Hôm nay,  

Một ngày Duy Dân, một đời Duy Dân

21/05/202510:11:00(Xem: 1543)

Một ngày Duy Dân, một đời Duy Dân
 

Đinh Quang Anh Thái

  

Giáo sư Đoàn Viết Hoạt là một người làm cách mạng.

Cuốn Hồi Ký của ông là hồi ký của một người làm cách mạng.
 
blank 

Ông là cán bộ Duy Dân Cách Mạng Đảng, dấn thân vào con đường làm cách mạng do kế thừa tinh thần và tấm gương của thân phụ ông là cụ Lang Nhân.

Đảng Duy Dân do ông Thái Dịch Lý Đông A sáng lập và là Bí Thư Trưởng của đảng. Cụ Lang Nhân hơn ông Lý Đông A 16 tuổi, và vì tâm phục-khẩu phục người bí thư trưởng nên tận tụy với lý tưởng Duy Dân cho tới cuối đời.
 

Giáo sư Hoạt, đi Mỹ du học năm 1967 do học bổng của Văn Hóa Á Châu cấp cho Đại học Vạn Hạnh chứ không chỉ đích danh cho cá nhân nào. Lúc bấy giờ, Giáo sư Hoạt là bí thư của Thượng tọa Thích Minh Châu, Viện trưởng Đại học Vạn Hạnh. Theo lời ông kể lúc ở chung phòng giam 10BC trại giam T30 Chí Hòa năm 1979, Thượng tọa Thích Minh Châu muốn cho ông đi du học để khi về sẽ giữ trọng trách cải tổ Viện Đại học Vạn Hạnh. Nhưng ông nói, “con là bí thư của thầy, thầy ưu ái cho con đi thì không công bằng với người khác, nên con xin thầy thông báo ai muốn đi thì nộp đơn.”
 

Trong hai người nộp đơn, ông Hoạt và một nữ sinh viên của trường, bài thi của ông được chấm điểm cao hơn nên ông được sang Mỹ học và trở về Việt Nam năm 1971 với văn bằng tiến sĩ ngành Quản trị Đại học. Ông được bổ nhiệm là Phụ tá Viện trưởng Viện đại học Vạn Hạnh. 30 Tháng Tư 1975, nhiều bạn thúc giục ông ra đi nhưng Giáo sư Hoạt chọn ở lại. Ông nói với những bạn đồng tù, ông quyết định ở lại vì hai lý do: Về mặt tình cảm, ông không thể bỏ thân phụ ông ở lại một mình; và ông phải ở lại để cùng với những anh em đồng chí hướng mưu tìm đường thoát cho dân tộc khỏi sự cai trị của cộng sản.
 

Giáo sư Hoạt bị bắt lần thứ nhất tại nhà lúc 5 giờ sáng ngày 29 tháng 8 năm 1976. Tội trang ghi trong lệnh bắt là “phản cách mạng” và bị tù 12 năm không xét xử.

Những năm tháng chung phòng tù với Giáo sư Đoàn Viết Hoạt, nhiều bạn tù được ông giảng cho nghe về Chủ thuyết Duy Dân.

 

Thành thật mà nói, không dễ để hiểu được những điều ông Hoạt muốn trao truyền. Nào là “Trinh, Bình, Hòa…”; nào là “Trinh trên sắc tính”, “Bình trên nhu yếu tính”, “Hòa trên tự vệ tính”; rồi “thai giáo”, “tĩnh viên”, “chuẩn động viên”, “động viên”, “phục viên”, v.v.
 

Một số bạn tù thuộc lớp trẻ nói, “chịu thua, bí hiểm quá, không hiểu nổi.” Vị giáo sư “cả đời Duy Dân” Đoàn Viết Hoạt nói, ông Lý Đông A viết Chủ thuyết Duy Dân vào năm 1943, lúc đó tiếng Việt, về mặt triết học còn thiếu nhiều, thành ra phải dùng chữ Hán để sáng tác, nên có thể không thích hợp với ngôn ngữ của thời đại bây giờ. Và ông cam kết, nếu sống sót ra khỏi nhà tù, ông sẽ dành trọn thời gian viết về Chủ thuyết Duy Dân bằng ngôn ngữ dễ hiểu để truyền bá rộng rãi hơn.

Trong tù, Giáo sư Đoàn Viết Hoạt từ lúc thức cho đến lúc ngủ, không giây phút nào không là người cán bộ “cả đời Duy Dân.” Ông kín đáo trao truyền lý tưởng ông đeo đuổi từ thời thành niên cho bạn tù nào muốn tìm hiểu, học hỏi.

Giáo Hoạt ra tù lần đầu tiên vào đầu năm 1988. Ông tiếp tục hoạt động và năm 1990, cùng với những người đồng chí hướng, bí mật in và phát tán tờ Diễn Đàn Tự Do.
 

Năm 1989, khối Cộng Sản Đông Âu tan rã; kế tiếp là Cộng Sản Liên Xô xụp đổ. Trong bối cảnh đó, một số anh em tại Nam California cho ra đời tờ báo Người Dân, không nhận quảng cáo, bằng tiền túi của mỗi người, in và gửi bằng bưu điện tới nhiều độc giả khắp các tiểu bang nhằm vận động mọi người góp phần vào triển vọng thay đổi chế độ độc đảng tại quê nhà.
 

Nhà báo Lê Thiện Tùng là một trong những người có mặt đầu tiên của tờ Người Dân. Một hôm, anh Tùng giao cho Người Dân một cuốn băng cassette thâu giọng một người đàn ông đọc một bài nhận định, phân tách tình hình Việt Nam và đưa ra những phương hướng đấu tranh chống chế độ đương quyền.
 

Người Dân đánh máy nguyên văn nội dung cuốn băng, in nhiều ngàn bản với tựa đề “Thư Quốc Nội”, phổ biến rộng rãi tại Mỹ.

Sau này, lúc gặp lại Giáo sư Hoạt tại Bangkok-Thái Lan vào Tháng Chín năm 1998, ông kể: Một người bạn trẻ tên là Nguyễn Xuân Phước giới thiệu với ông một người Ấn Độ, đại diện một tổ chức giáo dục Singapore sang Việt Nam làm việc. Người Ấn Độ đó hỏi ông Hoạt có gì muốn chuyển ra ngoại quốc không vì ông ta có visa ngoại giao nên không bị xét. Giáo sư Hoạt đã nhờ ông Ấn Độ này cầm cuốn băng Toàn Dân Vận Động Cho Dân Chủ để chuyển ra ngoài và tờ Người Dân đã in toàn bộ nội dung với tựa đề Thư Quốc Nội.
 

Cán bộ “một đời Duy Dân” Đoàn Viết Hoạt bị bắt lần thứ nhì tháng 11 năm 1990. Lệnh bắt qui chụp ông tội “tuyên truyền chống chế độ”.

Thế là cán bộ “một đời Duy Dân” lại tiếp tục ăn cơm tù và tiếp tục rao giảng Duy Dân cho những người đồng cảnh ngộ.

Giáo sư Hoạt ra tù lần thứ nhì năm 1998.
 

Trong Hồi Ký, Giáo sư Hoạt cho biết, chiều ngày 31 tháng 8 năm 1998, ông được được đưa vào một căn buồng khách khá sang trọng. Hai ba người công an đã ngồi chờ sẵn. Có cả một người Mỹ là nhân viên tòa đại sứ Hoa Kỳ. Người Mỹ đưa cho ông một cuốn sổ thông hành đã được làm sẵn, rồi nói, “Mai ông sẽ lên đường sang Mỹ đoàn tụ với gia đình.” Sáng hôm sau, một công an vào buồng giam gọi Giáo sư Hoạt ra và đọc cho nghe lệnh «đặc xá» trước khi đưa ra phi trường để tống xuất đi Mỹ. Vốn vẫn từ chối ra khỏi nước, vẫn muốn ở lại trong nước để tiếp tục vận động cho tự do dân chủ và nhân quyền, giáo sư Hoạt yêu cầu tay công an cho ông lệnh «đặc xá» này để làm kỷ niệm - nghĩ rằng có thể dùng lệnh này để ra khỏi trại giam và ở lại Việt Nam nhưng tay công an từ chối.
 

Giáo sư Hoạt được đưa ra phi trường Nội Bài. Một ký giả người Canada là Frederik Balfour làm việc cho hãng thông tấn AFP đã tìm cách biết được chuyến bay của ông, mua vé đi chung chuyến bay, để là ký giả đầu tiên phỏng vấn ông. Ngay trên máy bay, ông Frederik Balfour phỏng vấn Giáo sư Hoạt về đời sống trong tù, về những suy nghĩ của ông đối với cộng sản và về những dự tính của ông trong những ngày sắp tới. Tới Bangkok, ông Frederick Balfour đưa Giáo sư Hoạt tới tận buồng khách sạn và tối hôm đó, nhà báo này mời ông ăn cơm với cùng với một ký giả của báo Time. Câu chuyện xoay quanh các trại tù ở Việt Nam, và tình hình Việt Nam.
 

Trong Hồi Ký, Giáo sư Hoạt viết: Sau bữa ăn với hai ký giả AFP và Time, tôi về đến buồng ngủ thì gặp Đinh Quang Anh Thái vừa từ Mỹ qua. Tôi rủ Thái sang ngủ cùng buồng với tôi để anh em tha hồ trò chuyện. Từ ngày tôi từ khu BC chuyển sang khu FG ở Chí Hòa năm 1982 tới nay đã 16 năm rồi chúng tôi mới lại gặp nhau. Thái ra tù trước tôi và vượt biên sang Mỹ. Mười sáu năm xa cách nhưng chúng tôi như vẫn gần nhau, vì cả hai chúng tôi vẫn chia sẻ với nhau cùng một giấc mơ, cùng một cố gắng.
 

Thấm thoát mà đã 24 năm, kể từ ngày đón Giáo sư Hoạt tại Bangkok. Mỗi người một tiểu bang, mỗi khi điện thoại thăm hai ông bà, hỏi hiền thê của ông là Giáo sư Trần Thị Thức, “chị ơi, ông anh của em ra sao rồi”, lần nào câu trả lời cũng kèm theo tiếng cười hồn nhiên, “ông anh của chú vẫn vậy, cả ngày lo việc Thắng Nghĩa, tới giờ cơm ngồi vào bàn, sau đó lại dính vào việc Duy Dân cho tới lúc đi ngủ!”
 

Thắng Nghĩa là một phần tư tưởng của Duy Dân. Và Giáo sư Hoạt từ ngày buộc phải “tự do trong lưu đầy” đã gầy dựng được mạng lưới cán bộ Thắng Nghĩa ở nhiều nơi.

Giáo sư Trần Thị Thức, hiền thê của Giáo sư Hoạt cũng du học ở Mỹ năm 1968, ngành Tâm Lý Thanh Thiếu Niên. Hai ông bà lấy nhau 1966 tại Sài Gòn, sau đó, bà sang Mỹ sau ông cùng với con trai đầu lòng, rồi cùng chồng con về lại quê nhà năm 1971. Hai cháu trai kế tiếp chào đời tại Sài Gòn.
 

Đầu tháng Ba 2022, thăm ông bà Giáo sư Hoạt-Thức tại Virginia. Bữa cơm trưa có hai vợ chồng Minh Tùng-Hồng Thục thuộc lớp tuổi 50. Suốt bữa cơm, ông Hoạt nói về Duy Dân với hai bạn trẻ mới quen. Ông Hoạt nói, tuần nào ông cũng sinh hoạt với một số anh em. Ông mời Tùng-Thục đến nhà ông “mỗi tuần để cùng trò chuyện, trao đổi.” Và như vậy chắc là Giáo sư Thức sẽ lại tiếp tục cặm cụi lo trà bánh, cơm nước cho chồng thù tiếp những bạn đồng chí hướng, y như cụ bà thân mẫu của Giáo sư Hoạt.
 

Còn nhớ căn nhà của hai cụ thân sinh Giáo sư Hoạt trên đường Trương Minh Giảng-Sài Gòn. Hầu như lúc nào ghé đến thăm Giáo sư Thức đang ở với bố mẹ chồng, cũng được cụ bà cho ăn cơm. Cụ bà nói, đã có thói quen từ ngày lấy cụ ông, là cứ sẵn nồi cơm, bát canh, để các đồng chí của cụ ông tạt ngang dùng bữa. Cụ bà bảo “cả những người không biết là ai, cứ đến là có cơm ăn.”
 

Có lần mời ông bà Giáo sư Hoạt dùng cơm ở California, xong bữa, ông Hoạt điềm nhiên rời bàn ăn ra phòng khách ngồi để tiếp tục đề tài Duy Dân đang dở dang với một số bằng hữu. Hỏi con trai út của ông bà Hoạt, rằng ở nhà, bố có giúp mẹ rửa chén-bát không, cháu cười bảo, không bao giờ, vì bố mải làm cách mạng nên mẹ quán xuyến hết.
 

Chia tay ông bà Hoạt, ra tới cửa, ông Hoạt còn nói vói theo cặp Tùng-Thục, nhớ nhé, mỗi tuần một lần nhé.

Đúng là mẫu người suốt đời làm cách mạng, tuổi ngoài 80 mà lửa vẫn cứ hừng hực cháy trong lòng.

Hướng Đạo sinh có tâm niệm: Một ngày Hướng Đạo, cả đời Hướng Đạo. Với Giáo sư Đoàn Viết Hoạt: Một ngày Duy Dân, cả đời Duy Dân.

 

 




Gửi ý kiến của bạn
Vui lòng nhập tiếng Việt có dấu. Cách gõ tiếng Việt có dấu ==> https://youtu.be/ngEjjyOByH4
Tên của bạn
Email của bạn
)
Ý báo cáo số tử vong do dịch COVID-19 hàng ngày đã tăng chậm nhất trong gần 2 tuần tính tới Thứ Bảy, 4 tháng 4 và nói rằng số bệnh nhân trong thời kỳ chăm sóc đặc biệt đã giảm lần đầu tiên, theo tin Reuters cho biết hôm Thứ Bảy, 4 tháng 4. Các viên chúc thúc giục toàn quốc không giảm các biện pháp phong toả gắt gao mà họ nói là đã bắt đầu có các kết quả thấy rõ, dù các trường hợp mới lây lan đã tăng 4,805 hôm Thứ Bảy là cao hơn một tí so với mức gia tăng hàng ngày gần đây.
9 thống đốc tại Hoa Kỳ tiếp tục không chịu đưa ra sắc lệnh yêu cầu người dân ở trong nhà để ngăn chận đà lây lan của vi khuẩn corona. Một số thống đốc nói rằng họ sợ phong tỏa có thể làm hại kinh tế tiểu bang, trong những người khác nghĩ rằng cư dân của họ có thể giúp cắt giảm đà lây lây vi khuẩn corona bằng cách sử dụng quyết định tốt của chính họ.
Việt Nam đã đưa ra phản đối chính thức TQ theo sau việc chìm một tàu đánh cá VN được cho là đã bị đụng bởi một tàu hải giám TQ gần các đảo trong Biển Đông tranh chấp, theo bản tin của Reuters cho biết hôm 4 tháng 2 năm 2020.
Trung Quốc đã được chỉ định vào một uỷ ban trong Hội Đồng Nhân Quyền Liên Hiệp Quốc đầy tranh cãi, dù nước này có hồ sơ nhiều thập niên về lạm dụng nhân quyền có hệ thống mà Hoa Kỳ nói là đã thúc đẩy đưa tới đại dịch vi khuẩn corona.
New York hiện có 113,704 trường hợp bị lây COVID-19, theo Thống Đốc Cuomo cho biết trong cuộc họp báo vào sáng Thứ Bảy. Tiểu bang ghi kỷ lục cao mới về các trường hợp bị lây hôm Thứ Sáu với 10,841. Có 15,905 người đang nằm bệnh viện và 4,126 người đang nằm trong phòng chăm sóc đặc biệt, theo ông Cuomo cho hay. Tính đến nay, tiểu bang New York đã có 3,565 người thiệt mạng vì dịch vi khuẩn corona. Trong khi đó trên toàn thế giới có hơn 1.1 triệu người đã bị nhiễm vi khuẩn corona và hơn 60,000 người thiệt mạng, theo Đại Học Johns Hopkins cho biết. Tại Hoa Kỳ có 270,000 người bị lây và hơn 7,100 người thiệt mạng. Wyoming là tiểu bang duy nhất tại Mỹ chưa có báo cáo về người nào thiệt mạng vì COVID-19.
Con số trường hợp bị lây vi khuẩn corona hàng ngày tại Nhật đã tăng gấp đôi trong tuần qua, từ khoảng 40 vào những ngày cuối tháng 3 tới 97 hôm Thứ Năm và 89 hôm Thứ Sáu, theo Chính Phủ Thành Phố Tokyo cho biết mà CNN tường thuật. Nếu khuynh hướng này tiếp tục, thì kết quả là xấu tệ, theo Kentaro Iwata, chuyên gia kiểm sót lây nhiễm từ Đại Học Kobe cho biết. “Nhật Bản cần phải can đảm thay đổi, khi chúng ta biết rằng chúng ta đang đi sai đường,” theo Iwata phát biểu. Tính tới Thứ Sáu, Nhật Bản có 3,329 trường hợi bị lây được xác nhận và 74 người thiệt mạng. Trên toàn cầu tính tới Thứ Sáu có 1,097,909 trường hợp bị lây và 59,113 người thiệt mạng. Hoa Kỳ có 277,355 trường hợp bị lây và 7,381 người thiệt mạng. Ý có 119,827 trường hợp bị lây và 14,681 người thiệt mạng. Tây Ban Nha có 119,199 trường hợp bị lây và 11,198 người bị thiệt mạng. Đức có 91,959 trường hợp bị lây và 1,275 người thiệt mạng.
Trung Tâm Kiểm Soát Bệnh Tật Hoa Kỳ (CDC) vào chiều Thứ Sáu, 3 tháng 4 đã đưa ra hướng dẫn tự nguyện đối với người dân Mỹ để che miệng và mũi khi đi ra ngoài. Tổng Thống Trump nói rằng ông đã không dự định làm theo đề nghị này. “Tôi không nghĩ rằng tôi sẽ làm điều đó,” theo ông cho biết trong cuộc họp báo tại Bạch Ốc của lực lượng chống vi khuẩn corona. Hướng dẫn mới đến trong sự ứng phó với chứng cứ tích tục cho thấy con người có thể lây lan vi khuẩn corona mà không có triệu chứng của COVID-19. Bác Sĩ Jerome Adams nhấn mạnh rằng biện pháp nhằm ngăn chận khả năng các cá nhân bị lây nhiễm từ việc lây lan vi khuẩn đúng hơn là bảo vệ người mang khẩu trang.
Trợ giúp thêm cho các tiểu thương bị ảnh hưởng bởi cuộc khủng hoảng sức khỏe đang trên đường đi tới. Thống Đốc California Gavin Newsom đã công bố một loạt nguồn tài trợ mới cho các cơ sở kinh doanh nhỏ và giúp các công nhân tại California là những người bị thất nghiệp vì COVID-19.
Ba mươi học sinh cuối cấp trung học ở khu vực dịch vụ của Southern California Edison đã được xướng danh nhận Học Bổng Edison 2020 và sẽ được nhận 1.2 triệu Mỹ Kim học bổng từ Edison International để theo đuổi ngành khoa học, công nghệ, kỹ thuật hay toán (STEM). Ông Pedro Pizarro, chủ tịch kiêm CEO của Edison International phát biểu: “Chúng tôi rất tự hào về những học sinh này và những thành tích học tập xuất sắc của các em. Các học bổng này hỗ trợ về tài chính cho những học sinh xứng đáng này và gia đình các em để các em có thể tập trung vào việc học tập của mình. Chúng ta trông chờ vào các em để giúp chúng ta đổi mới và biến những ý tưởng lớn thành các giải pháp thực tế và chúng ta biết rằng các em có một tương lai tươi sáng ở phía trước.”
Kính thưa bà Chủ Tịch Hạ Viện, Hôm nay tôi đứng lên để vinh danh Thiếu Tướng Lê Minh Đảo, người vừa từ trần hôm 19 tháng 3, 2020. Thiếu Tướng Đảo đã cống hiến 87 năm cuộc đời của mình để chiến đấu vì lý tưởng tự do và phục vụ đồng bào.
Lệnh hoãn trên toàn tiểu bang bảo vệ những người thuê nhà ở trong các điều kiện đặc biệt gồm yêu cầu người thuê nhà đã trả tiền nhà trước ngày 27 tháng 3 năm 2020, và người thuê nhà thông báo cho chủ nhà bằng văn bản trước kỳ hạn trả tiền nhà rằng người thuê nhà cần hoãn tất cả hay một số tiền nhà bởi vì 3 điều kiện đặc biệt liên quan đến đại dịcjh COVID-19. Lệnh của Thống Đốc Newsom chủ ý xây dựng trên sắc lệnh trước đó của ông cho phép giới chức thẩm quyền đặc biệt thành phố hoãn các trục xuất những người thuê nhà vì ảnh hưởng đại dịch.
Tuy nhiên theo các chuyên gia, chỉ có mặt nạ đặc biệt với phân loại FFP (lọc mặt mảnh / filtering face piece) và phải rất khít với khuôn mặt mới có thể làm được điều này là ngăn chận được những giọt nhỏ trong không khí mà virus bay lơ lửng trong không khí, nhỏ đến mức mà một bảo vệ mũi-miệng đơn giản sẽ không ngăn chận nổi. Biện pháp phòng ngừa đã được chứng minh có hiệu quả vẫn là rửa tay kỹ lưỡng và giữ khoảng cách với người khác .!
Cuối cùng (hay nói chính xác hơn là cuối đời) rồi tôi cũng thấy một cây hoa gạo, mọc cạnh tường thành bao quanh Cung Điện Mandalay – kinh đô cuối cùng của vương triều Miến. Có thể vì mới đầu tháng ba, chưa tới giai đoạn mãn khai, và cũng vì tôi đứng khá xa (khoảng cách là cả một cái hào nước rộng) nên ảnh chụp những cành hoa gạo trông … không rõ nét! Kể cũng hơi đáng tiếc nhưng dù sao thì tôi cũng đã nhìn được tận mắt, và (tưởng) thế cũng đã đủ vui rồi.
Tin ngưng phát hành vé số trong 2 tuần cách ly toàn quốc làm sững sờ đến rơi nước mắt của nhiều bà con. Đây là cách kiếm sống duy nhất của hàng trăm ngàn người nghèo khổ, tàn tật, không nhà.
Một con vật cực nhỏ, mắt thuờng không thể thấy, có tên là Corona 19, đang làm đảo lộn cả thế giới siêu văn minh. Nhưng thật sự nó có phải là một con vật, tức một sinh vật, có đời sống, hay không? Nó có hoạt động vì nó làm cho cả thế giới đảo điên, làm cho vài tỷ người bị cô lập, hằng trăm ngàn người bịnh, hằng chục ngàn người mất mạng. Vậy nó sống thật! Nó sống nên nó đặt ra qui luật quyết định sanh tử cho loài người mà sức mạnh của siêu khoa học chưa ngăn chặn được, chưa phá vở được hệ thống quyền lực của nó. Cả chưa ai vi phạm. Răm rắp tuân hành!


Kính chào quý vị,

Tôi là Derek Trần, dân biểu đại diện Địa Hạt 45, và thật là một vinh dự lớn lao khi được đứng nơi đây hôm nay, giữa những tiếng nói, những câu chuyện, và những tâm hồn đã góp phần tạo nên diện mạo văn học của cộng đồng người Mỹ gốc Việt trong suốt một phần tư thế kỷ qua.
Hai mươi lăm năm! Một cột mốc bạc! Một cột mốc không chỉ đánh dấu thời gian trôi qua, mà còn ghi nhận sức bền bỉ của một giấc mơ. Hôm nay, chúng ta kỷ niệm 25 năm Giải Viết Về Nước Mỹ của nhật báo Việt Báo.

Khi những người sáng lập giải thưởng này lần đầu tiên ngồi lại bàn thảo, họ đã hiểu một điều rất căn bản rằng: Kinh nghiệm tỵ nạn, hành trình nhập cư, những phức tạp, gian nan, và sự thành công mỹ mãn trong hành trình trở thành người Mỹ gốc Việt – tất cả cần được ghi lại. Một hành trình ý nghĩa không những cần nhân chứng, mà cần cả những người viết để ghi nhận và bảo tồn. Họ không chỉ tạo ra một cuộc thi; họ đã và đang xây dựng một kho lưu trữ. Họ thắp lên một ngọn hải đăng cho thế hệ sau để chuyển hóa tổn thương thành chứng tích, sự im lặng thành lời ca, và cuộc sống lưu vong thành sự hội nhập.

Trong những ngày đầu ấy, văn học Hoa Kỳ thường chưa phản ánh đầy đủ sự phong phú và đa dạng về kinh nghiệm của chúng ta. Giải thưởng Viết Về Nước Mỹ thực sự đã lấp đầy khoảng trống đó bằng sự ghi nhận và khích lệ vô số tác giả, những người đã cầm bút và cùng viết nên một thông điệp mạnh mẽ: “Chúng ta đang hiện diện nơi đây. Trải nghiệm của chúng ta là quan trọng. Và nước Mỹ của chúng ta là thế đó.”


Suốt 25 năm qua, giải thưởng này không chỉ vinh danh tài năng mà dựng nên một cộng đồng và tạo thành một truyền thống.
Những cây bút được tôn vinh hôm nay không chỉ mô tả nước Mỹ; họ định nghĩa nó. Họ mở rộng giới hạn của nước Mỹ, làm phong phú văn hóa của nước Mỹ, và khắc sâu tâm hồn của nước Mỹ. Qua đôi mắt họ, chúng ta nhìn thấy một nước Mỹ tinh tế hơn, nhân ái hơn, và sau cùng, chân thật hơn.

Xin được nhắn gửi đến các tác giả góp mặt từ bao thế hệ để chia sẻ tấm chân tình trên các bài viết, chúng tôi trân trọng cảm ơn sự can đảm của quý vị. Can đảm không chỉ là vượt qua biến cố của lịch sử; can đảm còn là việc ngồi trước trang giấy trắng, đối diện với chính mình, lục lọi ký ức đau thương sâu đậm, và gửi tặng trải nghiệm đó đến tha nhân. Quý vị là những người gìn giữ ký ức tập thể và là những người dẫn đường cho tương lai văn hóa Việt tại Hoa Kỳ.

Với Việt Báo: Xin trân trọng cảm ơn tầm nhìn, tâm huyết, và sự duy trì bền bỉ giải thưởng này suốt một phần tư thế kỷ.
Khi hướng đến 25 năm tới, chúng ta hãy tiếp tục khích lệ thế hệ kế tiếp—những blogger, thi sĩ, tiểu thuyết gia, nhà phê bình, nhà văn trẻ—để họ tìm thấy tiếng nói của chính mình và kể lại sự thật của họ, dù đó là thử thách hay niềm vui. Bởi văn chương không phải là một thứ xa xỉ; đó là sự cần thiết. Đó là cách chúng ta chữa lành, cách chúng ta ghi nhớ, và là cách chúng ta tìm thấy nơi chốn của mình một cách trọn vẹn.

Xin cảm ơn quý vị.

NHẬN TIN QUA EMAIL
Vui lòng nhập địa chỉ email muốn nhận.