Hôm nay,  

Tượng Phật bằng vàng

08/06/202311:25:00(Xem: 2643)
Tôn giáo

phat vang

Vào mùa thu năm 1988, ban tổ chức một hội nghị ở Hong Kong đã mời vợ chồng tôi đến để diễn thuyết về lòng tự tin và hiệu lực tối đa của đức tính này. Vì đây là lần đầu tiên chúng tôi đến miền Viễn Đông, nên chúng tôi quyết định thực hiện chuyến đi dài hơn và đến viếng Thái Lan.
    Khi đến Bangkok, chúng tôi đã viếng rất nhiều ngôi chùa Phật giáo trong thành phố. Cùng đi với chúng tôi là một người phiên dịch và một người tài xế, hôm đó chúng tôi đã đi thăm rất nhiều chùa chiền, nhưng thú thật là sau một lúc, các ngôi chùa ấy đã bắt đầu trở nên lẫn lộn trong trí nhớ rồi.
    Nhưng trong số tất cả những đền chùa ấy, có một ngôi chùa đã để lại một ấn tượng không hề phai nhạt trong tâm trí chúng tôi. Ngôi chùa đó là Chùa Tượng Phật Bằng Vàng. Chùa rất nhỏ, chắc toàn bộ diện tích khoảng hơn mười mét vuông. Nhưng vừa bước vào bên trong, thật kinh ngạc thay khi thấy một tượng Phật bằng vàng khối cao khoảng hơn ba mét. Bức tượng nặng hơn 2000 kilos và được ước giá khoảng 196 triệu Mỹ kim! Thật là ấn tượng – bức tượng Phật bằng vàng khối thật là hùng vĩ gây choáng ngợp bởi độ cao cũng như nụ cười luôn nở trên gương mặt, một nụ cười đầy lòng nhân từ và khoan dung.
    Tôi vừa làm tròn bổn phận người khách du lịch (là chụp hình bức tượng dưới mọi góc cạnh, vừa chụp vừa kêu lên “Ồ! À!” tràn đầy vẻ thán phục) vừa đến gần một tủ kính nơi đó có trưng bày một miếng đất sét dày khoảng 20 cm và ngang khoảng 30 cm. Bên cạnh tủ kính là một bài văn được đánh máy, thuật lại câu chuyện về công trình nghệ thuật thật huy hoàng này.

                                                                          ***

Vào năm 1957, một nhóm các thầy tu được giao nhiệm vụ chuyển một bức tượng Phật bằng đất sét từ đền chùa của họ đến một địa điểm khác. Ngôi chùa bị dời đi để xây đường cao tốc xuyên qua thủ đô Bangkok. Khi thợ bắt đầu tiến hành công việc nâng bức tượng lên bằng máy cẩu, hình vật trở nên quá nặng và bắt đầu rạn nứt. Lại thêm rắc rối là trời bắt đầu đổ mưa. Vị Sư trưởng lo âu vì những hư hại mà tượng Phật linh thiêng có thể gánh chịu từ cơn mưa, nên đã quyết định để hẳn bức tượng xuống đất và cho bao lại bằng tấm vải bạt để che chắn.
    Tối hôm đó, vì sư trưởng đến kiểm tra tình trạng của bức tượng. Ông bật ngọn đèn pin lên và chiếu tia sáng vào bên dưới tấm bạt để xem thử bức tượng có bị thấm ướt không. Khi tia sáng giọi đến chỗ nứt của bức tượng, ông thấy một tia sáng nhỏ lấp lánh loé ra bên dưới lớp đất sét, ông thấy thật kỳ lạ. Khi nhìn kỹ vào, ông nghĩ ra rằng có thể bên dưới lớp đất sét còn ẩn một điều gì khác. Ông liền đi lấy kéo và búa để đục lớp đất ra. Khi các mảnh vỡ dần dần rơi xuống, tia sáng càng lúc càng sáng loáng lên. Rồi sau nhiều giờ cật lực đục đẽo, vị sư thật bàng hoàng trước bức tượng Phật bằng vàng khối thật diệu kỳ.
    Các nhà sử học nghĩ rằng nhiều thế kỷ trước khi vị sư trưởng phát hiện ra điều bí mật ấy, trong thời gian quân đội Miến Điện sắp sửa xâm chiếm Thái Lan (lúc đó được gọi là Xiêm La), các nhà sư Xiêm ý thức được rằng không lâu sẽ có cuộc tấn công, họ liền bọc tượng Phật quý giá bằng một lớp đất sét hầu ngăn chặn bọn Miến Điện không thể cướp được bức tượng quý của họ. Nhưng rồi thật không may, có thể bọn này đã tàn sát toàn bộ những nhà sư ấy, thế là bí mật về bức tượng Phật bằng vàng khối đã được giấu kín thật kỹ cho đến ngày định mệnh của năm 1957 ấy.
    Ngồi trên máy bay Cathay Airlines để trở về nhà, tôi ngẫm nghĩ:
   Tất cả chúng ta đều như tượng Phật bằng đất sét đó, bị bao trùm bởi một cái mai rất rắn chắc do ảnh hưởng của sự sợ hãi, thế nhưng bên dưới cái mai ấy mỗi người trong chúng ta đều là một "tượng Phật mạ vàng", một "Đức Chúa mạ vàng", một "thực chất mạ vàng", đó là cái tôi bẩm sinh của ta. Theo cách của vị sư với cái búa và cái kéo của ông, bây giờ công việc của chúng ta chính là tìm lại thực chất của chúng ta, tìm cho ra.
 
– Jack Canfield
tháinlan dch
 
Bức tượng nặng 5,5 tấn theo những chi tiết lịch sử chính xác của bộ Bách Khoa Toàn Thư Wikipédia.

chua

Ngôi chùa mới Wat Traimit, còn có tên tiếng Việt là Chùa Phật Vàng, là một ngôi chùa nổi tiếng ở Bangkok, Thái Lan nhờ vẻ đẹp độc đáo, lịch sử của nó, và nhờ pho tượng Phật bằng vàng nguyên khối rất lớn.

Gửi ý kiến của bạn
Vui lòng nhập tiếng Việt có dấu. Cách gõ tiếng Việt có dấu ==> https://youtu.be/ngEjjyOByH4
Tên của bạn
Email của bạn
)
Trong bài viết này, tôi sẽ tìm hiểu về cách ăn uống của Đạo Phật – những qui định, tầm quan trọng, tượng trưng, và những lý do ẩn sau những nguyên tắc này...
Chiều Chủ Nhật 21/5 vừa qua chương trình nhạc “Tôi vẽ đời em: dòng nhạc Trần Hải Sâm” đã diễn ra trên sân khấu Elizabeth A. Hangs tại Santa Clara Convention Center với sự tham dự của gần 700 khán giả yêu thích văn nghệ vùng San Jose, trung tâm sinh hoạt văn hoá của người Việt ở miền bắc California...
Trong hai thập niên (1954-1975) về lãnh vực âm nhạc ở miền Nam Việt Nam rất nhiều ca khúc ca ngợi tinh thần chiến đấu anh dũng và sự ngưỡng mộ, biết ơn người lính VNCH...
Mẩu đối thoại trên là của chàng thanh niên 27 tuổi là Ralph White với nhân viên Đại sứ quán Hoa Kỳ trong những ngày cuối tháng Tư năm 1975 của miền Nam Việt Nam trong cuốn hồi ký Thoát Khỏi Sài Gòn (Getting Out of Saigon) của ông vừa được nhà xuất bản Simon and Schuster phát hành...
Làm sao để có được cuộc sống bình an hạnh phúc là mối quan tâm, là điều ước mơ chính đáng của mọi người, Đông phương hay Tây phương, Bắc hay Nam, giàu hay nghèo, đều có giấc mơ chung đó. Sở dĩ chúng ta có cuộc sống không được bình an hạnh phúc là vì chúng ta có tầm nhìn sai, nhận thức sai, về cuộc sống hiện tại của chúng ta. Từ tầm nhìn sai lầm này, đã đưa chúng ta đến lối sống không đúng, không phù hợp với giá trị của thực tế của cuộc sống chúng ta đang có. Do đó đã gây ra lo âu, phiền não triền miên cho ta...
Nhiều năm trước, tôi có tham dự buổi ra mắt tác phẩm Mouring Headband For Hue của nhà văn Nhã Ca tại Toronto. Nghe danh Nhã Ca-Trần Dạ Từ đã lâu từ trong nước mãi đến nay tôi mới gặp cả hai ông bà. Mouring Headband For Hue do giáo sư Sử học, Tiến sĩ Olga Dror thuộc Đại học Texas A&M University chuyển ngữ từ tác phẩm Giải Khăn Sô Cho Huế, tập hồi ký của Nhã Ca in tại Sài Gòn 1969, được Giải Văn Chương Quốc gia Việt Nam Cộng Hòa năm 1970...
Chủ nhật tuần đó, tôi điện thoại cho nhà thơ Thành Tôn để mời Thành Tôn đi uống cà phê, Thành Tôn cho biết có nhà văn Song Thao từ Canada qua chơi. Tôi nói Thành Tôn mời luôn Song Thao, dù chưa gặp anh lần nào. Đó là lần lần đâu tiên tôi gặp Song Thao tại Quán Phở Quang Trung...
Nhắc đến GS Nguyễn Văn Sâm, người ta biết ông nhiều trong cương vị một nhà giáo, nhà nghiên cứu, nhà sưu tầm, dịch thuật, khảo cứu di sản Hán-Nôm và văn học Nam Bộ hơn là nhà văn, nhà thơ. Điều này không phải do sáng tác của ông chưa chín, mà có lẽ chính sự đóng góp quá lớn của ông ở mảng khảo cứu, dịch thuật Hán-Nôm đã làm che khuất những tác phẩm văn chương giá trị của ông...
✱ CIA: Đỗ Mậu sẽ trở thành thủ tướng trong vài ngày tới - Khiêm tuyên bố mọi việc đều nằm trong tầm kiểm soát - sẽ thực hiện các bước cần thiết để ngăn chặn không cho sự việc diễn ra. ✱ BNG: Phó thủ tướng Nguyễn Tôn Hoàn thì quả quyết kêu gọi các nhân viên chính phủ gia nhập Đảng Đại Việt - Ông Hoàn đã nạp đơn từ chức vào ngày 13 tháng 5, đã được thông qua nhưng giữ bí mật việc từ chức trong ít nhất 48 giờ. ✱ Ông Đỗ Mậu/VNMLQHT: Họ nghi ngờ tôi có thể dựa vào lực lượng sinh viên và Phật tử để chống đối lại Hiến chương Vũng Tàu - họ muốn lợi dụng tên tuổi và uy tín của tôi nhưng vẫn e ngại - Từ đó, tôi ở vào tình trạng "quản thúc vô hạn định" trên thành phố đìu hiu này. ✱ ĐS Lodge: Số tiền 1 triệu đô la “ mệnh giá lớn nhất” trong chiếc cặp da của Tổng Thống Diệm, Đại sứ Lodge yêu cầu giữ kín kẻo làm mất hòa khí.
Đọc lịch sử, ta thấy bất cứ dòng họ vua chúa nước nào cũng thường trải qua một thời hưng thịnh ban đầu rồi dần dần suy tàn, nhường chỗ cho một triều đại mới. Những kẻ cướp ngôi hầu hết đều thuộc hạng bề tôi đã gây được thế lực đủ mạnh để lấn lướt nhà vua...


Kính chào quý vị,

Tôi là Derek Trần, dân biểu đại diện Địa Hạt 45, và thật là một vinh dự lớn lao khi được đứng nơi đây hôm nay, giữa những tiếng nói, những câu chuyện, và những tâm hồn đã góp phần tạo nên diện mạo văn học của cộng đồng người Mỹ gốc Việt trong suốt một phần tư thế kỷ qua.
Hai mươi lăm năm! Một cột mốc bạc! Một cột mốc không chỉ đánh dấu thời gian trôi qua, mà còn ghi nhận sức bền bỉ của một giấc mơ. Hôm nay, chúng ta kỷ niệm 25 năm Giải Viết Về Nước Mỹ của nhật báo Việt Báo.

Khi những người sáng lập giải thưởng này lần đầu tiên ngồi lại bàn thảo, họ đã hiểu một điều rất căn bản rằng: Kinh nghiệm tỵ nạn, hành trình nhập cư, những phức tạp, gian nan, và sự thành công mỹ mãn trong hành trình trở thành người Mỹ gốc Việt – tất cả cần được ghi lại. Một hành trình ý nghĩa không những cần nhân chứng, mà cần cả những người viết để ghi nhận và bảo tồn. Họ không chỉ tạo ra một cuộc thi; họ đã và đang xây dựng một kho lưu trữ. Họ thắp lên một ngọn hải đăng cho thế hệ sau để chuyển hóa tổn thương thành chứng tích, sự im lặng thành lời ca, và cuộc sống lưu vong thành sự hội nhập.

Trong những ngày đầu ấy, văn học Hoa Kỳ thường chưa phản ánh đầy đủ sự phong phú và đa dạng về kinh nghiệm của chúng ta. Giải thưởng Viết Về Nước Mỹ thực sự đã lấp đầy khoảng trống đó bằng sự ghi nhận và khích lệ vô số tác giả, những người đã cầm bút và cùng viết nên một thông điệp mạnh mẽ: “Chúng ta đang hiện diện nơi đây. Trải nghiệm của chúng ta là quan trọng. Và nước Mỹ của chúng ta là thế đó.”


Suốt 25 năm qua, giải thưởng này không chỉ vinh danh tài năng mà dựng nên một cộng đồng và tạo thành một truyền thống.
Những cây bút được tôn vinh hôm nay không chỉ mô tả nước Mỹ; họ định nghĩa nó. Họ mở rộng giới hạn của nước Mỹ, làm phong phú văn hóa của nước Mỹ, và khắc sâu tâm hồn của nước Mỹ. Qua đôi mắt họ, chúng ta nhìn thấy một nước Mỹ tinh tế hơn, nhân ái hơn, và sau cùng, chân thật hơn.

Xin được nhắn gửi đến các tác giả góp mặt từ bao thế hệ để chia sẻ tấm chân tình trên các bài viết, chúng tôi trân trọng cảm ơn sự can đảm của quý vị. Can đảm không chỉ là vượt qua biến cố của lịch sử; can đảm còn là việc ngồi trước trang giấy trắng, đối diện với chính mình, lục lọi ký ức đau thương sâu đậm, và gửi tặng trải nghiệm đó đến tha nhân. Quý vị là những người gìn giữ ký ức tập thể và là những người dẫn đường cho tương lai văn hóa Việt tại Hoa Kỳ.

Với Việt Báo: Xin trân trọng cảm ơn tầm nhìn, tâm huyết, và sự duy trì bền bỉ giải thưởng này suốt một phần tư thế kỷ.
Khi hướng đến 25 năm tới, chúng ta hãy tiếp tục khích lệ thế hệ kế tiếp—những blogger, thi sĩ, tiểu thuyết gia, nhà phê bình, nhà văn trẻ—để họ tìm thấy tiếng nói của chính mình và kể lại sự thật của họ, dù đó là thử thách hay niềm vui. Bởi văn chương không phải là một thứ xa xỉ; đó là sự cần thiết. Đó là cách chúng ta chữa lành, cách chúng ta ghi nhớ, và là cách chúng ta tìm thấy nơi chốn của mình một cách trọn vẹn.

Xin cảm ơn quý vị.

NHẬN TIN QUA EMAIL
Vui lòng nhập địa chỉ email muốn nhận.