Thơ: Không Đề

06/06/200500:00:00(Xem: 7366)

Thân này hữu hạn,
Cứ mãi gom vào
Tâm này vô hạn,
Luôn dựng thêm rào
Lấy có nhốt không,
Làm sao giữ được
Lấy không chứa có,
Thênh thang dường bao.
Mở lòng bao la,
Đất trời vui vẻ
Dựng rào đóng cửa,
Mình ta hư hao
Miên man dòng sống
Mãi mãi tuôn trào

pnt

Gửi ý kiến của bạn
Vui lòng nhập tiếng Việt có dấu. Cách gõ tiếng Việt có dấu ==> https://youtu.be/ngEjjyOByH4
Tên của bạn
Email của bạn
)
chiến khu lạnh, chỉ còn anh nằm đó nắm xương tàn vất vưởng với cỏ cây
Tôi vẫn biết em buồn bên mái lá Hàng bụp thưa đôi búp nhú ơ hơ
Em có biết lòng anh như nắng mới Hồn bâng khuâng nhìn những lá cây vàng
Rồi mai bỏ núi về trời Dấu trong lửa đạn buồn rời quê hương
Dễ có một ngày ta trở lại Bồng Sơn xa qúa cuối trời xa
thư bạn gửi từ vùng kinh tế mới đến tay ta hơn sáu chục ngày dài
Mặt trời đã lặn từ lâu nhưng trăng chưa mọc Bầu trời thăm thẳm chỉ có những vì sao lấp lánh
Ta ngồi bên dòng sông, Nhìn đời mình trôi chảy
Lời này là lời mỗi ngày tôi đọc, mỗi ngày tôi ca, tôi hát, tôi nhẩm,
Thật tình khi tháng Tư đi qua không ai biết có nhiều điều đáng
NHẬN TIN QUA EMAIL
Vui lòng nhập địa chỉ email muốn nhận.