Hôm nay,  

Câu Hỏi Năm 1935: Niệm A Di Đà hay A Mi Ta Ba?

17/05/202510:14:00(Xem: 2353)

Câu Hỏi Năm 1935: Niệm A Di Đà hay A Mi Ta Ba?
 

Nguyên Giác

 

Lời người dịch: Trên báo Viên Âm, số 15, ấn bản tháng 5 và tháng 6 năm 1935, có câu hỏi của ông T.T. rằng trong pháp tu Tịnh Độ, ông nên niệm A Di Đà hay nên niệm A Mi Ta Ba. Bài trả lời ký tên Viên Âm, được suy đoán là cư sĩ Tâm Minh Lê Đình Thám. Bản văn nơi đây được scan lại từ bản PDF và dịch ra Anh văn để tiện cho thế hệ sau nghiên cứu.

blank                  Bản chụp thư hỏi và thư trả lời trên báo Viên Âm số 15.

.... o ....
 

THƠ HỎI CỦA ÔNG T. T.

Phan Thiết

à Monsieur le Directeur du Viên-Âm nguyệt-san à Huế
 

Thưa ngài,

Tôi sanh-bình rất lín ngưỡng Phật. Giáo, và vài năm nay nhờ gặp được sách vở chỉ bày, tôi đã có tập tham-thuyền. Nhưng một người đương lo theo công việc sanh nhai, lại có gia-đình phải gánh vác, có bằng-hữu tân-khách phải giao tiếp, thời không còn được mấy thì giờ thanh tịnh mà lo việc tân thân minh. Tôi sợ tham-thuyền sơ lược như thế, e rồi kiết quả không được gì, mà uổng cái đời người quý báu đã được hiểu đạo Phật.

Hoàn - cảnh tôi chỉ có tu phép Tịnh-Độ là thích-hiệp.
 

Tôi rất tín-tâm về Tịnh-Độ: vi tôi tin đức Thích-Ca, Từ-phụ chúng ta, hơn hết thảy mọi người, những học-thuyết do phàm-trí tim kiếm ra không có học-thuyết gì làm ngăn ngại cho lòng tin tôi được. Vì thế tôi muốn đổi qua tu pháp môn Tịnh-Độ đề phần vãng-sanh được chắc chẵn hơn. Tôi xin Ngài làm phươc bày cho tôi cách đọc Lục-Tự nữa là đủ.

Lục tự, mấy đời ông bà mình vẫn đọc «Nam-vô A-Di- Đa Phật», nhưng đọc như thế không dúng danh- hiệu ngài Vô-Lượng-Thọ, chính danh-hiệu Ngài là «A-Mi- Ta", người Thiên-trước cho đến người Trung quốc, người Nhật-bổn đều đọc đúng cả, chỉ chữ Trung - quốc mà người minh học ra tiếng minh, đọc sai đi, nên chữ Mi minb đọc Di, chữ Tà mình đọc Đà, thành danh biệu ngài ba chữ mà người minh đọc sai hết hai chữ. Bây giờ đọc theo ông bà minh thời tôi sợ sai, vì không lẽ sự sai của ông bà minh mà đổi được danh-hiệu ngài đi; vậy bây giờ tôi xin đọc "Nam-vô A-Mi-Tà Phật», lục-tự có dược không ?

Hay là đọc «A-Mi-Ta Bà-Ha», ngũ tự, cho đúng danh-biệu Ngài hơn ? Bây giờ tôi cbỉ muốn đọc cho đúng danh hiệu Ngài, nhưng tôi chưa dám, tôi xin hỏi ngài đã, hoặc có cách đọc thế nào cho thiệt đúng hơn, xin Ngài làm phước bày cho tôi với. Muôn đợi ơn ngài.
 

.... o ....
 

TRẢ LỜI THƠ ÔNG T. T. THỪA PHÁI

Citadelle Phan-Thiết
 

Nam-Mô A-Di-Đà Phật,

Tiếp được thơ ngài xin tùy hỉ lòng chánh-lín của ngài. Đạo Phật tuy nhiều phép tu nhưng không ngoài tham-thuyền và tri niệm.

Tham-thuyền là về mặt thực-nghiệm, trong khi bành-động mọi việc, vẫn nắm một dấu hỏi lớn mà nghiên-cửu tự-tâm, như hỏi: Tôi là chi? Trước khi khởi niệm hoặc trước khi vào thai, tôi là thể nào? vân vân, cho đến khi liễu-ngộ tâm-tánh.

Tri niệm là về mặt khế-hiệp, chuyên trì danh hiệu Pbật hoặc trì chú, thâu muôn niệm về một niệm Phật đề khế hiệp với tâm-tánh của Phật.

Hai phép ấy tuy là hai, nhưng chỗ xu-hướng là một, nên người niệm Phật cũng có thể minh- tâm kiến tánh, mà người tu thuyền cũng có thể hồi-hướng vãng-sanh, miễn là chơn chánh tu tbeo đạo Phật.

Đến như lối đọc tên của Phật, theo ý chúng tôi, miễn là trong tâm rõ biết đức Phật A Di-Đà là thế nào, thì dầu niệm theo tiếng mình hay tiếng Phạm, cũng đều có công-hiệu cả.

Về phần ông dã rõ hồng - danh Phật theo tiếng Phạm là «A-Mi-Ta» thì nên niệm «Nam-Mô A-Mi-Ta Phật» (chữ Phật đã có ý nghĩa nhất định ở xứ minh, không cần phải đổi).

Trong quyển Viên-Âm số XI, chúng tôi đã chỉ rõ phép niệm Phật, xin ông gắng coi cho kỹ mà thiệt hành thì chắc mau có biệu quả.

Sau này xin chúc ông đạo-thể vạn - an, Bồ-Đề kiên - cố.

(VIÊN-ÂM)

.... o ....

ENGLISH Version

A Question in 1935: Should I Recite A Di Đà or Amitabha?
 

Translated by Nguyên Giác

  

Translator's Note: In the Viên Âm Monthly Journal, issue 15, published in May and June 1935, Mr. T.T. inquired whether, while practicing Pure Land, he should recite A-Di-Đà or A-Mi-Ta-Ba. Viên Âm, believed to be the lay Buddhist Tam Minh Le Dinh Tham, signed the response. This text has been scanned from the PDF and translated into English for the benefit of future generations studying this material.


 

.... o ....
 

The letter addresses the question of Mr. T. T.

Phan Thiết
 

Dear Director of the Viên Âm Monthly Journal in Huế,

Dear Sir,

I have enormous respect for Buddhism, and for the past few years, I have been practicing meditation through reading books and following instructions. However, my busy work schedule, family responsibilities, and socializing with friends and guests leave me with limited time to nurture my own body and mind. I fear that if I continue to practice meditation with such little diligence, I will not achieve any meaningful results and will squander my precious opportunity to understand Buddhism. Given my circumstances, I believe that focusing on Pure Land practice is the most suitable approach for me.

I have enormous faith in the Pure Land because I believe in our Compassionate Father, Shakyamuni, more than anyone else, and no doctrines sought by ordinary minds can hinder my faith. Therefore, I wish to practice the Pure Land to ensure a more certain rebirth. I kindly ask that you show me how to recite the Six-Character Chant of the Pure Land, as that will be sufficient.
 

Many generations of our grandparents have recited the six words Nam-vô A-Di- Đa Phật, but this is not the correct title of Vô-Lượng-Thọ. His true title is A-Mi-Ta. The ancient Chinese and Japanese read it correctly, while the Vietnamese have misinterpreted the Chinese characters. The name consists of three words, yet the Vietnamese mistakenly read it as two. Now, following my grandparents' tradition, I am concerned about perpetuating this error, as it seems implausible that their mistakes could alter his title. Therefore, I would like to read the six words Nam-vô A-Mi-Tà Phật. Is that acceptable?

Should I read the five words "A-Mi-Ta Ba-Ha" to pronounce His name more accurately? I genuinely want to read his name correctly, but I hesitate to do so. I would like to ask for your guidance, or if there is a more accurate way to pronounce it, I would greatly appreciate your assistance. I await your response with gratitude.
 

.... o ....
 

Response to Mr. T. T. Thua Phai's Letter
 

Citadelle Phan-Thiết

Nam-Mô A-Di-Đà Phật,
 

Having received your letter, we are pleased to praise your true faith. Although Buddhism has many practices, it is not beyond meditation and mindfulness of chanting. For those who practice meditation, in terms of practice, while doing everything, they still keep a big question mark to look into their mind, such as asking, What am I? Before the thought arises or before entering the womb, what was I? and so on, until they realize the nature of the mind.

Mindful chanting involves focusing on the recitation of the Buddha's name or a mantra, unifying all thoughts into a single expression of devotion. While these two methods may appear distinct, they ultimately lead in the same direction. Therefore, those who recite the Buddha's name can attain mental clarity and insight into their true nature, while those who engage in meditation can also aspire for rebirth in the Pure Land, provided they sincerely practice Buddhism.
 

As for the method of reciting the name of Amitabha Buddha, we believe that as long as you clearly understand in your heart what Amitabha Buddha represents, it will be effective regardless of whether you recite in your native language or in Sanskrit.

If you know that the Buddha's name in Sanskrit is A-Mi-Ta, then you should recite "Nam-Mo A-Mi-Ta Phật." The term "Phật" already carries a specific meaning in our country, so there is no need to alter it.

In the Viên Âm Monthly Journal, issue XI, we have clearly outlined the method for reciting the Buddha's name. Please pay close attention to this technique and practice it diligently; you will surely see results quickly.

In the future, we wish you peace on your spiritual journey and a steadfast Bodhi mind.

VIÊN-ÂM
 

___

NGUỒN:

Viên Âm Nguyệt San, số 15, ấn bản tháng 5 và 6 năm 1935.

https://phatviet.info/tap-chi-vien-am-nguyet-san-xem-pdf/

.

 



Gửi ý kiến của bạn
Vui lòng nhập tiếng Việt có dấu. Cách gõ tiếng Việt có dấu ==> https://youtu.be/ngEjjyOByH4
Tên của bạn
Email của bạn
)
Tương lai của con cháu là việc mà chắc không ai có thể thờ ơ được. Chúng ta bỏ rất nhiều thời giờ, năng lực và tiền bạc để tạo cho chúng một đời sống hoàn thiện nhất có thể. Tuy thế, rất nhiều người hầu như không để tâm đến cái môi trường sống mà con cháu sẽ thừa hưởng. Di sản chúng ta để lại sẽ là gì?
Bốn người đã thiệt mạng gồm một nghi can sau sự kiện nổ súng tại căn cứ hải quân ở Pensacola, Florida, theo cảnh sát cho biết hôm Thứ Sáu, 6 tháng 12.
Thượng Nghị Sĩ Tom Umberg kính mời quý vị lãnh đạo cộng đồng, các cơ quan, đoàn thể, quý truyền thông báo chí và quý cư dân đến với ông và toàn thể nhân viên trong buổi họp mặt cuối năm “Holiday Open House” và quyên góp y phục làm việc “Winter Clothing Drive” sẽ được tổ chức vào ngày Thứ Năm, 12 tháng 12 năm 2019 từ 5:30 chiều đến 8 giờ tối tại văn phòng địa hạt tọa lạc trong Santa Ana Regional Transportation Center – 1000 E. Santa Ana Blvd., Santa Ana, CA 92701.
Hưởng ứng thư mời ngày 2 tháng 12 năm 2019, của Giám Đốc Hội Người Việt là cô Ngô Thị Diễm Tuyết đã mở ra cuộc họp giữa Ban Giám đốc Hội Người Việt và một số vị cao niên tại tiểu bang Illinois vào ngày 04-12-2019, tại trụ sở Hội Người Việt (HNV).
Thế giới này dường như ngày nào cũng có chuyện bất an xảy ra. Nhưng trong vô số bất an thì vẫn còn có điều bình an ở dưới trần thế này cho những người thiện tâm. Đó là sự có mặt của những vị lãnh đạo tâm linh tôn giáo đầy tình thương và bác ái.


Kính chào quý vị,

Tôi là Derek Trần, dân biểu đại diện Địa Hạt 45, và thật là một vinh dự lớn lao khi được đứng nơi đây hôm nay, giữa những tiếng nói, những câu chuyện, và những tâm hồn đã góp phần tạo nên diện mạo văn học của cộng đồng người Mỹ gốc Việt trong suốt một phần tư thế kỷ qua.
Hai mươi lăm năm! Một cột mốc bạc! Một cột mốc không chỉ đánh dấu thời gian trôi qua, mà còn ghi nhận sức bền bỉ của một giấc mơ. Hôm nay, chúng ta kỷ niệm 25 năm Giải Viết Về Nước Mỹ của nhật báo Việt Báo.

Khi những người sáng lập giải thưởng này lần đầu tiên ngồi lại bàn thảo, họ đã hiểu một điều rất căn bản rằng: Kinh nghiệm tỵ nạn, hành trình nhập cư, những phức tạp, gian nan, và sự thành công mỹ mãn trong hành trình trở thành người Mỹ gốc Việt – tất cả cần được ghi lại. Một hành trình ý nghĩa không những cần nhân chứng, mà cần cả những người viết để ghi nhận và bảo tồn. Họ không chỉ tạo ra một cuộc thi; họ đã và đang xây dựng một kho lưu trữ. Họ thắp lên một ngọn hải đăng cho thế hệ sau để chuyển hóa tổn thương thành chứng tích, sự im lặng thành lời ca, và cuộc sống lưu vong thành sự hội nhập.

Trong những ngày đầu ấy, văn học Hoa Kỳ thường chưa phản ánh đầy đủ sự phong phú và đa dạng về kinh nghiệm của chúng ta. Giải thưởng Viết Về Nước Mỹ thực sự đã lấp đầy khoảng trống đó bằng sự ghi nhận và khích lệ vô số tác giả, những người đã cầm bút và cùng viết nên một thông điệp mạnh mẽ: “Chúng ta đang hiện diện nơi đây. Trải nghiệm của chúng ta là quan trọng. Và nước Mỹ của chúng ta là thế đó.”


Suốt 25 năm qua, giải thưởng này không chỉ vinh danh tài năng mà dựng nên một cộng đồng và tạo thành một truyền thống.
Những cây bút được tôn vinh hôm nay không chỉ mô tả nước Mỹ; họ định nghĩa nó. Họ mở rộng giới hạn của nước Mỹ, làm phong phú văn hóa của nước Mỹ, và khắc sâu tâm hồn của nước Mỹ. Qua đôi mắt họ, chúng ta nhìn thấy một nước Mỹ tinh tế hơn, nhân ái hơn, và sau cùng, chân thật hơn.

Xin được nhắn gửi đến các tác giả góp mặt từ bao thế hệ để chia sẻ tấm chân tình trên các bài viết, chúng tôi trân trọng cảm ơn sự can đảm của quý vị. Can đảm không chỉ là vượt qua biến cố của lịch sử; can đảm còn là việc ngồi trước trang giấy trắng, đối diện với chính mình, lục lọi ký ức đau thương sâu đậm, và gửi tặng trải nghiệm đó đến tha nhân. Quý vị là những người gìn giữ ký ức tập thể và là những người dẫn đường cho tương lai văn hóa Việt tại Hoa Kỳ.

Với Việt Báo: Xin trân trọng cảm ơn tầm nhìn, tâm huyết, và sự duy trì bền bỉ giải thưởng này suốt một phần tư thế kỷ.
Khi hướng đến 25 năm tới, chúng ta hãy tiếp tục khích lệ thế hệ kế tiếp—những blogger, thi sĩ, tiểu thuyết gia, nhà phê bình, nhà văn trẻ—để họ tìm thấy tiếng nói của chính mình và kể lại sự thật của họ, dù đó là thử thách hay niềm vui. Bởi văn chương không phải là một thứ xa xỉ; đó là sự cần thiết. Đó là cách chúng ta chữa lành, cách chúng ta ghi nhớ, và là cách chúng ta tìm thấy nơi chốn của mình một cách trọn vẹn.

Xin cảm ơn quý vị.

NHẬN TIN QUA EMAIL
Vui lòng nhập địa chỉ email muốn nhận.