Hôm nay,  

Kim Vũ in Sách Mới, Song Ngữ: Tâm Là Gì - What Is Psyche?

26/03/202122:26:00(Xem: 5846)

blank

Tác giả Kim Vũ cầm sách mới ấn hành hôm Thứ Sáu 26/3/2021 tại nhà.
   

Kim Vũ in Sách Mới, Song Ngữ:
Tâm Là Gì - What Is Psyche?
 

WESTMINSTER (VB/Phan Tấn Hải) --- Khi viết truyện, làm thơ, nghiên cứu và ấn hành sách, ông lấy bút danh là Kim Vũ. Khi bước vào cộng đồng hoạt động, ông dùng tên thật là Vũ Mạnh Phát. Nhưng ông không thấy dị biệt bao nhiêu giữa một người tích cực hoạt động và tu học trong cả mặt đời và đạo. Chỉ vi tất cả đều làm với nhiệt tâm giúp ích cho đời, cho người.
.

Cuộc đời Kim Vũ đầy những sóng gió lịch sử. Tác giả Kim Vu còn được các bạn đồng môn Chu Văn An thời cuối thập niên 1950s biết với tên khai sanh là Vũ Mạnh Phát, sanh quán ở Hà Nội, di cư vào Sài Gòn năm 1954. Như thế, sau các năm học trung học Chu Văn An (Sài Gòn), cậu học sinh Vũ Mạnh Phát được học bổng USAID sang Hoa Kỳ học ngành kiến trúc từ các năm 1959-1964. Sau khi tốt nghiệp kiến trúc tại đại học Catholic University of America (tại thủ đô Washington, DC) năm 1964, Vũ Mạnh Phát về nước làm việc trong ngành Kiến trúc và thiết kế Đô Thị. Năm 1973, ông được một học bổng nghiên cứu chuyên ngành phát triển đô thị tại viện nghiên cứu Institute of Social Studies in The Hague (Hòa Lan). Năm 1974, về nước. Trong khi làm việc chuyên ngành kiến trúc và thiết kế đô thị, thời gian trước 1975, ông đã tham dự các Hội nghị quốc tế tại Thái Lan, Malaysia, Singapore, Đài Loan, Nhật Bản v.v...
.
Sau khi định cư tại Hoa Kỳ năm 1991 theo diện thân nhân bảo lãnh, ông làm việc trong cương vị thông ngôn về y khoa tại bệnh viện Stanford Hospital and Clinics, cho tới năm 2016. Sau khi về hưu, ông dọn từ Bắc California về Quận Cam, Nam California – thời gian toàn thời để đọc, viết, làm thơ, dịch, nghiên cứu…
.

Kim Vu đã chứng tỏ được tài năng trên nhiều lĩnh vực sáng tác. Năm 2004, nhà phê bình văn học Diệu Tần Nguyễn Tinh Vệ khi nhận xét về Kim Vũ qua tập truyện ngắn Hạnh Ngộ Mong Manh như sau: "Qua tập truyện này, tôi hiểu là ông một người biết thẩm âm lời ca điệu nhạc rất sành sõi. Độc giả cũng còn có thể gán cho ông có tài hội họa và điêu khắc nữa. Ngoài ra ông có nhiều dịp xuất ngoại học hỏi, tu nghiệp quan sát ở vài nước Âu Châu và nhiều nước Á Châu, nên ông có một vốn liếng, kinh nghiệm, lịch lãm để sáng tác và biên khảo, dịch thuật vững vàng."
.

Nhà nghiên cứu Kim Vu hiện thời đã xuất bản 10 tác phẩm Việt và Anh, ấn hành thơ song ngữ, đã thực hiện 2 tập thơ dịch từ các nhà thơ nổi tiếng sang tiếng Anh, trong đó ông đã dịch thơ Nguyễn Du, Hồ Xuân Hương, Phạm Thiên Thư…
.

Và mới nhất là một năm suy tư giữa mùa đại dịch, vào tháng 3/2021, nhà văn Kim Vũ ấn hành một tác phẩm mới bằng song ngữ: "Tâm Là Gì - What Is Psyche?" Tác phẩm dày 70 trang, chia làm 36 chương, nói về một đề tài rất phức tạp trong Phật Giáo.
.

Nơi đây là trích chương 10, nhan đề "Sát na tâm" - như sau.

"Trong dịch phẩm Abhidhammattha Sangaha có đề cập về thời lượng một mind-moment: chỉ trong một tia sét hay một nháy mắt đã có hàng tỉ mind-moment trôi qua.

Khi nhìn thấy chữ mind-moment, tôi không có một chút ý niệm nào về sự ngắn ngủi của thời lượng này. Nhưng khi dùng chữ “sát na tâm,” tôi có ngay một ý niệm rất rõ ràng về tính cách vô thường của thế giới tâm thức. Sát na tâm kéo dài gồm ba giai đoạn, “sinh - trú - diệt”. Dùng từ mind-moment để diễn tả thật là không chút tượng hình. Do đó tôi đã giữ nguyên từ Phạn ngữ Sanskrit ksana mà tôi dám mạo muội đề xuất là tương đương với một thời lượng Planck. Và một sát na TÂM PHAN DUYÊN là một lượng tử năng lực không hình tướng cũng tương tự như nhiệt, điện từ hay trọng lực vậy. Còn TÂM CHÂN NHƯ thì hoàn toàn đứng trên hình tướng, không thể nghĩ bàn, bất khả tư nghì. Còn tìm hiểu và đo lường tâm phan duyên ra sao thì xin nhường công việc khó khăn cho các nhà khoa học." (ngưng trích)
.
Độc giả quan tâm có thể liên lạc với tác giả Kim Vu:
[email protected]
(408) 368-7766.




Gửi ý kiến của bạn
Vui lòng nhập tiếng Việt có dấu. Cách gõ tiếng Việt có dấu ==> https://youtu.be/ngEjjyOByH4
Tên của bạn
Email của bạn
)
Fountain Valley (Thanh Huy) - - Nhân mùa lễ Giáng Sinh, Giám Sát Viên Địa Hạt 1 Quận Cam Andrew Đỗ đã tổ chức buổi trình diễn Nhạc Giáng Sinh hoàn toàn miễn phí để phục vụ cư dân các sắc tộc cư ngụ trong Quận Hạt.
Nghị Viện mới của Anh đã bỏ phiếu áp đảo hôm Thứ Sáu hậu thuẫn hiệp ước Brexit của Thủ Tướng Anh Boris Johnson, là bước tiến đáng kể để Anh Quốc rời khỏi Liên Âu vào ngày 31 tháng 1 tới đây, theo bản tin hôm Thứ Sáu của báo The Wall Street Journal cho biết.
Cảnh sát Chicago đang thẩm vấn 2 người đàn ông bị tình nghi sau vụ 13 người bị bắn bị thương, 4 người trong số đó tình trạng rất nghiêm trọng, trong vụ nổ súng tại buổi lễ lớn tưởng niệm nhân sinh nhật vào sáng Chủ Nhật tại khu phố Englewood thuộc South Side
Năm 2017, khi in tập Thơ Ngắn Đỗ Nghê, tôi viết tặng Hoàng Quốc Bảo một bài thơ ngắn: CÓ KHÔNG. Bài thơ rất ngắn, như để dành riêng cho người bạn của mình, nhưng thực ra cũng để chia sẻ cùng các bạn đang hành thiền Quán niệm hơi thở
Tôi có cơ duyên kết thân với nhà thơ Du Tử Lê là qua nhà văn Mai Thảo, ước chừng gần ba thập niên rồi. Tuy nói là thân thiết, nhưng không đúng như thế, bởi vì cả hai là một thế hệ thành danh từ trước 1975, và như vậy, tôi chỉ là một đàn em
Facebook đã xóa hơn 900 tài khoản giả chống cộng và phò Trump của Đại Kỷ Nguyên có trụ sở tại Mỹ với những người làm việc thay mặt họ tại Việt Nam, theo bản tin của Đài BBC Tiếng Việt cho biết hôm 21 tháng 12.
Hôm Thứ Năm, 19 tháng 12, các cơ quan liên bang Hoa Kỳ đã bắt 2 cư dân Quận Cam vì liên quan trong vụ giết chết một người đàn ông đã bị bắn vào đầu và nắm xuống Thái Bình Dương với những vật nặng được cột vào cổ chân của ông này, theo Đài Fox 11 cho biết hôm Thứ Năm.
Năm nào cũng vậy, không khí mùa Giáng sinh đến sớm nhất với mọi người là qua nhạc Noel. Ngoài đường phố, các nơi còn chưa trang trí, làm đẹp bên trong, bên ngoài thì nhiều quán cà phê, siêu thị, trung tâm thương mại… đã bắt đầu rộn ràng phát dòng nhạc vui tươi ấy.
Viện Kiểm Soát Nhân Dân Hà Nội đã đề nghị án tử hình cho cựu Bộ Trưởng Thông Tin và Truyền Thông Nguyễn Bắc Son hôm 20 tháng 12 năm 2019, theo bản tin của Đài Á Châu Tự Do (RFA) cho biết hôm Thứ Sáu.
Nhóm tội phạm Việt Nam bị nghi đánh cắp thông tin cá nhân của 267 triệu người dùng Facebook chủ yếu ở Mỹ, theo bản tin của Đài Tiếng Nói Hoa Kỳ (VOA) cho biết hôm 20 tháng 12.
Có tới 2,000 người Trung Quốc mở hội nghị tại thành phố Hải Phòng Việt Nam vào ngày 20 tháng 12, trong khi chính quyền địa phương nói không hay biết gì, theo bản tin của Đài Tiếng Nói Hoa Kỳ (VOA) cho biết hôm 21 tháng 12.
Nói rõ, tôi không phải là một nhà văn hay một nhà báo gì cả. Tôi chỉ là một “nhà gõ”. Tôi chỉ gõ laptop mà thôi. Tôi gõ chùa, không vì tiền (gõ chùa) nhưng gõ cho vui, để tự mình trau dồi thêm kiến thức, để tự học hỏi, để tự mình giải khuây, để khỏi nghĩ quẩn, để khỏi bị bệnh Alzeihmer, để thoát ly và cũng để giảm bớt stress trong cuộc sống, v.v...
Trong không khí gây gây lạnh của ngày cuối năm, người Việt tha hương ở Nam Cali vẫn có những ngày nắng ấm hanh vàng làm tươi hồng đôi má các cô thiếu nữ đương xuân. Đèn hoa lễ hội được trang hoàng khắp nơi chào đón ngày Chúa chào đời.
Tôi gọi cha tôi là cha. Không là bố, là ba, là tía, là thầy, hay là cậu. Tôi gọi mẹ tôi là mẹ, không là má, là mạ, là măng, hay là u. Tôi “quê một cục” vì tôi sinh ra và lớn lên ở một miền quê khô cằn. Sau này tôi thấy từ “cha” sao thân thương quá, vừa nhẹ nhàng vừa âu yếm, vừa thật thà lại vừa thiết tha.
-Bữa qua có chuyện ngộ lắm. Cái bàn cầu nhà tui cứ xục xịch hoài. Cái này có từ hồi mua nhà 10 năm trước, chứng tỏ hai con ốc nó cũ tới mức nào mới lỏng le vậy.


Kính chào quý vị,

Tôi là Derek Trần, dân biểu đại diện Địa Hạt 45, và thật là một vinh dự lớn lao khi được đứng nơi đây hôm nay, giữa những tiếng nói, những câu chuyện, và những tâm hồn đã góp phần tạo nên diện mạo văn học của cộng đồng người Mỹ gốc Việt trong suốt một phần tư thế kỷ qua.
Hai mươi lăm năm! Một cột mốc bạc! Một cột mốc không chỉ đánh dấu thời gian trôi qua, mà còn ghi nhận sức bền bỉ của một giấc mơ. Hôm nay, chúng ta kỷ niệm 25 năm Giải Viết Về Nước Mỹ của nhật báo Việt Báo.

Khi những người sáng lập giải thưởng này lần đầu tiên ngồi lại bàn thảo, họ đã hiểu một điều rất căn bản rằng: Kinh nghiệm tỵ nạn, hành trình nhập cư, những phức tạp, gian nan, và sự thành công mỹ mãn trong hành trình trở thành người Mỹ gốc Việt – tất cả cần được ghi lại. Một hành trình ý nghĩa không những cần nhân chứng, mà cần cả những người viết để ghi nhận và bảo tồn. Họ không chỉ tạo ra một cuộc thi; họ đã và đang xây dựng một kho lưu trữ. Họ thắp lên một ngọn hải đăng cho thế hệ sau để chuyển hóa tổn thương thành chứng tích, sự im lặng thành lời ca, và cuộc sống lưu vong thành sự hội nhập.

Trong những ngày đầu ấy, văn học Hoa Kỳ thường chưa phản ánh đầy đủ sự phong phú và đa dạng về kinh nghiệm của chúng ta. Giải thưởng Viết Về Nước Mỹ thực sự đã lấp đầy khoảng trống đó bằng sự ghi nhận và khích lệ vô số tác giả, những người đã cầm bút và cùng viết nên một thông điệp mạnh mẽ: “Chúng ta đang hiện diện nơi đây. Trải nghiệm của chúng ta là quan trọng. Và nước Mỹ của chúng ta là thế đó.”


Suốt 25 năm qua, giải thưởng này không chỉ vinh danh tài năng mà dựng nên một cộng đồng và tạo thành một truyền thống.
Những cây bút được tôn vinh hôm nay không chỉ mô tả nước Mỹ; họ định nghĩa nó. Họ mở rộng giới hạn của nước Mỹ, làm phong phú văn hóa của nước Mỹ, và khắc sâu tâm hồn của nước Mỹ. Qua đôi mắt họ, chúng ta nhìn thấy một nước Mỹ tinh tế hơn, nhân ái hơn, và sau cùng, chân thật hơn.

Xin được nhắn gửi đến các tác giả góp mặt từ bao thế hệ để chia sẻ tấm chân tình trên các bài viết, chúng tôi trân trọng cảm ơn sự can đảm của quý vị. Can đảm không chỉ là vượt qua biến cố của lịch sử; can đảm còn là việc ngồi trước trang giấy trắng, đối diện với chính mình, lục lọi ký ức đau thương sâu đậm, và gửi tặng trải nghiệm đó đến tha nhân. Quý vị là những người gìn giữ ký ức tập thể và là những người dẫn đường cho tương lai văn hóa Việt tại Hoa Kỳ.

Với Việt Báo: Xin trân trọng cảm ơn tầm nhìn, tâm huyết, và sự duy trì bền bỉ giải thưởng này suốt một phần tư thế kỷ.
Khi hướng đến 25 năm tới, chúng ta hãy tiếp tục khích lệ thế hệ kế tiếp—những blogger, thi sĩ, tiểu thuyết gia, nhà phê bình, nhà văn trẻ—để họ tìm thấy tiếng nói của chính mình và kể lại sự thật của họ, dù đó là thử thách hay niềm vui. Bởi văn chương không phải là một thứ xa xỉ; đó là sự cần thiết. Đó là cách chúng ta chữa lành, cách chúng ta ghi nhớ, và là cách chúng ta tìm thấy nơi chốn của mình một cách trọn vẹn.

Xin cảm ơn quý vị.

NHẬN TIN QUA EMAIL
Vui lòng nhập địa chỉ email muốn nhận.