Hôm nay,  

Viện Việt Học: Hội Ngộ Cà Phê, Tặng sách Còn Một Nơi Để Trở Về

14/10/202412:33:00(Xem: 4229)

Viện Việt Học: Hội Ngộ Cà Phê,

Ra mắt sách Còn Một Nơi Để Trở Về
 

WESTMINSTER (PTH/VB) --- Hôm Thứ Sáu ngày 11 tháng 10/2024 là một ngày hội ngộ, hàn huyên của Viện Việt Học, nơi các học giả, nhà văn hẹn tới cùng chia sẻ một số niềm vui: sức khỏe Giáo sư Nguyễn Văn Sâm, 84 tuổi, hồi phục sau phẫu thuật và cơn bệnh kéo dài hơn cả năm, đã tự lái xe từ Victorville tới Little Saigon, chặng đường chim bay là 100 dặm nhưng đầy các xa lộ ngoằn nghèo; nhà văn Ngọc Ánh, hiền thê của GS Nguyễn Văn Sâm, ra mắt cuốn hồi ký "Còn Một Nơi Để Trở Về," cũng còn gọi là tự truyện tập 3 kể về chặng đường ra hải ngoại sau nhiều thập niên gian nan trong đời. Và cũng là buổi uống cà phê thường kỳ mỗi thứ Sáu của Viện Việt Học, dưới tài pha chế cà phê của nhà văn Võ Ý.
 
blank             Viện Việt Học: buổi cà phê hội ngộ hôm Thứ Sáu. Trong hình có nhà báo Phan Thanh Tâm, nhà văn Tràm Cà Mau (Hình: Phan Tấn Hải)


Viện Việt Học mở cửa lúc 9 giờ sáng, do vậy GS Nguyễn Văn Sâm và nhà văn Ngọc Ánh lỡ tới sớm, nên phải đứng chờ nhà văn Võ Ý tới mở khóa cổng. GS Sâm hơn một năm bệnh, chờ hôi phục sau cuộc phẫu thuật nguy hiểm ở sau ót (gáy) vì cục u gì đó, sau đó nằm bệnh viện thêm vài tháng mới được cho về nhà. Khi bắt đầu gõ chữ lại được, GS Sâm đã phiên dịch và chú giải tuồng hát bội chữ Nôm nhan đề Kim Long Xích Phượng, một tác phẩm ít người nghe tới và hiện nay còn ghi là tác giả vô danh. Bản chú giải này cũng đã đăng ngay trên Việt Báo hôm Thứ Bảy 12/10/2024.
 

Hiện nay GS Nguyễn Văn Sâm là học giả về Chữ Nôm tại hải ngoại thường xuyên có các tác phẩm biên dịch và chú giải các ấn phẩm cổ của Nam Bộ. Do vậy, trong nhiều năm qua, đặc biệt trong thời kỳ hai năm Giáo sư Sâm lâm bệnh vừa qua, chúng ta không thấy tác phẩm về chữ Nôm nào xuất hiện tại hải ngoại.
 

GS Nguyễn Văn Sâm sanh ngày 21/3/1940 tại Sài Gòn. Tốt nghiệp Cử Nhân Giáo Khoa Triết Học (Tây Phương) năm 1965, Cao Học Văn Chương (Việt Nam) năm 1972, và Năm Thứ Nhứt Tiến Sĩ Văn Chương Việt Nam (Khóa độc nhất trước 1975). Từng dạy Trung học (Nguyễn Đình Chiểu, Mỹ Tho, Pétrus Ký, Sài Gòn), Đại học (Sài Gòn, Cần Thơ, Hòa Hảo, Cao Đài, Vạn Hạnh). Vượt biên đến Nam Dương tháng 03/1979, vào Mỹ tháng 09/1979. Dạy học từ đó đến khi về hưu năm 2006. Viết cho các tạp chí Văn, Văn Học, Đi Tới, Chánh Pháp… Thành viên Ban Biên Tập Tự Điển Chữ Nôm Trích Dẫn. Giáo sư Viện Việt Học, California, Hoa Kỳ. Có hàng chục tác phẩm trước và sau 1975 trong nhiều lãnh vực: truyện ngắn, nghiên cứu lịch sử Nam Bộ, nghiên cứu chữ Nôm, phiên dịch va chú giải các cổ văn chữ Nôm...


 

Cũng hôm Thứ Sáu, nhà văn Ngọc Ánh đã trao tặng các viên chức trong Viện Việt Học cuốn hồi ký "Còn Một Nơi để Trở Về" -- được xem như cuốn thứ 3 trong bộ sách mà nhà văn đã phát nguyện sẽ viết:
 
-- "Khi Lá Xanh Rồi" -- sách kể về thời quá khứ học trờ, thời hồn nhiên, để tặng thầy cô, bạn học trường cũ.
- "Ngày Tháng Buồn Hiu" - kể về thời gian hơn 10 năm trong tù Cộng sản vì tham gia phục quốc.
- "Còn Một Nơi Để Trở Về" -- sách nói về hiện tại với nhiều buồn vui chung quanh, và cũng là cuốn ra mắt hôm Thứ Sáu ở Viện Việt Học. Đặc biệt, sách này không phát hành qua các mạng thương mại, nên không đề giá bán. Trường hợp các bạn đọc muốn liên lạc, xin gửi email về nhà văn Ngọc Ánh: [email protected].
blank 

Sách "Còn Một Nơi Để Trở Về" được tác giả Ngọc Ánh ghi là để viết thay lời "Cảm ơn quý Thầy Cô thân hữu đã chia sẻ, động viên tôi trong bước đường hội nhập vào đời sống mới, và cũng không quên cảm ơn anh, người đàn ông luôn đi bên cạnh tôi trong chuyến tàu chót của cuộc hành trình, đã luôn khuyến khích tôi vững tin khi bước tới mà không sợ hụt chân." (Chương Đôi Dòng Tâm Sự, "Còn Một Nơi Để Trở Về", trang 6)

Chữ "anh" trong đoạn văn vừa dẫn là nói về phu quân của nhà văn, GS Nguyễn Văn Sâm. Nói một cách tóm gọn, nguyên cuốn sách 286 trang kể về nhiều chuyển biến trong đời nhà văn Ngọc Ánh, và tập trung vào mối tình lãng mạn với vị Giáo sư chuyên ngành Hán Nôm rất mực thơ mộng trên.

Giám đốc Viện Việt Học là chị Nguyễn Thị Kim Ngân, và nhà văn Võ Ý (chủ quán cà phê Viện Việt Học mỗi Thứ Sáu) hôm Thứ Sáu cũng cho biết rằng Viện Việt Học đang gặp mối lo lớn, vì chủ phố tăng tiền thuê đối với trụ sở này. Hiện thời trụ sở Viện Việt Học là nơi có nhiều sinh hoạt hàng tuân: Chương trình tiếng Việt căn bản, Chương trình Vui Học Lịch sử Văn Học VN, Câu lạc bộ Văn nghệ, Câu lạc bộ HSSV Thanh Niên, CLB Mẹc ha và Thầy Cô, Lớp Võ Cổ Truyền Bình Định.
 

Đặc biệt, nếu bạn đang nghiên cứu một đề tài cụ thể, bạn có thể tới Viện Việt Học để đọc sách bản giấy hay các bản điện tử. Trụ sở:
Viện Việt Học:
15355 Brookhurst St,
Westminster, CA 92683
Phone: (714) 775-2050; Email: [email protected] 

blank

Cặp tình nhân trong sách "Còn Một Nơi Để Trở Về". Từ trái: GS Nguyễn Văn Sâm và phu nhân, nhà văn Ngọc Ánh. GS Sâm sau hơn 1 năm nằm bệnh, đã có đủ sức để  lái chiếc xe (phía sau) vượt hơn 100 dặm để tới Viện Việt Học hôm Thứ Sáu 11/10/2024.

Ý kiến bạn đọc
14/10/202421:00:52
Khách
Rất là tiếc không biết buổi ra mắt sách của nhà văn Ngọc Ánh.
Gửi ý kiến của bạn
Vui lòng nhập tiếng Việt có dấu. Cách gõ tiếng Việt có dấu ==> https://youtu.be/ngEjjyOByH4
Tên của bạn
Email của bạn
)
Một người nghĩ rằng, người kia làm chuyện lầm lỗi, vì muốn chống đối, người này làm chuyện có lỗi để gây tiếng vang, phản đối lại sự lầm lỗi của người kia. Vậy thì ai có lỗi? Và lỗi nào nặng hơn? Có lẽ, bạn đọc nghĩ rằng, tôi đang muốn nói về chuyện luật tử hình. Lý luận này: một kẻ cố ý giết người, hoặc giết nhiều người, cần phải đền tội bằng cái chết. Mắt đền mắt. Răng đền răng. Đúng và hữu lý. Nhưng lý luận kia: Trong xã hội văn minh, trừng phạt là thứ yếu, giáo dục, cải thiện người xấu trở thành tốt mới là mục tiêu nhân bản. Người phạm tội, có quyền được hưởng, ít nhất, một cơ hội để hối lỗi, để trở thành người tốt hơn. Cả hai lý luận đều đúng. Có lý luận thứ ba: Giết người là có tội, dù là lý do gì, ngoại trừ phải tự vệ trong tình trạng khẩn cấp. Như vậy, khi tòa án kết tội tử hình, chính tòa án (luật pháp, thẩm phán, và công tố viên) đã phạm tội giết người.
Đại dịch COVID-19 đã khiến cho đời sống xã hội của chúng ta bị tổn hại. Những chương trình, sự kiện bị hủy bỏ, thông báo đóng cửa và nỗi sợ hãi về nguy cơ lây nhiễm chết chóc đã khiến chúng ta phải thu mình lại, tránh mặt người quen, đồng nghiệp và đại gia đình. Thời gian dành cho bạn bè giảm xuống. Thời gian ở một mình tăng lên. Lễ Tạ Ơn cũng không thoát khỏi tình trạng này. Trong hai năm qua, người dân Hoa Kỳ đã dành thời gian cho bạn bè và đại gia đình vào ngày Lễ Tạ Ơn ít hơn 38% so với một thập niên trước.
Lần đầu tiên, thành phố New York được mệnh danh là đô thị đắt đỏ nhất thế giới trong một cuộc khảo sát hàng năm. New York cùng với Singapore (đồng hạng nhất) giành vị trí đầu bảng trong bản báo cáo của Economist Intelligence Unit, với việc 2 nơi này lật đổ thành phố đắt nhất năm 2021 là Tel Aviv xuống vị trí thứ ba.
Các quan chức an ninh Trung Quốc nói chính phủ phải "kiên quyết trấn áp các thế lực thù địch" trong khi đưa số lượng lớn cảnh sát ra để dập tắt các cuộc biểu tình trên khắp TQ để phản đối các chính sách hà khắc đối với đại dịch COVID-19 của Chủ tịch Tập Cận Bình.
Tổng thống Joe Biden kêu gọi Quốc hội thông qua một thỏa thuận "ngay lập tức" để ngăn chặn một cuộc đình công đường sắt trên toàn quốc vào tháng tới có thể "tàn phá nền kinh tế của chúng ta" trong những ngày lễ sắp tới.
Về bằng cấp, Tây và Ta có nhiều điểm giống nhau, nhứt là Ta trước 30/04/1975. Và Tây hoàn toàn nhìn nhận bằng cấp của Ta, không chỉ do quan hệ bang giao mà còn do giá trị thực hữu. Sinh viên của Ta qua Tây học, được xếp theo bằng cấp, vào lớp học ngang ngửa với sinh viên Tây về các môn, nhứt là khoa học, chỉ kém tiếng Pháp lúc ban đầu mà thôi...
Hàng triệu người ở Houston đã được lệnh phải đun sôi nước trước khi uống vào đêm Chủ nhật sau khi nhà máy lọc nước bị cúp điện khiến áp suất giảm. Lệnh buộc phải đun sôi nước đã khiến các quan chức trường công lập vào hôm thứ Hai phải hủy bỏ các lớp học trong ít nhất một ngày. .
Đưa cao tờ giấy trắng để làm lá cờ chống đảng CSTQ. Trung Quốc đã phát đi tín hiệu rằng họ sẽ gắn bó với chính sách zero-Covid bất chấp các cuộc biểu tình lớn lan ra khắp TQ để chống các biện pháp phong tỏa coronavirus khắc nghiệt, trong khi một số người biểu tình công khai kêu gọi Chủ tịch Tập Cận Bình từ chức.
Thế là tờ báo Chánh Pháp cũng đã được mười ba tuổi, mười ba năm năm vất vả tồn tại ở hải ngoại là nhờ công sức, tâm lực của nhà văn Vĩnh Hảo, cộng với sự góp bài của một số tu sĩ và cư sĩ. Mặc dù với danh nghĩa là tờ báo của Giáo Hội Phật Giáo Việt Nam Thống Nhất Hoa Kỳ nhưng nó tồn tại trong sự thờ ơ của giáo hội và các chùa, nếu không có anh Vĩnh Hảo thì chắc chắn tờ báo đã chết từ lâu...
Năm nay hình như mùa đông đến sớm trên đất Mỹ, vì còn một tháng nữa mới sang mùa mà tuyết đã đổ ngập đường ở tiểu bang New York, ở Texas và California trời đang trở lạnh. Trước cái lạnh ngoài trời và những buổi tiệc gia đình cùng liên hoan cuối năm sắp có, giới chức y tế vùng Vịnh San Francisco lại khuyến cáo cư dân nên cẩn thận để tránh lây nhiễm Covid, cảm cúm hay các bệnh hô hấp bằng cách thường xuyên rửa tay, đeo khẩu trang và giữ giãn cách xã hội mỗi khi có thể...


Kính chào quý vị,

Tôi là Derek Trần, dân biểu đại diện Địa Hạt 45, và thật là một vinh dự lớn lao khi được đứng nơi đây hôm nay, giữa những tiếng nói, những câu chuyện, và những tâm hồn đã góp phần tạo nên diện mạo văn học của cộng đồng người Mỹ gốc Việt trong suốt một phần tư thế kỷ qua.
Hai mươi lăm năm! Một cột mốc bạc! Một cột mốc không chỉ đánh dấu thời gian trôi qua, mà còn ghi nhận sức bền bỉ của một giấc mơ. Hôm nay, chúng ta kỷ niệm 25 năm Giải Viết Về Nước Mỹ của nhật báo Việt Báo.

Khi những người sáng lập giải thưởng này lần đầu tiên ngồi lại bàn thảo, họ đã hiểu một điều rất căn bản rằng: Kinh nghiệm tỵ nạn, hành trình nhập cư, những phức tạp, gian nan, và sự thành công mỹ mãn trong hành trình trở thành người Mỹ gốc Việt – tất cả cần được ghi lại. Một hành trình ý nghĩa không những cần nhân chứng, mà cần cả những người viết để ghi nhận và bảo tồn. Họ không chỉ tạo ra một cuộc thi; họ đã và đang xây dựng một kho lưu trữ. Họ thắp lên một ngọn hải đăng cho thế hệ sau để chuyển hóa tổn thương thành chứng tích, sự im lặng thành lời ca, và cuộc sống lưu vong thành sự hội nhập.

Trong những ngày đầu ấy, văn học Hoa Kỳ thường chưa phản ánh đầy đủ sự phong phú và đa dạng về kinh nghiệm của chúng ta. Giải thưởng Viết Về Nước Mỹ thực sự đã lấp đầy khoảng trống đó bằng sự ghi nhận và khích lệ vô số tác giả, những người đã cầm bút và cùng viết nên một thông điệp mạnh mẽ: “Chúng ta đang hiện diện nơi đây. Trải nghiệm của chúng ta là quan trọng. Và nước Mỹ của chúng ta là thế đó.”


Suốt 25 năm qua, giải thưởng này không chỉ vinh danh tài năng mà dựng nên một cộng đồng và tạo thành một truyền thống.
Những cây bút được tôn vinh hôm nay không chỉ mô tả nước Mỹ; họ định nghĩa nó. Họ mở rộng giới hạn của nước Mỹ, làm phong phú văn hóa của nước Mỹ, và khắc sâu tâm hồn của nước Mỹ. Qua đôi mắt họ, chúng ta nhìn thấy một nước Mỹ tinh tế hơn, nhân ái hơn, và sau cùng, chân thật hơn.

Xin được nhắn gửi đến các tác giả góp mặt từ bao thế hệ để chia sẻ tấm chân tình trên các bài viết, chúng tôi trân trọng cảm ơn sự can đảm của quý vị. Can đảm không chỉ là vượt qua biến cố của lịch sử; can đảm còn là việc ngồi trước trang giấy trắng, đối diện với chính mình, lục lọi ký ức đau thương sâu đậm, và gửi tặng trải nghiệm đó đến tha nhân. Quý vị là những người gìn giữ ký ức tập thể và là những người dẫn đường cho tương lai văn hóa Việt tại Hoa Kỳ.

Với Việt Báo: Xin trân trọng cảm ơn tầm nhìn, tâm huyết, và sự duy trì bền bỉ giải thưởng này suốt một phần tư thế kỷ.
Khi hướng đến 25 năm tới, chúng ta hãy tiếp tục khích lệ thế hệ kế tiếp—những blogger, thi sĩ, tiểu thuyết gia, nhà phê bình, nhà văn trẻ—để họ tìm thấy tiếng nói của chính mình và kể lại sự thật của họ, dù đó là thử thách hay niềm vui. Bởi văn chương không phải là một thứ xa xỉ; đó là sự cần thiết. Đó là cách chúng ta chữa lành, cách chúng ta ghi nhớ, và là cách chúng ta tìm thấy nơi chốn của mình một cách trọn vẹn.

Xin cảm ơn quý vị.

NHẬN TIN QUA EMAIL
Vui lòng nhập địa chỉ email muốn nhận.