Hôm nay,  

Nguyễn Thị Khánh Minh Ra Mắt Tập Thơ Đêm, Mừng Sinh Nhật

13/12/202123:58:00(Xem: 5312)

 

Nguyễn Thị Khánh Minh ra mắt

Tập thơ Đêm, mừng sinh nhật

 

Phan Tấn Hải

 

blank

Toàn cảnh buổi ra mắt. Đứng giữa là Nguyễn Thị Khánh Minh và Nguyễn Đức Cường.

 

Buổi ra mắt tập thơ “Đêm” của Nguyễn Thị Khánh Minh hôm Thứ Bảy 11/12/2021 tại quán Café N Te ở Fountain Valley, Quận Cam, cũng trùng hợp với sinh nhật của chị. Lời chúc lành buổi ra mắt tập thơ và lời chúc mừng sinh nhật không chỉ tới từ các bạn và các văn nghệ sĩ tham dự, nhưng cũng từ các bạn văn từ rất xa, từ Việt Nam, từ Canada và nhiều nơi khác gửi qua email tới thi sĩ Nguyễn Thị Khánh Minh.
 

Đặc biệt, bên cạnh thi tập “Đêm” cũng đồng thời ra mắt tuyển tập “Còn Chút Để Dành” của Nguyễn Thị Khánh Minh viết về Đỗ Hồng Ngọc – Đỗ Nghê. Nơi đây, xin nhắc rằng nhà thơ, nhà văn, bác sĩ Đỗ Hồng Ngọc thời còn là sinh viên đã làm thơ với bút hiệu Đỗ Nghê.
 

Lời phát biểu của các bạn văn trong buổi ra mắt thi tập “Đêm” rất mực nồng nhiệt. Người giữ vị trí MC là nhà thơ, bác sĩ Nguyễn Đức Cường, giới thiệu tổng quát, và mời Nguyễn Thị Khánh Minh lên tiếng. Nhà thơ nữ họ Nguyễn đã nói lời cảm ơn tất cả những người đã giúp thi tập ra đời, trong đó có những ở xa không tới được, như nhà thơ Trần Thị Nguyệt Mai ở miền Trung Tây Hoa Kỳ, nhà văn Tô Thẩm Huy và nhà thơ Nguyễn Xuân Thiệp từ Texas, nhà thơ Hoàng Xuân Sơn và nhà văn Hồ Đình Nghiêm từ Canada – và đương nhiên, cảm ơn các bạn văn trong vùng Quận Cam đã góp sức giúp, như nhà xuất bản Văn Học Press của Trịnh Y Thư, cũng như các bạn văn Nguyễn Thị Thanh Lương, Nguyễn Đức Cường, Lê Lạc Giao, Lê Giang Trần, Phan Tấn Hải, Nguyễn Lương Vỵ (đã đi xa)…

 

blank

Cắt bánh sinh nhật. Từ trái: Khánh Minh, Thanh Lương, Nguyễn Đức Cường.

 

blank

Trên bàn là tập thơ "Đêm" và tuyển tập "Còn Chút Để Dành..." Từ trái: Trịnh Y Thư, Thanh Lương, Khánh Minh, Thu Vàng, Nguyễn Đức Cường.

  

Nhà văn, dịch giả Trịnh Y Thư nhắc lời nhà thơ Du Tử Lê nói rằng “Nguyễn Thị Khánh Minh và thi ca là một cuộc hôn phối tuyệt mỹ.” Trịnh Y Thư nói thơ với Nguyễn Thị Khánh Minh là những giấc mơ hòa trộn, nơi đó đời sống đầy những lo âu nhưng chính nhờ Nguyễn Thị Khánh Minh ta mới thấy cái đẹp của cuộc đời.
 

Nhà văn Cung Tích Biền phát biểu rằng ông biết tới nhà thơ Nguyễn Thị Khánh Minh từ lâu, vì cậu của cô là bạn vong niên của ông, cũng như bạn khác là Nguyễn Tôn Nhan (đã đi xa) cũng thân với Khánh Minh. Cung Tích Biền nói, “Khánh Minh đi đứng nói cười đã là thơ rồi. Thơ Khánh Minh là ngôn ngữ, là con người. Khánh Minh sống vì thơ. Tất cả những cái khác chỉ là trôi nổi một đời…”
 

Nhà báo Phan Tấn Hải nói rằng ông rất trân trọng thơ của Nguyễn Thị Khánh Minh, rằng trong cương vị nhà báo, ông quen với rất nhiều người cầm bút cả gần và xa, nhưng tình riêng thì thân với nhà thơ Lê Giang Trần vì cũng từng làm việc trong làng báo Quận Cam, và bên cạnh đó thân nhất là với Nguyễn Lương Vỵ và Nguyễn Thị Khánh Minh. Ông nói, “Lòng tôi lúc nào cũng trân trọng các nhà thơ, trong đó đặc biệt là Nguyễn Thị Khánh Minh.”

 

blank

Từ phải: Trịnh Y Thư, Thanh Lương, Lê Lạc Giao, Vũ Hoàng Thư và phu nhân, Tô Đăng Khoa (đứng sau), Khánh Minh, Thu Vàng.

 

blank

Từ phải: Lê Chiều Giang, Thủy Hạnh, Thu Vàng (cầm đàn).

  

Trong những người tham dự bất ngờ có nhà văn Lê Chiều Giang lái xe từ San Diego tới. Hiện diện trong buổi ra mắt sách còn có Phạm Quốc Bảo, Yến Tuyết, Thu Vàng, Đặng Thơ Thơ, Nguyễn Thị Thanh Lương, Nguyễn Đức Cường, Tô Đăng Khoa, Lê Lạc Giao, Doãn Hưng (và phu nhân), Cung Tích Biền và Hoàng Thị Kim, Thùy Hạnh, Nguyễn Loan, Liên Hải, Tôn Nữ Thu Dung, Thu Vàng, Thân Trọng Mẫn…
 

Một người không tới được, là anh Năm Hiền (nhà biên khảo Nguyễn Hiền Đức) đã gửi qua email tấm hình Bùi Giáng ngồi bên Nguyễn Thị Khánh Minh, và bài của trang Gió O (nhà văn Lê Thị Huệ) phỏng vấn Nguyễn Thị Khánh Minh từ nhiều năm trước.

 

 

blank

 

 

Trong bài phỏng vấn, với câu hỏi về cơ duyên "sinh hoạt với văn chương" được nhà thơ giải thích, trích bài của Lê Thị Huệ có nhan đề "Phỏng vấn Nguyễn Thị Khánh Minh, tiếng thơ nữ đương đại & vượt trội" một phần đoạn hỏi/đáp như sau:

Lê Thị HuệTrước khi định cư ở Hoa Kỳ, bạn sinh hoạt với văn chương với trong nước thế nào?

Nguyễn Thị Khánh Minh: Tôi tốt nghiệp Cử nhân Luật ở Sài Gòn vào tháng 12 năm 1974. Tháng 4.1975 Sài Gòn thất thủ. Bao nhiêu cái mộng về văn chương của tôi phá sản. Thời đi học tôi thường tự bảo mình để thời gian góp một ít vốn liếng đầu óc, tiền bạc để thực hiện giấc mơ khi tốt nghiệp, tôi đã từng mơ làm một tạp chí riêng về văn thơ, một nhà xuất bản, sẽ đặc biệt hỗ trợ các nhà thơ, nhất là các nhà thơ trẻ, một nhà sách, sẽ để dành ra một nơi trưng bày Thơ cho các tác giả mà không lấy một phần trăm nào trên giá bán cũng như một đồng nào gọi là phí lưu kho, tôi đã mơ như vậy đó, và đùng một cái, tháng 4.1975, giống như con kiến chăm chỉ tha từng miếng ăn về đến tổ thì thấy tổ mình đã tan hoang. Tôi ngơ ngác, đang rất hăm hở cầm một đóa hoa đi đến nơi hẹn, tới nơi thì tàu đã chạy và người yêu đã ra đi. Những ước mơ của tôi cho tới bây giờ nghĩ lại tôi vẫn thấy nó chẳng khôi hài tí nào, nhưng bạn tôi có người đã nói thế. Mặc dù có thơ đăng báo từ năm 11 tuổi trên báo Ngàn Khơi (lúc nhà văn Chu Tử bắt đầu ra tờ báo này), tôi đã không đủ nội lực cũng như đam mê để bắt rễ được trong những sinh hoạt văn chương thời trước 1975, mà theo tôi bây giờ tìm đọc lại, thấy đó là thời kỳ thăng hoa cho các sinh hoạt văn học nghệ thuật, thời mà tôi thấy các bậc nhà thơ nhà văn đàn anh có được một không khí để sống cho những lý tưởng văn chương của mình. Họ làm nên một nền văn chương ở miền Nam cho đến 1975, gầy cho nó một chỗ đứng rực rỡ trong văn học Việt Nam.

Duyên để đến với những sinh hoạt văn chương ở trong nước, một quê nhà tôi vừa xa không bao lâu, không mặn mòi cho lắm, có lẽ do, một phần vì bệnh tật tôi không giao thiệp nhiều, một phần tôi cảm thấy một điều gì đó giống như là lạc lõng trong bầu không khí nhộn nhịp, không phải cái nhộn nhịp long lanh của một cái kính vạn hoa, không phải cái nhộn nhịp biết chừa chỗ cho cái im lặng của không vỗ tay. Vào thời điểm này dù gì cũng đã khác rất nhiều so với thời tôi in tập thơ đầu tiên, hồi đó, 1991, chỉ với câu thơ thế này: “Những bước chân cuồng quay/Gầm lên đòi đất hứa…” đã bị đục bỏ, mà tôi không được giải thích là tại sao. Sinh hoạt văn chương của tôi chỉ là in những tập thơ, lặng lẽ, cũng có thời cộng tác với một số bằng hữu để thực hiện một tạp chí văn chương là tờ Thời Văn, nhưng nó chết yểu." (hết trích)
  

Trong email cảm ơn bằng hữu, Nguyễn Thị Khánh Minh cho biết một số bạn văn không tới được vì gặp những bất ngờ, như anh Thành Tôn xe  hư, trích email: “Lê Giang Trần tưởng là ngày 12 nên ngày 11 tàng tàng ngủ! Nhân đây Khánh Minh xin cảm ơn rất nhiều đến hai bạn xưa thời trung học, nhà văn Nguyễn Thi Thanh Lương, nhà thơ bác sĩ Nguyễn Đức Cường đã tổ chức  cho Khánh Minh buổi Ra Mắt Sách và sinh nhật rất vui và trang trọng này. Khánh Minh được sống những giây phút hạnh phúc trong vòng tay bạn hữu.

  

Trong Lời Tựa, nhà văn Tô Thẩm Huy viết về thơ Nguyễn Thị Khánh Minh: "Thế giới của “Đêm” trong thơ Khánh Minh trừu tượng những hình ảnh tươi mát ban đầu, chan chứa những ý tưởng tinh khôi, ẩn hiện những tâm tình thanh cao, diệu vợi. Thế giới ấy trước khi bước vào thật nên làm theo lời khuyên của Tagore mà tắm gội, tẩm mình bằng hương trầm, để đón vọng..." (Tựa, Đêm, trang 14)


blank

Đứng, từ phải: Nguyễn Đức Cường, Khánh Minh, Trịnh Y Thư. Và ngồi: Cung Tích Biền và phu nhân (họa sĩ Hoàng Thị Kim).

 

blank

Từ phải: Phạm Quốc Bảo, Khánh Minh và Tôn Nữ Thu Dung (bạn gặp lại sau nhiều thập niên), Lê Lạc Giao, Tô Đăng Khoa.

 

Nhà thơ Nguyễn Xuân Thiệp, với bài viết "Đọc thơ ĐÊM của Nguyễn Thị Khánh Minh" nơi trang 185-194 trong thị tập "Đêm" đã nhận định rằng bài thơ Khánh Minh viết về hình ảnh Tu viện Tây Tạng Larung Gar bị nhà nước Trung Quốc tàn phá là thơ đẹp nhất. Trích như sau:

.

"Và cũng buồn như thơ Khánh Minh viết về Larung Gar:
.
Đêm nay. Có giấc mơ ra đi không về nữa
Ôi giấc mơ Larung Gar lung linh từng đêm tuyết trắng
Ôi giấc mơ Larung Gar bi hùng trầm mặc

Từng lóng gỗ xương khô thiêm thiếp
Nhớ sớm hôm tắm lời kinh kệ
Nhớ áo vàng bay
Đêm nay. Ôi giấc mơ Larung Gar. Nhẫn nhịn rách
Đỉnh núi lời kinh mắt ngước
.
Đêm nay. Tro tàn sẽ cất cao tiếng hát
Đêm nay. Người đi người đi
Trái tim Larung Gar trên tay nhỏ máu
Nối dài đường sáng
Giấc mơ Larung Gar tỏa thơm
Từng hạt tràng rơi là từng hạt gieo mầm
Đồng cải hoa vàng thức dậy
Lời kinh bay
.
Thơ về Larung Gar là thơ đẹp nhất. Ta thấy những hình ảnh siêu thực trộn lẫn với thực tại, tạo nên cõi giới tâm linh với những đổ vỡ đầy đau đớn: lóng gỗ xương khô, lời kinh kệ, áo vàng bay, tro tàn tiếng hát, đồng cải hoa vàng… Một bài thơ hay ít thấy trong văn học Việt Nam thời hiện đại. Ôi, Larung Gar tu viện Phật Giáo lớn nhất, vẻ đẹp huyền bí của Tây Tạng đang sụp đổ dưới bóng đêm do bàn tay của CS Trung Quốc." (Nguyễn Xuân Thiệp, Lời Bạt trong thi tập Đêm của NTKM, trang 191-192.)
 

Nhà báo Phan Tấn Hải nhận định về thơ Nguyễn Thị Khánh Minh, trích: "Xin nói lời chân thật rằng, tự thơ Nguyễn Thị Khánh Minh không còn là những gì trừu tượng để phải suy nghĩ, lý luận. Thơ cô đã bước ra ngoài trang giấy, để trở thành một phần của cõi này. Thơ cô không còn là chữ, vì nhiều dòng chữ đã hóa thành hương nắng vương tóc và cầu xưa quá bước. Thơ cô không phải là nhạc, nhưng nhiều dòng chữ đã hóa thành gió biển rì rào trên từng trang giấy. Với lòng trân trọng, tôi đã ngồi rất mực tịch lặng để đọc thơ Nguyễn Thị Khánh Minh. Rất tịch lặng, tôi đọc. Kẻo làm vỡ hồn thơ." (Đêm, trang 182-183)

 

Sau đây là sơ lược tiểu sử và tác phẩm của nhà thơ Nguyễn Thị Khánh Minh:

Quê quán: Nha Trang - Hà Nội. Tốt nghiệp Cử Nhân Luật 1974, đại học Luật Khoa Saigon.

 

Thơ đã xuất bản:

 - Tặng Phẩm, 1991 Nhà Xuất Bản Khánh Hòa, Việt Nam
- Trăm Năm, 1991, NXB Khánh Hòa, VN
- Tơ Tóc Cũng Buồn, 1997, NXB Văn Học, VN
- Đêm Hoa, 1999, NXB Văn Học, VN
- Những Buổi Sáng, 2002, NXB Trẻ, VN
- Bùa Hương, 2009, Ý Thức xuất bản, VN
- Hoa Mùa Cổ Tích, 2012, lưu hành trong vòng thân hữu
- Ký Ức Của Bóng, 2013, NXB Phố Văn và NXB Sống, Hoa Kỳ
- Bóng Bay Gió Ơi, Tản Văn, 2014, Hoa Kỳ
- Tản Văn Thi, NXB Văn Học Press 2018, Hoa Kỳ
- Ngôn Ngữ Xanh, NXB Văn Học Press 2019, Hoa Kỳ
- Đêm, NXB Văn Học Press 2021, Hoa Kỳ.
 

Sách khác:

 - Danh Ngôn Đông Tây, song ngữ Việt-Anh, Việt-Pháp, 6 tập, NXB Văn Học 1999
- Tự Điển Việt Anh Hoa, hợp soạn cùng TV Nguyễn Duy Nhường, NXB Văn Hóa Thông Tin VN 2001
 

blank

Thi tập "Đêm" và tuyển tập "Còn Chút Để Dành..."
  

Thi tập “Đêm” đã có bán trên BARNES & NOBLE. Ấn phí: US$20.00.

Xin bấm vào đường dẫn sau: https://www.barnesandnoble.com/  và gõ các chữ “nguyen thi khanh minh” rồi tìm.

 
Xin mời xem thêm hình của Vũ Hoàng Thư về buổi ra mắt tập thơ “Đêm”:

https://photos.app.goo.gl/USYTSb6DjoNshLfEA

.

 

 



Gửi ý kiến của bạn
Vui lòng nhập tiếng Việt có dấu. Cách gõ tiếng Việt có dấu ==> https://youtu.be/ngEjjyOByH4
Tên của bạn
Email của bạn
)
Cơ Quan FDA của Hoa Kỳ chưa chấp thuận bất cứ loại thuốc nào cho việc điều trị vi khuẩn corona. Nhưng họ dự định sẽ tuyên bố sự ủy quyền sử dụng khẩn cấp đối với thuốc remdesivir, theo báo The New York Times cho biết. Việc ủy quyền có thể đến vào Thứ Tư, theo báo Times tường trình, trích thuật lời một viên chức cao cấp của chính phủ cho biết. Trong một thông báo gửi cho CNN, FDA nói rằng họ đang nói chuyện với Gilead Sciences, nhà bào chế thuốc remdesivir, về việc chế tạo thuốc cho các bệnh nhân.
Tổng Thống Trump nói rằng các hướng dẫn giữ khoảng cách xã hội hiện có mà sẽ hết hạn vào cuối tháng 4 tức Thứ Năm sẽ không được gia hạn thêm, khi ngày càng có nhiều thống đốc bắt đầu thực hiện các bước gỡ bỏ các hạn chế và tái mở cửa kinh tế của họ. Chính phủ Trump cho biết các đề nghị giữ khoảng cách xã hội hiện đang có sẽ không được hợp tác bởi các thống đốc áp dụng vào các kế hoạch tương lai mới của họ. “Chúng sẽ bị bãi bỏ, bởi vì các thống đốc hiện đang làm điều đó,” theo Trump cho biết.
Trung Cộng luôn luôn tìm mọi cách để khẳng định tuyên bố chủ quyền của họ trên Biển Đông mà cụ thể là họ đã tự đưa ra hình đường lưỡi bò liếm gần hết Biển Đông, thì nay một công ty TQ An Dương tại Hải Phòng đã xây dựng công trình có hình giống như hình đường lưỡi bò của TQ đã bị dẹp bỏ, theo bản tin của Đài Tiếng Nói Hoa Kỳ (VOA) cho biết hôm 29 tháng 4 năm 2020.
Một khu trục hạm phi đạn dẫn đường của Hải Quân Hoa Kỳ đi qua vùng biển gần quần đảo Hoàng Sa ở Biển Đông thách thức yêu sách của Trung Quốc đối với khu vực, theo tin của AFP tường thuật Hải Quân cho biết hôm Thứ Tư, 29 tháng 4.
Đến nay, đối với đồng bào ở trong nước và cộng đồng người Việt ở hải ngoại kể từ 30-4-1975, sau 45 năm, những ngày ấy, những năm tháng ấy, không bom đạn trên đầu, nhưng sao trong lòng của mỗi chúng ta cứ lo âu, xao xuyến, sục sôi những chuyển đổi. Không sục sôi chuyển đổi sao được, những tiến bộ Khoa học Công nghệ 4.0, nhất là sự tiến bộ của điện toán, của hệ thống truyền thông, thông tin vượt tất cả mọi kiểm soát, vượt mọi tường lửa, thế giới phô bày trước mắt loài người, trước mặt 90 triệu đồng bào Việt Nam, những cái hay cũng như những cái dỡ của nó một cách phũ phàng.
Ngày 29 tháng 4, năm 2020, nhân tưởng niệm 45 năm tháng Tư Đen, các Dân Biểu Hoa Kỳ Alan Lowenthal, Lou Correa và Harley Rouda đã gửi thư cho Chủ Tịch Nước Nguyễn Phú Trọng và Thủ Tướng Nguyễn Xuân Phúc yêu cầu trả tự do cho tất cả tù nhân lương tâm tại VN, tiếp tục việc trùng tu Nghĩa Trang Quân Đội Biên Hòa, cho phép các tổ chức tôn giáo độc lập được công khai hoạt động, và bảo vệ các quyền và tự do căn bản của công dân Việt Nam.
Trong tuần lễ này, Dân Biểu Liên Bang Lou Correa (CA-46) đã giới thiệu nghị quyết tưởng niệm về sự hy sinh và can đảm của người tị nạn Việt Nam bỏ chạy khỏi miền nam Việt Nam từ sau ngày Sài Gòn sụp đổ khoảng 45 năm về trước.
ngôi Thiền viện trang nghiêm đang mọc lên nơi Danh thắng Bạch Mã, sống động giữa lòng Hồ Truồi; hay một Thiền phái Trúc Lâm đang được sống dậy trong lòng người dân xứ Huế.
Máu đã đổ suốt từ thời chiến tranh cho tới lúc hòa bình 45 năm nay, những giọt máu của người dân trong nước khao khát nền Tự Do Dân Chủ vẫn còn chảy trong nhà tù với những bản án khắc nghiệt dành cho họ và những người đã chết đều có thật. Rất thật.
Nhiều người Mỹ gốc Việt trên khắp đất nước sẽ tham gia vào lực lượng vận chuyển, phân phát đồ ăn và các dụng cụ cần thiết để hỗ trợ nhân viên y tế chiến đấu với dịch bệnh COVID-19
“Bà X khoảng bốn mươi tuổi, hiện đang sống với chồng và con gái trong một căn nhà do chính họ làm chủ, ở California. Bà nói thông thạo hai thứ tiếng: Anh và Việt. Phục sức giản dị, trông buồn bã và lo lắng, bà X tuy dè dặt nhưng hoàn toàn thành thật khi trả lời mọi câu hỏi được đặt ra. “Bà rời khỏi Việt Nam vào năm 1980, khi còn là một cô bé, cùng với chị và anh rể. Ghe bị cướp ba lần, trong khi lênh đênh trong vịnh Thái Lan. Chị bà X bị hãm hiếp ngay lần thứ nhất. Khi người anh của bà X xông vào cứu vợ, ông bị đập búa vào đầu và xô xuống biển. Lần thứ hai, mọi chuyện diễn tiến cũng gần như lần đầu. Riêng lần cuối, khi bỏ đi, đám hải tặc còn bắt theo theo mấy thiếu nữ trẻ nhất trên thuyền. Chị bà X là một trong những người này.
Tìm được ý nghĩa thực của phương trình từ năm 2012 nhưng không dám công bố vì còn kẹt một bí mật cuối cùng, loay hoay nghiên cứu, tìm tòi hàng năm không giải nổi. Nó nằm trong chữ C² (C bình phương) – bình phương tốc độ ánh sáng. Vật chất chỉ cần chuyển động nhanh bằng (C), tốc độ ánh sáng, là biến thành năng lượng rồi, còn sót cái gì để mà đòi bay nhanh hơn? – C+1 đã là dư. C nhân hai, nhân ba là dư quá lố, vậy mà ở đây còn dư kinh hồn hơn, là c bình phương lận – c nhân với c (186,282 x 186,282) nghĩa là khoảng 34,700,983,524 dặm/ giây!
Sau trận Phước Long 6/1/1975, Hoa Kỳ im lặng, Ủy ban Quốc tế Kiểm soát và Giám sát Đình chiến bất lực, cuộc chiến đã đến hồi chấm dứt. Ngày 10/3/1975, Thị xã Ban Mê Thuột bị tấn công thất thủ sau hai ngày chống cự, Tổng thống Nguyễn Văn Thiệu ra lệnh rút quân, cao nguyên Trung phần lọt vào tay cộng sản. Ngày 8/3/1975, quân Bắc Việt bắt đầu tấn công vào Quảng Trị, Quảng Trị mất, rồi các tỉnh miền Trung lần lượt mất theo.
Khi bỏ nước ra đi tìm tự do, tất cả bậc cha mẹ Việt Nam đều nghĩ đến tương lai của các đứa con mình.Các con cần phải học, học và học… Sự thành đạt của con em chúng ta trong học vấn được xem như là sự thành công và niềm hảnh diện chung của cha mẹ Viêt Nam trên miền đất hứa.
Cố vấn y tế của Bạch Ốc Bác Sĩ Anthony Fauci cho biết hôm Thứ Ba, 28 tháng 4 rằng “có thể là một mùa thu xấu” nếu các nhà nghiên cứu không tìm ra cách trị liệu hiệu quả để chống lại vi khuẩn corona vào lúc đó. Vi khuẩn sẽ chắc chắn trở lại Hoa Kỳ ngay cả khi các trường hợp bắt đầu ổn định, theo BS Fauci, giám đốc Viện Bệnh Dị Ứng và Nhiễm Trùng Quốc Gia, phát biểu trong cuộc phỏng vấn với Câu Lạc Bộ Kinh Tế Của Thủ Đô Hoa Thịnh Đốn. Covid-19 “sẽ không biến mất khỏi hành tinh,” theo ông cho biết, rằng các chuyên gia bệnh truyền nhiễm đang tìm hiểu về cách vi khuẩn này hoạt động bằng việc quan sát việc lây lan trỗi dậy tại nhiều vùng khác như miền nam Phi Châu mà đang bắt đầu vào mùa lạnh của họ.


Kính chào quý vị,

Tôi là Derek Trần, dân biểu đại diện Địa Hạt 45, và thật là một vinh dự lớn lao khi được đứng nơi đây hôm nay, giữa những tiếng nói, những câu chuyện, và những tâm hồn đã góp phần tạo nên diện mạo văn học của cộng đồng người Mỹ gốc Việt trong suốt một phần tư thế kỷ qua.
Hai mươi lăm năm! Một cột mốc bạc! Một cột mốc không chỉ đánh dấu thời gian trôi qua, mà còn ghi nhận sức bền bỉ của một giấc mơ. Hôm nay, chúng ta kỷ niệm 25 năm Giải Viết Về Nước Mỹ của nhật báo Việt Báo.

Khi những người sáng lập giải thưởng này lần đầu tiên ngồi lại bàn thảo, họ đã hiểu một điều rất căn bản rằng: Kinh nghiệm tỵ nạn, hành trình nhập cư, những phức tạp, gian nan, và sự thành công mỹ mãn trong hành trình trở thành người Mỹ gốc Việt – tất cả cần được ghi lại. Một hành trình ý nghĩa không những cần nhân chứng, mà cần cả những người viết để ghi nhận và bảo tồn. Họ không chỉ tạo ra một cuộc thi; họ đã và đang xây dựng một kho lưu trữ. Họ thắp lên một ngọn hải đăng cho thế hệ sau để chuyển hóa tổn thương thành chứng tích, sự im lặng thành lời ca, và cuộc sống lưu vong thành sự hội nhập.

Trong những ngày đầu ấy, văn học Hoa Kỳ thường chưa phản ánh đầy đủ sự phong phú và đa dạng về kinh nghiệm của chúng ta. Giải thưởng Viết Về Nước Mỹ thực sự đã lấp đầy khoảng trống đó bằng sự ghi nhận và khích lệ vô số tác giả, những người đã cầm bút và cùng viết nên một thông điệp mạnh mẽ: “Chúng ta đang hiện diện nơi đây. Trải nghiệm của chúng ta là quan trọng. Và nước Mỹ của chúng ta là thế đó.”


Suốt 25 năm qua, giải thưởng này không chỉ vinh danh tài năng mà dựng nên một cộng đồng và tạo thành một truyền thống.
Những cây bút được tôn vinh hôm nay không chỉ mô tả nước Mỹ; họ định nghĩa nó. Họ mở rộng giới hạn của nước Mỹ, làm phong phú văn hóa của nước Mỹ, và khắc sâu tâm hồn của nước Mỹ. Qua đôi mắt họ, chúng ta nhìn thấy một nước Mỹ tinh tế hơn, nhân ái hơn, và sau cùng, chân thật hơn.

Xin được nhắn gửi đến các tác giả góp mặt từ bao thế hệ để chia sẻ tấm chân tình trên các bài viết, chúng tôi trân trọng cảm ơn sự can đảm của quý vị. Can đảm không chỉ là vượt qua biến cố của lịch sử; can đảm còn là việc ngồi trước trang giấy trắng, đối diện với chính mình, lục lọi ký ức đau thương sâu đậm, và gửi tặng trải nghiệm đó đến tha nhân. Quý vị là những người gìn giữ ký ức tập thể và là những người dẫn đường cho tương lai văn hóa Việt tại Hoa Kỳ.

Với Việt Báo: Xin trân trọng cảm ơn tầm nhìn, tâm huyết, và sự duy trì bền bỉ giải thưởng này suốt một phần tư thế kỷ.
Khi hướng đến 25 năm tới, chúng ta hãy tiếp tục khích lệ thế hệ kế tiếp—những blogger, thi sĩ, tiểu thuyết gia, nhà phê bình, nhà văn trẻ—để họ tìm thấy tiếng nói của chính mình và kể lại sự thật của họ, dù đó là thử thách hay niềm vui. Bởi văn chương không phải là một thứ xa xỉ; đó là sự cần thiết. Đó là cách chúng ta chữa lành, cách chúng ta ghi nhớ, và là cách chúng ta tìm thấy nơi chốn của mình một cách trọn vẹn.

Xin cảm ơn quý vị.

NHẬN TIN QUA EMAIL
Vui lòng nhập địa chỉ email muốn nhận.