Hôm nay,  

Trump ưu đãi thương mại TQ trong khi siết VN, không nói rõ thế nào là hàng trung chuyển

05/09/202511:11:00(Xem: 1595)
blank 

Trump ưu đãi thương mại TQ trong khi siết VN, không nói rõ thế nào là hàng trung chuyển
 

Bài sau đây là dịch từ nhà nghiên cứu Jackson Lopez trên tạp chí The Interpreter của Viện nghiên cứu Lowy Institute cho thấy hiện tượng đau lòng: Trump đầu hàng Tập Cận Bình, ưu đãi thương mại TQ trong khi làm hại VN. Bài viết gốc có nhan đề "In Vietnam’s case, what, exactly, is the target of Trump’s “transshipment” tariffs?" (Trong trường hợp của Việt Nam, chính xác thì mục tiêu của thuế quan "trung chuyển" của Trump là gì?). Tiểu đề bài viết là: Việc thực thi không rõ ràng và thực tế địa chính trị có thể khiến các biện pháp của Washington có lợi cho Bắc Kinh hơn là cho Hà Nội.
 

Chính sách của Tổng thống Mỹ Donald Trump về "hàng trung chuyển" (transshipments) của Bắc Kinh – các sản phẩm Trung Quốc được chuyển hướng qua các nước thứ ba để tránh thuế quan cao – dường như không phù hợp trong thực tế. Chính quyền Mỹ vẫn chưa đưa ra định nghĩa rõ ràng về "chuyển tải", ngay cả khi áp đặt mức thuế 40% đối với hàng hóa chuyển hướng qua Việt Nam, ví dụ - gấp đôi mức thuế 20% đối với sản phẩm Việt Nam.

Tệ nhất, thuế chuyển tải của Trump có thể làm mất đi những thành quả khó khăn từ cuộc chiến thương mại đầu tiên của ông và trao quyền chủ động cho Trung Quốc trong các cuộc đàm phán thuế quan sắp tới. Chúng có thể hạn chế nhập cảng từ các đối thủ cạnh tranh của Trung Quốc, củng cố vị thế của Bắc Kinh trên thị trường Mỹ.
 

Việc đo lường và phân biệt hàng chuyển tải với hàng xuất cảng hợp pháp là cực kỳ khó khăn.
 

Nhà Trắng tuyên bố khoảng 1/3 (một phần ba) lượng hàng xuất cảng của Việt Nam sang Mỹ là hàng trung chuyển từ Trung Quốc. Cố vấn thương mại của Trump, Peter Navarro, khẳng định rằng cứ mỗi 15 đô la hàng hóa Việt Nam bán cho Hoa Kỳ thì "khoảng 5 đô la trong số đó chỉ là sản phẩm Trung Quốc nhập vào Việt Nam, họ dán nhãn 'Sản xuất tại Việt Nam' lên và gửi đến đây để trốn thuế quan".
 

Tuy nhiên, trên thực tế, các ước tính về hàng hóa trung chuyển lại khác nhau. Sau cuộc chiến thương mại đầu tiên của Trump vào năm 2018, các nhà nghiên cứu tại Harvard đã phát hiện ra rằng tỷ lệ này dao động từ 15,7% đến 41,7%. Họ kết luận rằng thuế quan của Mỹ đối với Trung Quốc đã thúc đẩy sự đổ bộ của các công ty Trung Quốc đóng vai trò là trung gian chuyển tải vào Việt Nam.
 

Kể từ khi Trump công bố thuế quan trả đũa vào tháng 4/2025, các lô hàng trung chuyển này có khả năng đã tăng lên thậm chí còn nhiều hơn. Nhưng điều này rất khó định lượng.
 

Một lý do chính là hàng hóa trung chuyển thường được định nghĩa là hàng hóa không trải qua "biến đổi đáng kể" tại điểm đến cuối cùng trước khi xuất cảng. Trong trường hợp của Việt Nam, điều này thường yêu cầu ít nhất 30% giá trị của sản phẩm hoàn thiện phải được tạo ra trong nước để đủ điều kiện gắn nhãn "Sản xuất tại Việt Nam".
 

Tuy nhiên, chính quyền Trump sẽ không tiết lộ định nghĩa về trung chuyển của mình. Chính sách gần đây cho thấy Trump có thể áp dụng định nghĩa rộng hơn đối với Việt Nam, điều này có thể đe dọa một phần lớn hàng xuất cảng của Việt Nam bằng các mức thuế quan quá cao. Điều này là do hàng xuất cảng của Việt Nam phụ thuộc một cách độc đáo vào hàng nhập cảng giá rẻ từ Trung Quốc, thường chỉ tạo ra ít giá trị gia tăng trong nước để cạnh tranh với các đối tác Trung Quốc.
 

Thông thường, việc tuân thủ chống trung chuyển phải mất nhiều năm mới thể hiện được thông qua thực thi pháp luật và các biện pháp thực hành tốt nhất được ươm mầm trong khu vực tư nhân. Không có đủ thời gian để phát triển, các công ty Mỹ phải gánh chịu rủi ro hàng nhập cảng của họ sẽ bị đánh thuế cao như hàng trung chuyển. Tệ hơn nữa, gần như không thể xác nhận liệu một sản phẩm có được trung chuyển hay không nếu không có hồ sơ chi tiết – điều mà nhiều công ty ở Việt Nam không có.


 

Trớ trêu thay, thuế trung chuyển có thể giúp Bắc Kinh. Trong khi chờ đợi các cuộc đàm phán thương mại đang diễn ra, thuế quan đối với Trung Quốc sẽ vẫn thấp hơn mức thuế đối với hàng trung chuyển. Điều này có nghĩa là các nhà nhập cảng Mỹ có thể thấy việc mua trực tiếp từ Trung Quốc rẻ hơn, thay vì chấp nhận rủi ro phải trả phí bảo hiểm cao đối với hàng hóa Việt Nam. Nếu chính quyền Trump áp dụng định nghĩa quá rộng về trung chuyển và vội vàng thực thi, Bắc Kinh có khả năng sẽ cạnh tranh tốt hơn các đối thủ của mình về hàng nhập cảng của Mỹ. Điều này sẽ đảo ngược những thành tựu mà Việt Nam đã đạt được trong nhiều năm trên thị trường Mỹ, vốn đã giảm sự phụ thuộc vào Trung Quốc.
 

Khi xuất cảng của Hà Nội sang Mỹ tăng, các công ty Việt Nam tiêu thụ nhiều hơn nguyên liệu và linh kiện nhập từ Trung Quốc. Thương mại song phương tăng cũng tương quan với sự gia tăng hàng hóa trung chuyển qua Việt Nam, những mặt hàng này được tính vào tổng lượng nhập cảng từ Trung Quốc. Vậy làm thế nào để phân biệt giữa việc tăng nhập cảng hợp pháp và chuyển tải? Đây là điểm mà các nhà nghiên cứu bất đồng.
 

Các nhà học thuật và hoạch định chính sách thiếu một phương pháp phổ quát để tính toán hàng chuyển tải. Chính quyền Trump sử dụng dữ liệu thương mại tổng hợp, thường đưa ra kết quả sai lệch do gộp chung hoạt động trung chuyển với các yếu tố hợp pháp thúc đẩy tăng trưởng nhập cảng từ Trung Quốc. Các nhà nghiên cứu đôi khi sử dụng các chỉ số cụ thể cho ngành, sản phẩm hoặc thậm chí cả công ty, điều này tốn nhiều thời gian hơn và thường sử dụng dữ liệu không đầy đủ có thể dẫn đến ước tính thấp hơn thực tế.
 

Đối với nhiều vấn đề liên quan đến tính khả thi thực tế, các rào cản địa chính trị dai dẳng đe dọa chính sách thuế quan của Mỹ một cách cơ bản hơn. Việt Nam đã từ lâu thực hiện chính sách cân bằng giữa Washington và Bắc Kinh. Nếu xảy ra tranh chấp, Trung Quốc có lợi thế đáng kể đối với nền kinh tế Việt Nam và có thể dễ dàng làm tê liệt Hà Nội nếu có đủ động lực. Mặc dù Việt Nam vừa đạt được thỏa thuận với Washington, nhưng không nghi ngờ gì nữa, Hà Nội đang tìm cách bảo đảm với Bắc Kinh rằng thỏa thuận này sẽ không đe dọa đến lợi ích của họ.
 

Điều này làm phức tạp nghiêm trọng việc thực thi chống trung chuyển. Điều gì sẽ xảy ra khi Việt Nam bắt đầu bắt giữ hoặc đóng cửa các công ty trung chuyển – chủ yếu là các công ty Trung Quốc? Đến thời điểm nào thì Trung Quốc sẽ trả đũa các biện pháp chống trung chuyển của Hà Nội nhắm vào thương mại của họ?
 

Navarro, cố vấn thương mại, cáo buộc Hà Nội tiếp tay cho các tàu trung chuyển. Điều này có thể đúng. Không phải vì trung chuyển là yếu tố sống còn đối với nền kinh tế Việt Nam (đóng gói lại chỉ sử dụng tương đối ít lao động Việt Nam), mà vì việc đàn áp sẽ phải trả một cái giá địa chính trị rõ ràng. Với Bắc Kinh ngay trước cửa, Hà Nội có thể không muốn nghiêng cán cân về phía Washington.
 

Điều này cho thấy một tương lai không chắc chắn đối với chính sách của chính quyền Trump. Nhà Trắng đặt mục tiêu đồng thời loại bỏ trung chuyển, khuyến khích thương mại Việt Nam bằng cách gây bất lợi cho Trung Quốc và đàm phán một thỏa thuận thương mại chưa từng có với Bắc Kinh. Trong khi đó, việc thực hiện của Washington vẫn còn lộn xộn và mơ hồ, khiến các đối tác phải đối mặt với nhiều bất trắc hơn là cơ hội.
 

Để làm cho thỏa thuận này thành công sẽ là một cuộc chiến khó khăn. Trump sẽ phải chậm lại và dành thời gian để làm rõ chính sách của mình. Trump phải phát triển các cơ chế tuân thủ với Hà Nội và học cách thích ứng với những nhạy cảm địa chính trị của Việt Nam. Điều này đòi hỏi một sự cân bằng cẩn thận, sẽ thử thách sự kiên nhẫn hạn chế của Trump.

Trump có sẵn sàng chờ đợi chưa?

Gửi ý kiến của bạn
Vui lòng nhập tiếng Việt có dấu. Cách gõ tiếng Việt có dấu ==> https://youtu.be/ngEjjyOByH4
Tên của bạn
Email của bạn
)
Ngày 25.03.2020, toà án liên bang tại New York đã ra phán quyết vụ Tổ chức Văn Bút Hoa Kỳ PEN America kiện Tổng thống Donald Trump được phép tiến hành. Đây là một vụ kiện có tính cột mốc, cáo buộc Tổng thống Trump vi phạm Tu chính án thứ nhất của Hiến pháp Hoa Kỳ, vì đã sử dụng quyền lực của chính phủ để trả đũa truyền thông và các phóng viên mà ông không thích. Cụ thể, tòa án đã từ chối nỗ lực của chính phủ Trump xin bác bỏ đơn kiện của PEN America, và cho phép vụ kiện tiến hành.
Đây là chuyện tập đoàn kỹ nghệ thực phẩm Hoa kỳ đã dùng thế lực đồng tiền, các cuộc vận động hành lang (lobby), và bàn tay lông lá của họ để mua chuộc và hối lộ một số nhà lãnh đạo cao cấp hầu nắm giữ những chức vụ then chốt trong chánh phủ để tạo những hậu thuẩn thuận lợi cho kỹ nghệ thực phẩm. Họ không ngớt tung ra những lối quảng cáo vô cùng khoa học và rất hấp dẫn nhằm rù quến tập thể người tiêu thụ về những loại sản phẩm mới. Họ tập cho chúng ta có những thói quen ăn uống mới để phù hợp và thích ứng với sự tiến hóa của xã hội ngày nay. Nói tóm lại họ muốn chúng ta cứ việc nhắm mắt ăn đi, uống đi, càng nhiều càng tốt, nhưng đừng bao giờ thắc mắc đến việc sản phẩm được sản xuất như thế nào cũng như đừng quan tâm đến khía cạnh vệ sinh và sự trong lành của sản phẩm. Tất cả đều được cơ quan FDA “áp pru” mà!
Vào mùa hè năm 1758, đức cha Edward Stone, ở Chipping Norton bên Anh bị sốt và viêm xương khớp. Vô tình ngài đã nhai cành của cây liễu trắng rất đắng , ngài rất ngạc nhiên mà thấy rằng cơn đau giảm. Ngài liền nghĩ ra cách để phơi khô và làm thành bột vỏ cây này và thử nghiệm để kiếm một liều hiệu nghiệm nhất
Bà à! Để nhớ lại cái thuở mình mới yêu nhau, tuần nào cũng hẹn hò gặp nhau ngoài công viên. Thật hạnh phúc biết bao! Bây giờ tôi ra ngoài công viên ngồi chờ rồi bà trang điểm và thay quần áo thật đẹp ra gặp tôi nhé.
Anh/Chị ơi. Em muốn mở tiệm làm móng mà đang lưỡng lự không biết đặt tên tiệm là gì cho thật “kêu” và nhớ lâu. Mong trả lời giúp em và cám ơn. Các anh chị ơi, cho em hỏi chút chuyện này. Em hay bị đổ mồ hôi nách. Em đã dùng nhiều loại thuốc khử mùi, không có kết quả gì hết. Bây giờ em muốn thử dùng loại dành cho đàn ông, có dùng được không hở anh/chị, vì em nghe nói nó khử mùi mạnh hơn. Cám ơn A/C trước nhé.
Các anh chị em ơi, mang mặt nạ (Masks) thì làm thế nào bày tỏ tình cảm của mình với người đối diện khi chỉ lộ ra đôi mắt?. Chẳng lẽ cứ bốn mắt nhìn nhau tức trào máu họng hay sao? Dễ lắm nhé, mình còn đôi chân mày này, đôi mắt này, dùng nó triệt để cũng được mà. Đôi mắt thường được người ta cho là “Cửa sổ của tâm hồn” quan trọng bậc nhất đấy nhé. Các anh chị em thử tập dùng bàn tay che mặt lại từ cánh mũi trở xuống rồi thử những tình cảm như buồn vui giận ghét qua chân mày và đôi mắt xem sao. Muốn biểu lộ sự kinh ngạc thì nhướng đôi chân mày lên, mắt mở to, lộ vẻ buồn thì đôi mắt nhìn xuống, chân mày cũng xụ xuống, buồn như …thất tình thiên thu luôn ấy, phải không.
Thời trang luôn theo sát thời cuộc quốc tế. Mùa đại dịch vẫn còn đó. Những nhà tạo kiểu mẫu thời trang mùa đại dịch có thể sẽ dựa vào thời trang từ thời xưa bên Âu Châu, khi phụ nữ mang mạng che mặt, kết dính liền từ chiếc nón, tạo nét duyên ngầm bí ẩn qua đôi mắt.
(Robert Mullins International) 60 ngày đình hõan không cho di dân nhập cảnh Hoa Kỳ đã bị gia hạn cho đến cuối năm 2020. Đó là lý do tại sao Tổng lãnh sự Hoa Kỳ sẽ chỉ cho phép hẹn lại những cuộc phỏng vấn đã bị hủy bỏ trong thời gian qua và chỉ phỏng vấn vợ/chồng và con nhỏ của công dân Hoa Kỳ. Vì thế, theo tuyên bố mới đây của Tòa Bạch Ốc, từ nay cho đến cuối năm nay, các Tòa Lãnh sự chỉ cấp chiếu khán (visa) di dân cho vợ/chồng và con nhỏ của các công dân Hoa Kỳ. Trong năm nay, "con nhỏ" có nghĩa là chỉ có những người con dưới 21 tuổi tính theo Dương lịch mới được đi phỏng vấn. Luật Bảo Vệ Tuổi Trẻ Em (CSPA) không được áp dụng. Bất cứ người con nào trên 21 tuổi của công dân Hoa Kỳ nếu có mặt trong ngày phỏng vấn sẽ bị từ chối.
Trong khi nhiều tiểu bang ở Mỹ đang chật vật đối phó với sự gia tăng đột biến số người bị nhiễm vi khuẩn corona và số người vào bệnh viện vì dịch bệnh, Tổng Thống Donald Trump vẫn tổ chức các cuộc tập họp quần chúng để vận động tranh cử và còn dọa sẽ không tài trợ cho các trường công nào không tái mở cửa vào mùa thu năm nay. Trong tuần qua chuyện Quốc Hội TQ thông qua luận an ninh quốc phòng Hong Kong và tình hình Biển Đông ngày càng căng thẳng khi cả Mỹ và TQ đều cùng lúc tổ chức các cuộc tập trận để phô trương lực lượng trên vùng biển nhiều tranh chấp này.
Những năm gần đây sự việc Trung Quốc chiếm đảo, vét cát dưới đáy biển xây dựng căn cứ quân sự, xây phi trường, đặt tên lửa tại biển Đông khiến người ta vô tâm quên mất rằng cánh tay dài của Đại Hán đã vươn qua biển thò đến tận Phnom Penh tự thuở nào. Dưới mắt nhiều quan sát viên quốc tế thì Campuchia ngày nay là một tỉnh của Trung Quốc, và Thủ tướng Hun Sen là một bí thư tỉnh ủy của Đảng Cộng sản Trung Quốc, không hơn không kém.Trung Quốc thiết lập căn cứ quân sự trên đất Campuchia là mối đe dọa nghiêm trọng cho các quốc gia khác trong vùng Đông Nam Á, và Hoa Kỳ chắc chắn không thể không nhận ra hiểm họa to lớn đó. Trong buổi tường trình lên Ủy ban Tình báo Thượng viện Hoa Kỳ hôm tháng Giêng năm 2019, Giám đốc Sở Tình báo Quốc gia, lúc đó là ông Dan Coats, đã cảnh báo rằng “Campuchia đang có nguy cơ biến thành một quốc gia độc tài, và điều đó sẽ mở đường cho Trung Quốc thiết lập các căn cứ quân sự trên miền đất ấy.”
Khi các trường hợp bị nhiễm vi khuẩn corona gia tăng trở lại, có thể là khó khăn đối với những người lớn tuổi để nhìn thấy bất cứ sự chấm dứt nào đối với nhu cầu cách ly xã hội và vì vậy sự cô đơn có thể đến. Cách nay nhiều tháng, họ đã thực hiện theo lời khuyên sức khỏe công cộng để giảm nguy cơ bị lây nhiễm bằng cách ở nhà, biết rằng việc truyền nhiễm có thể có nhiều biến chứng đe dọa tính mạng. Nhưng việc ở trong nhà cũng có nghĩa là cách biệt với gia đình, bạn bè và những nơi họ hoạt động và tham gia.
Ngoài ra, Thị Trưởng thành phố Houston tiểu bang Texas là Sylvester Turner cho biết trong cuộc họp báo hôm Thứ Năm rằng vi khuẩn Covid-19 trong thành phố đãa “không còn kiểm soát được nữa.” “Các con số đang di chuyển về hướng sai với chúng tôi. Vi khuẩn Covid-19 trong thành phố, mà cũng toàn tiểu bang, đang vượt khỏi tầm kiểm soát,” theo Turner cho biết. Houston báo cáo 412 trường hợp mới hôm Thứ Năm, nâng tổng số trường hợp lên ít nhất 26,012, với 250 người thiệt mạng.
Bộ Trưởng Tài Chánh Hoa Kỳ Steven Mnuchin hôm Thứ Năm, 9 tháng 7 nói rằng chính phủ muốn hạn chế tiền thất nghiệp trong gói tài trợ vi khuẩn corona sắp tới để bảo đảm các công nhân không vì lãnh tiền trợ cấp nhiều hơn tiền lương cũ, theo Marketwatch.com cho biết. Theo luật tài trợ vi khuẩn corona trong tháng 3, công nhân đã nhận $600 mỗi tuần thêm vào với trợ cấp thất nghiệp bình thường của họ, mà các chỉ trích nói là khuyến khích người thất nghiệp không tìm việc làm. “Bạn có thể cho rằng nó sẽ không hơn 100%, vì thế vâng, chúng tôi muốn khuyến khích mọi người trở lại làm việc,” theo Mnuchin cho biết, trong cuộc phỏng vấn với CNBC. Hạ Viện đã thông qua dự luật gia hạn thêm $600 tiền trả hàng tuần cho đến tháng 12.
Ngày 22 tháng 6 năm 2020, dự luật An Ninh Quốc Gia về Hồng Kông được đưa ra tại quốc hội của Đảng Cộng Sản Trung Hoa để thông qua, và đêm 30 tháng 6 rạng sáng ngày 1 tháng 7, 2020, sau một phiên họp kín của Ủy Ban Thường Vụ Đại Biểu Nhân Dân (mà thế giới gọi là quốc hội bù nhìn tại Bắc Kinh) dự luật này đã trở thành luật. Ngày mà Luật An Ninh Quốc Gia về Hồng Kông này ra đời cũng trùng ngày mà Hồng Kông được trao trả lại cho China 23 năm trước 01-07-1997 theo thể chế “một nước hai chế độ” (one country two systems). Theo đó Hồng Kông vẫn còn quyền tự trị trong 50 năm từ 1997 đến 2047, và trên lý thuyết Hồng Kông chỉ lệ thuộc vào Bắc Kinh về quân sự và ngoại giao mà thôi.
Bộ Trưởng Quốc Phòng Hoa Kỳ Mark Esper hôm Thứ Năm, 9 tháng 7 năm 2020, xác nhận rằng ông đã được báo cáo về tin liên quan đến Nga trả tiền cho Taliban, có vẻ thừa nhận rằng việc hỗ trợ của Nga đối với nhóm dân quân tại Afghanistan không phải là “tin vịt,” như TT Trump đã nói, theo bản tin của CNN cho biết. Tuy nhiên, ông Esper cũng nói rõ rằng ông đã không thấy tin tình báo chứng thực rằng lính Mỹ đã bị giết là kết quả của tiền “thưởng,” đi một đường ranh giữa việc thừa nhận mối đe dọa được biết và tiềm năng đụng độ với Tổng Thống.


Kính chào quý vị,

Tôi là Derek Trần, dân biểu đại diện Địa Hạt 45, và thật là một vinh dự lớn lao khi được đứng nơi đây hôm nay, giữa những tiếng nói, những câu chuyện, và những tâm hồn đã góp phần tạo nên diện mạo văn học của cộng đồng người Mỹ gốc Việt trong suốt một phần tư thế kỷ qua.
Hai mươi lăm năm! Một cột mốc bạc! Một cột mốc không chỉ đánh dấu thời gian trôi qua, mà còn ghi nhận sức bền bỉ của một giấc mơ. Hôm nay, chúng ta kỷ niệm 25 năm Giải Viết Về Nước Mỹ của nhật báo Việt Báo.

Khi những người sáng lập giải thưởng này lần đầu tiên ngồi lại bàn thảo, họ đã hiểu một điều rất căn bản rằng: Kinh nghiệm tỵ nạn, hành trình nhập cư, những phức tạp, gian nan, và sự thành công mỹ mãn trong hành trình trở thành người Mỹ gốc Việt – tất cả cần được ghi lại. Một hành trình ý nghĩa không những cần nhân chứng, mà cần cả những người viết để ghi nhận và bảo tồn. Họ không chỉ tạo ra một cuộc thi; họ đã và đang xây dựng một kho lưu trữ. Họ thắp lên một ngọn hải đăng cho thế hệ sau để chuyển hóa tổn thương thành chứng tích, sự im lặng thành lời ca, và cuộc sống lưu vong thành sự hội nhập.

Trong những ngày đầu ấy, văn học Hoa Kỳ thường chưa phản ánh đầy đủ sự phong phú và đa dạng về kinh nghiệm của chúng ta. Giải thưởng Viết Về Nước Mỹ thực sự đã lấp đầy khoảng trống đó bằng sự ghi nhận và khích lệ vô số tác giả, những người đã cầm bút và cùng viết nên một thông điệp mạnh mẽ: “Chúng ta đang hiện diện nơi đây. Trải nghiệm của chúng ta là quan trọng. Và nước Mỹ của chúng ta là thế đó.”


Suốt 25 năm qua, giải thưởng này không chỉ vinh danh tài năng mà dựng nên một cộng đồng và tạo thành một truyền thống.
Những cây bút được tôn vinh hôm nay không chỉ mô tả nước Mỹ; họ định nghĩa nó. Họ mở rộng giới hạn của nước Mỹ, làm phong phú văn hóa của nước Mỹ, và khắc sâu tâm hồn của nước Mỹ. Qua đôi mắt họ, chúng ta nhìn thấy một nước Mỹ tinh tế hơn, nhân ái hơn, và sau cùng, chân thật hơn.

Xin được nhắn gửi đến các tác giả góp mặt từ bao thế hệ để chia sẻ tấm chân tình trên các bài viết, chúng tôi trân trọng cảm ơn sự can đảm của quý vị. Can đảm không chỉ là vượt qua biến cố của lịch sử; can đảm còn là việc ngồi trước trang giấy trắng, đối diện với chính mình, lục lọi ký ức đau thương sâu đậm, và gửi tặng trải nghiệm đó đến tha nhân. Quý vị là những người gìn giữ ký ức tập thể và là những người dẫn đường cho tương lai văn hóa Việt tại Hoa Kỳ.

Với Việt Báo: Xin trân trọng cảm ơn tầm nhìn, tâm huyết, và sự duy trì bền bỉ giải thưởng này suốt một phần tư thế kỷ.
Khi hướng đến 25 năm tới, chúng ta hãy tiếp tục khích lệ thế hệ kế tiếp—những blogger, thi sĩ, tiểu thuyết gia, nhà phê bình, nhà văn trẻ—để họ tìm thấy tiếng nói của chính mình và kể lại sự thật của họ, dù đó là thử thách hay niềm vui. Bởi văn chương không phải là một thứ xa xỉ; đó là sự cần thiết. Đó là cách chúng ta chữa lành, cách chúng ta ghi nhớ, và là cách chúng ta tìm thấy nơi chốn của mình một cách trọn vẹn.

Xin cảm ơn quý vị.

NHẬN TIN QUA EMAIL
Vui lòng nhập địa chỉ email muốn nhận.