Thơ: Mộng Quang Trung

30/04/200500:00:00(Xem: 6774)
Gío thổi ta đi ngàn vạn dặm
Bỗng dưng hào khí dậy Qui Nhơn
Cái mộng vương hầu xui Nguyễn Nhạc
Cướp thành dấy loạn ở phương Nam
Hai trăm năm trước hồn đâu mất"
Chỉ thấy thời gian đẻo đá mòn
Ta mộng Hồ Thơm ra ải Bắc
Trống rền vang động đất Thăng Long
Hào kiệt đời nay không chỗ đứng
Buồn nghiêng ngọn cỏ mộ A sầu
Thế trận đổi thành ra thế sự
Súng dài gươm sắc khác nhau đâu"
Quân vẫn còn lên đồi cát trắng
Không tay mỹ nữ rượu dâng cờ
Ồ cứ làm như con ngựa lạc
Trong rừng đao kiếm chết nên thơ
Cái thuật an dân bình định đất
Rèn nung chí lớn mộng kình ngư
Hỏi ta hạt cát ngoài Nam Hải
Đã đủ can trường đạo đức chưa"

Lâm Hảo Dũng
(Ngày Đi Thương Sợi Khói Bên Nhà)

Gửi ý kiến của bạn
Vui lòng nhập tiếng Việt có dấu. Cách gõ tiếng Việt có dấu ==> https://youtu.be/ngEjjyOByH4
Tên của bạn
Email của bạn
)
Mấy năm làm lính trên rừng Từng trông gái Thượng trần truồng tắm khe
Theo những dòng kinh dừa nước mọc Quê em nhà lá mái xiêu xiêu
Đêm qua không ngủ ta ngồi hát Bên cốc men nồng chếnh chống say
Ngọn nến này con thắp cho cha Ba mươi năm xiêu lạc quê nhà
Anh cũng biết ngày đi là mất mát Chút tình riêng gởi lại mắt sầu em
Ra đi làm chứng cho lịch sử Ra đi làm chứng cho ngày mai
Ngày xưa ấy tôi thường đi khắp xóm Ngủ lơ mơ bên gốc ổi trâm bầu
ba mươi năm, những ngày dài biệt xứ ta đến đây với nổi sầu lê thê
xin khóc giùm cho quê hương yêu dấu ba mươi năm, vẫn tang tóc nhục hèn
Hỏi tôi ngày ở Tam Quan Có ăn mè xửng em làm hay chưa"
NHẬN TIN QUA EMAIL
Vui lòng nhập địa chỉ email muốn nhận.