Hôm nay,  

Đọc Ngô Thì Nhậm: Tiếng Không Thành

06/06/202506:01:00(Xem: 1360)
blank 

Đọc Ngô Thì Nhậm: Tiếng Không Thành
 

Nguyên Giác

  

Bài viết này sẽ phân tích lời dạy của sách Trúc Lâm Tông Chỉ Nguyên Thanh về ý chỉ Thiền Tông: thấy được cái không được thấy, nghe được cái không được nghe. Trong sách này, gọi ý chỉ đó là Tiếng Không Thành – viết theo âm Hán-Việt là Bất Quả Thanh.  
 

Sách Trúc Lâm Tông Chỉ Nguyên Thanh là một tác phẩm về Thiền Tông Việt Nam xuất bản lần đầu vào năm 1796. Tác phẩm này được in trong Ngô Thì Nhậm Toàn Tập - Tập V, ấn hành năm 2006 tại Hà Nội, do nhiều tác giả trong Viện Nghiên Cứu Hán Nôm biên dịch.
 

Những lời dạy trong sách này mang phong cách Thiền Tông Việt Nam, vì ngài Ngô Thì Nhậm (1746-1803) khi rời quan trường đã xuất gia, trở thành vị sư có tên là Hải Lượng Thiền Sư, và được nhiều vị sư tôn vinh là vị Tổ Thứ Tư của Dòng Thiền Trúc Lâm. Tất cả các vị sư khác trong sách đều nói trong tông phong này.  Nơi đây, chúng ta trích vài dòng cuối trang 349 và đầu trang 350, nguyên văn như sau:
 

“TIẾNG KHÔNG THÀNH (BẤT QUẢ THANH)

(Thanh dẫn Ngô Thì Hoàng]

Bất quả thanh (Tiếng không thành), có lẽ là lấy nghĩa ở Bất quả phong (gió chẳng thành) của quẻ Tốn trong Chu Dịch. Gió đi khắp bốn phương, phát ra ở bốn mùa, thế nào cũng thành (quả), cũng có thể không thành (bất quả). Gió có cái gió chẳng thành (bất quả phong). Như ở đông nam thì nhiều nước, ở tây bắc thi nhiều núi, tuy theo nơi nhận được sự phân chia của gió. Người nào thấy được gió của bốn phương thì biết được sự vận hành khắp mười phương của gió.

Chương này, nghiền ngẫm cho thật chắc về ý nghĩa của chữ "ý," cho rằng, ý trời không phải thật sự là ý, ý người mới thực sự là ý, người nào nghe được "Bất quả thanh" (tiếng không thành), lại càng nên tu dưỡng về cái "ý không thành" (bất quả ý).” (hết trích)

 
blank

Nơi đây, chúng ta không bàn về quẻ Tốn trong Chu Dịch. Các Thiền sư trong sách này có quan tâm về đối chiếu Phật học và Nho học, vì tất cả các ngài đều xuất thân từ Nho học. Họ trưởng thành trong thời phong kiến, phải học các môn cần thiết của Nho giáo để có thể thi ra làm quan. Và quý ngài cũng có quan tâm muốn thuyết phục các Nho gia trong một cách hoằng pháp tế nhị, nên có khi nhắc tới các môn học của nhà Nho. Nhưng, thực sự, quý ngài không bận tâm nhiều về chuyện quẻ Tốn hay bất kỳ quẻ nào khác trong Chu Dịch.
 

Tiếng không thành -- có nghĩa là âm thanh chưa thành. Như thế nào âm thanh được nhận ra? Do duyên tai và do duyên các tiếng (âm thanh, cái được nghe), khởi lên nhĩ thức (cái nhận biết rằng có cái được nghe). Tương tự, do duyên mắt và do duyên các sắc (cái được thấy), khởi lên nhãn thức (cái nhận biết rằng có cái được thấy). Tương tự với mũi (duyên với mùi hương, khởi lên tỷ thức), với lưỡi (duyên các vị, khởi lên thiệt thức), với thân (duyên các xúc, khởi lên thân thức), với ý (duyên các pháp, khởi lên ý thức). Sự gặp gỡ của ba pháp này là xúc.
 

Khi âm thanh chưa hiển lộ (tức là, chữ các cụ là "bất quả thanh") và nói đơn giản là âm thanh chưa khởi dậy. Như vậy, các pháp khởi dậy gọi là xúc. Như khi nghe một câu nhạc do một ca sĩ hát, hay do một nhạc sĩ trính tấu. Khi âm thanh khởi dậy, bấy giờ mới có ưa thích (thọ lạc), hay không ưa thích (thọ khổ), hay không ưa và không ghét (bất khổ bất lạc thọ). Nếu chúng ta ưa hay ghét đều sẽ hỏng, vì như thế sẽ rơi thêm vào miên viễn luân hồi trong cõi này.
 

Nếu chúng ta cảm nhận không ưa và không ghét, tức là "bất khổ bất lạc" mà không nhận ra tánh sanh khởi và tánh diệt tận trong các âm thanh đó, tức là không nhận ra tánh vô ngã trong cái được nghe, thì chúng ta lại tiếp tục làm tăng thêm vô minh, thì cũng sẽ hỏng.
 

Chỗ này, chúng ta có thể dẫn ra hình ảnh gương tâm. Khi ảnh chưa tới, thì không thấy gì trong gương. Khi ảnh hiện ra, nếu chúng ta thích hay ghét hình người (đẹp hay xấu) hiện ra trong gương, thì đều sẽ hỏng, vì các thọ đó sẽ dẫn chúng ta đi mãi trong luân hồi. Nếu chúng ta có thọ bất lạc bất khổ với hình người (dù đẹp hay xấu) trong gương, mà không nhận ra tánh Không (tánh vô ngã), tức là chưa tỉnh giác để thấy tánh sanh khởi và tánh diệt tận của ảnh trong gương, thì đó là nuôi dưỡng vô minh.
 

Tương tự, khi giọng ca hay tiếng đàn chưa tới, thì chúng ta không nhận ra cái được nghe. Bất quả thanh, hay tiếng không thành, có nhiều nghĩa, và trong nghĩa đầu tiên có nghĩa là âm thanh chưa dấy lên. Khi hoa chưa nở, khi niệm chưa dấy lên, thì cõi này chưa hình thành. Vì lúc đó là tịch lặng, là vô ngôn, là kinh vô tự. Nếu chúng ta chưa nhận ra cái tịch lặng, thì là còn trong vô minh.
 

Người tu thiền không bận tâm chuyện có âm thanh hay không có âm thanh, mà chỉ bận tâm giải thoát, tức là thường trực sống trong tánh vô ngã, tức là dù gương có ảnh hay không, vẫn liên tục tỉnh thức thấy tánh phản chiếu của gương tâm thực sự là vô ngã, là vô tự tánh. Đối với âm thanh, còn gọi là thường trực nghe đàn không dây, hay sáo không lỗ. Tức là, thường trực thấy tánh Không của tiếng đã thành, và thấy tánh Không của tiếng không thành.

Trong đoạn dẫn trên, các cụ có nói "ý trời không phải thật sự là ý" là để chiêu dụ các Nho gia, rằng nơi đây chúng ta là đề huề Nho-Phật, nhưng các cụ nhấn mạnh rằng "ý người mới thực sự là ý" vì Đức Phật dạy rằng ba cõi chỉ là tâm, và Thiền Tông nói mô phỏng lời Đức Phật rằng ngoài tâm không có pháp. Và do vậy, Thiền Tông còn gọi là Tâm Tông, và  hễ đi đứng nằm ngồi trong cái rỗng rang của tâm này thì tự tương ưng, không cần tu gì khác.
 

Kinh SN 35.23 Sutta, Đức Phật dạy rằng tất cả thế giới chỉ là tương tác của tâm này, theo bản dịch của Thầy Minh Châu:

Này các Tỷ-kheo, Ta sẽ thuyết về tất cả. Hãy lắng nghe. Và này các Tỷ-kheo, thế nào là tất cả? Mắt và các sắc; tai và các tiếng; mũi và các hương; lưỡi và các vị; thân và các xúc; ý và các pháp. Như vậy, này các Tỷ-kheo, gọi là tất cả. Này các Tỷ-kheo, ai nói như sau: “Sau khi từ bỏ tất cả này, ta sẽ tuyên bố (một) tất cả khác”, thời lời nói người ấy chỉ là khoa ngôn. Và bị hỏi, người ấy không thể chứng minh gì. Và hơn nữa, người ấy có thể rơi vào ách nạn. Vì sao? Này các Tỷ-kheo, như vậy ra ngoài giới vức (avisaya) của người ấy!” (ngưng trích)
 

Do vậy, đôi khi Thiền Tông đưa ra những câu hỏi để suy nghĩ. Thí dụ, hôm qua, chúng ta đứng ở góc rừng, chúng ta thấy cây nghiêng, nghe tiếng gió hú, cảm nhận mưa lạnh. Vậy thì hôm nay trận bão chưa qua, vậy thì nơi đó khi vắng mặt chúng ta, ai thấy cây nghiêng, ai nghe gió hú, ai cảm nhận mưa lạnh. Câu trả lời là người tu không bận tâm, không cần nói là hôm nay sẽ có hay không cây nghiêng, gió hú, mưa lạnh. Vì đơn giản, người tu Thiền chỉ bận tâm với mắt, tai, mũi, lưỡi, thân, ý nơi thân tâm mình, trong giây phút này. Còn chuyện hôm nay, cây bị gió bứng ngã cả chục cây, chúng ta không cần biết âm thanh cây đổ có ai nghe hay không. Cũng không bận tâm nói là có hay không.
 

Như vậy, trong tiếng chưa thành, khi chúng ta tỉnh thức nghe đàn không dây và nghe sáo không lỗ, tức là đang sống với pháp vô vi, vì nơi đây không thấy có tự ngã nào trong âm thanh, không thấy có tự ngã nào trong tịch lặng,  không thấy có tự ngã nào đang đàn, không thấy có tự ngã nào đang thổi sáo, và không thấy có tự ngã nào đang nghe. Tất cả hiển lộ trong tánh Không, dù là ca khúc đó dài 10 phút hay bản hòa tấu dài nửa giờ.
 

Chính ngay khi bạn nghe bằng cái tỉnh thức với cái vô sanh như thế (nhà Thiền còn gọi là thấy Tánh), chính là đang sống với vô sanh. Trong Kinh Iti 43, Đức Phật dạy, chúng ta dịch như sau:

Này các Tỳ kheo, có một cái vô sanh, một cái không đưa đến hữu, một cái không bị tạo ra, một cái không do duyên mà thành. Này các Tỳ kheo, nếu không có cái vô sanh, không đưa đến hữu, không bị tạo ra, không do duyên, thì không có sự giải thoát nào có thể được nhận ra từ cái được sanh ra, được đưa đến hữu, được tạo ra, do duyên mà tới. Nhưng vì có một cái vô sanh, một cái không đưa đến hữu, một cái không do tạo ra, một cái không do duyên mà tới, do đó có sự giải thoát được nhận ra từ cái được sinh ra, được đưa đến hữu, được tạo ra, do duyên mà tới.” (ngưng dịch)
 

Trong cái vô vi đó, vốn xa lìa cả thiện và ác. Bởi vì thiện và ác là tác ý của thế giới hữu vi. Trong pháp vô vi, tất cả chỉ là lòng từ bi yêu thương, vì không thấy ngăn cách gì gọi là ta hay người. Thiền sư Tường Quang (1741-1830) thời vua Minh Mạng, có để lại bài thơ, theo bản dịch của Thầy Thanh Từ, như sau:
 

Người bậc nhất tu pháp vô vi 

Người bậc nhì phước tuệ đầy đủ

Người bậc ba làm thiện chừa ác

Người bậc tư tam tạng tinh thông.

 

Bài thơ Thiền này chia Phật Tử làm bốn nhóm: bậc nhất là những vị buông bỏ vạn pháp, siêu vượt cả thiện ác; bậc nhì là người tu Bồ Tát Hạnh, vun trồng phước và huệ; bậc ba là tu pháp bình thường – làm lành và lánh dữ; và bậc tư là những vị thuộc Kinh Phật mà không tu theo lời Phật dạy.
 

Chúng ta nên hỏi câu này: Ai đã vượt qua cả thiện và ác? Trong Kinh Pháp Cú, Đức Phật nói trong bài kệ 39 rằng người đã buông bỏ cả thiện và ác thì không sợ hãi gì, nói trong bài kệ 97 rằng người đã phá hủy các nhân duyên cho mọi pháp thiện và ác là người tối thắng, nói trong bài kệ 126 rằng người không trụ vào tất cả pháp thiện và ác thì thành tựu Niết Bàn, nói trong đoạn 267 rằng người đã ném bỏ hết mọi pháp thiện và ác thì được gọi là một vị sư, và nói trong bài kệ 412 rằng người vượt qua sự trói buộc của mọi pháp thiện và ác thì được Phật gọi là một vị Bà La Môn. Hãy từ bi, hãy làm việc thiện, và hãy thấy rằng không có ai đã từng làm bất cứ gì, và rằng không hề có việc gì đã từng được làm.
 

Hãy nghe Bất quả thanh, hãy nghe tiếng không thành. Hãy nghe sáo không lỗ, hãy nghe đàn không dây. Đó cũng là ý chỉ của Trúc Lâm Tông Chỉ Nguyên Thanh.
 

THAM KHẢO:

. Kinh SN 35.23. Tất cả là tương tác của tâm:

https://suttacentral.net/sn35.23/vi/minh_chau

. Kinh Iti 43, giải thoát vì có một cái vô sanh, không do duyên:

https://suttacentral.net/iti43/en/ireland

. Thiền Tông Việt Nam, đoạn 56: Người bậc nhất tu pháp vô vi:

https://thuvienhoasen.org/a34042/phan-6-

 

 

 



Gửi ý kiến của bạn
Vui lòng nhập tiếng Việt có dấu. Cách gõ tiếng Việt có dấu ==> https://youtu.be/ngEjjyOByH4
Tên của bạn
Email của bạn
)
Bài thơ "Chơn Đế" được Ni Trưởng Thích Nữ Diệu Không (1905-1997) sáng tác, in trong Tạp chí Liên Hoa, số 9, tháng 9 năm Ất Mùi, tức là năm 1955. Trong phần I, tác giả giải thích phần cốt tủy trong bài Bát Nhã Tâm Kinh. Chỉ cần riêng hiểu phần I để tu, chỉ cần thường trực thấy diệu lý của Sắc và Không là người tu cũng đủ tư lương để giải thoát. Chỉ cần thấy rằng Sắc -- tức là, những cái được thấy, nghe, ngửi, nếm, chạm xúc, tư lường -- thực sự là Không, là vô ngã, là không tự tánh
- Trump yêu cầu nhiều đại học Mỹ nộp tiền vì các cuộc biểu tình bài Do Thái trong khuôn viên trường, sau khi bắt chẹt 221 triệu đô từ Đại học Columbia - Trump trả thù: đóng khung, treo tường lệnh tòa cho cấm cử hãng tin AP
Sở Di trú và Nhập tịch Hoa Kỳ (USCIS) đang phải thụ lý khối lượng hồ sơ tồn đọng lớn chưa từng thấy - lên tới 11.3 triệu hồ sơ đang chờ duyệt xét. Do số lượng tồn đọng ngày càng tăng, những người nộp đơn phải chờ đợi lâu hơn, đôi khi kéo dài lên đến nhiều tháng hoặc thậm chí nhiều năm so với dự kiến. Các luật sư di trú khuyên nên nộp đơn ngay từ bây giờ, trước khi tình hình trở nên tồi tệ hơn - và chắc chắn nó sẽ tồi tệ hơn.
Đối với hàng triệu người dân Mỹ đang còng lưng gánh nợ y tế, thì gánh nợ khổng lồ đó không phải là mối lo duy nhất. Họ còn phải đối mặt với nỗi ám ảnh khác: những hóa đơn chưa thanh toán sẽ nhấn chìm điểm tín dụng (credit scores) của mình, khiến vay mua nhà, xe hay xin mở thẻ tín dụng trở nên vô cùng khó khăn. Một tia hy vọng từng được nhen nhóm đã vội tắt, khi quy định vốn có thể giải quyết tận gốc vấn đề này đã chính thức bị bác bỏ.
Cơ Quan Bảo Vệ Môi Trường Hoa Kỳ (EPA) vừa công bố kế hoạch giải thể toàn bộ Văn Phòng Nghiên Cứu và Phát Triển (Office Of Research And Development, ORD), đồng thời bắt đầu cắt giảm hàng ngàn nhân sự. Một lãnh đạo nghiệp đoàn cho rằng quyết định này “sẽ để lại hậu quả khôn lường đối với sức khỏe người dân Hoa Kỳ.” Hàng chục năm nay, Văn Phòng Nghiên Cứu và Phát Triển vốn là nơi xây dựng nền tảng khoa học cho các hoạt động bảo vệ môi trường và sức khỏe con người của EPA. Tuy nhiên, vào tháng 5 năm 2025, ORD cho biết sẽ chuyển các chuyên gia, khoa học gia, cùng hoạt động nghiên cứu sang những văn phòng chuyên giải quyết những vấn đề quan trọng như không khí và nguồn nước.
Tình hình giá nhà cao hiện nay vẫn là một trong những nỗi lo của nhiều người dân Hoa Kỳ đang có ý định mua nhà, đặc biệt là ở những tiểu bang có chi phí đắt đỏ như California. Nhiều người đang muốn mua căn nhà đầu tiên lo ngại rằng việc sở hữu một ngôi nhà ở Cali là một điều bất khả thi. Nhằm thúc đẩy thị trường nhà, cung cấp thêm thông tin cho người mua, ngân hàng Wells Fargo đã phối hợp cùng Neighborworks Orange County tổ chức Hội Chợ “Advancing Homeownership" vào ngày Thứ Bảy 19 tháng 7 năm 2025 tại Garden Grove Community Center. Hội chợ này được thiết kế để cung cấp cho những cá nhân, gia đình ở Quận Cam kiến thức, công cụ, quyền truy cập trực tiếp vào các nguồn thông tin cần thiết, giúp họ đạt được ước mơ sở hữu căn nhà đầu tiên.
Theo ước tính ban đầu từ Văn Phòng Ngân Sách Quốc Hội, đạo luật này sẽ làm giảm chi tiêu y tế liên bang hơn 1 nghìn tỷ đô la, chủ yếu bằng cách cắt giảm Medicaid và trợ cấp bảo hiểm y tế. Khoảng 11.8 triệu người dự kiến sẽ mất bảo hiểm do các điều khoản trong dự luật.
ôm nay, Dân Biểu Liên Bang Derek Trần (địa hạt CA-45) đã công bố một loạt dự luật mới nhằm giảm chi phí sinh hoạt cho các gia đình lao động. Dự luật Giữ Vững Bảo Hiểm cho Trẻ Em (Keep Kids Covered Act), được giới thiệu cùng Dân Biểu Kathy Castor (FL-14), và dự luật Giảm Thuế Thực Phẩm Cho Trẻ Nhỏ (Baby Food Tax Relief Act), do ông hợp tác với các thành viên trong Nhóm Dân Biểu Là Những Người Cha (Congressional Dads Caucus), sẽ giúp giảm giá các sản phẩm chăm sóc sức khỏe và thực phẩm thiết yếu cho trẻ em. Đây là bước đi tiếp theo trong cam kết của Dân Biểu Trần nhằm giải quyết cuộc khủng hoảng chi phí sinh hoạt mà nhiều gia đình đang đối diện.
- Trump công bố "Kế hoạch Hành động Trí tuệ Nhân tạo" và ký 3 sắc lệnh AI, tăngt ốc AI, xóa thủ tục hành chánh, cấm "wokeness" trong AI (wokeness: tin vào biến đổi khí hậu, tin là Mỹ có kỳ thị sắc tộc, cần bảo vệ giới tính thứ 3) // Trump: muốn xóa chữ "nhân tạo" trong AI (trí tuệ nhân tạo)
(WASHINGTON, ngày 23 tháng 7, Reuters) – Kilmar Abrego, một di dân Salvador bị trục xuất sai và trở thành “nạn nhân tiêu biểu” của chính sách di trú hà khắc dưới thời Tổng thống Donald Trump, vừa giành được hai chiến thắng lớn tại tòa án Hoa Kỳ hôm thứ Tư. Dù vậy, anh vẫn bị giam với cáo buộc có liên quan đến một đường dây buôn người qua biên giới.
(WASHINGTON, ngày 23 tháng 7, Reuters) – Columbia University hôm Thứ Tư cho biết đạt được thỏa thuận với chính quyền Tổng thống Donald Trump. Nhà trường sẽ chi trả hơn 200 triệu MK cho chính phủ liên bang khép lại các cuộc điều tra và khôi phục phần lớn khoản tài trợ bị tạm dừng trước đó.
Ông Padilla cho rằng nếu đây là cách chính quyền Trump phản ứng với một TNS Hoa Kỳ- một người chỉ muốn đặt câu hỏi để cố gắng làm sáng tỏ, tìm kiếm sự thật- thì người Mỹ có thể tưởng tượng những gì họ sẽ làm và đang làm với rất nhiều người dân ở khắp nơi trên đất nước.
Lời dịch giả: Bài viết nhan đề "Cần Phải Đi Xa Hơn Hình Thức” đăng trên Liên Hoa Nguyệt San, số 2, năm Mậu Tuất (1958), ký tên Liên Hoa, nói về chuyện xảy ra gần bảy thập niên trước, mà bây giờ chúng ta vẫn có thể gặp nơi này hay nơi kia tại Việt Nam. Liên Hoa Nguyệt San là tiếng nói chính thức của Giáo Hội Tăng Già Trung Phần. Bài này được dịch để hiểu về phong trào chấn hưng Phật giáo thời kỳ đó. Bài viết như sau.
- Thăm dò YouGov: đại đa số dân Mỹ (89% đảng viên Dân chủ và 73% đảng viên Cộng hòa) đòi công bố tất cả tài liệu Epstein. - Trump sẽ đến Scotland cuối tuần này, để lại Nhà Trắng hỗn loạn giữa trùng vây Epstein - Trump vô ý đã tự định vị Trump là "nhà nước ngầm"


Kính chào quý vị,

Tôi là Derek Trần, dân biểu đại diện Địa Hạt 45, và thật là một vinh dự lớn lao khi được đứng nơi đây hôm nay, giữa những tiếng nói, những câu chuyện, và những tâm hồn đã góp phần tạo nên diện mạo văn học của cộng đồng người Mỹ gốc Việt trong suốt một phần tư thế kỷ qua.
Hai mươi lăm năm! Một cột mốc bạc! Một cột mốc không chỉ đánh dấu thời gian trôi qua, mà còn ghi nhận sức bền bỉ của một giấc mơ. Hôm nay, chúng ta kỷ niệm 25 năm Giải Viết Về Nước Mỹ của nhật báo Việt Báo.

Khi những người sáng lập giải thưởng này lần đầu tiên ngồi lại bàn thảo, họ đã hiểu một điều rất căn bản rằng: Kinh nghiệm tỵ nạn, hành trình nhập cư, những phức tạp, gian nan, và sự thành công mỹ mãn trong hành trình trở thành người Mỹ gốc Việt – tất cả cần được ghi lại. Một hành trình ý nghĩa không những cần nhân chứng, mà cần cả những người viết để ghi nhận và bảo tồn. Họ không chỉ tạo ra một cuộc thi; họ đã và đang xây dựng một kho lưu trữ. Họ thắp lên một ngọn hải đăng cho thế hệ sau để chuyển hóa tổn thương thành chứng tích, sự im lặng thành lời ca, và cuộc sống lưu vong thành sự hội nhập.

Trong những ngày đầu ấy, văn học Hoa Kỳ thường chưa phản ánh đầy đủ sự phong phú và đa dạng về kinh nghiệm của chúng ta. Giải thưởng Viết Về Nước Mỹ thực sự đã lấp đầy khoảng trống đó bằng sự ghi nhận và khích lệ vô số tác giả, những người đã cầm bút và cùng viết nên một thông điệp mạnh mẽ: “Chúng ta đang hiện diện nơi đây. Trải nghiệm của chúng ta là quan trọng. Và nước Mỹ của chúng ta là thế đó.”


Suốt 25 năm qua, giải thưởng này không chỉ vinh danh tài năng mà dựng nên một cộng đồng và tạo thành một truyền thống.
Những cây bút được tôn vinh hôm nay không chỉ mô tả nước Mỹ; họ định nghĩa nó. Họ mở rộng giới hạn của nước Mỹ, làm phong phú văn hóa của nước Mỹ, và khắc sâu tâm hồn của nước Mỹ. Qua đôi mắt họ, chúng ta nhìn thấy một nước Mỹ tinh tế hơn, nhân ái hơn, và sau cùng, chân thật hơn.

Xin được nhắn gửi đến các tác giả góp mặt từ bao thế hệ để chia sẻ tấm chân tình trên các bài viết, chúng tôi trân trọng cảm ơn sự can đảm của quý vị. Can đảm không chỉ là vượt qua biến cố của lịch sử; can đảm còn là việc ngồi trước trang giấy trắng, đối diện với chính mình, lục lọi ký ức đau thương sâu đậm, và gửi tặng trải nghiệm đó đến tha nhân. Quý vị là những người gìn giữ ký ức tập thể và là những người dẫn đường cho tương lai văn hóa Việt tại Hoa Kỳ.

Với Việt Báo: Xin trân trọng cảm ơn tầm nhìn, tâm huyết, và sự duy trì bền bỉ giải thưởng này suốt một phần tư thế kỷ.
Khi hướng đến 25 năm tới, chúng ta hãy tiếp tục khích lệ thế hệ kế tiếp—những blogger, thi sĩ, tiểu thuyết gia, nhà phê bình, nhà văn trẻ—để họ tìm thấy tiếng nói của chính mình và kể lại sự thật của họ, dù đó là thử thách hay niềm vui. Bởi văn chương không phải là một thứ xa xỉ; đó là sự cần thiết. Đó là cách chúng ta chữa lành, cách chúng ta ghi nhớ, và là cách chúng ta tìm thấy nơi chốn của mình một cách trọn vẹn.

Xin cảm ơn quý vị.

NHẬN TIN QUA EMAIL
Vui lòng nhập địa chỉ email muốn nhận.