Hôm nay,  

Khánh Trường với tiểu thuyết Nắng Qua Đèo

14/02/202223:16:00(Xem: 5940)
blank

Khánh Trường với

 tiểu thuyết Nắng Qua Đèo

 

Phan Tấn Hải

 

Đôi khi tôi tự hỏi về hành vi viết của chính mình, đặc biệt là viết truyện. Truyện ngắn, truyện vừa, truyện dài, tiểu thuyết, trường thiên, và vân vân. Thực sự, tôi không viết nhiều như thế để rồi phải tự thắc mắc. Nhưng thói quen tự xem xét tâm mình đã dẫn tới các câu hỏi như thế. Dĩ nhiên, có khi vì cần bài cho Báo Xuân. Có khi vì trong lòng có điều muốn nói, nhưng không thể nói thẳng như văn chính luận. Có khi chỉ để cho lòng vui, vì không thể không viết, vì ngồi vào bàn là phải viết. Đôi khi viết vì có lời muốn gửi cho đời sau. Thực sự, bản thân mình không là cái gì để phải nói cho nghiêm trọng. Ngày xưa, các cụ làm thơ có khi vì thấy bút mực có sẵn trên bàn, trước mặt… nếu không viết thì mực sẽ sớm khô, giấy sẽ sớm sầu muộn, và hoa nơi hiên nhà sẽ sớm vàng úa. Và có khi, cầm bút lên viết chỉ vì không nỡ đề thêm buồn đè nặng trên vạt nắng chiều còn vương bên thềm.
 

Hiển nhiên Khánh Trường viết không phải để vinh danh chữ nghĩa, vì hầu hết những người tôi có giao tình thân thiết đều không ưa trầm trọng hóa vấn đề. Chơi thôi mà, như kiểu nhà văn Mai Thảo ưa nói. Trong tiểu thuyết Nắng Qua Đèo của Khánh Trường cũng nhắc mấy câu thơ của Mai Thảo, nói rằng bệnh ở trong thân lâu ngày cũng thành bạn thôi:
 

Bệnh ở trong người thành bệnh bạn

Bênh ở lâu dài thành bệnh thân

Gối tay lên bệnh nằm thanh thản

Thành một đôi ta rất đá vàng

  

À… đó là chuỵện gối tay lên bệnh. Viết cũng là một hành vi gối tay lên chữ, lên mực. Vì tất cả đều trở thành đá vàng cả rồi. Trong phần Mở trước khi vào tiểu thuyết, Khánh Trường viết: "...hai chữ vô thường lại hiển lộng. Đồng thời gợi ý cho tôi khởi đầu những trang chữ này." Tiểu thuyết của Khánh Trường mở đầu bằng hình ảnh nhân vật tên là Nhân, có bệnh nặng, có lúc được chẩn bệnh là ung thư gan. Trang cuối tiểu thuyết là cái chết trên giường bệnh của Nhân, lúc sắp từ trần đã thoáng nhìn thấy hình ảnh một người phụ nữ thân thương năm xưa bước vào, và anh nhắm mắt ra đi. Hiển nhiên không phải là tự truyện, vì tác giả vẫn còn sống, không như nhân vật trong tiểu thuyết. Nhưng, một vài phần, có lẽ vẫn không lìa nhân vật chính.
 

Toàn bộ tiểu thuyết Nắng Qua Đèo là những hình ảnh rất là tội nghiệp của tất cả các nhân vật – họ là chúng sanh rất tội nghiệp -- đang trôi trên dòng sông cuộc đời. Tội nghiệp, cõi này là như thế. Từ tội nghiệp, dẫn tới xót thương. Nếu chúng ta dùng chữ có vẻ nghiêm trọng theo ngôn phong nhà Phật, có phải tiểu thuyết này là một ý thức về Khổ Đế? Mở đầu bằng bệnh, và kết thúc bằng cái chết. Hiển nhiên, đó là sự thật: cuộc đời không lìa được bệnh và chết.

  

Ngay nơi đoạn văn đầu của Chương I, tác giả Khánh Trường viết từ dòng thứ ba là hình ảnh có thể làm các Phật Tử quen đọc Kinh sẽ giựt mình, trích:

"...Mùa lũ, nước sông dâng cao, cuồn cuộn chảy xiết, những thân gỗ lớn từ thượng nguồn trôi về, phóng nhanh. Nhân nhìn bầu trời thấp, mây đen phủ kín và dòng sông hung dữ. Sắp mưa ư, Nhân tự hỏi, làm cách nào qua sông? Phải qua được sông vào thị trấn nếu không muốn chết cóng giữa đồng không mông quạnh này. Nhân nhìn suốt phải trái bờ, không một bóng thuyền..."
 

Có phải đây là dòng sông của nghiệp, dòng sông sinh tử cuồn cuộc chảy xiết? Đức Phật trong rất nhiều kinh đã nói là phải qua bờ kia, rằng bờ này là khổ, bờ kia là giải thoát. Tác giả lại kể về hình ảnh những thân gỗ từ thượng nguồn trôi về... đó cũng là một hình ảnh của Kinh Phật.
 

Trong Kinh SN 35.241, Đức Phật nói: "...Này các Tỷ-kheo, nếu khúc gỗ không đâm vào bờ bên này, không đâm vào bờ bên kia, không chìm giữa dòng, không mắc cạn trên miếng đất nổi, không bị loài Người nhặt lấy, không bị phi nhân nhặt lấy, không bị mắc vào xoáy nước, không bị mục bên trong; như vậy, này các Tỷ-kheo, khúc gỗ ấy sẽ hướng về biển, sẽ xuôi theo biển, sẽ nghiêng nhập vào biển..." Biển, nơi đây là Niết Bàn, là giải thoát.
 

Hình như Khánh Trường không có ý viết tiểu thuyết kiểu chú giải Kinh Phật, nhưng sẽ có một số người chợt nhận ra những hình ảnh rất ẩn dụ tình cờ đó. Thế rồi, nhân vật tên Nhân (Nhân còn có nghĩa là người, là con người, là nhân loại) đã nhìn suốt phải trái bờ, không một bóng thuyền... Cõi này buổn vậy ư? Chúng ta, con người, đứng bơ vơ, đứng cô đơn, nhìn dòng nước lũ, và không một bóng thuyền. Chúng ta sinh ra và chết đi đều bơ vơ, đơn độc như thế.
 

Thế rồi, nơi vài trang sau, tác giả Khánh Trường kể rằng nhân vật tên Nhân lên ghe cùng với anh Nông dân và anh Tư râu chèo đò để qua sông. Thế rồi, một thanh gỗ lớn đâm vào con đò, đụng dữ dội tới mức ghe lật chìm. May mắn, Nhân bám vào thân gỗ, thoát chết.
 

Trong truyện cũng nói rằng Nhân bị bệnh nan y, kể như sẽ chết sớm. Thế là, Nhân đi bụi đời.
 

Tác giả giải thích: "Đã ba tháng rồi kể từ ngày Nhân bỏ việc lên đường giang hồ, nhiều vùng đất Nhân đã đến. Nhanh, vài ba hôm. Chậm, một tuần, mươi ngày, nhưng không nơi nào giữ chân Nhân lâu hơn. Chẳng phải các địa danh mới không hấp lực, trái lại, nhiều nơi lắm quyến rũ mạnh mẽ, thế nhưng lòng Nhân vẫn nguội lạnh. Kể cả những cuộc tình, những quan hệ gái trai, vốn ngày trước là một đam mê luôn khiến Nhân bận tâm. Lý do nào gây nên sự dửng dưng này? Giản dị thôi, kể từ lúc Nhân biết tin, qua vài xét nghiệm y khoa, mầm ung thư trong người Nhân đã đến giai đoạn cuối. Lúc đầu mới nhận tin này, Nhân có cảm tưởng đang rơi vào một vực thẳm không đáy, Nhân đau đớn, tuyệt vọng."
 

Nghĩa là, đi để chờ chết. Tất cả các diễn biến đều là những hình ảnh tội nghiệp của người trong cõi này. Thế rồi Nhân cũng tới thăm một cổ tự trên núi Miền Trung. Tác giả ghi rằng dân chúng kể lại rằng một Ni sư ban đầu tới vùng núi này ngồi thiền, tụng kinh. Thế rồi một con trăn lớn hiền lành ra cuộn tròn gần bên. Dĩ nhiên, chuyện kể lại của người dân từ thế hệ này qua thế hệ kia, có thể đã biến đổi theo kiểu riêng từng người kể lại.
 

Tuy nhiên, tiểu thuyết Khánh Trường vẫn có một nét độc đáo (hay một thói quen?) là những cuộc làm tình. Bất kể bị bệnh ung thư, nhân vật tên Nhân trong khi lang thang đã dan díu vào một vài chuyện giường chiếu. Với nhiều người. Có khi trả tiền, có khi chỉ là tình cảm, là dan díu. Nỗi buồn theo đuổi trong cõi rất tội nghiệp này là, theo tác giả Khánh Trường, sau một đêm dan díu với một cô tiếp viên: "Xác thịt no đủ bao nhiêu thì tâm hồn khánh kiệt bấy nhiêu."  Không vui, thực sự cõi này đầy bất trắc, không vui.
 

Bất trắc. Không ai biết những gì chờ đợi mình trong khoảnh khắc kế tiếp. Tác giả ghi lại suy nghĩ của Nhân: "Căn bệnh nan y bất ngờ đẩy Nhân xuống vực sâu tuyệt vọng. Làm sao biết trước được chuyện gì sẽ xảy ra? Cuộc đời con người luôn diễn ra theo một hướng nào đó nằm ngoài dự kiến."
 

Những chi tiết cũng trải dài với lịch sử. Cũng một thời hậu chiến, với những tan tác, đổ vỡ. Cũng có chuyện vượt biên. Cũng nhắc tới chiếc cầu Hiền Lương, nối hai bờ đất nước một thời ngăn cách.
 

Tiểu thuyết Nắng Qua Đèo cũng kể về một mối tình, ban đầu rất say đắm, giữa nàng Tâm và chàng Luân. Tội nghiệp, vì chuyện tình không bình an. Luân đã có vợ con, và giấu biệt khi gặp và say mê Tâm. Thế rồi Tâm có thai, Luân bỏ chạy về với vợ con. Không vui tí nào. Tâm sinh con xong, một bé trai, rồi vùi đầu vào việc làm thiện nguyện. Tâm chợt có ý nghĩ muốn đi tu, nên xin Sư Bà cho xuất gia. Dĩ nhiên, cho tới khép truyện, Tâm vẫn chưa trở thành ni cô. Chi tiết này hẳn nhiên là tiểu thuyết, rất là truyền thống dân gian. Thực sự, đi tu là chuyện hy hữu, khó lắm. Nhưng đời thường vẫn nghĩ rằng, hễ có chuyện buồn là xin đi tu.  
 

Tất cả các nhân vật trong tiểu thuyết Khánh Trường đều là các hình tượng rất mong manh, dễ dàng hư vỡ. Ngay cả những lúc vui, cũng đã hàm ẩn những gì rất buồn. Các chi tiết rải khắp cuộc đời của các nhân vật trong Nắng Qua Đèo là những gì rất buồn: bệnh, đau đớn, tan vỡ, và rồi chết. Rất tội nghiệp, và đó là bản chất cuộc đời. Những hình ảnh bình an trong truyện, như ngôi cổ tự, vẫn là hiếm hoi và như dường là những gì ngoài tay với của chúng sinh.
 

Chúng ta quen thuộc với hình ảnh của Khánh Trường nổi tiếng như một họa sĩ, trong khi nhiều phương diện khác của ông vẫn rất nổi bật, nổi tiếng. Khánh Trường làm báo. Khánh Trường làm thơ. Khánh Trường viết truyện. Lĩnh vực nào cũng xuất sắc. Trong khi nét vẽ Khánh Trường trong quá khứ từng có lúc rất Thiền, từng có lúc rất lãng mạn, từng có lúc rất dữ dội. Riêng bây giờ, trong tác phẩm mới nhất của Khánh Trường -- tiểu thuyết Nắng Qua Đèo từ trang đầu tới trang cuối là những gì rất buồn, đầy những tan vỡ.
 

Vâng, nỗi buồn bất tận, đó là bản chất của cuộc đời này. Ngòi bút Khánh Trường nơi đây đã nêu lên được những gì rất buồn, rất mong manh, rất dễ hư vỡ đó. Có phải bây giờ nắng đã nghiêng bóng chiều rồi. Khi gấp lại những trang cuối tiểu thuyết Nắng Qua Đèo của Khánh Trường, bạn có để ý thấy vài tia nắng rời ban chiều vẫn còn hiu hắt vương lại, chưa chịu rời trang giấy? Cũng như là những nỗi buồn của chúng ta trong cõi này, như đôi mắt của một người chúng ta đã từng yêu thương và rồi trở thành những ký ức nuối tiếc khi tóc đã bạc và chiều đã tới. Nơi đó, vạt nắng chiều đã nhạt, còn vương gì trong đôi mắt người xưa. Nắng kìa. Nơi lưng đèo. Ai biết nắng tới vì đâu. Tiểu thuyết Nắng Qua Đèo của Khánh Trường cũng như thế. Đó là những tia nắng còn vương, vì còn thương mãi đời này.

California, tháng 12/2021.

 

GHI CHÚ:

Bài trên dùng làm Lời Bạt, in nơi các trang 201-209, cho tiểu thuyết Nắng Qua Đèo của nhà văn Khánh Trường. Sách do nxb Mở Nguồn ấn hành năm 2022. Độc giả cần liên lạc, xin email về Hân Lê: [email protected]  hay Khánh Trường: [email protected] .

 

 

 

 

 

 



Gửi ý kiến của bạn
Vui lòng nhập tiếng Việt có dấu. Cách gõ tiếng Việt có dấu ==> https://youtu.be/ngEjjyOByH4
Tên của bạn
Email của bạn
)
Sự trổi dậy của Trung Quốc đang buộc Mỹ phải tập trung vào Đông Nam Á, khiến Mỹ không còn dồi dào nguồn lực để đầu tư vào nền an ninh Âu châu. Với Mỹ, kịch bản tồi tệ nhất là một cuộc chiến tranh với hai mặt trận cùng lúc với Trung Quốc và Nga, trong khi đó, nền an ninh của Âu châu thì cũng sẽ bị ảnh hưởng nặng nề khi hai cường quốc này xích lại với nhau.
Tiền TQ bơm cho Trump? Trên báo Texas Signal hôm 21/10/2021, phóng viên Benjamin Salinas ghi nhận rằng Trump loant in thiết lập công ty mạng xã hội có tên là Truth Social, dưới cái dù công ty tân lập tên là Trump Media and Technology Group (TMTG), nhưng hồ sơ cơ quan liên bang SEC ghi rằng Tổng Quản Trị TMTG lại là Patrick Orlando, cũng là Tổng Quản TRị Yunhong International, một công ty bản doanh ở Wuhan, TQ.
Alec Baldwin hôm Thứ Sáu, 22 tháng 10 năm 2021, nói rằng việc ông bắn chết một người quay phim với khẩu súng không nạp đạn (prop gun) tại một phim trường là một “tai nạn bi thảm” trong khi các giới chức thẩm quyền đã điều tra vụ nổ súng, mà cũng làm bị thương một đạo diễn, theo bản tin của Hãng Thông Tấn Mỹ AP tường thuật hôm Thứ Sáu. Halyna Hutchins, người quay phim “Rust,” và đạo diễn Joel Souza đã bị bắn hôm Thứ Năm tại sa mạc bên ngoài Santa Fe.
Liều lượng thuốc chích ngừa Covid-19 của Pfizer cho trẻ em có vẻ an toàn và hiệu quả gần 91% trong việc ngăn ngừa các lây nhiễm có triệu chứng trong các trẻ em từ 5 tới 11 tuổi, theo các chi tiết nghiên cứu được công bố hôm Thứ Sáu, 22 tháng 10 năm 2021 trong lúc Hoa Kỳ xem xét việc mở rộng chích ngừa cho nhóm tuổi đó, theo Hãng Tin Mỹ AP tường thuật hôm Thứ Sáu. Việc chích ngừa có thể bắt đầu vào đầu tháng 11, với các trẻ em lần đầu tiên để được bảo vệ đầy đủ vào Lễ Giáng Sinh, nếu các nhà giám sát cho phép tiến hành. Điều đó sẽ tượng trưng sự mở rộng lớn việc chích ngừa trên toàn quốc, bao gồm 28 triệu trẻ em ở tuổi đi học bậc tiểu học.
“… những cố gắng suy nghĩ của một người vẫn ước muốn tự đặt cho mình một kỷ luật đồng thời cũng là một lý tưởng là phải tìm kiếm không ngừng, bằng cách tự phủ nhận, bất mãn với quãng đường mình vừa qua và cứ như thế mãi mãi…” [Cùng bạn độc giả, Lược Khảo Văn Học I] [1] Nguyễn Văn Trung
Hướng dẫn mới về Covid-19 cho ngày lễ cuối năm từ Trung Tâm Kiểm Soát và Ngăn Ngừa Bệnh Tật Hoa Kỳ (CDC) thúc giục những người có đủ điều kiện để chích ngừa chống lại vi khuẩn và mang khẩu trang – trong một số trường hợp – khi tụ tập, theo bản tin của CBS News tường thuật hôm Thứ Hai, ngày 18 tháng 10 năm 2021. “Bởi vì nhiều thế hệ có chiều hướng sẽ tụ tập để ăn mừng những ngày lễ, cách tốt nhất để giảm thiểu nguy cơ Covid-19 và giữ gia đình và bạn bè của bạn an toàn là chích ngừa nếu bạn có đủ điều kiện,” theo CDC cho biết trong hướng dẫn, đã được công bố hôm Thứ Sáu rồi.
Lớp cách nhiệt chân không tạo nên sự khác biệt giữa Bình Thủy Điện Dòng VE Hybrid với các sản phẩm bình thủy điện khác. Công nghệ này giúp sản phẩm tiêu thụ ít điện năng hơn trong quá trình giữ ấm nhờ có thêm một ống bọc cách nhiệt chân không bao quanh bình chứa. Ví dụ: khi cài đặt giữ ấm ở nhiệt độ 195°F, điện năng tiêu thụ bình quân đạt mức tiết kiệm năng lượng 25 watt. Mẫu bình thủy điện này còn có chế độ giữ ấm không dùng điện, ngừng cấp điện cho bộ phận làm nóng và chỉ giữ nước ấm nhờ vào lớp cách nhiệt chân không. Sản phẩm cũng hoạt động mạnh mẽ hơn khi được trang bị bộ phận làm nóng công suất 930 watt, giúp đun nước đạt đến nhiệt độ mong muốn nhanh hơn. Hệ thống kiểm soát nhiệt độ điện toán hóa giúp duy trì nhiệt độ 160ºF, 175ºF, 195ºF hoặc 208ºF, các mức nhiệt này được lập trình sẵn để pha nhiều loại trà khác nhau. Ngoài ra, còn có chế độ tùy chọn Quick Temp, đun nước đến nhiệt độ đã chọn trong thời gian ngắn mà không cần phải đạt đến nhiệt độ sôi trước. Bộ hẹn giờ của mẫu này
Dựa trên các kết quả từ số liệu để phân chia vùng chính trị từ Thống Kê Dân Số 2020, dân số người Mỹ gốc Á đã gia tăng đáng kể. Hơn 24 triệu người (7.2% trong tổng thể dân số) nhận diện là “người châu Á toàn phần hoặc một phần”. “Người châu Á toàn phần” (“Asian alone”) được dùng để nhận diện những người chỉ chọn là người châu Á và không có chọn các chủng tộc nào khác. “Người châu Á toàn phần hoặc một phần” (“Asian alone or in combination”) bao gồm những người đã chọn là người châu Á, cho dù họ có chọn các chủng tộc khác hay không.
Nghiên cứu của giáo sư Card cho thấy rằng sự xuất hiện của người di dân trong một thành phố không khiến người lao động bản xứ mất việc làm hoặc giảm thu nhập của họ. Giáo sư Card đã nghiên cứu thị trường lao động ở thành phố Miami, tiểu bang Florida, sau quyết định đầy toan tính của nhà nước cộng sản Cuba để cho 125.000 người di dân vượt biển đến Hoa Kỳ vào năm 1980. Điều này dẫn đến lực lượng lao động của thành phố Miami tăng 7%. Giáo sư Card nghiên cứu và đã cho thấy không có tác động tiêu cực nào cho người dân ở Miami. Nghiên cứu tiếp theo cho thấy di dân gia tăng có thể có tác động tích cực đến thu nhập của những người sinh ra ở Hoa Kỳ.
Tôi dạy tại trường trung học Inderkum, nơi sử dụng 36 ngôn ngữ khác nhau, hơn 60 phần trăm học sinh đủ điều kiện nhận bữa trưa miễn phí hoặc giảm giá, và nhiều hộ gia đình đã bị ảnh hưởng nặng nề bởi đại dịch. Tôi lo lắng về tác động của sự cô lập đối với kết quả học tập cùng với sức khỏe tinh thần của các em, và việc COVID-19 có thể đã đảo lộn cuộc sống gia đình của các em như thế nào.
Tình hình đại dịch đã giảm xuống nhiều tại Việt Nam và Hoa Kỳ mặc dù chính quyền Việt Nam vẫn không quên cảnh báo người dân là dịch bệnh vẫn có thể trở lại nguy hiểm hơn và Hoa Kỳ vẫn tiếp tục đẩy mạnh việc chích ngừa mũi tăng cường cho người dân. Trong tuần qua vụ điều tra cuộc bạo loạn ngày 6 tháng 1 tại Tòa Nhà Quốc Hội cũng làm dư luận để ý vì vụ Trump kiện ủy ban điều tra để ngăn chận tài liệu từ Bạch Ốc liên quan đến vụ bạo loạn có thể tới tay ủy ban thì Trump sẽ nguy.
NBA chưa có bình luận và Celtics thì không chơi hôm Thứ Năm. Hiện chưa rõ kế hoạch của Tencent không chiếu Celtics sẽ kéo dài bao lâu. Kanter đã mang giày có các chữ “Tây Tạng Tự Do” trong trận đấu vào đêm Thứ Tư. “Hơn 150 người Tây Tạng đã tự thiêu!! – hy vọng rằng hành động như thế sẽ tạo ý thức về Tây Tạng. Tôi đứng lên với những người anh chị em Tây Tạng của tôi, và tôi ủng hộ sự kêu gọi Tự Do của họ,” theo anh đã viết Twitter.
Thêm hàng triệu người Mỹ tới gần việc chích liều tăng cường Covid-19 khi các cố vấn có ảnh hưởng của chính quyền hôm Thứ Năm, 21 tháng 10 năm 2021, đã ủng hộ việc chích liều tăng cường cho tất cả 3 loại thuốc chích ngừa của quốc gia – và mở ra khả năng chọn lựa các loại thuốc của công ty khác cho liều chích kế tiếp, theo Hãng Tin Mỹ AP tường trình hôm Thứ Năm.
FBI hôm Thứ Năm, 21 tháng 10 năm 2021, đã xác nhận hài cốt người được tìm thấy tại một khu bảo tồn thiên nhiên của Florida là của Brian Laundrie, người có liên quan trong cái chết của bạn gái Gabby Petito trong lúc cặp này đi du ngoạn bằng xe khắp nước, theo Hãng AP tường thuật hôm Thứ Năm. Hài cốt, một túi xách đeo lưng và cuốn sổ ghi chép được tin là thuộc về Laundrie được phát hiện hôm Thứ Tư tại một công viên hoang dã ở Florida, theo FBI cho biết. Khu vực này là nơi chúng được tìm thấy ở dưới nước vào lúc đầu của cuộc tìm kiếm.


Kính chào quý vị,

Tôi là Derek Trần, dân biểu đại diện Địa Hạt 45, và thật là một vinh dự lớn lao khi được đứng nơi đây hôm nay, giữa những tiếng nói, những câu chuyện, và những tâm hồn đã góp phần tạo nên diện mạo văn học của cộng đồng người Mỹ gốc Việt trong suốt một phần tư thế kỷ qua.
Hai mươi lăm năm! Một cột mốc bạc! Một cột mốc không chỉ đánh dấu thời gian trôi qua, mà còn ghi nhận sức bền bỉ của một giấc mơ. Hôm nay, chúng ta kỷ niệm 25 năm Giải Viết Về Nước Mỹ của nhật báo Việt Báo.

Khi những người sáng lập giải thưởng này lần đầu tiên ngồi lại bàn thảo, họ đã hiểu một điều rất căn bản rằng: Kinh nghiệm tỵ nạn, hành trình nhập cư, những phức tạp, gian nan, và sự thành công mỹ mãn trong hành trình trở thành người Mỹ gốc Việt – tất cả cần được ghi lại. Một hành trình ý nghĩa không những cần nhân chứng, mà cần cả những người viết để ghi nhận và bảo tồn. Họ không chỉ tạo ra một cuộc thi; họ đã và đang xây dựng một kho lưu trữ. Họ thắp lên một ngọn hải đăng cho thế hệ sau để chuyển hóa tổn thương thành chứng tích, sự im lặng thành lời ca, và cuộc sống lưu vong thành sự hội nhập.

Trong những ngày đầu ấy, văn học Hoa Kỳ thường chưa phản ánh đầy đủ sự phong phú và đa dạng về kinh nghiệm của chúng ta. Giải thưởng Viết Về Nước Mỹ thực sự đã lấp đầy khoảng trống đó bằng sự ghi nhận và khích lệ vô số tác giả, những người đã cầm bút và cùng viết nên một thông điệp mạnh mẽ: “Chúng ta đang hiện diện nơi đây. Trải nghiệm của chúng ta là quan trọng. Và nước Mỹ của chúng ta là thế đó.”


Suốt 25 năm qua, giải thưởng này không chỉ vinh danh tài năng mà dựng nên một cộng đồng và tạo thành một truyền thống.
Những cây bút được tôn vinh hôm nay không chỉ mô tả nước Mỹ; họ định nghĩa nó. Họ mở rộng giới hạn của nước Mỹ, làm phong phú văn hóa của nước Mỹ, và khắc sâu tâm hồn của nước Mỹ. Qua đôi mắt họ, chúng ta nhìn thấy một nước Mỹ tinh tế hơn, nhân ái hơn, và sau cùng, chân thật hơn.

Xin được nhắn gửi đến các tác giả góp mặt từ bao thế hệ để chia sẻ tấm chân tình trên các bài viết, chúng tôi trân trọng cảm ơn sự can đảm của quý vị. Can đảm không chỉ là vượt qua biến cố của lịch sử; can đảm còn là việc ngồi trước trang giấy trắng, đối diện với chính mình, lục lọi ký ức đau thương sâu đậm, và gửi tặng trải nghiệm đó đến tha nhân. Quý vị là những người gìn giữ ký ức tập thể và là những người dẫn đường cho tương lai văn hóa Việt tại Hoa Kỳ.

Với Việt Báo: Xin trân trọng cảm ơn tầm nhìn, tâm huyết, và sự duy trì bền bỉ giải thưởng này suốt một phần tư thế kỷ.
Khi hướng đến 25 năm tới, chúng ta hãy tiếp tục khích lệ thế hệ kế tiếp—những blogger, thi sĩ, tiểu thuyết gia, nhà phê bình, nhà văn trẻ—để họ tìm thấy tiếng nói của chính mình và kể lại sự thật của họ, dù đó là thử thách hay niềm vui. Bởi văn chương không phải là một thứ xa xỉ; đó là sự cần thiết. Đó là cách chúng ta chữa lành, cách chúng ta ghi nhớ, và là cách chúng ta tìm thấy nơi chốn của mình một cách trọn vẹn.

Xin cảm ơn quý vị.

NHẬN TIN QUA EMAIL
Vui lòng nhập địa chỉ email muốn nhận.