Hôm nay,  

Chánh án Tòa Tối Cao John Roberts đã viết cho Trump một giấy phép để truy tố cựu Giám Đốc FBI James Comey... bằng chứng duy nhất để tiến hành các cuộc điều tra và truy tố đó chỉ là cảm xúc của Tổng thống

28/09/202504:11:00(Xem: 2004)
blank

Chánh án Tòa Tối Cao John Roberts đã viết cho Trump một giấy phép để truy tố cựu Giám Đốc FBI James Comey... bằng chứng duy nhất để tiến hành các cuộc điều tra và truy tố đó chỉ là cảm xúc của Tổng thống

Sau đây là bản dịch bài viết "John Roberts Wrote Trump a Permission Slip to Indict Comey" (John Roberts đã viết cho Trump một giấy phép để truy tố Comey) hôm Thứ Bảy 27/9/2025 trên báo Intelligencer của tác giả Cristian Farias, người tốt nghiệp Đại học Luật City University of New York School of Law, nơi ông từng là Chủ biên tạp chí CUNY Law Review. Bản dịch như sau.

Bản cáo trạng hình sự chống lại cựu giám đốc FBI James Comey sẽ được phân tích dựa trên luật, sự thật và câu hỏi liệu quyết định của chính quyền Trump trong việc truy tố một người nằm trong danh sách kẻ thù của Donald Trump ngay từ đầu có cấu thành một vụ truy tố trả thù và có chọn lọc hay không. Tất cả những phân tích đó đều có chỗ đứng riêng, và Comey đã chỉ ra rằng ông "rất tin tưởng vào hệ thống tư pháp liên bang" đến mức sẵn sàng tiến hành một phiên tòa công khai để minh oan cho bản thân.

Tuy nhiên, lý do khiến ông ta lọt vào tầm ngắm của tổng thống, ngoài sự phục tùng của một công tố viên liên bang mới được bổ nhiệm ở Virginia không có kinh nghiệm về luật hình sự, và một Bộ trưởng Tư pháp thậm chí không thể gọi Comey bằng tên vào ngày ông ta bị truy tố, có thể bắt nguồn từ chính hệ thống tư pháp liên bang. Chính Tòa án Tối cao Hoa Kỳ, do Chánh án Tối Cao John Roberts đứng đầu, người đã làm nhiều hơn hầu hết để trao quyền cho một tổng thống không bị ràng buộc bởi luật pháp, mới là cơ quan chịu trách nhiệm trao cho Trump quyền tự do vô hạn để gây áp lực lên Bộ Tư pháp nhằm truy tố bất kỳ ai Trump muốn, ngay cả khi bằng chứng duy nhất để tiến hành các cuộc điều tra và truy tố đó chỉ là cảm xúc của Tổng thống và không có gì khác nhiều.

Hôm qua là lượt của James Comey. Ngày mai có thể là Letitia James. Kilmar Ábrego García, mặc dù không chính thức là kẻ thù công cộng của tổng thống, nhưng hiện đang là đối tượng của một vụ truy tố chính trị, trong đó Nhà Trắng, Bộ Tư pháp và Bộ An ninh Nội địa đều phối hợp hành động để bôi nhọ, hình sự hóa và cuối cùng trục xuất ông đến một quốc gia không phải của ông.

Trong tất cả các trường hợp này, sớm hay muộn, chính quyền Trump có thể sẽ tìm nơi ẩn náu trong công việc của Chánh án Tối cao John Roberts, người có ngôn ngữ tối đa trong vụ Trump kiện Hoa Kỳ không chỉ bảo vệ Trump khỏi điều tra và truy tố hình sự, mà còn trao cho ông Trump một thanh gươm để chỉ đạo các cuộc điều tra và truy tố hình sự – ngay cả những cuộc điều tra và truy tố giả. Quyết định được gọi là miễn trừ (không bị truy tố), trong đó Chánh án Tối Cao Roberts dẫn đa số bảo thủ của mình để trao cho Trump quyền miễn trừ rộng rãi đối với các hành động chính thức của ông trước cuộc bạo loạn (ngày 6/1/2021) tại Điện Capitol, không chỉ đơn thuần là về việc tổng thống được miễn trừ trách nhiệm đối với một âm mưu thất bại nhằm duy trì quyền lực. Quyết định này, theo những cách không liên quan đến kết quả cuối cùng của nó, chứa đựng ngôn ngữ ngoạn mục, đặt tổng thống hoàn toàn dưới sự kiểm soát trực tiếp của bộ trưởng tư pháp, Bộ Tư pháp của bà và bất kỳ công tố viên liên bang nào khác theo thứ bậc chỉ huy.

Đọc lại quyết định, vốn được cho là "quy tắc cho mọi thời đại", cho thấy quy tắc này đã được cân nhắc kỹ lưỡng đến mức nào ngay từ đầu. Trong phần của sắc lệnh nơi Chánh án Tối Cao Roberts phân tích bản cáo trạng của công tố viên đặc biệt Jack Smith cáo buộc Trump lật đổ "quyền lực và thẩm quyền của Bộ Tư pháp để thuyết phục một số tiểu bang nhất định" tham gia vào âm mưu cử đại cử tri giả - theo mọi nguồn tin, là việc sử dụng chức năng của bộ một cách bất hợp pháp - Chánh án Tối Cao dành ít thời gian cho âm mưu này. (Kết quả là, Smith buộc phải bỏ những cáo buộc này khỏi vụ án của mình.) Thay vào đó, ông đưa ra một cái nhìn màu hồng về quyền lực của tổng thống đối với nhánh Hành pháp, cách ông "có thể thảo luận về các cuộc điều tra và truy tố tiềm năng với Bộ trưởng Tư pháp và các quan chức khác của Bộ Tư pháp", và cách ngay cả việc đe dọa sa thải một Bộ trưởng Tư pháp tạm thời vì không tuân theo các mệnh lệnh bất hợp pháp cũng nằm trong quyền hạn "cuối cùng và độc quyền" của người đứng đầu quốc gia. Tức là, cả tòa án lẫn Quốc hội đều không được xem xét lại bất kỳ hành động nào trong số này bằng các thủ tục hoặc luật cho phép truy tố hình sự.



Thậm chí cả những cuộc điều tra bị coi là "giả tạo", Chánh án Tối Cao Roberts viết, "cũng không tước đi quyền lực độc quyền của Tổng thống đối với các chức năng điều tra và truy tố của Bộ Tư pháp và các quan chức của bộ này." Kết quả là, ông (Chánh án Tối Cao) nói thêm, "Tổng thống không thể bị truy tố vì hành vi nằm trong thẩm quyền hiến định độc quyền của ông ấy."

Miễn trừ tuyệt đối đối với hành vi đó là đủ tồi tệ rồi. Tuy nhiên, chính quyền Trump, ngay lúc này, đang sử dụng ngôn ngữ này và các ngôn ngữ liên quan trong ý kiến của Chánh án Tối Cao Roberts để biện minh cho các hành động lạm quyền khác của tổng thống tại các tòa án cấp dưới và trước chính Tòa án Tối cao. Ví dụ nổi bật nhất đã đến lúc cần quyết định: Bất cứ lúc nào, các Thẩm phán [Tối cao] dự kiến sẽ đưa ra phán quyết về yêu cầu khẩn cấp từ Bộ Tư pháp nhằm bật đèn xanh cho nỗ lực hỗn loạn và mang tính chất ngụy biện của tổng thống trong việc sa thải Lisa Cook khỏi Hội đồng thống đốc của Cục Dự trữ Liên bang – nỗ lực đầu tiên trong lịch sử 111 năm của Hội đồng nhằm sa thải một thống đốc đương nhiệm. Một loạt nhân vật nổi tiếng từng là thành viên của Cục Dự trữ Liên bang, bộ trưởng Bộ Tài chính, cố vấn kinh tế và các quan chức cấp cao khác của Đảng Cộng hòa đã cảnh báo Tòa án Tối cao không nên "chơi trò chơi" này—trừ khi các Thẩm phán Tối cao muốn gây ra hỗn loạn và làm bất ổn nền kinh tế quốc gia cũng như danh mục đầu tư hưu trí của người dân.

Tổng biện lý D. John Sauer—người từng là luật sư riêng của Trump đã tranh luận và thắng vụ án miễn trừ vào năm ngoái—nhấn mạnh phán quyết mà ông (Chánh án Tối cao) đã giúp tạo ra, và ông Chánh án Tối cao làm điều đó theo cách sẽ đóng cửa với bất kỳ thẩm phán [tòa dưới] nào từng xem xét kỹ lưỡng quyết định Tổng thống sa thải nhân sự. Theo vụ kiện Trump v. Hoa Kỳ, ông [Sauer] viết, Điều II của Hiến pháp "tạo ra một 'Hành pháp năng động, độc lập'"—không phải một tổng thống "phục tùng" hoặc "phải tuân theo các thủ tục do tòa án tự nghĩ ra ngay cả khi thực hiện quyền hành pháp cốt lõi". Lại trích dẫn từ ý kiến của Chánh án Tối cao Roberts, Sauer nói thêm rằng "quyền bãi nhiệm của tổng thống là 'dứt khoát và không thể tranh cãi', nghĩa là việc thực hiện quyền đó 'không thể bị Quốc hội điều chỉnh hoặc Tòa án xem xét lại'."
 

Rồi đến đoạn kết này, hoàn toàn lấy từ quyết định về quyền miễn trừ: "Bất kỳ cuộc điều tra nào 'vào động cơ của Tổng thống' 'sẽ có nguy cơ phơi bày' hành động của Tổng thống 'trước sự xem xét của tòa án chỉ dựa trên cáo buộc về mục đích không đúng đắn' – một kết quả sẽ 'nghiêm trọng làm tê liệt việc quản lý các vấn đề công một cách đúng đắn và hiệu quả'."
 

Đó là cách nói theo kiểu luật sư của Sauer để nói rằng: Cảm ơn, Chánh án Tối cao John Roberts. Tầm nhìn cao cả của riêng bạn về quyền lực tổng thống ngăn cản nhánh tư pháp thậm chí chỉ cần suy nghĩ lại về việc một tổng thống ra lệnh cho Bộ Tư pháp truy tố một cựu giám đốc FBI, chỉ đơn giản vì ông ta có thể. Theo tầm nhìn này, các thẩm phán không thể đánh giá tính hợp pháp của việc sa thải một quan chức cấp cao mà luật pháp bảo vệ khỏi việc bị sa thải tùy tiện, hoặc do một báo cáo tội phạm đáng ngờ từ một người trung thành (với Trump). Và không có biện pháp pháp lý nào chống lại tổng thống nếu Bộ Tư pháp quyết định, như đã đưa tin vào thứ Năm, ủy quyền cho hơn nửa tá văn phòng công tố viên Hoa Kỳ điều tra và có thể truy tố Quỹ Open Society Foundations do George Soros tài trợ. Và ngoài việc chống lại các cáo buộc tại tòa, điều tương tự cũng áp dụng cho (Bộ trưởng Tư pháp New York) Letitia James, người vẫn chưa bị buộc tội.

Danh sách những người chịu trách nhiệm phá hủy Bộ Tư pháp và các vụ truy tố mang động cơ chính trị của chính quyền Trump thứ hai phải bao gồm Chánh án Tối cao John Roberts, người tạo điều kiện chính của họ. Và trừ khi và cho đến khi Tòa án Tối cao đảo ngược thiệt hại đã gây ra, hệ thống tư pháp mà Comey tin tưởng sẽ phải làm việc chăm chỉ để tuân thủ luật pháp hiện hành—thực hiện các thủ tục như đọc cáo trạng, xét xử, kháng cáo và các thủ tục khác lẽ ra không nên được khởi động. Tệ hơn nữa, các thẩm phán (tòa dưới) sẽ phải giả vờ rằng việc lạm dụng quyền lực chính thức này, mà chúng ta được cho biết là Hiến pháp không cho phép họ chất vấn, chỉ là một tổng thống đang bảo đảm luật pháp được thực thi một cách trung thực.



Ý kiến bạn đọc
28/09/202520:19:14
Khách
Khó hiểu quyết định của ông Roberts để cho T có quyền tố cáo ông Comey và sau này T tiếp tục d/v kẻ thù của T
Gửi ý kiến của bạn
Vui lòng nhập tiếng Việt có dấu. Cách gõ tiếng Việt có dấu ==> https://youtu.be/ngEjjyOByH4
Tên của bạn
Email của bạn
)
Tại Orange County của chúng ta, số trường hợp lây nhiễm (confirmed cases) mới được loan báo hôm nay, Thứ Hai 20/4/2020, là 41. Số ấy thấp hơn hai hôm vừa qua (hôm qua: 79, hôm kia: 63). Tổng số trường hợp lây nhiễm là 1676. Có một người thiệt mạng. Tổng số người thiệt mạng tại Orange County cho tới hôm nay là 33. Trong những người bị lây nhiễm, có 128 người đang phải điều trị trong nhà thương, trong đó có 42 người phải đưa vào ICU. Cho tới hôm nay, 18,766 cư dân của Orange County đã được xét nghiệm coronavirus. County còn đủ dụng cụ để xét nghiệm thêm 2,491 người nữa.
Thống Đốc Cộng Hòa Tiểu Bang Georgia Brian Kemp hôm Thứ Hai, 20 tháng 4 tuyên bố rằng một số cơ sở kinh doanh có thể tái mở cửa trong tuần này trong sự thay đổi đột biến từ đại đa số các nhà lãnh đạo tiểu bang và bất chấp các cảnh báo của nhiều viên chức y tế công cộng, theo bản tin hôm Thứ Hai của CNN cho biết. Kemp đặc biệt nói rằng các trung tâm thể dục, các nơi chơi bowling, các phòng nghệ thuật, các tiệm hớt tóc, tiệm làm móng tay móng chân, và cơ sở kinh doanh trị liệu bằng massage có thể tái mở cửa sớm nhất là vào Thứ Sáu, 24 tháng 4. Các rạp chiếu phim và nhà hang được phép mở cửa vào Thứ Hai, 27 tháng 4, trong khi các quán bar và hộp đêm vẫn còn đóng cửa.
Sau ngày 30-4-1975 Bắc Việt Nam (NVN) chủ trương tiêu diệt triệt để tiềm lực NVN về nhân lực, về kinh tế và về văn hóa nhằm củng cố việc cưỡng chiếm Nam Việt Nam (NVN) và chận đứng Việt Nam Cộng Hòa (VNCH) có thể hồi sinh ở NVN.
Với thực trạng sinh hoạt của Giáo Hội Phật Giáo Việt Nam Thống Nhất hiện nay thì giải pháp tái cấu trúc cơ cấu nhằm phục hoạt GHPGVNTN của Đức Trưởng Lão Đệ Ngũ Tăng Thống Tân Viên Tịch là giải pháp tối ưu, không thể nào có một giải pháp khác tốt đẹp hơn được. Đức Đệ Ngũ Tăng Thống đã ủy thác Hòa thượng Thích Tuệ Sỹ giữ nhiệm vụ Xử Lý Thường Vụ Viện Tăng Thống.
Hứa phiếu dầu thô Hoa Kỳ đã sụp đổ dưới $0 hôm Thứ Hai, 20 tháng 4 là lần đầu tiên trong lịch sử, giữa lúc dư thừa mức cung do vi khuẩn corona gây ra, kết thúc một ngày ở mức giá – 37.63 một thùng khi các nhà buôn tuyệt vọng trả tiền để thoát khỏi dầu.
Người đàn ông đằng sau cơn thịnh nộ chết người của Nova Scotia, bắt đầu tại thị trấn yên tĩnh của Portapique trên Cobequid Bay, ngụy trang mình như là một sĩ quan cảnh sát khi ông dẫn dắt cảnh rượt đuổi trên một dặm dài trên địa bàn tỉnh của Canada, theo CNN cho biết.
Công an CSVN đã bắt 2 người phụ nữ, là nhà hoạt động Đinh Thị Thu Thủy, 38 tuổi, và bà Mã Phùng Ngọc Phú, 28 tuổi, vì bị cho là “chống chính quyền” trên mạng xã hội Facebook, theo bản tin của Đài Tiếng Nói Hoa Kỳ (VOA) cho biêt hôm 20 tháng 4.
Hôm nay tôi đứng lên để công nhận Bác Sĩ Phạm Đỗ Thiên Hương, người đã tạo ra cuộc thi “Ước Mơ Việt”, một cuộc thi khuyến khích trẻ em Mỹ Gốc Việt học tiếng Việt bằng những hình thức sáng tạo, mới lạ. Bác sĩ Phạm Đỗ Thiên Hương đã dành thời gian trong suốt cuộc đời để phục vụ cộng đồng của mình.
Tổ chức Y tế Thế giới (WHO) có trụ sở đặt tại Geneva, được thành lập vào ngày 7 tháng 4 năm 1948 và hiện nay có 194 quốc gia thành viên. Công việc chính của Tổ chức Y tế Thế giới (WHO) là giúp các nước nghèo chống lại bệnh tật. Và để có khả năng làm được công việc này, WHO cần sự đóng góp của tất cả các quốc gia thành viên.(1)
Đại Dịch Corona Virus (Covid-19)-còn gọi là Virus Vũ Hán được xác định đầu tiên vào ngày 31 tháng 1 năm 2019 ở Vũ Hán (Trung Quốc), nhưng có thể xảy ra vài tuần trước ngày này khiến cho đến ngày hôm nay (16 tháng 4 năm 2020) ở Mỹ đã có 639,664 ca nhiễm bịnh, 30,985 người tử vong và 52,738 đã bình phục (theo Global update). Theo BS Anthony Fauci, Giám đốc Viện Dị ứng và Bệnh Truyền nhiễm Quốc gia Mỹ trong cuộc họp báo ngày 6 tháng 4 năm 2020 cho biết: “Chánh quyền Trung cộng đã cố tình đánh lừa thế giới từ nhiều tháng trước ngày 31 tháng 1 năm 2019 khi họ nói rằng Virus này chỉ lây truyền từ động vật sang người, nhưng thực sự đây là loại Virus rất nguy hiểm, không những chỉ lây truyền từ người sang người một cách dễ dàng mà còn lây lan trên diện tích rộng.”
Tổng Thống Donald Trump đã cảnh báo rằng TQ nên đối diện các hậu quả nếu “ý thức trách nhiệm” đối với đại dịch vi khuẩn corona, khi tử vong tại Châu Âu do COVID-19 gây ra lên tới 100,000. “Đã có thể được chận đứng tại TQ trước khi nó bắt đầu và nó đã không, và toàn thế giới đang đau khổ vì nó,” theo ông Trump ch biết trong cuộc họp báo hàng ngày tại Bạch Ốc, trong lúc các trường hợp lây nhiễm tại Hoa Kỳ lên hơn 750,000 và số tử vong đã hơn 40,000.
Số người thiệt mạng vì vi khuẩn corona tại Hoa Kỳ đã lên hơn 40,000 tính tới trưa xế Chủ Nhật, 19 tháng 4, theo tài liệu từ Đại Học Johns Hopkins mà CNN có được cho biết. 40,461 người thiệt mạng trong số 755,533 trường hợp bị lây vi khuẩn corona, theo ĐH Johns Hopkins cho hay. Bước ngoặc nghiệt ngã đã đạt tới khi các nhà nghiên cứu tại Đại Học Harvard cảnh báo rằng nếu đât nước muốn nền kinh tế mở cửa trở lại thì việc thử nghiệm phải tăng lên tới ít nhất 500,000 người mỗi ngày.
Hôm Chủ Nhật, 19 tháng 4, Việt Nam đã phản đối Trung Quốc nói rằng họ đã thiết lập 2 đơn vị hành chánh trên các đảo tại Biển Đông, trong hành động mới nhất của Bắc Kinh để bày tỏ sự khẳng quyết chủ quyền của họ trên vùng biển tranh chấp này, theo bản tin của Reuters cho biết.
Một người đàn ông 51 tuổi đã nổ súng điên cuồng trên khắp khu vực phía bắc của tỉnh Nova Scotia của Canada, khiến ít nhất 10 người thiệt mạng, trong đó có một nữ cảnh sát. Các quan chức cho biết tay súng bị nghi ngờ cũng đã chết, theo AP cho biết hôm Chủ Nhật, 19 tháng 4. Người đàn ông được xác nhận là Gabriel Wortman và các viên chức thẩm quyền nói rằng ông này đã cải trang thành một cảnh sát mặc đồng phục và biến một chiếc ô tô để làm cho nó trông giống như một tàu tuần dương của Cảnh sát Hoàng Gia Canada.
Tại Orange County của chúng ta, số trường hợp lây nhiễm (confirmed cases) mới được loan báo hôm nay, CN 19/4/2020, là 79. Số ấy cao hơn hôm kia (75) và hôm qua (63): https://occovid19.ochealthinfo.com/coronavirus-in-oc Căn cứ vào sự kiện ấy, một số người có thể sẽ bi quan. Nhưng sở dĩ có sự tăng các trường hợp lây nhiễm vì trong mấy hôm gần đây, Orange County đã tăng việc xét nghiệm một cách rất đáng kể. Chẳng hạn riêng ngày hôm qua, 18/4, 1245 người đã được xét nghiệm. Số người được xét nghiệm trong 4 hôm vừa qua là (637 + 429 + 1245 + 378 =) 2689. Số lây nhiễm mới trong 4 hôm là (50 + 75 + 63 + 79 =) 267. Như vậy trong những người được đưa đi xét nghiệm (hầu hết được coi [hay tự coi] là “có vấn đề”), tỷ lệ bị lây nhiễm chỉ là 9.92%. Theo nhiều thống kê, khoảng 80% trường hợp lây nhiễm sẽ được coi là nhẹ, qua ít hôm sẽ tự khỏi. Tỷ lệ nặng, phải đưa vào nhà thương ở mức 20% hay ít hơn.


Kính chào quý vị,

Tôi là Derek Trần, dân biểu đại diện Địa Hạt 45, và thật là một vinh dự lớn lao khi được đứng nơi đây hôm nay, giữa những tiếng nói, những câu chuyện, và những tâm hồn đã góp phần tạo nên diện mạo văn học của cộng đồng người Mỹ gốc Việt trong suốt một phần tư thế kỷ qua.
Hai mươi lăm năm! Một cột mốc bạc! Một cột mốc không chỉ đánh dấu thời gian trôi qua, mà còn ghi nhận sức bền bỉ của một giấc mơ. Hôm nay, chúng ta kỷ niệm 25 năm Giải Viết Về Nước Mỹ của nhật báo Việt Báo.

Khi những người sáng lập giải thưởng này lần đầu tiên ngồi lại bàn thảo, họ đã hiểu một điều rất căn bản rằng: Kinh nghiệm tỵ nạn, hành trình nhập cư, những phức tạp, gian nan, và sự thành công mỹ mãn trong hành trình trở thành người Mỹ gốc Việt – tất cả cần được ghi lại. Một hành trình ý nghĩa không những cần nhân chứng, mà cần cả những người viết để ghi nhận và bảo tồn. Họ không chỉ tạo ra một cuộc thi; họ đã và đang xây dựng một kho lưu trữ. Họ thắp lên một ngọn hải đăng cho thế hệ sau để chuyển hóa tổn thương thành chứng tích, sự im lặng thành lời ca, và cuộc sống lưu vong thành sự hội nhập.

Trong những ngày đầu ấy, văn học Hoa Kỳ thường chưa phản ánh đầy đủ sự phong phú và đa dạng về kinh nghiệm của chúng ta. Giải thưởng Viết Về Nước Mỹ thực sự đã lấp đầy khoảng trống đó bằng sự ghi nhận và khích lệ vô số tác giả, những người đã cầm bút và cùng viết nên một thông điệp mạnh mẽ: “Chúng ta đang hiện diện nơi đây. Trải nghiệm của chúng ta là quan trọng. Và nước Mỹ của chúng ta là thế đó.”


Suốt 25 năm qua, giải thưởng này không chỉ vinh danh tài năng mà dựng nên một cộng đồng và tạo thành một truyền thống.
Những cây bút được tôn vinh hôm nay không chỉ mô tả nước Mỹ; họ định nghĩa nó. Họ mở rộng giới hạn của nước Mỹ, làm phong phú văn hóa của nước Mỹ, và khắc sâu tâm hồn của nước Mỹ. Qua đôi mắt họ, chúng ta nhìn thấy một nước Mỹ tinh tế hơn, nhân ái hơn, và sau cùng, chân thật hơn.

Xin được nhắn gửi đến các tác giả góp mặt từ bao thế hệ để chia sẻ tấm chân tình trên các bài viết, chúng tôi trân trọng cảm ơn sự can đảm của quý vị. Can đảm không chỉ là vượt qua biến cố của lịch sử; can đảm còn là việc ngồi trước trang giấy trắng, đối diện với chính mình, lục lọi ký ức đau thương sâu đậm, và gửi tặng trải nghiệm đó đến tha nhân. Quý vị là những người gìn giữ ký ức tập thể và là những người dẫn đường cho tương lai văn hóa Việt tại Hoa Kỳ.

Với Việt Báo: Xin trân trọng cảm ơn tầm nhìn, tâm huyết, và sự duy trì bền bỉ giải thưởng này suốt một phần tư thế kỷ.
Khi hướng đến 25 năm tới, chúng ta hãy tiếp tục khích lệ thế hệ kế tiếp—những blogger, thi sĩ, tiểu thuyết gia, nhà phê bình, nhà văn trẻ—để họ tìm thấy tiếng nói của chính mình và kể lại sự thật của họ, dù đó là thử thách hay niềm vui. Bởi văn chương không phải là một thứ xa xỉ; đó là sự cần thiết. Đó là cách chúng ta chữa lành, cách chúng ta ghi nhớ, và là cách chúng ta tìm thấy nơi chốn của mình một cách trọn vẹn.

Xin cảm ơn quý vị.

NHẬN TIN QUA EMAIL
Vui lòng nhập địa chỉ email muốn nhận.