Hôm nay,  

Mấy Lời

15/02/199900:00:00(Xem: 12210)
TRẦN ĐỘ

MẤY LỜI
(bản tin Nối Kết)

Nhân có vụ khai trừ chiều ngày 4-1-99

Chi bộ Vụ Văn hóa Giáo dục thuộc Văn Phòng Quốc Hội đã quyết định
khai trừ Trần Độ vì đã có lỗi phân phát các bài viết của mình và
đã lọt ra các hãng thông tấn thế giới những bài viết đó.


1- Tôi đã là đảng viên 58 năm, từ 1940-1998, tôi không ân hận gì
về 58 năm đó, đối với tôi thế cũng là đủ cho tôi báo đền Tổ quốc
và dân tộc, và tôi cũng đã được đền bù xứng đáng, không ai xóa
được 58 năm đó. Tôi vào đảng là để tự nguyện phục vụ và phụng sự
tổ quốc và nhân dân, tôi không ở trong đảng nữa nhưng tôi vẫn là
một người dân, tôi vẫn vì tổ quốc, vì nhân dân, vẫn tiếp tục suy
nghĩ và đấu tranh cho tổ quốc và nhân dân. Tôi vẫn giữ nguyên ý
kiến mà tôi đã phát biểu trong các bài viết và sẵn sàng đón nhận
những lời phán xét của công luận.


2- Đảng này hiện nay với tất cả thực trạng của nó đã xa rất xa
đảng của những năm 40, 50, 60, vì vậy nó hầu như không còn là đảng
của tôi nữa. Tôi không chấp nhận việc xử lý này, nhưng tôi cũng
không khiếu nại đi đâu cả vì tôi biết rõ trong cơ chế hiện nay
mọi khiếu nại đều vô nghĩa và vô ích. Người ta không thích nghe
lý lẽ, người ta chỉ cần quyết định và mọi người phải nghe. Vì
vậy, tôi không mong muốn nhưng cũng không có gì ngạc nhiên khi bị
khai trừ.


3- Tôi không ngờ rằng những ước mơ xây dựng xã hội tốt đẹp thuở
ban đầu lại được biến thành hiện thực chua chát ngày nay, một xã


hội và một bộ máy đồ sộ rất nhiều bệnh hoạn và tệ nạn, một xã hội
có độc lập mà chưa có tự do, có cải thiện đời sống ít nhiều mà
chưa có hạnh phúc. Tôi sống trên đất nước tôi mà tôi bị bao vây,
giám sát và rình rập, vừa trắng trợn vừa nghiêm ngặt, bị vu cáo
xuyên tạc thậm chí bị bôi nhọ lăn nhăng. Tôi thấy tôi còn không
được tự do và yên ổn như hồi còn hoạt động bí mật. Tôi cũng không
ngờ ý kiến khác nhau lại thành ra thù địch. Tôi muốn ngỏ lời với
các đảng viên trong toàn đảng từ các bậc lão thành đến những
người trai trẻ, tôi mong mọi người làm hết sức mình cho đảng được
đổi mới tốt hơn. Tôi cho rằng mỗi người cần nâng cao nhận thức
của mình cho kịp với thời thế đang biến chuyển nhanh chóng. Tôi
cũng cho rằng cần phân tích thật sâu sắc nguồn gốc thực sự của
những bệnh hoạn và tệ nạn, chứ không thể chỉ chữa các biểu hiện
của nó. Tôi vẫn tin tưởng vào tương lai của đất nước.


4- Trước sau rồi thế nào đảng cũng phải đổi mới. "Đổi mới hay là
chết" khẩu hiệu này rất thích hợp với đảng hiện nay, tốt nhất là
đảng tự đổi mới. Tôi vẫn cầu mong cho đảng tự đổi mới được.


5- Vụ khai trừ này nhằm bịt miệng tất cả mọi người, ngăn cấm mọi
sự trao đổi thông tin trong khi hoàn cảnh thế giới đã ở chỗ không
ngăn cản được bất cứ thông tin nào. Lịch sử rất công bằng, tương
lai gần hay xa lịch sử sẽ có sự phán xét của mình.


Ngày 8 tháng 1 năm 1999

Ký tên

Trần Độ

Gửi ý kiến của bạn
Vui lòng nhập tiếng Việt có dấu. Cách gõ tiếng Việt có dấu ==> https://youtu.be/ngEjjyOByH4
Tên của bạn
Email của bạn
)
Cắt những đóa sen mới nở mang đến chùa Phật Tổ cúng dường ngày lễ húy kỵ cố Hòa Thượng khai sơn ngôi chùa khiêm nhường, để bất ngờ chứng kiến nét đẹp vô ngôn tuyệt vời của nghĩa đạo. Hương đạo hay hương sen đang tự thân gửi những thông điệp tột cùng tôn quý về giá trị tinh thần của giới đức vĩnh hằng với không gian, thời gian ...
Trong lúc Ủy ban Tài chánh Thượng viện và Ủy ban Tài chánh và Thuế vụ Hạ Viện thảo luận về dự luật cho Cộng sản Việt Nam hưởng quy chế mậu dịch bình thường vĩnh viễn (PNTR), Cộng sản Việt Nam đã một mặt cử một đoàn đại biểu quốc hội do Vũ Mão, chủ tịch Ủy ban đối ngoại quốc hội Cộng sản
McGuire: Năm ngoái, người dân California đã dẫn đầu toàn quốc trong việc mua sắm các đồ dùng đủ tiêu chuẩn Energy Star -- máy giặt, máy rửa chén, máy điều hoà nhiệt độ, bóng đèn huỳnh quang, tủ lạnh. Chúng ta đã tiết kiệm được 440 triệu Mỹ Kim từ những việc này và những mua sắm hiệu
Bệnh nhân ung thư, không một ai không trải qua thời kỳ dở sống dở chết do phản ứng của quá trình chữa trị, tôi cũng không thoát khỏi nỗi khổ đau đó. Nhớ lại thời gian tử thần ngấp nghé ngoài cửa, vợ chồng Dược sĩ Trang Kiên-Duy Thạnh dù ở cách xa tôi đến 4 giờ lái xe lượt đi và về, 3 lần mỗi tuần đến thăm tôi, đỡ tôi ngồi dậy và cô
Khi bước vào các ngôi chùa trên khắp thế giới, dù là chùa Bắc Tông hay Nam Tông, chùa Thiền hay Tịnh Độ, lòng tôi lúc nào cũng cảm thấy an lạc, hạnh phúc và sinh lòng kính ngưỡng, vì lúc nào tôi cũng nhìn thấy trứơc mắt mình là rất nhiều các vị Thánh Tăng đang đi lại, đang thuyết pháp, đang tụng kinh, đang thiền định… dù đó là một
Bắc Giang là một tỉnh nhỏ, nghèo nàn và thưa thớt. Sau khi tách khỏi Bắc Ninh từ Tỉnh Hà Bắc cũ, hầu như không mấy ai biết tới cái tỉnh đèo heo hút gió, chó ăn đá gà ăn sỏi này nếu như không xảy ra vụ trộm cổ vật lần này. Trong vòng 3 tuần của tháng 1 năm 2001 xảy ra hai vụ trộm, mất ba pho
Hỏi: Trước hết xin Ông cho thính giả của Đài biết sự độc hại của khí thải monoxid carbon, nitric acid và khói chì đối với công nhân nhà máy và môi trường như thế nào" - Đáp: Thưa Anh. Ba hóa chất vừa kể trên là ba kẻ thù chính của con người, hậu quả của quá trình phát triển công nghệp, nhất là công nghệ luyện kim. Tin tức từ KCN
Tôi là Lê Trí Tuệ, sinh ngày 26/07/1979 trong một gia đình có truyền thống cách mạng tại Tp. Hải Phòng. Bác Cả của tôi là một liệt sỹ thời kỳ chống pháp; bác Hai của tôi tham gia quân tình nguyện Cambodia; bố tôi là sỹ quan quân đội đã nghỉ hưu. Cũng như bao nhiêu thanh niên cùng trang lứa
Thân chào các bạn thanh niên, sinh viên, học sinh, Hôm nay Tiến Trung rất hân hạnh được nói chuyện với các bạn tại đây, để có thể làm một cầu nối giữa các bạn du sinh từ trong nước ra và các bạn thanh niên, sinh viên, học sinh tại đây. Trung sang Pháp vào năm 2002
Đây là một sự thật. Ngày 21/6 vừa qua, Đại diện Cơ quan y tế Thế giới (WHO) và Quỹ Nhi đồng Thế giới (UNICEF) cùng Bộ Y tế VN đã thảo luận về tình trạng ô nhiễm arsenic ở VN và đã đi đến kết luận là tình hình ở một vài địa phương rất nghiêm trọng như ở Bangladesh, nơi được đánh giá là có


Kính chào quý vị,

Tôi là Derek Trần, dân biểu đại diện Địa Hạt 45, và thật là một vinh dự lớn lao khi được đứng nơi đây hôm nay, giữa những tiếng nói, những câu chuyện, và những tâm hồn đã góp phần tạo nên diện mạo văn học của cộng đồng người Mỹ gốc Việt trong suốt một phần tư thế kỷ qua.
Hai mươi lăm năm! Một cột mốc bạc! Một cột mốc không chỉ đánh dấu thời gian trôi qua, mà còn ghi nhận sức bền bỉ của một giấc mơ. Hôm nay, chúng ta kỷ niệm 25 năm Giải Viết Về Nước Mỹ của nhật báo Việt Báo.

Khi những người sáng lập giải thưởng này lần đầu tiên ngồi lại bàn thảo, họ đã hiểu một điều rất căn bản rằng: Kinh nghiệm tỵ nạn, hành trình nhập cư, những phức tạp, gian nan, và sự thành công mỹ mãn trong hành trình trở thành người Mỹ gốc Việt – tất cả cần được ghi lại. Một hành trình ý nghĩa không những cần nhân chứng, mà cần cả những người viết để ghi nhận và bảo tồn. Họ không chỉ tạo ra một cuộc thi; họ đã và đang xây dựng một kho lưu trữ. Họ thắp lên một ngọn hải đăng cho thế hệ sau để chuyển hóa tổn thương thành chứng tích, sự im lặng thành lời ca, và cuộc sống lưu vong thành sự hội nhập.

Trong những ngày đầu ấy, văn học Hoa Kỳ thường chưa phản ánh đầy đủ sự phong phú và đa dạng về kinh nghiệm của chúng ta. Giải thưởng Viết Về Nước Mỹ thực sự đã lấp đầy khoảng trống đó bằng sự ghi nhận và khích lệ vô số tác giả, những người đã cầm bút và cùng viết nên một thông điệp mạnh mẽ: “Chúng ta đang hiện diện nơi đây. Trải nghiệm của chúng ta là quan trọng. Và nước Mỹ của chúng ta là thế đó.”


Suốt 25 năm qua, giải thưởng này không chỉ vinh danh tài năng mà dựng nên một cộng đồng và tạo thành một truyền thống.
Những cây bút được tôn vinh hôm nay không chỉ mô tả nước Mỹ; họ định nghĩa nó. Họ mở rộng giới hạn của nước Mỹ, làm phong phú văn hóa của nước Mỹ, và khắc sâu tâm hồn của nước Mỹ. Qua đôi mắt họ, chúng ta nhìn thấy một nước Mỹ tinh tế hơn, nhân ái hơn, và sau cùng, chân thật hơn.

Xin được nhắn gửi đến các tác giả góp mặt từ bao thế hệ để chia sẻ tấm chân tình trên các bài viết, chúng tôi trân trọng cảm ơn sự can đảm của quý vị. Can đảm không chỉ là vượt qua biến cố của lịch sử; can đảm còn là việc ngồi trước trang giấy trắng, đối diện với chính mình, lục lọi ký ức đau thương sâu đậm, và gửi tặng trải nghiệm đó đến tha nhân. Quý vị là những người gìn giữ ký ức tập thể và là những người dẫn đường cho tương lai văn hóa Việt tại Hoa Kỳ.

Với Việt Báo: Xin trân trọng cảm ơn tầm nhìn, tâm huyết, và sự duy trì bền bỉ giải thưởng này suốt một phần tư thế kỷ.
Khi hướng đến 25 năm tới, chúng ta hãy tiếp tục khích lệ thế hệ kế tiếp—những blogger, thi sĩ, tiểu thuyết gia, nhà phê bình, nhà văn trẻ—để họ tìm thấy tiếng nói của chính mình và kể lại sự thật của họ, dù đó là thử thách hay niềm vui. Bởi văn chương không phải là một thứ xa xỉ; đó là sự cần thiết. Đó là cách chúng ta chữa lành, cách chúng ta ghi nhớ, và là cách chúng ta tìm thấy nơi chốn của mình một cách trọn vẹn.

Xin cảm ơn quý vị.

NHẬN TIN QUA EMAIL
Vui lòng nhập địa chỉ email muốn nhận.