Hôm nay,  

TRANG THƠ

23/02/202311:08:00(Xem: 2808)
nguyetcam 1
Tranh Đinh Trường Chinh.



TRẦN HẠ VI


 

Yến thương

 

người vẫn đó, chưa bao giờ lỗi hẹn

chốn hoang mang/ tôi bán, mảnh chung tình

những lơi lả: cợt đùa màu rêu. biển

người vỗ về, ôm ấp một sinh linh

 

ơn thánh khiết/ mùa tàn trăng. năm trước

giọt tái tê nhuộm, tím, một cánh đồng

người đã đến; đuổi đi. loài dị. mộng

tôi vẫn ngồi. ôm mặt, khóc dòng sông

 

loài chim hiếm/ bay qua, rừng, tuyệt vọng

phiến môi ngoan. ngậm đắng. mảnh đông. tàn

người ve vuốt: đầu đời, con yến, nhỏ

bao dung lòng. tôi tức tưởi, riêng, mang

 

và đêm ấy, tôi yêu người, rất lạ

giữa bão dông, cơn hưng cảm. mở lời

và từ ấy, người bên đời, dỗ, nín

một ngàn lần: con yến khóc, bi thương

 

 

Khúc bn mươi
(Tưởng nhớ em Võ Thị Trúc Linh)

 

Và nhẫn nại giết hồng trần nửa mảnh

Phiến môi ngoan xin khép lại một lần

Em tàn yếu em gầy hơn lá cỏ

Ta quặn người gục xuống một niềm đau

 

Ngày cứ đến và đêm nào cũng khóc

Bốn mươi kia chưa chạm đến một lần

Gặp trong mơ dịu dàng em thầm thĩ

Bốn mươi rồi tuổi ấy sẽ tình chung

 

Đem can trường thử lòng người sương gió

Mộng sông hồ chết dở cạnh bức tranh

Và hôm đó em buồn như thức giấc

Vuột tay ngà lỡ sợi thơ mong manh

 

 

Tình ca Nova Scotia

 

tuyết trắng phủ Canada

tuyết trắng phủ Nova Scotia

 

ngồi trong bản tình ca đôi mươi nhân ba lần hớn hở

nụ hôn dưới làn tuyết trắng màu rạn vỡ

hai dấu giày anh giẫm

trái tim trắng mềm mịn em

 

đứa trẻ nằm dang tay tạo thiên thần

em tất tả xây bức tường băng

anh nhún vai bâng quơ

dắt tay hai đứa trẻ

đi qua một cơn mưa khác

cô ấy viết một bài thơ

yêu anh yêu anh

nồng nàn quá đỗi

 

em không ghen em chỉ tò mò

cô ấy yêu anh yêu anh yêu anh

cháy trơ trọi niềm tin hy vọng thất vọng đan xen tuyệt vọng

đợi chờ đợi chờ fiction hay non-fiction

em không đi đến cùng tận

lý trí hay giấc mơ

 

em yêu anh bằng một trăm bài thơ

em viết cho người đàn ông khác một bài thơ

cô ấy yêu anh bằng một trăm bài thơ

anh còn tiếc nuối tình yêu người đàn bà

em không ghen không nổi đóa

cát xa tuyết xa cát xa tuyết xa

 

những con sâu rùng mình tan ra

bọt lá mềm như lửa

con sâu nào hóa bướm

con sâu nào nuốt chữ trong thơ

con sâu của anh

hay của cô ấy bất ngờ

hay của người đàn ông vẫn nói lời mập mờ

về một cuộc hôn nhân

về những cuộc hôn nhân và gãy đổ

con chữ mặc áo cưới trắng viền đăng ten

có những sợi gai

 

chiếc cà vạt đỏng đảnh

chật vật một trăm lần anh thắt

gói bí mật

trong chiếc khăn quàng cổ

chiếc áo len mềm

quyển sách giấu một cành hoa

trang thứ hai mươi ba

 

chúng ta hát những bài ca

về tình yêu đôi lứa

nổi lửa và không nổi lửa

quá khứ hiện tại tương lai hậu tương lai

hiện đại hậu hiện đại hậu hậu hiện đại

 

con chữ ngủ gục giật mình tỉnh giấc

cởi truồng nhảy múa

và hôn anh...

 

*

 

TRẦN HOÀNG VY

 

 

Lim trăng

 

Tôi còn một góc liềm trăng

Giêng hai ngồi nhớ chị Hằng ầu ơ

Hai đầu trăng mắc câu thơ

Võng tình ru thuở ta chờ đợi nhau

 

Liềm trăng gói lại hương cau

Dấu môi đêm trắng hôn nhàu mặt em

Tóc mây che khuất mắt thèm

Lời vô ngôn ngón tay kèm bàn tay?

 

Hững hờ mi khép giấc say

Vầng trăng in dấu gối này là hoa

Chong chao khóe mắt mù sa

Dẫn ta khuất lối da ngà mùa trăng.

 

Dấu tay bấm lặn rồi hằn

Phôi phai nguyệt tận nhọc nhằn tình yêu

Cuối mùa ru buổi liêu xiêu

Mảnh trăng liềm khuyết yêu kiều chợt phơi...

 

 

T thời 4.0

 

Bạn xưa còn mất. Hồ như bụi

Chưa kịp chát, meo. Bàn phím buồn

Bạn mới. Hôm qua trên phây-bút

Cách mấy núi sông. Khác cội nguồn...

 

Ừ, thôi cứ gửi tình ta- tút

Chẳng ngại gì lai với còm men

Hãy cứ mở lòng ra đón gió

Mai mốt rồi cát bụi dần quen…

 

 

Mật ngữ

 

Truyền ngôn hiểu ý nghĩ người
xác thân giác ngộ và cười trên non
cao, tìm kinh pháp chữ son
sắc không, không sắc mật ngôn ngữ là
chánh tâm đốn ngộ chẳng cà
sa di đà Phật tất già lam tu…

 

 

Mùa sim

 

Mùa sim,
Đồi tím màu hoa
Em ngây thơ thuở
Tóc loà xoà hương

 

Một con bướm lạc
Ven đường
Ghé đồi sim
Gặp mùa hương vô thường!

 

Ai cài sim
Tuổi dễ thương
Ai môi tím ngọt
Thiên đường mon men

 

Mùa sim
Giọt tím mắt đen
Ngực sim ngày nhú
Dâng men tình buồn?

 

Ai say rượu ủ
Hơi suông
Mùa sim lửa tím
Hương cuồng thơm bay.

Áo xưa phơi tím
Đồi này
Sim hôm qua nở
Hết ngày tím dâng…

 

 

Ngộ

 

Ra sông,

Giặt cái sân si

Bóng mình dưới nước

Có khi cũng buồn?

 

Hốt nhiên,

Một chiếc lá buông

Tâm duy chợt ngộ

Bóng mình.

Vừa tan...

 

– Trn Hoàng Vy

Gửi ý kiến của bạn
Vui lòng nhập tiếng Việt có dấu. Cách gõ tiếng Việt có dấu ==> https://youtu.be/ngEjjyOByH4
Tên của bạn
Email của bạn
)
“Bốn Câu Thất Huyền Âm” là tập thơ thứ sáu của Nguyễn Lương Vỵ, với phần chuyển dịch sang Anh ngữ do nhà văn Phan Tấn Hải và dịch giả Nguyễn Quế Phương – con gái của tác giả -- thực hiện
Xin kính thỉnh lời của Phật (mượn trong trang 21), làm tựa đề cho bài viết về tác phẩm “NHỮNG LIÊN HỆ ĐẾN CÁI CHẾT CẦN BIẾT RÕ” của sư Thanh Tịnh Liên, do Thiền viện Sùng Nghiêm ấn bản.
Lời Toà Soạn - Thứ Bảy vừa qua, 31/7, tại Trung-tâm Cộng-đồng James Lee ở Annandale, Virginia, đã có buổi ra mắt sách do Cơ-sở xuất bản Cỏ Thơm tổ-chức cho nhà văn Phong Thu.
Nguyên tác tiếng Anh : American Grace Tác giả : Robert D. Putnam & David E. Campbell


Kính chào quý vị,

Tôi là Derek Trần, dân biểu đại diện Địa Hạt 45, và thật là một vinh dự lớn lao khi được đứng nơi đây hôm nay, giữa những tiếng nói, những câu chuyện, và những tâm hồn đã góp phần tạo nên diện mạo văn học của cộng đồng người Mỹ gốc Việt trong suốt một phần tư thế kỷ qua.
Hai mươi lăm năm! Một cột mốc bạc! Một cột mốc không chỉ đánh dấu thời gian trôi qua, mà còn ghi nhận sức bền bỉ của một giấc mơ. Hôm nay, chúng ta kỷ niệm 25 năm Giải Viết Về Nước Mỹ của nhật báo Việt Báo.

Khi những người sáng lập giải thưởng này lần đầu tiên ngồi lại bàn thảo, họ đã hiểu một điều rất căn bản rằng: Kinh nghiệm tỵ nạn, hành trình nhập cư, những phức tạp, gian nan, và sự thành công mỹ mãn trong hành trình trở thành người Mỹ gốc Việt – tất cả cần được ghi lại. Một hành trình ý nghĩa không những cần nhân chứng, mà cần cả những người viết để ghi nhận và bảo tồn. Họ không chỉ tạo ra một cuộc thi; họ đã và đang xây dựng một kho lưu trữ. Họ thắp lên một ngọn hải đăng cho thế hệ sau để chuyển hóa tổn thương thành chứng tích, sự im lặng thành lời ca, và cuộc sống lưu vong thành sự hội nhập.

Trong những ngày đầu ấy, văn học Hoa Kỳ thường chưa phản ánh đầy đủ sự phong phú và đa dạng về kinh nghiệm của chúng ta. Giải thưởng Viết Về Nước Mỹ thực sự đã lấp đầy khoảng trống đó bằng sự ghi nhận và khích lệ vô số tác giả, những người đã cầm bút và cùng viết nên một thông điệp mạnh mẽ: “Chúng ta đang hiện diện nơi đây. Trải nghiệm của chúng ta là quan trọng. Và nước Mỹ của chúng ta là thế đó.”


Suốt 25 năm qua, giải thưởng này không chỉ vinh danh tài năng mà dựng nên một cộng đồng và tạo thành một truyền thống.
Những cây bút được tôn vinh hôm nay không chỉ mô tả nước Mỹ; họ định nghĩa nó. Họ mở rộng giới hạn của nước Mỹ, làm phong phú văn hóa của nước Mỹ, và khắc sâu tâm hồn của nước Mỹ. Qua đôi mắt họ, chúng ta nhìn thấy một nước Mỹ tinh tế hơn, nhân ái hơn, và sau cùng, chân thật hơn.

Xin được nhắn gửi đến các tác giả góp mặt từ bao thế hệ để chia sẻ tấm chân tình trên các bài viết, chúng tôi trân trọng cảm ơn sự can đảm của quý vị. Can đảm không chỉ là vượt qua biến cố của lịch sử; can đảm còn là việc ngồi trước trang giấy trắng, đối diện với chính mình, lục lọi ký ức đau thương sâu đậm, và gửi tặng trải nghiệm đó đến tha nhân. Quý vị là những người gìn giữ ký ức tập thể và là những người dẫn đường cho tương lai văn hóa Việt tại Hoa Kỳ.

Với Việt Báo: Xin trân trọng cảm ơn tầm nhìn, tâm huyết, và sự duy trì bền bỉ giải thưởng này suốt một phần tư thế kỷ.
Khi hướng đến 25 năm tới, chúng ta hãy tiếp tục khích lệ thế hệ kế tiếp—những blogger, thi sĩ, tiểu thuyết gia, nhà phê bình, nhà văn trẻ—để họ tìm thấy tiếng nói của chính mình và kể lại sự thật của họ, dù đó là thử thách hay niềm vui. Bởi văn chương không phải là một thứ xa xỉ; đó là sự cần thiết. Đó là cách chúng ta chữa lành, cách chúng ta ghi nhớ, và là cách chúng ta tìm thấy nơi chốn của mình một cách trọn vẹn.

Xin cảm ơn quý vị.

NHẬN TIN QUA EMAIL
Vui lòng nhập địa chỉ email muốn nhận.