Hôm nay,  

Viet Museum trả nợ lịch sử

30/07/202410:40:00(Xem: 3466)

Viet Museum trả nợ lịch sử

blank                                    Kiều Chinh giới thiệu cuốn phim

Giao Chỉ, San Jose
  

1)Tưởng niệm MC Phạm Phú Nam

2)Nhớ về cuộc di cư 1954.

3)Chiếu Phim Sài gòn trước 75

4)Chào đón minh tinh Kiều Chinh đến San Jose.

 
Chiều ngày thứ bẩy 27 tháng 7 năm 2024 vừa qua chúng tôi đã có dịp nhân danh Viet Museum kịp thời trả những món nợ cho lịch sử. Số là anh chị em chúng tôi vẫn còn nhớ về chuyến di cư 1 triệu người từ Bắc vào Nam 70 năm xưa. Đã cuối tháng 7 mà không làm gì. Sao đành. Trong nhà kho tràn đầy sách báo và gần 2 ngàn tập DVD của tác giả Phạm Phú Nam. Anh Nam đã đi xa rồi mà còn để lại tâm huyết Dân Sinh tại San Jose. Lại còn hồ sơ trên 10 tác phẩm phim Sài Gòn của hãng phim danh tiếng Mỹ Vân hiện nằm trong phòng lạnh của Hollywood. Bà ngoại Mỹ Vân vẫn còn nằm trong Nursing Home miền Bắc CA. Anh Phi Khanh là chủ nhân thừa kế của Mỹ Vân đã có công phu hoàn tất phim Chân Trời Tím và bây giờ lại có thêm phim từ Sài Gòn đến Điện biên Phủ với nữ tài tử Kiều Chinh. Cuốn phim tràn đầy kỷ niệm Sài Gòn với những tên tuổi không còn nữa như Lê Quỳnh, Đoàn châu Mậu…Cũng nhân dịp tháng bảy năm nay, 70 năm sau thời Geneve 1954 cưa đôi đất nước. Xem lại cuốn hồi ký của đệ nhất minh tinh điện ảnh Việt Nam Kiều Chinh để tại thư viện bảo tàng của IRCC San Jose, chúng tôi lại càng thấy nhu cầu phải tổ chức rất muộn cho ý nghĩa của ngày chia ly Nam Bắc xa xôi ấy. Sau cùng chúng tôi đã gặp nhau vào cuối tuần qua.
 

Hội trường trang nghiêm và quen thuộc.

Vẫn tại phòng hội đồng Santa Clara County. Hơn 30 năm trước bác Giao Chỉ và anh Phạm Phú Nam ghé đến thăm County lần đầu và có ngay ý kiến xin phép xử dụng cuối tuần cho các chương trình lịch sử của cộng đồng. Chúng tôi hân hạnh được mở đầu và sau đó biết bao nhiêu lần MC Nam Phạm đã tung hoành tại cơ sở đẹp đẽ của quận hạt này. Chiều ngày thứ bẩy vừa qua các thân hữu thân yêu và quen biết của chúng tôi đã tham dự ngoài số lượng ấn định với trên 350 người. Phải kê thêm rất nhiều ghế tăng cường. Chính bà Cindy giám sát viên khu số 2 phải đưa xuống các bạn trẻ công chức để tiếp tay ban tổ chức. Cùng với các quan khách và khán giả rất lịch sự và tình cảm thân thuộc, chúng tôi đã trải qua hơn 3 giờ tràn đầy kỷ niệm. Với sự hiện diện của cô Kiều Chinh, với cuốn phim tài liệu 15 phút kỷ niệm di cư 1954, với tác phẩm chính là phim từ Sài Gòn đến Điện Biên Phủ. Rồi những lời chia xẻ tin tức thân thuộc với khán giả thân hữu San Jose chúng tôi đã trải qua những giây phút đáng ghi nhớ. Đặc biệt hơn cả là chúng tôi đã biếu không tổng cộng 1200 bộ DVD do Dân Sinh đã sản xuất hơn 20 năm qua còn tồn kho.
 

Hiện nay với trào lưu văn minh điện toán tân kỳ nhu cầu DVD đã giảm bớt. Nhưng vẫn còn nhiều gia đình lưu giữ máy xem DVD nên thân hữu có người vẫn đem về đến 10 bộ cho một gia đình. Mấy năm trước một bộ DVD 2 hoặc 3 đĩa được gửi cho độc giả gồm cả cước phí bưu điện là $25 US. Nếu chỉ đọc tên của từng tác phẩm DVD của tác giả Phạm Phú Nam cũng đủ xúc động và nhớ đến tác giả đã ra đi. Danh tính các tác phẩm DVD của Giao Chỉ và Phạm Phú Nam do Dân Sinh Media phát hành gồm có.

blankblankBác Giao Chỉ nói chuyện với Phạm Phú Nam lần cuối.

Phạm Phú Nam, người ra đi. Anh là ai. 


Chúng tôi đã có cơ hội cùng làm việc trên dưới 30 năm với MC Nam Phạm. Xin kể lại vắn tắt như sau. Anh là thủy thủ của Hải Quân VNCH năm 1975. Đã tự thu xếp tìm đường vượt biên và sau cùng là người chỉ huy con thuyền ra đi. Đã gặp hải tặc, đã gặp sóng gió, đã vượt qua mọi đau thương và được định cư tại Mỹ. Anh đã rất thành công trong hoạt động truyền thông. Phạm Phú Nam là người chồng gương mẫu, là người cha thần tượng và cũng là một nhà truyền thông hết sức tử tế và thành công.Với tiếng nói truyền cảm và thận trọng anh là MC nổi tiếng và được yêu mến tin tưởng của nhiều khán giả. Dù chỉ là binh nhì hải quân nhưng anh đã được tín nhiệm và đứng ra tổ chức một đại hội rất thành công cho hải quân Việt Nam hải ngoại tại San Jose và sau cùng với kết quả là làm xong cuốn DVD Chuyến hải hành cuối cùng. Anh đã đem tài hoa và kinh nghiệm hoàn tất cuốn phim DVD tài liệu về chuyến di cư 1954 chỉ trong 2 ngày. Cuốn phim này đã được chiếu cho khán giả vào ngày thứ bảy vừa qua. Tiếng hát trong cuốn phim vang lên lời ca về chuyến di cư Nam Bắc ngày xưa tha thiết biết chừng nào.

Người ơi, nước Nam của người Việt Nam.                                                   
                 Có tiếng Sài Gòn chào đón Hà Nội.                                                               
Về đây cháo cơm đùm bọc lấy nhau.                                                             

Ban tổ chức đã thu xếp để tiếng hát của ca sĩ Đồng Thảo lồng vào đoạn cuối như là hát từ đoạn phim mà đi ra ngoài làm khán giả ngạc nhiên và xúc động. Chương trình đã hoàn tất với lời vĩnh biệt Phạm Phú Nam bày tỏ chúng tôi không quên anh.

blank 
Gặp lại Kiều Chinh. Khán giả và ban tổ chức có dịp gặp lại Kiều Chinh ngay tại hiện trường và trong phim ảnh. Cuốn phim đặc biệt Từ Sài Gòn đến Điện Biên Phủ được chiếu lần đầu và có thể là lần duy nhất tại hải ngoại. Giá trị của cuốn phim là hình ảnh lịch sử của điện ảnh Việt Nam trước 1975. Nhân dịp này ban tổ chức chúng tôi cũng dành cơ hội để tài tử cao niên của VNCH có dịp tâm sự và chụp rất nhiều hình kỷ niệm với khán giả. Cô cũng có dịp giới thiệu với mọi người cuốn hồi ký rất xuất sắc là tự truyện của tác giả về cuộc đời đóng trên 100 cuốn phim tại Việt Nam, tại các nước Đông Nam Á và tại Hoa Kỳ. Tuy nhiên rất ít người biết rằng Kiều Chinh còn là diễn giả danh tiếng nói chuyện bằng Anh ngữ cho các trường đại học và các tổ chức xã hội Hoa Kỳ. Một trong các thành công quan trọng bên lề hậu chiến là cô đã là đồng chủ tịch của tổ chức cựu chiến binh về hàn gắn vết thương của người Việt. Tổ chức này đã hoàn tất 52 ngôi trường học tại các vùng quê nghèo Việt Nam chịu đựng biết bao đau thương trong chiến tranh. Vì những điểm rất tế nhị không cho phép nên các cựu quân nhân VNCH không thể đi cùng cựu chiến binh Mỹ tại Việt Nam để hoàn tất mục đích giúp về giáo dục thế hệ trẻ sau chiến tranh.

blank

Bạn cao niên gặp nhau: Nguyễn Đức Cường, Kiều Chinh, Nguyễn Thương Vũ và Giao Chi Vũ Văn Lộc

Gần như chỉ một mình Kiều Chinh đã đơn phương gánh chịu búa rìu dư luận để góp phần quan trọng. Chúng tôi xin dùng tin tức này để ghi nhận thành tích của ngày tưởng niệm tháng 7 năm 1954, sau 70 năm di cư vĩ đại từ Bắc vào Nam. Hãy chuẩn bị cho năm 2025 là kỳ di tản 1975 kéo dài suốt 50 năm từ Việt Nam đến Hoa Kỳ và trên khắp thế giới.

--

Giao Chi San Jose.   [email protected]  (408) 316 8393



Gửi ý kiến của bạn
Vui lòng nhập tiếng Việt có dấu. Cách gõ tiếng Việt có dấu ==> https://youtu.be/ngEjjyOByH4
Tên của bạn
Email của bạn
)
Cực kỳ gian nan khi hoằng pháp tại các quốc độ có rất ít Phật tử. Tuy nhiên, nhà sư Gelong Thubten lại có rất nhiều may mắn, như dường được tiền định để tin Phật và rồi hoằng pháp tại Anh: sinh trưởng tại Anh, có mẹ là nữ diễn viên nổi tiếng người Anh gốc Ấn Độ, có thân phụ là lập trình viên điện toán người Anh nguyên là một vị sư từng tu học một thời gian ngắn tại Thái Lan, bản thân vào học ở Oxford rồi theo đuổi sự nghiệp điện ảnh ở New York rồi kiệt sức, bệnh ngặt nghèo, và trở về Anh để trở thành một nhà sư theo một chương trình nhiều năm nhập thất độc cư trước khi viết sách và thuyết giảng.
Trên khắp nước Mỹ, hàng triệu người đã xuống đường trong ngày thứ Bảy vừa qua, tham dự phong trào mang tên “No Kings” – “Không Có Vua”, nhằm phản đối khuynh hướng độc đoán của Tổng thống Donald Trump. Không chỉ trong nước Mỹ, phong trào còn lan rộng ra thế giới. Người biểu tình tụ họp trước các tòa đại sứ và lãnh sự quán Hoa Kỳ ở Praha, Viên, Berlin, Paris, cùng nhiều thành phố khác. Tại Luân Đôn và Madrid, người dân giương cao khẩu hiệu “No Tyrants – Không Bạo Chúa”. Ở San Miguel de Allende, Mexico, nhiều người mang biểu ngữ phản đối cơ quan di trú ICE. Tại Thụy Điển, hàng trăm người Mỹ sinh sống ở Stockholm và Malmö cũng xuống đường. Giữa tiếng nhạc Imagine của John Lennon và Blowin’ in the Wind của Bob Dylan, họ kêu gọi đoàn kết với đồng bào trong nước.
Cuốn sách này là một công trình phục vụ cộng đồng nhân kỷ niệm 50 năm xa quê hương sống đời viễn xứ (1975-2025). Sách được in thành 2 tập – Tập 1 gồm 41 tác giả và Tập 2 gồm 45 tác giả. Như vậy, tổng cộng có 86 tác giả, trong đó có nhiều tác giả đã nổi tiếng từ trước 1975. Tám mươi sáu tác giả đến vùng đất này bằng những cách khác nhau, trình độ khác nhau, nghề nghiệp khác nhau nhưng có một điểm tất cả đều giống nhau. Đó là: Họ đã sống và viết bên dòng Potomac.
- Trump Kháng Cáo Lên Tối Cao Pháp Viện Về Quyền Điều Động Vệ Binh Quốc Gia Đến Chicago - California: Phá Vỡ Ổ Trộm Lego, Thu Giữ Hàng Chục Ngàn Mảnh Ghép Và Tượng - Chính Quyền Trump Thực Hiện Các Biện Pháp Mạnh Nhằm Thu Hẹp Bộ Giáo Dục Liên Bang - Instagram Ra Mắt Công Cụ Bảo Vệ Trẻ Vị Thành Niên Trước Tác Động Của AI - Chính quyền Trump cân nhắc khả năng gặp gỡ lãnh tụ Bắc Hàn Kim Jong Un trong chuyến công du châu Á
Tạp chí Newsweek ghi rằng Công tố viên vụ án Epstein từng bị chất vấn về mối liên hệ bị cáo buộc của nhà tài chính với hai sở tình báo CIA (của Mỹ), Mossad (của Israel). Trong quá trình kiểm tra để trở thành bộ trưởng lao động, Alexander Acosta được cho là đã nói với các quan chức chuyển giao quyền lực của Trump rằng ông được yêu cầu "tránh xa" vụ án Jeffrey Epstein—nói rằng Epstein "thuộc về tình báo".
Trong khi Chủ Tịch Tập Cận Bình thanh trừng nội bộ Đảng CSTQ, Tổng Thống Trump thú nhận rằng không thể áp thuế cao Trung Quốc. Sau đây là tổng hợp nhiều tin từ UPI, ABC Australia và Yahoo Finance. Chủ tịch Trung Quốc Tập Cận Bình đã sa thải 9 vị tướng quân hàng đầu của mình khỏi Quân đội Giải phóng Nhân dân PLA vì điều mà Trung Quốc cho là tham nhũng, bao gồm cả vị tướng số hai của đất nước.
Cáo Phó Nhà Văn Nhà Giáo Doãn Quốc Sỹ
J281. Abbhantara Jātaka -- Món Cúng Dường Nước Xoài Ép Tóm tắt: Mẹ của Rahula (La Hầu La) ngã bệnh sau khi xuất gia. Ngài La Hầu La hỏi nên làm gì, và bà xin nước ép xoài. Trưởng lão Sāriputta (Xá Lợi Phất) liền mang nước ép đến, và bà đã khỏi bệnh. Đức Phật kể một câu chuyện về một hoàng hậu xưa kia muốn có một quả "xoài giữa" và một con vẹt trung thành đã tìm được một quả cho bà.
• Nước Mỹ sẵn sàng cho tuần hành 'No Kings' toàn quốc Thứ Bảy 18/10 • Hakeem Jeffries: ‘Nếu không cho dân biểu đắc cử Adelita Grijalva tuyên thệ hôm nay, sẽ có hành động pháp lý’ • John Bolton trình diện tòa liên bang, không trả lời báo chí • Trump nói mức thuế 100% lên Trung Quốc “không thể kéo dài” • Các thượng nghị sĩ bỏ phiếu ngăn chặn chiến tranh ở Venezeula • Tòa phán quyết Mahmoud Khalil có thể tự do đi lại khắp nước Mỹ trong lúc kháng cáo vụ án trục xuất của mình • Sau điện đàm với Putin, Trump có vẻ thay đổi ý sẽ bán tên lửa tầm xa Tomahawk cho Kyiv • Muốn một lần thử ‘Squid Games’? Hãy đến Hàn Quốc
Ít nhất 15 người nhập cư đã chết trong các trại giam giữ di dân tính đến nay. Trong số đó, 10 người chết trong sáu tháng đầu năm, trở thành giai đoạn chết chóc nhất trong lịch sử gần đây.
Chương trình Thẻ Vàng mà TT Trump công bố ngày 19/9/2025 yêu cầu đương đơn phải tặng cho chính phủ Hoa kỳ khoản tiền 1 triệu Mỹ kim. Sau đó, họ có thể đủ điều kiện để xin:Thẻ xanh diện việc làm ưu tiên thứ nhất (EB-1) dành cho người nước ngoài có năng lực đặc biệt trong khoa học, nghệ thuật, giáo dục, kinh doanh hoặc thể thao, và Thẻ xanh diện việc làm ưu tiên thứ hai (EB-2) cho người nước ngoài có năng lực xuất sắc trong khoa học, nghệ thuật hoặc kinh doanh. Tổng số chiếu khán cho cả hai diện này gộp lại là 80,080 suất mỗi năm.
Lịch sử của hộ chiếu là một câu chuyện dài và phức tạp. Ngày nay, những tấm sổ du hành quốc tế ấy được gắn vi mạch, ảnh sinh trắc, mã vạch, và cả hình ảnh ba chiều chống giả. Nhưng thuở ban đầu, qua biên giới không cần gì hơn một tờ giấy bảo chứng thiện chí. Đó là hành trình của “tấm thông hành” — từ lời hứa danh dự giữa hai vương quốc đến biểu tượng quyền lực của quốc gia hiện đại.
Chính quyền Trump vừa mở rộng chương trình “visa bond” — quy định buộc người xin visa du lịch hoặc công tác ngắn hạn (B1/B2) từ bảy quốc gia phải ký quỹ một khoản tiền bảo đảm khi nộp đơn. Theo Bộ Ngoại giao Hoa Kỳ, các nước nằm trong danh sách gồm Mali, Mauritania, Sao Tome và Principe, Tanzania, Gambia, Malawi và Zambia. Hai nước sau cùng đã phải thực hiện quy định này từ tháng Tám, năm nước còn lại sẽ bắt đầu trong tháng Mười.
Các phi trường trên khắp Hoa Kỳ đang chứng kiến tình trạng trễ chuyến và hủy chuyến nghiêm trọng, sau khi chính phủ đóng cửa từ ngày 1 tháng 10 khiến nhân viên kiểm soát không lưu phải làm việc không lương. Hàng ngàn người đã nghỉ bệnh, và trong khi ngành này vốn đã thiếu nhân lực từ trước, sự việc nay càng tệ hại hơn: hơn 52.000 chuyến bay bị hủy ngay trước kỳ nghỉ lễ Columbus Day. Theo hai chuyên gia hàng không Strzempkowski và Dickman, tình trạng này cho thấy hệ thống hàng không Mỹ đang bị căng kéo tới mức nguy hiểm. Nhân viên kiểm soát không lưu được xem là lao động thiết yếu, buộc phải làm việc dù không được trả lương. Thông thường họ sẽ được trả bù khi chính phủ mở cửa lại, nhưng Tổng thống Donald Trump gây thêm bất định khi tuyên bố rằng việc trả lương này cần Quốc hội chấp thuận riêng – dù chính ông từng ký đạo luật bảo đảm quyền đó trong nhiệm kỳ đầu.
Ngày 8 tháng 10 năm 2025, tại tòa án liên bang ở Alexandria, bang Virginia, cựu Giám đốc Cơ quan Điều tra Liên bang (FBI) James Comey không nhận tội đối với hai cáo buộc hình sự. Cáo trạng nêu rằng vào tháng 9 năm 2020, Comey đã nói dối Quốc Hội khi vẫn giữ nguyên lời khai trong buổi điều trần trước đó rằng ông không hề cho phép để lộ thông tin về cuộc điều tra của FBI liên quan đến Hillary Clinton. Theo nhiều bình luận gia pháp lý, từ cánh tả đến cánh hữu, việc truy tố Comey chủ yếu chỉ là do chính phủ liên bang đang cố tình nhắm vào kẻ mà Tổng thống “thấy không vừa mắt.” Comey là người đứng đầu cuộc điều tra nghi án Nga can thiệp bầu cử tổng thống 2016 và bị Trump lột chức vào năm 2017.


Kính chào quý vị,

Tôi là Derek Trần, dân biểu đại diện Địa Hạt 45, và thật là một vinh dự lớn lao khi được đứng nơi đây hôm nay, giữa những tiếng nói, những câu chuyện, và những tâm hồn đã góp phần tạo nên diện mạo văn học của cộng đồng người Mỹ gốc Việt trong suốt một phần tư thế kỷ qua.
Hai mươi lăm năm! Một cột mốc bạc! Một cột mốc không chỉ đánh dấu thời gian trôi qua, mà còn ghi nhận sức bền bỉ của một giấc mơ. Hôm nay, chúng ta kỷ niệm 25 năm Giải Viết Về Nước Mỹ của nhật báo Việt Báo.

Khi những người sáng lập giải thưởng này lần đầu tiên ngồi lại bàn thảo, họ đã hiểu một điều rất căn bản rằng: Kinh nghiệm tỵ nạn, hành trình nhập cư, những phức tạp, gian nan, và sự thành công mỹ mãn trong hành trình trở thành người Mỹ gốc Việt – tất cả cần được ghi lại. Một hành trình ý nghĩa không những cần nhân chứng, mà cần cả những người viết để ghi nhận và bảo tồn. Họ không chỉ tạo ra một cuộc thi; họ đã và đang xây dựng một kho lưu trữ. Họ thắp lên một ngọn hải đăng cho thế hệ sau để chuyển hóa tổn thương thành chứng tích, sự im lặng thành lời ca, và cuộc sống lưu vong thành sự hội nhập.

Trong những ngày đầu ấy, văn học Hoa Kỳ thường chưa phản ánh đầy đủ sự phong phú và đa dạng về kinh nghiệm của chúng ta. Giải thưởng Viết Về Nước Mỹ thực sự đã lấp đầy khoảng trống đó bằng sự ghi nhận và khích lệ vô số tác giả, những người đã cầm bút và cùng viết nên một thông điệp mạnh mẽ: “Chúng ta đang hiện diện nơi đây. Trải nghiệm của chúng ta là quan trọng. Và nước Mỹ của chúng ta là thế đó.”


Suốt 25 năm qua, giải thưởng này không chỉ vinh danh tài năng mà dựng nên một cộng đồng và tạo thành một truyền thống.
Những cây bút được tôn vinh hôm nay không chỉ mô tả nước Mỹ; họ định nghĩa nó. Họ mở rộng giới hạn của nước Mỹ, làm phong phú văn hóa của nước Mỹ, và khắc sâu tâm hồn của nước Mỹ. Qua đôi mắt họ, chúng ta nhìn thấy một nước Mỹ tinh tế hơn, nhân ái hơn, và sau cùng, chân thật hơn.

Xin được nhắn gửi đến các tác giả góp mặt từ bao thế hệ để chia sẻ tấm chân tình trên các bài viết, chúng tôi trân trọng cảm ơn sự can đảm của quý vị. Can đảm không chỉ là vượt qua biến cố của lịch sử; can đảm còn là việc ngồi trước trang giấy trắng, đối diện với chính mình, lục lọi ký ức đau thương sâu đậm, và gửi tặng trải nghiệm đó đến tha nhân. Quý vị là những người gìn giữ ký ức tập thể và là những người dẫn đường cho tương lai văn hóa Việt tại Hoa Kỳ.

Với Việt Báo: Xin trân trọng cảm ơn tầm nhìn, tâm huyết, và sự duy trì bền bỉ giải thưởng này suốt một phần tư thế kỷ.
Khi hướng đến 25 năm tới, chúng ta hãy tiếp tục khích lệ thế hệ kế tiếp—những blogger, thi sĩ, tiểu thuyết gia, nhà phê bình, nhà văn trẻ—để họ tìm thấy tiếng nói của chính mình và kể lại sự thật của họ, dù đó là thử thách hay niềm vui. Bởi văn chương không phải là một thứ xa xỉ; đó là sự cần thiết. Đó là cách chúng ta chữa lành, cách chúng ta ghi nhớ, và là cách chúng ta tìm thấy nơi chốn của mình một cách trọn vẹn.

Xin cảm ơn quý vị.

NHẬN TIN QUA EMAIL
Vui lòng nhập địa chỉ email muốn nhận.