Hôm nay,  

Trang Thơ

22/06/202309:49:00(Xem: 2865)

collContempArt_LK_REP_001a

giọt khỏa thân
     

mưa khỏa thân giọt em khỏa thân!

giọt mưa san sẻ giọt em trần

từ nay em sẽ không cần khỏa

một giọt phùn bay đã cố nhân

 

thích thì giũ

thích thì cứ giũ.em nghe
thí cho cái bọn ba nhe chút mùi
chúng toàn giả bộ điếc đui
đạo cao tới lỗ chó chui là cùng

kiểm tra tư cách

rủ ra quán vắng tỉ tê
mỗi khi gã về nước hãy điểm trang
thử đi, lén lộ chút hàng
biết ngay thi sĩ hay đàng điếm thơ

thôi đừng sống giả

em ngớt trẻ anh chớm già
sao không vầy cuộc yêu ma buộc ràng
vờ đạo hạnh giả đoan trang
làm chi, hết trọi thời gian hưởng mùi

 

nàng thơ

 

đừng hỏi cầm, nga, tố ở đâu

biết rồi ai thả thính buông câu
còn chi huyền bí thiêng liêng nữa
lãng xẹt vô duyên đến mất màu

 

cho bồ câu ăn tự cảm

 

bồ câu mái cánh lông xinh

ung dung nhặt thóc không giành miếng ăn

nhu mì đâu có hung hăng
bao bồ câu trống nghĩ rằng bồ câu…


bi đát selfie

thiệt ra không biết mình già
mới lên facebook lu loa khoe hình
ngớt cơn đồng bóng thất kinh
mặt muôn trùng sóng bụng thình chân teo

 

chỉ một

 

nè em lục viện tam cung
của ta chỉ có một hồng nhan thôi
ai ư, người ấy đang ngồi
mắng ta thơ thẩn báo đời vợ con

 

lỗi nhịp

khi nàng khao khát tình yêu
tôi không biết điều toàn trị văn thơ
khi nàng khánh kiệt mộng mơ
tôi lại dật dờ thổ lộ tình chung

 

gái hư?

không đời nào có gái hư

tự nhiên, phải bắt nguồn từ đàn ông
trước là kép sau là chồng
có khi bởi tại cha, ông làm điều…

thăm vườn hoa nhà cũ

tôi quên cách tỉa cành rồi
bây chừ chỉ ngồi nhìn búp từ xa
cho dù có muốn hứng hoa
không dễ như là cái tuổi thần tiên

 

cũng không biết nữa

 

không ham phụ nữ yêu mình

sao viết thơ tình trang trải nghìn câu!

danh hư chẳng có nhiều đâu

ngủ không dậy nữa người sau quên dần

 

– Nguyễn Hàn Chung

 

Gửi ý kiến của bạn
Vui lòng nhập tiếng Việt có dấu. Cách gõ tiếng Việt có dấu ==> https://youtu.be/ngEjjyOByH4
Tên của bạn
Email của bạn
)
Một bài "Phiếm" về chuyện lái xe ở bên ta và bên... Đức, của nhà văn Hoàng Quân. Việt Báo hân hạnh mời đọc.
đứa ngủ mở mắt sẵn sàng bắt trộm / đứa ngủ há mồm chuẩn bị đớp ruồi / lũ thao thức hả hê ê a không ngưng nghỉ ̶ ̶ ̶
Một bài tùy bút về chiếc bánh ít, một món ăn chơi tuyệt ngon và tuyệt thú của đồng bào ta từ Bắc vào Nam. Tác giả Trần Hoàng Vy gửi đến quý độc giả đôi điều chung quanh chiếc bánh ít, và không quên ghi chép ít giai thoại về lịch sử của nó. Mời đọc.
"Tín nhiệm dễ mất khó tìm, Một lần bất tín, vạn lần bất tin". -- Một bài tùy bút về chữ "tín" của nhà báo/ doanh nhân Kiều Mỹ Duyên. Việt Báo mời đọc.
Viết với tấm lòng kính yêu những bậc cha mẹ vì tương lai đàn con mà chọn sống cho ra người. Cuộc sống các bậc cha mẹ này chọn sống là tương lai trong đó con cháu các vị sẽ sống mà không lo mình sẽ lạc loài khỏi vết tích tốt tiền nhân để lại, có mà theo… – Tác giả Lý Khánh Hồng có đôi lời phi lộ như thế trong truyện ngắn lấy bối cảnh Nam bộ trong thời kháng Pháp. Việt Báo trân trọng giới thiệu.
Một bài viết xoay quanh vấn đề từ nguyên của từ "tấm mẳn", để từ đó tác giả Trần Hoàng Vy bày tỏ lòng cảm khái đối với những công lao khó nhọc của tiền nhân mở mang bờ cõi đất nước vùng Nam bộ. Việt Báo trân trọng giới thiệu.
Tháng Giêng, nàng rời Việt Nam, khi đang năm cuối Đại Học Sư Phạm, Sài Gòn. Từ đó, mỗi tháng đầu năm nơi xứ người, nàng bồi hồi đếm. Lại thêm một mùa xuân tha hương. .. -- Một truyện ngắn nhưng cũng có thể là tản mạn hồi ức về thời "Tuổi Ngọc" êm đềm, của nhà văn Hoàng Quân. Việt Báo trân trọng mời đọc.
Dòng người tấp nập lại qau trên khu phố, những nam thanh nữ tứ cầm tay nhau tung tăng đi mua sắm, ngoài trục đường chính những dòng xe xuôi ngược như mắc cửi. Quán cà phê Starbucks nằm ngay vị trí đắc địa nhất, tiện lợi cho người bộ hành trên đường lẫn khách mua sắm trong các khu thương xá. Ở xứ này các quán cà phê đều na ná như nhau, hầu hết là chung một thương hiệu nhượng quyền kinh doanh vì thế cách trang trí, điều hành, giá cả đều đồng nhất, tất cả phải theo sự chuẩn thuận của chủ thương hiệu. Quán Starbucks ở ngã tư Ponce De Leon này cũng không ngoại lệ...
NEW YORK – Truyện ngắn hiếm có “Recitatif,” do Toni Morrison viết vào đầu những năm 1980, kể về cuộc đời của hai người phụ nữ từ thời thơ ấu đến khi trưởng thành mang vận mệnh trái ngược nhau, sẽ được xuất bản thành sách vào ngày 1 tháng 2 năm 2022, theo trang APnews đưa tin ngày Thứ Bảy, 8 tháng 1 năm 2022.


Kính chào quý vị,

Tôi là Derek Trần, dân biểu đại diện Địa Hạt 45, và thật là một vinh dự lớn lao khi được đứng nơi đây hôm nay, giữa những tiếng nói, những câu chuyện, và những tâm hồn đã góp phần tạo nên diện mạo văn học của cộng đồng người Mỹ gốc Việt trong suốt một phần tư thế kỷ qua.
Hai mươi lăm năm! Một cột mốc bạc! Một cột mốc không chỉ đánh dấu thời gian trôi qua, mà còn ghi nhận sức bền bỉ của một giấc mơ. Hôm nay, chúng ta kỷ niệm 25 năm Giải Viết Về Nước Mỹ của nhật báo Việt Báo.

Khi những người sáng lập giải thưởng này lần đầu tiên ngồi lại bàn thảo, họ đã hiểu một điều rất căn bản rằng: Kinh nghiệm tỵ nạn, hành trình nhập cư, những phức tạp, gian nan, và sự thành công mỹ mãn trong hành trình trở thành người Mỹ gốc Việt – tất cả cần được ghi lại. Một hành trình ý nghĩa không những cần nhân chứng, mà cần cả những người viết để ghi nhận và bảo tồn. Họ không chỉ tạo ra một cuộc thi; họ đã và đang xây dựng một kho lưu trữ. Họ thắp lên một ngọn hải đăng cho thế hệ sau để chuyển hóa tổn thương thành chứng tích, sự im lặng thành lời ca, và cuộc sống lưu vong thành sự hội nhập.

Trong những ngày đầu ấy, văn học Hoa Kỳ thường chưa phản ánh đầy đủ sự phong phú và đa dạng về kinh nghiệm của chúng ta. Giải thưởng Viết Về Nước Mỹ thực sự đã lấp đầy khoảng trống đó bằng sự ghi nhận và khích lệ vô số tác giả, những người đã cầm bút và cùng viết nên một thông điệp mạnh mẽ: “Chúng ta đang hiện diện nơi đây. Trải nghiệm của chúng ta là quan trọng. Và nước Mỹ của chúng ta là thế đó.”


Suốt 25 năm qua, giải thưởng này không chỉ vinh danh tài năng mà dựng nên một cộng đồng và tạo thành một truyền thống.
Những cây bút được tôn vinh hôm nay không chỉ mô tả nước Mỹ; họ định nghĩa nó. Họ mở rộng giới hạn của nước Mỹ, làm phong phú văn hóa của nước Mỹ, và khắc sâu tâm hồn của nước Mỹ. Qua đôi mắt họ, chúng ta nhìn thấy một nước Mỹ tinh tế hơn, nhân ái hơn, và sau cùng, chân thật hơn.

Xin được nhắn gửi đến các tác giả góp mặt từ bao thế hệ để chia sẻ tấm chân tình trên các bài viết, chúng tôi trân trọng cảm ơn sự can đảm của quý vị. Can đảm không chỉ là vượt qua biến cố của lịch sử; can đảm còn là việc ngồi trước trang giấy trắng, đối diện với chính mình, lục lọi ký ức đau thương sâu đậm, và gửi tặng trải nghiệm đó đến tha nhân. Quý vị là những người gìn giữ ký ức tập thể và là những người dẫn đường cho tương lai văn hóa Việt tại Hoa Kỳ.

Với Việt Báo: Xin trân trọng cảm ơn tầm nhìn, tâm huyết, và sự duy trì bền bỉ giải thưởng này suốt một phần tư thế kỷ.
Khi hướng đến 25 năm tới, chúng ta hãy tiếp tục khích lệ thế hệ kế tiếp—những blogger, thi sĩ, tiểu thuyết gia, nhà phê bình, nhà văn trẻ—để họ tìm thấy tiếng nói của chính mình và kể lại sự thật của họ, dù đó là thử thách hay niềm vui. Bởi văn chương không phải là một thứ xa xỉ; đó là sự cần thiết. Đó là cách chúng ta chữa lành, cách chúng ta ghi nhớ, và là cách chúng ta tìm thấy nơi chốn của mình một cách trọn vẹn.

Xin cảm ơn quý vị.

NHẬN TIN QUA EMAIL
Vui lòng nhập địa chỉ email muốn nhận.