Hôm nay,  

Đức Hồng Y làm giáo dân Công giáo xấu hổ với những phát biểu về Charlie Kirk

23/09/202513:31:00(Xem: 2057)
blank



Sau đây là bản dịch bài viết đăng ngày Thứ Ba 23/9/2025 trên báo Palm Beach Post, nhan đề "Cardinal embarrasses Catholics with Charlie Kirk remarks" (Đức Hồng Y làm người Công giáo xấu hổ với những phát biểu về Charlie Kirk) của Linh mục Leo F. Armbrust, thành viên sáng lập của tổ chức GRACE in the USA, một hội đoàn các lãnh đạo cộng đồng phi đảng phái. Bản Việt dịch như sau.

*

Tôi đã được thụ phong linh mục Công giáo hơn 48 năm sau khi trả qua 12 năm đào tạo tại chủng viện. Trong 60 năm đó, tôi chưa bao giờ xấu hổ trước lời nói của một vị giám mục nào như khi nghe Đức Hồng Y Timothy Dolan nói về Charlie Kirk. Ngài gọi ông Kirk là một Thánh Phaolô thời hiện đại, một "nhà truyền giáo, người truyền bá Phúc âm, và là một anh hùng". Hơn nữa, ngài nói, "Tôi nghĩ ông ấy [Charlie Kirk] là người hiểu ý Chúa Jesus khi Ngài nói rằng chân lý sẽ giải thoát bạn."
  

Chắc chắn, Đức Hồng Y rất cảm kích khi những tuyên bố công khai của Hồng Y được phổ biến rộng rãi và được xem là phản ánh lập trường của Giáo hội Công giáo. Một người ở vị trí lãnh đạo được kính trọng như ông [Hồng Y], khi phát biểu về một vấn đề có tầm ảnh hưởng quốc gia, hẳn phải lựa chọn ngôn từ cẩn thận và cân nhắc những hậu quả nghiêm trọng của thông điệp. Nhưng nếu những giả định đó là chính xác, thì việc một hồng y của Giáo hội Công giáo ủng hộ Charlie Kirk đã tiếp tay cho định kiến phi lý, sự chế giễu và bôi nhọ những người bên lề xã hội.


Ông Kirk ủng hộ việc hành quyết, xử tử người công khai và Kirk muốn mời trẻ em làm khán giả các màn xử tử; ông Kirk tuyên bố rằng những phụ nữ da đen như Michele Obama, Ketanji Brown Jackson, Joy Reid và Sheila Jackson "thiếu năng lực xử lý não bộ để được coi trọng", đồng thời nói thêm rằng họ đang "cướp mất vị trí của người da trắng". Hơn nữa, ông Kirk nói: "Tôi không thể chịu nổi từ "đồng cảm" (empathy), thực ra, tôi nghĩ "đồng cảm" là một thuật ngữ bịa đặt của thời đại mới, gây ra rất nhiều tổn hại." Câu hỏi của tôi, thưa Đức Hồng y, liệu Đức Hồng y có biết ông Kirk đã nói những điều này không? Những suy nghĩ nào khác mà Charlie Kirk bày tỏ còn quan trọng hơn sự báng bổ này và đủ điều kiện để ông Kirk nên được phong chân phước mà Đức Hồng y đã ủng hộ?

Rõ ràng, Đức Hồng Y chưa bao giờ đọc một số bình luận kỳ quặc mà ông Kirk đưa ra, hoặc tệ hơn, nếu có đọc, ngài [Hồng Y] cũng đã bác bỏ tính nghiêm trọng của việc chúng xâm phạm đến phẩm giá của người khác. Vào thời điểm Giáo hội Công giáo cần trở thành ngọn hải đăng của đạo đức, thật không may, những phát biểu của Đức Hồng Y chỉ càng củng cố thêm quan niệm rằng Giáo hội mang tính chính trị nhiều hơn là đạo đức. Tôi đề nghị trong tương lai, Đức Hồng Y nên nghiên cứu kỹ trước khi phong thánh cho bất kỳ ai từng đưa ra những tuyên bố rõ ràng không đáp ứng được bài kiểm tra về lòng bác ái và sự đồng cảm.

NGUỒN:
https://www.yahoo.com/news/articles/cardinal-embarrasses-catholics-charlie-kirk-142802327.html 
.



Gửi ý kiến của bạn
Vui lòng nhập tiếng Việt có dấu. Cách gõ tiếng Việt có dấu ==> https://youtu.be/ngEjjyOByH4
Tên của bạn
Email của bạn
)
Một chiếc máy bay nhỏ đi bay tới trận đấu LSU tại Atlanta đã bị tai nạn trong bãi đậu xe của bưu điện trên đường Pinhook Road vào sáng Thứ Bảy, 28 tháng 12 năm 2019 làm cho 5 người thiệt mạng.
Có rất nhiều nghiên cứu về khoảng cách giàu nghèo ở Âu-Mỹ nhưng bài này chỉ chọn ra 2 giải thích được người viết xem như đáng chú ý nhất
Theo tôi hiểu,tôi lớn lên ở Việt Nam trong một gia đình khác với nhiều người. Tôi nhớ các mùa nghỉ hè bận rộn với các sinh hoạt cộng đồng, nhất là từ năm 1972 cho đến 1974.
Gia đình cựu Bộ trưởng Thông tin và Truyền Thông CSVN Nguyễn Bắc Son đã nộp 3 triệu đô la để chuộc tội cho ông trước ngày tòa án tại Hà Nội tuyên án, theo bản tin của Đài Á Châu Tự Do (RFA) cho biết hôm 27 tháng 12.
Cơ Quan Thực Phẩm và Thuốc (FDA) đã chính thức tăng tuổi hợp pháp để mua thuốc lá tại Hoa Kỳ từ 18 lên 21.
thơ thời kỳ này của thi sĩ Lê Giang Trần dễ làm chúng ta mất ngủ, với những thao thức về những đời thơ bay theo gió lộng ra biển. Có phải thơ chàng là để trôi theo biển gió? Hay là thơ cũng lấm bụi theo chân giang hồ
Ông là kiến trúc sư, là một học giả, đã xuất bản nhiều tác phẩm trong tiếng Việt và tiếng Anh về Phật học, triết học và tâm lý học. Ông cũng viết truyện. làm thơ... bây giờ ông cho biết sẽ ra ứng cử chức Thị Trưởng Thành Phố Westminster.
Cuộc hành trình ‘khởi đầu bằng thảm kịch’ đã cho thấy ‘sự trưởng thành và hòa nhập của người di dân gốc Việt với xứ sở này’.
Các thống đốc Cộng Hòa tại hơn một chục tiểu bang đã gửi thư lên Bộ Ngoại Giao yêu cầu những người tị nạn được tái định cư tại các tiểu bang của họ, theo Phòng Dân Số, Tị Nạn và Di Trú cho biết.
Tình trạng ô nhiễm không khí tại Việt Nam đã đến mức báo động vì đã có tới hơn 50,000 người chết vì ô nhiễm không khí trong năm 2017, theo bản tin của Đài Á Châu Tự Do (RFA) trích thuật báo cáo quốc tế cho biết hôm 25 tháng 12.
Các thị trường chứng khoán toàn cầu đã hoạt động mạnh trong năm 2019, thu lợi hơn 17 ngàn tỉ đô la trong tổng trị giá, theo tính toán của ngân hàng Deutsche Bank cho biết.
Phủi sạch nợ duyên. Kiếp vô thường Về miền Cực Lạc, nẻo Tây Phương
Quý vị nào thích môn thể thao bóng bầu dục của Mỹ chắc hẳn có nghe "tiếng" của Redskins. Redskins là đội nhà của vùng Virginia, Washington DC và Maryland.
Sao ông lại lấy bút hiệu là Bồ Tùng Ma mà không là Bồ Tùng... gì gì đó? (Tôi nghĩ thầm ông này chắc là... ma mãnh lắm đây?) Hỏi ông, ông giơ tay che cái lỗ tai. Tôi chả hiểu ông muốn nói gì. Câu hỏi vẫn chưa có câu trả lời.
Người ta thường gọi “Chết” là “Ra Ma.” Nhưng đối với nhóm Việt Bút chúng tôi, ít nhất là lần này anh Bồ Tùng Ma ra đi, thì tuyệt đối không phải như thế


Kính chào quý vị,

Tôi là Derek Trần, dân biểu đại diện Địa Hạt 45, và thật là một vinh dự lớn lao khi được đứng nơi đây hôm nay, giữa những tiếng nói, những câu chuyện, và những tâm hồn đã góp phần tạo nên diện mạo văn học của cộng đồng người Mỹ gốc Việt trong suốt một phần tư thế kỷ qua.
Hai mươi lăm năm! Một cột mốc bạc! Một cột mốc không chỉ đánh dấu thời gian trôi qua, mà còn ghi nhận sức bền bỉ của một giấc mơ. Hôm nay, chúng ta kỷ niệm 25 năm Giải Viết Về Nước Mỹ của nhật báo Việt Báo.

Khi những người sáng lập giải thưởng này lần đầu tiên ngồi lại bàn thảo, họ đã hiểu một điều rất căn bản rằng: Kinh nghiệm tỵ nạn, hành trình nhập cư, những phức tạp, gian nan, và sự thành công mỹ mãn trong hành trình trở thành người Mỹ gốc Việt – tất cả cần được ghi lại. Một hành trình ý nghĩa không những cần nhân chứng, mà cần cả những người viết để ghi nhận và bảo tồn. Họ không chỉ tạo ra một cuộc thi; họ đã và đang xây dựng một kho lưu trữ. Họ thắp lên một ngọn hải đăng cho thế hệ sau để chuyển hóa tổn thương thành chứng tích, sự im lặng thành lời ca, và cuộc sống lưu vong thành sự hội nhập.

Trong những ngày đầu ấy, văn học Hoa Kỳ thường chưa phản ánh đầy đủ sự phong phú và đa dạng về kinh nghiệm của chúng ta. Giải thưởng Viết Về Nước Mỹ thực sự đã lấp đầy khoảng trống đó bằng sự ghi nhận và khích lệ vô số tác giả, những người đã cầm bút và cùng viết nên một thông điệp mạnh mẽ: “Chúng ta đang hiện diện nơi đây. Trải nghiệm của chúng ta là quan trọng. Và nước Mỹ của chúng ta là thế đó.”


Suốt 25 năm qua, giải thưởng này không chỉ vinh danh tài năng mà dựng nên một cộng đồng và tạo thành một truyền thống.
Những cây bút được tôn vinh hôm nay không chỉ mô tả nước Mỹ; họ định nghĩa nó. Họ mở rộng giới hạn của nước Mỹ, làm phong phú văn hóa của nước Mỹ, và khắc sâu tâm hồn của nước Mỹ. Qua đôi mắt họ, chúng ta nhìn thấy một nước Mỹ tinh tế hơn, nhân ái hơn, và sau cùng, chân thật hơn.

Xin được nhắn gửi đến các tác giả góp mặt từ bao thế hệ để chia sẻ tấm chân tình trên các bài viết, chúng tôi trân trọng cảm ơn sự can đảm của quý vị. Can đảm không chỉ là vượt qua biến cố của lịch sử; can đảm còn là việc ngồi trước trang giấy trắng, đối diện với chính mình, lục lọi ký ức đau thương sâu đậm, và gửi tặng trải nghiệm đó đến tha nhân. Quý vị là những người gìn giữ ký ức tập thể và là những người dẫn đường cho tương lai văn hóa Việt tại Hoa Kỳ.

Với Việt Báo: Xin trân trọng cảm ơn tầm nhìn, tâm huyết, và sự duy trì bền bỉ giải thưởng này suốt một phần tư thế kỷ.
Khi hướng đến 25 năm tới, chúng ta hãy tiếp tục khích lệ thế hệ kế tiếp—những blogger, thi sĩ, tiểu thuyết gia, nhà phê bình, nhà văn trẻ—để họ tìm thấy tiếng nói của chính mình và kể lại sự thật của họ, dù đó là thử thách hay niềm vui. Bởi văn chương không phải là một thứ xa xỉ; đó là sự cần thiết. Đó là cách chúng ta chữa lành, cách chúng ta ghi nhớ, và là cách chúng ta tìm thấy nơi chốn của mình một cách trọn vẹn.

Xin cảm ơn quý vị.

NHẬN TIN QUA EMAIL
Vui lòng nhập địa chỉ email muốn nhận.