TIẾNG THƠ

29/10/201623:10:00(Xem: 3187)

 

TIẾNG THƠ

 

Giọt lệ tuôn dài ta khóc thơ

Thơ ơi cô độc đến bao giờ

Giờ đây ai kẻ thơ đọc nữa

Rữa cả thói đời – hỏng giấc mơ…

 

Ta biết ta khờ nhưng có sao

Vẫn yêu tà áo thẹn má đào

Vẫn theo vẫn đuổi hương thơ mãi

Một nỗi niềm riêng lặng lẽ trao…

 

Chẳng biết lúc nào lệ lại rơi

Nơi ta thổn thức ứ nghẹn lời

Gặng cười ôm chặt nàng thơ lại

Chạm tiếng thơ đau váng đất trời…

 

17-09-2016

Nguyên Hữu

Gửi ý kiến của bạn
Vui lòng nhập tiếng Việt có dấu. Cách gõ tiếng Việt có dấu ==> https://youtu.be/ngEjjyOByH4
Tên của bạn
Email của bạn
)
Cảnh trí đôi khi đổi được lòng Và tôi một gã ở phương đông
Hà nội 2h sáng. Nếu như trong phố cổ, sự yên tĩnh bao
Như con khỉ nhớ rừng ngồi bó gối Mắt u hoài theo dõi đám mây trôi
Pháp thân như trúc biếc Bát Nhã như hoa vàng
Nếu mai tôi chết ở đây Cái thân chắc lạnh hồn bay giữa trời
Đạo-sỹ lên núi, mùa thu Cửa động,
Sen vươn tay đón nắng vàng Mây thị-giả rất nhẹ nhàng bay lên
Từ hôm rã ngũ rời Long Khánh , treo mảnh tàn y lạnh với rừng
Nghe vẫn còn thương đầm thấm qúa Một dòng Hương thủy nhớ Hương giang
NHẬN TIN QUA EMAIL
Vui lòng nhập địa chỉ email muốn nhận.