Hôm nay,  

Nguyễn Thị Khánh Minh Ra Mắt Tập Thơ Đêm, Mừng Sinh Nhật

13/12/202123:58:00(Xem: 5438)

 

Nguyễn Thị Khánh Minh ra mắt

Tập thơ Đêm, mừng sinh nhật

 

Phan Tấn Hải

 

blank

Toàn cảnh buổi ra mắt. Đứng giữa là Nguyễn Thị Khánh Minh và Nguyễn Đức Cường.

 

Buổi ra mắt tập thơ “Đêm” của Nguyễn Thị Khánh Minh hôm Thứ Bảy 11/12/2021 tại quán Café N Te ở Fountain Valley, Quận Cam, cũng trùng hợp với sinh nhật của chị. Lời chúc lành buổi ra mắt tập thơ và lời chúc mừng sinh nhật không chỉ tới từ các bạn và các văn nghệ sĩ tham dự, nhưng cũng từ các bạn văn từ rất xa, từ Việt Nam, từ Canada và nhiều nơi khác gửi qua email tới thi sĩ Nguyễn Thị Khánh Minh.
 

Đặc biệt, bên cạnh thi tập “Đêm” cũng đồng thời ra mắt tuyển tập “Còn Chút Để Dành” của Nguyễn Thị Khánh Minh viết về Đỗ Hồng Ngọc – Đỗ Nghê. Nơi đây, xin nhắc rằng nhà thơ, nhà văn, bác sĩ Đỗ Hồng Ngọc thời còn là sinh viên đã làm thơ với bút hiệu Đỗ Nghê.
 

Lời phát biểu của các bạn văn trong buổi ra mắt thi tập “Đêm” rất mực nồng nhiệt. Người giữ vị trí MC là nhà thơ, bác sĩ Nguyễn Đức Cường, giới thiệu tổng quát, và mời Nguyễn Thị Khánh Minh lên tiếng. Nhà thơ nữ họ Nguyễn đã nói lời cảm ơn tất cả những người đã giúp thi tập ra đời, trong đó có những ở xa không tới được, như nhà thơ Trần Thị Nguyệt Mai ở miền Trung Tây Hoa Kỳ, nhà văn Tô Thẩm Huy và nhà thơ Nguyễn Xuân Thiệp từ Texas, nhà thơ Hoàng Xuân Sơn và nhà văn Hồ Đình Nghiêm từ Canada – và đương nhiên, cảm ơn các bạn văn trong vùng Quận Cam đã góp sức giúp, như nhà xuất bản Văn Học Press của Trịnh Y Thư, cũng như các bạn văn Nguyễn Thị Thanh Lương, Nguyễn Đức Cường, Lê Lạc Giao, Lê Giang Trần, Phan Tấn Hải, Nguyễn Lương Vỵ (đã đi xa)…

 

blank

Cắt bánh sinh nhật. Từ trái: Khánh Minh, Thanh Lương, Nguyễn Đức Cường.

 

blank

Trên bàn là tập thơ "Đêm" và tuyển tập "Còn Chút Để Dành..." Từ trái: Trịnh Y Thư, Thanh Lương, Khánh Minh, Thu Vàng, Nguyễn Đức Cường.

  

Nhà văn, dịch giả Trịnh Y Thư nhắc lời nhà thơ Du Tử Lê nói rằng “Nguyễn Thị Khánh Minh và thi ca là một cuộc hôn phối tuyệt mỹ.” Trịnh Y Thư nói thơ với Nguyễn Thị Khánh Minh là những giấc mơ hòa trộn, nơi đó đời sống đầy những lo âu nhưng chính nhờ Nguyễn Thị Khánh Minh ta mới thấy cái đẹp của cuộc đời.
 

Nhà văn Cung Tích Biền phát biểu rằng ông biết tới nhà thơ Nguyễn Thị Khánh Minh từ lâu, vì cậu của cô là bạn vong niên của ông, cũng như bạn khác là Nguyễn Tôn Nhan (đã đi xa) cũng thân với Khánh Minh. Cung Tích Biền nói, “Khánh Minh đi đứng nói cười đã là thơ rồi. Thơ Khánh Minh là ngôn ngữ, là con người. Khánh Minh sống vì thơ. Tất cả những cái khác chỉ là trôi nổi một đời…”
 

Nhà báo Phan Tấn Hải nói rằng ông rất trân trọng thơ của Nguyễn Thị Khánh Minh, rằng trong cương vị nhà báo, ông quen với rất nhiều người cầm bút cả gần và xa, nhưng tình riêng thì thân với nhà thơ Lê Giang Trần vì cũng từng làm việc trong làng báo Quận Cam, và bên cạnh đó thân nhất là với Nguyễn Lương Vỵ và Nguyễn Thị Khánh Minh. Ông nói, “Lòng tôi lúc nào cũng trân trọng các nhà thơ, trong đó đặc biệt là Nguyễn Thị Khánh Minh.”

 

blank

Từ phải: Trịnh Y Thư, Thanh Lương, Lê Lạc Giao, Vũ Hoàng Thư và phu nhân, Tô Đăng Khoa (đứng sau), Khánh Minh, Thu Vàng.

 

blank

Từ phải: Lê Chiều Giang, Thủy Hạnh, Thu Vàng (cầm đàn).

  

Trong những người tham dự bất ngờ có nhà văn Lê Chiều Giang lái xe từ San Diego tới. Hiện diện trong buổi ra mắt sách còn có Phạm Quốc Bảo, Yến Tuyết, Thu Vàng, Đặng Thơ Thơ, Nguyễn Thị Thanh Lương, Nguyễn Đức Cường, Tô Đăng Khoa, Lê Lạc Giao, Doãn Hưng (và phu nhân), Cung Tích Biền và Hoàng Thị Kim, Thùy Hạnh, Nguyễn Loan, Liên Hải, Tôn Nữ Thu Dung, Thu Vàng, Thân Trọng Mẫn…
 

Một người không tới được, là anh Năm Hiền (nhà biên khảo Nguyễn Hiền Đức) đã gửi qua email tấm hình Bùi Giáng ngồi bên Nguyễn Thị Khánh Minh, và bài của trang Gió O (nhà văn Lê Thị Huệ) phỏng vấn Nguyễn Thị Khánh Minh từ nhiều năm trước.

 

 

blank

 

 

Trong bài phỏng vấn, với câu hỏi về cơ duyên "sinh hoạt với văn chương" được nhà thơ giải thích, trích bài của Lê Thị Huệ có nhan đề "Phỏng vấn Nguyễn Thị Khánh Minh, tiếng thơ nữ đương đại & vượt trội" một phần đoạn hỏi/đáp như sau:

Lê Thị HuệTrước khi định cư ở Hoa Kỳ, bạn sinh hoạt với văn chương với trong nước thế nào?

Nguyễn Thị Khánh Minh: Tôi tốt nghiệp Cử nhân Luật ở Sài Gòn vào tháng 12 năm 1974. Tháng 4.1975 Sài Gòn thất thủ. Bao nhiêu cái mộng về văn chương của tôi phá sản. Thời đi học tôi thường tự bảo mình để thời gian góp một ít vốn liếng đầu óc, tiền bạc để thực hiện giấc mơ khi tốt nghiệp, tôi đã từng mơ làm một tạp chí riêng về văn thơ, một nhà xuất bản, sẽ đặc biệt hỗ trợ các nhà thơ, nhất là các nhà thơ trẻ, một nhà sách, sẽ để dành ra một nơi trưng bày Thơ cho các tác giả mà không lấy một phần trăm nào trên giá bán cũng như một đồng nào gọi là phí lưu kho, tôi đã mơ như vậy đó, và đùng một cái, tháng 4.1975, giống như con kiến chăm chỉ tha từng miếng ăn về đến tổ thì thấy tổ mình đã tan hoang. Tôi ngơ ngác, đang rất hăm hở cầm một đóa hoa đi đến nơi hẹn, tới nơi thì tàu đã chạy và người yêu đã ra đi. Những ước mơ của tôi cho tới bây giờ nghĩ lại tôi vẫn thấy nó chẳng khôi hài tí nào, nhưng bạn tôi có người đã nói thế. Mặc dù có thơ đăng báo từ năm 11 tuổi trên báo Ngàn Khơi (lúc nhà văn Chu Tử bắt đầu ra tờ báo này), tôi đã không đủ nội lực cũng như đam mê để bắt rễ được trong những sinh hoạt văn chương thời trước 1975, mà theo tôi bây giờ tìm đọc lại, thấy đó là thời kỳ thăng hoa cho các sinh hoạt văn học nghệ thuật, thời mà tôi thấy các bậc nhà thơ nhà văn đàn anh có được một không khí để sống cho những lý tưởng văn chương của mình. Họ làm nên một nền văn chương ở miền Nam cho đến 1975, gầy cho nó một chỗ đứng rực rỡ trong văn học Việt Nam.

Duyên để đến với những sinh hoạt văn chương ở trong nước, một quê nhà tôi vừa xa không bao lâu, không mặn mòi cho lắm, có lẽ do, một phần vì bệnh tật tôi không giao thiệp nhiều, một phần tôi cảm thấy một điều gì đó giống như là lạc lõng trong bầu không khí nhộn nhịp, không phải cái nhộn nhịp long lanh của một cái kính vạn hoa, không phải cái nhộn nhịp biết chừa chỗ cho cái im lặng của không vỗ tay. Vào thời điểm này dù gì cũng đã khác rất nhiều so với thời tôi in tập thơ đầu tiên, hồi đó, 1991, chỉ với câu thơ thế này: “Những bước chân cuồng quay/Gầm lên đòi đất hứa…” đã bị đục bỏ, mà tôi không được giải thích là tại sao. Sinh hoạt văn chương của tôi chỉ là in những tập thơ, lặng lẽ, cũng có thời cộng tác với một số bằng hữu để thực hiện một tạp chí văn chương là tờ Thời Văn, nhưng nó chết yểu." (hết trích)
  

Trong email cảm ơn bằng hữu, Nguyễn Thị Khánh Minh cho biết một số bạn văn không tới được vì gặp những bất ngờ, như anh Thành Tôn xe  hư, trích email: “Lê Giang Trần tưởng là ngày 12 nên ngày 11 tàng tàng ngủ! Nhân đây Khánh Minh xin cảm ơn rất nhiều đến hai bạn xưa thời trung học, nhà văn Nguyễn Thi Thanh Lương, nhà thơ bác sĩ Nguyễn Đức Cường đã tổ chức  cho Khánh Minh buổi Ra Mắt Sách và sinh nhật rất vui và trang trọng này. Khánh Minh được sống những giây phút hạnh phúc trong vòng tay bạn hữu.

  

Trong Lời Tựa, nhà văn Tô Thẩm Huy viết về thơ Nguyễn Thị Khánh Minh: "Thế giới của “Đêm” trong thơ Khánh Minh trừu tượng những hình ảnh tươi mát ban đầu, chan chứa những ý tưởng tinh khôi, ẩn hiện những tâm tình thanh cao, diệu vợi. Thế giới ấy trước khi bước vào thật nên làm theo lời khuyên của Tagore mà tắm gội, tẩm mình bằng hương trầm, để đón vọng..." (Tựa, Đêm, trang 14)


blank

Đứng, từ phải: Nguyễn Đức Cường, Khánh Minh, Trịnh Y Thư. Và ngồi: Cung Tích Biền và phu nhân (họa sĩ Hoàng Thị Kim).

 

blank

Từ phải: Phạm Quốc Bảo, Khánh Minh và Tôn Nữ Thu Dung (bạn gặp lại sau nhiều thập niên), Lê Lạc Giao, Tô Đăng Khoa.

 

Nhà thơ Nguyễn Xuân Thiệp, với bài viết "Đọc thơ ĐÊM của Nguyễn Thị Khánh Minh" nơi trang 185-194 trong thị tập "Đêm" đã nhận định rằng bài thơ Khánh Minh viết về hình ảnh Tu viện Tây Tạng Larung Gar bị nhà nước Trung Quốc tàn phá là thơ đẹp nhất. Trích như sau:

.

"Và cũng buồn như thơ Khánh Minh viết về Larung Gar:
.
Đêm nay. Có giấc mơ ra đi không về nữa
Ôi giấc mơ Larung Gar lung linh từng đêm tuyết trắng
Ôi giấc mơ Larung Gar bi hùng trầm mặc

Từng lóng gỗ xương khô thiêm thiếp
Nhớ sớm hôm tắm lời kinh kệ
Nhớ áo vàng bay
Đêm nay. Ôi giấc mơ Larung Gar. Nhẫn nhịn rách
Đỉnh núi lời kinh mắt ngước
.
Đêm nay. Tro tàn sẽ cất cao tiếng hát
Đêm nay. Người đi người đi
Trái tim Larung Gar trên tay nhỏ máu
Nối dài đường sáng
Giấc mơ Larung Gar tỏa thơm
Từng hạt tràng rơi là từng hạt gieo mầm
Đồng cải hoa vàng thức dậy
Lời kinh bay
.
Thơ về Larung Gar là thơ đẹp nhất. Ta thấy những hình ảnh siêu thực trộn lẫn với thực tại, tạo nên cõi giới tâm linh với những đổ vỡ đầy đau đớn: lóng gỗ xương khô, lời kinh kệ, áo vàng bay, tro tàn tiếng hát, đồng cải hoa vàng… Một bài thơ hay ít thấy trong văn học Việt Nam thời hiện đại. Ôi, Larung Gar tu viện Phật Giáo lớn nhất, vẻ đẹp huyền bí của Tây Tạng đang sụp đổ dưới bóng đêm do bàn tay của CS Trung Quốc." (Nguyễn Xuân Thiệp, Lời Bạt trong thi tập Đêm của NTKM, trang 191-192.)
 

Nhà báo Phan Tấn Hải nhận định về thơ Nguyễn Thị Khánh Minh, trích: "Xin nói lời chân thật rằng, tự thơ Nguyễn Thị Khánh Minh không còn là những gì trừu tượng để phải suy nghĩ, lý luận. Thơ cô đã bước ra ngoài trang giấy, để trở thành một phần của cõi này. Thơ cô không còn là chữ, vì nhiều dòng chữ đã hóa thành hương nắng vương tóc và cầu xưa quá bước. Thơ cô không phải là nhạc, nhưng nhiều dòng chữ đã hóa thành gió biển rì rào trên từng trang giấy. Với lòng trân trọng, tôi đã ngồi rất mực tịch lặng để đọc thơ Nguyễn Thị Khánh Minh. Rất tịch lặng, tôi đọc. Kẻo làm vỡ hồn thơ." (Đêm, trang 182-183)

 

Sau đây là sơ lược tiểu sử và tác phẩm của nhà thơ Nguyễn Thị Khánh Minh:

Quê quán: Nha Trang - Hà Nội. Tốt nghiệp Cử Nhân Luật 1974, đại học Luật Khoa Saigon.

 

Thơ đã xuất bản:

 - Tặng Phẩm, 1991 Nhà Xuất Bản Khánh Hòa, Việt Nam
- Trăm Năm, 1991, NXB Khánh Hòa, VN
- Tơ Tóc Cũng Buồn, 1997, NXB Văn Học, VN
- Đêm Hoa, 1999, NXB Văn Học, VN
- Những Buổi Sáng, 2002, NXB Trẻ, VN
- Bùa Hương, 2009, Ý Thức xuất bản, VN
- Hoa Mùa Cổ Tích, 2012, lưu hành trong vòng thân hữu
- Ký Ức Của Bóng, 2013, NXB Phố Văn và NXB Sống, Hoa Kỳ
- Bóng Bay Gió Ơi, Tản Văn, 2014, Hoa Kỳ
- Tản Văn Thi, NXB Văn Học Press 2018, Hoa Kỳ
- Ngôn Ngữ Xanh, NXB Văn Học Press 2019, Hoa Kỳ
- Đêm, NXB Văn Học Press 2021, Hoa Kỳ.
 

Sách khác:

 - Danh Ngôn Đông Tây, song ngữ Việt-Anh, Việt-Pháp, 6 tập, NXB Văn Học 1999
- Tự Điển Việt Anh Hoa, hợp soạn cùng TV Nguyễn Duy Nhường, NXB Văn Hóa Thông Tin VN 2001
 

blank

Thi tập "Đêm" và tuyển tập "Còn Chút Để Dành..."
  

Thi tập “Đêm” đã có bán trên BARNES & NOBLE. Ấn phí: US$20.00.

Xin bấm vào đường dẫn sau: https://www.barnesandnoble.com/  và gõ các chữ “nguyen thi khanh minh” rồi tìm.

 
Xin mời xem thêm hình của Vũ Hoàng Thư về buổi ra mắt tập thơ “Đêm”:

https://photos.app.goo.gl/USYTSb6DjoNshLfEA

.

 

 



Gửi ý kiến của bạn
Vui lòng nhập tiếng Việt có dấu. Cách gõ tiếng Việt có dấu ==> https://youtu.be/ngEjjyOByH4
Tên của bạn
Email của bạn
)
Trong khi tham vọng kiểm soát của chế độ toàn trị vẫn như cũ, có một số khác biệt giữa những nỗ lực của Mao và Tập Cận Bình. “Tư tưởng của Tập Cận Bình là một thay thế nhạt màu cho Sách Đỏ của Mao. Tập Cận Bình đã không thể đưa ra một ý thức hệ mạch lạc để truyền cảm hứng cho sự cuồng tín trong những người theo ông, khác một chủ nghĩa dân tộc Trung Quốc chung chung. Mặt khác, Tập có các công cụ công nghệ khả dụng mà đơn giản là không áp dụng cho những nhà độc tài trong thế kỷ 20. Hệ thống tín dụng xã hội kết hợp tất cả các phương pháp của thông minh nhân tạo, dữ liệu quy mô, cảm biến lan tỏa và đặt các phương tiện này vào trong tay nhà nước Trung Quốc. Cả Stalin và Mao đều không thể kiểm soát trực tiếp các phong trào hàng ngày, lời nói và giao dịch của từng đối tượng theo cách mà đảng Trung Quốc về mặt lý thuyết có thể làm ngày nay.
Buổi giảng pháp này diễn ra trong một hoàn cảnh đặc biệt, khi nhóm Giới Trẻ Mây Từ trong vòng một tháng phải tiễn đưa hai thành viên ở độ tuổi rất trẻ vừa qua đời: cậu Út ở Việt Nam tuổi mới 50, và bạn Trí ở Nam Cali qua đời trong mùa dịch Covid-19 chỉ là 46 tuổi.
Tối Cao Pháp Viện Hoa Kỳ hôm Thứ Hai, 15 tháng 6 năm 2020 đã phán quyết rằng các công ty không thể sa thải nhân viên dựa vào khuynh hướng tính dục và giới tính theo Chương VII của Luật Dân Quyền năm 1964, theo tin CNN. Tại sao nó quan trọng: Ý kiến 6-3 đánh dấu một chiến thắng lớn cho quyền của những người đồng tính nam và nữ, lưỡng tính, chuyển giới (LGBT) tại một tòa án với khuynh hướng bảo thủ rõ ràng. Nó được viết ra bởi thẩm phán bảo thủ Neil Gorsuch, người được hậu thuẫn bởi các thành viên tự do và trung dung hơn của tòa án. Chương VII rõ ràng cấm sự kỳ thị dựa trên “chủng tộc, màu da, tôn giáo, giới tính, hay nguồn gốc quốc gia,” nhưng nó đã không nêu cụ thể xu hướng tính dục hay bản sắc giới tính như là các thành phần được bảo vệ.
Một dự luật đã được đưa ra Quốc Hội Nhân Dân của Đảng Cộng Sản Trung Hoa (CSTH) ngày 22 tháng 5 năm 2020 tại Bắc Kinh, và đúng một tuần lễ sau, dự luật này đã được nhanh chóng thông qua vả trở thành Đạo Luật An Ninh Quốc Gia (ĐLANQG) về Hồng Kông vào ngày 29 tháng 5. Khi đưa ra Quốc Hội Nhân Dân để bàn thảo và thông qua, dự luật này gồm 7 điểm chính, trong đó ba điểm quan trọng nhất để đối phó và triệt hạ quyền tự chủ cùa Hồng Kông là điều số 2, số 4, và số 6. Theo đó, Bắc Kinh sẽ ngăn chặn tất cả các nguồn yểm trợ từ bên ngoài vào Hồng Kông; sẽ sử dụng được các lực lượng đàn áp từ Bắc Kinh để dập tắt các cuộc biểu tình, những người tham dự biểu tình có thể quy tội phản quốc, ly khai; và từ đó Bắc Kinh sẽ khai triển ra những đạo luật khác để thực hiện các mưu đồ trên.
Bác sĩ Tâm Nguyên, và em gái Linh Nguyên, cùng một số bạn trẻ VN đấu tranh cho ngãnh nails được mở cửa, họ tổ chức bieu tinh trên đưỏng phố Bolsa, thanh phố Westminster, biêũ tinh ôn hòa, bất bạo động ngãy thứ hai, thinh nguyện thư gọi đến Thông Đốc California, và kết quả là ngày 19/6/2020 các tiệm nails sẽ đưặc mở cửa. ĐuỞc biết hỏn 300,000 chủ tiệm nails vã ngưởi làm nails là ngưỏi Viet Nam, lời tuc đem về cho chinh phủ hôn 15 tỷ Mỹ kim mỗi năm.
Các trường hợp bị lây vi khuẩn corona mới và số người vào bệnh viện đạt mức cao kỷ lục xảy ra tại nhiều tiểu bang Hoa Kỳ, gồm Florida và Texas, là những nơi đi đầu trong việc tái mở cửa và TT Trump dự định tổ chức vận động tranh cử bên trong hội trường tại thành phố Tulsa, tiểu bang Oklahoma, theo CNN cho biết hôm Chủ Nhật, 14 tháng 6. Alabama báo cáo số trường hợp mới cao kỷ lục liên tiếp 4 ngày tính tới Chủ Nhật. Alaska, Arizona, Arkansas, California, Florida, Norh Carolina, Oklahoma, và South Carolina tất cả đều có số trường hợp mới cao kỷ lục trong 3 ngày qua, theo Reuters cho hay. Nhiều viên chức y tế tiểu bang nói rằng một phần đóng góp cho sự gia tăng là các cuộc tụ họp đông người trong cuối tuần Lễ Chiến Sĩ Trận Vong vào cuối tháng 5.
Ít nhất 7 cảnh sát thành phố Minneapolis đã từ chức giữa các cuộc biểu tình về việc bạo hành của cảnh sát và kỳ thị chủng tộc, và hơn một nửa tá đang tiến hành việc bỏ sở, theo các viên chức của ty cảnh sát nói với báo Minneapolis Star Tribune hôm 14 tháng 6. Nguồn tin nội bộ của Ty Cảnh Sát Minneapolis (MDP) nói với tờ báo rằng nhiều cảnh sát đang cảm thấy bị hiểu lầm và mắc kẹt giữa cuộc điều tra của tiểu bang, các cuộc biểu tình, lãnh đạo thành phố và giới truyền thông sau cái chết của một người đàn ông da đen không vũ trang, George Floyd, trong lúc cảnh sát Minneapolis bắt đã gây ra nhiều cuộc biểu tình trên toàn quốc.
Các viên chức thẩm quyền tại tiểu bang Georgia hôm Chủ Nhật, 14 tháng 6 năm 2020 đã phán quyết rằng vụ cảnh sát bắn chết người đàn ông da đen Rayshard Brooks bên ngoài tiệm ăn Wendy’s tại thành phố Atlanta là một vụ giết người. Brooks, 27 tuổi, chết sau khi ông bị bắn 2 phát sau lưng hôm 12 tháng 6, theo Văn Phòng Giảo Nghiệm Y Khoa Quận Fulton cho biết trong một thông báo. Brooks đã bị bắn vào tối Thứ Sáu vừa rồi sau một vụ đối đầu với 2 cảnh sát Atlanta tại chỗ đậu xe của tiệm bán thức ăn nhanh.
Khi dịch bệnh Corona bùng phát, nhiều người đã hồi hộp chờ đợi Thụy Điển vì hầu như không có biện pháp nào được thực hiện ở đó. Đất nước này muốn đạt được khả năng "Herd immunity" (Herdenimmunität, tạm dịch là miễn dịch bầy đàn), nhưng nó còn cách xa "nhiều năm ánh sáng (Light years)" - và sự nhiễm trùng và tử vong rõ ràng đang gia tăng đáng kể. Tất cả điều này nên là một cảnh báo cho Đức trong những trường hợp "nới lỏng" hơn nữa. • Thụy Điển: Gần 1500 ca nhiễm mới trong một ngày • Nhà virus học hàng đầu thừa nhận: Xa khả năng miễn dịch bầy đàn (Herd immunity). • Số lượng Covid 19 tử vong cao hơn đáng kể so với các nước tương đương. • Đột nhiên Thuỵ Điển không được mong muốn ở các nước láng giềng • Kinh nghiệm của Thụy Điển nên là một cảnh báo cho nước Đức!
Đảng Cộng Sản Việt Nam có truyền thống bán nước từ Hồ Chí Minh cho đến ngày nay. Người bán nước số một là Nguyễn Phú Trọng, bán nước một cách tinh vi, từ những bí mật nầy đến những bí mật khác để lừa bịp nhân dân. Đã đặt Việt Nam lệ thuộc vào Trung Cộng, xem như thời kỳ Bắc thuộc lần thứ năm. Tuổi tác đã cao, sức khỏe yếu kém mà muốn ôm cái ghế quyền lực suốt đời. Thủ hạ Nguyễn Hồng Diên thăm dò dư luận bằng những lời lẽ nâng bi quá đáng, làm phản tác dụng, gây phẩn nộ trong quần chúng. Tóm lại, Nguyễn Phú Trọng và đảng của ông đã đặt Việt Nam lệ thuộc vào Trung Cộng, đó là tội đồ của dân tộc.
Khi còn trẻ, đôi lúc, tôi cũng (thoáng) có ý định sẽ trở thành một người cầm bút. Ở một xứ sở mà phần lớn người ta đều cầm cuốc, cầm búa, cầm kìm hay cầm súng… mà định cầm viết thì quả là một chuyện khá viển vông – nếu không muốn nói là hơi xa xỉ. Lúc không còn trẻ (nữa) tôi mới ngộ ra rằng: bút viết nó chọn người, chứ không phải là ngược lại – trừ khi mình cứ cầm đại thì không kể. Tôi không được (hay bị) lựa và cũng không có máu liều – như phần lớn quí vị trong Hội Nhà Văn Việt Nam Đương Đại – nên chuyện viết lách kể như … trớt quớt!
Di sản tinh thần của Bố trong cộng đồng người Việt Nam rất mạnh và vững chắc. Mọi người gọi Bố là “Anh Hùng Mũ Đỏ.” Sự kính ngưỡng thật là tuyệt vời. Con không nghĩ được một thứ gì thích hợp hơn để mô tả một người đã sống một cuộc đời thực sự anh hùng.
Các trường hợp lây lan vi khuẩn corona đang gia tăng ở một số tiểu bang và các chuyên gia cảnh báo tỷ lệ trường hợp bị bệnh có thể tăng cao hơn vào mùa hè này khi các tiểu bang mở cửa trở lại. Nhưng chuyên gia về bệnh truyền nhiễm hàng đầu của Mỹ cho biết một đợt vi khuẩn thứ hai vào cuối năm nay là không thể tránh khỏi, theo CNN cho biết hôm Thứ Bảy, 13 tháng 6. Hơn 2 triệu người tại Hoa Kỳ đã bị nhiễm vi khuẩn và ít nhất 117,073 người thiệt mạng, theo Đại Học Johns Hopkins cho biết. Một tiên đoán được phổ biến bởi Các Trung Tâm Kiểm Soát và Ngăn Ngừa Bệnh Tật Hoa Kỳ (CDC) hôm Thứ Sáu phỏng đoán số người chết sẽ lên tới 130,000 vào ngày 4 tháng 7.
Cảnh Sát Trưởng Thành Phố Atlanta Erika Shields đã từ chức hôm Thứ Bảy, 13 tháng 6 năm 2020 chưa đầy 24 giờ sau khi một trong những nhân viên cảnh sát của bà đã bắn chết một người đàn ông da đen, theo CNN cho biết. Thị Trưởng Thành Phố Atlanta Keisha Lance Bottoms kêu gọi nhân viên cảnh sát nào đã bắn chết người đàn ông phải bị sa thải. Sự thay đổi lãnh đạo của Ty Cảnh Sát Atlanta đến khi nhiều người biểu tình xuống đường đòi có hành động theo sau cái chết của Rayshard Brooks, 27 tuổi. Brooks đã bị bắn tại bãi đậu xe của tiệm Wendy’s tại phía nam Atlanta vào đêm Thứ Sáu sau khi ông ấy xô xác tới các cảnh sát và bỏ cạy với một trong những súng điện của cảnh sát, theo Phòng Điều Tra của tiểu bang Georgia (GBI) cho biết.
PALMDALE, Calif. – Các nhà chức trách ở thành phố Palmdale, miền Nam California đang điều tra cái chết của một người đàn ông da đen 24 tuổi được tìm thấy treo trên cây gần Tòa Thị Chính, mà ban đầu họ mô tả là một vụ tự tử rõ ràng, gây phẫn nộ trong cộng đồng. Một người qua đường báo cáo đã nhìn thấy xác của Robert Fuller vào khoảng 3 giờ sáng Thứ Tư, 10 tháng 6. Các nhân viên khẩn cấp đã tới hiện trường và thấy rằng anh ta dường như đã chết vì tự tử, theo các viên chức của Cảnh Sát Quận Los Angeles cho biết.


Kính chào quý vị,

Tôi là Derek Trần, dân biểu đại diện Địa Hạt 45, và thật là một vinh dự lớn lao khi được đứng nơi đây hôm nay, giữa những tiếng nói, những câu chuyện, và những tâm hồn đã góp phần tạo nên diện mạo văn học của cộng đồng người Mỹ gốc Việt trong suốt một phần tư thế kỷ qua.
Hai mươi lăm năm! Một cột mốc bạc! Một cột mốc không chỉ đánh dấu thời gian trôi qua, mà còn ghi nhận sức bền bỉ của một giấc mơ. Hôm nay, chúng ta kỷ niệm 25 năm Giải Viết Về Nước Mỹ của nhật báo Việt Báo.

Khi những người sáng lập giải thưởng này lần đầu tiên ngồi lại bàn thảo, họ đã hiểu một điều rất căn bản rằng: Kinh nghiệm tỵ nạn, hành trình nhập cư, những phức tạp, gian nan, và sự thành công mỹ mãn trong hành trình trở thành người Mỹ gốc Việt – tất cả cần được ghi lại. Một hành trình ý nghĩa không những cần nhân chứng, mà cần cả những người viết để ghi nhận và bảo tồn. Họ không chỉ tạo ra một cuộc thi; họ đã và đang xây dựng một kho lưu trữ. Họ thắp lên một ngọn hải đăng cho thế hệ sau để chuyển hóa tổn thương thành chứng tích, sự im lặng thành lời ca, và cuộc sống lưu vong thành sự hội nhập.

Trong những ngày đầu ấy, văn học Hoa Kỳ thường chưa phản ánh đầy đủ sự phong phú và đa dạng về kinh nghiệm của chúng ta. Giải thưởng Viết Về Nước Mỹ thực sự đã lấp đầy khoảng trống đó bằng sự ghi nhận và khích lệ vô số tác giả, những người đã cầm bút và cùng viết nên một thông điệp mạnh mẽ: “Chúng ta đang hiện diện nơi đây. Trải nghiệm của chúng ta là quan trọng. Và nước Mỹ của chúng ta là thế đó.”


Suốt 25 năm qua, giải thưởng này không chỉ vinh danh tài năng mà dựng nên một cộng đồng và tạo thành một truyền thống.
Những cây bút được tôn vinh hôm nay không chỉ mô tả nước Mỹ; họ định nghĩa nó. Họ mở rộng giới hạn của nước Mỹ, làm phong phú văn hóa của nước Mỹ, và khắc sâu tâm hồn của nước Mỹ. Qua đôi mắt họ, chúng ta nhìn thấy một nước Mỹ tinh tế hơn, nhân ái hơn, và sau cùng, chân thật hơn.

Xin được nhắn gửi đến các tác giả góp mặt từ bao thế hệ để chia sẻ tấm chân tình trên các bài viết, chúng tôi trân trọng cảm ơn sự can đảm của quý vị. Can đảm không chỉ là vượt qua biến cố của lịch sử; can đảm còn là việc ngồi trước trang giấy trắng, đối diện với chính mình, lục lọi ký ức đau thương sâu đậm, và gửi tặng trải nghiệm đó đến tha nhân. Quý vị là những người gìn giữ ký ức tập thể và là những người dẫn đường cho tương lai văn hóa Việt tại Hoa Kỳ.

Với Việt Báo: Xin trân trọng cảm ơn tầm nhìn, tâm huyết, và sự duy trì bền bỉ giải thưởng này suốt một phần tư thế kỷ.
Khi hướng đến 25 năm tới, chúng ta hãy tiếp tục khích lệ thế hệ kế tiếp—những blogger, thi sĩ, tiểu thuyết gia, nhà phê bình, nhà văn trẻ—để họ tìm thấy tiếng nói của chính mình và kể lại sự thật của họ, dù đó là thử thách hay niềm vui. Bởi văn chương không phải là một thứ xa xỉ; đó là sự cần thiết. Đó là cách chúng ta chữa lành, cách chúng ta ghi nhớ, và là cách chúng ta tìm thấy nơi chốn của mình một cách trọn vẹn.

Xin cảm ơn quý vị.

NHẬN TIN QUA EMAIL
Vui lòng nhập địa chỉ email muốn nhận.