Hôm nay,  

Ủng hộ toàn diện hay phản kháng âm thầm: Cuộc chiến ở Ukraine chia rẽ Phật tử Nga

17/01/202508:27:00(Xem: 2298)
blank 

Ủng hộ toàn diện hay phản kháng âm thầm: Cuộc chiến ở Ukraine chia rẽ Phật tử Nga
 

Bài viết của báo The Moscow Times
 

Vào một ngày tháng 11 tại vùng Viễn Đông của Nga, cư dân vùng ngoại ô thủ đô Ulan-Ude của Cộng Hòa Buryatia (trong Liên bang Nga) đã tụ tập cùng các quan chức địa phương để tỏ lòng thành kính lần cuối với Lama Bair Darmaev, một nhà sư Phật giáo đã tử trận trên chiến trường Ukraine.
 

"Ông đã đứng lên bảo vệ quê hương không chút do dự. Sau khi ký hợp đồng [nhập ngũ], ông đã hy sinh trong cương vị một anh hùng chơn thực", theo lời Svetlana Garmaeva, một đại biểu quốc hội khu vực Khural của Buryatia, nói từ một bục tạm thời được dựng trên mặt đất phủ đầy tuyết.
 

Năm người lính mặc quân phục mùa đông đứng sau chiếc quan tài đóng kín với thi thể của Darmaev, mang theo chân dung của ông, một vòng hoa và hai khẩu súng trường.
 

“Ông đã hy sinh mạng sống của mình vì bầu trời hòa bình của chúng ta và để bảo đảm rằng không ai dám tấn công đất nước chúng ta. Chúng ta phải biết ơn những người trấn giữ tuyến đầu và làm mọi thứ có thể để đưa chiến thắng đến gần hơn”, Garmaeva nói thêm.
 

Darmaev, 49 tuổi, đã cư trú tại Đền thờ Nữ thần Yanzhima ở thung lũng Barguzin đẹp như tranh vẽ của Buryatia trong gần 15 năm cho đến khi ông nhập ngũ làm tình nguyện quân cho quân đội Nga vào mùa xuân năm ngoái.
 

Vị Lạt ma chuyển sang làm chiến binh đã qua đời chỉ vài tháng sau khi nhập ngũ khi đang chiến đấu trong Lữ đoàn xe tăng cận vệ số 5 của Nga tại vùng Donetsk, miền đông Ukraine.

Darmaev không phải là nhà sư Phật giáo đầu tiên tử trận khi chiến đấu cho [chính phủ] Moscow ở Ukraine. Vào tháng 2/2023, Lạt ma Khyshikto Tsybikov đã tử nạn do trúng mảnh đạn ở Ukraine. Ông đã bị đưa ra tiền tuyến trong đợt động viên "một phần" năm 2022 của Nga.
 

Cam kết bất bạo động nằm ở trung tâm triết lý Phật giáo, vì đây là giới luật đầu tiên trong năm giới cơ bản của đạo đức Phật giáo.
 

Tuy nhiên, nhiều nhà sư Phật giáo từ Nga đã ủng hộ cuộc xâm lược Ukraine của Nga, hỗ trợ các chiến binh bằng tiền quyên góp và lời cầu nguyện, thậm chí còn cầm vũ khí như quý thầy Darmaev và Tsybikov.

Ngài Pandito Khambo Lama Damba Ayusheev, Pháp chủ Tăng đoàn Phật giáo Truyền thống Nga — và là bạn của Tổng thống Vladimir Putin — đã ủng hộ cuộc xâm lược toàn diện vào Ukraine ngay từ đầu. Sau đó, ngài còn nói rằng những người theo đạo Phật Nga “đang chiến đấu vì thế giới Nga và thế giới nói tiếng Slav” ở Ukraine vì mục đích “cứu thế giới Mông Cổ của họ”.
 

[Phật giáo là] tôn giáo ‘không được Nga mong muốn’
Do Ayusheev đứng đầu, Tăng đoàn Phật giáo Truyền thống Nga có trú xứ chính tại Buryatia, một trong ba tiền đồn Phật giáo ở Nga cùng với nước Cộng hòa lân cận Tyva và nước Cộng hòa Kalmykia ở phía tây nam.

Theo một cuộc khảo sát vào tháng 4/2022 của Trung tâm Levada Center, viện thăm dò ý kiến độc lập lớn cuối cùng của Nga, ít nhất 1% dân số Nga tự nhận mình là Phật tử.
 

“Chính quyền Nga…gần như luôn tiếp cận Phật giáo với một mức độ thận trọng nhất định”, theo Nikolai Tsyrempilov, sử gia về Phật giáo tại Đại học Nazarbayev University của Kazakhstan, nói với chương trình phát thanh podcast Republic Speaking.

“Họ coi các cộng đồng tôn giáo có trụ sở tâm linh bên ngoài nước Nga là những kẻ phát tán ảnh hưởng [nước ngoài] không mong muốn… Bao gồm Hồi giáo, Công giáo và cả Phật giáo,” Tsyrempilov nói với Republic Speaking.
 

Ông ghi nhận rằng Buryatia dường như là một trường hợp đặc biệt có vấn đề đối với chính quyền Nga vì cư dân bản địa của nơi này vẫn duy trì mối quan hệ chặt chẽ với nước láng giềng Mông Cổ, bao gồm cả các cuộc hành hương thường xuyên qua biên giới.
 

Để ngăn chặn mối đe dọa can thiệp của nước ngoài, chính quyền thời đế quốc Nga đã thành lập một cộng đồng Phật giáo tự trị với một hệ thống quyền lực hàng dọc nghiêm ngặt và người đứng đầu được bầu riêng.

“Tất cả các Lạt ma Khambo đều tuyên thệ trung thành với Sa hoàng Nga trong thời kỳ đế quốc. Nếu không, các ngài không thể được bầu lên. Trong cuộc bầu cử, họ phải đọc lời tuyên thệ trung thành [với quốc vương Nga]”, theo lời Lạt ma Buryat Baldan Bazarov, người đã rời khỏi Nga vì phản đối cuộc chiến ở Ukraine.


 

Damba Ayusheev cũng đã tuyên thệ trung thành với người đứng đầu nhà nước Nga khi ngài được bầu làm Khambo Lama thứ 24 vào năm 1995.

“Ông đã giữ lời thề đó vì phá vỡ nó sẽ không được coi là danh dự. Ngay cả trong Phật giáo, người ta phải giữ đúng lời hứa và lời thề của mình,” Bazarov trả lời tờ The Moscow Times khi được hỏi tại sao Ayusheev lại ủng hộ chiến tranh.

Tăng đoàn Phật giáo Nga không phải là tổ chức đầu tiên dường như mâu thuẫn với các giáo lý cơ bản của đức tin bằng cách ủng hộ hành động quân sự.

Ở Nhật Bản thời Thế chiến II — cũng giống như ở Nga ngày nay — giới lãnh đạo cấp cao của hầu hết các giáo phái Phật giáo đã tích cực khuyến khích Phật tử nhập ngũ, hỗ trợ các tổ hợp công nghiệp-quân sự của đất nước bằng các khoản quyên góp và ủng hộ hình ảnh thiêng liêng của hoàng đế.
 

Cộng đồng ở phía nam
Mặc dù Tăng đoàn Phật giáo Truyền thống Nga tự coi mình là tổ chức Phật giáo hàng đầu của đất nước Nga, các cộng đồng tôn giáo ở Tyva và Kalmykia phần lớn hoạt động độc lập.

“Miền Trung Khurul của Kalmykia được cộng đồng tu sĩ và Phật tử hỗ trợ và quyên góp. Vùng Khurul chưa bao giờ lệ thuộc vào ngân sách nhà nước của Nga”, theo lời Arslan Edgeev, cựu thư ký báo chí của Miền Trung Khurul của Kalmykia hiện đang lưu vong, cho biết. “Đó là lý do tại sao cộng đồng Phật giáo Kalmyk có thể chống lại Moscow”.

Vào tháng 1/2023, chính quyền Nga đã chụp mũ ngài Telo Tulku Rinpoche (Erdne Ombadykow), Đức Lạt ma tối cao của Cộng Hòa Kalmykia và là đại diện của Đức Đạt Lai Lạt Ma tại Nga và tại các quốc gia hậu Xô Viết, là "điệp viên nước ngoài", buộc ngài [Telo] phải từ chức.

Việc chỉ định này được đưa ra vài tháng sau khi Rinpoche — người đã rời Nga đến Mông Cổ sau cuộc xâm lược [Ukraine] để giúp đỡ hàng nghìn người Kalmyk đã một mình và cùng gia đình chạy trốn khỏi đất nước để tránh nghĩa vụ quân sự — đã trở thành nhà lãnh đạo tôn giáo cấp cao đầu tiên ở Nga lên án cuộc xâm lược.

“Sự phản đối Moscow này không bắt đầu từ cuộc chiến”, Edgeev giải thích. “Vào thời Liên Xô, tất cả các vị Lạt ma tối cao khác của Kalmykia đều phải chịu sự đàn áp chính trị. Họ phải đối mặt với sự đàn áp hình sự, bị đưa đến các trại lao động và thậm chí bị hành quyết. Sau khi Liên Xô sụp đổ, điều đó dường như đã trở thành dĩ vãng, nhưng không phải thế”.

Rinpoche đã lãnh đạo Phật tử Kalmyakia, tôn giáo chiếm đa số ở nước cộng hòa này, kể từ những năm 1990s. Ngài đã giúp khơi dậy sự hồi sinh của tôn giáo này sau khi nó bị chính quyền Liên Xô đẩy vào bí mật và đàn áp.

Ngoài việc giám sát việc xây dựng nhiều ngôi chùa và đào tạo các nhà sư mới, Rinpoche còn tích cực làm việc để xây dựng lại những cầu nối với Phật tử Mông Cổ và Tây Tạng.

“Tôi nghĩ di sản của Rinpoche là Kalmykia vẫn có một cộng đồng Phật tử tương đối độc lập. Tôi nghĩ đó là thành tựu lớn nhất của Thầy trong vai trò đó,” theo Edgeev nói với tờ The Moscow Times.

Tendzin Zhoydak (Mutul Ovyanov) đã thay thế Rinpoche làm Đức Lạt ma Tối cao của Kalmykia vào tháng 2/2023.

Mặc dù các nhà sư ở Kalmykia vẫn ủng hộ những người lính tìm kiếm lời cầu nguyện và sự hỗ trợ về mặt tinh thần, nhưng hầu hết các nhà sư đều "nói với Phật tử của họ trong các cuộc gặp riêng một thầy một trò rằng không có một ai trong các nhà sư ủng hộ cuộc chiến này", theo Edgeev.

Edgeev nói với tờ The Moscow Times rằng chính phủ Moscow đã nhiều lần cố gắng gây sức ép buộc Zhoydak lên tiếng ủng hộ cuộc chiến ở Ukraine bằng cả lời đe dọa và lời hứa cúng tiền lớn lao để khôi phục các tu viện địa phương.

“Nhưng như chúng ta thấy, những nỗ lực này đều vô ích”, theo Edgeev nói. “Khi Moscow gây sức ép với [Zhoydak], nhà sư nói rằng Thầy sẽ không làm điều đó vì nó trái ngược với những gì Thầy đang rao giảng”.
(Nguyên Giác dịch)
 

Nguồn:
https://www.msn.com/en-us/politics/international-relations/full-support-or-quiet-resistance-ukraine-war-splits-russia-s-buddhists/ar-BB1rnpqq?ocid=BingNewsVerp 



Gửi ý kiến của bạn
Vui lòng nhập tiếng Việt có dấu. Cách gõ tiếng Việt có dấu ==> https://youtu.be/ngEjjyOByH4
Tên của bạn
Email của bạn
)
2 người được chẩn đoán bị lây COVID-19 là những người bị cách ly trên du thuyền đã chết, theo bộ trưởng y tế Nhật phúc trình với Lập Pháp hôm Thứ Năm.
Từ khi dịch bệnh Corona bùng phát đến nay có nhiều nhà bình luận về tình hình chính trị của ĐCSTQ có thể sụp đổ và chế độ CS không còn đứng vững ở Trung Quốc.
Hơn bốn tháng sau vụ tấn công ở Halle, Đức đã gây ra một vụ ám sát đẫm máu khác. Một người Đức giết chết chín người ở Hanau. Sau đó, anh ta bắn chết mẹ và mình. Merkel nói về "chất độc trong xã hội chúng ta".
“Nhân quyền là căn bản và là một thành tố quan trọng trong chính sách ngoại giao của Hoa Kỳ,” Đại sứ Daniel Kritenbrink phát biểu trong buổi gặp gỡ người Việt vùng San Jose chiều thứ Ba 18/2 vừa qua.
Chúng tôi, một số Quân Nhân Tiểu Khu Pleiku và các Anh Chị Em Học Sinh Liên Trường Pleiku, hàng năm đứng ra tổ chức: LỄ TƯỞNG NIỆM NẠN NHÂN CHẾT THẢM TRÊN TỈNH LỘ 7 NỐI LIỀN PLEIKU VÀ TUY HÒA
Thành phố Garden Grove, phối hợp cùng Học khu Garden Grove (GGUSD) mang đến cộng đồng sự kiện nghệ thuật ‘Art in the Park’ tổ chức năm thứ 2 vào Thứ Bảy, ngày 7 tháng Ba, 2020, từ 11:00 giờ đến 2:00 giờ trưa, trong khuôn viên Village Green park, tại địa chỉ 12732 Main Street.
Người Nhật Bản nói: “Một lời tử tế có thể làm ấm lòng suốt cả mùa Đông – One kind word can warm three winter months.” Nghe xong, tôi (trộm) nghĩ thêm rằng: “Một hành động tử tế còn có thể làm ấm lòng người suốt cả cuộc đời!”
Vào sáng ngày Thứ Tư 19/02/2020, tại Coastline Community College (thành phố Garden Grove), Đại Sứ Hoa Kỳ tại Việt Nam- ông Daniel J. Kritenbrink- đã có buổi gặp gỡ với cộng đồng Người Việt tại vùng Nam Cali. Dân Biểu Liên Bang Alan Lowenthal (Địa Hạt CA-47)- đồng chủ tịch Ủy Ban Quốc Hội Về Việt Nam- là người đứng ra tổ chức sự kiện đặc biệt này, cùng với các Dân Biểu Liên Bang Lou Correa (CA-46), Harley Rouda (CA-48), và Katie Porter (CA-45).
Từ xa xưa người ta đã đề cao vai trò của người lãnh đạo cũng như làm việc chung với nhau. Cũng thế qua bao đời người Việt đúc rút kinh nghiệm ấy qua các câu ca dao tục ngữ: “Một cây làm chẳng nên non, ba cây chụm lại nên hòn núi cao”; “Hợp quần gây sức mạnh”; “Một người lo bằng kho người làm”. Với tinh thần ấy quý thầy tiền chủng sinh giáo phận được thụ huấn khóa học “Lãnh đạo Phục vụ bằng Kỹ năng Làm việc Nhóm”, gọi tắt là khóa Kỹ năng Làm việc Nhóm.
Sau 41 năm thắng Trung Cộng xâm lược, Việt Nam đã học được gì với hậu qủa của 10 năm đẫm máu và tàn bạo (1979-1989) của cuộc chiến này? Không nhiều. Việt Nam Cộng sản vẫn chịu nhục để tồn tại bên cạnh những người phương Bắc mà họ gọi là “vừa là đồng chí vừa là anh em”.
Để miêu tả sự phụ thuộc của Việt Nam vào nền kinh tế Trung Quốc, các nhà quan sát về tình trạng kinh tế của 2 quốc gia này, họ thường ví von: “Bắc Kinh đổ mưa-Hà Nội giăng ô”.
Đây là một đề tài vô cùng nhạy cảm, tế nhị thuộc vào loại cấm kỵ hàng đầu trong các vấn đề cấm kỵ tabou. Đó là vấn đề vợ bạo hành chồng hay “gà mái đá gà cồ”.
Trong lúc người dân còn nghèo khổ và dịch bệnh gây hoang mang cộng thêm với sự thất bại ê chề của chủ nghĩa cộng sản trên toàn thế giới và tượng Lenine đã bị đập bỏ, chính quyền tỉnh Nghệ An tại miền bắc VN lại bắt đầu dựng tượng Lenine, theo bản tin của Đài Tiếng Nói Hoa Kỳ (VOA) cho biết hôm 20 tháng 2.
Hôm Thứ Tư, ngày 19 tháng 2, Trung Quốc vẫn còn nằm trong khủng hoảng dịch bệnh corona, với số người chết trên toàn quốc đã đạt tới mốc ngoặc mới hơn 2,000 người.
Ít nhất 6 người bị thương nặng trong các vụ nổ súng tại 2 nơi ở thành phố Hanau của Đức vào chiều tối Thứ Tư, theo cảnh sát cho biết.


Kính chào quý vị,

Tôi là Derek Trần, dân biểu đại diện Địa Hạt 45, và thật là một vinh dự lớn lao khi được đứng nơi đây hôm nay, giữa những tiếng nói, những câu chuyện, và những tâm hồn đã góp phần tạo nên diện mạo văn học của cộng đồng người Mỹ gốc Việt trong suốt một phần tư thế kỷ qua.
Hai mươi lăm năm! Một cột mốc bạc! Một cột mốc không chỉ đánh dấu thời gian trôi qua, mà còn ghi nhận sức bền bỉ của một giấc mơ. Hôm nay, chúng ta kỷ niệm 25 năm Giải Viết Về Nước Mỹ của nhật báo Việt Báo.

Khi những người sáng lập giải thưởng này lần đầu tiên ngồi lại bàn thảo, họ đã hiểu một điều rất căn bản rằng: Kinh nghiệm tỵ nạn, hành trình nhập cư, những phức tạp, gian nan, và sự thành công mỹ mãn trong hành trình trở thành người Mỹ gốc Việt – tất cả cần được ghi lại. Một hành trình ý nghĩa không những cần nhân chứng, mà cần cả những người viết để ghi nhận và bảo tồn. Họ không chỉ tạo ra một cuộc thi; họ đã và đang xây dựng một kho lưu trữ. Họ thắp lên một ngọn hải đăng cho thế hệ sau để chuyển hóa tổn thương thành chứng tích, sự im lặng thành lời ca, và cuộc sống lưu vong thành sự hội nhập.

Trong những ngày đầu ấy, văn học Hoa Kỳ thường chưa phản ánh đầy đủ sự phong phú và đa dạng về kinh nghiệm của chúng ta. Giải thưởng Viết Về Nước Mỹ thực sự đã lấp đầy khoảng trống đó bằng sự ghi nhận và khích lệ vô số tác giả, những người đã cầm bút và cùng viết nên một thông điệp mạnh mẽ: “Chúng ta đang hiện diện nơi đây. Trải nghiệm của chúng ta là quan trọng. Và nước Mỹ của chúng ta là thế đó.”


Suốt 25 năm qua, giải thưởng này không chỉ vinh danh tài năng mà dựng nên một cộng đồng và tạo thành một truyền thống.
Những cây bút được tôn vinh hôm nay không chỉ mô tả nước Mỹ; họ định nghĩa nó. Họ mở rộng giới hạn của nước Mỹ, làm phong phú văn hóa của nước Mỹ, và khắc sâu tâm hồn của nước Mỹ. Qua đôi mắt họ, chúng ta nhìn thấy một nước Mỹ tinh tế hơn, nhân ái hơn, và sau cùng, chân thật hơn.

Xin được nhắn gửi đến các tác giả góp mặt từ bao thế hệ để chia sẻ tấm chân tình trên các bài viết, chúng tôi trân trọng cảm ơn sự can đảm của quý vị. Can đảm không chỉ là vượt qua biến cố của lịch sử; can đảm còn là việc ngồi trước trang giấy trắng, đối diện với chính mình, lục lọi ký ức đau thương sâu đậm, và gửi tặng trải nghiệm đó đến tha nhân. Quý vị là những người gìn giữ ký ức tập thể và là những người dẫn đường cho tương lai văn hóa Việt tại Hoa Kỳ.

Với Việt Báo: Xin trân trọng cảm ơn tầm nhìn, tâm huyết, và sự duy trì bền bỉ giải thưởng này suốt một phần tư thế kỷ.
Khi hướng đến 25 năm tới, chúng ta hãy tiếp tục khích lệ thế hệ kế tiếp—những blogger, thi sĩ, tiểu thuyết gia, nhà phê bình, nhà văn trẻ—để họ tìm thấy tiếng nói của chính mình và kể lại sự thật của họ, dù đó là thử thách hay niềm vui. Bởi văn chương không phải là một thứ xa xỉ; đó là sự cần thiết. Đó là cách chúng ta chữa lành, cách chúng ta ghi nhớ, và là cách chúng ta tìm thấy nơi chốn của mình một cách trọn vẹn.

Xin cảm ơn quý vị.

NHẬN TIN QUA EMAIL
Vui lòng nhập địa chỉ email muốn nhận.