Israel đang bị thách đố nguy ngập nhất- và trong địa hạt mạnh nhất của xứ này - quân sự. Nếu dân Do Thái và chính quyền Israel có một giải thưởng cao quý nhất của quốc gia, có lẽ họ sẽ trao tặng cho Ngoại trưởng Condoleezza Rice của Hoa Kỳ. Không lập tức, nhưng sau này. Ngay trước mắt thì một số dân Mỹ gốc Do Thái sẽ có thiện cảm
Ngày 15 tháng 6 năm 2006 trong một cuộc họp báo tại thành phố Redmond, bang Washington sau giờ thị trường chứng khoán ở New York đã đóng cửa, ông Bill Gates giám đốc công ty Microsoft cho biết ông sẽ rời bỏ chức vụ giám đốc trong vòng hai năm để dùng thì giờ điều hành cơ sở từ thiện Bill & Melinda Gates Foundation
Hoa Thịnh Đốn.- Bỗng dưng chuyện tìm thuốc chữa tham nhũng trở thành một phong trào ở Việt Nam từ sau khi Nguyễn Tấn Dũng lên làm Thủ tướng. Liệu phong trào này có bền hay chỉ tồn tại được một vài trống canh cũng còn tùy vào những người nói nhiều đến chống tham nhũng như Nông Đức Mạnh
Nếu không đề nghị một giải pháp ngoại giao, chính quyền của Tổng thống Bush có thể bị đối lập và các nước khác đả kích là không tìm cách tháo gỡ ngòi nổ Trung Đông. Mà các giải pháp ngoại giao, với sự hiện diện của lực lượng bảo an quốc tế, từ 1967 đến 1974 đến 1982, rồi 1996, rồi 2000 và cả việc Israel triệt thoái khỏi Tây ngạn
Trong phiên họp khoáng đại ngày 15 tháng 12 năm 1999, Hội đồng Liên Hiệp Quốc (LHQ) đã thông qua dự thảo nghị quyết “Công nhận quốc tế về ngày Lễ Vesak tại trụ sở Liên Hiệp Quốc và các văn phòng liên hệ” (văn bản số A/54/L.59) do đại diện nước Sri Lanka đệ trình. Hội đồng quyết định
Di sản được tích lũy ròng rã hằng thế kỷ, bằng bao tâm tư qua bao khổ lụy đau thương, bằng máu và nước mắt của biết bao Tăng Ni, Phật tử ; mà những người gầy dựng nên di sản đó bằng bi nguyện và hùng lực của mình, có vị bị bức tử
Đầu thiên niên kỷ III cũng là đầu thế kỷ XXI, thời đại của nền văn minh cực thịnh lại vẫn thấy toả mùi khét lẹt "Khanh thư phần nho" (Đốt sách, chôn học trò) của Tần Thuỷ Hoàng hơn 2.000 năm trước thì không còn có thể coi là chuyện bịa không có thật hoặc chuyện khôi hài mà là chuyện của liêm xỉ. Biết tin ông TG bị khám nhà
Trong các nước Tây phương, Hoa Kỳ tổ chức việc di tản kiều dân của mình trễ nhất. Trong tổng số 25 ngàn người mang quốc tịch Mỹ tại Lebanon có gần hai phần ba mang quy chế song tịch, vừa là công dân Mỹ vừa là công dân Lebanon. Họ có thể ở lại tương đối an toàn với thân nhân và gia đình, nhưng cũng còn chừng 9.000 công dân
Cắt những đóa sen mới nở mang đến chùa Phật Tổ cúng dường ngày lễ húy kỵ cố Hòa Thượng khai sơn ngôi chùa khiêm nhường, để bất ngờ chứng kiến nét đẹp vô ngôn tuyệt vời của nghĩa đạo. Hương đạo hay hương sen đang tự thân gửi những thông điệp tột cùng tôn quý về giá trị tinh thần của giới đức vĩnh hằng với không gian, thời gian ...
Trong lúc Ủy ban Tài chánh Thượng viện và Ủy ban Tài chánh và Thuế vụ Hạ Viện thảo luận về dự luật cho Cộng sản Việt Nam hưởng quy chế mậu dịch bình thường vĩnh viễn (PNTR), Cộng sản Việt Nam đã một mặt cử một đoàn đại biểu quốc hội do Vũ Mão, chủ tịch Ủy ban đối ngoại quốc hội Cộng sản
Tôi là Derek Trần, dân biểu đại diện Địa Hạt 45, và thật là một vinh dự lớn lao khi được đứng nơi đây hôm nay, giữa những tiếng nói, những câu chuyện, và những tâm hồn đã góp phần tạo nên diện mạo văn học của cộng đồng người Mỹ gốc Việt trong suốt một phần tư thế kỷ qua.
Hai mươi lăm năm! Một cột mốc bạc! Một cột mốc không chỉ đánh dấu thời gian trôi qua, mà còn ghi nhận sức bền bỉ của một giấc mơ. Hôm nay, chúng ta kỷ niệm 25 năm Giải Viết Về Nước Mỹ của nhật báo Việt Báo.
Khi những người sáng lập giải thưởng này lần đầu tiên ngồi lại bàn thảo, họ đã hiểu một điều rất căn bản rằng: Kinh nghiệm tỵ nạn, hành trình nhập cư, những phức tạp, gian nan, và sự thành công mỹ mãn trong hành trình trở thành người Mỹ gốc Việt – tất cả cần được ghi lại. Một hành trình ý nghĩa không những cần nhân chứng, mà cần cả những người viết để ghi nhận và bảo tồn. Họ không chỉ tạo ra một cuộc thi; họ đã và đang xây dựng một kho lưu trữ. Họ thắp lên một ngọn hải đăng cho thế hệ sau để chuyển hóa tổn thương thành chứng tích, sự im lặng thành lời ca, và cuộc sống lưu vong thành sự hội nhập.
Trong những ngày đầu ấy, văn học Hoa Kỳ thường chưa phản ánh đầy đủ sự phong phú và đa dạng về kinh nghiệm của chúng ta. Giải thưởng Viết Về Nước Mỹ thực sự đã lấp đầy khoảng trống đó bằng sự ghi nhận và khích lệ vô số tác giả, những người đã cầm bút và cùng viết nên một thông điệp mạnh mẽ: “Chúng ta đang hiện diện nơi đây. Trải nghiệm của chúng ta là quan trọng. Và nước Mỹ của chúng ta là thế đó.”
Suốt 25 năm qua, giải thưởng này không chỉ vinh danh tài năng mà dựng nên một cộng đồng và tạo thành một truyền thống.
Những cây bút được tôn vinh hôm nay không chỉ mô tả nước Mỹ; họ định nghĩa nó. Họ mở rộng giới hạn của nước Mỹ, làm phong phú văn hóa của nước Mỹ, và khắc sâu tâm hồn của nước Mỹ. Qua đôi mắt họ, chúng ta nhìn thấy một nước Mỹ tinh tế hơn, nhân ái hơn, và sau cùng, chân thật hơn.
Xin được nhắn gửi đến các tác giả góp mặt từ bao thế hệ để chia sẻ tấm chân tình trên các bài viết, chúng tôi trân trọng cảm ơn sự can đảm của quý vị. Can đảm không chỉ là vượt qua biến cố của lịch sử; can đảm còn là việc ngồi trước trang giấy trắng, đối diện với chính mình, lục lọi ký ức đau thương sâu đậm, và gửi tặng trải nghiệm đó đến tha nhân. Quý vị là những người gìn giữ ký ức tập thể và là những người dẫn đường cho tương lai văn hóa Việt tại Hoa Kỳ.
Với Việt Báo: Xin trân trọng cảm ơn tầm nhìn, tâm huyết, và sự duy trì bền bỉ giải thưởng này suốt một phần tư thế kỷ.
Khi hướng đến 25 năm tới, chúng ta hãy tiếp tục khích lệ thế hệ kế tiếp—những blogger, thi sĩ, tiểu thuyết gia, nhà phê bình, nhà văn trẻ—để họ tìm thấy tiếng nói của chính mình và kể lại sự thật của họ, dù đó là thử thách hay niềm vui. Bởi văn chương không phải là một thứ xa xỉ; đó là sự cần thiết. Đó là cách chúng ta chữa lành, cách chúng ta ghi nhớ, và là cách chúng ta tìm thấy nơi chốn của mình một cách trọn vẹn.
Chúng tôi sử dụng cookie để cung cấp cho bạn trải nghiệm tốt nhất trên trang web của chúng tôi. Nếu tiếp tục, chúng tôi cho rằng bạn đã chấp thuận cookie cho mục đích này.