Hôm nay,  

Trump ưu đãi thương mại TQ trong khi siết VN, không nói rõ thế nào là hàng trung chuyển

05/09/202511:11:00(Xem: 1437)
blank 

Trump ưu đãi thương mại TQ trong khi siết VN, không nói rõ thế nào là hàng trung chuyển
 

Bài sau đây là dịch từ nhà nghiên cứu Jackson Lopez trên tạp chí The Interpreter của Viện nghiên cứu Lowy Institute cho thấy hiện tượng đau lòng: Trump đầu hàng Tập Cận Bình, ưu đãi thương mại TQ trong khi làm hại VN. Bài viết gốc có nhan đề "In Vietnam’s case, what, exactly, is the target of Trump’s “transshipment” tariffs?" (Trong trường hợp của Việt Nam, chính xác thì mục tiêu của thuế quan "trung chuyển" của Trump là gì?). Tiểu đề bài viết là: Việc thực thi không rõ ràng và thực tế địa chính trị có thể khiến các biện pháp của Washington có lợi cho Bắc Kinh hơn là cho Hà Nội.
 

Chính sách của Tổng thống Mỹ Donald Trump về "hàng trung chuyển" (transshipments) của Bắc Kinh – các sản phẩm Trung Quốc được chuyển hướng qua các nước thứ ba để tránh thuế quan cao – dường như không phù hợp trong thực tế. Chính quyền Mỹ vẫn chưa đưa ra định nghĩa rõ ràng về "chuyển tải", ngay cả khi áp đặt mức thuế 40% đối với hàng hóa chuyển hướng qua Việt Nam, ví dụ - gấp đôi mức thuế 20% đối với sản phẩm Việt Nam.

Tệ nhất, thuế chuyển tải của Trump có thể làm mất đi những thành quả khó khăn từ cuộc chiến thương mại đầu tiên của ông và trao quyền chủ động cho Trung Quốc trong các cuộc đàm phán thuế quan sắp tới. Chúng có thể hạn chế nhập cảng từ các đối thủ cạnh tranh của Trung Quốc, củng cố vị thế của Bắc Kinh trên thị trường Mỹ.
 

Việc đo lường và phân biệt hàng chuyển tải với hàng xuất cảng hợp pháp là cực kỳ khó khăn.
 

Nhà Trắng tuyên bố khoảng 1/3 (một phần ba) lượng hàng xuất cảng của Việt Nam sang Mỹ là hàng trung chuyển từ Trung Quốc. Cố vấn thương mại của Trump, Peter Navarro, khẳng định rằng cứ mỗi 15 đô la hàng hóa Việt Nam bán cho Hoa Kỳ thì "khoảng 5 đô la trong số đó chỉ là sản phẩm Trung Quốc nhập vào Việt Nam, họ dán nhãn 'Sản xuất tại Việt Nam' lên và gửi đến đây để trốn thuế quan".
 

Tuy nhiên, trên thực tế, các ước tính về hàng hóa trung chuyển lại khác nhau. Sau cuộc chiến thương mại đầu tiên của Trump vào năm 2018, các nhà nghiên cứu tại Harvard đã phát hiện ra rằng tỷ lệ này dao động từ 15,7% đến 41,7%. Họ kết luận rằng thuế quan của Mỹ đối với Trung Quốc đã thúc đẩy sự đổ bộ của các công ty Trung Quốc đóng vai trò là trung gian chuyển tải vào Việt Nam.
 

Kể từ khi Trump công bố thuế quan trả đũa vào tháng 4/2025, các lô hàng trung chuyển này có khả năng đã tăng lên thậm chí còn nhiều hơn. Nhưng điều này rất khó định lượng.
 

Một lý do chính là hàng hóa trung chuyển thường được định nghĩa là hàng hóa không trải qua "biến đổi đáng kể" tại điểm đến cuối cùng trước khi xuất cảng. Trong trường hợp của Việt Nam, điều này thường yêu cầu ít nhất 30% giá trị của sản phẩm hoàn thiện phải được tạo ra trong nước để đủ điều kiện gắn nhãn "Sản xuất tại Việt Nam".
 

Tuy nhiên, chính quyền Trump sẽ không tiết lộ định nghĩa về trung chuyển của mình. Chính sách gần đây cho thấy Trump có thể áp dụng định nghĩa rộng hơn đối với Việt Nam, điều này có thể đe dọa một phần lớn hàng xuất cảng của Việt Nam bằng các mức thuế quan quá cao. Điều này là do hàng xuất cảng của Việt Nam phụ thuộc một cách độc đáo vào hàng nhập cảng giá rẻ từ Trung Quốc, thường chỉ tạo ra ít giá trị gia tăng trong nước để cạnh tranh với các đối tác Trung Quốc.
 

Thông thường, việc tuân thủ chống trung chuyển phải mất nhiều năm mới thể hiện được thông qua thực thi pháp luật và các biện pháp thực hành tốt nhất được ươm mầm trong khu vực tư nhân. Không có đủ thời gian để phát triển, các công ty Mỹ phải gánh chịu rủi ro hàng nhập cảng của họ sẽ bị đánh thuế cao như hàng trung chuyển. Tệ hơn nữa, gần như không thể xác nhận liệu một sản phẩm có được trung chuyển hay không nếu không có hồ sơ chi tiết – điều mà nhiều công ty ở Việt Nam không có.


 

Trớ trêu thay, thuế trung chuyển có thể giúp Bắc Kinh. Trong khi chờ đợi các cuộc đàm phán thương mại đang diễn ra, thuế quan đối với Trung Quốc sẽ vẫn thấp hơn mức thuế đối với hàng trung chuyển. Điều này có nghĩa là các nhà nhập cảng Mỹ có thể thấy việc mua trực tiếp từ Trung Quốc rẻ hơn, thay vì chấp nhận rủi ro phải trả phí bảo hiểm cao đối với hàng hóa Việt Nam. Nếu chính quyền Trump áp dụng định nghĩa quá rộng về trung chuyển và vội vàng thực thi, Bắc Kinh có khả năng sẽ cạnh tranh tốt hơn các đối thủ của mình về hàng nhập cảng của Mỹ. Điều này sẽ đảo ngược những thành tựu mà Việt Nam đã đạt được trong nhiều năm trên thị trường Mỹ, vốn đã giảm sự phụ thuộc vào Trung Quốc.
 

Khi xuất cảng của Hà Nội sang Mỹ tăng, các công ty Việt Nam tiêu thụ nhiều hơn nguyên liệu và linh kiện nhập từ Trung Quốc. Thương mại song phương tăng cũng tương quan với sự gia tăng hàng hóa trung chuyển qua Việt Nam, những mặt hàng này được tính vào tổng lượng nhập cảng từ Trung Quốc. Vậy làm thế nào để phân biệt giữa việc tăng nhập cảng hợp pháp và chuyển tải? Đây là điểm mà các nhà nghiên cứu bất đồng.
 

Các nhà học thuật và hoạch định chính sách thiếu một phương pháp phổ quát để tính toán hàng chuyển tải. Chính quyền Trump sử dụng dữ liệu thương mại tổng hợp, thường đưa ra kết quả sai lệch do gộp chung hoạt động trung chuyển với các yếu tố hợp pháp thúc đẩy tăng trưởng nhập cảng từ Trung Quốc. Các nhà nghiên cứu đôi khi sử dụng các chỉ số cụ thể cho ngành, sản phẩm hoặc thậm chí cả công ty, điều này tốn nhiều thời gian hơn và thường sử dụng dữ liệu không đầy đủ có thể dẫn đến ước tính thấp hơn thực tế.
 

Đối với nhiều vấn đề liên quan đến tính khả thi thực tế, các rào cản địa chính trị dai dẳng đe dọa chính sách thuế quan của Mỹ một cách cơ bản hơn. Việt Nam đã từ lâu thực hiện chính sách cân bằng giữa Washington và Bắc Kinh. Nếu xảy ra tranh chấp, Trung Quốc có lợi thế đáng kể đối với nền kinh tế Việt Nam và có thể dễ dàng làm tê liệt Hà Nội nếu có đủ động lực. Mặc dù Việt Nam vừa đạt được thỏa thuận với Washington, nhưng không nghi ngờ gì nữa, Hà Nội đang tìm cách bảo đảm với Bắc Kinh rằng thỏa thuận này sẽ không đe dọa đến lợi ích của họ.
 

Điều này làm phức tạp nghiêm trọng việc thực thi chống trung chuyển. Điều gì sẽ xảy ra khi Việt Nam bắt đầu bắt giữ hoặc đóng cửa các công ty trung chuyển – chủ yếu là các công ty Trung Quốc? Đến thời điểm nào thì Trung Quốc sẽ trả đũa các biện pháp chống trung chuyển của Hà Nội nhắm vào thương mại của họ?
 

Navarro, cố vấn thương mại, cáo buộc Hà Nội tiếp tay cho các tàu trung chuyển. Điều này có thể đúng. Không phải vì trung chuyển là yếu tố sống còn đối với nền kinh tế Việt Nam (đóng gói lại chỉ sử dụng tương đối ít lao động Việt Nam), mà vì việc đàn áp sẽ phải trả một cái giá địa chính trị rõ ràng. Với Bắc Kinh ngay trước cửa, Hà Nội có thể không muốn nghiêng cán cân về phía Washington.
 

Điều này cho thấy một tương lai không chắc chắn đối với chính sách của chính quyền Trump. Nhà Trắng đặt mục tiêu đồng thời loại bỏ trung chuyển, khuyến khích thương mại Việt Nam bằng cách gây bất lợi cho Trung Quốc và đàm phán một thỏa thuận thương mại chưa từng có với Bắc Kinh. Trong khi đó, việc thực hiện của Washington vẫn còn lộn xộn và mơ hồ, khiến các đối tác phải đối mặt với nhiều bất trắc hơn là cơ hội.
 

Để làm cho thỏa thuận này thành công sẽ là một cuộc chiến khó khăn. Trump sẽ phải chậm lại và dành thời gian để làm rõ chính sách của mình. Trump phải phát triển các cơ chế tuân thủ với Hà Nội và học cách thích ứng với những nhạy cảm địa chính trị của Việt Nam. Điều này đòi hỏi một sự cân bằng cẩn thận, sẽ thử thách sự kiên nhẫn hạn chế của Trump.

Trump có sẵn sàng chờ đợi chưa?

Gửi ý kiến của bạn
Vui lòng nhập tiếng Việt có dấu. Cách gõ tiếng Việt có dấu ==> https://youtu.be/ngEjjyOByH4
Tên của bạn
Email của bạn
)
Một khu trục hạm phi đạn dẫn đường của Hải Quân Hoa Kỳ đi qua vùng biển gần quần đảo Hoàng Sa ở Biển Đông thách thức yêu sách của Trung Quốc đối với khu vực, theo tin của AFP tường thuật Hải Quân cho biết hôm Thứ Tư, 29 tháng 4.
Đến nay, đối với đồng bào ở trong nước và cộng đồng người Việt ở hải ngoại kể từ 30-4-1975, sau 45 năm, những ngày ấy, những năm tháng ấy, không bom đạn trên đầu, nhưng sao trong lòng của mỗi chúng ta cứ lo âu, xao xuyến, sục sôi những chuyển đổi. Không sục sôi chuyển đổi sao được, những tiến bộ Khoa học Công nghệ 4.0, nhất là sự tiến bộ của điện toán, của hệ thống truyền thông, thông tin vượt tất cả mọi kiểm soát, vượt mọi tường lửa, thế giới phô bày trước mắt loài người, trước mặt 90 triệu đồng bào Việt Nam, những cái hay cũng như những cái dỡ của nó một cách phũ phàng.
Ngày 29 tháng 4, năm 2020, nhân tưởng niệm 45 năm tháng Tư Đen, các Dân Biểu Hoa Kỳ Alan Lowenthal, Lou Correa và Harley Rouda đã gửi thư cho Chủ Tịch Nước Nguyễn Phú Trọng và Thủ Tướng Nguyễn Xuân Phúc yêu cầu trả tự do cho tất cả tù nhân lương tâm tại VN, tiếp tục việc trùng tu Nghĩa Trang Quân Đội Biên Hòa, cho phép các tổ chức tôn giáo độc lập được công khai hoạt động, và bảo vệ các quyền và tự do căn bản của công dân Việt Nam.
Trong tuần lễ này, Dân Biểu Liên Bang Lou Correa (CA-46) đã giới thiệu nghị quyết tưởng niệm về sự hy sinh và can đảm của người tị nạn Việt Nam bỏ chạy khỏi miền nam Việt Nam từ sau ngày Sài Gòn sụp đổ khoảng 45 năm về trước.
ngôi Thiền viện trang nghiêm đang mọc lên nơi Danh thắng Bạch Mã, sống động giữa lòng Hồ Truồi; hay một Thiền phái Trúc Lâm đang được sống dậy trong lòng người dân xứ Huế.
Máu đã đổ suốt từ thời chiến tranh cho tới lúc hòa bình 45 năm nay, những giọt máu của người dân trong nước khao khát nền Tự Do Dân Chủ vẫn còn chảy trong nhà tù với những bản án khắc nghiệt dành cho họ và những người đã chết đều có thật. Rất thật.
Nhiều người Mỹ gốc Việt trên khắp đất nước sẽ tham gia vào lực lượng vận chuyển, phân phát đồ ăn và các dụng cụ cần thiết để hỗ trợ nhân viên y tế chiến đấu với dịch bệnh COVID-19
“Bà X khoảng bốn mươi tuổi, hiện đang sống với chồng và con gái trong một căn nhà do chính họ làm chủ, ở California. Bà nói thông thạo hai thứ tiếng: Anh và Việt. Phục sức giản dị, trông buồn bã và lo lắng, bà X tuy dè dặt nhưng hoàn toàn thành thật khi trả lời mọi câu hỏi được đặt ra. “Bà rời khỏi Việt Nam vào năm 1980, khi còn là một cô bé, cùng với chị và anh rể. Ghe bị cướp ba lần, trong khi lênh đênh trong vịnh Thái Lan. Chị bà X bị hãm hiếp ngay lần thứ nhất. Khi người anh của bà X xông vào cứu vợ, ông bị đập búa vào đầu và xô xuống biển. Lần thứ hai, mọi chuyện diễn tiến cũng gần như lần đầu. Riêng lần cuối, khi bỏ đi, đám hải tặc còn bắt theo theo mấy thiếu nữ trẻ nhất trên thuyền. Chị bà X là một trong những người này.
Tìm được ý nghĩa thực của phương trình từ năm 2012 nhưng không dám công bố vì còn kẹt một bí mật cuối cùng, loay hoay nghiên cứu, tìm tòi hàng năm không giải nổi. Nó nằm trong chữ C² (C bình phương) – bình phương tốc độ ánh sáng. Vật chất chỉ cần chuyển động nhanh bằng (C), tốc độ ánh sáng, là biến thành năng lượng rồi, còn sót cái gì để mà đòi bay nhanh hơn? – C+1 đã là dư. C nhân hai, nhân ba là dư quá lố, vậy mà ở đây còn dư kinh hồn hơn, là c bình phương lận – c nhân với c (186,282 x 186,282) nghĩa là khoảng 34,700,983,524 dặm/ giây!
Sau trận Phước Long 6/1/1975, Hoa Kỳ im lặng, Ủy ban Quốc tế Kiểm soát và Giám sát Đình chiến bất lực, cuộc chiến đã đến hồi chấm dứt. Ngày 10/3/1975, Thị xã Ban Mê Thuột bị tấn công thất thủ sau hai ngày chống cự, Tổng thống Nguyễn Văn Thiệu ra lệnh rút quân, cao nguyên Trung phần lọt vào tay cộng sản. Ngày 8/3/1975, quân Bắc Việt bắt đầu tấn công vào Quảng Trị, Quảng Trị mất, rồi các tỉnh miền Trung lần lượt mất theo.
Khi bỏ nước ra đi tìm tự do, tất cả bậc cha mẹ Việt Nam đều nghĩ đến tương lai của các đứa con mình.Các con cần phải học, học và học… Sự thành đạt của con em chúng ta trong học vấn được xem như là sự thành công và niềm hảnh diện chung của cha mẹ Viêt Nam trên miền đất hứa.
Cố vấn y tế của Bạch Ốc Bác Sĩ Anthony Fauci cho biết hôm Thứ Ba, 28 tháng 4 rằng “có thể là một mùa thu xấu” nếu các nhà nghiên cứu không tìm ra cách trị liệu hiệu quả để chống lại vi khuẩn corona vào lúc đó. Vi khuẩn sẽ chắc chắn trở lại Hoa Kỳ ngay cả khi các trường hợp bắt đầu ổn định, theo BS Fauci, giám đốc Viện Bệnh Dị Ứng và Nhiễm Trùng Quốc Gia, phát biểu trong cuộc phỏng vấn với Câu Lạc Bộ Kinh Tế Của Thủ Đô Hoa Thịnh Đốn. Covid-19 “sẽ không biến mất khỏi hành tinh,” theo ông cho biết, rằng các chuyên gia bệnh truyền nhiễm đang tìm hiểu về cách vi khuẩn này hoạt động bằng việc quan sát việc lây lan trỗi dậy tại nhiều vùng khác như miền nam Phi Châu mà đang bắt đầu vào mùa lạnh của họ.
Các trường học tại California có thể đón học sinh trở lại vào mùa hè năm nay và các cơ sở kinh doanh bán lẻ và sản xuất có thể tái mở cửa trong những tuần lễ sắp tới, theo Thống Đốc California Gavin Newsom cho biết hôm Thứ Ba, 28 tháng 4 khi ông đưa ra cái nhìn chắc chắn nhất từ trước tới nay về điều gì tái mở cửa từ từ có thể cụ thể nhất. Với khả năng chăm sóc sức khỏe và sự ổn định số người vào bệnh viện, Newsom nói rằng tiểu bang chỉ còn cách “nhiều tuần, không phải nhiều tháng” từ việc thực hiện “những điều chỉnh có ý nghĩa” đối với lệnh toàn tiểu bang mà đã ban xuống cho người dân California ở trong nhà trong gần 6 tuần lễ qua. Hôm Thứ Ba, Newsom cho biết các trường học có thể bắt đầu niên học kế tiếp sớm hơn, có thể cuối tháng 7 hay đầu tháng 8, dù ông đã không cho biết chi tiết hướng dẫn có thể xảy ra trong các trường học.
Hội Đồng Giám Sát Quận Cam đã bỏ phiếu với tỉ lệ 5 trên 0 vào chiều Thứ Ba, 28 tháng 4 để mở cửa các cơ sở kinh doanh với những hướng dẫn bảo đảm sự an toàn của công chúng. Các hướng dẫn được giới thiệu bởi nữ Chủ Tịch Michelle Steel và Giám Sát Viên Don Wagner được thông qua bởi hội đồng sẽ áp dụng như mô hình cho Quận Cam để trở lại tình trạng sinh hoạt bình thường, theo các viên chức cho biết. Theo hội đồng, “Tất cả đề nghị theo Cơ Quan Chăm Sóc Sức Khỏe Quận Cam và không thay thế bất cứ lệnh mâu thuẫn hay hạn chế nào được đưa ra bởi các chính quyền địa phương, Tiểu Bang California, hay Chính Phủ Liên Bang.” “Quận Cam đã “làm thẳng đường cong” một cách hiệu quả.”
Dân Biểu Liên Bang Hoa Kỳ Alan Lowenthal (CA-47) ngày hôm nay đã đệ trình Nghị Quyết Hạ Viện ghi nhận biến cố lịch sử quan trọng và tưởng niệm 45 năm ngày Sài Gòn thất thủ và sự sập đổ bi thảm của Việt Nam Cộng Hòa. Vào ngày 30 tháng 4, năm 1975, Sài Gòn, thủ đô Việt Nam Cộng Hòa đã bị lực lượng Cộng sản xâm chiếm trong Tháng Tư Đen và Sài Gòn đã bị thất thủ. Mỗi năm biến cố trọng đại này được các cộng đồng người Mỹ gốc Việt khắp Hoa Kỳ tổ chức tưởng niệm.


Kính chào quý vị,

Tôi là Derek Trần, dân biểu đại diện Địa Hạt 45, và thật là một vinh dự lớn lao khi được đứng nơi đây hôm nay, giữa những tiếng nói, những câu chuyện, và những tâm hồn đã góp phần tạo nên diện mạo văn học của cộng đồng người Mỹ gốc Việt trong suốt một phần tư thế kỷ qua.
Hai mươi lăm năm! Một cột mốc bạc! Một cột mốc không chỉ đánh dấu thời gian trôi qua, mà còn ghi nhận sức bền bỉ của một giấc mơ. Hôm nay, chúng ta kỷ niệm 25 năm Giải Viết Về Nước Mỹ của nhật báo Việt Báo.

Khi những người sáng lập giải thưởng này lần đầu tiên ngồi lại bàn thảo, họ đã hiểu một điều rất căn bản rằng: Kinh nghiệm tỵ nạn, hành trình nhập cư, những phức tạp, gian nan, và sự thành công mỹ mãn trong hành trình trở thành người Mỹ gốc Việt – tất cả cần được ghi lại. Một hành trình ý nghĩa không những cần nhân chứng, mà cần cả những người viết để ghi nhận và bảo tồn. Họ không chỉ tạo ra một cuộc thi; họ đã và đang xây dựng một kho lưu trữ. Họ thắp lên một ngọn hải đăng cho thế hệ sau để chuyển hóa tổn thương thành chứng tích, sự im lặng thành lời ca, và cuộc sống lưu vong thành sự hội nhập.

Trong những ngày đầu ấy, văn học Hoa Kỳ thường chưa phản ánh đầy đủ sự phong phú và đa dạng về kinh nghiệm của chúng ta. Giải thưởng Viết Về Nước Mỹ thực sự đã lấp đầy khoảng trống đó bằng sự ghi nhận và khích lệ vô số tác giả, những người đã cầm bút và cùng viết nên một thông điệp mạnh mẽ: “Chúng ta đang hiện diện nơi đây. Trải nghiệm của chúng ta là quan trọng. Và nước Mỹ của chúng ta là thế đó.”


Suốt 25 năm qua, giải thưởng này không chỉ vinh danh tài năng mà dựng nên một cộng đồng và tạo thành một truyền thống.
Những cây bút được tôn vinh hôm nay không chỉ mô tả nước Mỹ; họ định nghĩa nó. Họ mở rộng giới hạn của nước Mỹ, làm phong phú văn hóa của nước Mỹ, và khắc sâu tâm hồn của nước Mỹ. Qua đôi mắt họ, chúng ta nhìn thấy một nước Mỹ tinh tế hơn, nhân ái hơn, và sau cùng, chân thật hơn.

Xin được nhắn gửi đến các tác giả góp mặt từ bao thế hệ để chia sẻ tấm chân tình trên các bài viết, chúng tôi trân trọng cảm ơn sự can đảm của quý vị. Can đảm không chỉ là vượt qua biến cố của lịch sử; can đảm còn là việc ngồi trước trang giấy trắng, đối diện với chính mình, lục lọi ký ức đau thương sâu đậm, và gửi tặng trải nghiệm đó đến tha nhân. Quý vị là những người gìn giữ ký ức tập thể và là những người dẫn đường cho tương lai văn hóa Việt tại Hoa Kỳ.

Với Việt Báo: Xin trân trọng cảm ơn tầm nhìn, tâm huyết, và sự duy trì bền bỉ giải thưởng này suốt một phần tư thế kỷ.
Khi hướng đến 25 năm tới, chúng ta hãy tiếp tục khích lệ thế hệ kế tiếp—những blogger, thi sĩ, tiểu thuyết gia, nhà phê bình, nhà văn trẻ—để họ tìm thấy tiếng nói của chính mình và kể lại sự thật của họ, dù đó là thử thách hay niềm vui. Bởi văn chương không phải là một thứ xa xỉ; đó là sự cần thiết. Đó là cách chúng ta chữa lành, cách chúng ta ghi nhớ, và là cách chúng ta tìm thấy nơi chốn của mình một cách trọn vẹn.

Xin cảm ơn quý vị.

NHẬN TIN QUA EMAIL
Vui lòng nhập địa chỉ email muốn nhận.