Hôm nay,  

Niềm Tri Ân Vô Biên

28/09/202519:20:00(Xem: 1152)
blank 

NIỀM TRI ÂN VÔ BIÊN

PT. Nguyễn Mạnh San
 

Nếu Đức Tổng Giám Mục Oklahoma City Eusebius Joseph Beltran không chỉ định tôi làm Tuyên Uý Trại Tù Oklahoma City County Jail liên tục 21 năm qua, thì tôi vẫn còn phục vụ cho Giáo Xứ Thánh Anrê Dũng Lạc cho đến ngày nay và rất tiếc vì NHU cầu CÔNG TÁC MỚI đòi hỏi phải mất nhiều thì giờ PHỤC VỤ cho các anh chị em tù nhân trong trại giam, không phân biệt sắc tộc, mầu da, tôn giáo vào những ngày nghỉ cuối tuần.
 

Mà ngoài vấn đề rao giảng Lời Chúa cho anh chị em tù nhân ra, tôi còn phải có nhiệm vụ cố vấn cho tù nhân về vấn đề pháp luật Hoa Kỳ thực dụng, mà trong đó tôi đã trực tiếp cố vấn cho 3 vụ án tử hình: 2 vụ Mỹ, 1 VN và 1 vụ án nữ chung thân Lê Vân VN. Còn vào những ngày thường lệ từ Thứ Hai cho đến Thứ Sáu, tôi phải làm việc tại Toà Án Liên Bang Hoa Kỳ. Do đó tôi không thể nào có thì giờ đủ để phục vụ 2 nơi được nên Đức Tổng Giám Mục chỉ định tôi phục vụ trại tù vì Ngài thấy tôi có nhiều năm kinh nghiệm chuyên môn làm việc tại toà án.
 

Để thực thi đúng như câu nói: Đức vâng lời tốt hơn của lễ. Tôi phải từ giã Giáo Xứ Thánh Anrê Dũng Lạc sau nhiều năm phục vụ tại đây, từ khì giáo xứ mới thành lập nên tôi đem theo trong lòng niềm luyến tiếc và tri ân vô biên đối với các vị Linh Mục tiền nhiệm, Hội Đồng Mục Vụ, và Hội Đoàn Công Giáo Tiến Hành cùng tất cả các giáo dân trong giáo xứ cho đến nay, đã quý mến tôi đặc biệt, coi tôi như là một tu sĩ thuân tuý làm Phụ Tá Linh Mục Chánh Xứ, trong khi tôi chỉ là một Thầy Sáu ngoài đời người Việt Nam đầu tiên có gia đình vợ con (Permanent Deacon) trong Giáo Hội Công Giáo hoàn vũ. Phải thành thật mà nói rất khó nghĩ cho tôi phải quyết định thực hành đức vâng lời Đức Tổng Giám Mục, để từ giã Giáo Xứ Thánh Anrê Dũng Lạc, lên đường lãnh nhiệm vụ Tuyên Uý trại tù Oklhoma County Jail.
 

Mặc dầu trước kia tôi đã từng phục vụ 2 giáo xứ Mỹ: The Cathedral of Our Lady of Perpetual Help Church rất nhiều năm và giáo xứ Mỹ da mầu Corpus Christi Church 3 năm. Nhưng riêng giáo xứ Thánh Anrê Dũng Lạc tôi phục vũ đã nhiều năm liên tục và tôi rất quý mến giáo xứ là vì 90% giáo dân thuộc giáo xứ nhập tịch trở thành công dân Hoa Kỳ, là do tôi trực tiếp tiến hành thụ tục pháp lý cho họ tại Toà Án Liên Bang Hoa Kỳ do tôi đặc trách nhập tịch từ năm 1980 đến 2012.
 

Rồi việc giúp đỡ trực tiếp vấn đề thủ tục bảo trợ và tài chánh cho một sĩ quan QLVNCH tỵ nạn cộng sản thuộc giáo dân của giáo sứ này, bảo trợ cho vợ vá các con từ VN sang Hoa Kỳ đoàn tụ gia đình với ông khi tôi còn đang đặc trách Chương Trình Tái Định Cư Tỵ Nạn Đông Nam Á (Southeast Refugees Resettlement Program) cho Cơ Quan Thiện Nguyện Công Giáo Hoa Kỳ USCC tại tiểu bang Oklahoma từ năm 1975 đến năm 1980.
 

Đặc biệt hơn thế nữa, tôi là người trực tiếp đầu tiên giúp mấy Sơ thuộc Dòng Nũ Tu Đa Minh Lạng Sơn, nay là Dòng Nũ Tu Da Minh Sài Gòn về tình nguyện phục vụ giáo xứ Thánh Anrê Dũng Lạc, Oklahoma City, Oklahoma trong nhiều năm qua và tôi đã cố vấn pháp luật cho Mẹ Bề Trên thành lập Phụ Tỉnh Dòng tại Tổng Giáo Phận Oklahoma City và đã được Tổng Giáo Phận chấp thuận.
 

Mới đây Sơ Giám Đốc Phụ Tỉnh Dòng tại Oklahoma City có tổ chức hai buổi gây quỹ tài chánh để mua đất và xây cất cơ sở, để có chỗ đào tạo thêm các Sơ phục vụ cho Cộng Đoàn Công Giáo Oklahoma City nói riêng và cho Cộng Đoàn Công Giáo trên toàn quốc nói chung. Nhưng hai buổi gây quỹ tài chánh này chỉ mang tính cách địa phương nên chưa đáp ứng được nhu cầu mục tiêu đề ra. Vậy nếu có ai có lòng hảo tâm muốn đóng góp cho chương trình này thì xin vui lòng liên lạc trực tiếp với Sơ Bề Trên Mai Đệ ở số 405-476-7366 để biết thêm chi tiết cần thiết.

Phó Tế Nguyễn Mạnh San
Tuyên Uý Trại Tù Liên Bang Hoa Kỳ





Gửi ý kiến của bạn
Vui lòng nhập tiếng Việt có dấu. Cách gõ tiếng Việt có dấu ==> https://youtu.be/ngEjjyOByH4
Tên của bạn
Email của bạn
)
Facebook đã xóa hơn 900 tài khoản giả chống cộng và phò Trump của Đại Kỷ Nguyên có trụ sở tại Mỹ với những người làm việc thay mặt họ tại Việt Nam, theo bản tin của Đài BBC Tiếng Việt cho biết hôm 21 tháng 12.
Hôm Thứ Năm, 19 tháng 12, các cơ quan liên bang Hoa Kỳ đã bắt 2 cư dân Quận Cam vì liên quan trong vụ giết chết một người đàn ông đã bị bắn vào đầu và nắm xuống Thái Bình Dương với những vật nặng được cột vào cổ chân của ông này, theo Đài Fox 11 cho biết hôm Thứ Năm.
Năm nào cũng vậy, không khí mùa Giáng sinh đến sớm nhất với mọi người là qua nhạc Noel. Ngoài đường phố, các nơi còn chưa trang trí, làm đẹp bên trong, bên ngoài thì nhiều quán cà phê, siêu thị, trung tâm thương mại… đã bắt đầu rộn ràng phát dòng nhạc vui tươi ấy.
Viện Kiểm Soát Nhân Dân Hà Nội đã đề nghị án tử hình cho cựu Bộ Trưởng Thông Tin và Truyền Thông Nguyễn Bắc Son hôm 20 tháng 12 năm 2019, theo bản tin của Đài Á Châu Tự Do (RFA) cho biết hôm Thứ Sáu.
Nhóm tội phạm Việt Nam bị nghi đánh cắp thông tin cá nhân của 267 triệu người dùng Facebook chủ yếu ở Mỹ, theo bản tin của Đài Tiếng Nói Hoa Kỳ (VOA) cho biết hôm 20 tháng 12.
Có tới 2,000 người Trung Quốc mở hội nghị tại thành phố Hải Phòng Việt Nam vào ngày 20 tháng 12, trong khi chính quyền địa phương nói không hay biết gì, theo bản tin của Đài Tiếng Nói Hoa Kỳ (VOA) cho biết hôm 21 tháng 12.
Nói rõ, tôi không phải là một nhà văn hay một nhà báo gì cả. Tôi chỉ là một “nhà gõ”. Tôi chỉ gõ laptop mà thôi. Tôi gõ chùa, không vì tiền (gõ chùa) nhưng gõ cho vui, để tự mình trau dồi thêm kiến thức, để tự học hỏi, để tự mình giải khuây, để khỏi nghĩ quẩn, để khỏi bị bệnh Alzeihmer, để thoát ly và cũng để giảm bớt stress trong cuộc sống, v.v...
Trong không khí gây gây lạnh của ngày cuối năm, người Việt tha hương ở Nam Cali vẫn có những ngày nắng ấm hanh vàng làm tươi hồng đôi má các cô thiếu nữ đương xuân. Đèn hoa lễ hội được trang hoàng khắp nơi chào đón ngày Chúa chào đời.
Tôi gọi cha tôi là cha. Không là bố, là ba, là tía, là thầy, hay là cậu. Tôi gọi mẹ tôi là mẹ, không là má, là mạ, là măng, hay là u. Tôi “quê một cục” vì tôi sinh ra và lớn lên ở một miền quê khô cằn. Sau này tôi thấy từ “cha” sao thân thương quá, vừa nhẹ nhàng vừa âu yếm, vừa thật thà lại vừa thiết tha.
-Bữa qua có chuyện ngộ lắm. Cái bàn cầu nhà tui cứ xục xịch hoài. Cái này có từ hồi mua nhà 10 năm trước, chứng tỏ hai con ốc nó cũ tới mức nào mới lỏng le vậy.
Nghe người ta nói: Người đẹp không cần son phấn, có đúng không chị?. Em thì lúc nào cũng cần son phấn, có ngược đời không chị nhỉ?
Màu tóc tự nhiên của người Á Đông là màu đen. Màu tóc đen mướt, mịn màng rất đẹp. Tuy nhiên, thỉnh thoảng cũng nên làm cho màu tóc đen thêm phần tươi sáng nhờ vài nhiên liệu thường có sẵn trong nhà bếp, hoặc mua với giá khá rẻ ở chợ thực phẩm.
Nếu một người chủ thuê nhân viên có sự đối xử phân biệt, hoặc trả thù (ví dụ: người chủ sa thải một nhân viên bởi vì nhân viên đó đã hỏi anh ta tại sao họ không được trả tiền lương tối thiểu, hoặc bởi vì nhân viên đó nộp đơn, hoặc đe dọa nộp đơn yêu cầu tới bộ lao động), nhân viên đó có thể khiếu nại sự đối xử/ phân biệt/ trả thù tới văn phòng bộ lao động.
Chút ngỗ ngáo tom-boy. Màu sắc mùa thu hài hòa với tông nâu vàng đen, áo choàng dài, giày thể thao, đế thấp và bằng, thích hợp với những người có vóc dáng cao thon.
Bộ Nội An và Bộ Ngọai Giao Hoa Kỳ vừa loan báo những kế họach nhằm đưa ra khá nhiều điều lệ mới về di trú trong vài tháng sắp tới. Những quy luật này sẽ áp dụng cho những du khách xin chiếu khán công việc B-1, sinh viên du học với chiếu khán F1, những người chuyên nghiệp xin chiếu khán làm việc H1B và chiếu H4 dành cho người phối ngẫu của họ, và chiếu khán L-1.


Kính chào quý vị,

Tôi là Derek Trần, dân biểu đại diện Địa Hạt 45, và thật là một vinh dự lớn lao khi được đứng nơi đây hôm nay, giữa những tiếng nói, những câu chuyện, và những tâm hồn đã góp phần tạo nên diện mạo văn học của cộng đồng người Mỹ gốc Việt trong suốt một phần tư thế kỷ qua.
Hai mươi lăm năm! Một cột mốc bạc! Một cột mốc không chỉ đánh dấu thời gian trôi qua, mà còn ghi nhận sức bền bỉ của một giấc mơ. Hôm nay, chúng ta kỷ niệm 25 năm Giải Viết Về Nước Mỹ của nhật báo Việt Báo.

Khi những người sáng lập giải thưởng này lần đầu tiên ngồi lại bàn thảo, họ đã hiểu một điều rất căn bản rằng: Kinh nghiệm tỵ nạn, hành trình nhập cư, những phức tạp, gian nan, và sự thành công mỹ mãn trong hành trình trở thành người Mỹ gốc Việt – tất cả cần được ghi lại. Một hành trình ý nghĩa không những cần nhân chứng, mà cần cả những người viết để ghi nhận và bảo tồn. Họ không chỉ tạo ra một cuộc thi; họ đã và đang xây dựng một kho lưu trữ. Họ thắp lên một ngọn hải đăng cho thế hệ sau để chuyển hóa tổn thương thành chứng tích, sự im lặng thành lời ca, và cuộc sống lưu vong thành sự hội nhập.

Trong những ngày đầu ấy, văn học Hoa Kỳ thường chưa phản ánh đầy đủ sự phong phú và đa dạng về kinh nghiệm của chúng ta. Giải thưởng Viết Về Nước Mỹ thực sự đã lấp đầy khoảng trống đó bằng sự ghi nhận và khích lệ vô số tác giả, những người đã cầm bút và cùng viết nên một thông điệp mạnh mẽ: “Chúng ta đang hiện diện nơi đây. Trải nghiệm của chúng ta là quan trọng. Và nước Mỹ của chúng ta là thế đó.”


Suốt 25 năm qua, giải thưởng này không chỉ vinh danh tài năng mà dựng nên một cộng đồng và tạo thành một truyền thống.
Những cây bút được tôn vinh hôm nay không chỉ mô tả nước Mỹ; họ định nghĩa nó. Họ mở rộng giới hạn của nước Mỹ, làm phong phú văn hóa của nước Mỹ, và khắc sâu tâm hồn của nước Mỹ. Qua đôi mắt họ, chúng ta nhìn thấy một nước Mỹ tinh tế hơn, nhân ái hơn, và sau cùng, chân thật hơn.

Xin được nhắn gửi đến các tác giả góp mặt từ bao thế hệ để chia sẻ tấm chân tình trên các bài viết, chúng tôi trân trọng cảm ơn sự can đảm của quý vị. Can đảm không chỉ là vượt qua biến cố của lịch sử; can đảm còn là việc ngồi trước trang giấy trắng, đối diện với chính mình, lục lọi ký ức đau thương sâu đậm, và gửi tặng trải nghiệm đó đến tha nhân. Quý vị là những người gìn giữ ký ức tập thể và là những người dẫn đường cho tương lai văn hóa Việt tại Hoa Kỳ.

Với Việt Báo: Xin trân trọng cảm ơn tầm nhìn, tâm huyết, và sự duy trì bền bỉ giải thưởng này suốt một phần tư thế kỷ.
Khi hướng đến 25 năm tới, chúng ta hãy tiếp tục khích lệ thế hệ kế tiếp—những blogger, thi sĩ, tiểu thuyết gia, nhà phê bình, nhà văn trẻ—để họ tìm thấy tiếng nói của chính mình và kể lại sự thật của họ, dù đó là thử thách hay niềm vui. Bởi văn chương không phải là một thứ xa xỉ; đó là sự cần thiết. Đó là cách chúng ta chữa lành, cách chúng ta ghi nhớ, và là cách chúng ta tìm thấy nơi chốn của mình một cách trọn vẹn.

Xin cảm ơn quý vị.

NHẬN TIN QUA EMAIL
Vui lòng nhập địa chỉ email muốn nhận.