Hôm nay,  

Tạ Ơn

17/11/202015:04:00(Xem: 4707)

 

          Mỗi người trong chúng ta nợ nhiều người, ngoài nợ ông bà cha mẹ đã sinh ra, nuôi cho lớn khôn, thương yêu đùm bọc cho đến khi cha mẹ qua đời. Tôi cũng vậy, tôi là con cả được ông nội thương yêu, và cha mẹ thương yêu, muốn gì được cái đó, muốn đồ chơi có đồ chơi, muốn xe đạp có xe đạp, muốn xe Honda có xe Honda, muốn ăn gì được ăn thứ đó. Ba tôi là con cả, tôi là con cả, được thương yêu hơn các em của tôi, tôi được du lịch nhiều nhất trong gia đình của tôi. Tôi được cha mẹ tôi đóng tiền cho học thêm toán, lý, hóa, sinh ngữ, đàn, thể thao, v.v.. Cha mẹ tôi tốn rất nhiều tiền cho tôi để học thêm, tốn nhiều hơn các em của tôi. Sau khi tôi lớn lên, muốn báo hiếu thì thân phụ không còn nữa, mẹ tôi đoàn tựu với chúng tôi không bao lâu thì qua đời, có lẽ sống cực khổ quá dưới đế chế Cộng Sản nên sức tàn lực kiệt, khi đoàn tựu với chúng tôi ở Mỹ không bao lâu thì mẹ tôi qua đời.

          Trước khi mẹ tôi qua đời dặn dò tôi:

          - Lo cho em gái của tôi và hai đứa cháu, con của cậu em út.

          Mẹ tôi lúc nào cũng quan tâm đến người khác hơn chăm sóc chính mình. Mẹ tôi mua quần áo rất nhiều, mỗi tuần đi phố thấy rẻ thì mua để gửi về Việt Nam cho người nghèo. Em gái tôi gần mẹ tôi hơn, vì cuối tuần tôi phải làm việc, em tôi thì chở mẹ tôi đi chùa hay đi phố mua sắm những hàng nào rẻ.

          Mẹ tôi làm việc suốt ngày, chăm sóc vườn tược, bếp núc, dù bận thế nào cũng đến giờ là mẹ tôi tụng kinh và cầu nguyện cho tất cả người thân của bà, mẹ tôi ngồi cái lưng lúc nào cũng thẳng. Khi mẹ tôi còn sinh tiền, hoa hồng nhà tôi nở rực rỡ, bông giấy cũng nở thật tươi, và cây đào trước sân lúc nào cũng quằn trái. Không biết tại sao khi mẹ tôi qua đời thì cây nhà tôi ít trái, cây đào hàng năm có trên 200 trái nhưng sau khi mẹ tôi mất thì còn chưa được 70 trái mỗi mùa. Hình như cây và người có mối thâm tình với nhau, người chủ ra đi vĩnh viễn thì cũng có những cây ra đi theo, tàng cây rụng lá, không còn trái rồi từ từ chết, phải đốn gốc. Một cây đào ở sân trước chết, phải đốn gốc, và 2 cây đào sau nhà cũng chết, thế là 3 cây đào cây lá xum xuê đi theo mẹ tôi.

          Em gái tôi nói:

          - Em quên cột khăn trắng để tang cho má, nên mấy cây đào mới chết.

          Người và cây cũng có mối liên hệ thâm tình, tôi nghe vậy cứ nghĩ vậy. Sau ngày mẹ tôi qua đời lâu lắm cây vườn nhà chúng tôi mới hồi phục lại, phải mất vài ba năm. Không ai giải thích nổi tại sao ?

          Gần tới lễ Vu Lan, Vu Lan báo hiếu, người nào còn mẹ là một điều hạnh phúc nhất trên đời, người nào không còn mẹ có mơ ước cũng không được ? Tôi đã nhìn thấy nhiều cụ già lụm cụm vào chùa, bên cạnh có con của mình dìu hai bên. Tôi tự nhủ:

          - Những người này sao mà hạnh phúc ?

          Hạnh phúc là cái gì nhỏ nhoi mà mình muốn cũng không được, cầu cũng không có, bởi vậy ai còn cha mẹ phải trân quý những tình cảm độc nhất vô nhị không thể nào có được nếu ta mất đi.

          Ngoài nợ ân tình của ông bà cha mẹ, không ai mà không nợ những người xung quanh, nợ những vị lãnh đạo tinh thần, trong nhà có người đau, có người chết thì chúng ta nghĩ ngay đến những vị lãnh đạo tinh thần, bằng hữu, và những người xung quanh. Ngay buôn bán làm ăn cũng vậy, chúng ta lúc nào cũng cần sự giúp đỡ của tất cả mọi người.

          Ông bà mình thường hay nói: “Bà con xa không bằng xóm giềng gần.” Người gần nhất là những người mà chúng ta có thể nhờ nhanh nhất, và chúng ta nhờ nhiều nhất. Tóm lại mỗi người trong chúng ta ai cũng có nợ, nợ thầy giáo cô giáo, nợ người gần và nợ người xa. Những người giúp đỡ chúng ta không bao giờ nhờ chúng ta điều gì, vì thế tôi thường hay khuyên những người thân của tôi ráng hễ làm gì được cho người khác thì làm ngay đừng chần chờ, bởi vì thời gian không cho phép chúng ta chần chờ. Với những người tuổi tác đã cao, thấy đó rồi mất đó cho nên vấn đề thời gian vô cùng quý báo, muốn mời ông bà hay cha mẹ đi ăn một bữa cơm ngon thì mời ngay đừng đợi ngày mai.

          Tôi nợ nhiều người quá, nợ những vị lãnh đạo tinh thần. Tôi có niềm tin mãnh liệt vào tôn giáo. Châm ngôn của tôi là yêu người, yêu đời mà sống, sống vui vẻ. Cho nên trong suốt mùa dịch cúm Covia-19, lúc nào tôi cũng lạc quan, không sợ hãi,không lo lắng vì sống chết co số, tới lúc nào đi là lên đường, tại sao phải lo, tại sao phải sợ. Bình thản mà sống, vui vẻ mà sống, lạc quan mà sống.

          Mùa Lễ Tạ Ơn, nhiều người viết thiệp Tạ Ơn người đã làm ơn cho mình, người bảo lãnh mình sang định cư ở Hoa Kỳ, người hàng ngày làm ơn cho mình, về tinh thần cũng như về vật chất. Khi hữu sự, người thân trong gia đình bệnh thì nhờ các vị tôn giáo cầu an, chết thì nhờ cầu siêu, tùy theo tôn giáo của mình mà nhờ đến các vị lãnh đạo tinh thần (các vị lãnh đạo tinh thần vất vả hơn người bình thường nhiều, vì người chết không đợi ngày thường qua đời mà qua đời bất cứ lúc nào. Cho nên các vị lãnh đạo tôn giáo làm việc không tính theo giờ mà tính theo sự cần thiết, khẩn cấp của tín đồ tôn giáo của mình, chẳng hạn 1-2 giờ sáng tín đồ gọi thầy, gọi cha: thầy ơi, cha ơi, ba của con, mẹ của con qua đời...)

          Mùa Lễ Tạ Ơn, nhiều người mua thiệp Tạ Ơn thật đẹp, viết những chữ Tạ Ơn rất sâu sắc với tấm lòng biết ơn của mình gởi đến ân nhân khắp nơi, gởi người nhận ở nước Mỹ, ở Việt Nam,...

          Mùa Lễ Tạ Ơn chúng ta có cơ hội bày tỏ tấm lòng biết ơn của mình đến với ân nhân, lấy ơn báo ơn, oán thù thì quên đi, thì lòng của mình sẽ thanh thản, nhẹ nhàng và sống vui vẻ, hạnh phúc bên người thân và gia đình.

          Người làm thương mại Tạ Ơn càng nhiều, ngoài Tạ Ơn ân nhân, còn Tạ Ơn khách hàng đã đến với mình, Tạ ơn đồng hương giới thiệu khách hàng đã đến với mình,... Vạn lần Tạ Ơn, triệu lần biết ơn, sống ở đời nếu không ai thương mình thì khó sống lắm.

          Ngoài Tạ Ơn các vị lãnh đạo tinh thần, tôi còn cảm ơn nhiều người: cảm ơn bác sĩ, khi trong nhà có người bệnh khẩn cấp tôi gọi bác sĩ gia đình ngay, lúc nào bác sĩ cũng trả lời bằng điện thoại cầm tay, gọi nha sĩ đau răng khẩn cấp, máu chảy rỉ rả, gọi luật sư, chánh án khi cần hỏi ý kiến về luật pháp, không đợi ngày giờ làm việc. Nỗi lo của người thân hay người trông cậy vào mình cũng như nỗi lo của mình. Ai hỏi ý kiến về vấn đề gì tôi không biết thì tôi gọi những người chuyên môn, thuộc ngành nghề của họ. Tôi Tạ Ơn Thượng Đế, tôi có những người bạn thật tốt. Có bao nhiêu người có khả năng gọi điện thoại đến chánh án tòa thượng thẩm của tiểu bang, liên bang để hỏi ý kiến về luật pháp không? Số người này có nhưng không nhiều. Cảm ơn Thượng Đế cho tôi được cơ may quen biết nhiều người tốt và có cơ duyên học hỏi ở những người tốt này về nhiều vấn đề khác nhau.

          Xin Tạ Ơn Trời, Tạ Ơn Người cho chúng tôi có cuộc sống thoải mái, vui vẻ, lạc quan. Người lạc quan là người có nhiều cơ duyên sống thoải mái. Nếu người bệnh hoạn, bị vùi dập thê thảm, muốn cười cũng khó cười, muốn lạc quan cũng khó lạc quan.

          Kiều Mỹ Duyên thì nợ nhiều người lắm, ngoài món nợ như tất cả những người khác, còn nợ khán giả, thính giả vả đọc giả thương yêu mấy chục năm nay.

          Cầu xin Thượng Đế ban phước lành cho tất cả.

 

Orange County, 16/11/2020

KIỀU MỸ DUYÊN

([email protected])

  

 

Những trẻ em mồ côi ở cô nhi viện (2)Kiều Mỹ Duyên đến thăm các em ở viện mồ côi ở Mễ Tây Cơ tháng 1/2020

 

Những trẻ em mồ côi ở cô nhi viện (3)Kiều Mỹ Duyên đến thăm các em ở viện mồ côi ở Mễ Tây Cơ tháng 1/2020



Những trẻ em mồ côi ở cô nhi viện (4)Kiều Mỹ Duyên đến thăm các em ở viện mồ côi ở Mễ Tây Cơ tháng 1/2020

 

 

Gửi ý kiến của bạn
Vui lòng nhập tiếng Việt có dấu. Cách gõ tiếng Việt có dấu ==> https://youtu.be/ngEjjyOByH4
Tên của bạn
Email của bạn
)
Thống Đốc California Gavin Newsom hôm Thứ Sáu, 17 tháng 7 đã đưa ra các luật lệ mới sẽ yêu cầu các trường học trong các quận với tỉ lệ bị truyền nhiễm vi khuẩn corona cao phải đóng cửa các trường học cho đến khi họ có thể đáp ứng một số tiêu chuẩn sức khỏe công cộng, là hành động rộng lớn nhất chưa từng có tại Hoa Kỳ để bắt buộc việc học trên mạng vào mùa thu năm nay. Các trường học đặt tại các quận nằm trong danh sách theo dõi vi khuẩn corona của tiểu bang không được mở cửa để dạy cho đến khi họ làm rõ nhiều tiêu chuẩn sức khỏe công cộng trong vòng 14 ngày liên tiếp. Tính tới Thứ Sáu, 32 trong số 58 quận của California đã vào danh sách theo dõi của tiểu bang, gồm hầu hết các quận tại Miền Nam, Thung Lũng Miền Trung, khu vực Sacramento và Vùng Vịnh tại California.
Bạch Ốc đang ngăn chận Giám Đốc Các Trung Tâm Kiểm Soát và Ngăn Ngừa Bệnh Tật Hoa Kỳ (CDC) là Bác Sĩ Robert Redfield và những viên chức khác của cơ quan này từ việc điều trần trước Ủy Ban Giáo Dục và Lao Động của Hạ Viện về việc tái mở cửa các trường học vào tuần tới, ngay khi tranh luận về việc gửi con em trở lại các lớp học đã bùng lên khắp Hoa Kỳ, theo bản tin CNN cho biết hôm Thứ Sáu, 17 tháng 7 năm 2020. Các viên chức Bạch Ốc đã thông báo cho ủy ban về quyết định của họ trong một email, theo một thành viên trong ủy ban Hạ Viện nói với CNN.
Các nhà lãnh đạo chính trị tại tiểu bang Oregon đã cáo buộc Tổng Thống Donald Trump về việc can thiệp vào việc xử lý các cuộc biểu tình và bạo loạn lan rộng tại thành phố Portland trong cái chết của George Floyd trong khi một cuộc phô trương chính trị để tập hợp những người ủng hộ cơ bản cho ông trước bầu cử tháng 11, theo bản tin Newsweek cho biết hôm Thứ Sáu, 17 tháng 7. Bất chấp sự kêu gọi nhiều lần từ Thống Đốc Oregon Kate Brown và Thị Trưởng Portlan Ted Wheeler đối với các giới chức chính quyền liên bang để rút các viên chức của họ ra khỏi các đường phố của thành phố, chính phủ Trump vẫn duy trì sự cương quyết vào việc giữ sự hiện diện của lực lượng chấp pháp tại Portland.
Hong Kong – Hai hàng không mẫu hạm của Hải Quân Hoa Kỳ đã thực hiện cuộc tập trận hiếm khi xảy ra trên Biển Đông, là lần thứ hai trong tháng này mà nhiều tàu chiến đã xuất hiện trong các vùng biển tranh chấp, theo bản tin của CNN cho biết hôm Thứ Sáu, 17 tháng 7 năm 2002. Hàng Không Mẫu Hạm USS Ronald và USS Nimitz, tổng cộng hơn 12,000 binh sĩ Hoa Kỳ và những tàu chiến hộ tống đã và đang hoạt động trên Biển Đông tính tới Thứ Sáu, theo Hạm Đội Thái Bình Dương của Hoa Kỳ cho biết trong một tuyên bố.
Người viết vốn dị ứng với xã hội chủ nghĩa và cảnh nhà nước lạm dụng quyền lực cho nên nghe đòi mở rộng vai trò của chính quyền để phục vụ xã hội là dán nhãn Mác-Xít theo cách nhìn nhà nước chẳng những không giải quyết mà còn tạo thêm vấn nạn (Government is not the solution to our problem, government is the problem – như Tổng Thống Ronald Reagan phát biểu). Tuy nhiên nghĩ lại thì oan uổng cho thành phần cấp tiến (progressive) khi một số đông trong đó vừa chống tư bản bất công lại chống độc tài cộng sản. Cho nên thiết tưởng cần phân biệt giữa hai mô hình Dân Chủ Xã Hội và Xã Hội Chủ Nghĩa, cọng thêm một khuông mẫu mới là Xã Hội Chủ Nghĩa theo màu sắc Trung Quốc.
Lạ nhỉ! Sao một công dân của một quốc gia Độc Lập – Tự Do – Hạnh Phúc mà lại làm đơn xin “vào lại trại cải tạo”, hả Giời? Mà hạnh phúc ở Việt Nam đâu có quá xa vời hay quá tầm tay với của bất cứ ai. Nó tràn lan khắp hang cùng ngõ hẹp và tràn ngập khắp mọi nhà mà. Nơi đất nước này, đã có lúc, hễ ra ngõ là gặp anh hùng. Còn bây giờ, cứ mở mắt ra là thấy ngay hạnh phúc:
Lễ 14-7 hay Quốc khánh hằng năm cử hành trọng thể vì nó tượng trưng sự thống nhứt dân tộc, lịch sử và những giá trị lớn của đất nước. Lễ được cử hành theo truyền thống bằng một cuộc diễn binh lớn trên đại lộ Champs-Élysée, trước Tổng thống, trước nhiều quan khách và đông đảo dân chúng đầy hào hứng. Vì ảnh hưởng đại dịch vũ hán, lễ 14-7 năm nay thay đổi, nhẹ về hình thức, tập trung vào ý nghĩa vinh danh đội ngũ y tế, dân sự và quân sự, đã tận tình vì thiên chức, quên mình trước nguy hiểm chết người, lao mình vào việc chữa bịnh dịch Covid-19 cực kỳ nguy hiểm để cúu mạng người..
Theo kết quả do hãng Gallup khảo sát được công bố vào tháng 8/2018, có tới 51% số người trẻ ở Mỹ và 57% số người theo đảng Dân Chủ thích chủ nghĩa xã hội. Bài viết trước “Vì sao giới trẻ Mỹ nay thích Chủ nghĩa Xã hội?” (Vì sao giới trẻ Mỹ nay thích Chủ nghĩa Xã hội? - BBC News Tiếng Việt) đã giải thích hiện tượng nói trên. Đồng tiền còn có 2 mặt, nói chi một xã hội tự do và đa nguyên nhất thế giới như nước Mỹ, hôm nay xin tiếp tục giải thích về thành phần bảo thủ tại Mỹ.
Thứ Bảy ngày 25 tháng 7, Hội Ung Thư Việt Mỹ có chương trình trợ giúp thực phẩm. Quý vị vui lòng liên lạc để ghi danh lấy hẹn bằng những cách sau:
Đụng đến ngũ uẩn là đụng đến Duy Thức Học, Vi Diệu Pháp, những phần thâm sâu, trừu tượng vào bâc nhất của Phật Giáo. Hai truyền thống Phật Giáo Đại Thừa và Nguyên Thủy cũng giải thích không hoàn toàn giống nhau về ngũ uẩn. Nó phức tạp giống như thế giới phân tâm học của Freud trong khoa học Tây Phương. Với kiến thức sơ cơ của một Phật tử tại gia, tôi cũng “lùng bùng” không kém anh ta
Tình hình đại dịch ở Mỹ vẫn chưa có dấu hiệu ổn định trong khi nhiều tiểu bang còn đang vật lộn với đà lây lan cao kỷ lục trong tuần qua. Trong khi đó, Biển Đông tiếp tục dậy sóng khi Hoa Kỳ ngảy càng cương quyết chống lại tuyên bố chủ quyền của TQ trên Biển Đông. Ngoài ra tình trạng bất ổn tại Hong Kong sẽ còn kéo dài khi TQ đã áp đặt luận an ninh quốc gia để tước bớt quyền tự do và tự trị của lãnh thổ này.
Các thống kê mới nhất, tính tới ngày 10 tháng 7 năm 2020, cho thấy số người chết vì Covid-19 tại Hoa Kỳ dưới 1,000 mỗi ngày trên toàn quốc, là giảm từ cao điểm trung bình 2,000 tử vong mỗi ngày trong tháng 4. Tuy nhiên, các trường hợp bị lây bệnh một lần nữa lại gia tăng rất đáng kể, là mối lo khi nó có thể cho thấy rằng những gia tăng mạnh trong tử vong do Covid-19 gây ra có thể tiếp diễn. Làm sao so sánh những con số tử vong này với các nguyên nhân khác? Ron Fricker, phân tích gia và chuyên gia quan sát bệnh tật từ Virginia Tech, giải thích làm sao để hiểu mức độ của các tử vong từ Covid-19.
24 tiểu bang và lãnh thổ Hoa Kỳ báo cáo có thêm tử vong vì Covid-19 vào tháng tới nhiều hơn trong tháng trước đó, theo các tiên đoán nhận được bởi Các Trung Tâm Kiểm Soát và Ngăn Ngừa Bệnh Tật Hoa Kỳ (CDC) cho biết, theo bản tin của báo News Max tường trình hôm 16 tháng 7. Số liệu quốc gia sẽ ở từ 150,000 tới 170,000 người thiệt mạng vào ngày 8 tháng 8. CDC nói rằng Arizona, Florida, Idaho, Montana, Oklahoma, South Carolina, Tennessee, Texas, Utah, the Virgin Islands và West Virginia sẽ báo cáo con số tử vong lớn nhất. Tiên đoán này gồm sự kết hợp dữ liệu từ hơn 20 mô hình toàn quốc và đến lúc những người vào bệnh viện vì vi khuẩn corona và các trường hợp bị lây đạt mức cao mới tại một nửa chục tiểu bang Hoa Kỳ.
Bộ Trưởng Tư Pháp Hoa Kỳ Bill Barr đã cảnh cáo mạnh mẽ đối với Hoa Kỳ và thế giới hôm Thứ Năm, 16 tháng 7 năm 2020 liên quan đến điều mà ông cho có thể là “vấn đề quan trọng nhất đối với quốc gia của chúng ta và thế giới trong thế kỷ 21”: Tham vọng toàn cầu của Đảng Cộng Sản Trung Quốc (CCP), theo bản tin của Fox News cho biết. Thảo luận nhiều lãnh vực, gồm các kỹ nghệ kỹ thuật, dược phẩm, và giải trí, Barr mô tả làm sao chính quyền TQ đã “nhảy vào một cuộc tấn công chớp nhoáng kinh tế” nhằm thống trị kinh tế thế giới và thay thế Hoa Kỳ như cường quốc đứng đầu của thế giới. “Đảng CSTQ đã mở chiến dịch phối hợp, khắp tất cả các bộ phận trong chính quyền và xã hội TQ, để khai thác sự cởi mở của các cơ chế của chúng ta để tiêu diệt họ,” theo Barr phát biểu trong một bài diễn văn tại Bảo Tàng Viện Tổng Thống Gerald R. Ford.
Cơ Quan An Ninh Quốc Gia Hoa Kỳ (NSA), cũng như các đối tác của họ tại Anh và Canada, tất cả đều nói hôm Thứ Năm, 16 tháng 7 năm 2020 rằng họ đang chứng kiến các nỗ lực liên tục bởi các tin tặc Nga để xâm nhập vào các tổ chức đang làm việc đối với thuốc chích ngừa vi khuẩn corona trong tương lai, theo bản tin của Đài NPR cho biết. Các cơ quan tình báo Tây Phương nói rằng họ tin là các tin tặc là một phần của nhóm được biết không chính thức là Cozy Bear của Nga. Các cơ quan tình báo gọi nó là APT29.


Kính chào quý vị,

Tôi là Derek Trần, dân biểu đại diện Địa Hạt 45, và thật là một vinh dự lớn lao khi được đứng nơi đây hôm nay, giữa những tiếng nói, những câu chuyện, và những tâm hồn đã góp phần tạo nên diện mạo văn học của cộng đồng người Mỹ gốc Việt trong suốt một phần tư thế kỷ qua.
Hai mươi lăm năm! Một cột mốc bạc! Một cột mốc không chỉ đánh dấu thời gian trôi qua, mà còn ghi nhận sức bền bỉ của một giấc mơ. Hôm nay, chúng ta kỷ niệm 25 năm Giải Viết Về Nước Mỹ của nhật báo Việt Báo.

Khi những người sáng lập giải thưởng này lần đầu tiên ngồi lại bàn thảo, họ đã hiểu một điều rất căn bản rằng: Kinh nghiệm tỵ nạn, hành trình nhập cư, những phức tạp, gian nan, và sự thành công mỹ mãn trong hành trình trở thành người Mỹ gốc Việt – tất cả cần được ghi lại. Một hành trình ý nghĩa không những cần nhân chứng, mà cần cả những người viết để ghi nhận và bảo tồn. Họ không chỉ tạo ra một cuộc thi; họ đã và đang xây dựng một kho lưu trữ. Họ thắp lên một ngọn hải đăng cho thế hệ sau để chuyển hóa tổn thương thành chứng tích, sự im lặng thành lời ca, và cuộc sống lưu vong thành sự hội nhập.

Trong những ngày đầu ấy, văn học Hoa Kỳ thường chưa phản ánh đầy đủ sự phong phú và đa dạng về kinh nghiệm của chúng ta. Giải thưởng Viết Về Nước Mỹ thực sự đã lấp đầy khoảng trống đó bằng sự ghi nhận và khích lệ vô số tác giả, những người đã cầm bút và cùng viết nên một thông điệp mạnh mẽ: “Chúng ta đang hiện diện nơi đây. Trải nghiệm của chúng ta là quan trọng. Và nước Mỹ của chúng ta là thế đó.”


Suốt 25 năm qua, giải thưởng này không chỉ vinh danh tài năng mà dựng nên một cộng đồng và tạo thành một truyền thống.
Những cây bút được tôn vinh hôm nay không chỉ mô tả nước Mỹ; họ định nghĩa nó. Họ mở rộng giới hạn của nước Mỹ, làm phong phú văn hóa của nước Mỹ, và khắc sâu tâm hồn của nước Mỹ. Qua đôi mắt họ, chúng ta nhìn thấy một nước Mỹ tinh tế hơn, nhân ái hơn, và sau cùng, chân thật hơn.

Xin được nhắn gửi đến các tác giả góp mặt từ bao thế hệ để chia sẻ tấm chân tình trên các bài viết, chúng tôi trân trọng cảm ơn sự can đảm của quý vị. Can đảm không chỉ là vượt qua biến cố của lịch sử; can đảm còn là việc ngồi trước trang giấy trắng, đối diện với chính mình, lục lọi ký ức đau thương sâu đậm, và gửi tặng trải nghiệm đó đến tha nhân. Quý vị là những người gìn giữ ký ức tập thể và là những người dẫn đường cho tương lai văn hóa Việt tại Hoa Kỳ.

Với Việt Báo: Xin trân trọng cảm ơn tầm nhìn, tâm huyết, và sự duy trì bền bỉ giải thưởng này suốt một phần tư thế kỷ.
Khi hướng đến 25 năm tới, chúng ta hãy tiếp tục khích lệ thế hệ kế tiếp—những blogger, thi sĩ, tiểu thuyết gia, nhà phê bình, nhà văn trẻ—để họ tìm thấy tiếng nói của chính mình và kể lại sự thật của họ, dù đó là thử thách hay niềm vui. Bởi văn chương không phải là một thứ xa xỉ; đó là sự cần thiết. Đó là cách chúng ta chữa lành, cách chúng ta ghi nhớ, và là cách chúng ta tìm thấy nơi chốn của mình một cách trọn vẹn.

Xin cảm ơn quý vị.

NHẬN TIN QUA EMAIL
Vui lòng nhập địa chỉ email muốn nhận.