Hôm nay,  

Con Virus Tàn Độc Từ China

06/04/202017:57:00(Xem: 3965)

Con số người bị lây nhiễm và tử vong trên thế giới vẫn không ngừng tăng mỗi ngày, và niềm đau thương uất hận của người thân mất người thân vì con virus tàn độc này cũng chưa vơi đi theo tháng ngày. Tổng Thống Donald Trump gọi nó là “Chinese Virus” và khi có người nói ông kỳ thị người Tầu, ông giải thích nói như vậy vì nó xuất phát từ China. Bộ Trưởng Ngoại Giao Hoa Kỳ Mike Pompeo cũng gọi nó là “Wuhan Virus/Virus Vũ Hán” để đánh dấu tọa độ của nó bùng phát ra toàn thế giới chinh là từ vùng Vũ Hán, tỉnh Hồ Bắc của Hoa Lục. Sau bốn tháng phát tác, cập nhật đến ngày 6 tháng 4 năm 2020, nó đã gây cho 1,312,585 người bị lây nhiễm, 72,636 người tử vong trên thế giới, chưa kể 275,087 người đã bình phục (nếu không con số tử vong còn lên cao nữa), và 209 quốc gia và vùng lãnh thổ có người nhiễm bệnh. Đây chỉ là con số tương đối và có thể không sát với thực tế vì phía China, từ Bắc Kinh họ chỉ loan báo số người lây nhiễm có 81,708, và tử vong chỉ có  3,331 người là điều bất khả tín. Thế giới không tin vào các con số mà China đưa ra vì ba lý do:

1)Trung Cộng đã ém nhẹm tin tức ngay từ ngày đầu có người bị bệnh này vào đầu tháng 12-2019 tại Vũ Hán. Nhà nước cộng sản đã bịt miệng bệnh nhân đầu tiên gọi là bệnh nhân zero và để cho người phụ nữ này chết đi trong bóng tối. Bác sĩ Lý Văn Lượng khi lên tiếng báo động về nguy cơ Coronavirus cũng đã bị bắt phải im lặng. Hiện nay thế giới nhiều nước đã lên án Trung Cộng phải chịu hoàn toàn trách nhiệm về sự bùng phát kinh hoàng chưa từng có trong lịch sử nhân loại này. Nếu Trung Cộng và cơ quan WHO (đang bị coi là đồng lõa với China) báo động cho thế giới ngay từ ngày đầu thì 95% trong số hàng triệu người bị nhiễm bệnh hay trên 72 ngàn người tử vong đã không xẩy ra và đã hiểm họa này đã tránh được. Sau hai tháng nhiều người đã bị lây nhiễm, Bắc Kinh vẫn khuyến khích du lịch và nói tình trạng được nhà nước kiểm soát.

2)Chủ nghĩa cộng sản đứng đầu thế giới về sự tuyên truyền dối trá, bưng bít và bóp méo sự thật với mục đích làm lợi và tự dánh bóng cho họ - dù việc đó có gây nguy hại cho kinh tế và nền an ninh chính trị của các nước khác. Chính vì thế mà TT Trump đã nhiều lần lên án chủ nghĩa này tại các cuộc họp báo ở Tòa Bạch Ốc, trong Thông Điệp Liên Bang, và nhiều lần tại diễn đàn Liên Hiệp Quốc. Ông lấy thí dụ ngay trước mắt là Venezuela từ xứ giầu có nhờ dầu hỏa, khi chuyển qua chủ nghĩa xã hội chỉ mấy năm sau người dân nghèo đói đến độ phải bới thùng rác, xách từng xô nước về nhà để dùng, và hai triệu dân đã phải tha phương cầu thực. TT Trump nói: Chủ nghĩa xã hội tiêu diệt các quốc gia (socialism destroys nations). Con virus từ xứ cộng sản này đang tiêu diệt nhân loại, đang phá hủy tất cả những nền tảng nhân bản nhất của loài người.

3)Dân số Vũ Hán 11 triệu người, dịch bệnh bùng phát ra tại Vũ Hán vào cuối tháng Giêng năm 2020, trong số 5 triệu dân Vũ Hán về quê ăn Tết và đi đến nhiều nước trên thế giới, có thể đã có hàng triệu người bị nhiễm coronavirus rồi mà không biết. Họ đã vô hình chung như những mũi tên độc được bắn đi khắp nơi truyền nhiễm con corona này, để rồi hai tuần sau họ lại trở về Vũ Hán và vào các bệnh viện nằm chờ…chữa bệnh hay nằm chờ chết – vì Trung Cộng hoàn toàn yếu kém trong phòng dịch bệnh và mọi phương tiện y tế tối tân chỉ dành cho các quan chức của đảng cộng sản Tầu mà thôi. Tuy nhiên về con số 5 triệu dân tại Vũ Hán này, thế giới tin rằng, đã bị ém nhẹm. Có thể con số tử vong tại China nói chung lên đến nhiều trăm ngàn người, nhưng khi hàng chục ngàn thân nhân đến lãnh hàng chục ngàn hũ cốt, nhà nước giải thích với phóng viên đa số chết vì bệnh phổi. Cộng sản vẫn luôn dối trá đến trâng tráo, ai tin thì tin, ai không tin cũng chẳng làm gì được họ.

Nhìn hình ảnh của Hồng Kong vắng ngắt. Sau bao nhiêu tháng ngày với hàng triệu người “khí thế” hiên ngang liên tục xuống đường biểu tình chống Trung Cộng như bão táp (mà Bắc Kinh đã bất lực không dám dùng bạo lực đàn áp) đã không còn nữa, hình ảnh của Châu Âu tàn tạ vì coronavirus, hình ảnh Hoa Kỳ đang bị tàn phá và dân tình hoảng sợ vì có thể lên đến đỉnh điểm trong tuần lễ này, và nền kinh tế thế giới đang lao xuống vực, nhiều phân tích gia trên thế giới không thể không nghĩ rằng Trung Cộng đã lợi dụng tình hình bệnh dịch này như một cơ hội chiến lược, hay có thể Bắc Kinh đã biết trước, nên thị trường chứng khoán tại Bắc Kinh, Thượng Hải không bị chao đảo có nguy cơ sụp đổ như phía tây phương? National Review trong đầu tháng Arpil có bài bình luận viết: “China đóng vai kẻ đốt nhà, rồi đóng vai lính chữa lửa, và nay còn muốn đóng vai nhà hảo tâm cứu giúp các nước khác…”

Thế nhưng một số lượng khổng lồ Test Kit (thử virus) của Trung Cộng nói là giúp (thực tế là bán cho) Ý, Tây Ban Nha, và cả Phi Luật Tân và nhiều quốc gia khác, đã bị trả về vì là hàng dỏm. Hàng tấn hàng bao gồm các chăn mền gửi qua Châu Phi bị nghi ngờ lấy từ các bệnh nhân tại Vũ Hán.

Politico Magazine đã phỏng vấn 30 giáo sư đại học và những nhà văn lớn tại Hoa Kỳ (được xem như những tư tưởng gia “thinkers”) về căn bệnh thế kỷ này do con virus từ China này gây ra, đều cho biết thế giới sẽ thay đổi không còn như trước nữa. Con người ta tự dưng bị giam giữ mất tự do như quản thúc tại gia, tự dưng cảm thấy sợ hãi với đồng loại, ngay cả người thân của mình, đi ra đường như tên ăn trộm…Con virus từ xứ cộng sản nó nguy hiểm tàn độc như vậy. Tuy nhiên hiện nay cơn nguy kịch chưa qua và mọi người phải : “Thắt giây an toàn: Buckle Up-chờ cái gì sẽ đến”, và hãy cầu nguyện./. (Tin Tổng Hợp). Phạm Gia Đại

Gửi ý kiến của bạn
Vui lòng nhập tiếng Việt có dấu. Cách gõ tiếng Việt có dấu ==> https://youtu.be/ngEjjyOByH4
Tên của bạn
Email của bạn
)
Tương lai của con cháu là việc mà chắc không ai có thể thờ ơ được. Chúng ta bỏ rất nhiều thời giờ, năng lực và tiền bạc để tạo cho chúng một đời sống hoàn thiện nhất có thể. Tuy thế, rất nhiều người hầu như không để tâm đến cái môi trường sống mà con cháu sẽ thừa hưởng. Di sản chúng ta để lại sẽ là gì?
Bốn người đã thiệt mạng gồm một nghi can sau sự kiện nổ súng tại căn cứ hải quân ở Pensacola, Florida, theo cảnh sát cho biết hôm Thứ Sáu, 6 tháng 12.
Thượng Nghị Sĩ Tom Umberg kính mời quý vị lãnh đạo cộng đồng, các cơ quan, đoàn thể, quý truyền thông báo chí và quý cư dân đến với ông và toàn thể nhân viên trong buổi họp mặt cuối năm “Holiday Open House” và quyên góp y phục làm việc “Winter Clothing Drive” sẽ được tổ chức vào ngày Thứ Năm, 12 tháng 12 năm 2019 từ 5:30 chiều đến 8 giờ tối tại văn phòng địa hạt tọa lạc trong Santa Ana Regional Transportation Center – 1000 E. Santa Ana Blvd., Santa Ana, CA 92701.
Hưởng ứng thư mời ngày 2 tháng 12 năm 2019, của Giám Đốc Hội Người Việt là cô Ngô Thị Diễm Tuyết đã mở ra cuộc họp giữa Ban Giám đốc Hội Người Việt và một số vị cao niên tại tiểu bang Illinois vào ngày 04-12-2019, tại trụ sở Hội Người Việt (HNV).
Thế giới này dường như ngày nào cũng có chuyện bất an xảy ra. Nhưng trong vô số bất an thì vẫn còn có điều bình an ở dưới trần thế này cho những người thiện tâm. Đó là sự có mặt của những vị lãnh đạo tâm linh tôn giáo đầy tình thương và bác ái.


Kính chào quý vị,

Tôi là Derek Trần, dân biểu đại diện Địa Hạt 45, và thật là một vinh dự lớn lao khi được đứng nơi đây hôm nay, giữa những tiếng nói, những câu chuyện, và những tâm hồn đã góp phần tạo nên diện mạo văn học của cộng đồng người Mỹ gốc Việt trong suốt một phần tư thế kỷ qua.
Hai mươi lăm năm! Một cột mốc bạc! Một cột mốc không chỉ đánh dấu thời gian trôi qua, mà còn ghi nhận sức bền bỉ của một giấc mơ. Hôm nay, chúng ta kỷ niệm 25 năm Giải Viết Về Nước Mỹ của nhật báo Việt Báo.

Khi những người sáng lập giải thưởng này lần đầu tiên ngồi lại bàn thảo, họ đã hiểu một điều rất căn bản rằng: Kinh nghiệm tỵ nạn, hành trình nhập cư, những phức tạp, gian nan, và sự thành công mỹ mãn trong hành trình trở thành người Mỹ gốc Việt – tất cả cần được ghi lại. Một hành trình ý nghĩa không những cần nhân chứng, mà cần cả những người viết để ghi nhận và bảo tồn. Họ không chỉ tạo ra một cuộc thi; họ đã và đang xây dựng một kho lưu trữ. Họ thắp lên một ngọn hải đăng cho thế hệ sau để chuyển hóa tổn thương thành chứng tích, sự im lặng thành lời ca, và cuộc sống lưu vong thành sự hội nhập.

Trong những ngày đầu ấy, văn học Hoa Kỳ thường chưa phản ánh đầy đủ sự phong phú và đa dạng về kinh nghiệm của chúng ta. Giải thưởng Viết Về Nước Mỹ thực sự đã lấp đầy khoảng trống đó bằng sự ghi nhận và khích lệ vô số tác giả, những người đã cầm bút và cùng viết nên một thông điệp mạnh mẽ: “Chúng ta đang hiện diện nơi đây. Trải nghiệm của chúng ta là quan trọng. Và nước Mỹ của chúng ta là thế đó.”


Suốt 25 năm qua, giải thưởng này không chỉ vinh danh tài năng mà dựng nên một cộng đồng và tạo thành một truyền thống.
Những cây bút được tôn vinh hôm nay không chỉ mô tả nước Mỹ; họ định nghĩa nó. Họ mở rộng giới hạn của nước Mỹ, làm phong phú văn hóa của nước Mỹ, và khắc sâu tâm hồn của nước Mỹ. Qua đôi mắt họ, chúng ta nhìn thấy một nước Mỹ tinh tế hơn, nhân ái hơn, và sau cùng, chân thật hơn.

Xin được nhắn gửi đến các tác giả góp mặt từ bao thế hệ để chia sẻ tấm chân tình trên các bài viết, chúng tôi trân trọng cảm ơn sự can đảm của quý vị. Can đảm không chỉ là vượt qua biến cố của lịch sử; can đảm còn là việc ngồi trước trang giấy trắng, đối diện với chính mình, lục lọi ký ức đau thương sâu đậm, và gửi tặng trải nghiệm đó đến tha nhân. Quý vị là những người gìn giữ ký ức tập thể và là những người dẫn đường cho tương lai văn hóa Việt tại Hoa Kỳ.

Với Việt Báo: Xin trân trọng cảm ơn tầm nhìn, tâm huyết, và sự duy trì bền bỉ giải thưởng này suốt một phần tư thế kỷ.
Khi hướng đến 25 năm tới, chúng ta hãy tiếp tục khích lệ thế hệ kế tiếp—những blogger, thi sĩ, tiểu thuyết gia, nhà phê bình, nhà văn trẻ—để họ tìm thấy tiếng nói của chính mình và kể lại sự thật của họ, dù đó là thử thách hay niềm vui. Bởi văn chương không phải là một thứ xa xỉ; đó là sự cần thiết. Đó là cách chúng ta chữa lành, cách chúng ta ghi nhớ, và là cách chúng ta tìm thấy nơi chốn của mình một cách trọn vẹn.

Xin cảm ơn quý vị.

NHẬN TIN QUA EMAIL
Vui lòng nhập địa chỉ email muốn nhận.