Hôm nay,  

Cuộc Đời Gắn Liền Với Nghề Pháp Luật: Định Mệnh Là Do Ơn Trên An Bài Cho Con Người

08/05/202509:10:00(Xem: 2040)

Cuộc Đời Gắn Liền Với Nghề Pháp Luật: Định Mệnh Là Do Ơn Trên An Bài Cho Con Người.

                                                            
 PT. Nguyễn Mạnh San

Cựu sinh viên Luật khoa Saigon

 Phụ Tá Trưởng Phòng Tố Tụng         

Tòa Án Liên Bang Hoa Kỳ, Oklahoma

blank

 
Người ta thường nói có những sự việc mà bản thân tự mình biết rõ trong khả năng tài ba, học vấn, phương tiện và kinh nghiệm sẵn có của Thượng Đế đã ban ơn cho riêng từng người trên cõi đời này. Nhưng khi chúng ta đem ra thực thi những điều mong ước đó lại có khi không đem lại kết quả tốt đẹp như chúng ta hằng mong đợi. Do đó người đời vẫn có câu: Mưu sự tại nhân, thành sự tại thiên quả đúng như thế và hãy đem áp dụng vào trường hợp của cá nhân tôi xem sao.

 

Khởi sự 2 năm đầu tiên tôi ghi danh theo học Đại Học Văn Khoa Sài Gòn, nhưng 2 năm sau tôi bỏ Đại Học Văn Khoa để ghi danh theo học Đại Học Luật Khoa Sài gòn cho tới ngày ra trường. Sở dĩ tôi theo học luật khoa vì Mẹ tôi đỡ đầu cho phu nhân của luật sư Nguyễn Văn Chức theo đạo Công Giáo để được rửa tội và để được phép cử hành Thánh Lễ hôn phối tại Nhà Thờ và Tiến Sĩ Thẩm Phán Trần An Bài là cựu tu sĩ quen với gia đình chúng tôi. Mặc dầu Chúa ban cho tôi có thêm năng khiếu ăn nói hoạt bát trước công chúng vì điều này đem lại rất nhiều lợi điểm cho cuộc tranh luận trước phiên tòa xét xử một tội nhân nếu sau này tôi lại là một luật sư và trong khi đó tôi còn có 3 vị luật sư kinh nghiệm nổi tiếng mà tôi vừa giới thiệu trên đây, sẽ sẵn lòng nâng đỡ chỉ dẫn cho tôi thăng tiến trong ngành tư pháp, mà ít thấy ai có cơ hội may mắn như tôi, lại dám bỏ lỡ cơ hội hiếm quý này. Sở dĩ tôi dám từ khước cơ hội hiếm quý này là vì ngay sau khi tôi tốt nghiệp luật khoa của trường Đại Học Luật Khoa Sài Gòn, thì cơ quan Viện Trợ Quân Sự Hoa Kỳ, gọi tắt là MACV đã tuyển dụng tôi vào chức vụ Phụ Tá Trung Tâm Trưởng Tiếp Liệu, gồm 18 Kho Hàng Tồn Trữ Tiếp Liệu Quân Sự Hoa Kỳ tại Tân Thuận Đông Nhà Bè, sau này được dời về Long Bình Biên Hòa.
 

Khi sang tới Hoa Kỳ vào 30 tháng 4 năm 1975, tôi may mắn lại được tuyển dụng vào làm cho Cơ Quan Thiện Nguyện Công Giáo Hoa Kỳ, gọi tắt là cơ quan USCC đặc trách Chương Trình Bảo Trợ Người Tị Nạn Cộng Sản Đông Nam Á cho USCC trong 5 năm liên tiếp tại tiểu bang Oklahoma. Nhờ ơn đặc biệt Chúa thương ban cho tôi có dịp may mắn được quay trở lại phục vụ 32 năm liên tục trong Ngành Tư Pháp tại Tòa Án Liên Bang Hoa Kỳ của tiểu bang Oklahoma, với chức vụ Phụ Tá Trưởng Phòng Tố Tụng, đặc trách Luật Sư Đoàn Liên Bang và Nhập Tịch Hoa Kỳ, tiếp theo ngay sau khi tôi tốt nghiệp Đại Học Luật Khoa Oklahoma University OU. Hơn thế nữa, qua 4 năm theo học Chương Trình Thần Học tại Chủng Viện Hoa Kỳ St. Gregory, Shawnee, Oklahoma, tôi được thụ phong chức Phó Tế Vĩnh Viễn (Permanent Deacon) tại Tổng Giáo Phận Công Giáo Oklahoma City vào ngày 31 tháng 3 năm 1979 và cũng là người Việt Nam đầu tiên trên thế giới đươc thụ phong chức Phó Tế Vĩnh Viễn này. Do đó Phó Tế Nguyễn Mạnh San đã được đặc ân diện kiến riêng với Đức Giáo Hoàng Phaolô Đệ Nhị (John Paul II) tại Tòa Thánh Vatican và được phép Phó Tế Lễ với Ngài tại Nhà Nguyện riêng của Ngài trong Tòa Thánh. Song hành hơn 32 năm phục vụ trong Ngành Tư Pháp Hoa Kỳ tại Tòa Án Liên Bang, Phó Tế San lần thứ nhất đã được Sở Di Trú Nhập Tịch Hoa Kỳ chỉ định làm Giám Khảo Nhập TỊch (US Naturalization & Immigration Examiner) tai Dallas, Texas. Lần thứ nhì được Sở Di Trú Nhập Tịch Hoa Kỳ chỉ định làm Thanh Tra Di Trú (US Immigration Inspector tại Houston, Texas. Năm 2012 Tòa Án Liên bang Hoa Kỳ trao tặng Lá Quốc Kỳ Hoa Kỳ cho PT. San tiêu biểu cho thành tích Công Tác Dân Sự Vụ của Thầy phục vụ hơn 32 năm liên tục tại Tòa Án và Lá Quốc Kỳ này đã được treo trên Đỉnh Tòa Nhà Quốc Hội Washington DC. 24 tiếng đồng hồ ngày 27-01-2012. Năm 2009 Phó Tế San tốt nghiệp khóa đào tạo Tuyên Uý Trại Tù Liên Bang Hoa Kỳ (Certified Federal Prison Chaplain) do Bộ Tư Pháp Hoa Kỳ tổ chức tại tiểu bang Colorado. Năm 2017 Phó Tế San là người Việt Nam duy nhất trên toàn quốc Hoa Kỳ được Hội Luật Sư Đoàn của Tiểu Bang Oklahoma trao tặng giải thưởng danh dự Liberty Bell Award cho đương sự. 
 

Nói tóm lại đây quả thật là những hồng ân vô giá trên cõi đời này, mà Thiên Chúa đã ban cho Phó Tế Nguyễn Mạnh San cách riêng và cho đại gia đình Phó Tế San nói chung. Biết nói gì hơn, xin quỳ gối dâng lời cảm tạ ơn Ngài đã ban muôn vàn ơn phước lành cho chúng con trên cõi đời này.
 

PT. Nguyễn Mạnh San và toàn gia đình.

 

Gửi ý kiến của bạn
Vui lòng nhập tiếng Việt có dấu. Cách gõ tiếng Việt có dấu ==> https://youtu.be/ngEjjyOByH4
Tên của bạn
Email của bạn
)
Chiến dịch ‘Bỏ Phiếu Có cho Đề Xuất 16’ vừa công bố đội ngũ lãnh đạo mang tính lịch sử, có các nhà chiến lược và những người ủng hộ cho quyền công dân nổi tiếng, bao gồm một đồng chủ tịch chiến dịch và quản lý chiến dịch người Mỹ gốc châu Á. Đồng chủ tịch của chiến dịch là Vincent Pan, Đồng Tổng Giám Đốc của Tổ Chức Người Trung Hoa Ủng Hộ Chính Sách Đặc Cách. Ông Pan là một nhà lãnh đạo trong vấn đề công lý chủng tộc với kinh nghiệm phát triển phương thức chữa trị HIV/AIDS với Quỹ William Jefferson Clinton, ủng hộ cho sự công bằng trong vấn đề tiếp cận ngôn ngữ, quyền người nhập cư, và chính sách đặc cách.
41 năm trước vào ngày 20-7-1979, tại thủ đô Geneva, Thụy Sĩ, 65 quốc gia họp bàn cứu vớt thuyền nhân Việt Nam đang lênh đênh biển cả và khốn khó các trại tị nạn Đông Nam Á. Kết quả từ hội nghị quốc tế này là có hơn 1 triệu người Tị Nạn Cộng Sản Việt Nam được định cư khắp thế giới.Từ lớp người đông đảo này, họ bảo lãnh thân nhân từ quê nhà sang, sinh con đẻ cái và sau mấy chục năm tạo nên Cộng đồng Việt Nam Hải Ngoại lớn mạnh.
Đa số trong chúng ta thuộc thế hệ baby-boomer tuổi đều tròm trèm trên dưới 70, và chắc chắc đa số là đã lên chức ông bà ngoại hay ông bà nội từ lâu rồi. Nay thì đến tuổi nghỉ hưu, lãnh tiền già sống tà tà, rảnh rỗi đi ra đi vào, vui hưởng tuổi già và chờ ngày...ra đi về lại với cát bụi.
Nhà báo Lê Thiệp qua đời năm 2013 thọ 69 tuổi vì bệnh ung thư nhưng không mất. Anh có một cuốn sách viết dang dở "Ung Thư Ơi, Chào Mi”; nhung sự nghiệp báo chí của anh không dang dở vì anh đã để lại cuốn Lững Thững GIữa Đời.
Tại Iran, tổng thống Iran Hassan Rouhani hôm Thứ Bảy cho biết rằng khoảng 25 triệu người Iran có thể bị truyền nhiễm vi khuẩn corona, khi chính quyền tái ban hành các hạn chế tại thủ đô và những nơi khác. Con số này, từ một báo cáo mà Rouhani trích dẫn trong bài phát biểu trên truyền hình, tương xứng với gần 30% dân số 85 triệu người Iran.
Nhiều chủ tịch ủy ban tại Hạ Viện do Dân Chủ kiểm soát đã kêu gọi một cuộc điều tra tức thì vào các hành động mà các viên chức liên bang tại Thủ Đô Hoa Thịnh Đốn và thành phố Portland thuộc tiểu bang Oregon đã phản ứng với các cuộc biểu tình do cái chết của George Floyd và sự bạo hành của cảnh sát, theo bản tin CNN hôm Chủ Nhật, 19 tháng 7 cho biết.
Chính quyền tại miền trung Trung Quốc đã cho nổ một con đập hôm Chủ Nhật để xả nước đang tăng cao phía sau nó giữa cơn lũ lụt lan rộng khắp đất nước đã lấy đi vài chục mạng người, theo AP cho biết hôm Chủ Nhật, 19 tháng 7 năm 2020.
Thế rồi ngày quốc khánh cũng trôi qua, có điều năm nay lặng lẽ và buồn quá, suốt mấy trăm năm lập quốc, chưa bao giờ lễ quốc khánh lặng lẽ và vắng vẻ như thế. Cơn dịch Coronavirus và phong trào BLM đã làm cho ngày vui lập quốc lâm vào khủng hoảng, chia rẽ và đầy bạo loạn.
Là một học sinh từng say mê môn sử, tôi không thể tưởng tượng được, có một ngày môn học đó bị khai tử!
Các phán quyết gần đây của Tối Cao Pháp Viện về luật y tế Affordable Care Act,về quyền lực của hành pháp qua chức vụ tổng thống, về luật di dân; chứng tỏ quyền lực và ảnh hưởng của Tối Cao Pháp Viện, nhất là vai trò của vị chánh thẩm, 4 vị bảo thủ và 4 vị cấp tiến nên lá phiếu của vị chánh thẩm Roberts có tính cách quyết định.
Đảng Cộng Sản Việt Nam vừa cướp đất của người dân, vừa dâng đất cho Tàu Cộng. Việc cướp đất của người dân xảy ra một thời gian rất dài trên toàn lãnh thổ Việt Nam, tạo ra một khối dân oan khổng lồ đầy căm hận. Đã có nhiều trường hợp người dân bị giết trong hành vi cướp đất. Về việc bán đất cho Tàu Cộng, hiện nay có 149 doanh nghiệp Trung Quốc sở hữu đất trọng yếu về chiến lược quốc gia, ở biên giới Việt Trung và vùng ven biển thuộc 22 tỉnh và thành phố.
Vào ngày Thứ Sáu 24 tháng 7, từ 1:00- 5:00 PM, sẽ có một nỗ lực lớn của những tổ chức cộng đồng, những nhà hoạt động, và những lãnh đạo địa phương có tham gia 2020 Census tại Quận Cam, nhằm mục đích đếm được những thành viên trong cộng đồng khó tiếp xúc nhất tại Garden Grove và Stanton
John Robert Lewis, con của tá điền là người sống sót vì bị đánh đập tàn bạo bởi cảnh sát trong cuộc biểu tình vào năm 1965 tại Selma, Alabama, trở thành một khuôn mặt cột trụ của phong trào dân quyền và dân biểu Quốc Hội Hoa Kỳ lâu đời, đã từ trần sau 6 tháng chống chọi với bệnh ung thư. Ông đã thọ 80 tuổi, theo bản tin của CNN hôm Thứ Bảy, 18 tháng 7 năm 2020.
Đáp lời kêu gọi của Mái ấm Cô nhi tại Trung tâm Nhân đạo Chùa Hộ Pháp nơi cần sự hỗ trợ của bà con người Việt giúp cho 30 học sinh mồ côi có tiền trả học phí và mua học cụ (như tập vở, bút giấy, cặp đựng sách), ngày 12/07/2020, Đoàn CTXH Nghĩa Sinh – với sự hỗ trợ quảng đại của 14 Ân nhân Nghĩa Sinh – đã đáp xe từ Sài Gòn và Phước Tuy đến trao tặng 30 học bổng cho các em học sinh mồ côi.
Với hy vọng về sự phục hồi mạnh mẽ từ cuộc suy thoái do đại dịch gây ra nhanh chóng mờ dần, các nhà hoạch định chính sách nên tạm dừng lại và đúc kết những gì cần thiết để đạt được sự phục hồi bền vững. Các biện pháp ưu tiên trong chính sách cấp bách nhất đã rõ ràng ngay từ đầu, nhưng chúng sẽ đòi hỏi những lựa chọn khó khăn và thể hiện ý chí chính trị.


Kính chào quý vị,

Tôi là Derek Trần, dân biểu đại diện Địa Hạt 45, và thật là một vinh dự lớn lao khi được đứng nơi đây hôm nay, giữa những tiếng nói, những câu chuyện, và những tâm hồn đã góp phần tạo nên diện mạo văn học của cộng đồng người Mỹ gốc Việt trong suốt một phần tư thế kỷ qua.
Hai mươi lăm năm! Một cột mốc bạc! Một cột mốc không chỉ đánh dấu thời gian trôi qua, mà còn ghi nhận sức bền bỉ của một giấc mơ. Hôm nay, chúng ta kỷ niệm 25 năm Giải Viết Về Nước Mỹ của nhật báo Việt Báo.

Khi những người sáng lập giải thưởng này lần đầu tiên ngồi lại bàn thảo, họ đã hiểu một điều rất căn bản rằng: Kinh nghiệm tỵ nạn, hành trình nhập cư, những phức tạp, gian nan, và sự thành công mỹ mãn trong hành trình trở thành người Mỹ gốc Việt – tất cả cần được ghi lại. Một hành trình ý nghĩa không những cần nhân chứng, mà cần cả những người viết để ghi nhận và bảo tồn. Họ không chỉ tạo ra một cuộc thi; họ đã và đang xây dựng một kho lưu trữ. Họ thắp lên một ngọn hải đăng cho thế hệ sau để chuyển hóa tổn thương thành chứng tích, sự im lặng thành lời ca, và cuộc sống lưu vong thành sự hội nhập.

Trong những ngày đầu ấy, văn học Hoa Kỳ thường chưa phản ánh đầy đủ sự phong phú và đa dạng về kinh nghiệm của chúng ta. Giải thưởng Viết Về Nước Mỹ thực sự đã lấp đầy khoảng trống đó bằng sự ghi nhận và khích lệ vô số tác giả, những người đã cầm bút và cùng viết nên một thông điệp mạnh mẽ: “Chúng ta đang hiện diện nơi đây. Trải nghiệm của chúng ta là quan trọng. Và nước Mỹ của chúng ta là thế đó.”


Suốt 25 năm qua, giải thưởng này không chỉ vinh danh tài năng mà dựng nên một cộng đồng và tạo thành một truyền thống.
Những cây bút được tôn vinh hôm nay không chỉ mô tả nước Mỹ; họ định nghĩa nó. Họ mở rộng giới hạn của nước Mỹ, làm phong phú văn hóa của nước Mỹ, và khắc sâu tâm hồn của nước Mỹ. Qua đôi mắt họ, chúng ta nhìn thấy một nước Mỹ tinh tế hơn, nhân ái hơn, và sau cùng, chân thật hơn.

Xin được nhắn gửi đến các tác giả góp mặt từ bao thế hệ để chia sẻ tấm chân tình trên các bài viết, chúng tôi trân trọng cảm ơn sự can đảm của quý vị. Can đảm không chỉ là vượt qua biến cố của lịch sử; can đảm còn là việc ngồi trước trang giấy trắng, đối diện với chính mình, lục lọi ký ức đau thương sâu đậm, và gửi tặng trải nghiệm đó đến tha nhân. Quý vị là những người gìn giữ ký ức tập thể và là những người dẫn đường cho tương lai văn hóa Việt tại Hoa Kỳ.

Với Việt Báo: Xin trân trọng cảm ơn tầm nhìn, tâm huyết, và sự duy trì bền bỉ giải thưởng này suốt một phần tư thế kỷ.
Khi hướng đến 25 năm tới, chúng ta hãy tiếp tục khích lệ thế hệ kế tiếp—những blogger, thi sĩ, tiểu thuyết gia, nhà phê bình, nhà văn trẻ—để họ tìm thấy tiếng nói của chính mình và kể lại sự thật của họ, dù đó là thử thách hay niềm vui. Bởi văn chương không phải là một thứ xa xỉ; đó là sự cần thiết. Đó là cách chúng ta chữa lành, cách chúng ta ghi nhớ, và là cách chúng ta tìm thấy nơi chốn của mình một cách trọn vẹn.

Xin cảm ơn quý vị.

NHẬN TIN QUA EMAIL
Vui lòng nhập địa chỉ email muốn nhận.