Hôm nay,  

Trump ra đòn thuế quan: Khối ASEAN rạn nứt, các nước tách riêng, chạy cửa hậu với Trump

26/08/202521:29:00(Xem: 2164)
blank 

Trump ra đòn thuế quan: Khối ASEAN rạn nứt, các nước tách riêng, chạy cửa hậu với Trump

 
Dịch theo bài viết của William J Jones, giáo sư môn quan hệ quốc tế tại Mahidol University International College ở Thailand, ấn hành ngày 27 tháng 8 năm 2025 trên mạng East Asia Forum.

 
Sự trở lại của Tổng thống Mỹ Donald Trump đã gây ra một sự xáo trộn lớn trong thương mại, nhắm vào Trung Quốc đồng thời đe dọa áp thuế cao đối với các nền kinh tế ASEAN. Chiến lược "chia để trị" song phương của ông Trump khai thác cơ chế ra quyết định dựa trên sự đồng thuận của khối, khiến các quốc gia như Việt Nam và Indonesia phải ký kết các thỏa thuận riêng với Washington. Điều này đã làm rạn nứt sự đoàn kết của ASEAN và làm suy yếu sức mạnh tập thể. Mặc dù Trung Quốc chiếm ưu thế về xuất cảng, ASEAN lại phụ thuộc nhiều vào việc tiếp cận thị trường Mỹ, khiến họ dễ bị tổn thương trước các chiến thuật ép buộc của Trump.

 
Việc Tổng thống Mỹ Donald Trump trở lại nắm quyền đang tạo ra sự xáo trộn lớn trong quan hệ đối ngoại của Hoa Kỳ, bao gồm cả việc áp đặt thuế quan đối với hầu hết các đối tác thương mại. Mục tiêu tuyên bố của việc tái định vị này là đưa sản xuất của Mỹ trở lại trong nước đồng thời định hướng lại thương mại ra khỏi Trung Quốc. Mặc dù các nước ASEAN là một trong những nước bị ảnh hưởng nặng nề nhất bởi thuế quan, sự thiếu đoàn kết đã làm suy yếu khả năng ứng phó của khu vực.
 

ASEAN đã trở thành trung tâm của sự cạnh tranh giữa các cường quốc. Với mức tăng trưởng kinh tế 5,5% vào năm 2024, đây cũng là khu vực phát triển nhanh nhất thế giới.
 

Trong nhiệm kỳ đầu tiên của chính quyền Trump, thuế quan đã được áp đặt lên các sản phẩm của Trung Quốc, bao gồm tấm pin mặt trời và các hàng hóa công nghệ cao khác. Các công ty Trung Quốc đã phản ứng bằng cách chuyển sản xuất sang Đông Nam Á, đặc biệt là Việt Nam, Thái Lan và Malaysia, khiến ASEAN trở thành điểm đến lớn nhất cho hàng xuất khẩu của Trung Quốc.
 

Nhưng vào ngày 2 tháng 4 năm 2025, Trump đã công bố thuế quan "Ngày Giải phóng" của mình. Campuchia, Lào, Việt Nam, Thái Lan và Malaysia phải đối mặt với một số mức thuế quan cao nhất.
 

Ngay sau khi thông báo, Trump đã tuyên bố tạm dừng 90 ngày, áp đặt mức thuế 10% phổ quát trong khi các cuộc đàm phán tiếp tục. Rõ ràng, một mục tiêu chính của thuế quan cao là hàng hóa quá cảnh — những hàng hóa có giá trị gia tăng thấp nhưng giá trị nhập cảng lớn từ Trung Quốc — nhằm vô hiệu hóa sự chuyển hướng thương mại đã thấy trong nhiệm kỳ đầu tiên của Trump.

Cách tiếp cận của Trump là từ bỏ chủ nghĩa đa phương và theo đuổi các cuộc đàm phán song phương để nghiêng cán cân quyền lực mạnh mẽ về phía Washington với hầu hết các đối tác thương mại. Hiện tại, chỉ có Nga, Ấn Độ và Trung Quốc có đủ sức mạnh kinh tế và chủ quyền an ninh để đối đầu với sức mạnh thị trường của Mỹ và không khuất phục trước áp lực từ Washington.
 

Chiến thuật của Trump rất đơn giản và hiệu quả — thả một quả bom lớn, rút lui và để đối thủ tự tìm đến bạn với những lời đề nghị. Chiến thuật này đã tận dụng vấn đề hành động tập thể — ASEAN có thể hình thành một khối lớn nếu thống nhất, nhưng bằng cách đối phó với từng quốc gia riêng lẻ, Trump đã khiến họ tranh đấu thầu với nhau. Một khi một quốc gia phá vỡ hàng ngũ, mọi sự tin tưởng đều mất đi và mỗi quốc gia phải tự lo cho mình.
 

ASEAN bị chi phối bởi "Phương Cách ASEAN" - phương pháp ra quyết định dựa trên sự đồng thuận, tập trung vào các nguyên tắc chủ quyền và không can thiệp. Cách tiếp cận này làm chậm quá trình ra quyết định và đưa lợi ích quốc gia lên hàng đầu trong khi hy sinh lợi ích khu vực. ASEAN không phải là một đơn vị hoặc khối siêu quốc gia, duy nhất như Liên minh châu Âu.
 

Ngày 13 tháng 4, Chủ tịch ASEAN, Thủ tướng Malaysia Anwar Ibrahim, tuyên bố rằng ASEAN sẽ hành động như một khối đối với thuế quan của Mỹ và tìm cách tìm ra một lập trường chung.
 

Nhưng tuyên bố dũng cảm của Anwar về "sự thống nhất của ASEAN" đã bị xói mòn. Ngay cả trước khi Trump công bố thuế quan của mình, Việt Nam đã chủ động tuyên bố vào ngày 26 tháng 3 rằng họ sẽ cắt giảm thuế quan đối với khí tự nhiên hóa lỏng và xe hơi của Mỹ, đồng thời cho phép nhà cung cấp dịch vụ viễn thông thuộc sở hữu của Mỹ là Starlink tiếp cận đầy đủ và sở hữu tại Việt Nam mà không cần liên doanh. Khi Việt Nam bị áp thuế 46%, chính phủ Việt Nam đã nhanh chóng tuyên bố cắt giảm thuế đơn phương xuống 0% vào ngày 5 tháng 4. (Lời người dịch: VN còn phải cho Trump mở sân golf ở Hưng Yên và tòa Tháp Trump ở Sài Gòn.)
 

Campuchia cũng làm theo vào cùng ngày bằng cách thông báo giảm thuế quan xuống 5% đối với gần như tất cả hàng hóa của Mỹ. Sự dễ bị tổn thương của nó thể hiện rõ trong ngành may mặc, chiếm 60% tổng kim ngạch xuất cảng của Campuchia, tạo ra doanh thu hàng tỷ đô la và sử dụng 750.000 lao động. (Lời người dịch: Campuchia còn phải có thư đề cử Trump cho Giải Nobel Hòa Bình.)
 

Vào ngày 8 tháng 4, Indonesia đã thông báo cắt giảm thuế quan đối với hầu hết hàng hóa của Mỹ xuống gần bằng không, đồng thời đồng ý nhập cảng các mặt hàng nông sản của Mỹ đã bị Trung Quốc cắt giảm. Thái Lan cũng làm theo vào ngày 8 tháng 4 nhưng vẫn duy trì mức thuế cao hơn đối với một số sản phẩm và được Mỹ giảm thuế từ 36% xuống 19%. Malaysia đã giành được miễn trừ tạm thời cho ngành công nghiệp bán dẫn và giảm 5 điểm phần trăm cho thuế quan của mình.
 

Chiến lược đàm phán song phương của Trump lần đầu tiên mang lại kết quả với việc Việt Nam đạt được thỏa thuận vào ngày 3 tháng 7, tiếp theo là Indonesia vào ngày 16 tháng 7 và Philippines vào ngày 24 tháng 7. Bắt đầu với thỏa thuận của Việt Nam, áp lực tiếp tục gia tăng đối với các chính phủ ASEAN khác để tự mình đạt được các thỏa thuận, đặc biệt là sau các bức thư thuế quan của Trump.
 

Trong khi nhiều nhà phân tích chỉ ra rằng Trung Quốc đang thay thế Hoa Kỳ trở thành đối tác thương mại chính của hầu hết các quốc gia, điều này lại che khuất một điểm quan trọng - Trung Quốc xuất cảng sang thế giới trong khi Hoa Kỳ nhập cảng. Gần như tất cả các quốc gia ASEAN đều có nền kinh tế hướng tới xuất cảng, nghĩa là sự thịnh vượng kinh tế của họ đến từ việc nhập cảng, gia tăng giá trị (gia công) và xuất cảng. Trung Quốc có thể là đối tác thương mại lớn nhất, nhưng Hoa Kỳ vẫn là nguồn giàu có chính. Trump tận dụng sự phụ thuộc của ASEAN vào Hoa Kỳ như một thị trường nhập cảng cốt lõi trong chiến lược chia để trị song phương của ông.
 

Chiến lược này đã mang lại kết quả khi ASEAN tan vỡ trước khi các cuộc đàm phán bắt đầu. Phản ứng "bán hàng xóm để tự hưởng lợi" (beggar-thy-neighbour: bần cùng hóa láng giềng) của các quốc gia ASEAN dưới áp lực đã làm suy yếu ASEAN và khiến tất cả họ phải phụ thuộc vào ý chí của Trump. Điều này không có gì đáng ngạc nhiên, vì ASEAN luôn gặp khó khăn trong việc hành động tập thể nhanh chóng.
 

Sự thống nhất của ASEAN đã bị thiếu sót, bị ràng buộc bởi sự đồng thuận giữa 10 quốc gia, mỗi quốc gia có lợi ích quốc gia riêng. Trump không kết bạn được với cách tiếp cận thuế quan cứng rắn của mình, với cựu bộ trưởng quốc phòng Singapore Ng Eng Hen mô tả Washington là "chủ nhà đang tìm cách thu tiền thuê nhà".
 

Nếu Trump không hài lòng với kết quả của các mức thuế quan trong một hoặc hai năm tới, không có gì đảm bảo rằng ông sẽ không hủy bỏ các thỏa thuận này. Khả năng công dân [các nước] biết được đầy đủ phạm vi nhượng bộ của các quốc gia ASEAN là rất thấp vì chúng phải tuân theo các thỏa thuận bảo mật. Nhưng chúng ta biết rằng các nhượng bộ [của các nước ASEAN đối với Mỹ] trong các thỏa thuận không đối xứng hoặc đồng nhất.

Mặc dù không có giải pháp nhanh chóng, nhưng một vài con đường hợp lý sẽ là tăng cường thương mại và đầu tư nội bộ khối ASEAN và mở rộng hợp tác ASEAN-GCC (GCC: 7 nước vùng vịnh Ả Rập). Cái cách sau mang lại sự bổ sung độc đáo. Các quốc gia ASEAN có thể tìm thấy thị trường màu mỡ cho xuất cảng và nhập cảng nông sản cũng như đầu tư vào dầu khí. Cái cách sau lý tưởng ở chỗ các tập đoàn ASEAN có thể kiểm soát cả chuỗi cung ứng thượng nguồn và hạ nguồn, đồng thời tạo ra giá trị gia tăng nhờ ngành hóa dầu phát triển của họ. Các nhà lãnh đạo ASEAN cần nhanh chóng đoàn kết lại hoặc đối mặt với nguy cơ bị lợi dụng riêng lẻ một lần nữa.
.

Gửi ý kiến của bạn
Vui lòng nhập tiếng Việt có dấu. Cách gõ tiếng Việt có dấu ==> https://youtu.be/ngEjjyOByH4
Tên của bạn
Email của bạn
)
Chưa đầy một tháng trước đây truyền thông nhà nước Nga cho thấy Tổng Thống Vladimir Putin nói về cách nước này đã kềm chế được sự lây lan của vi khuẩn corona và giữ tình hình “nằm dưới sự kiểm soát.” Nước Nga lúc đó chỉ có vài chục trường hợp bị lây lan được báo cáo chính thức. Một tuần sau, Nga đã gửi nhiều chuyến bay chất đầy trợ giúp y tế cho Ý, Mỹ và Serbia. Nhưng hiện giờ Nga đang chứng kiến sự gia tăng truyền nhiễm COVID-19, và giọng điệu của ông Putin đã trở nên hết lạc quan.
Trung Quốc tiếp tục đe dọa an ninh kinh tế các nước vùng hạ lưu Sông Mekong mà trong đó Việt Nam khi họ chận nước trên các đập ở thượng nguồn trong khi tình trạng hạn hán xảy ra, theo bản tin của Đài Tiếng Nói Hoa Kỳ (VOA) cho biết hôm Thứ Ba, 14 tháng 4.
Trước tình hình bệnh dịch Covid-19 mỗi ngày một gia tăng, một số đồng hương đã gặp nhiều khó khăn, nhất là đối với những vị cao niên, thể hiện tinh thần “lá lành đùm lá rách” nên Ban Đại Diện Cộng Đồng Việt Nam Nam California do cô Erlinda Dương, Chủ Tịch, ông Nguyễn Kim Bình, Phó Chủ Tịch Ngoại Vụ và Cô Châu Hạnh Phó Chủ Tịch Nội Vụ cùng các thành viên trong ban chấp hành đã vận động một số các mạnh thường quân, quyên góp được một số thực phẩm khô như cà phê, món ăn sáng cereal, bánh ngọt, một số xà phòng rửa tay, khẩu trang và găng tay.
Nước Mỹ đang trong cơn hoạn nạn. Chúng ta đang trong cơn hoạn nạn. Các nhân viên y tế ở tuyến đầu ngày càng nhiều người ngã bệnh, phần lớn vì họ đang thiếu trầm trọng dụng cụ bảo vệ y tế tại các bệnh viện. Để cám ơn và bảo vệ những anh hùng tuyến đầu, hệ thống truyền hình SBTN, Bên Em Đang Có Ta Foundation và tổ chức Rise sẽ tổ chức chiến dịch quyên góp “Sing For Our Heroes”. Với sự tham gia của những ngôi sao âm nhạc hải ngoại, chiến dịch sẽ quyên góp để cung cấp các dụng cụ y tế cho những bệnh viện và trung tâm y tế tại các tâm dịch đang có nhu cầu cấp bách như New York, New Jersey, Louisiana, California, v.v...
Viện Robert Koch (RKI) tại Berlin đã báo cáo số người bị nhiễm coronavirus ở Đức vào thứ Hai với 123.016 - tăng 2.537 kể từ ngày hôm trước. Đại học Johns Hopkins (JHU), có trụ sở tại thành phố Baltimore của Hoa Kỳ, đã báo cáo 127.854 người bị nhiễm bệnh. RKI, chỉ tính đến các số liệu được truyền điện tử từ các tiểu bang và cập nhật danh sách mỗi ngày một lần, đã ghi nhận 2799 trường hợp tử vong cho đến nay, theo JHU là 3022 đã chết.
Thống Đốc New York Andrew Cuomo hôm Thứ Hai, 13 tháng 4 tuyên bố rằng “việc kiểm soát lây lan” của vi khuẩn corona, và có vẻ rằng “sự tồi tệ nhất đã qua… nếu chúng ta cứ tiếp tục sáng suốt đi tới.” Cùng lúc, Thống Đốc Cuomo đã công bố rằng mức tử vong từ COVID-19 tại New York – là trung tâm đại dịch tại Hoa Kỳ -- đã lên tới mức cao nhất 10,000 người. Cuomo gọi tỉ lệ tử vong đó là “mức đau đớn, buồn rầu khủng khiếp.” Nhưng ông cũng cho thấy sự đứng lại của tỉ lệ tử vong hàng ngày, sự đứng lại trong số người vào bệnh viện và việc giảm số người cần trợ thở là bằng chứng cho thấy các biện pháp nghiêm ngặt như đóng cửa các cơ sở kinh doanh không quan trọng đã giúp kềm chế vi khuẩn.
Xin giới thiệu đến độc giả một bài viết của Alice Su, một biên tập viên của báo Los Angeles Time viết về vấn đề thiết bị y tế kém chất lượng mà Trung Quốc đã và đang gởi đến cho các nước trên thế giới. Cô cũng gọi nơi đó là "Thiên đường lừa đảo". Cô là người Hoa, lớn lên ở Hong Kong, Taiwan, Shanghai và California, học tại Princeton University and Peking University. Cô viết cho tờ LA Times. Cô được giải the 2014 Elizabeth Neuffer Memorial Prize của the United Nations Correspondents Association khi cô viết về cuộc khủng hoảng của những người tị nạn ở Jordan and Lebanon.
7 tiểu bang Miền Đông Bắc Hoa Kỳ và 3 tiểu bang Bở Biển Miền Tây đã hình thành các hiệp ước vùng hôm Thứ Hai, 13 tháng 4 nhằm mục đích phối hợp việc mở cửa từ từ các nền kinh tế của họ mà không làm tái phát việc truyền nhiễm vi khuẩn corona khi dịch bệnh này có vẻ đang bắt đầu suy yếu, theo bản tin của Reuters cho biết.
Tổng Thống Donald Trump đổ dầu vào suy đoán về tương lai của Bác Sĩ Anthony Fauci hôm Chủ Nhật, 13 tháng 4, qua twitter kêu gọi sa thải chuyên gia bệnh truyền nhiễm hàng đầu sau khi người này trả lời phỏng vấn của CNN nói rằng nước Mỹ đã có thể làm nhiều hơn để ngăn ngừa sự lây lan của vi khuẩn corona, theo CNN cho biết hôm Chủ Nhật.
Một quận tại trung tâm tiểu bang Georgia giống trong phim “Twister” sau khi trận bão lốc bứng một ngôi nhà và thả xuống trên một con đường hôm Thứ Hai, 13 tháng 4 khi một hệ thống bão chết người thổi qua vùng này.
Tỷ lệ tử vong (số người chết so với tổng số người lây nhiễm corona virus) ở các quốc gia không giống nhau. Trong khi trên thế giới nói chung, tỷ lệ ấy trồi sụt từng ngày giữa khoảng 6.16% và 6.23%, thì tại Hoa Kỳ, tỷ lệ ấy giữa khoảng 3.93% và 4.05% (có thể nói chung là “vào khoảng 4%”). Tại các quốc gia Tây Âu, tỷ lệ ấy khá cao
Thượng Nghị Sĩ Bernie Sanders đã ủng hộ cựu Phó Tổng Thống Joe Biden làm tổng thống hôm Thứ Hai, 13 tháng 4 trong cuộc nói chuyện bằng trực tuyến giữa hai ông, nói với Biden rằng, “chúng tôi cần bạn trong Bạch Ốc.” “Tôi yêu cầu mọi đảng viên Dân Chủ, tôi yêu cầu mọi người độc lập, tôi yêu cầu nhiều đảng viên Cộng Hòa hãy đến với nhau trong cuộc vận động này để ủng hộ ứng cử viên của quý vị, mà tôi hủng hộ.” theo ông Sanders cho biết.
Hoa Kỳ hiện có số ca tử vong cao nhất thế giới do Covid-19, với ít nhất 21.692 người mất mạng vì virus - tính đến chiều Chủ nhật 12/4/20. Người Mỹ sẽ tiếp tục chết với số lượng lớn cho đến khi đất nước chúng ta có được một phản ứng hợp lý, mạch lạc, vững chắc với dịch bệnh. Tổng thống Donald Trump đã thất bại. Mỹ vẫn còn thiếu một kế hoạch cơ bản để kiểm soát dịch bệnh và khởi động lại nền kinh tế. Chỉ cần so sánh đơn giản về số người chết ở Mỹ với các nước châu Á để hiểu quy mô thất bại của chính quyền Trump. Hoa Kỳ hiện có khoảng 62 người chết trên một triệu người. Trong khi đó, theo dữ liệu của Đại học Johns Hopkins, Hồng Kông, Nhật Bản và Đài Loan đều có ít hơn 1 người chết trên một triệu; và Trung Quốc, Hàn Quốc và Singapore có mỗi người chết dưới 5 triệu. Ấn Độ cũng vậy, đã có những hành động quyết liệt với việc khóa chặt toàn quốc bắt đầu vào ngày 24 tháng 3, khi đó mới chỉ có 10 người chết ở một đất nước 1,3 tỷ dân này. Tính đến hôm nay, Ấn Độ có 289 trường hợp tử vong
Một phúc trình mới về những sai lầm của chính phủ Trump trong những ngày đầu của dịch vi khuẩn corona lây lan vào Hoa Kỳ đã được đăng trong báo New York Times hôm Thứ Bảy, 11 tháng 4, nêu chi tiết các trường hợp mới cho thấy TT Trump đã phớt lờ các cảnh báo của các cố vấn của ông ra sao về bệnh lây nhiễm chết người đang tiến tới trước cửa nước Mỹ, theo bản tin CNN cho biết.
Hoa Kỳ đã có thể ngăn chận không số người thiệt mạng từ vi khuẩn corona với việc can thiệp sớm hơn từ các viên chức chính phủ và y tế để kềm chế sự lây lay của vi khuẩn, theo chuyên gia bệnh truyền nhiễm của TT Trump là Bác Sĩ Anthony Fauci cho biết. “Tôi muốn nói, rõ ràng, bạn có thể có lý để nói rằng nếu bạn đã có phương pháp mà đang diễn tiến và bạn đã bắt đầu làm giảm lây lan sớm hơn, thì bạn đã có thể cứu nhiều mạng người. Rõ ràng rồi. Không ai phủ nhận điều đó,” theo BS Fauci cho biết trong cuộc phỏng vấn hôm Chủ Nhật với Jake Tapper của CNN. “Nhưng bạn nói đúng. Tôi muốn nói rõ ràng là nếu chúng ta đã làm ngay từ lúc đầu đóng cửa mọi thứ, thì nó có thể là đã khác đi đôi chút. Nhưng có nhiều cản trở về việc đóng mọi thứ,” theo BS Fauci cho biết. Vào giữa ngày Chủ Nhật, 12 tháng 4, Hoa Kỳ đã có 559,409 trường hợp bị lây vi khuẩn corona và 22,071 người thiệt mạng.


Kính chào quý vị,

Tôi là Derek Trần, dân biểu đại diện Địa Hạt 45, và thật là một vinh dự lớn lao khi được đứng nơi đây hôm nay, giữa những tiếng nói, những câu chuyện, và những tâm hồn đã góp phần tạo nên diện mạo văn học của cộng đồng người Mỹ gốc Việt trong suốt một phần tư thế kỷ qua.
Hai mươi lăm năm! Một cột mốc bạc! Một cột mốc không chỉ đánh dấu thời gian trôi qua, mà còn ghi nhận sức bền bỉ của một giấc mơ. Hôm nay, chúng ta kỷ niệm 25 năm Giải Viết Về Nước Mỹ của nhật báo Việt Báo.

Khi những người sáng lập giải thưởng này lần đầu tiên ngồi lại bàn thảo, họ đã hiểu một điều rất căn bản rằng: Kinh nghiệm tỵ nạn, hành trình nhập cư, những phức tạp, gian nan, và sự thành công mỹ mãn trong hành trình trở thành người Mỹ gốc Việt – tất cả cần được ghi lại. Một hành trình ý nghĩa không những cần nhân chứng, mà cần cả những người viết để ghi nhận và bảo tồn. Họ không chỉ tạo ra một cuộc thi; họ đã và đang xây dựng một kho lưu trữ. Họ thắp lên một ngọn hải đăng cho thế hệ sau để chuyển hóa tổn thương thành chứng tích, sự im lặng thành lời ca, và cuộc sống lưu vong thành sự hội nhập.

Trong những ngày đầu ấy, văn học Hoa Kỳ thường chưa phản ánh đầy đủ sự phong phú và đa dạng về kinh nghiệm của chúng ta. Giải thưởng Viết Về Nước Mỹ thực sự đã lấp đầy khoảng trống đó bằng sự ghi nhận và khích lệ vô số tác giả, những người đã cầm bút và cùng viết nên một thông điệp mạnh mẽ: “Chúng ta đang hiện diện nơi đây. Trải nghiệm của chúng ta là quan trọng. Và nước Mỹ của chúng ta là thế đó.”


Suốt 25 năm qua, giải thưởng này không chỉ vinh danh tài năng mà dựng nên một cộng đồng và tạo thành một truyền thống.
Những cây bút được tôn vinh hôm nay không chỉ mô tả nước Mỹ; họ định nghĩa nó. Họ mở rộng giới hạn của nước Mỹ, làm phong phú văn hóa của nước Mỹ, và khắc sâu tâm hồn của nước Mỹ. Qua đôi mắt họ, chúng ta nhìn thấy một nước Mỹ tinh tế hơn, nhân ái hơn, và sau cùng, chân thật hơn.

Xin được nhắn gửi đến các tác giả góp mặt từ bao thế hệ để chia sẻ tấm chân tình trên các bài viết, chúng tôi trân trọng cảm ơn sự can đảm của quý vị. Can đảm không chỉ là vượt qua biến cố của lịch sử; can đảm còn là việc ngồi trước trang giấy trắng, đối diện với chính mình, lục lọi ký ức đau thương sâu đậm, và gửi tặng trải nghiệm đó đến tha nhân. Quý vị là những người gìn giữ ký ức tập thể và là những người dẫn đường cho tương lai văn hóa Việt tại Hoa Kỳ.

Với Việt Báo: Xin trân trọng cảm ơn tầm nhìn, tâm huyết, và sự duy trì bền bỉ giải thưởng này suốt một phần tư thế kỷ.
Khi hướng đến 25 năm tới, chúng ta hãy tiếp tục khích lệ thế hệ kế tiếp—những blogger, thi sĩ, tiểu thuyết gia, nhà phê bình, nhà văn trẻ—để họ tìm thấy tiếng nói của chính mình và kể lại sự thật của họ, dù đó là thử thách hay niềm vui. Bởi văn chương không phải là một thứ xa xỉ; đó là sự cần thiết. Đó là cách chúng ta chữa lành, cách chúng ta ghi nhớ, và là cách chúng ta tìm thấy nơi chốn của mình một cách trọn vẹn.

Xin cảm ơn quý vị.

NHẬN TIN QUA EMAIL
Vui lòng nhập địa chỉ email muốn nhận.