Hôm nay,  

Niềm Tri Ân Vô Biên

28/09/202519:20:00(Xem: 1210)
blank 

NIỀM TRI ÂN VÔ BIÊN

PT. Nguyễn Mạnh San
 

Nếu Đức Tổng Giám Mục Oklahoma City Eusebius Joseph Beltran không chỉ định tôi làm Tuyên Uý Trại Tù Oklahoma City County Jail liên tục 21 năm qua, thì tôi vẫn còn phục vụ cho Giáo Xứ Thánh Anrê Dũng Lạc cho đến ngày nay và rất tiếc vì NHU cầu CÔNG TÁC MỚI đòi hỏi phải mất nhiều thì giờ PHỤC VỤ cho các anh chị em tù nhân trong trại giam, không phân biệt sắc tộc, mầu da, tôn giáo vào những ngày nghỉ cuối tuần.
 

Mà ngoài vấn đề rao giảng Lời Chúa cho anh chị em tù nhân ra, tôi còn phải có nhiệm vụ cố vấn cho tù nhân về vấn đề pháp luật Hoa Kỳ thực dụng, mà trong đó tôi đã trực tiếp cố vấn cho 3 vụ án tử hình: 2 vụ Mỹ, 1 VN và 1 vụ án nữ chung thân Lê Vân VN. Còn vào những ngày thường lệ từ Thứ Hai cho đến Thứ Sáu, tôi phải làm việc tại Toà Án Liên Bang Hoa Kỳ. Do đó tôi không thể nào có thì giờ đủ để phục vụ 2 nơi được nên Đức Tổng Giám Mục chỉ định tôi phục vụ trại tù vì Ngài thấy tôi có nhiều năm kinh nghiệm chuyên môn làm việc tại toà án.
 

Để thực thi đúng như câu nói: Đức vâng lời tốt hơn của lễ. Tôi phải từ giã Giáo Xứ Thánh Anrê Dũng Lạc sau nhiều năm phục vụ tại đây, từ khì giáo xứ mới thành lập nên tôi đem theo trong lòng niềm luyến tiếc và tri ân vô biên đối với các vị Linh Mục tiền nhiệm, Hội Đồng Mục Vụ, và Hội Đoàn Công Giáo Tiến Hành cùng tất cả các giáo dân trong giáo xứ cho đến nay, đã quý mến tôi đặc biệt, coi tôi như là một tu sĩ thuân tuý làm Phụ Tá Linh Mục Chánh Xứ, trong khi tôi chỉ là một Thầy Sáu ngoài đời người Việt Nam đầu tiên có gia đình vợ con (Permanent Deacon) trong Giáo Hội Công Giáo hoàn vũ. Phải thành thật mà nói rất khó nghĩ cho tôi phải quyết định thực hành đức vâng lời Đức Tổng Giám Mục, để từ giã Giáo Xứ Thánh Anrê Dũng Lạc, lên đường lãnh nhiệm vụ Tuyên Uý trại tù Oklhoma County Jail.
 

Mặc dầu trước kia tôi đã từng phục vụ 2 giáo xứ Mỹ: The Cathedral of Our Lady of Perpetual Help Church rất nhiều năm và giáo xứ Mỹ da mầu Corpus Christi Church 3 năm. Nhưng riêng giáo xứ Thánh Anrê Dũng Lạc tôi phục vũ đã nhiều năm liên tục và tôi rất quý mến giáo xứ là vì 90% giáo dân thuộc giáo xứ nhập tịch trở thành công dân Hoa Kỳ, là do tôi trực tiếp tiến hành thụ tục pháp lý cho họ tại Toà Án Liên Bang Hoa Kỳ do tôi đặc trách nhập tịch từ năm 1980 đến 2012.
 

Rồi việc giúp đỡ trực tiếp vấn đề thủ tục bảo trợ và tài chánh cho một sĩ quan QLVNCH tỵ nạn cộng sản thuộc giáo dân của giáo sứ này, bảo trợ cho vợ vá các con từ VN sang Hoa Kỳ đoàn tụ gia đình với ông khi tôi còn đang đặc trách Chương Trình Tái Định Cư Tỵ Nạn Đông Nam Á (Southeast Refugees Resettlement Program) cho Cơ Quan Thiện Nguyện Công Giáo Hoa Kỳ USCC tại tiểu bang Oklahoma từ năm 1975 đến năm 1980.
 

Đặc biệt hơn thế nữa, tôi là người trực tiếp đầu tiên giúp mấy Sơ thuộc Dòng Nũ Tu Đa Minh Lạng Sơn, nay là Dòng Nũ Tu Da Minh Sài Gòn về tình nguyện phục vụ giáo xứ Thánh Anrê Dũng Lạc, Oklahoma City, Oklahoma trong nhiều năm qua và tôi đã cố vấn pháp luật cho Mẹ Bề Trên thành lập Phụ Tỉnh Dòng tại Tổng Giáo Phận Oklahoma City và đã được Tổng Giáo Phận chấp thuận.
 

Mới đây Sơ Giám Đốc Phụ Tỉnh Dòng tại Oklahoma City có tổ chức hai buổi gây quỹ tài chánh để mua đất và xây cất cơ sở, để có chỗ đào tạo thêm các Sơ phục vụ cho Cộng Đoàn Công Giáo Oklahoma City nói riêng và cho Cộng Đoàn Công Giáo trên toàn quốc nói chung. Nhưng hai buổi gây quỹ tài chánh này chỉ mang tính cách địa phương nên chưa đáp ứng được nhu cầu mục tiêu đề ra. Vậy nếu có ai có lòng hảo tâm muốn đóng góp cho chương trình này thì xin vui lòng liên lạc trực tiếp với Sơ Bề Trên Mai Đệ ở số 405-476-7366 để biết thêm chi tiết cần thiết.

Phó Tế Nguyễn Mạnh San
Tuyên Uý Trại Tù Liên Bang Hoa Kỳ





Gửi ý kiến của bạn
Vui lòng nhập tiếng Việt có dấu. Cách gõ tiếng Việt có dấu ==> https://youtu.be/ngEjjyOByH4
Tên của bạn
Email của bạn
)
Sống trong xã hội, người nào cũng có nghĩa vụ (duty, obligation) đóng thuế hay gia nhập quân đội ở hạn tuổi nào đó khi đất nước chiến tranh; bù lại, về già sẽ được hưởng quyền lợi (benefit) lương hưu, an sinh xã hội. Tuy nhiên, nếu cơ hội (opportunity) không bình đẳng, nghĩa vụ và quyền lợi công dân chưa đầy đủ ý nghĩa.
Hôm Thứ Hai, 27 tháng 1 Trung Quốc nói rằng số người chết từ vi khuẩn corona đã tăng lên tới 80 khi tỉnh bị nặng nhất Hồ Bắc đã có 24 người mới tử vong, trong khi tổng số trường hợp bị lây bệnh trên toàn quốc là 2,744.
bằng chứng sơ khởi cho thấy bệnh này lây từ người này sang người khác. Chúng tôi khuyên các bạn nên dùng mặt nạ che mũi N95 và quần áo bảo vệ cá nhân. Nên rửa tay nhiều lần trong ngày
Cầu thủ bóng rổ huyền thoại của Hoa Kỳ Kobe Bryant và người con gái nằm trong số 5 người bị thiệt mạng trong một vụ rớt máy bay trực thăng tại thành phố Calabasas, tiểu bang California, hôm Chủ Nhật, 26 tháng 1 năm 2020, theo một nguồn tin xác nhận với Adrian Wojnarowski của Đài Truyền Hình ESPN. Bryant năm nay 41 tuổi.
Xin ghi vài ý thơ, sau khi đọc Tuyển tập “Hiu Hắt Quê Hương Bến Cỏ Hồng” của HT Thích Phước An gồm các bài tùy bút viết về các nhà thơ Huyền Không (HT Mãn Giác), Quách Tấn, Bùi Giáng, Phạm Công Thiện, Tuệ Sỹ, Hoài Khanh, Nguyễn Đức Sơn và nhà văn Võ Hồng.
Tổng số người chết vì bị lây vi khuẩn corona tại TQ đã gia tăng lên tới 56 và số người bị nhiễm trên toàn quốc là gần 2,000, theo bản tin hôm 25 tháng 1 của AFP cho biết.
Một chuyên gia vũ khí sinh học Do Thái cho rằng vụ truyền nhiễm vi khuẩn corona trên toàn cầu có thể đã bắt nguồn từ một phòng thí nghiệm ở Vũ Hán liên hệ với chương trình vũ khí sinh học bí mật của Trung Cộng, theo báo the Washington Times cho biết hôm 25 tháng 1.
vọng tưởng ấy, không cần diệt trừ; mà chân tâm, cũng không cần vọng cầu. Không thể diệt cái không có thật. Cũng không thể cầu cái đã sẵn có, luôn có. Lẳng lặng đi, đứng, ngồi, nằm - một tâm ấy trong tự tại an nhiên, không đặt tên, phán xét. Chính nơi đó, bộ mặt Chúa Xuân hiển hiện.
Gửi 20 triệu cư dân ĐBSCL sống trong cảnh hạn mặn và thiếu nguồn nước ngọt - Trái đất này sẽ là một hành tinh chết nếu không có nước. Trong lịch sử nhân loại, đã có những nền văn minh cổ đại bị tiêu vong không chỉ vì dịch bệnh mà do thiếu nước
Hôm Thứ Sáu, 24 tháng 1 năm 2020 nước Pháp tuyên bố 3 trường hợp được xác nhận bị nhiễm vi khẩn chết người từ Trung Quốc, là trường hợp đầu tiên bên ngoài Châu Á và Hoa Kỳ.
Chương trình diễn hành sẽ bắt đầu đúng 8 giờ đến 11:30 sáng ngày thứ bảy, 25 tháng 1, năm 2020, tức ngày Mồng Một Tết Canh Tý. Vì chương trình năm nay bắt đầu sớm, xin quí đồng hương đến sớm trước 7 giờ sáng để kiếm chỗ đậu xe, tránh kẹt xe hay chen chúc và bắt đầu chương trình diễn hành đúng giờ.
Trung Quốc báo cáo số người chết từ vi khuẩn mới corona đã tăng lên tới 25 trong khi họ vội vã chận đứng dịch bệnh giống bệnh SARS, dù Tổ Chức Y Tế Thế Giới chưa gọi vụ lây nhiễm là tình trạng khẩn trương sức khỏe toàn cầu.
Bởi thế, có lẽ chúng ta sẽ thấy trong năm con chuột này cái gì cũng sẽ tăng tốc. Trước mắt tại Mỹ là cuộc chạy đua vào Bạch Ốc của các ứng cử viên tổng thống hai đảng Cộng Hòa và Dân Chủ. Thứ đến tại Việt Nam là cuộc chạy đua trong trận chiến đấu đá tranh giành quyền lực cho Đại Hội Đảng XIII vào năm tới, mà qua đó sẽ có nhiều màn, nhiều trò, nhiều chiêu, nhiều thủ đoạn triệt hạ hoặc bao che nâng đỡ theo “nhóm lợi ích” của mấy ông quan to trên Bộ Chính Trị Đảng CSVN.
Mục di trú và bảo lãnh do Văn Phòng tham vấn di trú Robert Mullins International đảm trách hằng tuần, rất hữu ích cho quý vị nào quan tâm đến việc bảo lãnh thân nhân. Đề tài trên đây cũng được thảo luận trực tiếp trên www.Facebook.com/rmiodp vào mỗi tối thứ Tư , từ 7:00-8:00 giờ, hoặc sáng thứ Năm lúc 10:00 sáng, giờ Việt Nam.
Nhơn ngày Tết, ông Nguyễn văn Tương (*) tới thăm và mừng tuổi Cụ Trần văn Hương tại tư thất của Cụ . Bắt tay khách, Cụ Trần văn Hương vui vẻ nói : -Em còn trẻ quá, chắc em không có học với qua


Kính chào quý vị,

Tôi là Derek Trần, dân biểu đại diện Địa Hạt 45, và thật là một vinh dự lớn lao khi được đứng nơi đây hôm nay, giữa những tiếng nói, những câu chuyện, và những tâm hồn đã góp phần tạo nên diện mạo văn học của cộng đồng người Mỹ gốc Việt trong suốt một phần tư thế kỷ qua.
Hai mươi lăm năm! Một cột mốc bạc! Một cột mốc không chỉ đánh dấu thời gian trôi qua, mà còn ghi nhận sức bền bỉ của một giấc mơ. Hôm nay, chúng ta kỷ niệm 25 năm Giải Viết Về Nước Mỹ của nhật báo Việt Báo.

Khi những người sáng lập giải thưởng này lần đầu tiên ngồi lại bàn thảo, họ đã hiểu một điều rất căn bản rằng: Kinh nghiệm tỵ nạn, hành trình nhập cư, những phức tạp, gian nan, và sự thành công mỹ mãn trong hành trình trở thành người Mỹ gốc Việt – tất cả cần được ghi lại. Một hành trình ý nghĩa không những cần nhân chứng, mà cần cả những người viết để ghi nhận và bảo tồn. Họ không chỉ tạo ra một cuộc thi; họ đã và đang xây dựng một kho lưu trữ. Họ thắp lên một ngọn hải đăng cho thế hệ sau để chuyển hóa tổn thương thành chứng tích, sự im lặng thành lời ca, và cuộc sống lưu vong thành sự hội nhập.

Trong những ngày đầu ấy, văn học Hoa Kỳ thường chưa phản ánh đầy đủ sự phong phú và đa dạng về kinh nghiệm của chúng ta. Giải thưởng Viết Về Nước Mỹ thực sự đã lấp đầy khoảng trống đó bằng sự ghi nhận và khích lệ vô số tác giả, những người đã cầm bút và cùng viết nên một thông điệp mạnh mẽ: “Chúng ta đang hiện diện nơi đây. Trải nghiệm của chúng ta là quan trọng. Và nước Mỹ của chúng ta là thế đó.”


Suốt 25 năm qua, giải thưởng này không chỉ vinh danh tài năng mà dựng nên một cộng đồng và tạo thành một truyền thống.
Những cây bút được tôn vinh hôm nay không chỉ mô tả nước Mỹ; họ định nghĩa nó. Họ mở rộng giới hạn của nước Mỹ, làm phong phú văn hóa của nước Mỹ, và khắc sâu tâm hồn của nước Mỹ. Qua đôi mắt họ, chúng ta nhìn thấy một nước Mỹ tinh tế hơn, nhân ái hơn, và sau cùng, chân thật hơn.

Xin được nhắn gửi đến các tác giả góp mặt từ bao thế hệ để chia sẻ tấm chân tình trên các bài viết, chúng tôi trân trọng cảm ơn sự can đảm của quý vị. Can đảm không chỉ là vượt qua biến cố của lịch sử; can đảm còn là việc ngồi trước trang giấy trắng, đối diện với chính mình, lục lọi ký ức đau thương sâu đậm, và gửi tặng trải nghiệm đó đến tha nhân. Quý vị là những người gìn giữ ký ức tập thể và là những người dẫn đường cho tương lai văn hóa Việt tại Hoa Kỳ.

Với Việt Báo: Xin trân trọng cảm ơn tầm nhìn, tâm huyết, và sự duy trì bền bỉ giải thưởng này suốt một phần tư thế kỷ.
Khi hướng đến 25 năm tới, chúng ta hãy tiếp tục khích lệ thế hệ kế tiếp—những blogger, thi sĩ, tiểu thuyết gia, nhà phê bình, nhà văn trẻ—để họ tìm thấy tiếng nói của chính mình và kể lại sự thật của họ, dù đó là thử thách hay niềm vui. Bởi văn chương không phải là một thứ xa xỉ; đó là sự cần thiết. Đó là cách chúng ta chữa lành, cách chúng ta ghi nhớ, và là cách chúng ta tìm thấy nơi chốn của mình một cách trọn vẹn.

Xin cảm ơn quý vị.

NHẬN TIN QUA EMAIL
Vui lòng nhập địa chỉ email muốn nhận.