họ đang bất an. Làm sao để biết họ nói dối, hãy nhìn cổ họng, nuốt nước miếng nhiều, dấu hiệu không nói đúng sự thật.

4. Chấp nhận những khoảng trống không ai nói gì. Thường khi, sự im lặng gây ra khó chịu hoặc cảm giác thiếu lịch sự. Hãy nhớ rằng, mình không có nghĩa vụ giúp vui, ngoài trừ khi đóng vai chủ nhà cần giải trí cho khách.

5. Tập không nói leo khi người khác đang nói. Giữ khoảng cách im lặng giữa lúc mình nói lần này và lần sau, càng dài mình càng thành công.

6. Nếu biết trước sẽ đi đâu, gặp ai, nên chuẩn bị một số đề tài để người khác nói và những câu hỏi để mình có thể nghe mà không mau chán.

7. Tập chấm dứt nửa chừng, đi đến kết luận những gì đang nói khi nhìn thấy ánh mắt, bộ điệu người nghe muốn bỏ đi.

8. Nói nhiều có thể trở thành bệnh nói không ngừng, có khả năng trở thành tật, nói liên miên nhiều điều vô nghĩa. Ở giai đoạn này, có lẽ phải cần sự giúp đỡ của bác sĩ.

Nói nhiều tựu trung là muốn người khác để ý, công nhận mình về tài năng hoặc một việc làm nào đó; nói nhiều đa số là muốn thuyết phục người khác. Những lối nói nhiều này có khả năng sửa chữa được. Nhưng nói nhiều vì chỉ thích nói nhiều, vô cùng khó chữa.


Những lời khuyên bên trên của nhà tâm lý David A. Morin trong SocialSelf, không phải dễ thực tập. Tôi nghĩ ra một cách khác. Nói đương nhiên phải mở miệng. Nếu ở nhà mà nói nhiều, lấy băng keo dán miệng lại. Tuy nghe tức cười, có vẻ giễu, nhưng vô cùng hữu hiệu. Sau một thời gian, sẽ quen với im lặng.

Nếu đi ra đường, tôi mua một ống vố (tẩu thuốc), nặng một chút, dù đã bỏ hút thuốc lâu ngày. Khi ngậm cống vố trong miệng thì không thể nói vì ống vố sẽ rớt. Cũng có nghĩa, ống vố sẽ rớt nhiều lần cho đến khi quen, không mở miệng nhiều nữa.Nhưng rồi, chuyện đời đâu phải dễ nuốt. Tính tôi hay quên, liên tục mất ống vố, mua hoài tốn tiền. Hơn nửa, uống nhiều rượu vào, thì ống vố đi đường ống vố, nói đi theo miệng. Phương pháp này, có lẽ, thích hợp cho người uống nước trà hay nước lạnh. Cũng có thể vì lý do này mà nhiều người nhai kẹo cao su.

Phụ nữ nói nhiều thì khó tự chữa hơn vì bờ môi là nơi đẹp đẽ, không thể ngậm cây tăm, ống vố, hoặc bất kỳ thứ gì thường trực. Nơi đó, linh thiêng để nhìn ngắm. Như không thể để cây chổi chà trước cửa nhà thờ. Vì vậy, chỉ còn cách tập cười, mỉm chi, nhẹ nhàng, đang cười thì không thể nói.

Phụ nữ nên tập phân biệt sự sự thích thú của đàn ông khi họ nghe mình nói. Đa số trường hợp, họ theo dõi sức duyên dáng trên hai vành môi mềm mại, hơn là nghe nội dung câu chuyện.

Gặp Người Thứ Gì Cũng Biết.

Có lẽ, hầu hết chúng ta đều đã gặp loại người cực đoan này, ít nhất, vài lần trong đời, nếu không muốn nói là thường xuyên. Họ chẳng những nói nhiều và luôn luôn tự động cho rằng, họ có mọi câu trả lời cho mọi trường hợp, mọi vấn đề, mọi câu hỏi. Thứ gì họ cũng biết, kể cả những gì không biết. Và họ nói rất hăng say, rất thuyết phục, và rất duyên dáng cho đến khi người nghe chịu hết nổi.

Người Mỹ gọi họ là “know-it-alls”, nhưng không hay bằng người Việt, cụm từ “chém gió” vừa ẩn dụ văn chương vừa thực tế chính xác. Không thấy gió mà vẫn chém, chẳng phải là nói bừa bãi hay sao?

Jouy Youell trong “betterhelp” số ngày 5 tháng 10 năm 2022, viết: “Những người này có xu hướng phán xét, khắc nghiệt và hống hách. Họ thường tiếp nhận các cuộc trò chuyện và tự chúc mừng khi họ tỏ ra khôn ngoan hơn bạn. Điều khó khăn là đôi khi bạn không thể tránh được những người này hoàn toàn. Nếu bạn phải làm việc với những người có những đặc tính này, bạn bắt buộc phải giao tiếp với họ, bất kể hành vi của họ có gây bực bội đến đâu. Nhưng may mắn, đã có nhiều cách để đối phó với những người này mà không ảnh hưởng đến giá trị và lợi ích của chính bạn.”

Tác giả Darioux Foroux, viết về loại người này, ông nhận xét: “Thật là buồn cười. Một số người luôn muốn chứng minh họ thông minh hoặc hiểu biết như thế nào. Họ tận dụng mọi cơ hội để cho mọi người biết rằng họ đã biết điều gì đó.

Vấn đề ở đây là gì? Bạn không thể chỉ gật đầu và nói đồng ý? Không. “Biết-tất-cả” luôn có điều gì đó để nói. Ngoài ra, họ không bao giờ sai. Bạn có thể tưởng tượng? Một người biết tất cả tự cho rằng họ đã sai lầm? Không thể có chuyện này trong một triệu năm qua. Họ có “CÁI TÔI” quá lớn.

Đó là tự tin hay thiếu tự tin? Nhưng khi tôi nghĩ lại, câu trả lời rất đơn giản: Khi bạn thể hiện hành vi biết rõ tất cả, đó là dấu hiệu của sự bất an. Những người thực sự nghĩ rằng họ biết mọi thứ là ảo tưởng. “

Rồi ông đề nghị ba cách đối phó:

1- Đừng để nỗi bực mình kích thích bạn. Hãy lựa những câu hỏi, câu trả lời, khiến họ chợt thức tỉnh giữa lúc nói nhiều, không phải thức tỉnh về điều họ biết vì họ sẽ không bao giờ tự nhận họ không biết.

2- Đừng nỗ lực chia sẻ kiến thức với người biết tất cả, vì họ đã biết hết rồi, ý kiến của bạn sẽ dư thừa hoặc sai lầm.

3- Nếu có thể tránh xa, nên tránh. Đời bạn sẽ thoải mái và trong sáng hơn.

Không thấy lời khuyên nào của ông về trường hợp nếu vợ hoặc chồng mình là người biết tất cả thì sao? Nếu nhận xét chung, đa số ông chồng Việt Nam đều là những người “biết tất cả” đối với vợ con. Chuyện này gọi là “đàn áp hiểu biết.” Một số trường hợp may mắn khi sống ở nước ngoài, người vợ được tôn trọng hơn và phụ nữ chịu khó tìm hiểu, gia nhập và đời sống mới, họ hiểu biết và cập nhật hơn, nên chồng cũng e dè, ngoài trừ khi nổi nóng. Rồi, tình thế biến chuyển, các bà lại trở thành người biết tất cả, đàn áp hiểu biết của chồng. Chuyện đời vẫn như vậy. Ta tiến, địch lùi. Ta lùi, địch tiến. 

Darioux Foroux kết luận. Sau cùng những người biết tất cả đều thất bại. Vì sự hiểu biết mênh mông như đại dương, không ai bơi qua nổi. Những người biết tất cả thường trở nên cô đơn và cô độc lúc cuối đời. Triết gia Socrate đã nói: "Tôi là người khôn ngoan nhất đang sống, vì tôi biết một điều, và đó là tôi không biết gì."

Lời nói này khuyên những ai “biết tất cả” hoặc “chém gió” nếu muốn tự chữa mình, trước hết, cần phải ý thức, tự nhận, sự giới hạn của những gì mình đã biết.


Người biết tất cả và người chém gió sử dụng loại hiểu biết ở trong khu vực trước mặt trán (Useless information), những loại hiểu biết nông cạn. Họ cần gia tăng sự hiểu biết ở vùng Travia, là nơi những thông tin thông dụng có giá trị. Tiếp theo là khả năng sử dụng dữ kiện (facts) những kiến thức trong khu vực thực tế và có cơ sở luận lý để lời nói trình bày sự hiểu biết nghe đáng tin. Quan trọng nhất là khu vực nhỏ kiến thức quan trọng (important Knowledge), nơi chứa đựng những hiểu biết sâu sắc, tinh xảo, gần gũi sự thật. Khi vùng hiểu biết này gia tăng, tự nhiên, người đó sẽ tự hiểu ra và đồng ý với nhà bác học Stephen Hawkings: “Kẻ thù lớn nhất của kiến thức không phải là sự ngu dốt; mà là ảo tưởng về kiến thức”.

Tuy nhiên không dễ có kết quả vì “chém gió” thuộc về bệnh “nói dóc”, “nổ”, một chứng tâm lý tự coi “cái tôi” mình quá lớn và thích khoa trường về mình.
Những người chuyên nghiệp chém gió, có lẽ, nên suy nghĩ về câu nói của Criss Jami trong Killosophy: “Thành thật về điều không biết thì không sao, sẽ tốt  hơn là loan truyền chuyện giả dối. Trong khi người ta thường nói, thành thật là cách tốt nhất, thì im lặng là cách tốt thứ hai”.
 

Gửi ý kiến của bạn
Vui lòng nhập tiếng Việt có dấu. Cách gõ tiếng Việt có dấu ==> https://youtu.be/ngEjjyOByH4
Tên của bạn
Email của bạn
)
Cảnh sát Arkansas cho biết hôm thứ Sáu rằng 3 người đã chết và 10 người bị thương trong vụ nổ súng tại một tiệm tạp hóa ở Fordyce, Arkansas. Trong 10 người bị thương có hai cảnh sát. Nghi phạm xả súng, được nhà chức trách xác định là Travis Eugene Posey, 44 tuổi, cũng bị thương và bị bắt giữ.
Cựu Tổng thống Trump nói rằng ông muốn cấp thẻ xanh tự động cho sinh viên nước ngoài tốt nghiệp các trường đại học ở Hoa Kỳ, một sự khác biệt hoàn toàn so với luận điệu chống người nhập cư mà Trump thường sử dụng trong chiến dịch tranh cử. T
Theo FBI, người cao niên trên 60 tuổi ở Hoa Kỳ đã mất hơn 3 tỷ MK vào tay những kẻ lừa đảo vào năm 2023. Để dễ hình dung con số này lớn cỡ nào, Eras Tour của Taylor Swift gần đây được loan tin là chuyến lưu diễn đầu tiên kiếm được 1 tỷ MK. Nghĩa là, số tiền mà người cao niên ở Hoa Kỳ bị lừa nhiều gấp ba lần số tiền từ tour diễn thành công vang dội của Taylor Swift.
Nga và Việt Nam hôm thứ Năm tuyên bố có kế hoạch đẩy nhanh việc thực hiện dự án nguyên tử nhằm phát triển Trung tâm Khoa học và Công nghệ Hạt nhân tại Việt Nam. Tuyên bố nêu rõ: “Trước tiềm năng hợp tác to lớn trong lĩnh vực sử dụng năng lượng nguyên tử vì mục đích hòa bình,
Cố vấn An ninh Quốc gia Bạch Ốc Jake Sullivan cho biết trong cuộc phỏng vấn với PBS hôm 17/6 rằng thỏa thuận an ninh song phương giữa Washington và Kyiv quy định rằng các máy bay chiến đấu F-16 của Mỹ sẽ được đồn trú tại Ukraine. Ông cũng cho biết trong trường hợp nguy hiểm, Lực lượng vũ trang Ukraine có thể sử dụng hệ thống phòng không của Mỹ để tiêu diệt máy bay Nga.
Một y tá ở Oregon bị cáo buộc đã thay thế fentanyl (thuốc giảm đau) đã kê đơn cho bệnh nhân bằng nước máy không vô trùng, truyền cho họ qua đường truyền tĩnh mạch. Trong số 44 bệnh nhân mà chính quyền cho biết đã bị tổn hại bởi hành động bị cáo buộc của Dani Marie Schofield, có 16 người đã chết — hầu hết khi vẫn đang nằm viện, nhưng một số sau khi xuất viện, theo báo Oregon Live đưa tin.
Putin sẽ thăm VN hai ngày trong tuần này, bàn về kinh tế, thương mại, mua bán vũ khí, tiền chi trả, mỏ dầu Biển Đông. Mỹ chỉ trích VN. Bản tin Reuters ghi nhận, Tổng thống Nga Vladimir Putin sẽ thăm Hà Nội trong tuần này, theo truyền thông nhà nước VN và Nga cho biết hôm thứ Hai, nêu bật lòng trung thành của CSVN đối với Nga và gây ra sự chỉ trích từ Hoa Kỳ. Chuyến thăm diễn ra sau khi Hà Nội tránh dự hội nghị thượng đỉnh hòa bình Ukraine ở Thụy Sĩ vào cuối tuần trước trong khi cử Thứ trưởng Ngoại giao tới cuộc họp BRICS ở Nga vào đầu tuần trước.
Michigan: Có 9 trẻ em và người lớn đang cố gắng giải nhiệt trong một ngày nắng nóng gần Detroit đã bị bắn và bị thương tại một "bãi tạt nước" bên trong một công viên công cộng hôm thứ Bảy. Cảnh sát cho biết tay súng sau đó được tìm thấy đã chết tại một ngôi nhà gần đó sau vụ tấn công dường như ngẫu nhiên ở Rochester Hills.
Fox News đã bị các công ty máy bầu phiếu kiện vì các lời tuyên bố bĩa đặt của Trump, và Fox News đã thương lượng bồi thường cho công ty máy bầu Dominion Voting Systems tới 787 triệu USD vào tháng 4/2023 để khỏi ra tòa. Các đồng minh của Trump đã ra tín hiệu rằng Trump có thể không chấp nhận kết quả cuộc bầu cử năm nay nếu thua Tổng thống Biden.


Kính chào quý vị,

Tôi là Derek Trần, dân biểu đại diện Địa Hạt 45, và thật là một vinh dự lớn lao khi được đứng nơi đây hôm nay, giữa những tiếng nói, những câu chuyện, và những tâm hồn đã góp phần tạo nên diện mạo văn học của cộng đồng người Mỹ gốc Việt trong suốt một phần tư thế kỷ qua.
Hai mươi lăm năm! Một cột mốc bạc! Một cột mốc không chỉ đánh dấu thời gian trôi qua, mà còn ghi nhận sức bền bỉ của một giấc mơ. Hôm nay, chúng ta kỷ niệm 25 năm Giải Viết Về Nước Mỹ của nhật báo Việt Báo.

Khi những người sáng lập giải thưởng này lần đầu tiên ngồi lại bàn thảo, họ đã hiểu một điều rất căn bản rằng: Kinh nghiệm tỵ nạn, hành trình nhập cư, những phức tạp, gian nan, và sự thành công mỹ mãn trong hành trình trở thành người Mỹ gốc Việt – tất cả cần được ghi lại. Một hành trình ý nghĩa không những cần nhân chứng, mà cần cả những người viết để ghi nhận và bảo tồn. Họ không chỉ tạo ra một cuộc thi; họ đã và đang xây dựng một kho lưu trữ. Họ thắp lên một ngọn hải đăng cho thế hệ sau để chuyển hóa tổn thương thành chứng tích, sự im lặng thành lời ca, và cuộc sống lưu vong thành sự hội nhập.

Trong những ngày đầu ấy, văn học Hoa Kỳ thường chưa phản ánh đầy đủ sự phong phú và đa dạng về kinh nghiệm của chúng ta. Giải thưởng Viết Về Nước Mỹ thực sự đã lấp đầy khoảng trống đó bằng sự ghi nhận và khích lệ vô số tác giả, những người đã cầm bút và cùng viết nên một thông điệp mạnh mẽ: “Chúng ta đang hiện diện nơi đây. Trải nghiệm của chúng ta là quan trọng. Và nước Mỹ của chúng ta là thế đó.”


Suốt 25 năm qua, giải thưởng này không chỉ vinh danh tài năng mà dựng nên một cộng đồng và tạo thành một truyền thống.
Những cây bút được tôn vinh hôm nay không chỉ mô tả nước Mỹ; họ định nghĩa nó. Họ mở rộng giới hạn của nước Mỹ, làm phong phú văn hóa của nước Mỹ, và khắc sâu tâm hồn của nước Mỹ. Qua đôi mắt họ, chúng ta nhìn thấy một nước Mỹ tinh tế hơn, nhân ái hơn, và sau cùng, chân thật hơn.

Xin được nhắn gửi đến các tác giả góp mặt từ bao thế hệ để chia sẻ tấm chân tình trên các bài viết, chúng tôi trân trọng cảm ơn sự can đảm của quý vị. Can đảm không chỉ là vượt qua biến cố của lịch sử; can đảm còn là việc ngồi trước trang giấy trắng, đối diện với chính mình, lục lọi ký ức đau thương sâu đậm, và gửi tặng trải nghiệm đó đến tha nhân. Quý vị là những người gìn giữ ký ức tập thể và là những người dẫn đường cho tương lai văn hóa Việt tại Hoa Kỳ.

Với Việt Báo: Xin trân trọng cảm ơn tầm nhìn, tâm huyết, và sự duy trì bền bỉ giải thưởng này suốt một phần tư thế kỷ.
Khi hướng đến 25 năm tới, chúng ta hãy tiếp tục khích lệ thế hệ kế tiếp—những blogger, thi sĩ, tiểu thuyết gia, nhà phê bình, nhà văn trẻ—để họ tìm thấy tiếng nói của chính mình và kể lại sự thật của họ, dù đó là thử thách hay niềm vui. Bởi văn chương không phải là một thứ xa xỉ; đó là sự cần thiết. Đó là cách chúng ta chữa lành, cách chúng ta ghi nhớ, và là cách chúng ta tìm thấy nơi chốn của mình một cách trọn vẹn.

Xin cảm ơn quý vị.

NHẬN TIN QUA EMAIL
Vui lòng nhập địa chỉ email muốn nhận.