Hôm nay,  

Phật đản 2025 tại Hawaii, lạ mà quen như sự trở về

16/05/202518:26:00(Xem: 3773)
Phật đản 2025 tại Hawaii, lạ mà quen như sự trở về
 
Joaquin Nguyễn Hòa


blank  
 

Thầy Chân Pháp Từ nói với tôi rằng đạo tràng Tâm Kim Cương do thầy đứng đầu, tổ chức pháp thoại vào chiều ngày thứ năm, và trung bình có khoảng 30, 40 người Việt trẻ tuổi tham dự.

 

Đạo tràng Tâm Kim Cương ở thành phố Honolulu, bang Hawaii ngoài Thái Bình Dương. Thầy Chân Pháp Từ là một đệ tử của thiền sư Thích Nhất Hạnh, pháp môn Làng Mai. Tôi quen biết thầy Pháp Từ là do thầy thường xuyên đến giảng pháp tại chùa Phổ Giác, thành phố Novato, miền bắc California, nơi tôi có tham gia vài hoạt động.

 

Tôi rất ngạc nhiên.

 

Theo những thống kê đây đó, thì số người Việt ở Honolulu là chưa đến 10 ngàn. Không biết trong đó có bao nhiêu phật tử, trong số phật tử cũng không biết có bao nhiêu người trẻ tuổi. 30 đến 40 người trẻ tuổi đến dự giảng pháp mỗi tuần là rất đông.


blank 


Tại rất nhiều chùa Việt Nam vùng vịnh San Francisco mà tôi biết thì người ta tổ chức giảng pháp vào ngày chủ nhật, và chỉ khoảng hơn 10 người là đã đông, và trong 10 người ấy, hiếm khi gặp người trẻ tuổi. Các chùa này, chủ yếu theo kiểu Tịnh độ, có đông người là vào những dịp lễ Phật giáo lớn như Phật đản, Vu lan,… hay ngày Tết nguyên đán. Hoặc chùa cũng có thể đông khi có đám tang, cầu siêu,… Người trẻ Việt Nam tại Mỹ ít khi đến những ngôi chùa này. Cũng có những người trẻ tuổi khác đến thắp hương, cầu may bán đắt rồi về. Một anh phật tử còn trẻ ở San Jose nói với chúng tôi là “đến chùa để làm gì!” Anh này có bằng Ph.D. và là giám đốc một phòng thí nghiệm kỹ thuật cao trong vùng Silicon Valley. Điều rất quan trọng là anh bạn này là một phật tử thuần thành, nhưng lại không đi chùa.

 

Thế cho nên khi thầy Pháp Từ nói với tôi về những buổi pháp thoại có đến 30, 40 bạn trẻ ở Tâm Kim Cương, tôi không khỏi nảy ra nhiều suy đoán.

 

Vì thầy Pháp Từ xuất thân từ Làng Mai, mà theo quan sát của tôi thì những người đến Làng Mai là thành phần từa tựa như người bạn ở San Jose mà tôi đề cập trên kia, nên tôi đoán già đoán non, chả lẽ chỉ độ 10 ngàn người Việt ở Honolulu thôi, mà họ có thể như Silicon Valley?

 

Hay là thầy Pháp Từ tổ chức cúng kiến linh đình cho cầu may bán đắt vào chiều thứ năm hàng tuần?

 blank                     Thầy Pháp Từ 

Tôi quyết định đi dự lễ Phật đản (Vesak), do thầy Pháp Từ tổ chức tại Honolulu vào ngày 11 tháng 5/2025.

 

Và tôi cũng quyết định đến vào sáng thứ năm trước đó, để có thể tham gia buổi pháp thoại chiều cùng ngày.

 

Sau buổi cơm chiều, có đến hơn 60 người đến dự buổi pháp thoại, có lễ qui y cho năm người, và có 4 người trong một gia đình đang có tang làm lễ 100 ngày. Có một người Canada sống tại Honolulu. Đây là một ngôi nhà nhỏ, phòng khách được mở rộng để làm chánh điện, chật cứng.

 

Tôi thấy rõ rằng những người trẻ tuổi đến dự buổi pháp thoại đó cũng không khác những người Việt trẻ tuổi mà tôi thấy ở các chùa vùng Vịnh San Francisco. Họ làm những nghề bình thường trong cộng đồng người Việt, nhiều người mới sang Mỹ, có những người sống ở Mỹ lâu nhưng tiếng Việt vẫn thạo hơn vì sống trong cộng đồng Việt Nam nhiều hơn.

 

Thế tại sao tại các chùa vùng Vịnh San Francisco họ chỉ lảng vảng thắp hương cầu may bán đắt rồi về, trong khi tại Tâm Kim Cương họ đến hàng tuần vào chiều thứ năm, ngồi nghe đến gần hai giờ đồng hồ?

 

Tôi đã dự một số buổi lễ qui y, nhưng chưa bao giờ tôi nghe người thầy làm lễ giải thích cặn kẽ về ngũ giới, cũng như pháp danh mà người thầy ban cho những phật tử qui y, như ở buổi lễ chiều thứ năm tại Tâm Kim Cương.

 

Ngoài phần lễ nghi (rất ít), buổi pháp thoại kéo qua nhiều lĩnh vực khác của đời sống, trong một không khí cởi mở, pha chút trào phúng nhẹ nhàng. Tôi không thấy hai điều mà ở một số chùa Việt Nam tôi thấy thường xuyên, đó là liên tục kêu gọi gây quỹ, và những lời “giảng” mang sắc màu huyền bí, thậm chí mê tín dị đoan.

 blank


Thầy Pháp Từ đi tu từ thời con trẻ với pháp môn Làng Mai ở Việt Nam, vào thời mà pháp môn này còn bị cấm đoán gắt gao. Khi sang Mỹ, thầy chưa có cả bằng tốt nghiệp trung học. Hiện nay, thầy Pháp Từ có bằng thạc sĩ triết học tại đại học Hawaii. Ngoài công việc hướng dẫn đạo tràng, cùng với người huynh đệ là thầy Chân Pháp Huy, hai thầy còn kiếm sống bằng nghề lái Uber, nghề thông dịch viên. Thầy Pháp Từ từng được hải quân Mỹ tuyển chọn làm thông dịch viên.

 

Đại lễ Phật đản (Vesak) năm 2025 ở Hawaii được tổ chức tại công viên Kapi’olani thành phố Honolulu. Điều đặc biệt của lễ Phật đản này là nó được tổ chức chung cho cộng đồng Phật giáo tại Hawaii, với những truyền thống và ngôn ngữ khác nhau. Ngoài trọng trách hướng dẫn đạo tràng Tâm Kim Cương, thầy Pháp Từ còn là giám đốc chương trình Phật tử trẻ, hiệp hội Phật giáo quốc tế tại Hawaii (Hawaii Association of International Buddhists). Trong năm 2025, các chùa Việt Nam tổ chức nhiều buổi lễ Phật đản “chung”, như tại Bắc California, Nam California, Washington D.C.,… nhưng chỉ là “phe ta” với nhau mà thôi, không thấy đông phật tử của các sắc dân khác.

 
blank
 

Có khoảng 200 người tham dự lễ Vesak Hawaii 2025. Có một bàn thờ Phật ở giữa khán đài nơi có khoảng 30 vị sư ngồi. Các vị này đến từ các truyền thống Tây Tạng, Nam truyền, Thiền tông, Làng Mai, Bắc truyền. Trước khán đài là một đài hoa tươi, có 9 bức tượng Phật sơ sinh, nơi làm nghi lễ tắm Phật. Chỉ có cờ Phật giáo treo khắp nơi, không có lọng vàng, không có đám rước với nhiều xe hoa như các lễ Phật đản “chung” khác.

 

Ngoài người Việt Nam dự lễ, còn có khá đông người địa phương, với nhiều sắc tộc khác nhau. Có khoảng 60 người của hội ái hữu “Việt Miên Lào”, được thành lập bởi những người tị nạn đầu tiên trên quần đảo Hawaii này sau năm 1975.

 

Có thể thấy rõ ràng phong cách Làng Mai chiếm ưu thế tại lễ Vesak Hawaii 2025, từ nghi thức đơn giản cho đến những bài hát nhẹ nhàng. Đặc biệt là có đến 6 vị tu sĩ, ngoài thầy Chân Pháp Từ, là xuất thân từ Làng Mai, hiện ở Làng Mai, hoặc sắp vào Làng Mai.

 

Cuối buổi lễ là một bài đồng ca, Hiểu và Thương, của Làng Mai. Có khoảng hơn 20 người đứng hát trên khán đài cùng thầy Pháp Từ. Người ta thấy một sự gắn kết rất rõ ràng giữa những người hát với nhau, mà trong đó thầy Pháp Từ nổi bật như là một người hướng dẫn. Một thủ lĩnh.

 

Chuyến đi Hawaii làm cho tôi thay đổi một suy nghĩ. Trước nay tôi cứ đinh ninh rằng pháp môn Làng Mai không thích hợp cho tầng lớp đại chúng của phật tử Việt Nam hiện nay. Tôi hoàn toàn sai. Những phật tử ở Tâm Kim Cương mang dấu rất rất mạnh của Phật giáo Làng Mai, từ những bài ca, kinh kệ, nghi thức, cho tới cách vỗ tay.

 

Tôi đặt ra câu hỏi với thầy Pháp Từ trên đường ông đưa tôi ra sân bay, rằng làm sao ông chuyển được một cộng đồng, giống như mọi cộng đồng Việt Nam ở nơi khác trên đất Mỹ, từ sự rời rạc thắp hương cầu may bán đắt, đến một cố kết mạnh mẽ như tại đạo tràng Tâm Kim Cương. Ông trả lời đơn giản rằng họ đạt được nhu cầu tinh thần của họ.

 

Câu trả lời của ông làm tôi nhớ lời một vị thượng tọa khác mà tôi rất kính trọng: Không có việc thì không lên chánh điện. Và đó cũng là câu trả lời cho người bạn trẻ ở San Jose, lên chùa để làm gì!

 

Các phật tử trẻ người Việt tại Hawaii, có việc cần lên chánh điện cũng như ở những nơi khác. Cái khác là họ lại đến đó hàng tuần vì tìm được nhiều điều thú vị hơn, cùng đi trên con đường tâm linh kéo dài, với sự hướng dẫn của một vị sư hiểu họ, và làm cho họ hiểu Phật pháp là gì.

 

Lòng tôi nhẹ nhàng khi rời Hawaii, quần đảo có không khí nhiệt đới tương tự như Việt Nam, nhưng nhẹ hơn. Sự nhẹ nhàng ấy phải chăng cũng nhẹ như sự trở về!

 

Hawaii-California, mùa Phật đản, tháng 5 2025

  

Hình do Vy Nguyễn, đạo tràng Tâm Kim Cương, Honolulu chụp.
YouTube sau do Chùa Phổ Giác, Novato, thực hiện:


https://www.youtube.com/watch?v=bNA2ur20AZw 

 

 

 

 

 

 

 

 



Gửi ý kiến của bạn
Vui lòng nhập tiếng Việt có dấu. Cách gõ tiếng Việt có dấu ==> https://youtu.be/ngEjjyOByH4
Tên của bạn
Email của bạn
)
Đại Sứ Trung Quốc tại Thụy Điển là ông Quế Tòng Hữu đã bị các Nghị Sĩ Thụy Điển đòi trục xuất vì ông này đã nhiều lần phát ngôn uy hiếm Thụy Điển vì Hội Nhà Văn Thụy Điển đã trao giải thưởng Tucholsky cho một nhà văn và nhà xuất bản người Thụy Điển gốc Hồng Kông
Tô Kiều Ngân tên thật Lê Mộng Ngân, ông sinh năm 1926 tại Huế. Từ nhỏ ông đã sớm tỏ ra có chất nghệ sĩ, thường trốn học, đi chơi đó đây với cây sáo trúc không mấy khi rời tay.
Trung Tâm Công Giáo Việt Nam tọa lạc tại 1538 N. Century Blvd, Santa Ana, CA 92703, được hình thành vào năm 1975, với một số người Công Giáo tỵ nạn tại Orange County, với lúc đầu chỉ chừng 3,000, nhưng tới năm 1982 con số nầy đã tăng lên tới 7,000. Tuy đã có Thánh Lễ bằng tiếng Việt tại 9 nhà thờ của giáo xứ, nhưng họ vẫn thấy cần một nơi để sinh hoạt theo phong tục của người Việt.
Bị nước Tàu đô hộ ngàn năm, Việt Nam không bị đồng hóa mà vẫn giữ được truyền thống dân tộc. Tiếng nói, chữ viết, cách ăn mặc, tập tục, phong thái...và nói chung, mọi thứ đều là Việt Nam. Chuyện đó ai cũng biết.
Nhà thơ Nguyễn Đức Sơn quê gốc làng Thanh Lương, huyện Hương Trà, Thừa Thiên Huế. Ông sinh ngày 18 tháng 11 năm 1937 tại làng Dư Khánh, tỉnh Ninh Thuận.
Tôi từng bị ám ảnh không biết sau khi mình chết đi thì mọi việc sẽ như thế nào. Và thế là vào một đêm, tôi quyết định giả chết.
Lời tòa soạn: Những câu thơ dị thường viết bởi một thi sĩ dị thường! Đó là lời giới thiệu cho tập thơ Thơ và Đá của thi sĩ Nguyễn Đức Sơn, do NXB Văn Học Press phối hợp với tổ chức Culture Art Education Resource xuất bản và phát hành tháng 12 năm 2019. Nhân dịp này Việt Báo hân hạnh được trao đổi đôi lời với cô Nguyễn Đức Phương Bối, ái nữ của nhà thơ. (Hiện nay chị Phương Bối vẫn sinh sống tại Việt Nam, trên mảnh đất do chính nhà thơ gầy dựng từ sau cuộc đổi đời 1975.) Dưới đây là nội dung cuộc nói chuyện.
Lời tòa soạn: Được biết tập thơ Thơ và Đá của thi sĩ Nguyễn Đức Sơn là nỗ lực của NXB Văn Học Press và tổ chức Culture Art Education Exchange Resource liên kết thực hiện. Đây là tập thơ của một nhà thơ vốn được xem là một trong những thi sĩ lớn nhất của văn học miền Nam Việt Nam, giai đoạn 54-75. Tập thơ quy tụ những bài thơ chưa bao giờ được công bố cho đến ngày hôm nay. Nhân dịp này Việt Báo hân hạnh được tiếp chuyện cô Đào Nguyên Dạ Thảo, người đã bỏ ra rất nhiều công sức cho đề án này.
Lời tòa soạn: Gần đây, nhiều ý kiến, tranh cãi gay gắt về vai trò và công trạng sáng lập chữ quốc ngữ, đặc biệt xung quanh nhà truyền giáo người Bồ Đào Nha Alexandre de Rhodes. Việt Báo xin trích đăng lại bài viết của tác giả Mai Kim Ngọc trong mục VVNM năm 2013, bài viết là một tham khảo kỹ lưỡng về chữ quốc ngữ và vai trò của Alexandre de Rhodes, và tác giả đề cập đến sự “vô phép” trong Phép Giảng Ngày khi người tu sĩ Đắc Lộ này nói về Tam Giáo của nước chủ nhà.
Tháng 12 năm 2019 đánh dấu 64 năm phong trào đấu tranh cho dân quyền tại Mỹ mà người đi đầu là Rosa Parks, một phụ nữ gốc Phi Châu sinh trưởng tại tiểu bang Alabama, Miền Đông Nam Hoa Kỳ.
có 30% doanh nghiệp cho biết vẫn phải trả khoản này cho cán bộ thanh tra, và hơn nữa vẫn có 33% doanh nghiệp được hỏi cho rằng cán bộ suy diễn bất lợi cho đơn vị.
Vào sáng sớm ngày 14 tháng 12 năm 2019, các thành viên của Dưỡng Sinh Thức Pháp đã bắt đầu tụ họp tại hội trường của khu nhà tiền chế Kensington Garden Mobile Home - tọa lạc trên đường Bolsa tại thành phố Westminster
Ít nhất một người bị giết và 5 người khác bị thương trong một vụ nổ súng tại tổng hành dinh của Cơ Quan An Ninh Liên Bang Nga (FSB) tại trung tâm Mạc Tư Khoa, theo truyền thông Nga cho biết.
Tính tới tháng 12 năm nay, kinh tế Hoa Kỳ đã gia tăng tới mức kỷ lục 126 tháng liên tiếp, thời gian lâu nhất trong lịch sử nước Mỹ theo Phỏng Nghiên Cứu Kinh Tế Quốc Gia cho biết.
30 năm nay chương trình Hán hóa Việt Nam của Tàu Cộng và Việt Cộng là DIỆT Tổ quốc Việt, DIỆT Văn Hóa Việt, DIỆT Kinh tế Việt và phải TÀN PHÁ Môi Sanh môi trường sống của người Việt… Để người Việt không thể sống được! Để người Việt PHẢI bỏ nước ra đi …


Kính chào quý vị,

Tôi là Derek Trần, dân biểu đại diện Địa Hạt 45, và thật là một vinh dự lớn lao khi được đứng nơi đây hôm nay, giữa những tiếng nói, những câu chuyện, và những tâm hồn đã góp phần tạo nên diện mạo văn học của cộng đồng người Mỹ gốc Việt trong suốt một phần tư thế kỷ qua.
Hai mươi lăm năm! Một cột mốc bạc! Một cột mốc không chỉ đánh dấu thời gian trôi qua, mà còn ghi nhận sức bền bỉ của một giấc mơ. Hôm nay, chúng ta kỷ niệm 25 năm Giải Viết Về Nước Mỹ của nhật báo Việt Báo.

Khi những người sáng lập giải thưởng này lần đầu tiên ngồi lại bàn thảo, họ đã hiểu một điều rất căn bản rằng: Kinh nghiệm tỵ nạn, hành trình nhập cư, những phức tạp, gian nan, và sự thành công mỹ mãn trong hành trình trở thành người Mỹ gốc Việt – tất cả cần được ghi lại. Một hành trình ý nghĩa không những cần nhân chứng, mà cần cả những người viết để ghi nhận và bảo tồn. Họ không chỉ tạo ra một cuộc thi; họ đã và đang xây dựng một kho lưu trữ. Họ thắp lên một ngọn hải đăng cho thế hệ sau để chuyển hóa tổn thương thành chứng tích, sự im lặng thành lời ca, và cuộc sống lưu vong thành sự hội nhập.

Trong những ngày đầu ấy, văn học Hoa Kỳ thường chưa phản ánh đầy đủ sự phong phú và đa dạng về kinh nghiệm của chúng ta. Giải thưởng Viết Về Nước Mỹ thực sự đã lấp đầy khoảng trống đó bằng sự ghi nhận và khích lệ vô số tác giả, những người đã cầm bút và cùng viết nên một thông điệp mạnh mẽ: “Chúng ta đang hiện diện nơi đây. Trải nghiệm của chúng ta là quan trọng. Và nước Mỹ của chúng ta là thế đó.”


Suốt 25 năm qua, giải thưởng này không chỉ vinh danh tài năng mà dựng nên một cộng đồng và tạo thành một truyền thống.
Những cây bút được tôn vinh hôm nay không chỉ mô tả nước Mỹ; họ định nghĩa nó. Họ mở rộng giới hạn của nước Mỹ, làm phong phú văn hóa của nước Mỹ, và khắc sâu tâm hồn của nước Mỹ. Qua đôi mắt họ, chúng ta nhìn thấy một nước Mỹ tinh tế hơn, nhân ái hơn, và sau cùng, chân thật hơn.

Xin được nhắn gửi đến các tác giả góp mặt từ bao thế hệ để chia sẻ tấm chân tình trên các bài viết, chúng tôi trân trọng cảm ơn sự can đảm của quý vị. Can đảm không chỉ là vượt qua biến cố của lịch sử; can đảm còn là việc ngồi trước trang giấy trắng, đối diện với chính mình, lục lọi ký ức đau thương sâu đậm, và gửi tặng trải nghiệm đó đến tha nhân. Quý vị là những người gìn giữ ký ức tập thể và là những người dẫn đường cho tương lai văn hóa Việt tại Hoa Kỳ.

Với Việt Báo: Xin trân trọng cảm ơn tầm nhìn, tâm huyết, và sự duy trì bền bỉ giải thưởng này suốt một phần tư thế kỷ.
Khi hướng đến 25 năm tới, chúng ta hãy tiếp tục khích lệ thế hệ kế tiếp—những blogger, thi sĩ, tiểu thuyết gia, nhà phê bình, nhà văn trẻ—để họ tìm thấy tiếng nói của chính mình và kể lại sự thật của họ, dù đó là thử thách hay niềm vui. Bởi văn chương không phải là một thứ xa xỉ; đó là sự cần thiết. Đó là cách chúng ta chữa lành, cách chúng ta ghi nhớ, và là cách chúng ta tìm thấy nơi chốn của mình một cách trọn vẹn.

Xin cảm ơn quý vị.

NHẬN TIN QUA EMAIL
Vui lòng nhập địa chỉ email muốn nhận.