Hôm nay,  

Cuộc Đời Gắn Liền Với Nghề Pháp Luật: Định Mệnh Là Do Ơn Trên An Bài Cho Con Người

08/05/202509:10:00(Xem: 1514)

Cuộc Đời Gắn Liền Với Nghề Pháp Luật: Định Mệnh Là Do Ơn Trên An Bài Cho Con Người.

                                                            
 PT. Nguyễn Mạnh San

Cựu sinh viên Luật khoa Saigon

 Phụ Tá Trưởng Phòng Tố Tụng         

Tòa Án Liên Bang Hoa Kỳ, Oklahoma

blank

 
Người ta thường nói có những sự việc mà bản thân tự mình biết rõ trong khả năng tài ba, học vấn, phương tiện và kinh nghiệm sẵn có của Thượng Đế đã ban ơn cho riêng từng người trên cõi đời này. Nhưng khi chúng ta đem ra thực thi những điều mong ước đó lại có khi không đem lại kết quả tốt đẹp như chúng ta hằng mong đợi. Do đó người đời vẫn có câu: Mưu sự tại nhân, thành sự tại thiên quả đúng như thế và hãy đem áp dụng vào trường hợp của cá nhân tôi xem sao.

 

Khởi sự 2 năm đầu tiên tôi ghi danh theo học Đại Học Văn Khoa Sài Gòn, nhưng 2 năm sau tôi bỏ Đại Học Văn Khoa để ghi danh theo học Đại Học Luật Khoa Sài gòn cho tới ngày ra trường. Sở dĩ tôi theo học luật khoa vì Mẹ tôi đỡ đầu cho phu nhân của luật sư Nguyễn Văn Chức theo đạo Công Giáo để được rửa tội và để được phép cử hành Thánh Lễ hôn phối tại Nhà Thờ và Tiến Sĩ Thẩm Phán Trần An Bài là cựu tu sĩ quen với gia đình chúng tôi. Mặc dầu Chúa ban cho tôi có thêm năng khiếu ăn nói hoạt bát trước công chúng vì điều này đem lại rất nhiều lợi điểm cho cuộc tranh luận trước phiên tòa xét xử một tội nhân nếu sau này tôi lại là một luật sư và trong khi đó tôi còn có 3 vị luật sư kinh nghiệm nổi tiếng mà tôi vừa giới thiệu trên đây, sẽ sẵn lòng nâng đỡ chỉ dẫn cho tôi thăng tiến trong ngành tư pháp, mà ít thấy ai có cơ hội may mắn như tôi, lại dám bỏ lỡ cơ hội hiếm quý này. Sở dĩ tôi dám từ khước cơ hội hiếm quý này là vì ngay sau khi tôi tốt nghiệp luật khoa của trường Đại Học Luật Khoa Sài Gòn, thì cơ quan Viện Trợ Quân Sự Hoa Kỳ, gọi tắt là MACV đã tuyển dụng tôi vào chức vụ Phụ Tá Trung Tâm Trưởng Tiếp Liệu, gồm 18 Kho Hàng Tồn Trữ Tiếp Liệu Quân Sự Hoa Kỳ tại Tân Thuận Đông Nhà Bè, sau này được dời về Long Bình Biên Hòa.
 

Khi sang tới Hoa Kỳ vào 30 tháng 4 năm 1975, tôi may mắn lại được tuyển dụng vào làm cho Cơ Quan Thiện Nguyện Công Giáo Hoa Kỳ, gọi tắt là cơ quan USCC đặc trách Chương Trình Bảo Trợ Người Tị Nạn Cộng Sản Đông Nam Á cho USCC trong 5 năm liên tiếp tại tiểu bang Oklahoma. Nhờ ơn đặc biệt Chúa thương ban cho tôi có dịp may mắn được quay trở lại phục vụ 32 năm liên tục trong Ngành Tư Pháp tại Tòa Án Liên Bang Hoa Kỳ của tiểu bang Oklahoma, với chức vụ Phụ Tá Trưởng Phòng Tố Tụng, đặc trách Luật Sư Đoàn Liên Bang và Nhập Tịch Hoa Kỳ, tiếp theo ngay sau khi tôi tốt nghiệp Đại Học Luật Khoa Oklahoma University OU. Hơn thế nữa, qua 4 năm theo học Chương Trình Thần Học tại Chủng Viện Hoa Kỳ St. Gregory, Shawnee, Oklahoma, tôi được thụ phong chức Phó Tế Vĩnh Viễn (Permanent Deacon) tại Tổng Giáo Phận Công Giáo Oklahoma City vào ngày 31 tháng 3 năm 1979 và cũng là người Việt Nam đầu tiên trên thế giới đươc thụ phong chức Phó Tế Vĩnh Viễn này. Do đó Phó Tế Nguyễn Mạnh San đã được đặc ân diện kiến riêng với Đức Giáo Hoàng Phaolô Đệ Nhị (John Paul II) tại Tòa Thánh Vatican và được phép Phó Tế Lễ với Ngài tại Nhà Nguyện riêng của Ngài trong Tòa Thánh. Song hành hơn 32 năm phục vụ trong Ngành Tư Pháp Hoa Kỳ tại Tòa Án Liên Bang, Phó Tế San lần thứ nhất đã được Sở Di Trú Nhập Tịch Hoa Kỳ chỉ định làm Giám Khảo Nhập TỊch (US Naturalization & Immigration Examiner) tai Dallas, Texas. Lần thứ nhì được Sở Di Trú Nhập Tịch Hoa Kỳ chỉ định làm Thanh Tra Di Trú (US Immigration Inspector tại Houston, Texas. Năm 2012 Tòa Án Liên bang Hoa Kỳ trao tặng Lá Quốc Kỳ Hoa Kỳ cho PT. San tiêu biểu cho thành tích Công Tác Dân Sự Vụ của Thầy phục vụ hơn 32 năm liên tục tại Tòa Án và Lá Quốc Kỳ này đã được treo trên Đỉnh Tòa Nhà Quốc Hội Washington DC. 24 tiếng đồng hồ ngày 27-01-2012. Năm 2009 Phó Tế San tốt nghiệp khóa đào tạo Tuyên Uý Trại Tù Liên Bang Hoa Kỳ (Certified Federal Prison Chaplain) do Bộ Tư Pháp Hoa Kỳ tổ chức tại tiểu bang Colorado. Năm 2017 Phó Tế San là người Việt Nam duy nhất trên toàn quốc Hoa Kỳ được Hội Luật Sư Đoàn của Tiểu Bang Oklahoma trao tặng giải thưởng danh dự Liberty Bell Award cho đương sự. 
 

Nói tóm lại đây quả thật là những hồng ân vô giá trên cõi đời này, mà Thiên Chúa đã ban cho Phó Tế Nguyễn Mạnh San cách riêng và cho đại gia đình Phó Tế San nói chung. Biết nói gì hơn, xin quỳ gối dâng lời cảm tạ ơn Ngài đã ban muôn vàn ơn phước lành cho chúng con trên cõi đời này.
 

PT. Nguyễn Mạnh San và toàn gia đình.

 

Gửi ý kiến của bạn
Vui lòng nhập tiếng Việt có dấu. Cách gõ tiếng Việt có dấu ==> https://youtu.be/ngEjjyOByH4
Tên của bạn
Email của bạn
)
- Trump từng tổ chức 1 bữa tiệc tưng bừng dành cho "các cô gái trẻ", nơi Jeffrey Epstein "là khách mời duy nhất" - Elon Musk đã chinh phục nhiều quan chức của Trump: không thể giúp Trump trừng phạt Musk - 4 nạn nhân của Epstein nói với NBC: nên phổ biến hồ sơ Epstein để xoa dịu các đạu đớn không chữa lành nổi
- DB Derek Tran yêu cầu Trump đừng cắt ngân sách giáo dục của 6 triệu trẻ em ở California. - California: xin đừng cắt giảm ngân sách 2026 chương trình TRIO đối với hơn 100.000 SVHS nghèo - California: 3 lính cứu hỏa chữa lửa, bị cây đè trúng, bị thương, nhập viện - Thủ tục xin thị thực (visa) vào Mỹ sẽ có phí 250 đô, riêng tờ đơn từ 6 đô lên 24 đô. Sẽ hốt bạc World Cup 2026 và Thế vận 2028.
- Dân biểu Jamie Raskin (Dân chủ) ra nghị quyết được nhiều DB ủng hộ: Trump phải nộp tất cả "hồ sơ Epstein" - Đặc vụ ICE được xem dữ liệu Medicaid chi trả cho bệnh viện, sẽ dò ra những di dân lậu cần bị trục xuất. Nếu bạn khai gian để có Mediciad cũng cơ nguy bị tước quốc tịch và bị trục xuất sang VN hay Phi Châu.
Trong một chính trường phân cực sâu sắc, nơi tiếng nói bất đồng bị chụp mũ và ranh giới giữa quyền lực và tư thù ngày càng mong manh, một điều xem ra đã luật bất thành văn: khi Donald Trump không vừa ý, sẽ có kẻ phải trả giá. Và cái giá đó không bao giờ rẻ. Các tập đoàn, hãng luật và đại học Hoa Kỳ vốn lệ thuộc vào giấy phép, ngân khoản liên bang hay cửa ngõ ra vào chính quyền – bỗng trở thành miếng mồi cho cuộc mặc cả quyền lực của Tổng thống. Có nơi chọn cách cúi đầu cho yên chuyện. Có nơi chống trả tới cùng. Hai phản ứng, hai lối thoát – hoặc dàn xếp để "giữ thể diện" cho Trump, hoặc chấp nhận đòn phản công để giữ thể diện cho chính mình.
Rạng sáng thứ Bảy, tại Rafah, một em bé 12 tuổi – chưa xác định tên – bị bắn chết ngay tại chỗ hôm 12 tháng 7, khi em đang cố len lỏi tiến lên rào sắt để nhận phần lương thực cho gia đình. Cùng hôm đó, hơn ba mươi người khác gục xuống giữa bụi cát và khói đạn, trong lúc chen chúc tại điểm phát thực phẩm của một tổ chức mang tên Gaza Humanitarian Foundation (GHF).Trước đó, tại trại Nuseirat, sáu trẻ em – có em chỉ độ sáu tuổi – trúng pháo kích thiệt mạng khi đang hứng nước vào ca. Trong tay các em không có đá, không có súng… chỉ có chiếc bình nhựa, vài mẩu bánh mì chưa kịp đem về nhà. Giữa cảnh Gaza bị phong toả hoàn toàn, dân chúng đói khát, bệnh tật, kiệt sức… thì chính phủ Hoa Kỳ chọn rót ba mươi triệu Mỹ kim cho GHF – một tổ chức tư nhân, lập ra vội vã, không kinh nghiệm, không kế hoạch, không kiểm toán, không ai giám sát.
Trong một chính trường phân cực sâu sắc, nơi tiếng nói bất đồng bị chụp mũ và ranh giới giữa quyền lực và tư thù ngày càng mong manh, một điều xem ra đã luật bất thành văn: khi Donald Trump không vừa ý, sẽ có kẻ phải trả giá. Và cái giá đó không bao giờ rẻ. Các tập đoàn, hãng luật và đại học Hoa Kỳ vốn lệ thuộc vào giấy phép, ngân khoản liên bang hay cửa ngõ ra vào chính quyền – bỗng trở thành miếng mồi cho cuộc mặc cả quyền lực của Tổng thống. Có nơi chọn cách cúi đầu cho yên chuyện. Có nơi chống trả tới cùng. Hai phản ứng, hai lối thoát – hoặc dàn xếp để "giữ thể diện" cho Trump, hoặc chấp nhận đòn phản công để giữ thể diện cho chính mình.
Ngày 24 tháng 6 năm 2025 — Tòa án Tối cao Hoa Kỳ hiện đã cho phép chính quyền Trump trục xuất người di dân sang một “nước thứ ba”, tức là một quốc gia không phải là quê hương của họ. Tòa án Tối cao đã hủy bỏ phán quyết của một thẩm phán tòa án liên bang ở Boston. Phán quyết này cho rằng những người di dân được lên lịch bị trục xuất sang nước thứ ba cần được trao cho cơ hội giải thích với giới chức rằng họ có lý do chính đáng để tin rằng họ sẽ bị ngược đãi hoặc tra tấn ở quốc gia thứ ba đó.
Trong trái tim của biết bao người di dân, nước Mỹ luôn là một miền đất hứa, nơi mọi ước mơ có thể nảy mầm và được bảo vệ. Niềm tin ấy được xây dựng trên một trụ cột vững chắc: quyền công dân theo nơi sinh, một nguyên tắc được khắc sâu trong Tu chính án thứ 14 của Hiến pháp Hoa Kỳ, khẳng định rằng bất cứ ai sinh ra trên đất Mỹ đều là công dân của quốc gia này.
Do các cuộc biểu tình liên quan đến vấn để lao động vẫn đang tiếp diễn, việc thu gom rác tại Garden Grove vẫn bị trì hoãn. Đặc khu Vệ sinh Garden Grove (Đặc Khu Vệ Sinh) hiện đang cung cấp các điểm thu gom rác trong khu vực. Cư dân và các cơ sở thương mại đang sử dụng dịch vụ từ Sanitary District có thể đến các điểm thu gom rác tạm thời, miễn phí này để vứt bỏ rác
Trang mạng thông tin khoa học www.livescience.com có đưa hai tin ngắn đáng chú ý vào trung tuần Tháng Bảy. Bản tin đầu tiên là về sự dịch chuyển của lưỡng cực trái đất. Đại đa số chúng ta không nhận ra rằng thời gian của một ngày “ngắn” hơn một chút trong thời gian trung tuần tháng 7. Nhưng hành tinh của chúng ta thực sự đã quay nhanh hơn một chút, do sự thay đổi vị trí của Mặt Trăng so với hai cực của Trái Đất.
Chủ nghĩa bài ngoại – quan điểm cho rằng chính phủ cần bảo vệ người Mỹ sinh trong nước trước các mối đe dọa từ di dân – đã tồn tại lâu đời trong lịch sử Hoa Kỳ, theo Daniel Tichenor, Giáo sư Chính trị học tại Đại học Oregon, viết trên trang The Conversation ngày 15 tháng 7, 2025. Hiện nay, chính quyền Trump đang viện dẫn Đạo luật Di trú và Quốc tịch năm 1952 – một đạo luật ra đời trong thời kỳ lo sợ chủ nghĩa cộng sản – để siết chặt quyền của những người không mang quốc tịch Mỹ.
Trong thế giới hiện đại, niềng răng đã trở nên phổ biến như một phần của chăm sóc nha khoa. Tuy nhiên, các nghiên cứu khảo cổ học cho thấy rằng tình trạng răng mọc lệch (malocclusion) ở người tiền sử không phổ biến như hiện nay. Các nhà nghiên cứu đang tìm hiểu nguyên nhân, và một trong những yếu tố được chú ý là chế độ ăn thay đổi theo thời gian, từ thô cứng sang mềm và dễ nhai hơn.
Theo tờ The Economist ngày 7 tháng 7, hơn 100 người đã thiệt mạng trong một trận lụt được xem là tồi tệ nhất tại Hoa Kỳ trong cả thế kỷ qua. Trận mưa như trút nước xảy ra vào rạng sáng ngày 4 tháng 7 đã quét qua quận Kerr ở miền trung Texas. Trong số các nạn nhân có 27 bé gái và nhân viên bị nước lũ cuốn trôi tại một trại hè Thiên Chúa giáo. Dự báo còn có thêm mưa lớn trong những ngày tới. Các bản đồ và biểu đồ khí tượng cho thấy ba yếu tố góp phần biến tai họa này thành thảm sát: 1. địa hình hiểm yếu, 2. lượng mưa kỷ lục, và 3. một hệ thống báo động không hoạt động.
Lời dịch giả: Bài viết "Bi Và Ái" được Ni Trưởng Thích Nữ Diệu Không (1905-1997) viết, in trong Tạp chí Liên Hoa, số 3, ấn hành cuối tháng 8/1955. Tạp chí Liên Hoa thành lập năm 1955, với Thượng toạ Thích Đôn Hậu trú trì chùa Linh Mụ ở Huế làm chủ nhiệm, Thượng toạ Thích Đức Tâm làm chủ bút, và Ni sư Thích Nữ Diệu Không làm quản lý. Trong bài này, Ni sư ký tên tác giả là Thích Diệu Không. Ni trưởng là dịch giả nhiều kinh và luận, cũng là một nhà thơ xuất sắc.
Sau 10 năm anh Tony Trương ra khỏi tù, anh lập lại sự nghiệp từ đầu cũng rất thành công mau chóng như trước kia. Nhờ anh chịu khó chăm chỉ học nghề sửa chữa điện lạnh trong suốt thời gian ở tù và khi anh ra tù anh đã có đầy đủ chứng chỉ tốt nghiệp và bằng hành nghề máy điện lạnh tại tư gia cũng như cho các cơ sở thương mại. Ít lâu sau anh anh thành lập một hãng Air Repairs Company sửa chữa điện lạnh


Kính chào quý vị,

Tôi là Derek Trần, dân biểu đại diện Địa Hạt 45, và thật là một vinh dự lớn lao khi được đứng nơi đây hôm nay, giữa những tiếng nói, những câu chuyện, và những tâm hồn đã góp phần tạo nên diện mạo văn học của cộng đồng người Mỹ gốc Việt trong suốt một phần tư thế kỷ qua.
Hai mươi lăm năm! Một cột mốc bạc! Một cột mốc không chỉ đánh dấu thời gian trôi qua, mà còn ghi nhận sức bền bỉ của một giấc mơ. Hôm nay, chúng ta kỷ niệm 25 năm Giải Viết Về Nước Mỹ của nhật báo Việt Báo.

Khi những người sáng lập giải thưởng này lần đầu tiên ngồi lại bàn thảo, họ đã hiểu một điều rất căn bản rằng: Kinh nghiệm tỵ nạn, hành trình nhập cư, những phức tạp, gian nan, và sự thành công mỹ mãn trong hành trình trở thành người Mỹ gốc Việt – tất cả cần được ghi lại. Một hành trình ý nghĩa không những cần nhân chứng, mà cần cả những người viết để ghi nhận và bảo tồn. Họ không chỉ tạo ra một cuộc thi; họ đã và đang xây dựng một kho lưu trữ. Họ thắp lên một ngọn hải đăng cho thế hệ sau để chuyển hóa tổn thương thành chứng tích, sự im lặng thành lời ca, và cuộc sống lưu vong thành sự hội nhập.

Trong những ngày đầu ấy, văn học Hoa Kỳ thường chưa phản ánh đầy đủ sự phong phú và đa dạng về kinh nghiệm của chúng ta. Giải thưởng Viết Về Nước Mỹ thực sự đã lấp đầy khoảng trống đó bằng sự ghi nhận và khích lệ vô số tác giả, những người đã cầm bút và cùng viết nên một thông điệp mạnh mẽ: “Chúng ta đang hiện diện nơi đây. Trải nghiệm của chúng ta là quan trọng. Và nước Mỹ của chúng ta là thế đó.”


Suốt 25 năm qua, giải thưởng này không chỉ vinh danh tài năng mà dựng nên một cộng đồng và tạo thành một truyền thống.
Những cây bút được tôn vinh hôm nay không chỉ mô tả nước Mỹ; họ định nghĩa nó. Họ mở rộng giới hạn của nước Mỹ, làm phong phú văn hóa của nước Mỹ, và khắc sâu tâm hồn của nước Mỹ. Qua đôi mắt họ, chúng ta nhìn thấy một nước Mỹ tinh tế hơn, nhân ái hơn, và sau cùng, chân thật hơn.

Xin được nhắn gửi đến các tác giả góp mặt từ bao thế hệ để chia sẻ tấm chân tình trên các bài viết, chúng tôi trân trọng cảm ơn sự can đảm của quý vị. Can đảm không chỉ là vượt qua biến cố của lịch sử; can đảm còn là việc ngồi trước trang giấy trắng, đối diện với chính mình, lục lọi ký ức đau thương sâu đậm, và gửi tặng trải nghiệm đó đến tha nhân. Quý vị là những người gìn giữ ký ức tập thể và là những người dẫn đường cho tương lai văn hóa Việt tại Hoa Kỳ.

Với Việt Báo: Xin trân trọng cảm ơn tầm nhìn, tâm huyết, và sự duy trì bền bỉ giải thưởng này suốt một phần tư thế kỷ.
Khi hướng đến 25 năm tới, chúng ta hãy tiếp tục khích lệ thế hệ kế tiếp—những blogger, thi sĩ, tiểu thuyết gia, nhà phê bình, nhà văn trẻ—để họ tìm thấy tiếng nói của chính mình và kể lại sự thật của họ, dù đó là thử thách hay niềm vui. Bởi văn chương không phải là một thứ xa xỉ; đó là sự cần thiết. Đó là cách chúng ta chữa lành, cách chúng ta ghi nhớ, và là cách chúng ta tìm thấy nơi chốn của mình một cách trọn vẹn.

Xin cảm ơn quý vị.

NHẬN TIN QUA EMAIL
Vui lòng nhập địa chỉ email muốn nhận.