Hôm nay,  

Ra mắt tuyển tập: Cám Dỗ Tự Do Từ Góc Độ Triết Học và Tư Tưởng

07/07/202512:45:00(Xem: 5394)

Ra mắt tuyển tập: Cám Dỗ Tự Do

Từ Góc Độ Triết Học và Tư Tưởng
 

Phan Tấn Hải
 

Nguyễn Hữu Liêm là một người đa dạng, không chỉ trong nghề nghiệp mưu sinh, mà cả trong những lĩnh vực cầm bút, lý luận. Ông là một người gây tranh cãi trong những nhận định về cộng đồng, và cả trong những bài viết về rất nhiều đề tài, như văn hoa, triết học, tôn giáo, chính trị. Dĩ nhiên, sôi nổi nhất là lĩnh vực chính trị. Nguyễn Hữu Liêm mưu sinh với nghề Luật sư, giảng dạy Triết. Những bài viết của ông bất kể gây tranh luận thế nào trong cộng đồng, vẫn là những đề tài cần được cộng đồng suy nghĩ nghiêm túc. Do vậy, từ một bàn viết lặng lẽ ở San Jose, Nguyễn Hữu Liêm trở thành người khơi dậy những cuộc tranh luận không chỉ ở hải ngoại, mà còn cả trong Việt Nam.
 

Buổi ra mắt tuyển tập nhan đề “Cám Dỗ Tự Do Từ Góc Độ Triết Học và Tư Tưởng” của Nguyễn Hữu Liêm hôm 4 tháng 7/2025 tại quán Coffee Factory ở Quận Cam, California thu hút một số bạn văn và thân hữu. Trong đó có Thầy Thích Nguyên Nguyện (giảng sư Đại Học Phật Giáo Sakya Buddha University), LS Nguyễn Quốc Lân (Chủ Tịch Hội Đồng Khu Học Chánh Garden Grove), Nguyễn Nam Quan (Nghị viên Westminster), Luật sư Cù Huy Hà Vũ, và các văn nghệ sĩ như Lê Giang Trần, Dương V. Tường, Nguyễn Vũ Nhã, Nguyễn Ngọc Lan, Nguyễn Thị Khánh Minh, Trịnh Y Thư, Phan Vũ Anh Nam, Trần V, Trịnh Thanh Thủy, Phan Tấn Hải... Đặc biệt, với truyền thống lơ đãng rất mực thơ mộng, nhà lý luận Bùi Vĩnh Phúc vài tiếng đồng hồ sau mới nhận ra là suýt nữa trễ 24 giờ, vì cứ tưởng là hôm sau (Thứ Bảy) mới là ngày hẹn ra mắt sách, may mà cũng liên lạc được.
 
blankTừ trái: Lê Giang Trần, Nguyễn Thị Khánh Minh, Thầy Thích Nguyên Nguyện, LS Nguyễn Quốc Lân, và đứng phía sau là, từ phải: Nghị viên Nguyễn Nam Quan, Trịnh Y Thư, Nguyễn Hữu Liêm và Luật sư Cù Huy Hà Vũ.

Để nhìn sơ qua mức độ gây tranh cãi của Nguyễn Hữu Liêm, chúng ta có thể đọc ngay các chủ đề, trong Mục Lục của tuyển tập, nơi Phần I là Văn Hóa & Nghệ Thuật, Nguyễn Hữu Liêm nhận định rằng nhạc Miền Nam trước 1975 và nối dài ra hải ngoại là “Âm nhạc tủi thân bi đát” (trang 29). Chưa hết kích động, anh lại có thêm bài khác nhan đề “Ba lần chết của nhạc Việt” (trang 52). Dù đồng ý với tác giả hay không, bạn có thể biết rằng sóng gió tranh luận sẽ bùng lên cả trong và ngoài Việt Nam, trong ba bài phản biện nổi bật là lý luận của nhà văn Trịnh Thanh Thủy qua bài “Đừng đổ tội oan cho nền âm nhạc cổ truyền Việt Nam” (trang 33).
 

Trong Phần II là Tôn giáo, tác giả Nguyễn Hữu Liêm cũng gây sóng gió -- và chúng ta, những người quan tâm về văn hóa dân tộc, cần nghiêm túc đọc và suy nghĩ, và nếu cần thì mở ra những hướng suy nghĩ mới. Tất nhiên, bạn có thể thấy ngay rằng Vatican sẽ không đồng ý (phần lớn, hay toàn bộ) với bài viết nhan đề “Sự thật hay hư cấu huyền thoại: Chúa Jesus là Bồ tát hóa thân?” (trang 156)
 

Và tương tự, dĩ nhiên, rất nhiều Phật tử sẽ không đồng ý (nhiều phần) với Nguyễn Hữu Liêm với các bài viết, như “Tại sao Phật tử Việt nay theo Đạo Chúa?” (trang 191). Tương tự, những vấn đề nhức nhối Nguyễn Hữu Liêm nêu lên cần được suy nghĩ, như bài “Tính Không và Thượng Đế: Từ thoái trào Phật giáo đến cao trào Tin Lành ở Việt Nam” (trang 203), hay bài “Một lịch sử đã muộn: Vấn đề lịch sử giữa Phật giáo và Công giáo ở VN” (trang 227).

Tuy nhiên, chắc chắn gây sóng gió tranh luận vẫn là “Phần III. Chính Trị” của tuyển tập  “Cám Dỗ Tự Do Từ Góc Độ Triết Học và Tư Tưởng” (các trang 259-344).
 

Bất kỳ bài nào trong Phần này cũng sẽ gây tranh cãi, dễ dàng để chụp rất nhiều mũ cho tác giả Nguyễn Hữu Liêm. Nơi đây, xin liệt kê nhan đề các bài trong Phần III:
 

Làm người Cộng Sản Việt Nam có dễ không? -- trang 259

Có phải Tô Lâm Là một Trần Thủ Độ ngày nay? -- trang 266

Giữa nơi Đại Hội Việt Kiều: Một nỗi bình an -- trang 272

Logic Thương Tích gặp trí tuệ Nông Dân -- trang 279

AI và ảo vọng toàn năng: tương lai chính trị Việt Nam năm 2030 -- trang 285

Khi Hồ Chí Minh bước xuống thánh giá Cộng Sản -- trang 291

Nỗi lòng Ức Trai và Tố Như: Tâm tư TBT Nguyễn Phú Trọng -- trang 301

Trung quốc 75 năm và bài học cho Việt Nam -- trang 306

Bi Hài Kịch Việt Nam Hậu Cộng Sản -- trang 313

Khi tượng đài mất linh hồn từ góc độ Triết học -- trang 318

Vẫy tay gọi nhau làm Người: Về những bản án chính trị ở Việt Nam -- trang 323

12/12/1974: Trận Phước Long khởi đầu một cứu rỗi mới -- trang 328

Thập niên 1980-90 và phong trào Kháng Chiến Phục Quốc Hải Ngoại -- trang 333

Chiến tranh là da thịt Lịch sử -- trang 338
 

Than ôi, có quá nhiều đau thương để suy nghĩ về lịch sử quê nhà. Hiển nhiên là sách Nguyễn Hữu Liêm không thể in tại Việt Nam khi nhà nước CSVN còn kiểm soát toàn dân một cách toàn trị. Tuy nhiên, chúng ta có thể suy nghĩ, tác giả Nguyễn Hữu Liêm có cần phải đào sâu nhiều vấn đề gây tranh cãi, rất khó hòa giải như thế không, trong khi nhu cần bức thiết hiện nay là một cuộc cách mạng nhung để đưa dân tộc chuyển sang chế độ dân chủ, mà không nhất thiết phải vạch ra những lằn ranh lý luận. Hay, phải chăng đó là sử mệnh của một triết gia như Nguyễn Hữu Liêm, phải đi dưới những trận mưa đạn từ hai bên dòng sông Bến Hải?
 

Tuyển Tập “Cám Dỗ tự Do từ góc độ Triết Học và Tư Tưởng” của Nguyễn Hữu Liêm dày 600 trang, bìa và dàn trang thực hiện bởi Lê Giang Trần, do Sống Publishing xuất bản, có thể tìm mua trên mạng Amazon ở địa chỉ:

https://www.amzn.com/B0FBWD7BB7

blank 
Bạn có thể liên lạc với tác giả Nguyễn Hữu Liêm ở: [email protected] .

 
Nơi trang 11, tiểu sử tác giả ghi như sau: “Nguyễn Hữu Liêm từng giảng dạy Triết học trên 20 năm tại San Jose City College, California. Hiện nay ông đang hành nghề Luật sư ở San Jose, California.

Một số sách tiêu biểu đã xuất bản: Dân chủ Pháp trị; Tự do và Đạo lý; Thời tính, Hữu thể, Ý chí; Sử tính và Ý thức; Phác thảo một triết học cho lịch sử thế giới; Cám Dỗ Việt Nam; Cám Dỗ Tự Do.

Ông là Chủ nhiệm sáng lập và Tổng Biên tập của Tạp chí Triết Học và Tư Tưởng (Tapchitriet.com).”
 

Tác giả giải thích như thế nào về tuyển tập này? Trong Lời Nói Đầu ở trang 25-26, Nguyễn Hữu Liêm viết như sau, trích:
 

“Xin mời quý độc giả bước vào những trang sách sau đây. Tuyển tập này bao gồm những bài viết tôi đăng tải ở nhiều diễn đàn suốt 30 năm qua trong nước cũng như hải ngoại.

Như tựa đề "CÁM DỖ TỰ DO - Từ Góc Độ Triết Học và Tư Tưởng", tôi viết lên suy tư của mình bằng tiếng Việt như một điều hoan lạc, và tư duy đó đã trở nên niềm cám dỗ. Đó là sự cám dỗ của Tự do, của học thuật, của ngôn từ. Một phần nào những bài viết thể hiện nỗi thao thức về quê nhà Việt Nam, từ một ý chí muốn biểu đạt tư duy, những suy ngẫm về các đề tài triết học liên quan đến vấn đề thời sự của thế giới và của Việt Nam.

Tuyển tập được chia làm sáu phần: (1) Văn hóa và Nghệ thuật, (2) Tôn giáo, (3) Chính trị, (4) Triết học, (5) Điểm sách và (6) Các bài viết về tác giả. Tôi nghĩ quý độc giả sẽ thưởng thức những bài viết ngắn gọn về các đề tài được diễn đạt từ góc độ triết học và tư tưởng. Hầu hết bài đều phân tích và phê phán chủ đề, từ bình diện học thuật với những tầng khái niệm khác nhau; tuy rằng, trong phần Văn học và Nghệ thuật có những quan điểm mang tính chủ quan và khiếm diện, nhiều khi mâu thuẫn. Vì vậy, khi đọc tác phẩm này, nếu có sai sót nào, tôi mong người đọc có thể nghiệm thu từ những gì sai lầm của tác giả hơn những gì đúng đắn. We learn much from the other's mistakes rather than truths.

Năm trước, một bản thảo tuyển tập này đã được gởi xin giấy phép xuất bản ở Việt Nam nhưng bị từ chối vì nội dung không thích hợp theo đòi hỏi chính trị trong nước. Dù sao, đây có lẽ là cuốn sách cuối cùng tôi xuất bản ở hải ngoại. Cũng có thể tôi sẽ còn viết tiếp với đề tài "Sự cáo chung của triết học" như được đề nghị bởi một học giả thân hữu. Nhưng lực có tòng tâm hay không, là chuyện khác.

Ở Việt Nam khi tôi học đến lớp 11 thì phải rời nhà trường gia nhập quân ngũ lúc chưa tròn 17 tuổi. Đến Hoa Kỳ lúc 19 tuổi, vì vậy tiếng Việt của tôi hầu hết được hình thành ở xứ Hoa Kỳ này. Dù vậy, tôi vẫn cố gắng xây dựng một nền triết học Việt ngữ hơn 30 năm qua. Nhưng đây là một nỗ lực ngược dòng. Số phận triết học tiếng Việt ở hải ngoại ngày nay sẽ còn long đong lắm.

Ở đây, hiện tại nói chung, người Việt hải ngoại ít còn ai tìm đọc sách tiếng Việt. Đối với quý vị nào đọc những trang này, quý bạn là một con số rất nhỏ trong cộng đồng dân cư gốc Việt. Tôi xin ngả mũ đa tạ.

San Jose ngày 16/4/2025

Nguyễn Hữu Liêm” (ngưng trích)

.

Trong tuyển tập, nổi bật về sóng gió tranh cãi là bài “Âm Điệu Tủi Thân, Bi Đát” trong đó Nguyễn Hữu Liêm ghi chú rằng “Đây là bài viết gây tranh luận nhiều nhất trong các diễn đàn báo chí và tư tưởng của cộng đồng tiếng Việt ở hải ngoại trong năm 2003. Từ diễn đàn talawas ở Đức, Đàn Chim Việt ở Ba Lan, BBC ở Anh quốc cho đến các đài RFI và đài Tiếng nói Việt Nam ở trong nước cũng đã cho đọc bài này và các phản ứng liên hệ. Báo Ngày Nay ở Houston, Texas đã mở một loạt phỏng vấn các nhân sĩ Việt Nam ở hải ngoại để phản bác. Riêng tại San Jose, California, 60 hội đoàn người Việt địa phương đã họp lại để tố cáo tác giả là "đặc công trí vận cộng sản" - cũng một phần vì bài viết này. Riêng hai báo Sàigòn Nhỏ ở Orange County, California và Thời Báo ở San Jose đã chọn tác giả là "Người của năm 2003" (Man of the Year) cũng vì từ những phản ứng về bài này.”
 

Và ngay đoạn đầu của bài, Nguyễn Hữu Liêm đã viết: “Nếu có một sắc điệu văn hóa nào rất đặc thù cho người Việt hải ngoại, đặc biệt là ở Mỹ, thì đó là cái bản chất âm nhạc. Loại tân nhạc được đem theo từ miền Nam trước 1975 qua đây và vẫn cứ tiếp tục là một dòng âm nhạc bi đát, yếu đuối, trống rỗng và băng hoại.” (trang 29)
 

Xin mời bạn đọc lại rất chậm: Loại tân nhạc được đem theo từ miền Nam trước 1975 qua đây và vẫn cứ tiếp tục là một dòng âm nhạc bi đát, yếu đuối, trống rỗng và băng hoại...
 

Nhà văn Trịnh Thanh Thủy không đồng ý, đã viết bài trả lời nhan đề “Đừng đổ tội oan cho nền âm nhạc cổ truyền Việt Nam” (trang 33) trong đó, phản hồi, trích:

Thoạt mới đọc bài viết tôi thấy ông Liêm có lý khi nhận xét âm nhạc Việt Nam ủy mị, yếu đuối và bi thảm. Nhưng suy nghĩ sâu hơn, càng lâu tôi càng thấy nhiều điều nghịch lý trong sự suy luận và quy kết của ông Liêm... [...]

... Như vậy theo tài liệu thu thập được, Nhạc Chàm đã du nhập vào VN từ lâu và ảnh hưởng từ đời Lý chứ có phải từ đời Nguyễn như ông Liêm khẳng định đâu. Sao Ông Liêm không phê bình miền Bắc ảnh hưởng nhạc Chàm? Nếu bảo rằng miền Nam vì ảnh hưởng nhạc chàm là dân tộc bị vong quốc thì ông Liêm giải thích sao về việc nhạc Chàm đã có từ đời Lý Thánh Tông (1060) trong khi tới đời Trần Thái Tông (1225-1258) vua Trần mới bắt đầu đánh Chiêm Thành vì họ thường sang An Nam cướp phá. Đến đời Lê Thánh Tông (1460-1497), vua Lê mới hoàn toàn chiếm Chiêm Thành và dân Hời mới thật sự mất nước. Như vậy khi nhạc Chàm du nhập vào VN, người Hời chưa mất nước và mãi 400 năm sau họ mới vong quốc thì cái tính yếu đuối của dân tộc vong quốc không lẽ đã có từ hàng bốn trăm năm trước?

Suy luận theo kiểu ông Liêm thì Ấn Độ là nơi xuất phát ra loại âm nhạc Champa, thì trước sau gì họ cũng mất nước!

Âm nhạc truyền thống VN mang một bản sắc riêng biệt. Nó có cái âm điệu buồn bã nghiêng về triết lý nội suy, cố gắng chắt lọc chất tinh tế nhất của con người để tìm hiểu những bí mật tâm linh. Nó không giống như nhạc phương Tây luôn đi tìm bên ngoài với chất sôi động, vui tươi. Tính buồn bã, ủy mị nặng phần tâm linh ấy không chỉ âm nhạc VN có, các nền âm nhạc Đông phương đều có. Tôi đã được xem những vở nhạc kịch cổ truyền (Japanese Opera) của người Nhật. Tiếng đàn The Japanese harp (Koto) xen lẫn với giọng hát nức nở, buồn thảm của người nghệ sĩ Phù Tang, tạo người nghe một tâm thức, cảm hoài, ai oán. Khi qua Thái Lan tôi cũng được chứng kiến những điệu múa cổ truyền và tiết tấu cổ nhạc Xiêm La. Âm điệu của nó rất gần gũi với loại nhạc Cung đình Huế. Nét ủy mị của nhạc cổ truyền hầu như bàng bạc trong âm nhạc Đông phương.

Âm nhạc là hơi thở, tiếng nói, tâm sự, nghệ thuật, niềm vui, nỗi an ủi, phút giây tiêu khiển để con người quên đi những áp lực nặng nhọc của đời sống tất bật cơm áo. Người VN hát để nhớ, để quên, để cảm hoài, giải trí và để thấy tâm hồn mình vằng vặc trong âm điệu tiết tấu quê hương...

... Khi ra hải ngoại người di dân mang theo nhiều thứ. Họ cố gắng hòà nhập vào văn hóa xứ người và nếu cố gắng giữ được bản sắc dân tộc, tôi nghĩ đó là điều đáng quý. Bảo tồn âm nhạc truyền thống là điều đáng làm và nên khuyến khích. Ông Liêm chỉ trích âm nhạc Việt Nam làm hệ thống chính trị suy đồi đưa đến hệ quả mất nước. Thật tội nghiệp cho nền âm nhạc Việt Nam không dưng mang danh tội đồ lịch sử một cách oan uổng.”(trang 33-40)
 
blankTừ trái: Thầy Thích Nguyên Nguyện (giảng sư Đại học Sakya Buddha University) và nhà báo Phan Tấn Hải.

Bây giờ là lúc để nhìn lại một phần lịch sử âm nhạc. Có một phần ảnh hưởng rất lớn trong các khuynh hướng âm nhạc Miền Nam Việt Nam trước năm 1975: nhạc Du Ca từ những năm 1960s của nhạc sĩ Nguyễn Đức Quang và các nhạc sĩ trong Phong trào Du Ca hoàn toàn không có yếu tố ủy mị, yếu đuối. Bạn có thể vào Google hay YouTube và gõ nhóm chữ “Phong trào Du Ca Việt Nam” hay “Nhạc sĩ Nguyễn Đức Quang” và bạn sẽ thấy một thế giới âm nhạc rất khác, mà hiện nay nhà nước CSVN vẫn còn cấm phổ biến.
 

Nhìn chung, bất kể các phiến diện trong cách đặt vấn đề, tuyển tập của Nguyễn Hữu Liêm đã thành công trong việc nêu lên các vấn đề cần suy nghĩ cho những người quan tâm tới hướng đi của dân tộc.

 

 



Gửi ý kiến của bạn
Vui lòng nhập tiếng Việt có dấu. Cách gõ tiếng Việt có dấu ==> https://youtu.be/ngEjjyOByH4
Tên của bạn
Email của bạn
)
Tổng thống Donald Trump sẽ ký một sắc lệnh hành pháp về cải tổ cảnh sát vào Thứ Ba, theo ông nói, khi các nhà hoạt động tăng áp lực cho một cuộc đại cải tổ các hoạt động trị an tại Hoa Kỳ. Trump, nói với các phóng viên tại một sự kiện bàn tròn của Tòa Bạch Ốc vào chiều Thứ Hai, 15 tháng 6 cho biết ông tin rằng sắc lệnh sẽ là “khá toàn diện.” “Về cơ bản, chúng tôi sẽ nói về những điều mà chúng tôi đã xem và thấy trong tháng trước, và chúng tôi sẽ có một số giải pháp, một số giải pháp tốt,” theo Trump cho biết mà không cung cấp thêm thông tin chi tiết.
LOS ANGELES (CBSLA) – Hệ thống phòng tập thể dục 24 Hour Fitness đã nộp đơn xin phá sản hôm Thứ Hai, 25 tháng 6 và xác nhận đã đóng cửa vĩnh viễn 18 phòng tập thể dục trên khắp miền Nam California và khoảng 100 phòng trên toàn quốc trong bối cảnh đại dịch vi khuẩn corona đã buộc họ phải đóng cửa tất cả các cơ sở trong hơn 3 tháng, theo bản tin của Đài CBSLA cho biết. Công ty tuyên bố rằng, "tác động mạnh mẽ của đại dịch COVID-19 đối với nền kinh tế và ngành công nghiệp thể dục đã buộc họ phải tái cấu trúc tài chính thông qua hồ sơ phá sản Chương 11 tự nguyện mà chúng tôi kỳ vọng sẽ biến chúng ta thành một công ty mạnh hơn."
Một nhà hoạt động Black Lives Matter 19 tuổi từ Florida được tìm thấy đã chết một tuần sau khi cô mất tích, theo CNN cho biết hôm Thứ Hai, 15 tháng 6 năm 2020. Cảnh sát Tallahassee đã tìm thấy thi thể của Oluwatoyin "Toyin" Salau, cùng với Victoria Sims 75 tuổi, vào Thứ Bảy. Cái chết của họ đang được điều tra là vụ giết người. Cảnh sát đã bắt một nghi can, Aaron Glee, 49 tuổi, theo Ty Cảnh Sát Tallahassee cho biết. Salau được nhìn thấy lần cuối vào ngày 6 tháng 6. Trước đó, cô đã tweet nói rằng mình bị tấn công tình dục. Bạn của cô Chynna Carney đã xác nhận tài khoản Twitter thuộc về Salau.
Hôm nay trong một quyết định mang tính lịch sử, Tối Cao Pháp Viện Hoa Kỳ đã phán quyết rằng người đồng tính nam và nữ, lưỡng tính, và người chuyển giới (LGBTQ) sẽ không bị đuổi việc hay kỳ thị tại công sở theo Đạo Luật Dân Quyền năm 1964. Các nhà lãnh đạo công đồng LGBT khắp nơi trên toàn quốc đều hoan hỷ đón mừng tin vui này nhưng đồng thời cũng không thể chối cãi rằng quyết định này còn nhiều thiết sót và sự bất công vẫn còn tiếp tục dành cho người da màu.
Theo các nhà chức trách, hơn 76.000 người đã được xét nghiệm virus corona ở thủ đô chỉ trong ngày Chủ nhật. Tại các khu vực rộng lớn của thành phố, các thành viên của ủy ban khu phố cũng đã đến tận nhà để hỏi cư dân rằng họ có đến chợ trong vài ngày qua không. Ở nhiều nơi trong thành phố, một lần nữa các biện pháp kiểm soát như kiểm tra nhiệt độ trước khi vào nhà hàng và cửa hàng đã được thắt chặt.
Trong khi tham vọng kiểm soát của chế độ toàn trị vẫn như cũ, có một số khác biệt giữa những nỗ lực của Mao và Tập Cận Bình. “Tư tưởng của Tập Cận Bình là một thay thế nhạt màu cho Sách Đỏ của Mao. Tập Cận Bình đã không thể đưa ra một ý thức hệ mạch lạc để truyền cảm hứng cho sự cuồng tín trong những người theo ông, khác một chủ nghĩa dân tộc Trung Quốc chung chung. Mặt khác, Tập có các công cụ công nghệ khả dụng mà đơn giản là không áp dụng cho những nhà độc tài trong thế kỷ 20. Hệ thống tín dụng xã hội kết hợp tất cả các phương pháp của thông minh nhân tạo, dữ liệu quy mô, cảm biến lan tỏa và đặt các phương tiện này vào trong tay nhà nước Trung Quốc. Cả Stalin và Mao đều không thể kiểm soát trực tiếp các phong trào hàng ngày, lời nói và giao dịch của từng đối tượng theo cách mà đảng Trung Quốc về mặt lý thuyết có thể làm ngày nay.
Buổi giảng pháp này diễn ra trong một hoàn cảnh đặc biệt, khi nhóm Giới Trẻ Mây Từ trong vòng một tháng phải tiễn đưa hai thành viên ở độ tuổi rất trẻ vừa qua đời: cậu Út ở Việt Nam tuổi mới 50, và bạn Trí ở Nam Cali qua đời trong mùa dịch Covid-19 chỉ là 46 tuổi.
Tối Cao Pháp Viện Hoa Kỳ hôm Thứ Hai, 15 tháng 6 năm 2020 đã phán quyết rằng các công ty không thể sa thải nhân viên dựa vào khuynh hướng tính dục và giới tính theo Chương VII của Luật Dân Quyền năm 1964, theo tin CNN. Tại sao nó quan trọng: Ý kiến 6-3 đánh dấu một chiến thắng lớn cho quyền của những người đồng tính nam và nữ, lưỡng tính, chuyển giới (LGBT) tại một tòa án với khuynh hướng bảo thủ rõ ràng. Nó được viết ra bởi thẩm phán bảo thủ Neil Gorsuch, người được hậu thuẫn bởi các thành viên tự do và trung dung hơn của tòa án. Chương VII rõ ràng cấm sự kỳ thị dựa trên “chủng tộc, màu da, tôn giáo, giới tính, hay nguồn gốc quốc gia,” nhưng nó đã không nêu cụ thể xu hướng tính dục hay bản sắc giới tính như là các thành phần được bảo vệ.
Một dự luật đã được đưa ra Quốc Hội Nhân Dân của Đảng Cộng Sản Trung Hoa (CSTH) ngày 22 tháng 5 năm 2020 tại Bắc Kinh, và đúng một tuần lễ sau, dự luật này đã được nhanh chóng thông qua vả trở thành Đạo Luật An Ninh Quốc Gia (ĐLANQG) về Hồng Kông vào ngày 29 tháng 5. Khi đưa ra Quốc Hội Nhân Dân để bàn thảo và thông qua, dự luật này gồm 7 điểm chính, trong đó ba điểm quan trọng nhất để đối phó và triệt hạ quyền tự chủ cùa Hồng Kông là điều số 2, số 4, và số 6. Theo đó, Bắc Kinh sẽ ngăn chặn tất cả các nguồn yểm trợ từ bên ngoài vào Hồng Kông; sẽ sử dụng được các lực lượng đàn áp từ Bắc Kinh để dập tắt các cuộc biểu tình, những người tham dự biểu tình có thể quy tội phản quốc, ly khai; và từ đó Bắc Kinh sẽ khai triển ra những đạo luật khác để thực hiện các mưu đồ trên.
Bác sĩ Tâm Nguyên, và em gái Linh Nguyên, cùng một số bạn trẻ VN đấu tranh cho ngãnh nails được mở cửa, họ tổ chức bieu tinh trên đưỏng phố Bolsa, thanh phố Westminster, biêũ tinh ôn hòa, bất bạo động ngãy thứ hai, thinh nguyện thư gọi đến Thông Đốc California, và kết quả là ngày 19/6/2020 các tiệm nails sẽ đưặc mở cửa. ĐuỞc biết hỏn 300,000 chủ tiệm nails vã ngưởi làm nails là ngưỏi Viet Nam, lời tuc đem về cho chinh phủ hôn 15 tỷ Mỹ kim mỗi năm.
Các trường hợp bị lây vi khuẩn corona mới và số người vào bệnh viện đạt mức cao kỷ lục xảy ra tại nhiều tiểu bang Hoa Kỳ, gồm Florida và Texas, là những nơi đi đầu trong việc tái mở cửa và TT Trump dự định tổ chức vận động tranh cử bên trong hội trường tại thành phố Tulsa, tiểu bang Oklahoma, theo CNN cho biết hôm Chủ Nhật, 14 tháng 6. Alabama báo cáo số trường hợp mới cao kỷ lục liên tiếp 4 ngày tính tới Chủ Nhật. Alaska, Arizona, Arkansas, California, Florida, Norh Carolina, Oklahoma, và South Carolina tất cả đều có số trường hợp mới cao kỷ lục trong 3 ngày qua, theo Reuters cho hay. Nhiều viên chức y tế tiểu bang nói rằng một phần đóng góp cho sự gia tăng là các cuộc tụ họp đông người trong cuối tuần Lễ Chiến Sĩ Trận Vong vào cuối tháng 5.
Ít nhất 7 cảnh sát thành phố Minneapolis đã từ chức giữa các cuộc biểu tình về việc bạo hành của cảnh sát và kỳ thị chủng tộc, và hơn một nửa tá đang tiến hành việc bỏ sở, theo các viên chức của ty cảnh sát nói với báo Minneapolis Star Tribune hôm 14 tháng 6. Nguồn tin nội bộ của Ty Cảnh Sát Minneapolis (MDP) nói với tờ báo rằng nhiều cảnh sát đang cảm thấy bị hiểu lầm và mắc kẹt giữa cuộc điều tra của tiểu bang, các cuộc biểu tình, lãnh đạo thành phố và giới truyền thông sau cái chết của một người đàn ông da đen không vũ trang, George Floyd, trong lúc cảnh sát Minneapolis bắt đã gây ra nhiều cuộc biểu tình trên toàn quốc.
Các viên chức thẩm quyền tại tiểu bang Georgia hôm Chủ Nhật, 14 tháng 6 năm 2020 đã phán quyết rằng vụ cảnh sát bắn chết người đàn ông da đen Rayshard Brooks bên ngoài tiệm ăn Wendy’s tại thành phố Atlanta là một vụ giết người. Brooks, 27 tuổi, chết sau khi ông bị bắn 2 phát sau lưng hôm 12 tháng 6, theo Văn Phòng Giảo Nghiệm Y Khoa Quận Fulton cho biết trong một thông báo. Brooks đã bị bắn vào tối Thứ Sáu vừa rồi sau một vụ đối đầu với 2 cảnh sát Atlanta tại chỗ đậu xe của tiệm bán thức ăn nhanh.
Khi dịch bệnh Corona bùng phát, nhiều người đã hồi hộp chờ đợi Thụy Điển vì hầu như không có biện pháp nào được thực hiện ở đó. Đất nước này muốn đạt được khả năng "Herd immunity" (Herdenimmunität, tạm dịch là miễn dịch bầy đàn), nhưng nó còn cách xa "nhiều năm ánh sáng (Light years)" - và sự nhiễm trùng và tử vong rõ ràng đang gia tăng đáng kể. Tất cả điều này nên là một cảnh báo cho Đức trong những trường hợp "nới lỏng" hơn nữa. • Thụy Điển: Gần 1500 ca nhiễm mới trong một ngày • Nhà virus học hàng đầu thừa nhận: Xa khả năng miễn dịch bầy đàn (Herd immunity). • Số lượng Covid 19 tử vong cao hơn đáng kể so với các nước tương đương. • Đột nhiên Thuỵ Điển không được mong muốn ở các nước láng giềng • Kinh nghiệm của Thụy Điển nên là một cảnh báo cho nước Đức!
Đảng Cộng Sản Việt Nam có truyền thống bán nước từ Hồ Chí Minh cho đến ngày nay. Người bán nước số một là Nguyễn Phú Trọng, bán nước một cách tinh vi, từ những bí mật nầy đến những bí mật khác để lừa bịp nhân dân. Đã đặt Việt Nam lệ thuộc vào Trung Cộng, xem như thời kỳ Bắc thuộc lần thứ năm. Tuổi tác đã cao, sức khỏe yếu kém mà muốn ôm cái ghế quyền lực suốt đời. Thủ hạ Nguyễn Hồng Diên thăm dò dư luận bằng những lời lẽ nâng bi quá đáng, làm phản tác dụng, gây phẩn nộ trong quần chúng. Tóm lại, Nguyễn Phú Trọng và đảng của ông đã đặt Việt Nam lệ thuộc vào Trung Cộng, đó là tội đồ của dân tộc.


Kính chào quý vị,

Tôi là Derek Trần, dân biểu đại diện Địa Hạt 45, và thật là một vinh dự lớn lao khi được đứng nơi đây hôm nay, giữa những tiếng nói, những câu chuyện, và những tâm hồn đã góp phần tạo nên diện mạo văn học của cộng đồng người Mỹ gốc Việt trong suốt một phần tư thế kỷ qua.
Hai mươi lăm năm! Một cột mốc bạc! Một cột mốc không chỉ đánh dấu thời gian trôi qua, mà còn ghi nhận sức bền bỉ của một giấc mơ. Hôm nay, chúng ta kỷ niệm 25 năm Giải Viết Về Nước Mỹ của nhật báo Việt Báo.

Khi những người sáng lập giải thưởng này lần đầu tiên ngồi lại bàn thảo, họ đã hiểu một điều rất căn bản rằng: Kinh nghiệm tỵ nạn, hành trình nhập cư, những phức tạp, gian nan, và sự thành công mỹ mãn trong hành trình trở thành người Mỹ gốc Việt – tất cả cần được ghi lại. Một hành trình ý nghĩa không những cần nhân chứng, mà cần cả những người viết để ghi nhận và bảo tồn. Họ không chỉ tạo ra một cuộc thi; họ đã và đang xây dựng một kho lưu trữ. Họ thắp lên một ngọn hải đăng cho thế hệ sau để chuyển hóa tổn thương thành chứng tích, sự im lặng thành lời ca, và cuộc sống lưu vong thành sự hội nhập.

Trong những ngày đầu ấy, văn học Hoa Kỳ thường chưa phản ánh đầy đủ sự phong phú và đa dạng về kinh nghiệm của chúng ta. Giải thưởng Viết Về Nước Mỹ thực sự đã lấp đầy khoảng trống đó bằng sự ghi nhận và khích lệ vô số tác giả, những người đã cầm bút và cùng viết nên một thông điệp mạnh mẽ: “Chúng ta đang hiện diện nơi đây. Trải nghiệm của chúng ta là quan trọng. Và nước Mỹ của chúng ta là thế đó.”


Suốt 25 năm qua, giải thưởng này không chỉ vinh danh tài năng mà dựng nên một cộng đồng và tạo thành một truyền thống.
Những cây bút được tôn vinh hôm nay không chỉ mô tả nước Mỹ; họ định nghĩa nó. Họ mở rộng giới hạn của nước Mỹ, làm phong phú văn hóa của nước Mỹ, và khắc sâu tâm hồn của nước Mỹ. Qua đôi mắt họ, chúng ta nhìn thấy một nước Mỹ tinh tế hơn, nhân ái hơn, và sau cùng, chân thật hơn.

Xin được nhắn gửi đến các tác giả góp mặt từ bao thế hệ để chia sẻ tấm chân tình trên các bài viết, chúng tôi trân trọng cảm ơn sự can đảm của quý vị. Can đảm không chỉ là vượt qua biến cố của lịch sử; can đảm còn là việc ngồi trước trang giấy trắng, đối diện với chính mình, lục lọi ký ức đau thương sâu đậm, và gửi tặng trải nghiệm đó đến tha nhân. Quý vị là những người gìn giữ ký ức tập thể và là những người dẫn đường cho tương lai văn hóa Việt tại Hoa Kỳ.

Với Việt Báo: Xin trân trọng cảm ơn tầm nhìn, tâm huyết, và sự duy trì bền bỉ giải thưởng này suốt một phần tư thế kỷ.
Khi hướng đến 25 năm tới, chúng ta hãy tiếp tục khích lệ thế hệ kế tiếp—những blogger, thi sĩ, tiểu thuyết gia, nhà phê bình, nhà văn trẻ—để họ tìm thấy tiếng nói của chính mình và kể lại sự thật của họ, dù đó là thử thách hay niềm vui. Bởi văn chương không phải là một thứ xa xỉ; đó là sự cần thiết. Đó là cách chúng ta chữa lành, cách chúng ta ghi nhớ, và là cách chúng ta tìm thấy nơi chốn của mình một cách trọn vẹn.

Xin cảm ơn quý vị.

NHẬN TIN QUA EMAIL
Vui lòng nhập địa chỉ email muốn nhận.