Hôm nay,  

Trump ra đòn thuế quan: Khối ASEAN rạn nứt, các nước tách riêng, chạy cửa hậu với Trump

26/08/202521:29:00(Xem: 2109)
blank 

Trump ra đòn thuế quan: Khối ASEAN rạn nứt, các nước tách riêng, chạy cửa hậu với Trump

 
Dịch theo bài viết của William J Jones, giáo sư môn quan hệ quốc tế tại Mahidol University International College ở Thailand, ấn hành ngày 27 tháng 8 năm 2025 trên mạng East Asia Forum.

 
Sự trở lại của Tổng thống Mỹ Donald Trump đã gây ra một sự xáo trộn lớn trong thương mại, nhắm vào Trung Quốc đồng thời đe dọa áp thuế cao đối với các nền kinh tế ASEAN. Chiến lược "chia để trị" song phương của ông Trump khai thác cơ chế ra quyết định dựa trên sự đồng thuận của khối, khiến các quốc gia như Việt Nam và Indonesia phải ký kết các thỏa thuận riêng với Washington. Điều này đã làm rạn nứt sự đoàn kết của ASEAN và làm suy yếu sức mạnh tập thể. Mặc dù Trung Quốc chiếm ưu thế về xuất cảng, ASEAN lại phụ thuộc nhiều vào việc tiếp cận thị trường Mỹ, khiến họ dễ bị tổn thương trước các chiến thuật ép buộc của Trump.

 
Việc Tổng thống Mỹ Donald Trump trở lại nắm quyền đang tạo ra sự xáo trộn lớn trong quan hệ đối ngoại của Hoa Kỳ, bao gồm cả việc áp đặt thuế quan đối với hầu hết các đối tác thương mại. Mục tiêu tuyên bố của việc tái định vị này là đưa sản xuất của Mỹ trở lại trong nước đồng thời định hướng lại thương mại ra khỏi Trung Quốc. Mặc dù các nước ASEAN là một trong những nước bị ảnh hưởng nặng nề nhất bởi thuế quan, sự thiếu đoàn kết đã làm suy yếu khả năng ứng phó của khu vực.
 

ASEAN đã trở thành trung tâm của sự cạnh tranh giữa các cường quốc. Với mức tăng trưởng kinh tế 5,5% vào năm 2024, đây cũng là khu vực phát triển nhanh nhất thế giới.
 

Trong nhiệm kỳ đầu tiên của chính quyền Trump, thuế quan đã được áp đặt lên các sản phẩm của Trung Quốc, bao gồm tấm pin mặt trời và các hàng hóa công nghệ cao khác. Các công ty Trung Quốc đã phản ứng bằng cách chuyển sản xuất sang Đông Nam Á, đặc biệt là Việt Nam, Thái Lan và Malaysia, khiến ASEAN trở thành điểm đến lớn nhất cho hàng xuất khẩu của Trung Quốc.
 

Nhưng vào ngày 2 tháng 4 năm 2025, Trump đã công bố thuế quan "Ngày Giải phóng" của mình. Campuchia, Lào, Việt Nam, Thái Lan và Malaysia phải đối mặt với một số mức thuế quan cao nhất.
 

Ngay sau khi thông báo, Trump đã tuyên bố tạm dừng 90 ngày, áp đặt mức thuế 10% phổ quát trong khi các cuộc đàm phán tiếp tục. Rõ ràng, một mục tiêu chính của thuế quan cao là hàng hóa quá cảnh — những hàng hóa có giá trị gia tăng thấp nhưng giá trị nhập cảng lớn từ Trung Quốc — nhằm vô hiệu hóa sự chuyển hướng thương mại đã thấy trong nhiệm kỳ đầu tiên của Trump.

Cách tiếp cận của Trump là từ bỏ chủ nghĩa đa phương và theo đuổi các cuộc đàm phán song phương để nghiêng cán cân quyền lực mạnh mẽ về phía Washington với hầu hết các đối tác thương mại. Hiện tại, chỉ có Nga, Ấn Độ và Trung Quốc có đủ sức mạnh kinh tế và chủ quyền an ninh để đối đầu với sức mạnh thị trường của Mỹ và không khuất phục trước áp lực từ Washington.
 

Chiến thuật của Trump rất đơn giản và hiệu quả — thả một quả bom lớn, rút lui và để đối thủ tự tìm đến bạn với những lời đề nghị. Chiến thuật này đã tận dụng vấn đề hành động tập thể — ASEAN có thể hình thành một khối lớn nếu thống nhất, nhưng bằng cách đối phó với từng quốc gia riêng lẻ, Trump đã khiến họ tranh đấu thầu với nhau. Một khi một quốc gia phá vỡ hàng ngũ, mọi sự tin tưởng đều mất đi và mỗi quốc gia phải tự lo cho mình.
 

ASEAN bị chi phối bởi "Phương Cách ASEAN" - phương pháp ra quyết định dựa trên sự đồng thuận, tập trung vào các nguyên tắc chủ quyền và không can thiệp. Cách tiếp cận này làm chậm quá trình ra quyết định và đưa lợi ích quốc gia lên hàng đầu trong khi hy sinh lợi ích khu vực. ASEAN không phải là một đơn vị hoặc khối siêu quốc gia, duy nhất như Liên minh châu Âu.
 

Ngày 13 tháng 4, Chủ tịch ASEAN, Thủ tướng Malaysia Anwar Ibrahim, tuyên bố rằng ASEAN sẽ hành động như một khối đối với thuế quan của Mỹ và tìm cách tìm ra một lập trường chung.
 

Nhưng tuyên bố dũng cảm của Anwar về "sự thống nhất của ASEAN" đã bị xói mòn. Ngay cả trước khi Trump công bố thuế quan của mình, Việt Nam đã chủ động tuyên bố vào ngày 26 tháng 3 rằng họ sẽ cắt giảm thuế quan đối với khí tự nhiên hóa lỏng và xe hơi của Mỹ, đồng thời cho phép nhà cung cấp dịch vụ viễn thông thuộc sở hữu của Mỹ là Starlink tiếp cận đầy đủ và sở hữu tại Việt Nam mà không cần liên doanh. Khi Việt Nam bị áp thuế 46%, chính phủ Việt Nam đã nhanh chóng tuyên bố cắt giảm thuế đơn phương xuống 0% vào ngày 5 tháng 4. (Lời người dịch: VN còn phải cho Trump mở sân golf ở Hưng Yên và tòa Tháp Trump ở Sài Gòn.)
 

Campuchia cũng làm theo vào cùng ngày bằng cách thông báo giảm thuế quan xuống 5% đối với gần như tất cả hàng hóa của Mỹ. Sự dễ bị tổn thương của nó thể hiện rõ trong ngành may mặc, chiếm 60% tổng kim ngạch xuất cảng của Campuchia, tạo ra doanh thu hàng tỷ đô la và sử dụng 750.000 lao động. (Lời người dịch: Campuchia còn phải có thư đề cử Trump cho Giải Nobel Hòa Bình.)
 

Vào ngày 8 tháng 4, Indonesia đã thông báo cắt giảm thuế quan đối với hầu hết hàng hóa của Mỹ xuống gần bằng không, đồng thời đồng ý nhập cảng các mặt hàng nông sản của Mỹ đã bị Trung Quốc cắt giảm. Thái Lan cũng làm theo vào ngày 8 tháng 4 nhưng vẫn duy trì mức thuế cao hơn đối với một số sản phẩm và được Mỹ giảm thuế từ 36% xuống 19%. Malaysia đã giành được miễn trừ tạm thời cho ngành công nghiệp bán dẫn và giảm 5 điểm phần trăm cho thuế quan của mình.
 

Chiến lược đàm phán song phương của Trump lần đầu tiên mang lại kết quả với việc Việt Nam đạt được thỏa thuận vào ngày 3 tháng 7, tiếp theo là Indonesia vào ngày 16 tháng 7 và Philippines vào ngày 24 tháng 7. Bắt đầu với thỏa thuận của Việt Nam, áp lực tiếp tục gia tăng đối với các chính phủ ASEAN khác để tự mình đạt được các thỏa thuận, đặc biệt là sau các bức thư thuế quan của Trump.
 

Trong khi nhiều nhà phân tích chỉ ra rằng Trung Quốc đang thay thế Hoa Kỳ trở thành đối tác thương mại chính của hầu hết các quốc gia, điều này lại che khuất một điểm quan trọng - Trung Quốc xuất cảng sang thế giới trong khi Hoa Kỳ nhập cảng. Gần như tất cả các quốc gia ASEAN đều có nền kinh tế hướng tới xuất cảng, nghĩa là sự thịnh vượng kinh tế của họ đến từ việc nhập cảng, gia tăng giá trị (gia công) và xuất cảng. Trung Quốc có thể là đối tác thương mại lớn nhất, nhưng Hoa Kỳ vẫn là nguồn giàu có chính. Trump tận dụng sự phụ thuộc của ASEAN vào Hoa Kỳ như một thị trường nhập cảng cốt lõi trong chiến lược chia để trị song phương của ông.
 

Chiến lược này đã mang lại kết quả khi ASEAN tan vỡ trước khi các cuộc đàm phán bắt đầu. Phản ứng "bán hàng xóm để tự hưởng lợi" (beggar-thy-neighbour: bần cùng hóa láng giềng) của các quốc gia ASEAN dưới áp lực đã làm suy yếu ASEAN và khiến tất cả họ phải phụ thuộc vào ý chí của Trump. Điều này không có gì đáng ngạc nhiên, vì ASEAN luôn gặp khó khăn trong việc hành động tập thể nhanh chóng.
 

Sự thống nhất của ASEAN đã bị thiếu sót, bị ràng buộc bởi sự đồng thuận giữa 10 quốc gia, mỗi quốc gia có lợi ích quốc gia riêng. Trump không kết bạn được với cách tiếp cận thuế quan cứng rắn của mình, với cựu bộ trưởng quốc phòng Singapore Ng Eng Hen mô tả Washington là "chủ nhà đang tìm cách thu tiền thuê nhà".
 

Nếu Trump không hài lòng với kết quả của các mức thuế quan trong một hoặc hai năm tới, không có gì đảm bảo rằng ông sẽ không hủy bỏ các thỏa thuận này. Khả năng công dân [các nước] biết được đầy đủ phạm vi nhượng bộ của các quốc gia ASEAN là rất thấp vì chúng phải tuân theo các thỏa thuận bảo mật. Nhưng chúng ta biết rằng các nhượng bộ [của các nước ASEAN đối với Mỹ] trong các thỏa thuận không đối xứng hoặc đồng nhất.

Mặc dù không có giải pháp nhanh chóng, nhưng một vài con đường hợp lý sẽ là tăng cường thương mại và đầu tư nội bộ khối ASEAN và mở rộng hợp tác ASEAN-GCC (GCC: 7 nước vùng vịnh Ả Rập). Cái cách sau mang lại sự bổ sung độc đáo. Các quốc gia ASEAN có thể tìm thấy thị trường màu mỡ cho xuất cảng và nhập cảng nông sản cũng như đầu tư vào dầu khí. Cái cách sau lý tưởng ở chỗ các tập đoàn ASEAN có thể kiểm soát cả chuỗi cung ứng thượng nguồn và hạ nguồn, đồng thời tạo ra giá trị gia tăng nhờ ngành hóa dầu phát triển của họ. Các nhà lãnh đạo ASEAN cần nhanh chóng đoàn kết lại hoặc đối mặt với nguy cơ bị lợi dụng riêng lẻ một lần nữa.
.

Gửi ý kiến của bạn
Vui lòng nhập tiếng Việt có dấu. Cách gõ tiếng Việt có dấu ==> https://youtu.be/ngEjjyOByH4
Tên của bạn
Email của bạn
)
Có nhiều bằng chứng Lãnh đạo đảng và nhà nước Cộng sản Việt Nam đã ngủ mê trong vòng tay người Tầu từ đất liền ra Biển Đông. Trước hết, hãy nói về chuyện đất liền. Từ năm 2010, các Công ty gốc Tâu từ Trung Hoa, Hồng Kông và Đài Loan đã đồng loạt nhảy vào Việt Nam thuê đất đầu nguồn, dọc biên giới Việt-Trung, Việt-Lào và Việt-Kampuchea để trồng cây nguyên liệu. Các dự án trồng rừng được chính quyền địa phương cho thuê dài hạn 50 năm, đa số nằm ở vị trí chiến lược quốc phòng, hay còn được gọi là “nhạy cảm”.
Kính chào quý Phụ Huynh, quý Thầy Cô, và quý Huynh Trưởng của các hội đoàn, Trong khi đại dich Covid-19 vẫn còn đang ảnh hưởng rất nhiều đến sinh hoạt hàng ngày của chúng ta, Ước Mơ Việt xin giới thiệu chương trình học tiếng Việt qua bài hát và sách song ngữ, với chủ đề: Uống Nước Nhớ Nguồn. Đây là một sinh hoạt lành mạnh và bổ ích cho mọi gia đình trong mùa hè sắp tới: cha mẹ, con cái, anh chị em sẽ cùng nhau ca hát, đọc truyện để chuẩn bị cho cuộc thi Ước Mơ Việt kỳ II sẽ được chính thức bắt đầu ngày 1 tháng 6, 2020. Chương trình kỳ này sẽ được mở rộng đến các gia đỉnh Việt Nam tại hải ngoại, không chỉ riêng trong nước Mỹ. Xin quý vị giúp phổ biến.
Thư Tư, ngày 27 tháng Năm, chỉ hơn bốn tháng sau khi chính quyền Hoa Kỳ xác nhận trường hợp đầu tiên được biết đến, hơn 100.000 người nhiễm coronavirus đã chết ở Hoa Kỳ, theo một thống kê của New York Times. Số người chết cao hơn nhiều so với bất kỳ quốc gia nào trên thế giới. Con số này vượt quá số người thiệt mạng trong cuộc chiến của quân đội Hoa Kỳ trong mọi cuộc xung đột kể từ Chiến tranh Triều Tiên. Nó bằng với với số người thiệt mạng tại Hoa Kỳ trong đại dịch cúm năm 1968 và nó đang tiến gần tới con số 116.000 người thiệt mạng trong một đợt dịch cúm khác một thập kỷ trước đó. Đại dịch đang trên đường trở thành thảm họa quôc gia về y tế công cộng nghiêm trọng nhất kể từ đại dịch cúm năm 1918, trong đó có khoảng 675.000 người Mỹ tử vong. Khi Hoa Kỳ tiến gần sát cột mốc tàn khốc, Tổng thống Trump đã bay tới Florida vào thứ Tư với hy vọng theo dõi vụ phóng phi hành gia đầu tiên của NASA lên quỹ đạo từ Hoa Kỳ trong gần một thập kỷ. Nhưng vì thời tiết đe dọa đã khiến vụ phó
Tổng thống Donald Trump hôm nay đã đe dọa đóng cửa các cơ quan truyền thông xã hội, ông cho rằng họ đã kiểm duyệt tiếng nói bảo thủ sau khi Twitter hôm thứ ba đã gài thông điệp kiểm tra tin thực hư vào một số tin nhắn của ông.
Los Angeles - Từ nhiều thế hệ, hàng triệu người Mỹ gốc Trung Đông và Bắc Phi – MENA (Middle East and North Africa) đã mặc nhiên trở nên người vô hình vì Cục Thống Kê Dân Số từ chối lời yêu cầu có nhóm dân tộc riêng cho họ. “Theo luật pháp, tại Hoa Kỳ, tôi được phân loại là người da trắng,” Tiến Sĩ Hamoud Salhi nói. Ông là phó viện trưởng đaị học College of Natural and Behavorial Sciences, CSU-Dominguez Hills. “Tôi sanh ra ở Algeria, một phần của Phi Châu. Về mặt kỹ thuật, tôi có thể khai mình là người Mỹ gốc Phi Châu, nhưng tôi không thể.” Người Mỹ gốc Palestine Loubna Qutami, hậu tiến sĩ học tại Đại Học Berkeley, chuyên gia nghiên cứu dân tộc học, nói rằng vì MENA không có nhóm dân tộc riêng, thành thử nhóm này nằm trong nhóm người da trắng.
Học sinh, sinh viên Việt Nam thường được tiếng chuyên cần và học giỏi nên thầy cô và học sinh gia trắng thường gán cho các cháu một số khuôn mẫu (Stéréotypes). Khi bỏ nước ra đi tìm tự do, tất cả bậc cha mẹ Việt Nam đều nghĩ đến tương lai của các đứa con mình. Các con cần phải cố gắng học, học và học… Sự thành đạt của con em chúng ta trong học vấn được xem như là sự thành công và niềm hảnh diện chung của cha mẹ Viêt Nam trên miền đất tự do.
Vài tiếng đồng hồ sau, sau khi Joshua Wong (Hoàng Chi Phong 黃之鋒) ra tù, – vào hôm 17 tháng 6 năm 2019 – cô giáo Thảo Dân đã gửi đến cộng đồng mạng một stt ngắn: “Con Nhà Người Ta.” Xin được ghi lại đôi ba đoạn chính: Hoàng Chí Phong ra tù với một chồng sách trên tay, gương mặt tự tin ngời sáng. Tôi tin, những tù nhân lương tâm trẻ tuổi của chúng ta, nếu không bị tước đoạt quyền được đọc sách báo trong tù, thì khi được trả tự do, họ cũng như vậy…
Người ta nghĩ nếu có báo chí tư nhơn, có tự do ngôn luận, tự do tư tưởng, thì mọi người sẽ thấy Hồ Chí Minh hoàn toàn khác. Hồ sẽ trở lại đúng con người thật của Hồ, với bản chất đại gian đại ác và dâm dục. Chẳng riêng gì Hồ Chí Minh mà cả cái nhóm chóp bu của đảng cộng sản ở Hà nội đó, từ lúc ra đời cho tới ngày nay, cũng chỉ là những tên tội phạm hình sự hoặc tội phạm chống nhơn loại. Đặc biệt với nhơn dân Việt nam, thì còn là tội phá hoại xã hội và ngày nay, là tội bán nước.
Đức Phật đã dạy đường vào giải thoát có nhiều cửa, không phải chỉ một. Học nhân thời nay, đặc biệt là tại Tây Phương, không chú ý nhiều về Vô Tướng Tam Muội, nhưng đây lại là một cửa vào giải thoát phổ biến trong Thiền Tông Việt Nam, Trung Hoa, Nhật Bản, và Đại Hàn. Có thể tóm tắt pháp môn này là, “Không hề có một pháp nào để làm.”
về việc cộng sản Việt Nam bắt giữ các thành viên Hội Nhà Báo Độc Lập Việt Nam... Chúng tôi kêu gọi đồng bào Việt Nam, trong nước và hải ngoại, sát cánh yểm trợ cuộc đấu tranh ôn hòa và chính đáng của các tù nhân lương tâm
Thống Đốc California Gavin Newsom hôm Thứ Ba, 26 tháng 5 tuyên bố rằng ông sẽ nới lỏng các hạn chế của tiểu bang đối với ngành hớt tóc và hair salon cho một số quận trong tiểu bang đáp ứng một số tiêu chuẩn về sức khỏe. Tiểu bang, đã đưa ra một trong những lệnh ở trong nhà trên toàn tiểu bang sớm nhất vào giữa tháng 3, đã và đang tái mở cửa kinh tế toàn tiểu bang trong các giai đoạn. Tiểu bang hiện đang ở giai đoạn 2 của kế hoạch tái mở cửa, mà đã cho phép các cơ sở kinh doanh bán lẻ và việc làm sản xuất với những điều chỉnh. Các quận trong tiểu bang đã đáp ứng một số tiêu chuẩn sức khỏe, gồm ít hơn 25 trường hợp lây nhiễm cho mỗi 100,000 cư dân trong vòng 14 ngày qua hay ít hơn 8% số người thử nghiệm dương tính trong tuần rồi, được phép tiến tới kế hoạch tái mở cửa của tiểu bang.
Đoạn phim về sự đối đầu giữa người da đen quan sát chim và người da trắng dắt chó đi bộ trong Công Viên Trung Tâm Thành Phố New York đã lan truyền, đang khơi dậy cuộc tranh luận về sự kỳ thị chủng tộc hàng ngày và cơn bão truyền thông xã hội. Sự kiện theo sau các trường hợp khét tiếng khác của người da trắng gọi cảnh sát sau khi gặp người da đen đang làm những việc thường ngày như chạy bộ, ở trong công viên hay trên đường phố, đang bơi lội, nướng thịt hay chỉ làm vườn.
Tháng tư/ 2019, các khoa học gia chụp được – thực ra là “tạo” được – tấm hình Hố Đen đầu tiên, giúp nhân loại có dịp chiêm ngưỡng thêm một tí dung nhan của vũ trụ. Sau khi long trọng ăn mừng thành tích mới của ngành khoa học không gian, bước kế tiếp của chúng ta là gì? Có người đề nghị: đặt lại tên, cho nó một danh tánh mới bảnh hơn. Ý kiến rất hay, vì việc tìm tên mới là một trọng trách, đòi hỏi phải nghiên cứu nghiêm chỉnh, kỹ lưỡng. Muốn cho Hố Đen cái tên đúng nghĩa, cần biết nó là cái gì.
California sẽ cho phép các nơi thờ phụng mở cửa các dịch vụ trực tiếp với sức chứa giảm và cho phép các nhà bán lẻ mở để mua sắm trong cửa hàng, theo các viên chức tiểu bang tuyên bố hôm Thứ Hai, 25 tháng 5. Theo các hướng dẫn được công bố bởi Thống Đốc California Gavin Newsom hôm Thứ Hai, các nhà thờ sẽ được phép tái mở cửa với sự chấp thuận từ các viên chức y tế công cộng trong quận, nhưng họ sẽ được yêu cầu giữ số người tham dự 25% sức chứa hay tối đa 100 người. Các viên chức y tế công cộng của tiểu bang và quận sẽ hợp tác để giám định bất cứ sự gia tăng tử vong và số người vào bệnh viên sau 3 tuần nới lỏng các hạn chế.
Ngày Lễ Chiến Sĩ Trận Vong năm 2020 đưa ra một mảng trái ngược khi một số người Mỹ ở trong nhà, những người khác tràn ra các bãi biển và hồ tắm, và các nhà lãnh đạo chính trị quốc gia đã vinh danh các thế hệ hy sinh vì chiến tranh, với cựu phó tổng thống Joe Biden đeo khẩu trang và TT Trump không đeo gì cả.


Kính chào quý vị,

Tôi là Derek Trần, dân biểu đại diện Địa Hạt 45, và thật là một vinh dự lớn lao khi được đứng nơi đây hôm nay, giữa những tiếng nói, những câu chuyện, và những tâm hồn đã góp phần tạo nên diện mạo văn học của cộng đồng người Mỹ gốc Việt trong suốt một phần tư thế kỷ qua.
Hai mươi lăm năm! Một cột mốc bạc! Một cột mốc không chỉ đánh dấu thời gian trôi qua, mà còn ghi nhận sức bền bỉ của một giấc mơ. Hôm nay, chúng ta kỷ niệm 25 năm Giải Viết Về Nước Mỹ của nhật báo Việt Báo.

Khi những người sáng lập giải thưởng này lần đầu tiên ngồi lại bàn thảo, họ đã hiểu một điều rất căn bản rằng: Kinh nghiệm tỵ nạn, hành trình nhập cư, những phức tạp, gian nan, và sự thành công mỹ mãn trong hành trình trở thành người Mỹ gốc Việt – tất cả cần được ghi lại. Một hành trình ý nghĩa không những cần nhân chứng, mà cần cả những người viết để ghi nhận và bảo tồn. Họ không chỉ tạo ra một cuộc thi; họ đã và đang xây dựng một kho lưu trữ. Họ thắp lên một ngọn hải đăng cho thế hệ sau để chuyển hóa tổn thương thành chứng tích, sự im lặng thành lời ca, và cuộc sống lưu vong thành sự hội nhập.

Trong những ngày đầu ấy, văn học Hoa Kỳ thường chưa phản ánh đầy đủ sự phong phú và đa dạng về kinh nghiệm của chúng ta. Giải thưởng Viết Về Nước Mỹ thực sự đã lấp đầy khoảng trống đó bằng sự ghi nhận và khích lệ vô số tác giả, những người đã cầm bút và cùng viết nên một thông điệp mạnh mẽ: “Chúng ta đang hiện diện nơi đây. Trải nghiệm của chúng ta là quan trọng. Và nước Mỹ của chúng ta là thế đó.”


Suốt 25 năm qua, giải thưởng này không chỉ vinh danh tài năng mà dựng nên một cộng đồng và tạo thành một truyền thống.
Những cây bút được tôn vinh hôm nay không chỉ mô tả nước Mỹ; họ định nghĩa nó. Họ mở rộng giới hạn của nước Mỹ, làm phong phú văn hóa của nước Mỹ, và khắc sâu tâm hồn của nước Mỹ. Qua đôi mắt họ, chúng ta nhìn thấy một nước Mỹ tinh tế hơn, nhân ái hơn, và sau cùng, chân thật hơn.

Xin được nhắn gửi đến các tác giả góp mặt từ bao thế hệ để chia sẻ tấm chân tình trên các bài viết, chúng tôi trân trọng cảm ơn sự can đảm của quý vị. Can đảm không chỉ là vượt qua biến cố của lịch sử; can đảm còn là việc ngồi trước trang giấy trắng, đối diện với chính mình, lục lọi ký ức đau thương sâu đậm, và gửi tặng trải nghiệm đó đến tha nhân. Quý vị là những người gìn giữ ký ức tập thể và là những người dẫn đường cho tương lai văn hóa Việt tại Hoa Kỳ.

Với Việt Báo: Xin trân trọng cảm ơn tầm nhìn, tâm huyết, và sự duy trì bền bỉ giải thưởng này suốt một phần tư thế kỷ.
Khi hướng đến 25 năm tới, chúng ta hãy tiếp tục khích lệ thế hệ kế tiếp—những blogger, thi sĩ, tiểu thuyết gia, nhà phê bình, nhà văn trẻ—để họ tìm thấy tiếng nói của chính mình và kể lại sự thật của họ, dù đó là thử thách hay niềm vui. Bởi văn chương không phải là một thứ xa xỉ; đó là sự cần thiết. Đó là cách chúng ta chữa lành, cách chúng ta ghi nhớ, và là cách chúng ta tìm thấy nơi chốn của mình một cách trọn vẹn.

Xin cảm ơn quý vị.

NHẬN TIN QUA EMAIL
Vui lòng nhập địa chỉ email muốn nhận.