Hôm nay,  

Kari Lake tuyên bố sa thải 532 nhân viên Đài Tiếng nói Hoa Kỳ VOA để tăng khả năng chống các chính phủ Cộng sản (nhưng tắt làn sóng tiếng Nga, tiếng Việt)

31/08/202500:19:00(Xem: 1708)
blank 

Kari Lake tuyên bố sa thải 532 nhân viên Đài Tiếng nói Hoa Kỳ VOA để tăng khả năng chống các chính phủ Cộng sản (nhưng tắt làn sóng tiếng Nga, tiếng Việt)
 

Bản tin nhiều bản tin, trong đó có The Hill và AP chiều Thứ Bảy, ngày 30 tháng 8 năm 2025 cho biết Kari Lake, cố vấn cấp cao của Tổng thống Trump tại Cơ quan Truyền thông Toàn cầu Hoa Kỳ (USAGM), đã thông báo vào tối thứ Sáu rằng 532 vị trí đã bị cắt giảm tại USAGM và Đài Tiếng nói Hoa Kỳ VOA.
 

Trong một bài đăng trên X, Lake cho biết việc cắt giảm nhân sự được thực hiện theo chỉ đạo của Tổng thống Trump "nhằm giúp giảm bớt bộ máy hành chính liên bang, cải thiện dịch vụ của cơ quan và tiết kiệm thêm chi phí cho người dân Mỹ".
 

Việc cắt giảm nhân sự tại USAGM "có thể sẽ cải thiện khả năng hoạt động và cung cấp sự thật cho người dân trên khắp thế giới đang sống dưới các chính phủ Cộng sản tàn bạo và các chế độ chuyên chế khác", Lake nói thêm. "Tôi mong muốn thực hiện thêm các bước trong những tháng tới để cải thiện hoạt động của một cơ quan đang rất yếu kém và đảm bảo tiếng nói của nước Mỹ được lắng nghe ở nước ngoài, nơi mà nó quan trọng nhất."
 

Một tài liệu tòa án hôm thứ Năm cho thấy Lake đã lên kế hoạch sa thải 46 nhân viên của USAGM và 486 nhân viên của VOA, đồng thời dự định giữ lại 158 nhân viên của USAGM và 108 nhân viên của VOA.
 

Thông báo của Lake được đưa ra ngay sau khi một thẩm phán liên bang cấm chính quyền Trump cách chức giám đốc VOA, Michael Abramowitz. Phán quyết hôm thứ Năm của Thẩm phán Liên bang Royce Lamberth nêu rõ rằng Abramowitz, người được thông báo sẽ "bị sa thải" kể từ ngày 31 tháng 8, chỉ có thể bị cách chức giám đốc bằng đa số phiếu của Hội đồng Cố vấn Phát thanh Truyền hình Quốc tế.
 

Phán quyết này đã giáng một đòn mạnh vào Lake và chính quyền Trump, vốn đang tìm cách chuyển đổi đài phát thanh tiếng Anh này thành một kênh truyền thông "Nước Mỹ trên hết". Chính quyền đã nỗ lực thu hẹp quy mô của VOA trong những tháng gần đây, bao gồm cả việc khởi xướng các đợt sa thải quy mô lớn tương tự vào tháng 6, nhưng đã bị hủy bỏ một tuần sau đó.
 

Paula Hickey, chủ tịch công đoàn đại diện cho nhân viên VOA, đã phản đối việc sa thải trong một tuyên bố gửi tờ New York Times, nói rằng "cách thức thực hiện cho thấy sự coi thường của chính quyền này đối với nhân viên liên bang và pháp quyền."
 

Một nhóm nhân viên của VOA đã kiện để ngăn chặn việc loại bỏ VOA, cho biết động thái của Lake sẽ khiến các đồng nghiệp của họ phải nghỉ việc 30 ngày trước khi hết lương và phúc lợi.
 

"Chúng tôi thấy những cuộc tấn công liên tục của Lake vào cơ quan của chúng tôi là đáng ghê tởm", họ nói trong một tuyên bố. "Chúng tôi mong chờ lời khai của bà ấy để xem liệu kế hoạch giải thể VOA của bà ấy có được thực hiện theo quy trình đánh giá nghiêm ngặt mà Quốc hội yêu cầu hay không. Cho đến nay, chúng tôi chưa thấy bất kỳ bằng chứng nào về điều đó."
 

VOA cũng là nơi trước đây đặt trụ sở của Đài Châu Âu Tự do/Đài Tự do, Đài Châu Á Tự do, Mạng lưới Phát thanh Trung Đông và Đài Marti (Radio Free Europe/Radio Liberty, Radio Free Asia, Middle East Broadcasting Networks and Radio Marti). Radio Marti là nơi phát sóng tin tức tiếng Tây Ban Nha vào Cuba. Các mạng lưới này, với tổng số người tiếp cận ước tính khoảng 427 triệu người, có từ thời Chiến tranh Lạnh và là một phần của mạng lưới các tổ chức do chính phủ tài trợ nhằm mục đích mở rộng ảnh hưởng của Hoa Kỳ và chống lại chủ nghĩa độc tài.
 

Trước đây, VOA phục vụ khán thính giả quốc tế bằng hàng chục ngôn ngữ—từng phát sóng trong 49 ngôn ngữ với hàng trăm triệu người tiếp cận mỗi tuần. Nhưng kể từ khi bắt đầu sa thải từ đầu năm 2025, VOA đã cắt giảm mạnh hoạt động. Một phán quyết của tòa án yêu cầu VOA duy trì các chương trình tối thiểu theo luật, và theo đó, VOA chỉ giữ lại bốn ngôn ngữ: Farsi, Mandarin, Dari và Pashto. Đây là những dịch vụ ngôn ngữ “tối thiểu theo luật” mà chính quyền Trump (qua cố vấn Kari Lake của USAGM) đang duy trì.
 

Theo New York Times, và Politico, đài VOA từ vài chục ngôn ngữ bây giờ chỉ còn phát sóng 4 ngôn ngữ. Đó là tiếng Farsi (Ba Tư): vẫn giữ phát sóng; Tiếng Mandarin (Quan Thoại): vẫn giữ phát sóng; hai ngôn ngữ Dari và Pashto (hai ngôn ngữ chính tại Afghanistan) cũng tiếp tục hoạt động. Không còn tiếng Nga hay tiếng Ukraine.




Gửi ý kiến của bạn
Vui lòng nhập tiếng Việt có dấu. Cách gõ tiếng Việt có dấu ==> https://youtu.be/ngEjjyOByH4
Tên của bạn
Email của bạn
)
Em chưa già lắm, nhưng sao trên trán đã xuất hiện mấy lằn nhăn và chung quanh mép môi cũng có nữa. Có cách nào chữa trị hay không chị?
Vài vật liệu thiên nhiên dùng trong việc làm giảm vết sẹo, nám.
Năm ngày mùa đông, thay đổi áo choàng lịch lãm sang trọng của cô nàng điệu.
Các chế độ ăn uống nặng nề gồm thịt đỏ và thực phẩm nhiều chất béo có thể dẫn tới nguyên nhân làm mất thị lực trong những người Mỹ cao niên, theo một nghiên cứu mới cho thấy.
Theo một thống kê gần đây, dân Mỹ quan tâm và lo lắng về di trú hơn bất cứ vấn đề nào khác; cũng là vấn đề mà quốc hội phải giải quyết. Biên giới của chúng ta bị tràn ngập và dân chúng biết rõ điều này.
Thế là những ngày lễ lớn Giáng Sinh và năm mới 2020 với nhiều sinh hoạt nhộn nhịp và vui mừng đoàn tụ đều đã qua. Nhân loại lại đối diện với những vấn đề bất an thường trực trong cuộc sống mà trong đó điều trớ trêu nhất là nhà độc tài cộng sản Tập Cận Bình với bàn tay sắt lông lá chà đạp nhân quyền lại lên giọng đòi sửa Kinh Thánh.
Hồ Hữu Tường sinh tại làng Thường Thạnh, quận Cái Răng, tỉnh Cần Thơ. Năm 1926, ông sang Pháp học tại trường Đại học Marseille và nạp luận án Cao học Toán tại Đại học Lyon.
Nhà thơ Pablo Neruda (1904 – 1973) đã viết những dòng thơ tình tuyệt vời và độc đáo. Có thể gọi là thiên cổ kỳ văn. Pablo Neruda là nhà thơ lớn nhất của dân tộc Chile, theo nhận định của nhiều nhà phê bình.
Qassem Soleimani, lãnh đạo Lực Lượng Quds ưu tú của Iran, đã bị giết chết vào chiều tối Thứ Năm trong một cuộc không kích của Hoa Kỳ nhắm vào một đoàn xe gần phi trường Baghdad.
Tại Chánh Điện Viện Phật Học Bồ Đề Phật Quốc số 3404 Westminster Ave., Thành Phố Santa Ana CA 92703, vào lúc 10 giờ sáng Chủ Nhật ngày 29 tháng 12 năm 2019, Viện Phật Học Bồ Đề Phật Quốc do Thượng Tọa Thích Huyền Châu làm Giám Viện đã long rọng tổ chức Lễ tưởng niệm ngày Đức Phật Thích Ca Thành Đạo đồng thời ra mắt Đài Truyền Hình Bồ Đề Phật Quốc TV phát sóng 24/7 trên băng tần 57.15, với 14 chương trình cũng do Thượng Tọa làm Giám Đốc.
Sương mai mù mịt xóm nhỏ. Những hàng cây như yên lặng nín thở để đón nhận làn sương lạnh cuối đông. Lá cây ướt đẫm, tưởng chừng vừa được tắm dưới mưa. Long lanh nước đọng trên đầu những ngọn cỏ. Con quạ rủ lông trên nhánh cây phong. Có một nỗi buồn nào đó, một nỗi buồn rất cô liêu, lan nhẹ vào hồn khi không gian lắng xuống, tịch mịch.
Các Trung Tâm Kiểm Soát và Ngăn Ngừa Bệnh Tật (CDC) Hoa Kỳ gần đây đã cho thấy rằng bệnh cúm trong năm nay đã lan rộng tại 30 tiểu bang và đã có tới 2,000 người mất mạng. CDC phỏng đoán rằng có ít nhất 3.7 triệu người bị bệnh, với 32,000 người phải vào bệnh viện.
Sau 28 năm ở trong ngôi nhà nhật báo, Việt Báo trong buổi chiều cuối năm đã nói lời chia tay với một nơi chốn thân quen, để sẽ mặc vào một manh áo mới nghiêng về văn học nghệ thuật, để khởi đi trên một con đường cam go mới ít người chọn dấn bước, trong một thời tiết truyền thông đổi mới từng giờ từng khắc.
Chào em năm 2020 với nhiều hi vọng, còn sống là còn mơ mộng cho dù cuộc sống nhiều đau khổ hơn là hạnh phúc. Và cho dù thế giới thay đổi ra sao thì tình yêu đôi lứa chúng mình vẫn nồng nàn đầy ước mơ.


Kính chào quý vị,

Tôi là Derek Trần, dân biểu đại diện Địa Hạt 45, và thật là một vinh dự lớn lao khi được đứng nơi đây hôm nay, giữa những tiếng nói, những câu chuyện, và những tâm hồn đã góp phần tạo nên diện mạo văn học của cộng đồng người Mỹ gốc Việt trong suốt một phần tư thế kỷ qua.
Hai mươi lăm năm! Một cột mốc bạc! Một cột mốc không chỉ đánh dấu thời gian trôi qua, mà còn ghi nhận sức bền bỉ của một giấc mơ. Hôm nay, chúng ta kỷ niệm 25 năm Giải Viết Về Nước Mỹ của nhật báo Việt Báo.

Khi những người sáng lập giải thưởng này lần đầu tiên ngồi lại bàn thảo, họ đã hiểu một điều rất căn bản rằng: Kinh nghiệm tỵ nạn, hành trình nhập cư, những phức tạp, gian nan, và sự thành công mỹ mãn trong hành trình trở thành người Mỹ gốc Việt – tất cả cần được ghi lại. Một hành trình ý nghĩa không những cần nhân chứng, mà cần cả những người viết để ghi nhận và bảo tồn. Họ không chỉ tạo ra một cuộc thi; họ đã và đang xây dựng một kho lưu trữ. Họ thắp lên một ngọn hải đăng cho thế hệ sau để chuyển hóa tổn thương thành chứng tích, sự im lặng thành lời ca, và cuộc sống lưu vong thành sự hội nhập.

Trong những ngày đầu ấy, văn học Hoa Kỳ thường chưa phản ánh đầy đủ sự phong phú và đa dạng về kinh nghiệm của chúng ta. Giải thưởng Viết Về Nước Mỹ thực sự đã lấp đầy khoảng trống đó bằng sự ghi nhận và khích lệ vô số tác giả, những người đã cầm bút và cùng viết nên một thông điệp mạnh mẽ: “Chúng ta đang hiện diện nơi đây. Trải nghiệm của chúng ta là quan trọng. Và nước Mỹ của chúng ta là thế đó.”


Suốt 25 năm qua, giải thưởng này không chỉ vinh danh tài năng mà dựng nên một cộng đồng và tạo thành một truyền thống.
Những cây bút được tôn vinh hôm nay không chỉ mô tả nước Mỹ; họ định nghĩa nó. Họ mở rộng giới hạn của nước Mỹ, làm phong phú văn hóa của nước Mỹ, và khắc sâu tâm hồn của nước Mỹ. Qua đôi mắt họ, chúng ta nhìn thấy một nước Mỹ tinh tế hơn, nhân ái hơn, và sau cùng, chân thật hơn.

Xin được nhắn gửi đến các tác giả góp mặt từ bao thế hệ để chia sẻ tấm chân tình trên các bài viết, chúng tôi trân trọng cảm ơn sự can đảm của quý vị. Can đảm không chỉ là vượt qua biến cố của lịch sử; can đảm còn là việc ngồi trước trang giấy trắng, đối diện với chính mình, lục lọi ký ức đau thương sâu đậm, và gửi tặng trải nghiệm đó đến tha nhân. Quý vị là những người gìn giữ ký ức tập thể và là những người dẫn đường cho tương lai văn hóa Việt tại Hoa Kỳ.

Với Việt Báo: Xin trân trọng cảm ơn tầm nhìn, tâm huyết, và sự duy trì bền bỉ giải thưởng này suốt một phần tư thế kỷ.
Khi hướng đến 25 năm tới, chúng ta hãy tiếp tục khích lệ thế hệ kế tiếp—những blogger, thi sĩ, tiểu thuyết gia, nhà phê bình, nhà văn trẻ—để họ tìm thấy tiếng nói của chính mình và kể lại sự thật của họ, dù đó là thử thách hay niềm vui. Bởi văn chương không phải là một thứ xa xỉ; đó là sự cần thiết. Đó là cách chúng ta chữa lành, cách chúng ta ghi nhớ, và là cách chúng ta tìm thấy nơi chốn của mình một cách trọn vẹn.

Xin cảm ơn quý vị.

NHẬN TIN QUA EMAIL
Vui lòng nhập địa chỉ email muốn nhận.