Hôm nay,  

Nhớ Thầy

27/10/202420:24:00(Xem: 3576)

 

IMG_6216
Hòa Thượng Thích Tuệ Sỹ, hình chụp tại Hương Tích. (Ảnh:Thích Nữ Khánh Năng chụp ngày 19 tháng 9 năm 2018)

 

 

Kính lạy Thầy, bậc Thầy lớn của Phật Giáo Việt Nam, là nơi nương tựa của hàng tứ chúng.

Kính lạy Thầy, Pháp thân thường trụ, hoá thân Người khắp cõi hư không.

Kính lạy Thầy, Người đã cho con thêm một lần nữa được sinh ra trong Pháp.

Kính lạy Thầy, nhục thân Người tan biến bốc thành mây trời, lang thang khắp cõi hư không, nhưng đời sống Người đã là một phần máu thịt trong con.

 

Thầy ơi! Tây nguyên se se lạnh, tiếng côn trùng rả rích đầu đông. Trong quãng im lặng của núi rừng tịch liêu là sự đong đầy của mênh mông nỗi nhớ. Con nhớ những giờ trà bên Thầy; nhớ những lúc chỉ biết lặng im bên Thầy khi Thầy bệnh; nhớ sự im lặng cũng là bài Pháp vô ngôn mà Thầy trao cho con; nhớ căn phòng nhỏ nơi Thầy an cư, dịch kinh và viết sách mà ngày ngày hai cô trò con được lui tới pha trà dâng Thầy. Với con, Thị Ngạn Am nơi Thầy ở hai năm cuối đời ở Long Thành cũng chính là trượng thất Duy-Ma nơi chư Hiền Thánh Tăng Bồ-tát đồng cư và cũng là nơi Thầy tiếp mười phương khách. Thầy viết cho mình, hay cho những ai có duyên được bước vào trong đó khi đề bốn chữ “Huyễn Thân Mộng Trạch” (Thân này huyễn; chỗ ở này như mộng)?

 

Như huyễn. Như mộng. Từ khi Thầy nhập diệt, con đã kinh nghiệm sự mộng huyễn ấy trong từng sát-na sinh diệt của thân tâm, của ngoại cảnh. Một năm qua đi. Đây là tri giác về thời gian? Tri giác về khoảng cách? Hay tri giác về siêu nghiệm? Cái gọi là nỗi nhớ đong đầy trong con lúc này là gì, khi mà theo quan điểm của A-tì-đàm, không một cái gì tồn tại qua hai sát-na? Như vậy, cái gì có tác dụng, cái đó phải ở trong thời điểm hiện tại. Nhưng ký ức về Thầy trong con không cùng xuất hiện đồng thời. Khi con nghĩ về Thầy lúc dịch kinh viết sách thì Thầy lúc an nhiên tĩnh toạ thuộc vị lai, chưa xuất hiện. Khi con nghĩ về Thầy lúc an nhiên tĩnh toạ, thì Thầy lúc dịch kinh viết sách đã biến mất vào quá khứ, Thầy lúc uống trà chưa có mặt. Vậy, hiện tại con nghĩ về Thầy là gì? Theo Tâm lý học hiện đại, thì đó chính là hiện tại giả tướng, hay hiện tại mạo tợ. Bằng nội quan, hay tri giác của người tu định, thì đó là chuỗi liên tục của nhiều sát-na con nghĩ về Thầy; sát-na đi vào trong quá khứ vẫn tồn tại và được nắm giữ bởi yếu tố niệm, định và huệ.

 

Viết về Thầy thì nên viết từ góc độ nào: Chân lý quy ước với những cặp phạm trù đối đãi: đến-đi, sanh-tử... ? Hay trong Pháp thân Pháp thể thường hằng? Con cũng không biết nữa. Chỉ biết rằng ý thức thời gian trong con là sự tiếp nối tương tục của nhân và quả; của nỗi nhớ tinh tuyền như giọt nước đầu non. Nó là bóng nắng huyễn hoá rọi xuống dòng sinh tử vô tận. Vậy thì một năm qua đi cũng chỉ như một cái chớp mắt của giấc mộng đầu hôm; giấc mộng tử-sinh nối dài qua bao kiếp sống của những chúng sanh vốn cưu mang trong mình Bồ-đề nguyện và Bồ-đề hành, phải không Thầy?

 

Thầy ơi! Hằng ngày con vẫn dâng trà lên Thầy như trước đây khi con còn được ở gần bên Thầy. Con biết Thầy chưa từng bỏ con ra đi, vì Pháp thân Thầy vốn bất sanh bất diệt. Nhưng điều mà con cảm nhận rõ ràng trong từng nhịp đập của trái tim mình đó là sự cô liêu của cánh hạc lẻ loi đi về trên đỉnh đồi tịch lặng.

 

Từ ngày Thầy mất, con vốn đã lặng lẽ nay lại càng lặng lẽ hơn. Ngày ngày trong thư phòng nhỏ chất đầy kinh sách, rồi con cũng hiểu ra: Thân giáo của Thầy, những trang sách Thầy để lại, ký ức về Thầy trong tâm con là Pháp thân thanh tịnh của Thầy. Thầy luôn ở đó, bên con, trong con, mỗi khi con nghĩ về Thầy.

 

“Khê thanh tiện thị quảng trường thiệt

Sơn sắc vô phi thanh tịnh thân

Dạ lai bát vạn tứ thiên kệ

Tha nhật như hà cử tợ nhân.”

 

(Tiếng suối reo là tiếng thuyết Pháp

Màu núi là Pháp thân thanh tịnh

Đêm đó tám vạn bốn nghìn kệ

Ngày sau nói lại làm sao đây?)

 

Thầy ơi! Có phải Thầy dạy con những lúc nhớ Thầy hãy lắng nghe tiếng suối róc rách trước hiên thất để nghe ra lời dạy của Thầy? Hay vì con lắng nghe con, lắng nghe mọi sự bằng xúc cảm của chính con, nên đâu đâu cũng là tiếng thuyết pháp của Thầy, của mười phương cõi Phật?!

 

Thầy ơi! Có phải trong cõi “bặt tiếng lời” của tự tâm, trong quãng im lặng của núi rừng tịch liêu để lắng nghe, thì màu núi cũng chính là Pháp thân thanh tịnh? Thầy ơi! Đất trời vô ngôn mà dòng pháp âm bất tuyệt luân lưu, thì biết nói làm sao?!

 

Thầy ơi! Nhớ có lần con thưa Thầy: ‘Bài thơ Mộng Ngày của Thầy chỉ cần nhớ bốn câu thôi.’ Thầy hỏi: ‘Bốn câu gì?’ Con đọc lên, “Từ tiếng gọi màu đen đất khổ/ Thắp tâm tư thay ánh mặt trời”, đến câu “Ta đi tìm trái tim đã vỡ” thì tâm con nghẹn lại. Những giọt nước mắt nóng như chực sẵn để tuôn rơi, để hoà chung trong Đại Bi Tâm mênh mông của Bồ-tát hạnh nguyện. Con im lặng, không đọc tiếp. Thầy biết người đệ tử nhỏ của mình đã bắt đầu bước đi trên lộ trình miên viễn này, đã kinh nghiệm sự vụn vỡ trong chính hình hài bằng xương bằng thịt này, nên Thầy đã đọc tiếp: “Đói thời gian ta gặm hư vô.” Và Thầy trò lại tiếp tục uống trà…

 

Thầy ơi! Con lại tiếp tục hành trình đi tìm trái tim đã vỡ. Bất thối chuyển.

 

Đệ tử kính lạy Giác Linh Thầy và lạy tạ ân đức giáo dưỡng của Thầy.

 

Con,

Thích Nữ Khánh Năng | Hạnh Thân

 

 

Gửi ý kiến của bạn
Vui lòng nhập tiếng Việt có dấu. Cách gõ tiếng Việt có dấu ==> https://youtu.be/ngEjjyOByH4
Tên của bạn
Email của bạn
)
Chính sách di dân luôn là một vấn đề nóng bỏng trong nhiều thế hệ ở Hoa Kỳ và trên toàn thế giới. Nhưng làn sóng người dân rời bỏ nhà cửa, đi bằng đường bộ hoặc đường biển vào năm 2023, gây ra những cuộc khủng hoảng di dân này đến những cuộc khủng hoảng di dân khác ở nhiều khu vực. Những tranh cãi về chính sách di dân đã dẫn đến những xung đột chính trị trong nước và xung đột về ngoại giao.
Nhân dịp Xuân Giáp Thìn 2024, kính mời quý vị đến tham dự buổi văn nghệ đón xuân do Paris by Night tổ chức vào ngày Chủ Nhật 18 tháng 2, 2024 qua hai suất lúc 2:30 chiều và 7:30 tối trên sân khấu rạp Pechanga Casino. Chúng ta đang ở ngưỡng cửa mùa Xuân mới. Mùa của vạn vật bừng tỉnh sau giấc đông miên và cây cối chuẩn bị đón xuân với các chồi nụ biếc. Mọi người chúng ta đều cảm thấy nguồn sống mới lại quay về chảy mạnh trong tâm hồn mình. Xuân là sức mạnh tạo sinh lực cho muôn loài. Xuân là lúc chúng ta nở nụ cười, dang tay chào đón năm mới, gửi lời chúc tụng nhau, nhìn nhau bằng những ánh mắt tràn đầy niềm vui. Xuân năm nay là Xuân Giáp Thìn. Năm con rồng là năm mọi người Việt tin là một năm tốt cho mọi điều. Paris by Night rất hân hạnh cống hiến quý vị một chương trình văn nghệ tuyệt vời với chủ đề “Xuân Vui Ca”.
Câu Lạc Bộ Hùng Sử Việt tổ chức họp mặt Tân Niên tại Thư Viện Việt Nam, thành phố Garden Grove, lúc 11 giờ sáng, thứ hai ngày 1/1/2024. Từ 9 giờ sáng, những tà áo dài rực rỡ đến từ San Diego. Trưởng đoàn là ông Nguyễn Văn Lực, Câu Lạc Bộ Hùng Sử Việt San Diego. Phái đoàn gồm có nhiều ca sĩ tài tử, những nhà giáo, những người quan tâm đến tiếng Việt, bảo toàn văn hóa Việt Nam. Câu Lạc Bộ Hùng Sử Việt Nam California gồm có cô Quỳnh Hoa, giáo sư Phạm Thị Huê, kỹ sư Phạm Kim Long. Nhiều hội đoàn, người lớn tuổi nhất có lẽ là giáo sư Dương Ngọc Sum, giáo sư Trần Huy Bích.
Tại Nhà Hàng Diamond Seafood Palace 3, Westminster, Nam California vào trưa Chủ Nhật ngày 31 tháng 12 năm 2023, Liên Trường trung Học Việt Nam đã tổ chức tiệc tất niên hội ngộ, gây quỹ Cây Mùa Xuân giúp Thương Phế Binh Việt Nam Cộng Hòa. Tham dự buổi tiệc tất niên Liên Trường ngoài quý vị quan khách, một số đại diện các hội đoàn, đoàn thể còn có cựu học sinh các trường Trung Học thời VNCH: Gia Long, Trưng Vương, Petrus Ký, Nguyễn Trãi, Chu Văn An, Tân Bình Nguyễn Thượng Hiền (Saigon), Phan Thanh Giản – Đoàn Thị Điểm (Cần Thơ), Quốc Học – Đồng Khánh (Huế), Phan Châu Trinh (Đà Nẵng), Châu Văn Tiếp (Phước Tuy), Nguyễn Hoàng (Quảng Trị) và Liên Trường Pleiku đã phối hợp tổ chức.
Consumer Reports vừa công bố phát hiện rằng nhựa vẫn xuất hiện đầy dẫy trong thực phẩm bất chấp các rủi ro về sức khỏe, và kêu gọi các cơ quan chức trách đánh giá lại mức độ an toàn của nhựa khi tiếp xúc với thực phẩm trong quá trình sản xuất, theo Reuters.
Vào ngày đầu tiên đi học sau kỳ nghỉ đông, một học sinh 17 tuổi nổ súng tại một trường học ở Iowa, khiến một học sinh lớp sáu thiệt mạng và năm người khác bị thương, theo Reuters.
Số việc làm bị cắt giảm ở Hoa Kỳ đứng ở mức 34.817 trong tháng 11, giảm 24% so với tháng trước, theo Challenger, Grey & Christmas Inc. công bố trong một báo cáo công bố hôm thứ Năm. Trên cơ sở hàng năm, con số này đã giảm 20% so với 43.651 lượt cắt giảm được đăng ký trong cùng tháng một năm trước. Vào năm 2023, con số này đạt 721.677, tăng 98% so với mức cắt giảm 363.824 được công bố vào năm 2022.
Những dòng chữ đầu tiên trong bài này được viết trong ngày đầu năm 2024, với lời chúc lành tới tất cả độc giả, để cầu nguyện cho một thế giới của yêu thương và hòa bình. Trước tiên, mặc dù bản thân tác giả chữ nghĩa vụng về, nhưng cũng học theo truyền thống người xưa để làm vài câu đối trong ngày đầu năm dương lịch, và cũng là cận kề với ngày Tết Nguyên Đán. Tác giả không giữ bản quyền, do vậy bất kỳ ai cũng có thể sử dụng các câu đối nếu thấy khả dụng. Xin mời quý vị trong các phố ông đồ ở VN tự do sử dụng, và không cần ghi tên tác giả. Các câu đối này, khi cắt bớt cho ngắn hơn, vẫn có thể đủ nghĩa cho nhiều trường hợp.
Khoảng hơn bốn năm trước, tỷ phú Mỹ Jeffrey Epstein đã tự kết liễu đời mình trong lúc bị giam giữ. Ông bị cáo buộc lạm dụng tình dục, buôn trẻ vị thành niên và có nguy cơ bị kết án 45 năm tù. Hôm nay, hơn 900 trang của cuộc điều tra liên quan đến cáo buộc Jeffrey Epstein đã được công bố, theo tin CNN.
Đó là một viên thuốc có thể rung và đánh lừa dạ dày cảm thấy no. Đây có thể là một phương pháp điều trị béo phì trong tương lai mà không cần dùng đến thuốc hay phẫu thuật. Theo một bài báo xuất bản vào tháng 12 trên tạp chí Science Advances, viên thuốc này chưa được thử nghiệm trên người nhưng đã được thử nghiệm trên lợn. Kết quả cho thấy, lượng thức ăn mà lợn ăn giảm đi khoảng 40% và các hormone tạo cảm giác no được kích thích.
Một hồ sơ dân sự kiện cựu Tổng Thống Trump sẽ được nửa phần tiến hành, nửa phần bị Tòa bác bỏ. Một thẩm phán liên bang ở Washington, D.C., đã ra phán quyết rằng chỉ một phần của vụ kiện chống lại Trump về cái chết của cảnh sát Điện Capitol Brian Sicknick có thể được tiến hành, đưa ra quyết định chia rẽ trong vụ kiện do bạn tình lâu năm của Sicknick đứng tên kiện Trump.
Israel đã tiêu diệt phó thủ lãnh Hamas Saleh al-Arouri trong một cuộc tấn công bằng máy bay không người lái (drone) ở thủ đô Beirut của Lebanon. Sự kiện này khiến cho chiến tranh có nguy cơ lan rộng ra ngoài Gaza, theo Reuters.
Vào khoảng thời gian này bốn năm trước, các viên chức Trung Quốc bắt đầu điều tra nguyên nhân của căn bệnh hô hấp bí ẩn ở Vũ Hán, rồi đợt bùng phát đại dịch COVID-19 đã làm xáo trộn cuộc bầu cử năm 2020 và thay đổi thế giới của chúng ta mãi mãi. Dự đoán tình hình chính trị là một trò chơi đầy rủi ro, đặc biệt là trong thời đại liên tục xảy ra hiện tượng thiên nga đen (black swan: thiên nga đen là từ dùng để chỉ những hiện tượng mà khả năng xảy ra rất hiếm, không thể dự đoán trước được nhưng có thể gây ra các tác động vô cùng nghiêm trọng). Thay vì tìm hiểu những dự đoán hay lời tiên tri, trang Axios chỉ ra 5 yếu tố quan trọng mà họ sẽ quan sát về những tác động của chúng đối với cuộc bầu cử trong năm 2024.
Bước đi như vậy rõ ràng là không cần lưu dấu; nhưng chính là bước đi siêu tuyệt của bậc đại nhân, đại sĩ: không dấu tích mà lại tràn đầy công đức, lợi ích cho dân tộc, đạo pháp và nhân loại nhiều thế kỷ sau.
Cảnh sát ở California cho biết một cậu bé 10 tuổi đã tìm thấy một khẩu súng trong xe của cha mình rồi dùng nó bắn chết một cậu bé 10 tuổi khác. Tờ Los Angeles Times đưa tin cảnh sát đã trả lời các báo cáo về vụ nổ súng ở Quận Sacramento vào chiều thứ Bảy và phát hiện nạn nhân không phản ứng và chảy máu trong bãi đậu xe của một tòa nhà chung cư.


Kính chào quý vị,

Tôi là Derek Trần, dân biểu đại diện Địa Hạt 45, và thật là một vinh dự lớn lao khi được đứng nơi đây hôm nay, giữa những tiếng nói, những câu chuyện, và những tâm hồn đã góp phần tạo nên diện mạo văn học của cộng đồng người Mỹ gốc Việt trong suốt một phần tư thế kỷ qua.
Hai mươi lăm năm! Một cột mốc bạc! Một cột mốc không chỉ đánh dấu thời gian trôi qua, mà còn ghi nhận sức bền bỉ của một giấc mơ. Hôm nay, chúng ta kỷ niệm 25 năm Giải Viết Về Nước Mỹ của nhật báo Việt Báo.

Khi những người sáng lập giải thưởng này lần đầu tiên ngồi lại bàn thảo, họ đã hiểu một điều rất căn bản rằng: Kinh nghiệm tỵ nạn, hành trình nhập cư, những phức tạp, gian nan, và sự thành công mỹ mãn trong hành trình trở thành người Mỹ gốc Việt – tất cả cần được ghi lại. Một hành trình ý nghĩa không những cần nhân chứng, mà cần cả những người viết để ghi nhận và bảo tồn. Họ không chỉ tạo ra một cuộc thi; họ đã và đang xây dựng một kho lưu trữ. Họ thắp lên một ngọn hải đăng cho thế hệ sau để chuyển hóa tổn thương thành chứng tích, sự im lặng thành lời ca, và cuộc sống lưu vong thành sự hội nhập.

Trong những ngày đầu ấy, văn học Hoa Kỳ thường chưa phản ánh đầy đủ sự phong phú và đa dạng về kinh nghiệm của chúng ta. Giải thưởng Viết Về Nước Mỹ thực sự đã lấp đầy khoảng trống đó bằng sự ghi nhận và khích lệ vô số tác giả, những người đã cầm bút và cùng viết nên một thông điệp mạnh mẽ: “Chúng ta đang hiện diện nơi đây. Trải nghiệm của chúng ta là quan trọng. Và nước Mỹ của chúng ta là thế đó.”


Suốt 25 năm qua, giải thưởng này không chỉ vinh danh tài năng mà dựng nên một cộng đồng và tạo thành một truyền thống.
Những cây bút được tôn vinh hôm nay không chỉ mô tả nước Mỹ; họ định nghĩa nó. Họ mở rộng giới hạn của nước Mỹ, làm phong phú văn hóa của nước Mỹ, và khắc sâu tâm hồn của nước Mỹ. Qua đôi mắt họ, chúng ta nhìn thấy một nước Mỹ tinh tế hơn, nhân ái hơn, và sau cùng, chân thật hơn.

Xin được nhắn gửi đến các tác giả góp mặt từ bao thế hệ để chia sẻ tấm chân tình trên các bài viết, chúng tôi trân trọng cảm ơn sự can đảm của quý vị. Can đảm không chỉ là vượt qua biến cố của lịch sử; can đảm còn là việc ngồi trước trang giấy trắng, đối diện với chính mình, lục lọi ký ức đau thương sâu đậm, và gửi tặng trải nghiệm đó đến tha nhân. Quý vị là những người gìn giữ ký ức tập thể và là những người dẫn đường cho tương lai văn hóa Việt tại Hoa Kỳ.

Với Việt Báo: Xin trân trọng cảm ơn tầm nhìn, tâm huyết, và sự duy trì bền bỉ giải thưởng này suốt một phần tư thế kỷ.
Khi hướng đến 25 năm tới, chúng ta hãy tiếp tục khích lệ thế hệ kế tiếp—những blogger, thi sĩ, tiểu thuyết gia, nhà phê bình, nhà văn trẻ—để họ tìm thấy tiếng nói của chính mình và kể lại sự thật của họ, dù đó là thử thách hay niềm vui. Bởi văn chương không phải là một thứ xa xỉ; đó là sự cần thiết. Đó là cách chúng ta chữa lành, cách chúng ta ghi nhớ, và là cách chúng ta tìm thấy nơi chốn của mình một cách trọn vẹn.

Xin cảm ơn quý vị.

NHẬN TIN QUA EMAIL
Vui lòng nhập địa chỉ email muốn nhận.