Hôm nay,  

Thành phố New York đặt bảng tên đường tôn vinh Thiền sư Thích Nhất Hạnh

12/04/202502:24:00(Xem: 3680)
blank

Thành phố New York đặt bảng tên đường tôn vinh Thiền sư Thích Nhất Hạnh
 

Bản tin Religion News Service

Người dịch: Nguyên Giác

   

NEW YORK (RNS) — Hàng chục nhà sư Phật giáo và cư sĩ tụ tập tại một góc phố đông đúc ở Upper West Side, New York City, vào một ngày mưa lạnh để chứng kiến lễ dựng bảng tên đường mới mang tính lịch sử để vinh danh nhà lãnh đạo tinh thần của họ vào Thứ Sáu, ngày 11 tháng 4/2025.
 

Thích Nhất Hạnh Way, tọa lạc tại góc phố Broadway và West 109, được đặt tên một cách tượng trưng để vinh danh nhà sư Phật giáo Việt Nam có ảnh hưởng, người đã viên tịch ở tuổi 95 vào năm 2022.
 

“Người dân New York không hẳn được biết đến là những người hòa bình,” theo lời Shaun Abreu, nghị viên Hội đồng Thành phố New York, phát biểu trước đám đông các nhà sư mặc áo cà sa và cư dân thành phố mặc áo khoác. “Chúng ta sống trong rất nhiều tiếng ồn, rất nhiều căng thẳng. Nhưng Thích Nhất Hạnh có một thông điệp dành cho những người như chúng ta. Ông biết rằng chúng ta không thể xây dựng một thế giới tốt đẹp hơn nếu chúng ta lúc nào cũng sân giận, hoặc nếu chúng ta không nhìn thấy tính nhân bản của nhau. Bằng cách đặt tên nhà sư này ngay tại đây, chúng ta đang tạo ra một khoảnh khắc dừng lại và hít thở.”
 

Thiền sư Nhất Hạnh, được coi là cha đẻ của Thiền chánh niệm, đã sống trên cùng một khu phố vào đầu những năm 60s, khi ông đang nghiên cứu tôn giáo đối chiếu và giảng dạy Phật giáo tại Chủng viện Union Theological Seminary và Đại học Columbia gần đó.
 

Thầy Nhất Hạnh đã bị lưu đày khỏi quê hương vì phản đối Chiến tranh Việt Nam và từ chối đứng về phe nào. Năm 1967, sau khi gặp nhà hoạt động vì hòa bình, Martin Luther King Jr. đã đề cử Nhất Hạnh cho Giải Nobel Hòa bình. Thích Nhất Hạnh cũng xuất bản sách, thiền và thi ca hướng đến mọi lứa tuổi và hoàn cảnh.

Những môn đệ của vị sư cho biết, việc đặt tên đường là một cách để tôn vinh ảnh hưởngcủa Nhất Hạnh, người mà họ gọi là Thầy, đối với cả cộng đồng Thiền chánh niệm phương Đông và phương Tây.
 

Đám đông, nhiều người trong số họ là một phần của truyền thống Phật giáo Làng Mai của Thích Nhất Hạnh, đã tạo ra một sự im lặng thanh thản tại sự kiện — trái ngược với tiếng còi báo động xe hơi và còi cảnh sát thông thường vào buổi sáng — bằng cách sử dụng phiên bản tiếng vỗ tay của Ngôn ngữ ký hiệu Hoa Kỳ, mà họ gọi là "hiển lộ những bông hoa của họ". Các tu sĩ từ một số tu viện của Thầy Nhất Hạnh, bao gồm Deer Park ở California và các tu viện Blue Cliff ở phía bắc New York, đã tới tham dự để kỷ niệm việc đặt tên đường, hát những bài thơ của Thiền sư sau khi hít thở sâu nhiều lần như một.

Đi theo bước chân của Thích Nhất  Hạnh, nhóm cũng tham gia vào một buổi thiền hành từ Phố 109th Street đến Chủng viện Phật giáo trên Phố 121th Street.
 

“Lời dạy của Thầy khuyến khích (chúng ta) trở về với hơi thở, tìm sự tĩnh lặng giữa hỗn loạn và vun trồng lòng từ bi trong trái tim mình”, theo nhà sư Pháp Không, một tu sĩ đến từ Blue Cliff cho biết. “Thực hành thiền hành này, trong đó mỗi bước chân đều được thực hiện một cách chánh niệm và mỗi hơi thở đều đặn giống nhau, nhắc nhở chúng ta rằng hòa bình không phải là một mục tiêu xa vời. Thầy đã chỉ cho chúng ta thấy rằng hòa bình bắt đầu từ bên trong chính chúng ta”.
 blank

 
Nhà sư Pháp Lưu, vị sư người Mỹ gốc Việt lớn tuổi nhất trong truyền thống Phật giáo Làng Mai, đã được Thầy Nhất Hạnh truyền giới sa di vào năm 2003. Pháp Lưu cho biết sư tự coi mình là một người trong thế hệ may mắn, được đi cùng Thầy Nhất Hạnh khắp thế giới trong cương vị một người trẻ khao khát tu tập.

“Bạn gần như có thể nói rằng chúng tôi đã được tái sinh từ miệng của người thầy”, nhà sư nói với RNS.
 

Pháp Lưu, người lần đầu tiên biết đến Làng Mai khi còn là sinh viên tiếng Anh tại Dartmouth College vào cuối những năm 1990s, đã nhớ lại cảm giác khi lần đầu tiên nhìn thấy Thầy Nhất Hạnh vào năm 2002.

“Chúng tôi đang ở bên ngoài trời, nơi một giảng đường ngoài trời, và đột nhiên, Thầy hiện ra giữa đám đông các nhà sư và ni cô”, Pháp Lưu nói. “Tôi không thấy thầy đến từ đâu. Có vẻ như thầy chỉ xuất hiện.

“Cái nhìn đó về Thầy giữa tăng đoàn xuất gia, đó là cốt tủy của Thầy. Bạn không thể thấy Thầy như một cá nhân, như một con người riêng biệt, mà đúng hơn là thân thể của sự thực hành chánh niệm tập thể mà Thầy đã tạo ra từ cộng đồng Phật giáo ở Việt Nam, rồi bị lưu đày và tái tạo cộng đồng đó ở đây tại phương Tây,” Pháp Lưu nói.
 

Pháp Lưu đã dành thời gian với Thầy Nhất Hạnh và các đệ tử khác tại Tu viện Lộc Uyển (Deer Park Monastery) trong những năm trước khi vị lãnh đạo qua đời. Theo truyền thống của Đức Phật, Pháp Lưu cho biết, Nhất Hạnh không chỉ định người kế nhiệm. Thay vào đó, Thầy “huấn luyện chúng tôi cách sử dụng lời nói yêu thương và lắng nghe sâu sắc để hiểu nhau khi có hiểu lầm, để mở lòng luôn sẵn sàng hòa giải, thay vì giữ sự oán giận trong lòng”.

Những học trò khác cho biết, lời dạy này đặc biệt phù hợp trong những thời điểm xã hội phải cân nhắc và bất đồng chính trị gay gắt, chẳng hạn như Chiến tranh Việt Nam hoặc các vận động đang diễn ra liên quan đến cuộc chiến ở Gaza.
 

Jonathan Gold, một sinh viên thạc sĩ 24 tuổi tại Trường Âm nhạc Manhattan gần đó, cho biết anh đã trở nên "cuồng nhiệt" với những lời dạy của Thầy Nhất Hạnh trong năm qua. Được nuôi dạy theo đạo Do Thái, anh đã tìm hiểu về những lời dạy của Phật giáo Thiền tông thông qua việc nghiên cứu nhạc thiêng liêng và đọc sách của Thầy. Gold cho biết thông qua những lời dạy đó, anh đã tìm thấy "một cánh cổng dẫn đến cuộc sống có nhiều thay đổi xã hội hơn".

“Tôi nghĩ rằng cốt lõi của mọi chuyện là khi trải qua từng ngày, từng cuộc nói chuyện, từng hành động bạn thực hiện, hãy bắt nguồn từ tâm phi bạo lực triệt để, tâm bất hại triệt để”, Gold cho biết. “Bất cứ khi nào chúng ta thảo luận với mọi người hoặc nói chuyện với cha mẹ — đó là một điều quan trọng — thay đổi ngôn ngữ chúng ta sử dụng để chúng ta tiếp cận mọi thứ bằng lòng trắc ẩn và sự hiểu biết thay vì gây hấn hoặc đối kháng. Ngay cả những người mà chúng ta nghĩ là ghét chúng ta, hoặc thậm chí cảm thấy như chúng ta ghét, khi chúng ta có thể chuyển hóa điều đó? Sau đó, mọi vấn đề trở thành, 'Làm thế nào để chúng ta tiếp cận vấn đề này một cách hòa bình và từ bi nhất có thể?'”
 

Và trong khi những người trẻ tuổi có thể đang quay lưng lại với tôn giáo nói chung, thì đối với cô Fiona Falco, 15 tuổi, giáo lý Phật giáo giúp giải tỏa những căng thẳng hàng ngày của một thiếu nữ người Mỹ, từ các trận bóng chuyền đến các kỳ thi lớn.

"Thiền giúp tôi bình lặng trở lại, và thật thú vị khi làm điều đó cùng mẹ tôi", Falco, con gái của Elaina Cardo, một giáo viên tại Green Island Sangha của Plum Village ở Long Island, New York, cho biết.
 

“Đó là sự giản dị của những lời dạy,” Cardo, người cũng làm việc với chương trình Wake Up Schools của Plum Village, một sáng kiến ​​đưa các hoạt động chánh niệm vào các trường tiểu học thông qua các nhà giáo dục, cho biết. “Không phải là chuyện lúc nào bạn thực hành chánh niệm, mà là thực tập trong mọi việc bạn làm — dù là ăn hay đi bộ.”
 

Jean Aronstein, 76 tuổi, đã tìm thấy những lời dạy về thiền của Hạnh vào thời điểm bắt đầu đại dịch COVID-19. Aronstein cho biết những lời dạy của ông phù hợp với đức tin Do Thái của bà — đặc biệt là “tâm linh, nghi lễ, sự nhất quán và tình yêu thương với toàn thể nhân loại.”
 

Aronstein, một cư dân lâu năm của Upper West Side, cho biết bà mong muốn được nhìn thấy bảng tên đường Thích Nhất Hạnh Way khi bà đi dạo trong khu phố của mình. Một lời dạy mà bà trân trọng nhất trong trái tim mình, bà nói, là: "Không có bùn, sẽ không có hoa sen. Có đau khổ, nhưng có vẻ đẹp, và tất cả chúng ta cần phải gắn bó với nhau, (để) chăm sóc lẫn nhau."

.

NGUỒN:

New York City places street sign honoring influential Buddhist monk, Thích Nhất Hạnh.

https://religionnews.com/2025/04/11/new-york-city-unveils-thich-nhat-hanh-way/

.

Xem thêm:

-- Video dài 4:41 phút:

https://www.youtube.com/watch?v=Ff9_ZQ9QeL4

-- Video ngắn hơn 1 phút:

https://www.youtube.com/shorts/b8H5xJBNDuU

 

 




Gửi ý kiến của bạn
Vui lòng nhập tiếng Việt có dấu. Cách gõ tiếng Việt có dấu ==> https://youtu.be/ngEjjyOByH4
Tên của bạn
Email của bạn
)
Khoảng cách giàu nghèo tăng vọt không những ở Tây Phương mà còn khắc nghiệt hơn nhiều tại các nước đang phát triễn. Hiện Trung Quốc có nhiều tỷ phú hơn Hoa Kỳ trong khi nhiều tập đoàn đại gia mọc lên nhanh chóng ở Ấn Độ, Việt Nam. Ngược lại đa số công nhân vẫn còn sống chui rút trong các ổ chuột ở những thành phố lớn. Hai câu hỏi đặt ra là (1) tại sao tại Á Châu không trổi dậy phong trào dân túy phản kháng như ở Âu-Mỹ, và (2) liệu chênh lệch giàu nghèo trong các nước đang mở mang có sẽ thu hẹp dần hay ngày càng thêm sâu rộng?
Công cuộc Cách mang Công Nghệ lần thứ Tư-CMCN-4.0-đang ập vào nước ta như vũ bão, có tác động sâu sắc tận gốc rễ của xã hội. Do đó bộ Thông tin-Truyền thông đã gửi đi nhiều thông điệp về cuộc CMCN-4.0 tới mọi người dân, mọi gia đình, doanh nghiêp, tổ chức Nhà nước, các đoàn thể xã hội, với hy vọng tận dụng những thành quả của CMCN-4.0 sẽ là công cụ hữu hiệu để Viêt Nam thưc hiện bỏ đi gánh nặng của quá khứ
Công Ty Walt Disney sẽ chính thức gởi nhân vật Mickey Mouse tham dự cuộc diễn hành với tước hiệu Children’s Grand Marshall (Đại Sứ Danh Dự của Tuổi Thơ). Nhân vật thần tượng của tuổi thơ Mickey Mouse sẽ trong thành phần dẫn đầu cuộc diễn hành theo sau hai lá đại kỳ Việt và Mỹ được hộ tống bởi Đoàn Hậu Duệ Vì Dân và Đoàn Thiếu Sinh Quân của Trường Trung Học Santiago, thuộc Học Khu Garden Grove.
Điều đáng trân trọng nơi cư sĩ Nguyên Giác là tác giả bám chặt kinh điển và lời dạy của chư Tổ, không dám phóng túng cho nên nội dung có thể khô khan, nhưng “chắc ăn” và nó giúp độc giả ngộ được “Tông Chỉ Phật” mà không lạc vào đường tà.
“Tất cả đều là khói sóng trên sông cả”. Chuyên buột miệng với tiếng thở dài. “Mất mát, tan biến không thể nào tìm lại được”. Vũ đứng dậy, bứt rứt. “Bỗng nhiên mà thấy nhớ nhà ghê! Nhớ dòng sông cũ.
Tình trạng ô nhiễm không khí ngày càng trở nên nguy ngập tại Việt Nam mà cụ thể theo một nghiên cứu mới công bố cho thấy Việt Nam sẽ tốn 13.63 tỉ đô la mỗi năm và có khoảng 60,000 người chết hàng năm vì ô nhiễm không khí, theo bản tin của Đài Tiếng Nói Hoa Kỳ (VOA) cho biết hôm 19 tháng 1.
Tại Hoa Kỳ, luật lao động liên bang và các tiểu bang có một số quy định khác nhau trong vấn đề tiền “típ” của nhân viên. Riêng tại California, luật lao động của tiểu bang cung cấp sự bảo vệ tối đa cho nhân viên có lãnh thêm tiền “típ” trong lúc làm việc (tipped employees), ví dụ điển hình là nhân viên làm việc trong nhà hàng và tiệm Nail.
Bỏ mả, hay bãi mả là điều bắt buộc trong nếp sống du canh. Tục tảo mộ hằng năm, chắc chắn, chỉ bắt đầu khi nhân loại tiến đến giai đoạn định canh. Còn tôi thì phải mãi cho đến cuối 2014, mới được rủ đi tảo mộ (lần đầu) khi đang lơ ngơ giữa một chiều Xuân, nơi đất lạ.
Văn phòng hành chính của California Waste Solutions (CWS) chiếm trọn tầng cao nhất của một toà nhà ba tầng với nhiều văn phòng và bên dưới có hàng quán, siêu thị, cà-phê Starbucks.
Tuồng Kiều Nôm chúng ta có đây cũng gồm 3 hồi. Mỗi hồi trên dưới sáu mươi trang viết tay, khổ lớn, như A4, đủ để diễn trong một buổi hát độ 2 giờ. Nhìn chung văn chương lưu loát, đi theo đúng diễn biến
Hàng ngàn người tụ họp tại nhiều thành phố trên toàn nước Mỹ hôm Thứ Bảy, 18 tháng 1 trong ngày Diễn Hành của Phụ Nữ trên toàn quốc tập trung vào các vấn đề như biến đổi khí hậu, trả lương bình đẳng, quyền sinh sản và di dân, theo AP.
Năm ta chưa tàn, năm tây đã đến, 2020, năm nay Việt Nam thực sự đã bước vào chương trình Hán Hóa. Kể từ nay, Việt Nam xưa thân yêu, quen thuộc của chúng ta sẽ chỉ còn là những hình ảnh hoài niệm …
Do sự xuất hiện của Việt Minh, đúng hơn, Đảng Cộng Sản Việt Nam, do đảng này cướp chính quyền ngày 19/8/1945, do sự phức tạp của thời thế và sự nóng nảy muốn giành độc lập nhất thời của một số người Việt, lịch sử Việt Nam từ năm 1945 đã không những không biến chuyển như mọi người mong muốn mà còn đầy rẫy những ngộ nhận, từ đó những oan khuất cần phải được giải toả và làm sáng tỏ.
Chính quyền CSVN vẫn còn rất sợ vụ Đồng Tâm sẽ bùng nổ lớn vì sự bất mãn của người dân đối với cách hành xử bạo tợn của công an nên đã ra lệnh phong tỏa tài khoản phúng điếu dịp tang lễ ông Lê Đình Kình, theo bản tin của Đài Tiếng Nói Hoa Kỳ (VOA) cho biết hôm 18 tháng 1.
Vào cuối tháng 12 năm 2019, nhiều tài hải giám Trung Quốc đã hộ tống hơn 30 chiếc tàu đánh cá vào vùng biển đảo Natuna của Nam Dương.


Kính chào quý vị,

Tôi là Derek Trần, dân biểu đại diện Địa Hạt 45, và thật là một vinh dự lớn lao khi được đứng nơi đây hôm nay, giữa những tiếng nói, những câu chuyện, và những tâm hồn đã góp phần tạo nên diện mạo văn học của cộng đồng người Mỹ gốc Việt trong suốt một phần tư thế kỷ qua.
Hai mươi lăm năm! Một cột mốc bạc! Một cột mốc không chỉ đánh dấu thời gian trôi qua, mà còn ghi nhận sức bền bỉ của một giấc mơ. Hôm nay, chúng ta kỷ niệm 25 năm Giải Viết Về Nước Mỹ của nhật báo Việt Báo.

Khi những người sáng lập giải thưởng này lần đầu tiên ngồi lại bàn thảo, họ đã hiểu một điều rất căn bản rằng: Kinh nghiệm tỵ nạn, hành trình nhập cư, những phức tạp, gian nan, và sự thành công mỹ mãn trong hành trình trở thành người Mỹ gốc Việt – tất cả cần được ghi lại. Một hành trình ý nghĩa không những cần nhân chứng, mà cần cả những người viết để ghi nhận và bảo tồn. Họ không chỉ tạo ra một cuộc thi; họ đã và đang xây dựng một kho lưu trữ. Họ thắp lên một ngọn hải đăng cho thế hệ sau để chuyển hóa tổn thương thành chứng tích, sự im lặng thành lời ca, và cuộc sống lưu vong thành sự hội nhập.

Trong những ngày đầu ấy, văn học Hoa Kỳ thường chưa phản ánh đầy đủ sự phong phú và đa dạng về kinh nghiệm của chúng ta. Giải thưởng Viết Về Nước Mỹ thực sự đã lấp đầy khoảng trống đó bằng sự ghi nhận và khích lệ vô số tác giả, những người đã cầm bút và cùng viết nên một thông điệp mạnh mẽ: “Chúng ta đang hiện diện nơi đây. Trải nghiệm của chúng ta là quan trọng. Và nước Mỹ của chúng ta là thế đó.”


Suốt 25 năm qua, giải thưởng này không chỉ vinh danh tài năng mà dựng nên một cộng đồng và tạo thành một truyền thống.
Những cây bút được tôn vinh hôm nay không chỉ mô tả nước Mỹ; họ định nghĩa nó. Họ mở rộng giới hạn của nước Mỹ, làm phong phú văn hóa của nước Mỹ, và khắc sâu tâm hồn của nước Mỹ. Qua đôi mắt họ, chúng ta nhìn thấy một nước Mỹ tinh tế hơn, nhân ái hơn, và sau cùng, chân thật hơn.

Xin được nhắn gửi đến các tác giả góp mặt từ bao thế hệ để chia sẻ tấm chân tình trên các bài viết, chúng tôi trân trọng cảm ơn sự can đảm của quý vị. Can đảm không chỉ là vượt qua biến cố của lịch sử; can đảm còn là việc ngồi trước trang giấy trắng, đối diện với chính mình, lục lọi ký ức đau thương sâu đậm, và gửi tặng trải nghiệm đó đến tha nhân. Quý vị là những người gìn giữ ký ức tập thể và là những người dẫn đường cho tương lai văn hóa Việt tại Hoa Kỳ.

Với Việt Báo: Xin trân trọng cảm ơn tầm nhìn, tâm huyết, và sự duy trì bền bỉ giải thưởng này suốt một phần tư thế kỷ.
Khi hướng đến 25 năm tới, chúng ta hãy tiếp tục khích lệ thế hệ kế tiếp—những blogger, thi sĩ, tiểu thuyết gia, nhà phê bình, nhà văn trẻ—để họ tìm thấy tiếng nói của chính mình và kể lại sự thật của họ, dù đó là thử thách hay niềm vui. Bởi văn chương không phải là một thứ xa xỉ; đó là sự cần thiết. Đó là cách chúng ta chữa lành, cách chúng ta ghi nhớ, và là cách chúng ta tìm thấy nơi chốn của mình một cách trọn vẹn.

Xin cảm ơn quý vị.

NHẬN TIN QUA EMAIL
Vui lòng nhập địa chỉ email muốn nhận.