Hôm nay,  

Bản cáo trạng của Comey là lời cảnh báo cho các thẩm phán Tòa Tối cao. Trump nợ Comey ghế Tổng Thống 2016 khi Comey hại bà Clinton, và bây giờ trở mặt. Tương lai Trump có thể cũng sẽ trở mặt đối với các Thẩm phán Tối cao

27/09/202521:05:00(Xem: 1572)
blank 

Bản cáo trạng của Comey là lời cảnh báo cho các thẩm phán Tòa Tối cao. Trump nợ Comey ghế Tổng Thống 2016 khi Comey hại bà Clinton, và bây giờ trở mặt. Tương lai Trump có thể cũng sẽ trở mặt đối với các Thẩm phán Tối cao
 

Bài viết sau đây là của Ian Millhiser trên báo VOX ngày Thứ Sáu 26/9/2025 nhan đề "Comey’s indictment is a warning to the Supreme Court justices" (Bản cáo trạng của Comey là lời cảnh báo cho các thẩm phán Tòa án Tối cao). Ian Millhiser là Tiến sĩ Luật, từng là Thư ký cho Thẩm phán Eric L. Clay của Tòa kháng án khu vực 6, trước khi viết sách, xuất bản 2 tác phẩm về luật và trở thành biên tập viên chuyên về Hiến pháp cho VOX.

Khoảng hai thập niên trước, Thẩm phán Tối cao Antonin Scalia đã đi săn vịt với Phó Tổng thống khi đó là Dick Cheney. Chuyến đi này trở thành vấn đề vì Tòa án Tối cao đang xem xét một vụ kiện thách thức một số hành động chính thức của Cheney trong chính quyền Bush, và một bên trong vụ kiện đó đã yêu cầu Scalia từ chối tham gia vì mối quan hệ cá nhân của ông với phó tổng thống.

Theo ý kiến của ông khi từ chối yêu cầu này, Thẩm phán Tối cao Scalia lập luận rằng việc yêu cầu các thẩm phán "rời khỏi các vụ án liên quan đến hành động chính thức của bạn bè họ sẽ hoàn toàn vô hiệu hóa." Nhiều thẩm phán, Scalia giải thích, "đến Tòa án này chính xác vì họ là bạn của Tổng thống đương nhiệm hoặc các quan chức cấp cao khác", và ý kiến của ông đã mô tả một số ví dụ trong quá khứ về mối quan hệ thân thiết giữa các thẩm phán và tổng thống hoặc các thành viên cấp cao khác của nhánh hành pháp.

Bỏ qua câu hỏi liệu lập luận của Scalia chống lại việc từ chối tham gia có thuyết phục hay không, ý kiến của ông là một mô tả chính xác về văn hóa Washington tinh hoa. Số người được bổ nhiệm vào các vị trí cấp cao của tổng thống khá ít, và số đảng viên Cộng hòa đảm nhiệm những vai trò đó còn ít hơn nữa. Làm việc trong chính phủ đồng nghĩa với những cuộc họp bất tận, khi các cơ quan cạnh tranh giải quyết sự khác biệt và các phe phái chính trị cạnh tranh để giành vị trí. Đến khi một người vươn lên nắm giữ những chức vụ cao nhất — một thẩm phán hoặc người đứng đầu một cơ quan — họ có khả năng đã quen thuộc với các đồng nghiệp và bạn bè của mình, với nhiều người trong số họ.

Điều này đưa chúng ta đến quyết định gần đây của Trump trong việc truy tố hình sự cựu Giám đốc FBI James Comey – những cáo buộc yếu đến mức Tổng thống Donald Trump đã phải sa thải một công tố viên Hoa Kỳ và cài đặt một người trung thành để đảm bảo có một bản cáo trạng.

Mặc dù Tổng thống Dân chủ Barack Obama đã bổ nhiệm Comey làm Giám đốc FBI, chủ yếu vì Obama muốn tránh một cuộc chiến xác nhận khó khăn với các Thượng nghị sĩ Cộng hòa, nhưng Comey là người Cộng hòa trong phần lớn sự nghiệp của mình (mặc dù ông đã tuyên bố rời đảng trong nhiệm kỳ đầu tiên của Trump). Ông từng giữ chức Thứ trưởng Tư Pháp, vị trí số 2 tại Bộ Tư pháp, dưới thời Tổng thống Cộng hòa George W. Bush – và điều đó xảy ra sau khi Bush bổ nhiệm ông vào một vị trí danh giá là công tố viên liên bang hàng đầu tại Manhattan.

Trong nhiều công việc chính trị của mình, Comey rất có thể đã làm việc trực tiếp với ít nhất hai thẩm phán đương nhiệm. Nhiệm kỳ của ông với tư cách là Thứ trưởng Tư Pháp trùng lặp với nhiệm kỳ của Thẩm phán Tối cao Neil Gorsuch trong một vai trò cấp cao tại Bộ Tư pháp. Và Comey đã làm việc trong một cuộc điều tra của Thượng viện về vụ bê bối Whitewater những năm 1990s, đồng thời Thẩm phán Tối cao Brett Kavanaugh cũng làm việc trong cuộc điều tra của công tố viên độc lập Ken Starr về cùng vấn đề này.

Trong khi đó, vì những lý do mà Thẩm phán Tối cao Scalia đã trình bày trong ý kiến từ chối tham gia của mình, hầu hết các Thẩm phán Tối cao chắc chắn đều biết Comey. Ông là quan chức cấp cao trong hai chính quyền tổng thống và là một trong những luật sư hàng đầu của Đảng Cộng hòa ở Washington, DC. Comey được sinh ra từ cùng một khuôn mẫu với từng thẩm phán Cộng hòa.

Vì vậy, tôi hy vọng những điểm tương đồng này sẽ được các Thẩm phán Tối cao cân nhắc khi họ xem xét liệu có nên hạn chế những nỗ lực ngày càng tăng của Trump trong việc vũ khí hóa Bộ Tư pháp để chống lại các đối thủ chính trị của ông hay không. Trump không chỉ nhắm vào đảng Dân chủ, và ông cũng không chỉ nhắm vào những người có hoàn cảnh rất khác so với các Thẩm phán Tối cao. Trump hiện đang nhắm mục tiêu vào những người giống hệt các thẩm phán Cộng hòa. Và nếu họ không ngừng hành xử như những kẻ nịnh bợ chính quyền này và thực hiện các bước để kiềm chế Trump ngay bây giờ, thì chính các Thẩm phán Tối cao có thể là người [bị Trump hại] tiếp theo.

Trump gần như chắc chắn nợ nhiệm kỳ tổng thống của mình cho James Comey. Một trong những điều trớ trêu nhất trong việc Trump truy tố Comey là, nếu không có Comey, rất có khả năng Trump đã không trở thành tổng thống ngay từ đầu.


Khi Hillary Clinton trở thành ngoại trưởng vào năm 2009, việc nhà ngoại giao hàng đầu của quốc gia sử dụng tài khoản email cá nhân để giải quyết công việc chính phủ là điều phổ biến; cả hai người tiền nhiệm Cộng hòa của bà Clinton đều làm như vậy, và bà Clinton cũng theo thông lệ tương tự. Một quan chức cấp cao trong Bộ Ngoại giao của Clinton sau đó giải thích rằng bộ trưởng ngoại giao thường cần liên lạc nhanh chóng với các nhà ngoại giao cấp cao khác, và điều này là không thể nếu bà tuân thủ các quy tắc an ninh nghiêm ngặt điều chỉnh các thông tin liên lạc mật giữa các nhân viên chính phủ cấp dưới.

Tuy nhiên, quyết định của bà Clinton sử dụng tài khoản email cá nhân để giải quyết công việc kinh doanh lại trở thành câu chuyện lớn nhất trong chu kỳ bầu cử năm 2016, và mặc dù truyền thông cũng phải chịu trách nhiệm, nhưng James Comey là một trong những nguyên nhân chính.

Sau khi FBI kết luận rằng bà Clinton không nên bị truy tố vì sử dụng tài khoản email cá nhân, Comey, khi đó là giám đốc FBI, vẫn tổ chức một cuộc họp báo để gọi hành động của bà là "cực kỳ bất cẩn". Sau đó, chỉ vài ngày trước cuộc bầu cử năm 2016, ông lại biến email thành câu chuyện lớn nhất trong cả nước bằng cách gửi một bức thư bí ẩn đến Quốc hội, thông báo rằng FBI đang mở lại cuộc điều tra về bà Clinton. (Cuộc điều tra thứ hai đã nhanh chóng kết thúc.)

Những hành động này đã vi phạm các quy trình lâu đời của Bộ Tư pháp. Như cựu Thứ trưởng Tư pháp Jamie Gorelick và Larry Thompson đã viết vào thời điểm đó, Bộ Tư pháp "hoạt động theo các truyền thống lâu đời và được thiết lập vững chắc, hạn chế việc tiết lộ các cuộc điều tra đang diễn ra cho công chúng và thậm chí cả Quốc hội, đặc biệt là theo cách có thể bị coi là ảnh hưởng đến cuộc bầu cử". Comey đã vi phạm các quy tắc chống lại việc "tạo ra những ám chỉ không công bằng mà bên bị cáo không thể phản hồi một cách thích đáng".

Thật vậy, những chuẩn mực này không chỉ là một ý tưởng hay; chúng còn bắt nguồn từ Hiến pháp. Nếu Clinton bị buộc tội, bà đã được xét xử và được hưởng một quy trình chính thức để tìm kiếm sự minh oan. Nhưng khi Comey dùng uy tín của văn phòng mình để bôi nhọ bà, ông đã tước đi quyền được xét xử công bằng của bà. Bà không có cách nào để chính thức bác bỏ những cáo buộc của Comey chống lại bà.

Kết quả cuối cùng là, trong khi bà Clinton giành được gần 3 triệu phiếu bầu trên toàn quốc nhiều hơn Trump, bà lại thua sát nút ở các tiểu bang chủ chốt như Wisconsin, Michigan và Pennsylvania. Cuộc đua quá sít sao đến mức sự can thiệp của Comey chống lại Clinton có khả năng đã làm nghiêng cán cân. Nếu Comey tuân thủ các biện pháp bảo vệ của Bộ Tư pháp chống lại việc bôi nhọ những người chưa bị truy tố và can thiệp vào bầu cử, thì rất có thể Donald Trump ngày nay đã là một nhà phát triển bất động sản hết thời.

Bài học rõ ràng ở đây dành cho các Thẩm phán Tối cao Cộng hòa – và cho bất kỳ ai nghĩ rằng Trump có thể được xoa dịu.
Người ta có thể nghĩ rằng Trump sẽ mãi mãi biết ơn Comey vì đã trao cho ông chức tổng thống, dù ít nhiều. Thay vào đó, Trump mất niềm tin vào Comey sau khi FBI điều tra các mối liên hệ có thể có giữa chiến dịch tranh cử năm 2016 của Trump và chính phủ Nga vào năm 2017, và cuối cùng Trump đã sa thải Comey khỏi vị trí đứng đầu FBI.

Comey đã nằm trong danh sách kẻ thù của Trump kể từ đó. Chỉ mới tuần trước, Trump dường như đã vô tình đăng một chỉ thị cho Bộ trưởng Tư pháp Pam Bondi trên Truth Social, trang mạng xã hội của Trump. Lệnh này hướng dẫn Bondi nhắm mục tiêu vào Comey, Thượng nghị sĩ Adam Schiff (D-CA) và Bộ trưởng Tư pháp tiểu bang New York Letitia James.

Quyết định nhắm vào Comey của Trump cho thấy rõ hơn bao giờ hết rằng ông sẽ quay lưng với những người từng có lợi cho ông ngay khi ông nghĩ rằng họ đã giơ tay chống lại ông. Và ông Trump sẵn sàng sử dụng toàn bộ quyền lực của chính phủ Hoa Kỳ để chống lại những người đã làm ông ấy phật ý.

Tất cả những điều này chỉ là một cách dài dòng để nói rằng có lẽ các Thẩm phán Tối cao đảng Cộng hòa nên suy nghĩ kỹ trước khi tuyên bố vào tháng 7 năm 2024, trong phán quyết về quyền miễn trừ cho Trump của Tòa án, rằng Trump được miễn truy tố ngay cả khi ông ra lệnh cho Bộ Tư pháp nhắm mục tiêu vào ai đó "vì mục đích không đúng đắn". Các Thẩm phán Tối cao đảng Cộng hòa có thể phải chịu trách nhiệm không kém gì Trump trong việc cáo buộc Comey, giống như Comey phải chịu trách nhiệm cho toàn bộ nhiệm kỳ tổng thống của Trump.

Ít nhất là vào lúc này, Tòa án Tối cao vẫn chưa quá muộn để thay đổi hướng đi. Tòa án hiện đang thụ lý một số vụ án trong đó Trump tìm cách có quyền lực rộng lớn đối với chính sách tài khóa và tiền tệ của Hoa Kỳ. Các Thẩm phán Tối cao đảng Cộng hòa không cần phải trao nó cho ông ta. Họ cũng không cần phải hợp tác khi các vụ truy tố đối thủ chính trị của Trump lên Tòa án Tối cao.

Nhưng, nếu họ chịu hợp tác, họ sẽ không có lý do gì nếu Trump sau này đến tìm họ. Việc truy tố James Comey là một lời cảnh báo. Ngay cả những đảng viên Cộng hòa đã làm những điều phi thường để mang lại lợi ích cho Donald Trump cũng không miễn nhiễm với bản tính đầy thù hận của ông Trump.

Ý kiến bạn đọc
28/09/202509:38:02
Khách
Nếu Tối cao pháp viện không làm theo ý Trump, chắc chắn Trump sẽ tuyên bố "Giải tán Tối cao pháp viện vì bất cứ 1 lý do mơ hồ nào đó". Theo tôi nghĩ, TCPV cũng chẳng còn chọn lựa nào khác là đành chều Trump.

Ngoài ra, bất cứ tiểu bang nào phản đối, Trump sẽ chế tài hoặc đưa quân đội tới đàn áp. Chỉ còn mỗi cách là tìm cách truất phế Trump. Điều này phải cần sự đồng tình của cả hai Đảng, xem ra cũng nhiêu khê, vì Trump đã triệt tiêu những tiếng nói thẳng, thắn trung thực trong Đảng Cộng Hòa.
Gửi ý kiến của bạn
Vui lòng nhập tiếng Việt có dấu. Cách gõ tiếng Việt có dấu ==> https://youtu.be/ngEjjyOByH4
Tên của bạn
Email của bạn
)
Tại Orange County của chúng ta, số trường hợp lây nhiễm (confirmed cases) mới được loan báo hôm nay, CN 19/4/2020, là 79. Số ấy cao hơn hôm kia (75) và hôm qua (63): https://occovid19.ochealthinfo.com/coronavirus-in-oc Căn cứ vào sự kiện ấy, một số người có thể sẽ bi quan. Nhưng sở dĩ có sự tăng các trường hợp lây nhiễm vì trong mấy hôm gần đây, Orange County đã tăng việc xét nghiệm một cách rất đáng kể. Chẳng hạn riêng ngày hôm qua, 18/4, 1245 người đã được xét nghiệm. Số người được xét nghiệm trong 4 hôm vừa qua là (637 + 429 + 1245 + 378 =) 2689. Số lây nhiễm mới trong 4 hôm là (50 + 75 + 63 + 79 =) 267. Như vậy trong những người được đưa đi xét nghiệm (hầu hết được coi [hay tự coi] là “có vấn đề”), tỷ lệ bị lây nhiễm chỉ là 9.92%. Theo nhiều thống kê, khoảng 80% trường hợp lây nhiễm sẽ được coi là nhẹ, qua ít hôm sẽ tự khỏi. Tỷ lệ nặng, phải đưa vào nhà thương ở mức 20% hay ít hơn.
Trước hết xin nhắc lại ý chính của bài 19: trong quản lý kinh tế nhà nước Hoa Kỳ nói chung bao gồm Tổng Thống và Quốc Hội (do dân bầu) và Ngân Hàng Trung Ương (NHTƯ tức một cơ quan hành chánh độc lập không do dân bầu). NHTƯ Hoa Kỳ điều chỉnh nền kinh tế phát triển “nóng” hay “nguội” qua lãi xuất và lượng tiền USD lưu hành trên thị trường, trong khi Tổng Thống và Quốc Hội điều hành nền kinh tế bằng thuế má và ngân sách. Bài 19 đã tìm hiểu về NHTƯ, bài 20 này sẽ phân tích chi tiêu của chính quyền (bao gồm Hành Pháp và Lập Pháp) trong khủng hoảng.
Một tháng qua, virus corona (Covid-19) đã làm cho kinh tế Hoa Kỳ và nhiều nước trên thế giới suy sụp. Với bệnh dịch lan tràn, ở Mỹ đã có 700 nghìn ca bệnh và 35 nghìn tử vong. Thế giới có hơn 2 triệu ca nhiễm, 144 nghìn tử vong. Ngoài Hoa Kỳ, châu Âu cũng có số ca nhiễm và tử vong cao. Từ giữa tháng Ba chính quyền liên bang Mỹ có lệnh cấm tụ họp trên 10 người. Ngay sau đó nhiều tiểu bang ban hành lệnh cấm túc. Mọi người ở nhà. Ra đường cần đeo khẩu trang, giữ khoảng cách 2 mét xa nhau. Các hãng xưởng, cơ sở thương mại không phục vụ nhu cầu thiết yếu của dân đều đóng cửa. Chỉ còn siêu thị, trung tâm y tế, bệnh viện và một số dịch vụ giới hạn mở cửa.
Kể từ ngày 1/5/2020, nhiều quốc gia trên thế giới trong đó có Hoa Kỳ đã có chương trình phục hồi sau đại dịch COVID-19. Cũng vậy, Tòa Thánh Vatican đã thông báo những tiến trình tương tự để bình thường hóa các hoạt động của Giáo hội sau đại dịch trong các lãnh vực bác ái xã hội, giáo dục đào tạo, cử hành bí tích, rao giảng Tin mừng. Có lẽ đây cũng là cơ hội thích hợp để chia sẻ những bài học bản thân mà Tiến sĩ Richard Darga và Huynh Trưởng Nghĩa Sinh đã chia sẻ tại Hà Nội trong khóa học “Kỹ năng Lãnh đạo Phục vụ” được tổ chức liên tục trong 5 năm qua (vào các năm 2016, 2017, 2018, 2019 & 2020).
Như phần trình bày trên cho thấy nạn dịch Virus Corona đã khiến cho ”gió đã đổi chiều” nên thế giới có cái nhìn hoàn toàn ác cảm đối với Trung Cộng và nhà độc tài Tập Cận Bình, bởi lẽ nay hiểm họa này đã liên quan trực tiếp đến mạng sống quý báu của mỗi cá nhân. Biết đâu vì thế rất có thể sẽ có những biến chuyển bất ngờ quan trọng như sự kiện Bức Tường Berlin sụp đỗ thình lình không hề báo trước vào ngày 9.11/1989 đã mang lại tự do thực sự cho cả toàn vùng Đông Âu.
Tổng Thống Donald Trump đã bào chữa chuyện ông viết Twitter mà trong đó ông có vẻ ủng hộ những người biểu tình chống các biện pháp phong tỏa tại nhiều tiểu bang nước Mỹ. Tại cuộc họp báo hôm Thứ Sáu, ông nói rằng một số biện pháp được đề ra bởi Minnesota, Michigan và Virginia là “quá khó khăn.” Trước đó, ông viết hàng loạt tweets rằng: “Hãy Giải Phóng Minnesota,” “Hãy Giải Phóng Michigan,” và rồi “Hãy Giải Phóng Virginia.” Các phong toả, gồm lệnh ở trong nhà, là cần thiết để làm chậm đà gia tăng của vi khuẩn corona. Nhưng những người biểu tình nói rằng chúng đang làm tổn hại các công dân qua việc hạn chế hoạt động một cách vô lý và làm bóp ngạt hoạt động kinh tế.
Trước đây với thuyết âm mưu, Đặng Tiểu Bình tuyên bố “Không cần biết mèo trắng hay mèo đen, chỉ cần bắt được chuột đều là mèo tốt”. Với “thuyết con mèo” của Đặng Tiểu Bình trong phiên họp của đại hội Đảng CSTQ lần thứ 11 năm 1985, trong hoàn cảnh đương thời, khi nền kinh tế Trung Quốc đang lâm vào kinh tế lụn bại, khó khăn, khủng hoảng trầm trọng. Muốn xoay xở, thoát khỏi vũng lầy chỉ còn cách “cải tổ kinh tế” rập khuôn như tư bản mà ông tổ của họ Karl Marx (1818–1883) và Friedrich Engels (1820–1895) trong cuốn Tư Bản Luận cho rằng tư bản sẽ giãy chết “Chủ nghĩa tư bản trong cơn giãy chết sẽ tự đào mồ chôn chính nó”.
Bộ Trưởng Y Tế Tây Ban Nha xác nhận hôm Thứ Bảy, 18 tháng 4 rằng hơn 20,000 người đã thiệt mạng từ dịch vi khuẩn corona trên toàn quốc, theo tin CNN cho biết. Chỉ Hoa Kỳ và Ý đã báo cáo có số người chết vì COVID-19 nhiều hơn Tây Ban Nha. Viên chức của Tây Ban Nha nói rằng số người chết đã lên tới 20,043, tăng 565 người từ con số ghi nhận hôm Thứ Sáu.
California báo cáo 87 người mới thiệt mạng vì bị lây lan vi khuẩn corona, một trong những ngày có số tử vong cao nhất từ trước tới nay, khi thống đốc nói rằng tiểu bang có thể vẫn chưa tới gần việc nới lỏng các biện pháp eđ63 ngăn chận sự lây lan. Tổng số tử vong là 1,072, theo ông Newsom cho biết trong cuộc họp báo hàng ngày. Số trường hợp đã tăng 5.3%, trong khi các bệnh nhân trong phòng chăm sóc đặc biệt đã giảm ở mức “trung bình” 0,1%, theo ông thống đốc cho biết.
Công chúng Hoa Kỳ bắt đầu nhận được một số tiền mặt do sở thuế IRS (Internal Revenue Service) gửi tới. IRS gọi món tiền đó là ‘economic impact payment’ có nghĩa là món tiền trả lại cho công chúng vì khó khăn kinh tế. Chính quyền gọi đó là ‘recovery rebate’ có nghĩa là số tiền hoàn trả để phục hồi kinh tế. Báo chí và công chúng thường gọi là ‘stimulus check’ có nghĩa là ngân phiếu kich hoạt kinh tế. Số tiền này chỉ cấp có một lần và không bị đóng thuế, có nghĩa là khi khai thuế cho năm 2020, số tiền này không phải cộng vào lợi tức cá nhân. Tuy nhiên, đây không phải là tiền chùa. Nó sẽ làm tăng thiếu hụt ngân sách và nợ quốc gia. Tiêu bây giờ, trả nợ sau này.
Hòa Thượng Thích Nguyên Lý, Tổng Thủ Quỹ Viện Hóa Đạo GHPGVNTN, cũng là Trú Trì Chùa Từ Hiếu, Quận 8 Thành Phố Sài Gòn, nơi Trưởng Lão Hòa Thượng Thích Quảng Độ đã về tịnh dưỡng từ cuối năm 2018 và đã viên tịch vào ngày 22 tháng 2 năm 2020, đã công bố 2 văn kiện quan trọng của Viện Tăng Thống GHPGVNTN, gồm: - Giáo Chỉ Số 19 do Trưởng Lão Hòa Thượng Thích Quảng Độ Đệ Ngũ Tăng Thống GHPGVNTN ký ngày 12 tháng 5 năm 2019 cung thỉnh Hòa Thượng Thích Tuệ Sỹ đăng lâm pháp tịch trong cương vị thành viên hàng Trưởng Lão Hội Đồng Giáo Phẩm Trung Ương Viện Tăng Thống GHPGVNTN; và - Quyết Định Ủy Thác Quyền Điều Hành Viện Tăng Thống GHPGVNTN cho Hòa Thượng Thích Tuệ Sỹ, do Trưởng Lão Hòa Thượng Thích Quảng Độ Đệ Ngũ Tăng Thống GHPGVNTN ký ngày 24 tháng 5 năm 2019.
Nhìn chung, kinh tế đình đốn, không tăng trường, giảm tiêu thụ, không có đầu tư mới và uy tín tiêu tan. Các doanh nghiệp đang giảm hoạt động trung bình 80%. Mức sản xuất trong ngành công nghiệp ô tô là giảm hơn 30 %. Sự phục hồi phụ thuộc vào hai yếu tố: biện pháp hỗ trợ để kích hoạt của chính phủ và tốc độ phục hồi chung trong toàn cầu. Năm 2019 mức tăng trưởng chung của Trung Quốc là 6,1%. Trước tình hình hiện nay, giới kinh tế tiên đoán mức tăng trưởng cho năm 2020 từ 1 – 3% là thực tế khách quan hơn.
Ngày 15/04/2020 , chỉ hai tuần sau khi cột mốc một triệu ca nhiễm trùng được ghi nhận, số lượng các trường hợp COVID-19 được báo cáo trên toàn thế giới đã vượt quá hai triệu, theo dữ liệu được tổng hợp bởi các nhà nghiên cứu thuộc Đại học Johns Hopkins tại Baltimore, Maryland/USA.
Kể từ khi Covid-19 bùng phát đến nay ngót ngét trên dưới 4 tháng, con người phải thay đổi cách sống thường ngày. Mỗi ngày, sáng ra đi làm, chiều về nhà đều đặn như vậy không ngớt. Trước đây, có lần ta ước gì được có thêm thời gian một ngày hai ngày trong tuần để nghỉ ngơi ở nhà với gia đình, hoặc chơi với con cái, hay là để tịnh dưỡng tâm hồn…Nhiều khi lại ước gì mình nghỉ làm ở nhà mà có người lo cho mình, chứ đang làm mà nghỉ thì ai lo tiệm, ai lo trông coi nhân viên, việc đó mình mà nghỉ đi thì người khác không làm được, xin chủ nghỉ thì sợ không cho, tự động nghỉ thì sợ mất việc, nếu là chủ mà đóng cửa nghỉ thì công việc không xong…


Kính chào quý vị,

Tôi là Derek Trần, dân biểu đại diện Địa Hạt 45, và thật là một vinh dự lớn lao khi được đứng nơi đây hôm nay, giữa những tiếng nói, những câu chuyện, và những tâm hồn đã góp phần tạo nên diện mạo văn học của cộng đồng người Mỹ gốc Việt trong suốt một phần tư thế kỷ qua.
Hai mươi lăm năm! Một cột mốc bạc! Một cột mốc không chỉ đánh dấu thời gian trôi qua, mà còn ghi nhận sức bền bỉ của một giấc mơ. Hôm nay, chúng ta kỷ niệm 25 năm Giải Viết Về Nước Mỹ của nhật báo Việt Báo.

Khi những người sáng lập giải thưởng này lần đầu tiên ngồi lại bàn thảo, họ đã hiểu một điều rất căn bản rằng: Kinh nghiệm tỵ nạn, hành trình nhập cư, những phức tạp, gian nan, và sự thành công mỹ mãn trong hành trình trở thành người Mỹ gốc Việt – tất cả cần được ghi lại. Một hành trình ý nghĩa không những cần nhân chứng, mà cần cả những người viết để ghi nhận và bảo tồn. Họ không chỉ tạo ra một cuộc thi; họ đã và đang xây dựng một kho lưu trữ. Họ thắp lên một ngọn hải đăng cho thế hệ sau để chuyển hóa tổn thương thành chứng tích, sự im lặng thành lời ca, và cuộc sống lưu vong thành sự hội nhập.

Trong những ngày đầu ấy, văn học Hoa Kỳ thường chưa phản ánh đầy đủ sự phong phú và đa dạng về kinh nghiệm của chúng ta. Giải thưởng Viết Về Nước Mỹ thực sự đã lấp đầy khoảng trống đó bằng sự ghi nhận và khích lệ vô số tác giả, những người đã cầm bút và cùng viết nên một thông điệp mạnh mẽ: “Chúng ta đang hiện diện nơi đây. Trải nghiệm của chúng ta là quan trọng. Và nước Mỹ của chúng ta là thế đó.”


Suốt 25 năm qua, giải thưởng này không chỉ vinh danh tài năng mà dựng nên một cộng đồng và tạo thành một truyền thống.
Những cây bút được tôn vinh hôm nay không chỉ mô tả nước Mỹ; họ định nghĩa nó. Họ mở rộng giới hạn của nước Mỹ, làm phong phú văn hóa của nước Mỹ, và khắc sâu tâm hồn của nước Mỹ. Qua đôi mắt họ, chúng ta nhìn thấy một nước Mỹ tinh tế hơn, nhân ái hơn, và sau cùng, chân thật hơn.

Xin được nhắn gửi đến các tác giả góp mặt từ bao thế hệ để chia sẻ tấm chân tình trên các bài viết, chúng tôi trân trọng cảm ơn sự can đảm của quý vị. Can đảm không chỉ là vượt qua biến cố của lịch sử; can đảm còn là việc ngồi trước trang giấy trắng, đối diện với chính mình, lục lọi ký ức đau thương sâu đậm, và gửi tặng trải nghiệm đó đến tha nhân. Quý vị là những người gìn giữ ký ức tập thể và là những người dẫn đường cho tương lai văn hóa Việt tại Hoa Kỳ.

Với Việt Báo: Xin trân trọng cảm ơn tầm nhìn, tâm huyết, và sự duy trì bền bỉ giải thưởng này suốt một phần tư thế kỷ.
Khi hướng đến 25 năm tới, chúng ta hãy tiếp tục khích lệ thế hệ kế tiếp—những blogger, thi sĩ, tiểu thuyết gia, nhà phê bình, nhà văn trẻ—để họ tìm thấy tiếng nói của chính mình và kể lại sự thật của họ, dù đó là thử thách hay niềm vui. Bởi văn chương không phải là một thứ xa xỉ; đó là sự cần thiết. Đó là cách chúng ta chữa lành, cách chúng ta ghi nhớ, và là cách chúng ta tìm thấy nơi chốn của mình một cách trọn vẹn.

Xin cảm ơn quý vị.

NHẬN TIN QUA EMAIL
Vui lòng nhập địa chỉ email muốn nhận.