Hôm nay,  

Nhớ Thầy

27/10/202420:24:00(Xem: 3383)

 

IMG_6216
Hòa Thượng Thích Tuệ Sỹ, hình chụp tại Hương Tích. (Ảnh:Thích Nữ Khánh Năng chụp ngày 19 tháng 9 năm 2018)

 

 

Kính lạy Thầy, bậc Thầy lớn của Phật Giáo Việt Nam, là nơi nương tựa của hàng tứ chúng.

Kính lạy Thầy, Pháp thân thường trụ, hoá thân Người khắp cõi hư không.

Kính lạy Thầy, Người đã cho con thêm một lần nữa được sinh ra trong Pháp.

Kính lạy Thầy, nhục thân Người tan biến bốc thành mây trời, lang thang khắp cõi hư không, nhưng đời sống Người đã là một phần máu thịt trong con.

 

Thầy ơi! Tây nguyên se se lạnh, tiếng côn trùng rả rích đầu đông. Trong quãng im lặng của núi rừng tịch liêu là sự đong đầy của mênh mông nỗi nhớ. Con nhớ những giờ trà bên Thầy; nhớ những lúc chỉ biết lặng im bên Thầy khi Thầy bệnh; nhớ sự im lặng cũng là bài Pháp vô ngôn mà Thầy trao cho con; nhớ căn phòng nhỏ nơi Thầy an cư, dịch kinh và viết sách mà ngày ngày hai cô trò con được lui tới pha trà dâng Thầy. Với con, Thị Ngạn Am nơi Thầy ở hai năm cuối đời ở Long Thành cũng chính là trượng thất Duy-Ma nơi chư Hiền Thánh Tăng Bồ-tát đồng cư và cũng là nơi Thầy tiếp mười phương khách. Thầy viết cho mình, hay cho những ai có duyên được bước vào trong đó khi đề bốn chữ “Huyễn Thân Mộng Trạch” (Thân này huyễn; chỗ ở này như mộng)?

 

Như huyễn. Như mộng. Từ khi Thầy nhập diệt, con đã kinh nghiệm sự mộng huyễn ấy trong từng sát-na sinh diệt của thân tâm, của ngoại cảnh. Một năm qua đi. Đây là tri giác về thời gian? Tri giác về khoảng cách? Hay tri giác về siêu nghiệm? Cái gọi là nỗi nhớ đong đầy trong con lúc này là gì, khi mà theo quan điểm của A-tì-đàm, không một cái gì tồn tại qua hai sát-na? Như vậy, cái gì có tác dụng, cái đó phải ở trong thời điểm hiện tại. Nhưng ký ức về Thầy trong con không cùng xuất hiện đồng thời. Khi con nghĩ về Thầy lúc dịch kinh viết sách thì Thầy lúc an nhiên tĩnh toạ thuộc vị lai, chưa xuất hiện. Khi con nghĩ về Thầy lúc an nhiên tĩnh toạ, thì Thầy lúc dịch kinh viết sách đã biến mất vào quá khứ, Thầy lúc uống trà chưa có mặt. Vậy, hiện tại con nghĩ về Thầy là gì? Theo Tâm lý học hiện đại, thì đó chính là hiện tại giả tướng, hay hiện tại mạo tợ. Bằng nội quan, hay tri giác của người tu định, thì đó là chuỗi liên tục của nhiều sát-na con nghĩ về Thầy; sát-na đi vào trong quá khứ vẫn tồn tại và được nắm giữ bởi yếu tố niệm, định và huệ.

 

Viết về Thầy thì nên viết từ góc độ nào: Chân lý quy ước với những cặp phạm trù đối đãi: đến-đi, sanh-tử... ? Hay trong Pháp thân Pháp thể thường hằng? Con cũng không biết nữa. Chỉ biết rằng ý thức thời gian trong con là sự tiếp nối tương tục của nhân và quả; của nỗi nhớ tinh tuyền như giọt nước đầu non. Nó là bóng nắng huyễn hoá rọi xuống dòng sinh tử vô tận. Vậy thì một năm qua đi cũng chỉ như một cái chớp mắt của giấc mộng đầu hôm; giấc mộng tử-sinh nối dài qua bao kiếp sống của những chúng sanh vốn cưu mang trong mình Bồ-đề nguyện và Bồ-đề hành, phải không Thầy?

 

Thầy ơi! Hằng ngày con vẫn dâng trà lên Thầy như trước đây khi con còn được ở gần bên Thầy. Con biết Thầy chưa từng bỏ con ra đi, vì Pháp thân Thầy vốn bất sanh bất diệt. Nhưng điều mà con cảm nhận rõ ràng trong từng nhịp đập của trái tim mình đó là sự cô liêu của cánh hạc lẻ loi đi về trên đỉnh đồi tịch lặng.

 

Từ ngày Thầy mất, con vốn đã lặng lẽ nay lại càng lặng lẽ hơn. Ngày ngày trong thư phòng nhỏ chất đầy kinh sách, rồi con cũng hiểu ra: Thân giáo của Thầy, những trang sách Thầy để lại, ký ức về Thầy trong tâm con là Pháp thân thanh tịnh của Thầy. Thầy luôn ở đó, bên con, trong con, mỗi khi con nghĩ về Thầy.

 

“Khê thanh tiện thị quảng trường thiệt

Sơn sắc vô phi thanh tịnh thân

Dạ lai bát vạn tứ thiên kệ

Tha nhật như hà cử tợ nhân.”

 

(Tiếng suối reo là tiếng thuyết Pháp

Màu núi là Pháp thân thanh tịnh

Đêm đó tám vạn bốn nghìn kệ

Ngày sau nói lại làm sao đây?)

 

Thầy ơi! Có phải Thầy dạy con những lúc nhớ Thầy hãy lắng nghe tiếng suối róc rách trước hiên thất để nghe ra lời dạy của Thầy? Hay vì con lắng nghe con, lắng nghe mọi sự bằng xúc cảm của chính con, nên đâu đâu cũng là tiếng thuyết pháp của Thầy, của mười phương cõi Phật?!

 

Thầy ơi! Có phải trong cõi “bặt tiếng lời” của tự tâm, trong quãng im lặng của núi rừng tịch liêu để lắng nghe, thì màu núi cũng chính là Pháp thân thanh tịnh? Thầy ơi! Đất trời vô ngôn mà dòng pháp âm bất tuyệt luân lưu, thì biết nói làm sao?!

 

Thầy ơi! Nhớ có lần con thưa Thầy: ‘Bài thơ Mộng Ngày của Thầy chỉ cần nhớ bốn câu thôi.’ Thầy hỏi: ‘Bốn câu gì?’ Con đọc lên, “Từ tiếng gọi màu đen đất khổ/ Thắp tâm tư thay ánh mặt trời”, đến câu “Ta đi tìm trái tim đã vỡ” thì tâm con nghẹn lại. Những giọt nước mắt nóng như chực sẵn để tuôn rơi, để hoà chung trong Đại Bi Tâm mênh mông của Bồ-tát hạnh nguyện. Con im lặng, không đọc tiếp. Thầy biết người đệ tử nhỏ của mình đã bắt đầu bước đi trên lộ trình miên viễn này, đã kinh nghiệm sự vụn vỡ trong chính hình hài bằng xương bằng thịt này, nên Thầy đã đọc tiếp: “Đói thời gian ta gặm hư vô.” Và Thầy trò lại tiếp tục uống trà…

 

Thầy ơi! Con lại tiếp tục hành trình đi tìm trái tim đã vỡ. Bất thối chuyển.

 

Đệ tử kính lạy Giác Linh Thầy và lạy tạ ân đức giáo dưỡng của Thầy.

 

Con,

Thích Nữ Khánh Năng | Hạnh Thân

 

 

Gửi ý kiến của bạn
Vui lòng nhập tiếng Việt có dấu. Cách gõ tiếng Việt có dấu ==> https://youtu.be/ngEjjyOByH4
Tên của bạn
Email của bạn
)
Chỉ còn ít ngày nữa là tới Ngày Lễ Hiền Phụ (Father's Day) mà toàn dân Hoa Kỳ sẽ cùng nhau sum họp trong gia đình để ăn mừng ngày lễ này. Nên Nhân dịp này, tôi xin thắp một nén hương lòng cầu nguyện lên Đấng Thượng Đế Tối Cao trên trời, ban ơn khôn ngoan cho con cái biết mến yêu, biết hiếu thảo đối với những bậc sinh thành ra mình hiện đang còn sống trên cõi đời phù du này.
WESTMINSTER (Nguyên Giác/Nguyễn Thanh Huy) – Thiền Viện Sùng Nghiêm đã trang nghiêm tổ chức Đại Lễ Phật Đản hôm Chủ Nhật 25/5/2025, với nghi thức truyền thống và sự tham dự của nhiều thành phần trong cộng đồng và tứ chúng của Thiền Viện. Hiện diện của quý tu sĩ của Thiền Viện Sùng Nghiêm và quý khách ni có: Ni Sư Chân Thiền, Ni Sư Chân Diệu, Ni Sư Chân Minh, Ni Sư Thanh Liên, Ni Sư Như Như (Quan Âm Tịnh Thất, Westminster), Ni Sư Hạnh Liên (Tịnh Xá Từ Quang, Westminster), Ni Sư Chúc Ngọc (Chùa Trí Nghiêm, Garden Grove), Sư Cô An Liên (Tịnh Xá Ngọc Thanh).
Có một lời Đức Phật nói thường được nhắc tới. Đó là câu, “Ai thấy Pháp, là thấy Ta.” Nghĩa là, thấy Pháp, là thấy Phật. Câu nói này không có nghĩa là, thấy thân xác ngũ uẩn của Đức Phật. Pháp nơi đây có thể hiểu theo nhiều nghĩa, có thể là lời Đức Phật dạy, là con đường giải thoát, là nhận diện ra vạn pháp vô ngã trong lý nhân duyên, nguyên tắc vận hành của vạn pháp, và cả của thân tâm ta. Như thế, có thể hiểu là pháp vô vi nằm sẵn trong các pháp hữu vi, tức là Niết bàn đã có sẵn trong pháp ấn vô thường của sinh và tử.
- Kaohly Vang Her (Dân Biểu tiểu bang Minnesota): gia đình tôi là di dân lậu từ Cuộc Chiến VN trước khi vào Mỹ và kêu gọi từ tế với di dân - ICE đã bắt hơn 100.000 người từ khi Trump vào Bạch Ốc năm nay. - TNS Dân Chủ John Fetterman: các quan chức Dân chủ sai vì mô tả biểu tình đốt xe ở Los Angeles là ôn hòa.
(WASHINGTON, ngày 9 tháng 6, Reuters) – Một quyết định chưa từng có tiền lệ vừa làm rúng động hệ thống y tế công cộng Hoa Kỳ: Bộ trưởng Y tế Robert F. Kennedy Jr. vừa sa thải toàn bộ 17 thành viên của Ủy ban Cố vấn về Chủng ngừa (ACIP) thuộc Cơ Quan Kiểm Soát và Phòng Bệnh (CDC), và đang bổ nhiệm người mới thay thế. Ngay lập tức, hành động này vấp phải phản ứng gay gắt từ các nhà khoa học.
(LOS ANGELES/WASHINGTON, ngày 9 tháng 6, Reuters) – Quân đội Hoa Kỳ sẽ điều khoảng 700 Thủy Quân Lục Chiến đến Los Angeles trong khi chờ lực lượng Vệ Binh Quốc Gia đến tiếp ứng. Đây là bước leo thang mới trong phản ứng của Tổng thống Donald Trump trước các cuộc biểu tình phản đối chính sách di trú cứng rắn của ông.
Trong một cuộc họp báo trên mạng do American Community Media tổ chức, các chuyên gia y tế thảo luận về hậu quả nguy hiểm của những quyết định mới của Bộ Y Tế liên quan đến khuynh hướng chống vaccine; cũng như cắt giảm ngân sách những chương trình y tế công toàn cầu của chính phủ Hoa Kỳ.
- Trump chụp mũ người biểu tình là lãnh tiền, và tục tĩu giễu tên Thống đốc California - Dân gốc Latin hối tiếc vì ủng hộ Trump - Thống đốc California nói sẽ kiện Trump vì tạo ra khủng hoảng, phi pháp (dùng Vệ Binh mà không qua Thống đốc), sẵn sàng để bị bắt. - DB Maxine Waters: Trump là kẻ tàn nhẫn, vô danh dự vì biểu tình không đông, hầu hết ôn hòa, mà đưa 2.000 lính với súng M4 tới.
Vào 2024, số du khách quốc tế tới Mỹ giảm vì đồng dollar mạnh làm du lịch tới đây trở nên đắt đỏ. Nhưng hiện nay nhiều du khách quốc tế không đến Mỹ vì những rủi ro không ngờ tới bắt nguồn tự việc xin visa nhiêu khê hơn, chính sách di trú bất nhất, và vấn đề chính trị.
(HOA KỲ, ngày 8 tháng 6, Reuters) – Tổng thống Donald Trump đã cho lực lượng Vệ binh Quốc gia đến California sau hai ngày diễn ra các cuộc biểu tình (ôn hòa) phản đối chiến dịch bố ráp di dân. Ông cho rằng các cuộc biểu tình này đã cản trở việc thực thi pháp luật liên bang, và là “một kiểu nổi loạn” chống lại chính phủ liên bang.
(HOA KỲ, ngày 8 tháng 6, Reuters) – Lục Quân Hoa Kỳ hôm Chủ Nhật cho biết quân đội liên bang đã thực hiện các vụ bắt giữ đầu tiên trong các khu vực quân sự đặc biệt dọc biên giới với Mexico, theo chỉ đạo từ chính sách kiểm soát di dân của chính quyền Trump.
- Trump muốn đánh cho chết đối với Đại học Columbia, khi xóa quyền công nhận, chận tiền vay và Pell grants - Hãng xe Porsche: không mở xưởng ở Mỹ - Các trường hợp Trump ân xá ra tù: tham nhũng, hối lộ, trộm tiền, tham gia MAGA, chi tiền tới gần Trump và da trắng (chưa thấy da vàng được ân xá)
Câu Lạc Bộ Tình Nghệ Sĩ vừa tổ chức rất thành công Đại Nhạc Hội "Tình Hè" tại Trung Tâm Văn Hóa & Truyền Thông Việt Nam vào ngày Chủ Nhật, 1 tháng 6.
- Elon Musk: cần lập đảng mới, nên là Đảng Hoa Kỳ - Musk xúi PTT Vance luận tội để hạ bệ Trump. Vance bênh Trump, nói Musk sai rồi. Trump: không muốn bàn chuyện Musk nữa. - Stephen Miller (cố vấn Nội an của Trump) bị nghi lộ chuyện Musk phê ma túy cho báo NYT vì thấy viễn ảnh vợ mình (Katie Miller) bị Musk dắt theo ra khỏi Nhà Trắng
- Philippines: 3 ông TQ bắt cóc, hiếp 1 cô VN - Trump chỉ trích Fed, đòi giảm lãi suất ngay - Sẽ biểu tình lớn toàn quốc ngày 14 tháng 6 khi Trump diễn binh mừng sinh nhật 79 của Trump, sinh nhật 250 của Quân lực Mỹ - Thẩm phán Allison Burroughs chặn Trump: khoan cấm SV quốc tế đến Đại học Harvard - Châu Âu: sẵn sàng đón Elon Musk vào. - Trump lên mạng, phun phần lớn là tin giả


Kính chào quý vị,

Tôi là Derek Trần, dân biểu đại diện Địa Hạt 45, và thật là một vinh dự lớn lao khi được đứng nơi đây hôm nay, giữa những tiếng nói, những câu chuyện, và những tâm hồn đã góp phần tạo nên diện mạo văn học của cộng đồng người Mỹ gốc Việt trong suốt một phần tư thế kỷ qua.
Hai mươi lăm năm! Một cột mốc bạc! Một cột mốc không chỉ đánh dấu thời gian trôi qua, mà còn ghi nhận sức bền bỉ của một giấc mơ. Hôm nay, chúng ta kỷ niệm 25 năm Giải Viết Về Nước Mỹ của nhật báo Việt Báo.

Khi những người sáng lập giải thưởng này lần đầu tiên ngồi lại bàn thảo, họ đã hiểu một điều rất căn bản rằng: Kinh nghiệm tỵ nạn, hành trình nhập cư, những phức tạp, gian nan, và sự thành công mỹ mãn trong hành trình trở thành người Mỹ gốc Việt – tất cả cần được ghi lại. Một hành trình ý nghĩa không những cần nhân chứng, mà cần cả những người viết để ghi nhận và bảo tồn. Họ không chỉ tạo ra một cuộc thi; họ đã và đang xây dựng một kho lưu trữ. Họ thắp lên một ngọn hải đăng cho thế hệ sau để chuyển hóa tổn thương thành chứng tích, sự im lặng thành lời ca, và cuộc sống lưu vong thành sự hội nhập.

Trong những ngày đầu ấy, văn học Hoa Kỳ thường chưa phản ánh đầy đủ sự phong phú và đa dạng về kinh nghiệm của chúng ta. Giải thưởng Viết Về Nước Mỹ thực sự đã lấp đầy khoảng trống đó bằng sự ghi nhận và khích lệ vô số tác giả, những người đã cầm bút và cùng viết nên một thông điệp mạnh mẽ: “Chúng ta đang hiện diện nơi đây. Trải nghiệm của chúng ta là quan trọng. Và nước Mỹ của chúng ta là thế đó.”


Suốt 25 năm qua, giải thưởng này không chỉ vinh danh tài năng mà dựng nên một cộng đồng và tạo thành một truyền thống.
Những cây bút được tôn vinh hôm nay không chỉ mô tả nước Mỹ; họ định nghĩa nó. Họ mở rộng giới hạn của nước Mỹ, làm phong phú văn hóa của nước Mỹ, và khắc sâu tâm hồn của nước Mỹ. Qua đôi mắt họ, chúng ta nhìn thấy một nước Mỹ tinh tế hơn, nhân ái hơn, và sau cùng, chân thật hơn.

Xin được nhắn gửi đến các tác giả góp mặt từ bao thế hệ để chia sẻ tấm chân tình trên các bài viết, chúng tôi trân trọng cảm ơn sự can đảm của quý vị. Can đảm không chỉ là vượt qua biến cố của lịch sử; can đảm còn là việc ngồi trước trang giấy trắng, đối diện với chính mình, lục lọi ký ức đau thương sâu đậm, và gửi tặng trải nghiệm đó đến tha nhân. Quý vị là những người gìn giữ ký ức tập thể và là những người dẫn đường cho tương lai văn hóa Việt tại Hoa Kỳ.

Với Việt Báo: Xin trân trọng cảm ơn tầm nhìn, tâm huyết, và sự duy trì bền bỉ giải thưởng này suốt một phần tư thế kỷ.
Khi hướng đến 25 năm tới, chúng ta hãy tiếp tục khích lệ thế hệ kế tiếp—những blogger, thi sĩ, tiểu thuyết gia, nhà phê bình, nhà văn trẻ—để họ tìm thấy tiếng nói của chính mình và kể lại sự thật của họ, dù đó là thử thách hay niềm vui. Bởi văn chương không phải là một thứ xa xỉ; đó là sự cần thiết. Đó là cách chúng ta chữa lành, cách chúng ta ghi nhớ, và là cách chúng ta tìm thấy nơi chốn của mình một cách trọn vẹn.

Xin cảm ơn quý vị.

NHẬN TIN QUA EMAIL
Vui lòng nhập địa chỉ email muốn nhận.