Hôm nay,  

Viện Việt Học: Hội Ngộ Cà Phê, Tặng sách Còn Một Nơi Để Trở Về

14/10/202412:33:00(Xem: 3831)

Viện Việt Học: Hội Ngộ Cà Phê,

Ra mắt sách Còn Một Nơi Để Trở Về
 

WESTMINSTER (PTH/VB) --- Hôm Thứ Sáu ngày 11 tháng 10/2024 là một ngày hội ngộ, hàn huyên của Viện Việt Học, nơi các học giả, nhà văn hẹn tới cùng chia sẻ một số niềm vui: sức khỏe Giáo sư Nguyễn Văn Sâm, 84 tuổi, hồi phục sau phẫu thuật và cơn bệnh kéo dài hơn cả năm, đã tự lái xe từ Victorville tới Little Saigon, chặng đường chim bay là 100 dặm nhưng đầy các xa lộ ngoằn nghèo; nhà văn Ngọc Ánh, hiền thê của GS Nguyễn Văn Sâm, ra mắt cuốn hồi ký "Còn Một Nơi Để Trở Về," cũng còn gọi là tự truyện tập 3 kể về chặng đường ra hải ngoại sau nhiều thập niên gian nan trong đời. Và cũng là buổi uống cà phê thường kỳ mỗi thứ Sáu của Viện Việt Học, dưới tài pha chế cà phê của nhà văn Võ Ý.
 
blank             Viện Việt Học: buổi cà phê hội ngộ hôm Thứ Sáu. Trong hình có nhà báo Phan Thanh Tâm, nhà văn Tràm Cà Mau (Hình: Phan Tấn Hải)


Viện Việt Học mở cửa lúc 9 giờ sáng, do vậy GS Nguyễn Văn Sâm và nhà văn Ngọc Ánh lỡ tới sớm, nên phải đứng chờ nhà văn Võ Ý tới mở khóa cổng. GS Sâm hơn một năm bệnh, chờ hôi phục sau cuộc phẫu thuật nguy hiểm ở sau ót (gáy) vì cục u gì đó, sau đó nằm bệnh viện thêm vài tháng mới được cho về nhà. Khi bắt đầu gõ chữ lại được, GS Sâm đã phiên dịch và chú giải tuồng hát bội chữ Nôm nhan đề Kim Long Xích Phượng, một tác phẩm ít người nghe tới và hiện nay còn ghi là tác giả vô danh. Bản chú giải này cũng đã đăng ngay trên Việt Báo hôm Thứ Bảy 12/10/2024.
 

Hiện nay GS Nguyễn Văn Sâm là học giả về Chữ Nôm tại hải ngoại thường xuyên có các tác phẩm biên dịch và chú giải các ấn phẩm cổ của Nam Bộ. Do vậy, trong nhiều năm qua, đặc biệt trong thời kỳ hai năm Giáo sư Sâm lâm bệnh vừa qua, chúng ta không thấy tác phẩm về chữ Nôm nào xuất hiện tại hải ngoại.
 

GS Nguyễn Văn Sâm sanh ngày 21/3/1940 tại Sài Gòn. Tốt nghiệp Cử Nhân Giáo Khoa Triết Học (Tây Phương) năm 1965, Cao Học Văn Chương (Việt Nam) năm 1972, và Năm Thứ Nhứt Tiến Sĩ Văn Chương Việt Nam (Khóa độc nhất trước 1975). Từng dạy Trung học (Nguyễn Đình Chiểu, Mỹ Tho, Pétrus Ký, Sài Gòn), Đại học (Sài Gòn, Cần Thơ, Hòa Hảo, Cao Đài, Vạn Hạnh). Vượt biên đến Nam Dương tháng 03/1979, vào Mỹ tháng 09/1979. Dạy học từ đó đến khi về hưu năm 2006. Viết cho các tạp chí Văn, Văn Học, Đi Tới, Chánh Pháp… Thành viên Ban Biên Tập Tự Điển Chữ Nôm Trích Dẫn. Giáo sư Viện Việt Học, California, Hoa Kỳ. Có hàng chục tác phẩm trước và sau 1975 trong nhiều lãnh vực: truyện ngắn, nghiên cứu lịch sử Nam Bộ, nghiên cứu chữ Nôm, phiên dịch va chú giải các cổ văn chữ Nôm...


 

Cũng hôm Thứ Sáu, nhà văn Ngọc Ánh đã trao tặng các viên chức trong Viện Việt Học cuốn hồi ký "Còn Một Nơi để Trở Về" -- được xem như cuốn thứ 3 trong bộ sách mà nhà văn đã phát nguyện sẽ viết:
 
-- "Khi Lá Xanh Rồi" -- sách kể về thời quá khứ học trờ, thời hồn nhiên, để tặng thầy cô, bạn học trường cũ.
- "Ngày Tháng Buồn Hiu" - kể về thời gian hơn 10 năm trong tù Cộng sản vì tham gia phục quốc.
- "Còn Một Nơi Để Trở Về" -- sách nói về hiện tại với nhiều buồn vui chung quanh, và cũng là cuốn ra mắt hôm Thứ Sáu ở Viện Việt Học. Đặc biệt, sách này không phát hành qua các mạng thương mại, nên không đề giá bán. Trường hợp các bạn đọc muốn liên lạc, xin gửi email về nhà văn Ngọc Ánh: [email protected].
blank 

Sách "Còn Một Nơi Để Trở Về" được tác giả Ngọc Ánh ghi là để viết thay lời "Cảm ơn quý Thầy Cô thân hữu đã chia sẻ, động viên tôi trong bước đường hội nhập vào đời sống mới, và cũng không quên cảm ơn anh, người đàn ông luôn đi bên cạnh tôi trong chuyến tàu chót của cuộc hành trình, đã luôn khuyến khích tôi vững tin khi bước tới mà không sợ hụt chân." (Chương Đôi Dòng Tâm Sự, "Còn Một Nơi Để Trở Về", trang 6)

Chữ "anh" trong đoạn văn vừa dẫn là nói về phu quân của nhà văn, GS Nguyễn Văn Sâm. Nói một cách tóm gọn, nguyên cuốn sách 286 trang kể về nhiều chuyển biến trong đời nhà văn Ngọc Ánh, và tập trung vào mối tình lãng mạn với vị Giáo sư chuyên ngành Hán Nôm rất mực thơ mộng trên.

Giám đốc Viện Việt Học là chị Nguyễn Thị Kim Ngân, và nhà văn Võ Ý (chủ quán cà phê Viện Việt Học mỗi Thứ Sáu) hôm Thứ Sáu cũng cho biết rằng Viện Việt Học đang gặp mối lo lớn, vì chủ phố tăng tiền thuê đối với trụ sở này. Hiện thời trụ sở Viện Việt Học là nơi có nhiều sinh hoạt hàng tuân: Chương trình tiếng Việt căn bản, Chương trình Vui Học Lịch sử Văn Học VN, Câu lạc bộ Văn nghệ, Câu lạc bộ HSSV Thanh Niên, CLB Mẹc ha và Thầy Cô, Lớp Võ Cổ Truyền Bình Định.
 

Đặc biệt, nếu bạn đang nghiên cứu một đề tài cụ thể, bạn có thể tới Viện Việt Học để đọc sách bản giấy hay các bản điện tử. Trụ sở:
Viện Việt Học:
15355 Brookhurst St,
Westminster, CA 92683
Phone: (714) 775-2050; Email: [email protected] 

blank

Cặp tình nhân trong sách "Còn Một Nơi Để Trở Về". Từ trái: GS Nguyễn Văn Sâm và phu nhân, nhà văn Ngọc Ánh. GS Sâm sau hơn 1 năm nằm bệnh, đã có đủ sức để  lái chiếc xe (phía sau) vượt hơn 100 dặm để tới Viện Việt Học hôm Thứ Sáu 11/10/2024.

Ý kiến bạn đọc
14/10/202421:00:52
Khách
Rất là tiếc không biết buổi ra mắt sách của nhà văn Ngọc Ánh.
Gửi ý kiến của bạn
Vui lòng nhập tiếng Việt có dấu. Cách gõ tiếng Việt có dấu ==> https://youtu.be/ngEjjyOByH4
Tên của bạn
Email của bạn
)
Có những người làm gì cũng hay, viết gì cũng hay. Tôi luôn luôn kinh ngạc về những người như vậy. Họ như dường lúc nào cũng chỉ ra một thế giới rất mới, mà người đời thường như tôi có ngó hoài cũng không dễ thấy ra. Đỗ Hồng Ngọc là một người như thế. Đỗ Hồng Ngọc là một bác sĩ; dĩ nhiên ai cũng biết, bởi vì anh nổi tiếng hơn rất nhiều bác sĩ khác, và được báo chí phỏng vấn thường xuyên. Nhưng anh cũng nổi tiếng làm thơ hay từ thời sinh viên. Thơ của anh nhiều đề tài, có cả thơ Vu Lan, thơ tặng mẹ, thơ tình, thơ tặng em bé sơ sinh, thơ tặng bà bầu, và đủ thứ. Trong khi tôi đọc, thưởng thức, và thán phục các vần thơ tuyệt vời của anh, nhưng tận cùng thích nhất vẫn là đọc Đỗ Hồng Ngọc viết về Kinh Phật. Chính nơi lĩnh vực này, họ Đỗ viết gì cũng hay, viết ngắn cũng hay, viết dài cũng hay, viết về Thiền thở cũng hay, viết về ngũ uẩn giai không của Tâm Kinh cũng hay, viết về ưng vô sở trụ của Kinh Kim Cang cũng hay, viết về Kinh Pháp Hoa cũng hay, viết về Kinh Duy Ma Cật cũng hay. Và
Hôm Thứ Tư, báo Atlanta Journal-Constitution loan tin 1 cậu bé 13 tuổi tại Georgia chết đột ngột vì COVID — mặc dù trường hợp này không có vẻ gì nguy hiểm, theo các bác sĩ. Cậu bé Porter Helms xét nghiệm dương tính từ tháng trước, phải tự cách ly ở nhà, được 1 tuần lễ thì khi thân phụ về nhà nhận thấy cậu nằm bất tỉnh.
Trái mãng cầu dai (mà người miền Bắc thường gọi là quả na) làm tôi càng nhớ về bà nhiều hơn vì lúc nào bà cũng chọn những trái tươi nhất để cúng Phật. Bà sắp đặt mãng cầu một cách tươm tất theo hình kim tự tháp, trang nghiêm dâng lên bàn thờ, rồi thắp nhang khấn nguyện cho con cháu được bình an. Lời khấn nguyện năm nào vẫn luôn ứng nghiệm.
Tôi là người mộ đạo, tôi cầu nguyện hàng ngày cho những người thân của tôi vừa mới ra đi hoặc đang nằm trong viện dưỡng lão hay ở nhà. Tôi cầu nguyện nếu có một ngày đẹp trời trong tuần lễ, tôi không nghe người quen tôi ra đi không trở lại, ra đi vĩnh viễn. Tôi rất thích nghe tin vui, đám cưới, tôi thích nghe tiếng cười hơn tiếng khóc, tôi thích nhìn những gương mặt hiền từ, giọng nói tao nhã, tôi không thích người này đả kích người kia.
PERRIS, California – Chùa Hương Sen hôm Chủ Nhật 29/8/2021 đã đón nhận 28 thùng kinh và sách Phật học để sẽ lưu giữ tại thư viện tương lai sắp xây của chùa. Trong đó, 20 thùng kinh và sách là từ Cư sĩ Tâm Diệu và nhóm bạn đạo Thư Viện Hoa Sen, 8 thùng kinh và sách là từ Cư sĩ Nguyên Giác.
Quân đội Mỹ đã rút khỏi Afghanistan. Trong 17 ngày qua, phi cơ Không lực Mỹ đã di tản 120,000 công dân Mỹ, công dân các nước đồng minh và các đồng minh người Afghan. Chính thức kết thúc 20 năm hiệnd iện quân lực Mỹ ở Afghanistan, theo lời Tổng Thống Biden loan báo.
Đối với trẻ con, uống trà là một khái niệm mơ hồ. Tôi cũng vậy, vì mẹ tôi không uống trà. Mẹ thường pha cho cha một tách trà vào buổi sáng. Cha thong thả nhấp nháy đôi mắt trong làn khói tỏa ra từ tách trà, sau đó chậm rãi nhắp từng ngụm. Trong trí nhớ tuổi thơ của tôi, trà chỉ là thế!
Ủy ban Hạ Viện điều tra bạo loạn 6/1/2021 đã yêu cầu nhiều công ty mạng xã hội nộp các hồ sơ liên hệ tới ngày bạo loạn. Trong đó có các công ty Facebook, Google, và Twitter, được yêu cầu nộp các kích động diễn biến dẫn tới ngày bạo loạn, các tin giả về bầu cử 2020, những lời kích động bạo lực liên hệ tới ngày bạo loạn, ảnh hưởng nước ngoài. Chủ tịch Ủy ban Điều tra là Bennie Thompson nói cũng yêu cầu các công ty trên, kể cả Reddit, Snapchat, và YouTube trong 2 tuần lễ phải phúc trình.


Kính chào quý vị,

Tôi là Derek Trần, dân biểu đại diện Địa Hạt 45, và thật là một vinh dự lớn lao khi được đứng nơi đây hôm nay, giữa những tiếng nói, những câu chuyện, và những tâm hồn đã góp phần tạo nên diện mạo văn học của cộng đồng người Mỹ gốc Việt trong suốt một phần tư thế kỷ qua.
Hai mươi lăm năm! Một cột mốc bạc! Một cột mốc không chỉ đánh dấu thời gian trôi qua, mà còn ghi nhận sức bền bỉ của một giấc mơ. Hôm nay, chúng ta kỷ niệm 25 năm Giải Viết Về Nước Mỹ của nhật báo Việt Báo.

Khi những người sáng lập giải thưởng này lần đầu tiên ngồi lại bàn thảo, họ đã hiểu một điều rất căn bản rằng: Kinh nghiệm tỵ nạn, hành trình nhập cư, những phức tạp, gian nan, và sự thành công mỹ mãn trong hành trình trở thành người Mỹ gốc Việt – tất cả cần được ghi lại. Một hành trình ý nghĩa không những cần nhân chứng, mà cần cả những người viết để ghi nhận và bảo tồn. Họ không chỉ tạo ra một cuộc thi; họ đã và đang xây dựng một kho lưu trữ. Họ thắp lên một ngọn hải đăng cho thế hệ sau để chuyển hóa tổn thương thành chứng tích, sự im lặng thành lời ca, và cuộc sống lưu vong thành sự hội nhập.

Trong những ngày đầu ấy, văn học Hoa Kỳ thường chưa phản ánh đầy đủ sự phong phú và đa dạng về kinh nghiệm của chúng ta. Giải thưởng Viết Về Nước Mỹ thực sự đã lấp đầy khoảng trống đó bằng sự ghi nhận và khích lệ vô số tác giả, những người đã cầm bút và cùng viết nên một thông điệp mạnh mẽ: “Chúng ta đang hiện diện nơi đây. Trải nghiệm của chúng ta là quan trọng. Và nước Mỹ của chúng ta là thế đó.”


Suốt 25 năm qua, giải thưởng này không chỉ vinh danh tài năng mà dựng nên một cộng đồng và tạo thành một truyền thống.
Những cây bút được tôn vinh hôm nay không chỉ mô tả nước Mỹ; họ định nghĩa nó. Họ mở rộng giới hạn của nước Mỹ, làm phong phú văn hóa của nước Mỹ, và khắc sâu tâm hồn của nước Mỹ. Qua đôi mắt họ, chúng ta nhìn thấy một nước Mỹ tinh tế hơn, nhân ái hơn, và sau cùng, chân thật hơn.

Xin được nhắn gửi đến các tác giả góp mặt từ bao thế hệ để chia sẻ tấm chân tình trên các bài viết, chúng tôi trân trọng cảm ơn sự can đảm của quý vị. Can đảm không chỉ là vượt qua biến cố của lịch sử; can đảm còn là việc ngồi trước trang giấy trắng, đối diện với chính mình, lục lọi ký ức đau thương sâu đậm, và gửi tặng trải nghiệm đó đến tha nhân. Quý vị là những người gìn giữ ký ức tập thể và là những người dẫn đường cho tương lai văn hóa Việt tại Hoa Kỳ.

Với Việt Báo: Xin trân trọng cảm ơn tầm nhìn, tâm huyết, và sự duy trì bền bỉ giải thưởng này suốt một phần tư thế kỷ.
Khi hướng đến 25 năm tới, chúng ta hãy tiếp tục khích lệ thế hệ kế tiếp—những blogger, thi sĩ, tiểu thuyết gia, nhà phê bình, nhà văn trẻ—để họ tìm thấy tiếng nói của chính mình và kể lại sự thật của họ, dù đó là thử thách hay niềm vui. Bởi văn chương không phải là một thứ xa xỉ; đó là sự cần thiết. Đó là cách chúng ta chữa lành, cách chúng ta ghi nhớ, và là cách chúng ta tìm thấy nơi chốn của mình một cách trọn vẹn.

Xin cảm ơn quý vị.

NHẬN TIN QUA EMAIL
Vui lòng nhập địa chỉ email muốn nhận.