Hôm nay,  

Nếu Có Một Ngày...

31/08/202113:21:00(Xem: 4088)


blank

Kiều Mỹ Duyên cầu nguyện hàng ngày, cầu xin bình an và hạnh phúc.


Tôi là người mộ đạo, tôi cầu nguyện hàng ngày cho những người thân của tôi vừa mới ra đi hoặc đang nằm trong viện dưỡng lão hay ở nhà. Tôi cầu nguyện nếu có một ngày đẹp trời trong tuần lễ, tôi không nghe người quen tôi ra đi không trở lại, ra đi vĩnh viễn. Tôi rất thích nghe tin vui, đám cưới, tôi thích nghe tiếng cười hơn tiếng khóc, tôi thích nhìn những gương mặt hiền từ, giọng nói tao nhã, tôi không thích người này đả kích người kia. Tôi không thích nhìn thấy hình ảnh của người tị nạn, những đứa trẻ mồ côi cõng em của mình đi tị nạn trong lúc cha mẹ của em đã chết trên đường tị nạn. Tôi thích đồng bào tôi có nhà để ở, sống hạnh phúc trong ngôi nhà của mình. Buổi chiều đi làm về, ánh đèn trong nhà bật sáng để đón chủ nhà trở về sau một ngày làm việc mệt nhọc.

Tôi thích nghe và nhìn thấy người già, người trẻ hát líu lo. Tôi còn nhớ trong một chuyến đi hội thảo ở Jamaica, trong một buổi tiếp tân ngoài trời, trong một nông trại rộng mênh mông, một ông lão khoảng 90 tuổi vừa bưng một khay thịt nướng đến mời khách, ông vừa đi vừa hát một bản nhạc vui tươi. Khuôn mặt của ông rạng rỡ, mỗi lần ông nhảy múa thì khay thịt nướng trên tay ông nhảy múa theo điệu nhạc mà ông đang hát.


blank

Đời sống ở núi rừng sao mà dễ thương quá. 

Kiều Mỹ Duyên yêu thiên nhiên, yêu cây cỏ, yêu thú hoang trong rừng.


Đời sống ở núi rừng sao mà dễ thương quá. Nông trại gần 50 mẫu tây, cây cối xanh mướt, những con nai vàng đang gặm cỏ, ngơ ngác nhìn du khách đến thăm nông trại. Người dân ở nông trại sống với thiên nhiên, người nào cũng vui vẻ, hồn nhiên. Nông trại dưới chân núi, trước mắt là dòng sông xanh mướt, nhiều du thuyền lướt trên dòng sông, du khách đưa tay chào thân thiện người ở trên bờ. Những cô gái dáng người rất đẹp, ăn mặc theo thời cổ ở Âu Châu, cưỡi ngựa đi trong nông trại, các cô xuống ngựa nhẹ nhàng như các hiệp sĩ thời xa xưa.

Tôi mơ ước có một ngày mọi người ca hát, nhảy múa vui tươi, không thù hằn, không đả kích lẫn nhau. Tôi mơ ước người yêu thiên nhiên, yêu tiếng chim hót líu lo trên cành cây, và tiếng cười của con suối. Tôi mơ ước có một ngày nhà nhà không đóng cửa, thái bình như thời vua Nghiêu, vua Thuấn, tiền rớt ngoài đường không ai thèm lượm.

Tôi mơ ước có một ngày người yêu người, yêu thiên nhiên, tôi mơ ước có một ngày mọi người yêu cây cỏ, yêu thú hoang trong rừng. Tôi mơ ước có một ngày không có thợ săn săn mồi trên rừng xanh núi thẳm. Tôi mơ ước có một ngày không có một quốc gia nào chế ra bom nguyên tử để giết người, không có nước nào sản xuất khí giới, bán khí giới để giết người. Tôi mơ ước có một ngày những người ở các quốc gia giàu mạnh giúp cho những quốc gia đang phát triển về giáo dục, xã hội, y tế, kinh tế, v.v. Tất cả những đứa trẻ được ăn no, mặc ấm và đến trường học như những đứa trẻ của các quốc gia tân tiến.


blank

Tôi ước có một ngày những người già không phải vào viện dưỡng lão mà được sống vui vẻ, hạnh phúc ở nhà với con cháu.


Tôi ước có một ngày những người già bệnh hoạn không phải vào viện dưỡng lão mà được sống vui vẻ ở nhà với con cháu cho đến khi nhắm mắt lìa đời một cách thanh thản. Đến rồi đi, hành trình sống ở trần gian đầy đủ lắm rồi, không có gì để hối tiếc, làm xong bổn phận của con người rồi ra đi một cách bình yên.

Tôi mơ ước mọi thứ đều đẹp như ở Thiên Đàng hay Cõi Niết Bàn, ở một nơi chốn không có chiến tranh, không có người giết người một cách dã man. Chắc quý đồng hương ngạc nhiên lắm, tại sao những người bán khí giới để người giết người, tiền vào như nước rồi đi làm việc thiện, có lẽ để giảm bớt tội của mình?

Ngày xưa chúng tôi đi cắm trại trong rừng không sợ thú dữ ăn thịt, bây giờ ở ngay trong thành phố, ra đường phải mang khẩu trang vì sợ vi trùng, vào tiệm ăn, ngồi trong xe, ở nhà cũng phải mang khẩu trang vì sợ chết.

Chúng ta từ khi sinh ra còn nằm trong nôi đã nghe mẹ hát những bài ca dao tuyệt vời, trẻ con vào đời với tiếng hát ngọt ngào đầy tình thương bao la của người mẹ, những đứa trẻ lớn lên được thương yêu bằng tiếng hát của người mẹ, tiếng hát ngọt ngào đi vào trái tim của trẻ thơ. Uống sữa mẹ, nghe tiếng hát của mẹ, lớn lên đứa trẻ yêu đời, yêu người mà sống, đời đẹp quá người ơi!


blank

Con lớn lên từ lời ru thương yêu của mẹ. 

Tiếng hát ngọt ngào của mẹ đi vào trái tim con. 


Tôi đã đến các buôn Thượng, người thiểu số sống rất giản dị, đói thì ăn, khát thì uống, khoai, chim rừng, nước suối, cưỡi ngựa, bắn chim, tắm dưới suối, đời sống bình thản, sống với thiên nhiên, chết với thiên nhiên, đi ngủ theo mặt trời đi ngủ. Những đứa trẻ sinh ra không đi học, thật thà như ông bà cha mẹ, không nói chuyện văn hoa lá cành nhưng họ thật lòng, tiếp khách từ xa đến với trái tim ấm áp của mình.

Tôi mơ ước có một ngày tôi trở về nhà, sống trong khu vườn rộng mênh mông của cha mẹ để lại với các cháu của tôi còn đang ở Việt Nam.

Nếu có một ngày hoa nở rực trời, người người đều yêu thương nhau, giúp đỡ lẫn nhau, một ngày nắng ấm, một ngày không có thù hằn, một ngày chỉ có tiếng cười giòn tan, một ngày với tiếng chim hót líu lo trong rừng cây xanh mướt, một ngày không lo âu, gạo đầy lu, nhà nhà đều hưởng thái bình.


blank

Kiều Mỹ Duyên yêu tiếng chim hót líu lo trong rừng cây xanh mướt. 

Cầu mong một ngày không lo âu, nhà nhà đều hưởng thái bình.



Mong lắm thay, tình đầy tim, tiền đầy túi, những đứa trẻ được đến trường học, những cụ già được chăm sóc tận tình và sống hạnh phúc với con cháu của mình.

Nếu có một ngày người nào cũng khỏe mạnh, sống lâu trên 100 tuổi như những Hướng Đạo Sinh, lưng vẫn thẳng, mắt vẫn sáng, quây quần xung quanh là trẻ thơ ca hát.

Nếu có một ngày mọi người đầu óc sáng suốt, ra đường khỏi cần máy chỉ đường, đi đâu thì đến đó, người người dùng đầu óc của mình nhiều hơn là máy móc. Nếu có một ngày trẻ con không chăm chú vào máy vi tính để rồi đeo kính cận thị thật nặng, hoặc phải đi mổ mắt vì máy vi tính hay đài truyền hình làm hại mắt của trẻ thơ. Nếu có một ngày người già, người trẻ suốt ngày không ngồi trước máy vi tính giờ này đến giờ khác thì không ai bị cao mỡ, cao đường hay cao máu. Người nào cũng tập thể dục, thể thao, học Pháp Luân Công, Hoàn Nhiên Khí Công, Hoàng Hạc Khí Công, thái cực quyền, v.v. Người nào cũng tập thể thao thể dục hàng ngày cho nên không bệnh tật, an vui tự tại, ăn uống điều độ không sợ mập, không sợ bệnh. Tôi mơ ước một ngày không có người giết người, không có những người có bầu rồi phá thai. Sẽ có một ngày người thương người, người già, người trẻ, những đứa trẻ chưa ra đời cũng được thương yêu.

Sẽ có một ngày không có quốc gia nào có Cảnh Sát, không có quân đội, không có nhà tù, vì không có tội phạm. Khi đó sẽ không cần mua khí giới, xe tăng, thiết giáp để phòng thủ cho quốc gia mình.

Tôi mơ ước có một ngày ngủ không cần đóng cửa vì không có quốc gia nào có trộm cắp viếng nhà. Sẽ có một ngày có nhiều chùa, nhiều nhà thờ, nhiều cơ sở từ thiện mà không có nhà tù.


blank

Kiều Mỹ Duyên mơ ước thế giới hòa bình, các quốc gia đều có Tự Do, Dân Chủ, Nhân Quyền và Tự Do Tôn Giáo.


Tôi mơ ước thế giới hòa bình không có quốc gia có người tranh đấu cho có Tự Do, Dân Chủ, Nhân Quyền và Tự Do Tôn Giáo vì không có độc tài, không có đàn áp, không có người giết người thì đâu cần đến khí giới, súng đạn?

Ôi, giấc mơ của tôi sao tuyệt đẹp, không biết giấc mơ này có thực hiện được ở trần gian hay giấc mơ tuyệt vời đó chỉ có trên Trời, hay trong giấc ngủ nhiều mộng mơ?

Ôi, mộng và thực khác nhau xa lắm, nhưng mơ thì vẫn mơ. Mơ cho đời đẹp, mơ cho cuộc sống thêm thi vị, cũng như tôi đã từng viết rằng thần tượng của tôi là người, thần tượng của tôi không phải ngồi trên bàn thờ. Nhiều độc giả hỏi tôi vậy thì thần tượng của tác giả là ai, ở đâu mà nhìn tôi khóc, nghe tiếng tôi cười? Hay nhất là im lặng, im lặng hơn ngàn lời nói.

Mộng và thực không cùng với nhau. Thôi thì cứ mơ ước cho cuộc đời thăng hoa?



Orange County, 31/8/2021

KIỀU MỸ DUYÊN

([email protected])

   

Gửi ý kiến của bạn
Vui lòng nhập tiếng Việt có dấu. Cách gõ tiếng Việt có dấu ==> https://youtu.be/ngEjjyOByH4
Tên của bạn
Email của bạn
)
Khoảng 36 triệu gia đình người Mỹ vào ngày 15 tháng 7 sẽ bắt đầu nhận hàng tháng các ngân phiếu từ Sở Thuế, như một phần của Tín Dụng Thuế Trẻ Em (CTC) được gia hạn, theo bản tin của Đài CBS News tường thuật hôm Thứ Ba, 22 tháng 6 năm 2021. Các gia đình hội đủ điều kiện sẽ nhận $1,800 tiền mặt cho tới tháng 12 – tuy nhiên, tín dụng thuế có phức tạp là có thể khiến một số gia đình từ chối.
Trong lúc tình hình đại dịch còn khó khăn thì tin Việt Nam sẽ nhận mỗi tuần 1 triệu liều thuốc chích ngừa Covid-19 của hãng AstraZeneca kể từ tháng 7 năm nay cũng làm cho người dân trong nước đỡ bớt lo lắng, theo bản tin của Đài Á Châu Tự Do (RFA) tường thuật hôm 22 tháng 6 năm 2021.
Đây là loạt bài Hướng Dẫn Medicare bảo trợ bởi Clever Care Health Plan, nhà cung cấp hàng đầu các dịch vụ bảo hiểm Medicare Advantage phù hợp với văn hóa Đông kết hợp Tây Y. Theo một cuộc khảo sát gần đây do AARP công bố, phần lớn người cao niên người Mỹ gốc Á và cư dân các đảo Thái Bình Dương nói rằng họ hoặc gia đình của họ đã từng là mục tiêu lừa đảo. Một phần ba số nạn nhân mất trung bình 15,000 Mỹ Kim.*
Chỉ các loại pháo bông an toàn có đóng dấu của Tiểu bang California (California State Fire Marshal) được phép sử dụng vào ngày 4 tháng Bảy, từ 10:00 giờ sáng đến 10:00 giờ tối. Theo quy định về việc đốt pháo bông của Bộ luật Thành phố Garden Grove, chỉ được phép xài pháo bông an toàn tại những địa điểm tư gia cá nhân.
Chỉ nghe qua đài phát thanh thôi mà cả triệu người, trước tháng 4/75 từ thành thị cho đến thôn quê khắp miền Nam, già trẻ, lớn bé, trai gái, ai ai cũng có dịp say sưa theo dõi cảc trận đá banh quốc tế ở cầu trường Tao Đàn hay Cộng Hòa. Đó là nhờ tài của vua đá nói số một làng báo Saigon. Chẳng những vậy, ký gỉả Huyền Vũ còn làm đẹp và làm giàu văn chương thể thao. Ông đã có công dịch những từ thể thao ngoại quốc và đưa những từ trong lãnh vực quân sự vào môn đá banh để trận đấu qua radio thêm phần hào hứng và hồi hộp.
Báo chí tự phong “cách mạng” của Cộng sản ở Việt Nam đã hiện nguyên hình là cái loa tuyên truyền cho đảng để phủ nhận quyền tự do ngôn luận và tự do báo chí của dân. Việc này đã, một lần nữa, được chứng minh vào dịp kỷ niệm 96 năm của điều gọi là “ngày báo chí cách mạng Việt Nam” (21/6/-1925 – 21/6/2021). Ngày 21/6 được chọn để đánh dấu việc ông Hồ Chí Minh đã một mình thành lập và biên tập Báo Thanh niên - cơ quan của Hội Việt Nam Cách mạng Thanh Niên - tại Quảng Châu (Trung Quốc) để truyền bá chủ nghĩa Mác - Lê-nin vào Việt Nam.
Ngay trong những tháng bắt đầu nhiệm kỳ, chính quyền Tổng Thống Joe Biden đã lên kế hoạch cải tổ mở rộng hệ thống giáo dục của Hoa Kỳ, trong đó có chính sách hỗ trợ chi phí giữ trẻ cho các gia đình Mỹ có con nhỏ.
Để ủng hộ chiến dịch giáo dục công cộng Chúng Ta Có Thể Làm Được (We Can Do This) của chính quyền Biden-Harris để gia tăng sự tin tưởng của người dân cho COVID-19 và khuyến khích việc đi tiêm chủng, công ty TDW+Co, cùng hợp tác với Bộ Y Tế và Dịch Vụ Nhân Sinh Hoa Kỳ, tổ chức một buổi họp báo trực tuyến cho truyền thông báo chỉ của cộng đồng người Mỹ gốc Á và gốc đảo Thái Bình Dương (AANHPI) vào ngày thứ Năm, ngày 10 tháng 6.
Với sự gia tăng bạo lực nhắm vào các cộng đồng người Mỹ gốc Á và các đảo quốc Thái Bình Dương (AAPI) xảy ra trong đại dịch COVID-19, AT&T California đang tích cực ủng hộ 19 tổ chức cộng đồng AAPI trên khắp Tiểu bang Vàng. Các khoản quyên góp, với tổng trị giá lên tới trên 750.000 USD, là một phần trong nỗ lực trị giá 7 triệu USD của AT&T và WarnerMedia trên toàn lãnh thổ Hoa Kỳ nhằm chống lại và ngăn chặn sự thù ghét nhắm vào người Mỹ gốc Á.
Tại Hội Trừng Thư Viện Việt Nam số 10872 Westminster, Suite 214-215 Thành Phố Garden Grove, vào lúc 10 sáng Chủ Nhật ngày 20 tháng 12 năm 2021 (Nhằm ngày 11 tháng 5 Âm Lịch), một số tín đồ Phật Giáo Hòa Hảo Nam California đã long trọng tổ chức Đại Lễ Kính Mừng 82 Năm ngày Khai Sáng Đạo Phật Giáo Hòa Hảo.
Tại Hội Trường Thư Viện Việt Nam, 10872 Westminster Ave, Suite 214-215, Garden vào chiều thứ Sáu, ngày 18 tháng 6 năm 2021, Biệt Đội Văn Nghệ do Mũ Đỏ Vũ Long Sơn Hải Biệt Đội Trưởng đã tổ chức Kỷ Niệm 56 năm Ngày Quân Lực 19-6 với chủ đề “Vinh Danh Người Lính Quân Lực Việt Nam Cộng Hòa và tưởng niệm những chiến sĩ đã hy sinh vì tổ quốc.”
Rodrigo Duterte, Tổng Thống Philippines, hăm dọa bỏ tù những người từ chối chích ngừa COVID-19 trong tình hình đại dịch đang lây lan nơi đây. Duterte nói trong bài diễn văn trên TV đêm Thứ Hai, "Quý vị lựa chọn, hoặc chích vaccine, hoặc tôi đưa quý vị vào tù" sau khi thấy vắng người chích ngừa.
Cựu Tổng Thống Donald Trump cân nhắc liệu những người Mỹ thử nghiệm dương tính Covid lan rộng có thể được gửi tới Vịnh Guantanamo vào những ngày đầu của đại dịch, theo cuốn sách sắp trình làng bởi 2 ký giả của báo Washington Post cho biết qua tường thuật của báo Business Insider hôm Thứ Hai, 21 tháng 6 năm 2021. “Chẳng phải chúng ta có một đảo mà chúng ta làm chủ hay sao?” theo Trump tra vấn các viên chức tụ tập trong Phòng Situation Room trong tháng 2 năm 2020 khi Covid-19 đã xé tung Châu Á và Châu Âu. “Còn Guantanamo là gì?” Khi Trump giải thích điều đó với viên chức của ông, theo cuốn sách: “Chúng ta nhập cảng điều tốt… Chúng ta sẽ không nhập cảng vi khuẩn.”
Khoảng 45% dân số Hoa Kỳ đã chích ngừa đầy đủ, theo Cơ Quan CDC. Hơn 53% người Mỹ đã chích ngừa ít nhất một liều, cũng theo CDC cho biết hôm Thứ Hai. Các trường hợp lây nhiễm mới là khoảng 11,400 người một ngày, giảm từ hơn 250,000 người một ngày vào đầu tháng 1 trong đợt gia tăng vi khuẩn corona gần đây nhất tại Hoa Kỳ. Số người chết mỗi ngày tại Mỹ giảm xuống còn 293, theo Đại Học Johns Hopkins, sau khi đạt tới cao điểm 3,400 người chết vào giữa tháng 1.
Một ngôi chùa Phật Giáo tại thành phố Fremont, Miền Bắc California, đang kiện thành phố vì kỳ thị chủng tộc, bác bỏ tự do tôn giáo và xâm nhập tư gia qua “cuộc bố ráp” có vũ trang vào nơi bị cáo buộc đã tới nhà của người chủ và đã không tha bộ trang điểm của bà, theo bản tin của Yahoo News tường thuật hôm Thứ Hai, 21 tháng 6 năm 2021.


Kính chào quý vị,

Tôi là Derek Trần, dân biểu đại diện Địa Hạt 45, và thật là một vinh dự lớn lao khi được đứng nơi đây hôm nay, giữa những tiếng nói, những câu chuyện, và những tâm hồn đã góp phần tạo nên diện mạo văn học của cộng đồng người Mỹ gốc Việt trong suốt một phần tư thế kỷ qua.
Hai mươi lăm năm! Một cột mốc bạc! Một cột mốc không chỉ đánh dấu thời gian trôi qua, mà còn ghi nhận sức bền bỉ của một giấc mơ. Hôm nay, chúng ta kỷ niệm 25 năm Giải Viết Về Nước Mỹ của nhật báo Việt Báo.

Khi những người sáng lập giải thưởng này lần đầu tiên ngồi lại bàn thảo, họ đã hiểu một điều rất căn bản rằng: Kinh nghiệm tỵ nạn, hành trình nhập cư, những phức tạp, gian nan, và sự thành công mỹ mãn trong hành trình trở thành người Mỹ gốc Việt – tất cả cần được ghi lại. Một hành trình ý nghĩa không những cần nhân chứng, mà cần cả những người viết để ghi nhận và bảo tồn. Họ không chỉ tạo ra một cuộc thi; họ đã và đang xây dựng một kho lưu trữ. Họ thắp lên một ngọn hải đăng cho thế hệ sau để chuyển hóa tổn thương thành chứng tích, sự im lặng thành lời ca, và cuộc sống lưu vong thành sự hội nhập.

Trong những ngày đầu ấy, văn học Hoa Kỳ thường chưa phản ánh đầy đủ sự phong phú và đa dạng về kinh nghiệm của chúng ta. Giải thưởng Viết Về Nước Mỹ thực sự đã lấp đầy khoảng trống đó bằng sự ghi nhận và khích lệ vô số tác giả, những người đã cầm bút và cùng viết nên một thông điệp mạnh mẽ: “Chúng ta đang hiện diện nơi đây. Trải nghiệm của chúng ta là quan trọng. Và nước Mỹ của chúng ta là thế đó.”


Suốt 25 năm qua, giải thưởng này không chỉ vinh danh tài năng mà dựng nên một cộng đồng và tạo thành một truyền thống.
Những cây bút được tôn vinh hôm nay không chỉ mô tả nước Mỹ; họ định nghĩa nó. Họ mở rộng giới hạn của nước Mỹ, làm phong phú văn hóa của nước Mỹ, và khắc sâu tâm hồn của nước Mỹ. Qua đôi mắt họ, chúng ta nhìn thấy một nước Mỹ tinh tế hơn, nhân ái hơn, và sau cùng, chân thật hơn.

Xin được nhắn gửi đến các tác giả góp mặt từ bao thế hệ để chia sẻ tấm chân tình trên các bài viết, chúng tôi trân trọng cảm ơn sự can đảm của quý vị. Can đảm không chỉ là vượt qua biến cố của lịch sử; can đảm còn là việc ngồi trước trang giấy trắng, đối diện với chính mình, lục lọi ký ức đau thương sâu đậm, và gửi tặng trải nghiệm đó đến tha nhân. Quý vị là những người gìn giữ ký ức tập thể và là những người dẫn đường cho tương lai văn hóa Việt tại Hoa Kỳ.

Với Việt Báo: Xin trân trọng cảm ơn tầm nhìn, tâm huyết, và sự duy trì bền bỉ giải thưởng này suốt một phần tư thế kỷ.
Khi hướng đến 25 năm tới, chúng ta hãy tiếp tục khích lệ thế hệ kế tiếp—những blogger, thi sĩ, tiểu thuyết gia, nhà phê bình, nhà văn trẻ—để họ tìm thấy tiếng nói của chính mình và kể lại sự thật của họ, dù đó là thử thách hay niềm vui. Bởi văn chương không phải là một thứ xa xỉ; đó là sự cần thiết. Đó là cách chúng ta chữa lành, cách chúng ta ghi nhớ, và là cách chúng ta tìm thấy nơi chốn của mình một cách trọn vẹn.

Xin cảm ơn quý vị.

NHẬN TIN QUA EMAIL
Vui lòng nhập địa chỉ email muốn nhận.