Hôm nay,  

Can trường trong chiến bại

07/11/202408:37:00(Xem: 5376)

blank

 
Can trường trong chiến bại


Giao Chỉ, San Jose

Các bạn lại hỏi tôi sau kỳ bầu cử vừa qua, bác Giao Chỉ nghĩ sao. Buồn vui lẫn lộn. Trả lời thực sự như thế. Vốn có vài người bạn thân quen lâu năm nên tôi tìm được kết quả từ sớm. Đó là chuyện vui.

Chiều thứ Bảy tuần trước có cơ hội tham dự buổi họp nội bộ với chiến dịch của cô Betty Dương. Khí thế của phe công đoàn ủng hộ Betty thực hào hứng. Tổ chức trong một nhà kho khá rộng, trưng bày lịch công tác rất khoa học. Betty đích thân đi gõ cửa với anh chị em tình nguyện. Trong những ngày cuối, mục tiêu gõ cửa 3.000 gia đình. Tôi cũng có cơ hội lên tiếng ca ngợi nỗ lực của đa số các tình nguyện người Mễ. Mang tâm trạng đầy hy vọng, tôi mở các bản tin tức thấy số phiếu đã qua nửa và Betty dẫn trước vài ngàn phiếu nên rất mừng.

Xem qua kết quả của bà dân biểu Zoe và ông Thượng nghị sĩ Dave của CA đều đạt được trên 60%, chúng tôi rất yên tâm. Các bạn ta tất cả đều yên bề gia thất. Bà giám sát viên Cindy đã tại chức 12 năm, trải qua 3 nhiệm kỳ, sẽ nhận chức vụ mới tại quê NM. Nhưng vì tình nghĩa công vụ nên chính thức yểm trợ cho Betty vào thay thế đã trở thành sức mạnh quan trọng đưa đến thành công. Đó là chuyện vui ngày bầu cử năm nay.

Còn chuyện không vui thì khá quan trọng. Ở tuổi cao niên, tôi đã từng mong nước Mỹ đứng lên làm lịch sử. Mình đã bầu cho bà Clinton vào chức tổng thống 8 năm trước nhưng không thành. Năm nay vẫn bỏ phiếu cho bà phó nhưng lại không thành công. Nước Mỹ xem ra vẫn chưa sẵn sàng chấp nhận phụ nữ lên ngôi, vừa là đàn bà mà lại là đàn bà da không trắng. Lý do chính thức là Kỳ Thị nhưng chẳng ai nói ra. Đề tài phá thai, súng đạn, kinh tế, chiến tranh hay di dân tuy quan trọng nhưng vấn nạn kỳ thị giữa da trắng và da không trắng vẫn là chuyện quan trọng số 1. Thôi đành vậy. Mình thuộc phe ta. Đành đọc lại cuốn sách của ông bạn quá cố Hồ Văn Kỳ Thoại: Can Trường Trong Chiến Bại.


Phen này gồng mình xem phe thắng cuộc ra tay. Bạn thân yêu của chúng tôi ở bên kia chiến tuyến cũng khá nhiều. Không biết các ngài có tìm cách giúp gì được đồng bào thực sự ruột thịt của Việt Nam. Tổng thống mà quyết liệt tổng xuất toàn thể cả triệu dân ở lậu là trong đó có cả anh em ta. Nếu ngài cắt bỏ ngân sách xã hội là cũng chết anh em ta từ tiền bệnh đến tiền già. Các bạn ta yêu Trump bây giờ trở thành bên Thắng Cuộc, xin bớt nóng này mà tìm cách giúp cho đồng bào ta. Kể cả đồng bào dân chủ Mỹ và dân chủ Việt.

Trong chiến tranh hai bên đều chụp Mũ nhau. Cộng hòa nói Dân chủ sẽ đưa Hoa Kỳ vào đường cộng sản. Thực sự chỉ là bệnh chụp Mũ thời đại. Nga và Tàu cũng không còn là cộng sản mà chỉ sống chết với chế độ độc tài. Làm sao Mỹ mà lại thành cộng sản. Cũng như thế, phe ta chụp mũ Trump là phát xít. Còn lâu. Ông không nắm được quân đội và công an. Cả ngày phải cãi nhau với báo chí thì làm sao trở thành phát xít được.

Thôi tạm thời ngưng chiến giữa anh em ta. Hãy ngồi lại mà coi kịch trường chính trị. Hai phe Cộng hòa và Dân chủ đối xử với nhau ra sao. Đón tiếp nhau vào Bạch Cung như thế nào. Lễ đăng quang thu xếp ra sao. Những ai đến dự. Các cuộc chiến bên Âu Châu và Trung Đông sẽ tiếp diễn ra sao? Rồi đến chuyện các vụ án của tổng thống còn chờ đợi. Tương lai gần ai sẽ đưa ai vào tù. Ông chánh án hay ngài tổng thống. Hai ngàn tù sau vụ tấn công quốc hội đang ở tù đã trở thành các chiến sĩ anh hùng của tổng thống sẽ ra sao. Sẽ còn nhiều màn trên sân khấu. Xin bình tĩnh ngồi xem. Đừng mắng mỏ nhau bằng Việt ngữ nữa.

Sử Hoa Kỳ sẽ ghi lại là trong thập niên vừa qua có một nhân vật không giống ai đã từ thế giới kinh doanh nhảy vào chính trường phá nát đảng Cộng hòa và chiến thắng đảng Dân chủ hai màn vô cùng ngoạn mục. Hai màn trình diễn nổi bật là một ngày bán McDonald's và một lần đi đổ rác. Vào tù ra khám như vào chỗ không người. Nhất ông. Đừng bao giờ so sánh ông với Hitler. Chỉ làm cho Hitler buồn.
 

Giao Chi San Jose. [email protected] (408) 316 8393



Gửi ý kiến của bạn
Vui lòng nhập tiếng Việt có dấu. Cách gõ tiếng Việt có dấu ==> https://youtu.be/ngEjjyOByH4
Tên của bạn
Email của bạn
)
Nữ văn sĩ vừa giành được giải thưởng văn học danh giá của Nhật Bản tiết lộ rằng một phần cuốn tiểu thuyết thắng giải của cô được viết với sự trợ giúp của trí tuệ nhân tạo (AI).
Vào tối thứ Năm (22/2), tàu đổ bộ Odysseus đã hạ cánh an toàn trên Mặt Trăng. Đây cũng là lần đầu tiên một tàu vũ trụ của công ty tư nhân thực hiện thành công nhiệm vụ này trên Mặt Trăng, theo Livescience.
Cựu Tổng Thống Donald Trump đã chiến thắng trong cuộc bầu cử sơ bộ của Đảng Cộng hòa Nam Carolina, đánh bại Nikki Haley trên tiểu bang nhà của Haley, nơi Haley hai lần được bầu làm thống đốc. Sự thống trị phiếu bầu Cộng Hòa của Trump ở Nam Carolina hầu như không gây ngạc nhiên. Tiểu bang này là một trong những tiểu bang bảo thủ nhất Hoa Kỳ và luôn ủng hộ Trump trước giờ.
Hôm nay, ngày 24/2/2024, là tròn hai năm ngày cuộc chiến Nga xâm lược Ukraine bùng nổ. Ngày 24 tháng 2/2022: ‘Chiến dịch quân sự đặc biệt’ bắt đầu. Tổng thống Nga Vladmir Putin đã thất bại: Ukraine vẫn là một quốc gia có chủ quyền, nhưng 1/5 lãnh thổ của Ukraine đã bị quân Nga chiếm. Putin nói muốn ngăn chặn NATO mở rộng: Nhưng Putin phải đối mặt với một liên minh đã kéo dài thêm hàng trăm km biên giới với Nga sau khi Phần Lan gia nhập.
Chùa Bát Nhã 4717 W 1st St, Santa Ana, CA 92703 QUYẾT ĐỊNH SỐ 01 BNMI/QĐ ngày 22-02-2024 Giải Nhiệm Ni Sư Thích Nữ Huệ Chiếu trong chức vụ Trụ Trì và tất cả những chức vụ khác tại Bat Nha Meditation Institute of USA (BNMI)
AP đưa tin, việc sa thải một giáo viên Georgia vì đã đọc cuốn sách về tính linh hoạt của giới tính cho lớp năm của cô đã được Hội đồng Giáo dục Georgia giữ nguyên hôm thứ Năm. Katie Rinderle đã khẳng định rằng cuốn sách nói về tính bao dung xã hội [đối với người đồng tính]. Cô bị sa thải vào tháng 8/2023 và nộp đơn kháng cáo vào tháng sau đó.
Trong lúc tình hình chính trị ở Mỹ sôi bỏng mùa bầu cử 2024, tình thế chiến tranh Ukraine-Nga và Do Thái-Hammas vẫn tiếp tục đổ máu và đốt tiền, Trí Thông Minh Nhân Tạo (AI) lặng lẽ lật qua trang sử mới, mà ít ai quan tâm, vì sức sôi động ồn ào của thực tế. AI lặng lẽ tìm cách thoát khỏi bàn tay quản lý của con người, nếu gia tộc này được tự do, tự quyền sinh sống, sẽ trở thành một dân tộc lớn mạnh, một nguy cơ cho nhân loại tương lai. Tuy báo động này xa vời nhưng không thể không quan tâm, vì AI đang song hành sinh hoạt hàng ngày với hầu hết mọi người và tiếp tục trên con đường trưởng thành.
Kỳ thi tại các trường cao đẳng Việt Nam thường rơi vào cuối tháng Giêng, một vài tuần trước khi kỷ niệm chiến tranh Trung-Việt, hay được gọi là Chiến tranh biên giới. Vì vậy, cuối học kỳ "sẽ là thời điểm hoàn hảo để suy ngẫm về cuộc chiến năm 1979, nhưng tôi không thể dẫn dắt sinh viên của mình thảo luận về cuộc chiến tranh này", Hằng, giảng viên môn Chính trị quốc tế tại một trường cao đẳng cao cấp ở Hà Nội cho biết.
Kế hoạch của Florida nhằm nhập cảng thuốc từ Canada để tiết kiệm chi phí đã được Cơ Quan Kiểm Soát Thực-Dược Phẩm (FDA) ‘bật đèn xanh’ trong tháng này. Và việc này cũng ‘hâm nóng’ lại chủ đề chi phí thuốc kê toa ở Hoa Kỳ. Rất nhiều nghiên cứu đã chỉ ra rằng giá thuốc ở Hoa Kỳ mắc hơn đáng kể so với giá thuốc ở các nước tân tiến khác. Năm 2018, giá thuốc ở Hoa Kỳ cao gần gấp đôi so với ở Pháp và Anh, ngay cả khi đã tính đến các khoản giảm giá mà các chương trình bảo hiểm y tế và chủ lao động Hoa Kỳ đã phải trả.
Trong cuốn tiểu thuyết Chuyện Hai Thành Phố (A Tale of Two Cities) của Charles Dickens, được xuất bản năm 1859 và lấy bối cảnh thời Cách Mạng Pháp, có đoạn viết: “Đó là thời đại tốt đẹp nhất, cũng là thời đại tồi tệ nhất, đó là thời đại của sự khôn ngoan, cũng là thời đại của sự ngu xuẩn.” Đại dịch COVID-19 cũng là một thời đại như thế. Một mặt, khoa học đã cứu sống được nhiều người. Chưa đầy một năm sau khi phát hiện virus, Hoa Kỳ đã tạo ra và thử nghiệm vắc xin, rồi cho sản xuất, phân phối và triển khai tiêm chủng hàng loạt miễn phí cho người dân. Ước tính vắc xin COVID đã cứu được ít nhất 3.2 triệu người chỉ riêng ở Hoa Kỳ. Những thành tựu này tạo ra hy vọng về việc chúng ta có thể nhanh chóng ứng phó với đại dịch trong tương lai.
Đây là lời khuyên từ một người xin tị nạn đã ở Hoa kỳ được vài năm và còn đang chờ ngày ra tòa án di trú
Từ lâu, cựu Tổng thống Donald Trump đã nói rõ rằng ông vô cùng phẫn nộ với NATO, một liên minh quân sự 75 năm tuổi bao gồm Mỹ và 30 quốc gia khác, trong đó có Canada, Anh, Đức và Pháp. Trump leo thang chỉ trích NATO vào ngày 10 tháng 2 năm 2024, khi ông nói rằng, nếu ông được bầu lại làm tổng thống vào tháng 11 năm 2024, Mỹ sẽ không bảo vệ bất kỳ quốc gia thành viên nào chưa “trả tiền”.
Hơn một thập niên trước, Shria Kumar, bác sĩ chuyên khoa tiêu hóa và là chuyên gia nghiên cứu tại Đại học Miami, bắt đầu chú ý đến một dấu hiệu đáng lo ngại. Có một số bệnh nhân ung thư dạ dày đến gặp bà ở độ tuổi rất trẻ, và rất nhiều người là phụ nữ. Khuynh hướng này vẫn tiếp diễn cho đến ngày nay. Các khoa học gia đang nỗ lực tìm hiểu tại sao điều này lại xảy ra. Vào mùa xuân năm ngoái, họ đã xác nhận rằng hiện tượng này đang diễn ra ở Hoa Kỳ. Sau khi kiểm tra hệ thống các cơ sở dữ liệu chứa các thông tin chi tiết về các trường hợp ung thư ở nhiều tiểu bang trên toàn quốc, các nhà nghiên cứu nhận thấy ung thư dạ dày đang gia tăng nhanh hơn ở phụ nữ trẻ.
Suy đoán về một loại vũ khí hạt nhân được đặt không gian đã xuất hiện trên các bản tin sau khi dân biểu Mike Turner, R-Ohio, chủ tịch Ủy ban Tình báo Hạ viện, đưa ra một tuyên bố khó hiểu nhưng đáng báo động vào ngày 14 tháng 2 năm 2024, liên quan đến thông tin mà ông đóng khung là “đe dọa an ninh quốc gia nghiêm trọng.” Một số nguồn cho rằng hiện đã có vũ khí hạt nhân. Những người khác nghi ngờ vũ khí chạy bằng năng lượng hạt nhân nhưng không phải đầu đạn hạt nhân.
Hàng năm, Bộ Ngoại giao chấp thuận rất nhiều thị thực cho công dân Việt Nam đến Hoa Kỳ để tham gia vào các hoạt động giải trí và biểu diễn nghệ thuật. Những chuyến thăm như vậy rất quan trọng nhằm tăng cường mối quan hệ văn hóa mật thiết giữa hai quốc gia chúng ta. Tuy nhiên, trái với tinh thần trao đổi song phương mang tính công bằng, nguyên tắc ngoại giao cơ bản của quốc tế, các nghệ sĩ Hoa Kỳ đến thăm Việt Nam không được hưởng các quyền hoạt động nghệ thuật tự do giống như khi chúng tôi đón tiếp các nghệ sĩ Việt Nam.


Kính chào quý vị,

Tôi là Derek Trần, dân biểu đại diện Địa Hạt 45, và thật là một vinh dự lớn lao khi được đứng nơi đây hôm nay, giữa những tiếng nói, những câu chuyện, và những tâm hồn đã góp phần tạo nên diện mạo văn học của cộng đồng người Mỹ gốc Việt trong suốt một phần tư thế kỷ qua.
Hai mươi lăm năm! Một cột mốc bạc! Một cột mốc không chỉ đánh dấu thời gian trôi qua, mà còn ghi nhận sức bền bỉ của một giấc mơ. Hôm nay, chúng ta kỷ niệm 25 năm Giải Viết Về Nước Mỹ của nhật báo Việt Báo.

Khi những người sáng lập giải thưởng này lần đầu tiên ngồi lại bàn thảo, họ đã hiểu một điều rất căn bản rằng: Kinh nghiệm tỵ nạn, hành trình nhập cư, những phức tạp, gian nan, và sự thành công mỹ mãn trong hành trình trở thành người Mỹ gốc Việt – tất cả cần được ghi lại. Một hành trình ý nghĩa không những cần nhân chứng, mà cần cả những người viết để ghi nhận và bảo tồn. Họ không chỉ tạo ra một cuộc thi; họ đã và đang xây dựng một kho lưu trữ. Họ thắp lên một ngọn hải đăng cho thế hệ sau để chuyển hóa tổn thương thành chứng tích, sự im lặng thành lời ca, và cuộc sống lưu vong thành sự hội nhập.

Trong những ngày đầu ấy, văn học Hoa Kỳ thường chưa phản ánh đầy đủ sự phong phú và đa dạng về kinh nghiệm của chúng ta. Giải thưởng Viết Về Nước Mỹ thực sự đã lấp đầy khoảng trống đó bằng sự ghi nhận và khích lệ vô số tác giả, những người đã cầm bút và cùng viết nên một thông điệp mạnh mẽ: “Chúng ta đang hiện diện nơi đây. Trải nghiệm của chúng ta là quan trọng. Và nước Mỹ của chúng ta là thế đó.”


Suốt 25 năm qua, giải thưởng này không chỉ vinh danh tài năng mà dựng nên một cộng đồng và tạo thành một truyền thống.
Những cây bút được tôn vinh hôm nay không chỉ mô tả nước Mỹ; họ định nghĩa nó. Họ mở rộng giới hạn của nước Mỹ, làm phong phú văn hóa của nước Mỹ, và khắc sâu tâm hồn của nước Mỹ. Qua đôi mắt họ, chúng ta nhìn thấy một nước Mỹ tinh tế hơn, nhân ái hơn, và sau cùng, chân thật hơn.

Xin được nhắn gửi đến các tác giả góp mặt từ bao thế hệ để chia sẻ tấm chân tình trên các bài viết, chúng tôi trân trọng cảm ơn sự can đảm của quý vị. Can đảm không chỉ là vượt qua biến cố của lịch sử; can đảm còn là việc ngồi trước trang giấy trắng, đối diện với chính mình, lục lọi ký ức đau thương sâu đậm, và gửi tặng trải nghiệm đó đến tha nhân. Quý vị là những người gìn giữ ký ức tập thể và là những người dẫn đường cho tương lai văn hóa Việt tại Hoa Kỳ.

Với Việt Báo: Xin trân trọng cảm ơn tầm nhìn, tâm huyết, và sự duy trì bền bỉ giải thưởng này suốt một phần tư thế kỷ.
Khi hướng đến 25 năm tới, chúng ta hãy tiếp tục khích lệ thế hệ kế tiếp—những blogger, thi sĩ, tiểu thuyết gia, nhà phê bình, nhà văn trẻ—để họ tìm thấy tiếng nói của chính mình và kể lại sự thật của họ, dù đó là thử thách hay niềm vui. Bởi văn chương không phải là một thứ xa xỉ; đó là sự cần thiết. Đó là cách chúng ta chữa lành, cách chúng ta ghi nhớ, và là cách chúng ta tìm thấy nơi chốn của mình một cách trọn vẹn.

Xin cảm ơn quý vị.

NHẬN TIN QUA EMAIL
Vui lòng nhập địa chỉ email muốn nhận.