Hôm nay,  

Người Nga tỵ nạn chính trị lo sợ chính phủ Trump bàn giao họ cho chế độ Putin

19/09/202511:27:00(Xem: 1633)
blank 

Người Nga tỵ nạn chính trị lo sợ chính phủ Trump bàn giao họ cho chế độ Putin
 

Nếu bạn là người tỵ nạn chính trị Việt Nam đã may mắn nhập tịch Hoa Kỳ, hay ít nhất đã có thẻ xanh, hãy tin đó là may mắn khó gặp trong thời kỳ này. Bài viết sau đây dịch từ bản tin của Maria Danilova in trên báo The Japan Times ngày 18/9/2025, nhan đề "'I don't cry anymore': In U.S. jail, Russian dissidents fear deportation" ('Tôi không khóc nữa': Trong nhà tù Hoa Kỳ, những người bất đồng chính kiến ​​Nga lo sợ bị trục xuất). Sau đây là bản dịch.
 

'Tôi không khóc nữa': Trong nhà tù Hoa Kỳ, những người bất đồng chính kiến ​​Nga lo sợ bị trục xuất
 
Tác giả: Maria DANILOVA
AFP-JIJI - Ngày 18 tháng 9 năm 2025
 
WASHINGTON – Natalia đã trốn khỏi Nga vì lo sợ bị bắt giữ vì hoạt động đối lập của gia đình và xin tị nạn chính trị tại Hoa Kỳ. Nhưng thay vì được tị nạn, cô lại bị giam giữ hơn một năm, xa cách chồng con và lo sợ bị trục xuất.
 

Với việc chính quyền Tổng thống Hoa Kỳ Donald Trump tăng cường trục xuất như một phần của chiến dịch đàn áp nhập cư toàn diện, các nhà hoạt động nhân quyền cảnh báo rằng việc trục xuất những người bất đồng chính kiến ​​Nga sẽ khiến họ có nguy cơ bị bỏ tù và bị đàn áp ở quê nhà.
 

"Tôi ủng hộ phe đối lập, tôi ủng hộ các nhà hoạt động đối lập chống lại chế độ của (Tổng thống Nga Vladimir) Putin", Natalia nói trong một cuộc phỏng vấn qua điện thoại từ một trung tâm giam giữ người nhập cư ở tiểu bang Louisiana, miền nam Hoa Kỳ. "Nếu tôi trở về Nga, tôi sẽ bị bắt."

Mặc đồng phục tù nhân màu cam, Natalia ở chung phòng với khoảng 60 phụ nữ khác ngủ trên giường tầng. Phòng tắm và nhà vệ sinh nằm trong cùng một phòng, sau những tấm rèm che không mang lại sự riêng tư hay tránh khỏi mùi hôi thối.

Hàng chục ngàn người Nga đã nộp đơn xin tị nạn chính trị tại Hoa Kỳ, nhiều người trong số họ đã vượt biên giới từ Mexico, kể từ khi Nga xâm lược Ukraine năm 2022 và sau đó là việc Moscow đàn áp những người bất đồng chính kiến.

Theo dữ liệu chính thức, khoảng 85% đơn xin tị nạn của Nga được xét xử vào năm ngoái đã được chấp thuận, nhưng những người bị giam giữ, luật sư và các nhóm nhân quyền cho biết số đơn bị từ chối đã tăng lên trong những tháng gần đây, trong khi những người bị giam giữ bị giam giữ tùy tiện và không được trao cơ hội công bằng để tự bào chữa trước tòa.

Dữ liệu chính thức cho thấy gần 900 người Nga, nhiều người trong số họ là người xin tị nạn, đã bị trục xuất về nước kể từ năm 2022.

Trong số đó có khoảng 100 người đã bị đưa trở lại theo đoàn xe hộ tống vào mùa hè trên hai chuyến bay thuê bao đặc biệt, ngăn cản họ tìm kiếm nơi ẩn náu ở một quốc gia thứ ba, theo nhóm Người Mỹ gốc Nga vì Dân chủ ở Nga (RADR: Russian America for Democracy in Russia) và Ủy ban Phản chiến Nga (RAC: Russian Antiwar Committee).

Những người bị trục xuất đã phải đối mặt với các cuộc thẩm vấn kéo dài khi đến nơi và ít nhất hai người trong số họ đã bị bắt giữ, bao gồm một quân nhân đào ngũ sau cuộc xâm lược Ukraine và một nhà hoạt động đối lập, theo các nhóm này.



"Đó là một thảm họa", Dmitry Valuev, chủ tịch RADR, nói. "Không thể làm như vậy. Họ đang trục xuất những người đang đối mặt với nguy hiểm thực sự ở Nga."

'Cảm giác thất vọng sâu sắc'
Là những nhà hoạt động chính trị lâu năm, Natalia và chồng bà đã vận động cho cố lãnh đạo đối lập Alexei Navalny, người mà tổ chức của ông đã bị đặt ngoài vòng pháp luật và bị tuyên bố là "cực đoan" ở Nga, trong khi những người ủng hộ ông bị đàn áp.

Sau khi cảnh sát khám xét căn hộ của họ bên ngoài Moscow vào năm 2023, chồng của Natalia và con trai tuổi thiếu niên của họ đã bay đến Mexico và vượt biên giới vào Hoa Kỳ.

Tại Hoa Kỳ, họ đã tự thú với cơ quan di trú và được tạm tha để chờ phiên điều trần xin tị nạn chính trị tại một tiểu bang miền Trung Tây.

Natalia theo họ một năm sau đó nhưng cuối cùng vẫn bị giam giữ.
 

Theo RADR, cô đã ngồi tù gần 1,5 năm, là một trong số khoảng 1.000 công dân Nga bị giam giữ tại các nhà tù di trú trên khắp đất nước.

Các luật sư cho biết các cặp vợ chồng thường bị đưa đến nhà tù ở các tiểu bang khác nhau, thường khiến một trong hai người mất đi một hồ sơ xin tị nạn vững chắc.
 

Vào tháng 4, một thẩm phán đã bác bỏ đơn xin tị nạn chính trị của Natalia, bất chấp việc gia đình cô đã từng bị bắt vì các cuộc biểu tình chống chính phủ và có tiền sử liên quan đến một nhóm đối lập bị cấm. Cô đã đệ đơn kháng cáo.

"Tôi vô cùng thất vọng, tôi nghĩ rằng có một loại công lý và lý lẽ nào đó ở đây", Natalia nói. "Tôi không bao giờ có thể tin rằng mình sẽ bị đối xử tại tòa giống như ở Nga."

'Hoàn toàn vô nhân đạo'
Một người xin tị nạn người Nga khác bị giam giữ cùng Natalia cũng đã thua kiện và đang chờ bị trục xuất.

Chồng cô, Yuri, đã bị trục xuất trên một chuyến bay thương mại vào mùa hè, sau một năm bị giam giữ, nhưng đã kịp xuống máy bay ở Maroc và mua vé máy bay đến một nước thứ ba.
 

Tuy nhiên, anh lo lắng rằng vợ mình sẽ không có cơ hội đó, giống như trường hợp của hai chuyến bay trục xuất hàng loạt.

"Thật vô nhân đạo khi không cho người ta cơ hội xuống máy bay", Yuri nói từ một quốc gia Nam Á nơi anh hiện đang ở. "Được thôi, các vị muốn đuổi họ ra khỏi nước Mỹ, nhưng làm thế này thì sao?"
 

Các quan chức Hoa Kỳ từ chối bình luận về các vụ trục xuất công dân Nga gần đây.
 

Tại trại giam Louisiana, những ngày tháng thật dài và ảm đạm.
 

Natalia cho biết các nhân viên an ninh có thể vứt bỏ những đồ đạc ít ỏi của họ hoặc cấm họ dùng khăn để giữ ấm khi đi dạo bên ngoài. Một số người nói rằng họ đang đói và không được chăm sóc y tế đầy đủ.
 

"Tôi không khóc nữa, tôi biết mình cần phải sống để chứng kiến ​​lời kêu gọi", Natalia nói. "Nỗi buồn lớn nhất của tôi là không thể tham gia vào cuộc sống của các con. Tôi biết chúng cần tôi."
 
NGUỒN:
'I don't cry anymore': In U.S. jail, Russian dissidents fear deportation - Japan Times
https://www.japantimes.co.jp/news/2025/09/18/world/politics/us-jail-russia-dissident-deportation/ 

Gửi ý kiến của bạn
Vui lòng nhập tiếng Việt có dấu. Cách gõ tiếng Việt có dấu ==> https://youtu.be/ngEjjyOByH4
Tên của bạn
Email của bạn
)
2 người được chẩn đoán bị lây COVID-19 là những người bị cách ly trên du thuyền đã chết, theo bộ trưởng y tế Nhật phúc trình với Lập Pháp hôm Thứ Năm.
Từ khi dịch bệnh Corona bùng phát đến nay có nhiều nhà bình luận về tình hình chính trị của ĐCSTQ có thể sụp đổ và chế độ CS không còn đứng vững ở Trung Quốc.
Hơn bốn tháng sau vụ tấn công ở Halle, Đức đã gây ra một vụ ám sát đẫm máu khác. Một người Đức giết chết chín người ở Hanau. Sau đó, anh ta bắn chết mẹ và mình. Merkel nói về "chất độc trong xã hội chúng ta".
“Nhân quyền là căn bản và là một thành tố quan trọng trong chính sách ngoại giao của Hoa Kỳ,” Đại sứ Daniel Kritenbrink phát biểu trong buổi gặp gỡ người Việt vùng San Jose chiều thứ Ba 18/2 vừa qua.
Chúng tôi, một số Quân Nhân Tiểu Khu Pleiku và các Anh Chị Em Học Sinh Liên Trường Pleiku, hàng năm đứng ra tổ chức: LỄ TƯỞNG NIỆM NẠN NHÂN CHẾT THẢM TRÊN TỈNH LỘ 7 NỐI LIỀN PLEIKU VÀ TUY HÒA
Thành phố Garden Grove, phối hợp cùng Học khu Garden Grove (GGUSD) mang đến cộng đồng sự kiện nghệ thuật ‘Art in the Park’ tổ chức năm thứ 2 vào Thứ Bảy, ngày 7 tháng Ba, 2020, từ 11:00 giờ đến 2:00 giờ trưa, trong khuôn viên Village Green park, tại địa chỉ 12732 Main Street.
Người Nhật Bản nói: “Một lời tử tế có thể làm ấm lòng suốt cả mùa Đông – One kind word can warm three winter months.” Nghe xong, tôi (trộm) nghĩ thêm rằng: “Một hành động tử tế còn có thể làm ấm lòng người suốt cả cuộc đời!”
Vào sáng ngày Thứ Tư 19/02/2020, tại Coastline Community College (thành phố Garden Grove), Đại Sứ Hoa Kỳ tại Việt Nam- ông Daniel J. Kritenbrink- đã có buổi gặp gỡ với cộng đồng Người Việt tại vùng Nam Cali. Dân Biểu Liên Bang Alan Lowenthal (Địa Hạt CA-47)- đồng chủ tịch Ủy Ban Quốc Hội Về Việt Nam- là người đứng ra tổ chức sự kiện đặc biệt này, cùng với các Dân Biểu Liên Bang Lou Correa (CA-46), Harley Rouda (CA-48), và Katie Porter (CA-45).
Từ xa xưa người ta đã đề cao vai trò của người lãnh đạo cũng như làm việc chung với nhau. Cũng thế qua bao đời người Việt đúc rút kinh nghiệm ấy qua các câu ca dao tục ngữ: “Một cây làm chẳng nên non, ba cây chụm lại nên hòn núi cao”; “Hợp quần gây sức mạnh”; “Một người lo bằng kho người làm”. Với tinh thần ấy quý thầy tiền chủng sinh giáo phận được thụ huấn khóa học “Lãnh đạo Phục vụ bằng Kỹ năng Làm việc Nhóm”, gọi tắt là khóa Kỹ năng Làm việc Nhóm.
Sau 41 năm thắng Trung Cộng xâm lược, Việt Nam đã học được gì với hậu qủa của 10 năm đẫm máu và tàn bạo (1979-1989) của cuộc chiến này? Không nhiều. Việt Nam Cộng sản vẫn chịu nhục để tồn tại bên cạnh những người phương Bắc mà họ gọi là “vừa là đồng chí vừa là anh em”.
Để miêu tả sự phụ thuộc của Việt Nam vào nền kinh tế Trung Quốc, các nhà quan sát về tình trạng kinh tế của 2 quốc gia này, họ thường ví von: “Bắc Kinh đổ mưa-Hà Nội giăng ô”.
Đây là một đề tài vô cùng nhạy cảm, tế nhị thuộc vào loại cấm kỵ hàng đầu trong các vấn đề cấm kỵ tabou. Đó là vấn đề vợ bạo hành chồng hay “gà mái đá gà cồ”.
Trong lúc người dân còn nghèo khổ và dịch bệnh gây hoang mang cộng thêm với sự thất bại ê chề của chủ nghĩa cộng sản trên toàn thế giới và tượng Lenine đã bị đập bỏ, chính quyền tỉnh Nghệ An tại miền bắc VN lại bắt đầu dựng tượng Lenine, theo bản tin của Đài Tiếng Nói Hoa Kỳ (VOA) cho biết hôm 20 tháng 2.
Hôm Thứ Tư, ngày 19 tháng 2, Trung Quốc vẫn còn nằm trong khủng hoảng dịch bệnh corona, với số người chết trên toàn quốc đã đạt tới mốc ngoặc mới hơn 2,000 người.
Ít nhất 6 người bị thương nặng trong các vụ nổ súng tại 2 nơi ở thành phố Hanau của Đức vào chiều tối Thứ Tư, theo cảnh sát cho biết.


Kính chào quý vị,

Tôi là Derek Trần, dân biểu đại diện Địa Hạt 45, và thật là một vinh dự lớn lao khi được đứng nơi đây hôm nay, giữa những tiếng nói, những câu chuyện, và những tâm hồn đã góp phần tạo nên diện mạo văn học của cộng đồng người Mỹ gốc Việt trong suốt một phần tư thế kỷ qua.
Hai mươi lăm năm! Một cột mốc bạc! Một cột mốc không chỉ đánh dấu thời gian trôi qua, mà còn ghi nhận sức bền bỉ của một giấc mơ. Hôm nay, chúng ta kỷ niệm 25 năm Giải Viết Về Nước Mỹ của nhật báo Việt Báo.

Khi những người sáng lập giải thưởng này lần đầu tiên ngồi lại bàn thảo, họ đã hiểu một điều rất căn bản rằng: Kinh nghiệm tỵ nạn, hành trình nhập cư, những phức tạp, gian nan, và sự thành công mỹ mãn trong hành trình trở thành người Mỹ gốc Việt – tất cả cần được ghi lại. Một hành trình ý nghĩa không những cần nhân chứng, mà cần cả những người viết để ghi nhận và bảo tồn. Họ không chỉ tạo ra một cuộc thi; họ đã và đang xây dựng một kho lưu trữ. Họ thắp lên một ngọn hải đăng cho thế hệ sau để chuyển hóa tổn thương thành chứng tích, sự im lặng thành lời ca, và cuộc sống lưu vong thành sự hội nhập.

Trong những ngày đầu ấy, văn học Hoa Kỳ thường chưa phản ánh đầy đủ sự phong phú và đa dạng về kinh nghiệm của chúng ta. Giải thưởng Viết Về Nước Mỹ thực sự đã lấp đầy khoảng trống đó bằng sự ghi nhận và khích lệ vô số tác giả, những người đã cầm bút và cùng viết nên một thông điệp mạnh mẽ: “Chúng ta đang hiện diện nơi đây. Trải nghiệm của chúng ta là quan trọng. Và nước Mỹ của chúng ta là thế đó.”


Suốt 25 năm qua, giải thưởng này không chỉ vinh danh tài năng mà dựng nên một cộng đồng và tạo thành một truyền thống.
Những cây bút được tôn vinh hôm nay không chỉ mô tả nước Mỹ; họ định nghĩa nó. Họ mở rộng giới hạn của nước Mỹ, làm phong phú văn hóa của nước Mỹ, và khắc sâu tâm hồn của nước Mỹ. Qua đôi mắt họ, chúng ta nhìn thấy một nước Mỹ tinh tế hơn, nhân ái hơn, và sau cùng, chân thật hơn.

Xin được nhắn gửi đến các tác giả góp mặt từ bao thế hệ để chia sẻ tấm chân tình trên các bài viết, chúng tôi trân trọng cảm ơn sự can đảm của quý vị. Can đảm không chỉ là vượt qua biến cố của lịch sử; can đảm còn là việc ngồi trước trang giấy trắng, đối diện với chính mình, lục lọi ký ức đau thương sâu đậm, và gửi tặng trải nghiệm đó đến tha nhân. Quý vị là những người gìn giữ ký ức tập thể và là những người dẫn đường cho tương lai văn hóa Việt tại Hoa Kỳ.

Với Việt Báo: Xin trân trọng cảm ơn tầm nhìn, tâm huyết, và sự duy trì bền bỉ giải thưởng này suốt một phần tư thế kỷ.
Khi hướng đến 25 năm tới, chúng ta hãy tiếp tục khích lệ thế hệ kế tiếp—những blogger, thi sĩ, tiểu thuyết gia, nhà phê bình, nhà văn trẻ—để họ tìm thấy tiếng nói của chính mình và kể lại sự thật của họ, dù đó là thử thách hay niềm vui. Bởi văn chương không phải là một thứ xa xỉ; đó là sự cần thiết. Đó là cách chúng ta chữa lành, cách chúng ta ghi nhớ, và là cách chúng ta tìm thấy nơi chốn của mình một cách trọn vẹn.

Xin cảm ơn quý vị.

NHẬN TIN QUA EMAIL
Vui lòng nhập địa chỉ email muốn nhận.