Hôm nay,  

Thơ Trần Mộng Tú

19/09/202216:41:00(Xem: 3257)

autumn leave

Chỉ tại mùa thu

 

Thảng thốt trên mái nhà

tiếng ngỗng kêu khàn đặc

Ngước mặt nhìn trời xanh

biết rồi, mùa Thu tới

 

Ang bèo tấm trong vườn

sáng nay còn phân nửa

đêm qua nai rủ nhau

về uống, vơi mùa Hạ

 

Khẽ lật một tảng đá

tìm dấu vết sang mùa

gặp con giun ôm mặt

khóc mùa Hạ không còn

 

Mùa Thu đến thành phố

mùa Thu rẽ vào vườn

nắng ngọt như pha mật

mây sà xuống thấp hơn

 

Hàng cây nghiêng ngả gió

con sóc tròn mắt nhìn

tiếng trái thông vừa rụng

mặt trời thảng thốt chìm

 

Cả không gian thất lạc

bầu trời như ngủ mê

những bàn tay lá đỏ

vỗ gọi gió Thu về

 

Cuống quít bàn chân lạnh

biết mùa Thu đã về

kéo nhẹ chăn đắp ngực

ngực gọi: mùa Thu ơi!

 

(Chớm Thu 2022)

 

*

 

Mười hai bài thơ Mùa Thu

 
(Theo vận Haiku: 5-7-5)

 

Tiếng ngỗng ngang mái nhà

Ngập ngừng bên hiên hoa cúc nở

A mùa thu gõ cửa

 

Bàn chân lạnh trong chăn

Buổi sáng co mình ngoài cửa sổ

Mùi trà xanh trong bếp

 

Con sóc ngậm hạt dẻ

Nhẩy qua những cành phong chớm đỏ

Đánh rơi một mảnh Thu

 

Buổi sáng thổi xôi đậu

Màu xôi vàng như màu hoa cau

Ngửi được mùa Thu tới

 

Rượu mận ủ năm ngoái

Bây giờ đã lên men ngất ngây

Rót ra mời mùa Thu

 

Giọt sương buổi sáng rơi

Trên chiếc lá phong vừa chớm đỏ

Như một vệt son môi

 

Những lá sen mùa Hạ

Rủ nhau nằm úp mặt trong bùn

Ếch nghiêng đầu gọi Thu

 

Cái dốc sau nhà tôi

Nai vào tìm ăn dâu mùa Thu

Có phải nai năm ngoái

 

Trên con đường cũ này

Tôi đi tìm người bạn năm đó

Chỉ tìm được mùa Thu

 

Cây Mộc Liên nhà tôi

Bắt đầu thi nhau rụng lá Hè

Tôi vuốt Thu trong tóc

 

Sương mùa Thu lạ lắm

Trông xa đẹp như hạt ngọc trai

Không phải đâu, hạt lệ.

 

Tôi với người yêu đi

Dưới những hàng cây mới chớm đỏ

Trái tim chín từ hôm qua.

 

Trần Mộng Tú

(Mùa Thu 2022)

Gửi ý kiến của bạn
Vui lòng nhập tiếng Việt có dấu. Cách gõ tiếng Việt có dấu ==> https://youtu.be/ngEjjyOByH4
Tên của bạn
Email của bạn
)
Những ngày cận kề lễ Giáng Sinh, mời bạn đọc theo bước chân phiêu lãng của nhà văn/ nhà báo Trịnh Thanh Thủy đi thăm những ngôi thánh đường cổ nổi tiếng thế giới.
Mời đọc một bài thơ trữ tình của nhà thơ Thy An.
Trận đại dịch càn quét, và vẫn chưa ngừng, làm tan nát không biết bao nhiêu kiếp sống con người khắp nơi trên thế giới hôm nay, kể cả Việt Nam. Nhưng niềm tin yêu của những em bé vẫn sáng ngời, nhất là trong ngày lễ Thiên Chúa Giáng Sinh, như được miêu tả trong thiên truyện dưới đây của nhà văn Cam Li Nguyễn Thị Mỹ Thanh. Việt Báo hân hạnh giới thiệu.
Một bài thơ rực lửa hờn căm của nhà thơ Nguyệt Quỳnh.
Một truyện ngắn vui tếu của người viết Ngọc Thanh Thi. Tuy viết theo hình thức một truyện hài, nhưng ngụ ý của tác giả là nhắc lại những chuyện đau buồn của đời sống người dân miền Nam Việt Nam thời kỳ sau 1975.
Việt Báo hân hạnh giới thiệu một bài thơ mới nhất của nhà thơ Trần Mộng Tú. Chị là một trong những người cầm bút có sức sáng tạo bền bỉ nhất của văn học Việt Nam hải ngoại, từ thời người Việt mới định cư nơi xứ người cho đến ngày hôm nay. Và mặc dù trải qua chừng ấy năm tháng, tiếng Thơ chị không già, mà vẫn trong trẻo, tinh tuyền, sáng ngời hy vọng tin yêu, như bài thơ dưới đây. Xin mời quý bạn đọc cùng thưởng thức. – TYT.
Phóng sự chớp nhoáng của nhà văn/nhà báo Trịnh Thanh Thủy về buổi Ra Mắt Sách giới thiệu tác phẩm "Một Thời Nên Vắng Mặt" của nhà văn Cung Tích Biền hôm 9/12/2012 vừa qua.
Tết Nhâm Dần 2022 sắp tới, nhà báo/doanh nhân Kiều Mỹ Duyên có những cảm nghĩ ấm áp đầy ắp hy vọng vào tình người và bà muốn chia sẻ với bạn đọc qua bài viết sau đây. Việt Báo trân trọng giới thiệu.
Một truyện ngắn nhẹ nhàng, dễ thương, không thiếu phần dí dỏm, của tác giả Hoàng Quân, mà tác giả không ngần ngại chia sẻ với người đọc nhân sinh quan của mình: "Thời gian, không gian vẫn đầy đủ màu và hương, nếu mình làm những điều mình thích và tận hưởng cuộc sống hiện tại chung quanh mình". Việt Báo hân hạnh giới thiệu.
Thơ Quảng Tánh Trần Cầm/ Tranh Lê Thánh Thư


Kính chào quý vị,

Tôi là Derek Trần, dân biểu đại diện Địa Hạt 45, và thật là một vinh dự lớn lao khi được đứng nơi đây hôm nay, giữa những tiếng nói, những câu chuyện, và những tâm hồn đã góp phần tạo nên diện mạo văn học của cộng đồng người Mỹ gốc Việt trong suốt một phần tư thế kỷ qua.
Hai mươi lăm năm! Một cột mốc bạc! Một cột mốc không chỉ đánh dấu thời gian trôi qua, mà còn ghi nhận sức bền bỉ của một giấc mơ. Hôm nay, chúng ta kỷ niệm 25 năm Giải Viết Về Nước Mỹ của nhật báo Việt Báo.

Khi những người sáng lập giải thưởng này lần đầu tiên ngồi lại bàn thảo, họ đã hiểu một điều rất căn bản rằng: Kinh nghiệm tỵ nạn, hành trình nhập cư, những phức tạp, gian nan, và sự thành công mỹ mãn trong hành trình trở thành người Mỹ gốc Việt – tất cả cần được ghi lại. Một hành trình ý nghĩa không những cần nhân chứng, mà cần cả những người viết để ghi nhận và bảo tồn. Họ không chỉ tạo ra một cuộc thi; họ đã và đang xây dựng một kho lưu trữ. Họ thắp lên một ngọn hải đăng cho thế hệ sau để chuyển hóa tổn thương thành chứng tích, sự im lặng thành lời ca, và cuộc sống lưu vong thành sự hội nhập.

Trong những ngày đầu ấy, văn học Hoa Kỳ thường chưa phản ánh đầy đủ sự phong phú và đa dạng về kinh nghiệm của chúng ta. Giải thưởng Viết Về Nước Mỹ thực sự đã lấp đầy khoảng trống đó bằng sự ghi nhận và khích lệ vô số tác giả, những người đã cầm bút và cùng viết nên một thông điệp mạnh mẽ: “Chúng ta đang hiện diện nơi đây. Trải nghiệm của chúng ta là quan trọng. Và nước Mỹ của chúng ta là thế đó.”


Suốt 25 năm qua, giải thưởng này không chỉ vinh danh tài năng mà dựng nên một cộng đồng và tạo thành một truyền thống.
Những cây bút được tôn vinh hôm nay không chỉ mô tả nước Mỹ; họ định nghĩa nó. Họ mở rộng giới hạn của nước Mỹ, làm phong phú văn hóa của nước Mỹ, và khắc sâu tâm hồn của nước Mỹ. Qua đôi mắt họ, chúng ta nhìn thấy một nước Mỹ tinh tế hơn, nhân ái hơn, và sau cùng, chân thật hơn.

Xin được nhắn gửi đến các tác giả góp mặt từ bao thế hệ để chia sẻ tấm chân tình trên các bài viết, chúng tôi trân trọng cảm ơn sự can đảm của quý vị. Can đảm không chỉ là vượt qua biến cố của lịch sử; can đảm còn là việc ngồi trước trang giấy trắng, đối diện với chính mình, lục lọi ký ức đau thương sâu đậm, và gửi tặng trải nghiệm đó đến tha nhân. Quý vị là những người gìn giữ ký ức tập thể và là những người dẫn đường cho tương lai văn hóa Việt tại Hoa Kỳ.

Với Việt Báo: Xin trân trọng cảm ơn tầm nhìn, tâm huyết, và sự duy trì bền bỉ giải thưởng này suốt một phần tư thế kỷ.
Khi hướng đến 25 năm tới, chúng ta hãy tiếp tục khích lệ thế hệ kế tiếp—những blogger, thi sĩ, tiểu thuyết gia, nhà phê bình, nhà văn trẻ—để họ tìm thấy tiếng nói của chính mình và kể lại sự thật của họ, dù đó là thử thách hay niềm vui. Bởi văn chương không phải là một thứ xa xỉ; đó là sự cần thiết. Đó là cách chúng ta chữa lành, cách chúng ta ghi nhớ, và là cách chúng ta tìm thấy nơi chốn của mình một cách trọn vẹn.

Xin cảm ơn quý vị.

NHẬN TIN QUA EMAIL
Vui lòng nhập địa chỉ email muốn nhận.