Hôm nay,  

Ấn tượng khoảnh khắc

19/04/202211:57:00(Xem: 5714)

Tuệ Sỹ:

Ấn tượng khoảnh khắc

blank

Huynh trưởng Như Tâm Nguyễn Khắc Từ (1928-1993)
 

Một vài người khách thập phương gặp nhau tình cờ ở sân chùa, nói với nhau vài câu bâng quơ. Rồi mỗi người đi theo mỗi hướng. Nhưng rồi, một vài chữ, vài lời trong các câu nói bâng quơ không ngờ đọng lại đâu đó, không tan biến đi được, do những thăng trầm bất định của lịch sử. Cũng có thể vì giông bão liên tục khuấy động, nên một vài phút bình an trước đó trở thành khoảnh khắc hoài niệm không thể quên được, bất kể hoài niệm đó là gì, có ý nghĩa gì.
 

Hơn bốn mươi năm qua, tôi cũng không nghĩ ấn tượng đầu tiên, không có gì đặc sắc, mà lại có thể gợi nhớ lâu bền như vậy. Chẳng qua anh cũng như nhiều người khác, nhân có việc gì đó mà đến Sài Gòn, tá túc Già Lam chừng một hai hôm, thế thôi. Lần đó, khoảng chừng 1962, anh cùng hai Huynh trưởng nữa, hình như vậy, từ Huế vào. Không rõ vì việc gì, bởi cũng không có gì đáng phải tò mò. Già Lam hồi đó gồm một nhà lá cho một chú nhỏ như tôi, không còn ai nhỏ hơn nữa; và đó cũng là nhà ăn và nhà bếp. Thêm ba gian nhà gạch còn dang dở, mà một gian tạm thờ Phật, một gian cho các chú lớn hơn, và gian còn lại để dành khi Thượng toạ Giám viện, hoặc Thượng toạ Thiện Minh tạm nghỉ mỗi khi các Ngài có việc ở Sài Gòn. Khi anh Từ vào tá túc, anh nghỉ chung với tôi tại căn nhà lá. Chỉ đến tối anh mới ghé về nghỉ. Tôi không gặp anh được nhiều do đó cũng không nói chuyện nhiều để quen nhiều. Câu nói duy nhất của anh cho đến bây giớ tôi vẫn không quên; không phải nói với tôi, mà chỉ như là nhận xét hay đùa một chút cho vui miệng với Huynh trưởng nào đó. Anh nói: “Ở đây vậy mà là ông cử, ông tú cả đấy!”. Tôi không nhớ rõ cách nói rất Huế lúc ấy, nên không thể ghi lại đúng nguyên văn ở đây.
 

Nhận xét của anh không liên hệ gì đến tôi. Vì bấy giờ tôi hầu như không đi học. Lý do đơn giản thôi: không có tiền đóng học phí, cũng không đủ tiền đi xe buýt. Vốn là chú tiểu lang thang, không có Phật học đường nào dung chứa, hết Sài Gòn rồi lục tỉnh, rồi miền Đông; may mà được Thượng toạ Giám viện thương tình cho tạm tá túc khi Già Lam vừa mới lập. Tất nhiên, sau đó ổn định dần, tôi cũng bắt đầu đi học; như du mục định cư, rồi mới nói đến chuyện tri thức.


 

Dù có khoa trương thêm lý lịch bản thân, tôi cũng cảm thấy có cái gì đó rất khó nói từ lần đầu tôi gặp anh Từ. Chưa hề có ai tôi gặp một lần mà để lại ấn tượng lâu dài như vậy. Ấn tượng ấy thật sự cũng chỉ mơ hồ thôi. Không phải là dấu ấn sâu đậm để có thể nhớ mãi.
 

Cũng lạ thật; có những người sống chung với nhau nhiều năm, gần như anh em ruột thịt, nhưng khi xa nhau một thời gian thì không còn nhận ra nhau nữa, dù họ không có mâu thuẫn xã hội hay tâm lý nào. Cũng có người chỉ gặp nhau một thoáng, lại gắn bó với nhau một cách vô hình, hay vô tình.

Tất nhiên tôi còn gặp anh thêm nhiều lần nữa. Lần nào cũng chỉ chào hỏi thông thường, rồi trao đổi vài ba câu gì đó. Dù vậy, cho đến bây giờ, tôi vẫn cảm nhận có một sự thân thiết nào đó gắn bó tôi và anh, bên ngoài khuôn sáo đời thường.
 

Lần cuối cùng, anh đưa tôi đến nói chuyện với một lớp học của Gia Đình. Buổi ấy, tôi thật bối rối, không nói được gì cả. Có khi ngồi im lặng gần nửa giờ. Những điều muốn nói lại không thể, hay không được phép nói. Còn những điều có thể nói, thì chỉ là những lời sáo rỗng. Tuy vậy, sau đó tôi cảm thấy được an ủi, bởi trong mắt nhìn của anh bấy giờ u ẩn nỗi ưu tư bàng bạc.
 

Ngày nay, khi nghe tiếng trẻ nô đùa dưới sân chùa vào ngày chủ nhật, tôi nghĩ, anh tái sinh tại một nơi nào đó, thiên giới hay Cực lạc, hay cõi Ta bà đầy thống khổ, có cảm thấy bất chợt bồi hồi bởi những rung động từ khoảnh khắc tâm tư quá khứ của anh vẫn còn ngân vang, trên muôn trùng lớp sóng vô thường biến dịch. Trên lớp sóng phế hưng ấy, tâm nguyện của người Phật tử như hạt giống Bồ đề đã chuyển thể thành kim cang bất hoại.
 

Hôm nay, nhân ngày giỗ của anh, tôi đốt nén tâm hương tưởng vọng anh. Trong đốm lửa nhỏ, tâm nguyện của anh vẫn còn thắp sáng cho thế hệ đàn em của anh.
 

TUỆ SỸ
 

Nguồn: https://thuvienphatviet.com/tue-sy-an-tuong-khoanh-khac/ 
.




Gửi ý kiến của bạn
Vui lòng nhập tiếng Việt có dấu. Cách gõ tiếng Việt có dấu ==> https://youtu.be/ngEjjyOByH4
Tên của bạn
Email của bạn
)
Nhan đề sách là “Thơ Thiền Lý-Trần – Zen Poems From Early Vietnam” (sẽ viết tắt là “Tuyển tập”). Đây là một tuyển tập dịch 30 bài thơ Thiền thời Lý – Trần. Tuyển tập thơ dịch này viết trong ba ngôn ngữ: thơ Thiền thời Lý – Trần viết trong chữ Hán, được chuyển dịch sang tiếng Việt của những năm đầu thế kỷ 21, và rồi được dịch sang tiếng Anh. Tuyển tập thực hiện rất mực công phu, vừa có tính uyên bác của những người nghiên cứu, vừa có nét đẹp thi ca được ghi trong ba ngôn ngữ, và là sự hợp tác thơ mộng của nhà thơ Nguyễn Duy với hai dịch giả nổi tiếng Nguyễn Bá Chung và Kevin Bowen. Cũng hy hữu như thế cho tuyển tập: Lời Tựa (Foreword) của Giáo sư Lê Mạnh Thát nơi các trang 7-12 của sách. Cũng do một duyên kỳ ngộ, người viết trong mấy tuần qua có được một ấn bản sách này, sau khi Tuyển tập đã phát hành từ 17 năm về trước.
Cô giáo Eva Mireles, 44 tuổi với 17 năm dạy học là một trong những người bị thiệt mạng trong vụ nổ súng tại trường tiểu học Robb Elementary tại Texas vừa qua. Cô con gái đã tốt nghiệp đại học của bà là Adalynn Ruiz vừa đăng tấm ảnh hai mẹ con cùng những hàng chữ tha thiết và xúc động viết cho mẹ, gọi mẹ là một người hùng khi đã che đạn cho các học sinh bé nhỏ của bà...
Thu thập bí mật kinh tế và quốc phòng dưới nhiều hình thức, từ tin tặc đột nhập bằng đường Internet đến gián điệp, trong đó có những nữ điệp viên, và đặc biệt nhất là điệp viên hai mang, dùng mỹ nhân kế để đánh cắp tài liệu...
Theo các tài liệu của CNN, Trung Quốc đã đề xuất một thỏa thuận an ninh khu vực sâu rộng với một số quốc đảo Thái Bình Dương, trong bối cảnh Hoa Kỳ và các đồng minh lo ngại về việc Bắc Kinh mở rộng phạm vi hoạt động trong khu vực. Dự thảo do TQ gửi tới các đối tác tiềm năng ở Nam Thái Bình Dương kêu gọi hợp tác nhiều hơn trong lĩnh vực an ninh, trị an và an ninh mạng cũng như phát triển kinh tế cùng các lĩnh vực khác.
KRAMATORSK - Các lực lượng Nga đã tấn công 2 thành phố do Ukraine kiểm soát ở khu vực Donbas, hiện là tâm điểm của cuộc chiến kéo đã dài 90 ngày ròng rã, đe dọa đóng cửa lối thoát cuối cùng cho thường dân Ukraine, theo Reuters đưa tin ngày Thứ Tư, 25 tháng 5 năm 2022.
HOA KỲ – Cựu Tổng thống Donald Trump dự kiến ​​sẽ phát biểu tại Hội Nghị Lãnh Đạo Thường Niên của Hiệp Hội Súng Trường Quốc Gia (National Rifle Association's Annual Leadership Forum) vào Thứ Sáu, 27 tháng 5 năm 2022. Tuy nhiên, những người tham dự hội nghị năm nay sẽ không được mang súng trong buổi diễn thuyết của ông, theo NPR đưa tin ngày Thứ Tư, 25 tháng 5 năm 2022.
HOA KỲ – Hung thủ gây ra thảm kịch ở Uvalde là một thanh niên 18 tuổi cô độc, thường bị bắt nạt thời thơ ấu, đã gặp rắc rối trong cuộc sống gia đình, theo WashingtonPost đưa tin ngày Thứ Tư, 25 tháng 5 năm 2022.
HOA KỲ – Theo lời khai được cung cấp cho Ủy Ban Đặc Biệt Hạ Viện (Ủy Ban 6 Tháng 1), ông Mark Meadows đã nói với các đồng nghiệp rằng Cựu Tổng Thống Trump đã nói điều gì đó để gây ảnh hưởng, có thể là về việc ông Pence nên bị treo cổ, theo NYTimes đưa tin ngày Thứ Tư, 25 tháng 5 năm 2022.
Người dân Mỹ vẫn có thể tìm ra một giải pháp cho những mâu thuẫn lâu đời trong xã hội Mỹ về vấn đề quyền phụ nữ, quyền sở hữu súng bằng một quyền tự do khác: quyền tự do bầu cử.
Thủ tướng Thụy Điển Magdalena Andersson họp báo ở Stockholm hôm thứ Tư, bác bỏ cáo buộc của Thổ Nhĩ Kỳ rằng Thụy Điển đang gửi tiền hoặc vũ khí cho các tổ chức khủng bố. Các đại biểu của Phần Lan và Thụy Điển hiện đang ở Thổ Nhĩ Kỳ trong nỗ lực vận động Thổ Nhĩ Kỳ giúp gia nhập NATO.
UVALDE - Tiếng khóc nức nở vang vọng trong bãi đậu xe Trung tâm Hành chính SSGT Willie de Leon, nhiều gia đình vẫn đang ngóng đợi tin tức con cái mình, theo trang NYTimes đưa tin ngày Thứ Ba, 24 tháng 5 năm 2022. Một tay súng đã bắn chết ít nhất 19 trẻ em và hai người lớn tại một trường tiểu học ở vùng ngoại ô Texas, vụ xả súng ở trường học đẫm máu nhất ở Hoa Kỳ kể từ vụ thảm sát ở trường tiểu học Sandy Hook một thập niên trước.
Trung Quốc và Nga tổ chức cuộc tập trận chung đầu tiên kể từ khi Moscow xâm lược Ukraine, cho máy bay ném bom bay trên các vùng biển ở Đông Bắc Á, một màn phô diễn lực lượng rõ ràng khi Tổng thống Biden đang đến thăm khu vực, theo trang NYTimes đưa tin ngày Thứ Ba, 24 tháng 5 năm 2022. Chính phủ Hoa Kỳ đang theo dõi cuộc tập trận khi ông Biden tới Tokyo gặp các nhà lãnh đạo của Australia, Nhật Bản và Ấn Độ, các quốc gia trong liên minh Quad (Bộ Bốn Quốc Gia) được thành lập để chống lại sức mạnh của Trung Quốc ở khu vực Ấn Độ - Thái Bình Dương. Cuộc tập trận chung là một dấu hiệu quan trọng cho thấy quan hệ đối tác giữa Trung Quốc và Nga không hề suy yếu, ngay cả khi cuộc chiến hơn 3 tháng ròng rã ở Ukraine đã khiến hàng nghìn dân thường thiệt mạng.
... tại sao vào thời điểm “giữa nhiệm kỳ 5 năm” của khóa đảng XIII (2021– 2026), khi những vận động kế vị ông Trọng diễn ra âm thầm nhưng gay gắt trong nội bộ, thì ông Thưởng lại nhắc đến lời dậy của ông Hồ về “đạo đức cách mạng” và “quét sạch chủ nghĩa cá nhân” trong cán bộ, đảng viên?
Bao giờ mà kẻ thống trị còn giữ được quyền bính thì họ chả cần đến sự “tha thứ” của bất cứ ai. Câu hỏi đặt ra là cái đạo quân chiếm đóng hiện nay sẽ còn tiếp tục duy trì được quyền lực ở Việt Nam thêm bao lâu nữa, và chuyện gì sẽ xảy ra sau đó?
Việc Nga sử dụng vũ khí hạt nhân chắc chắn sẽ là một sự kiện lớn tái định hướng lại địa lý chính trị toàn thế giới. Bất kỳ quốc gia nào chọn giữ mối quan hệ với Nga sau một sự kiện gây phẫn nộ như vậy, cũng sẽ trở thành một kẻ thù chung của cả thế giới. Một số hoặc tất cả nền kinh tế đó sẽ bị cắt đứt khỏi nền kinh tế của Hoa Kỳ và các đồng minh của chúng ta. Ngày nay, phương Tây đại diện cho hơn một nửa số tổng sản lượng trên toàn cầu. Bất kỳ quốc gia nào bị cô lập ra khỏi các nền kinh tế của chúng ta đều có thể bị tàn phá nặng nề. Tác động đối với các nền kinh tế phương Tây có thể là đáng kể, nhưng tác động đối với các nền kinh tế của Nga và các nước theo Nga sẽ còn tệ hại hơn nhiều. Cuối cùng, nó có thể là Armageddon** kinh tế, nhưng vẫn tốt hơn nhiều so với Armageddon hạt nhân.


Kính chào quý vị,

Tôi là Derek Trần, dân biểu đại diện Địa Hạt 45, và thật là một vinh dự lớn lao khi được đứng nơi đây hôm nay, giữa những tiếng nói, những câu chuyện, và những tâm hồn đã góp phần tạo nên diện mạo văn học của cộng đồng người Mỹ gốc Việt trong suốt một phần tư thế kỷ qua.
Hai mươi lăm năm! Một cột mốc bạc! Một cột mốc không chỉ đánh dấu thời gian trôi qua, mà còn ghi nhận sức bền bỉ của một giấc mơ. Hôm nay, chúng ta kỷ niệm 25 năm Giải Viết Về Nước Mỹ của nhật báo Việt Báo.

Khi những người sáng lập giải thưởng này lần đầu tiên ngồi lại bàn thảo, họ đã hiểu một điều rất căn bản rằng: Kinh nghiệm tỵ nạn, hành trình nhập cư, những phức tạp, gian nan, và sự thành công mỹ mãn trong hành trình trở thành người Mỹ gốc Việt – tất cả cần được ghi lại. Một hành trình ý nghĩa không những cần nhân chứng, mà cần cả những người viết để ghi nhận và bảo tồn. Họ không chỉ tạo ra một cuộc thi; họ đã và đang xây dựng một kho lưu trữ. Họ thắp lên một ngọn hải đăng cho thế hệ sau để chuyển hóa tổn thương thành chứng tích, sự im lặng thành lời ca, và cuộc sống lưu vong thành sự hội nhập.

Trong những ngày đầu ấy, văn học Hoa Kỳ thường chưa phản ánh đầy đủ sự phong phú và đa dạng về kinh nghiệm của chúng ta. Giải thưởng Viết Về Nước Mỹ thực sự đã lấp đầy khoảng trống đó bằng sự ghi nhận và khích lệ vô số tác giả, những người đã cầm bút và cùng viết nên một thông điệp mạnh mẽ: “Chúng ta đang hiện diện nơi đây. Trải nghiệm của chúng ta là quan trọng. Và nước Mỹ của chúng ta là thế đó.”


Suốt 25 năm qua, giải thưởng này không chỉ vinh danh tài năng mà dựng nên một cộng đồng và tạo thành một truyền thống.
Những cây bút được tôn vinh hôm nay không chỉ mô tả nước Mỹ; họ định nghĩa nó. Họ mở rộng giới hạn của nước Mỹ, làm phong phú văn hóa của nước Mỹ, và khắc sâu tâm hồn của nước Mỹ. Qua đôi mắt họ, chúng ta nhìn thấy một nước Mỹ tinh tế hơn, nhân ái hơn, và sau cùng, chân thật hơn.

Xin được nhắn gửi đến các tác giả góp mặt từ bao thế hệ để chia sẻ tấm chân tình trên các bài viết, chúng tôi trân trọng cảm ơn sự can đảm của quý vị. Can đảm không chỉ là vượt qua biến cố của lịch sử; can đảm còn là việc ngồi trước trang giấy trắng, đối diện với chính mình, lục lọi ký ức đau thương sâu đậm, và gửi tặng trải nghiệm đó đến tha nhân. Quý vị là những người gìn giữ ký ức tập thể và là những người dẫn đường cho tương lai văn hóa Việt tại Hoa Kỳ.

Với Việt Báo: Xin trân trọng cảm ơn tầm nhìn, tâm huyết, và sự duy trì bền bỉ giải thưởng này suốt một phần tư thế kỷ.
Khi hướng đến 25 năm tới, chúng ta hãy tiếp tục khích lệ thế hệ kế tiếp—những blogger, thi sĩ, tiểu thuyết gia, nhà phê bình, nhà văn trẻ—để họ tìm thấy tiếng nói của chính mình và kể lại sự thật của họ, dù đó là thử thách hay niềm vui. Bởi văn chương không phải là một thứ xa xỉ; đó là sự cần thiết. Đó là cách chúng ta chữa lành, cách chúng ta ghi nhớ, và là cách chúng ta tìm thấy nơi chốn của mình một cách trọn vẹn.

Xin cảm ơn quý vị.

NHẬN TIN QUA EMAIL
Vui lòng nhập địa chỉ email muốn nhận.